Tác giả:

Ta tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca…

Chương 63

Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Ngoại truyện Mạnh Thanh HòaMạnh Thanh Hòa lần đầu tiên nghe thấy cái tên “Vân Nhi” là vào năm nàng mười hai tuổi. Khi ấy, cô cô của nàng hiếm hoi có những lúc tỉnh táo, và trong một lần như thế, cô đã kể cho nàng nghe về đứa con của mình, tên là Vân Nhi. Cô nói đứa bé rất hiểu chuyện và đáng yêu, ngoan ngoãn vô cùng. Điều kỳ diệu là, trên cánh tay Vân Nhi có một vết bớt nhỏ hình trăng non. Cô cô nàng nói, đó là bảo bối mà ông trời ban tặng cho nàng.Thế nhưng vừa kể xong chuyện của Vân Nhi, nàng lập tức lại trở nên ngây dại, khiến Mạnh Thanh Hòa không biết “Vân Nhi” này rốt cuộc là thật sự tồn tại, hay chỉ là ảo tưởng của nàng.Nói ra thật kỳ quái, hoàng tộc Mạnh thị đời này như thể bị trúng lời nguyền, con cháu thưa thớt, lại một người điên hơn một người. Trưởng công chúa vượt ngàn dặm xa xôi đi làm thiếp cho người ta, hậu cung của hoàng đế hơn phân nửa là nam nhân, Hoàng hậu lại yêu nữ nhân. Dưới cảnh quần thần ngày ngày kêu trời than đất, hoàng đế cuối cùng cũng đến chỗ phi tần, không ngờ lại trúng ngay một phát, sinh hạ hoàng tử. Hơn nữa trong quá trình trưởng thành, hoàng tử cũng không có khuynh hướng thích nam nhân, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.Mạnh Thanh Hòa có chút ác độc nghĩ, không ngờ măng xấu cũng có thể mọc ra tre tốt. Nhưng cảnh đẹp chẳng được bao lâu, nàng phát hiện ra một chuyện còn kinh khủng hơn cả việc tiểu thái tử thích nam nhân.Mạnh Thanh Hòa nhớ lại buổi sáng hôm ấy, Mạnh Phàm khi đó mới mười bốn tuổi chạy đến tìm nàng. Hắn nói: “Tỷ tỷ, đợi đến khi ta làm hoàng đế, nhất định sẽ phong tỷ làm Hoàng hậu!”Giọng nói của thiếu niên đang trong thời kỳ vỡ giọng, khàn khàn khó nghe nhưng vẫn còn phảng phất nét trẻ con, cảnh tượng này trông thật buồn cười, nhưng Mạnh Thanh Hòa lại không thể bật cười. Nàng chỉ cảm thấy lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên nhà họ Mạnh không có một ai bình thường, tất cả đều là lũ điên!Có thể nói, Mạnh Phàm là do một tay nàng nuôi lớn. Ngay từ khi sinh ra, hắn đã được lập làm thái tử và được nuôi dưỡng bên cạnh Hoàng hậu. Hoàng hậu không thích trẻ con, nên từ nhỏ Mạnh Thanh Hòa đã là người chăm sóc hắn.Đây là lần đầu tiên trong lòng Mạnh Thanh Hòa nảy sinh ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi hoàng cung.

Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Ngoại truyện Mạnh Thanh HòaMạnh Thanh Hòa lần đầu tiên nghe thấy cái tên “Vân Nhi” là vào năm nàng mười hai tuổi. Khi ấy, cô cô của nàng hiếm hoi có những lúc tỉnh táo, và trong một lần như thế, cô đã kể cho nàng nghe về đứa con của mình, tên là Vân Nhi. Cô nói đứa bé rất hiểu chuyện và đáng yêu, ngoan ngoãn vô cùng. Điều kỳ diệu là, trên cánh tay Vân Nhi có một vết bớt nhỏ hình trăng non. Cô cô nàng nói, đó là bảo bối mà ông trời ban tặng cho nàng.Thế nhưng vừa kể xong chuyện của Vân Nhi, nàng lập tức lại trở nên ngây dại, khiến Mạnh Thanh Hòa không biết “Vân Nhi” này rốt cuộc là thật sự tồn tại, hay chỉ là ảo tưởng của nàng.Nói ra thật kỳ quái, hoàng tộc Mạnh thị đời này như thể bị trúng lời nguyền, con cháu thưa thớt, lại một người điên hơn một người. Trưởng công chúa vượt ngàn dặm xa xôi đi làm thiếp cho người ta, hậu cung của hoàng đế hơn phân nửa là nam nhân, Hoàng hậu lại yêu nữ nhân. Dưới cảnh quần thần ngày ngày kêu trời than đất, hoàng đế cuối cùng cũng đến chỗ phi tần, không ngờ lại trúng ngay một phát, sinh hạ hoàng tử. Hơn nữa trong quá trình trưởng thành, hoàng tử cũng không có khuynh hướng thích nam nhân, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.Mạnh Thanh Hòa có chút ác độc nghĩ, không ngờ măng xấu cũng có thể mọc ra tre tốt. Nhưng cảnh đẹp chẳng được bao lâu, nàng phát hiện ra một chuyện còn kinh khủng hơn cả việc tiểu thái tử thích nam nhân.Mạnh Thanh Hòa nhớ lại buổi sáng hôm ấy, Mạnh Phàm khi đó mới mười bốn tuổi chạy đến tìm nàng. Hắn nói: “Tỷ tỷ, đợi đến khi ta làm hoàng đế, nhất định sẽ phong tỷ làm Hoàng hậu!”Giọng nói của thiếu niên đang trong thời kỳ vỡ giọng, khàn khàn khó nghe nhưng vẫn còn phảng phất nét trẻ con, cảnh tượng này trông thật buồn cười, nhưng Mạnh Thanh Hòa lại không thể bật cười. Nàng chỉ cảm thấy lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên nhà họ Mạnh không có một ai bình thường, tất cả đều là lũ điên!Có thể nói, Mạnh Phàm là do một tay nàng nuôi lớn. Ngay từ khi sinh ra, hắn đã được lập làm thái tử và được nuôi dưỡng bên cạnh Hoàng hậu. Hoàng hậu không thích trẻ con, nên từ nhỏ Mạnh Thanh Hòa đã là người chăm sóc hắn.Đây là lần đầu tiên trong lòng Mạnh Thanh Hòa nảy sinh ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi hoàng cung.

