Kiếp trước, vì tránh mối hôn sự với ta mà Tiêu Cảnh An đã không thể gặp mặt mẫu thân hắn lần cuối. Để trả thù nên dù ta và hắn đã thành thân được ba năm nhưng hắn chưa bao giờ chạm vào ta. Sau đó hắn không chỉ cứ thế nhìn phụ thân và huynh trưởng ta hy sinh trên chiến trường, mà còn không cho ta để tang họ. Hắn nói đây chính là sự trừng phạt. Vì vậy, sau khi được sống lại lần nữa, ta đã quỳ gối trước cửa cung, tay cầm thánh chỉ, liên tục quỳ lạy, kiên quyết xin được hủy bỏ hôn ước. Nhưng hắn lại hỏi ta với đôi mắt đỏ hoe: “Nguyên Nguyên, nàng trở về rồi?” 1. Ở kinh đô có một tin đồn rằng trưởng nữ nhà Tạ tướng quân bị mất trí rồi. Tỉnh lại sau khi rơi xuống vách đá, ta dường như đã thay đổi hoàn toàn. Ta bình tĩnh quỳ trước cổng Trường Lạc, đón nhận ánh mắt kinh ngạc của các vị hoàng tử, công chúa. “Nguyên tỷ tỷ, tỷ thực sự muốn hủy bỏ hôn ước với Tứ ca sao?” Ngũ công chúa Cảnh Thanh chớp chớp đôi mắt to tròn của mình, thận trọng hỏi nàng. Ta mỉm cười nhưng đôi mắt đầy vẻ lạnh nhạt…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...