Sau khi cưới Hoắc Phất Quang, đêm nào ta cũng phải đặt một con d.a.o dưới gối. Ta thực sự sợ hắn sẽ g.i.ế.c ta trong lúc ta đang say giấc nồng. Nguyên do là ba ngày trước ta vừa c.h.é.m đầu biểu ca của hắn. Ba ngày nữa còn phải c.h.é.m đầu cữu cữu của hắn nữa. Nhưng điều khiến ta ngạc nhiên là, Hoắc Phất Quang chẳng làm gì ta cả. Hắn cứ nằm trên giường, không ăn cũng chẳng uống, hai mắt đăm đăm nhìn trần nhà, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ảm đạm không có ánh sáng. Như một cái xác không hồn vậy. Ta có thể hiểu được tâm trạng chán chường này của hắn — Từng là một vị thiếu niên tướng quân uy phong lẫm liệt, giờ đây bị người hãm hại, cửa nát nhà tan. Không những chân bị đánh gãy, còn phải chịu sự trêu đùa của nịnh thần, bị ép cưới một nữ đao phủ thấp hèn xui xẻo như ta. Từng chuyện từng việc, đều là cực hình còn khổ hơn cả chết. Ta cứ nghĩ hắn sẽ chìm trong u uất mãi như vậy, cho đến khi hắn tự bỏ đói mình đến chết. Nhưng vào sáng ngày cữu cữu của Hoắc Phất Quang bị đem ra pháp trường, hắn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...