Vĩnh Lạc Công ChúaTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa tên là Cao Nhược Hoa, năm nay mười lăm tuổi, Trưởng công chúa của Trần quốc. Mỹ nữ đang bị ấn vào tường mà hôn là Lâm Tố, tiểu thư của phủ Thượng thư, còn người mà cưỡng ép nàng ấy chính là biểu ca của ta, Phó Cẩm Thư, tướng quân mặt lạnh trẻ nhất trong lịch sử triều đại. Theo nguyên tác, Trưởng công chúa là ta đây đã nhất kiến chung tình với biểu ca, si mê hắn đến điên dại, thế nên một lòng một dạ trăm đắng nghìn cay gây khó dễ cho đại tiểu thư phủ Thượng Thư, xứng đáng với hình ảnh nhân vật công chúa kiêu căng tùy hứng, điển hình của vai nữ phụ độc ác trong truyền thuyết. Có trời mới biết, ngoại trừ “công chúa được sủng” là thật ra thì mọi thứ khác đều là giả. Nguyên nhân là bởi nguyên chủ thực sự thì đã chếc đuối vào năm 7 tuổi rồi, còn ta, người được lớn lên trong tư tưởng chủ nghĩa xã hội, đã xuyên vào thân thể nàng, phải kế thừa hậu quả của cái cốt truyện dở hơi này. Lạc đề rồi, giờ quay lại chủ đề chính thôi. Nói chung, đây không phải lần đầu tiên ta chứng kiến cảnh biểu ca… Ngoại truyện Mạnh Thanh HòaMạnh Thanh Hòa lần đầu tiên nghe thấy cái tên “Vân Nhi” là vào năm nàng mười hai tuổi. Khi ấy, cô cô của nàng hiếm hoi có những lúc tỉnh táo, và trong một lần như thế, cô đã kể cho nàng nghe về đứa con của mình, tên là Vân Nhi. Cô nói đứa bé rất hiểu chuyện và đáng yêu, ngoan ngoãn vô cùng. Điều kỳ diệu là, trên cánh tay Vân Nhi có một vết bớt nhỏ hình trăng non. Cô cô nàng nói, đó là bảo bối mà ông trời ban tặng cho nàng.Thế nhưng vừa kể xong chuyện của Vân Nhi, nàng lập tức lại trở nên ngây dại, khiến Mạnh Thanh Hòa không biết “Vân Nhi” này rốt cuộc là thật sự tồn tại, hay chỉ là ảo tưởng của nàng.Nói ra thật kỳ quái, hoàng tộc Mạnh thị đời này như thể bị trúng lời nguyền, con cháu thưa thớt, lại một người điên hơn một người. Trưởng công chúa vượt ngàn dặm xa xôi đi làm thiếp cho người ta, hậu cung của hoàng đế hơn phân nửa là nam nhân, Hoàng hậu lại yêu nữ nhân. Dưới cảnh quần thần ngày ngày kêu trời than đất, hoàng đế cuối cùng cũng đến chỗ phi tần, không ngờ lại trúng ngay một phát, sinh hạ hoàng tử. Hơn nữa trong quá trình trưởng thành, hoàng tử cũng không có khuynh hướng thích nam nhân, mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.Mạnh Thanh Hòa có chút ác độc nghĩ, không ngờ măng xấu cũng có thể mọc ra tre tốt. Nhưng cảnh đẹp chẳng được bao lâu, nàng phát hiện ra một chuyện còn kinh khủng hơn cả việc tiểu thái tử thích nam nhân.Mạnh Thanh Hòa nhớ lại buổi sáng hôm ấy, Mạnh Phàm khi đó mới mười bốn tuổi chạy đến tìm nàng. Hắn nói: “Tỷ tỷ, đợi đến khi ta làm hoàng đế, nhất định sẽ phong tỷ làm Hoàng hậu!”Giọng nói của thiếu niên đang trong thời kỳ vỡ giọng, khàn khàn khó nghe nhưng vẫn còn phảng phất nét trẻ con, cảnh tượng này trông thật buồn cười, nhưng Mạnh Thanh Hòa lại không thể bật cười. Nàng chỉ cảm thấy lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên nhà họ Mạnh không có một ai bình thường, tất cả đều là lũ điên!Có thể nói, Mạnh Phàm là do một tay nàng nuôi lớn. Ngay từ khi sinh ra, hắn đã được lập làm thái tử và được nuôi dưỡng bên cạnh Hoàng hậu. Hoàng hậu không thích trẻ con, nên từ nhỏ Mạnh Thanh Hòa đã là người chăm sóc hắn.Đây là lần đầu tiên trong lòng Mạnh Thanh Hòa nảy sinh ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi hoàng cung.

Chương 63