[Kê xuống dưới ngồi đi, dưới đất lạnh lắm!]
***
Ngày 16 tháng 6 năm 2012, bằng cử nhân và bằng chứng nhận trình độ học vấn của Hướng Dụ đồng thời được phát đến tận tay. Cô ôm hai tấm bằng đó trước ngực rồi rời khỏi cổng trường.
[Kê xuống dưới ngồi đi, dưới đất lạnh lắm!]
***
Ngày 16 tháng 6 năm 2012, bằng cử nhân và bằng chứng nhận trình độ học vấn của Hướng Dụ đồng thời được phát đến tận tay. Cô ôm hai tấm bằng đó trước ngực rồi rời khỏi cổng trường.
Sau Tết, thời tiết ấm dần lên.
Qua Rằm tháng Giêng, kỳ nghỉ đông của Thang Yểu sắp kết thúc. Dù cảm thấy hơi bất đắc dĩ phải rời đi, cô vẫn thu dọn hành lý, lên tàu quay lại trường.
Cô đến thành phố vào lúc ba giờ chiều hôm sau.
Cận Duệ là một con chó.
Tôi không quan tâm đến cậu ta nữa!!!
—— Lê Tốc
Linh Thành, tháng Chín.
4:18 sáng, xuất hiện ba cái bóng đen ngồi xổm bên ngọn đèn đường như đang rình mò ai đó.
Lần đầu tiên Thời Chỉ gặp Phó Tây Linh, là vào ngày sinh nhật của Thẩm Gia – bạn trai cô.
Nhóm bọn họ gồm khoảng hai mươi người, nô nức kéo nhau vào quán bar, Thẩm Gia đã đặt trước bàn ngăn lớn nhất, sau khi đọc đuôi số điện thoại, họ được nhân viên phục vụ đưa vào bên trong.
“Thổ lộ là việc chỉ có trẻ con mới làm, người lớn xin vui lòng dùng cách quyến rũ trực tiếp. Về cơ bản có ba cách: hóa mèo, hóa hổ, hóa thành chú chó nhỏ bị ướt mưa.” – Yuji Sakamoto
【03:00 AM】
Điện thoại rung liên hồi.
Đế Đô, hoàng hôn một ngày tháng 7, ráng chiều nhuộm đỏ cả nửa bầu trời, Khương Điềm cuộn mình trong chăn lụa nằm trên thảm lông cạnh cửa kính sát sàn, ngủ ngon lành trong làn gió điều hòa phả xuống.