Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…

Chương 445: Hồ Vưu Lệ

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Lão Thất tiến vào khách sạn, lão Cửu và lão Thập Ngũ còn có một nhóc con ởbên ngoài chờ. Người chờ ở bên ngoài khách sạn đứng tựa tại dưới chân tườngnhìn người qua người lại trên đường phố.Tiểu Hắc rất không thích đứng không chờ đợi tại nơi náo nhiệt, quay đầu nói:“Ta đi theo Thất thúc.”Dứt lời liền định cất chân chạy về phía cổng vào khách sạn, nhưng lại bị MụcNgạo Thiết ngăn cản lại kịp thời.Dữu Khánh cũng lập tức chỉ vào đầu và chân nó mà giáo huấn, “Ngươi đi vàolàm gì, có biết cái gì gọi là mắt chó nhìn người thấp hay không? Với dáng vẻ ănmày này của ngươi, có tin hay không vừa đi vào liền bị người ta đạp ra?”“Ai dám!” Tiểu Hắc nhấc cao cây gậy trong tay lên, “Ta đánh hắn!”“Thiếu trí sao?” Dữu Khánh nhằm sau đầu của nó vỗ bốp một cái, sau đó chỉvào nó cảnh cáo, “Nghe cho rõ, nơi đây cũng không phải là U Giác Phụ, nếuxảy ra chuyện thì người ta cũng sẽ không cho ngươi mặt mũi, a cha ngươi cũngkhông thể nào cứu được ngươi, người tại nơi đây sẽ trực tiếp đánh chết ngươi,sau đó yêu quái nơi đây sẽ trực tiếp ăn thịt ngươi.”Tiểu Hắc chống gậy xuống đất, một bộ ta đây không sợ.Dữu Khánh không thể không quản giáo nó, vốn tưởng rằng khi đến được nơiđây thì Ngô Hắc sẽ lộ diện, chỉ cần trông chừng nó một chút thời gian, sau đóbàn giao lại cho Ngô Hắc thì sẽ được giải thoát, bây giờ xem ra không quan tâmcũng không được rồi, nếu thật để cho tên tiểu gia hỏa không biết quy củ là thứgì này gây ra tai họa, vậy thì hắn cũng sẽ bị kéo theo vào trong hố.Trong khi tại nơi đây hai người lớn đang hùa nhau mắng cho tên nhỏ một trậnthì Nam Trúc cũng nhấc cao chân, mặt vênh váo bước ra khỏi cổng lớn kháchsạn, phía sau còn có người làm của khách sạn ở một bên liên tục gật đầu, cúingười đưa tiễn.Khi Nam Trúc đi trở về đến nơi này thì không có chào hỏi với ba người DữuKhánh, làm như không quen biết ba người vậy, đi vượt qua bên cạnh ba người,ba người không nói gì.Chờ khi đi đến vị trí tại cửa vào khách sạn không còn nhìn thấy được, NamTrúc mới quay đầu lại ngoắc tay với ba người, ra hiệu rời đi.Ba người bước nhanh đến, sau đó Dữu Khánh tự nhiên là muốn hỏi:“Có ý gì? Làm gì phải giả bộ không quen biết chúng ta? Sợ chúng ta làm chongươi mất mặt sao?”Nam Trúc cũng không hề che giấu, “Nếu ngươi đã bảo ta đi, ta cũng là cần mặtmũi a, ngươi nhìn ba người các ngươi mà xem, một tên ngoài miệng để mộtchút râu măng nhìn thật nham nhở, một tên dáng vẻ như chó không ăn cứt, cùngmột tên ăn mày đi chân trần, để người ta nhìn thấy ta và các ngươi đi chung vớinhau, có thể giữ được dáng vẻ của người có tiền sao?”Hai người Dữu, Mục nghẹn lời, không biết nói gì, có cảm giác bối rối, đã cảmnhận được sự chua xót khi không có tiền, đã không dám tiến vào nơi dành chokẻ có tiền cũng thôi đi, người nghèo vậy mà còn bị ngay cả người mình coithường.“Xùy!” Dữu Khánh vẻ mặt khinh thường, quay đầu rời đi, “Vậy chúng ta sẽkhông làm ảnh hưởng tới ngươi, tìm được chỗ ở, tự ngươi bỏ tiền đi.”Mục Ngạo Thiết cũng lập tức kéo Tiểu Hắc cùng đi.“Ai, các ngươi xem các ngươi nha, chỉ vui đùa mà cũng không chịu được.”Nam Trúc lập tức đuổi theo, cũng đổi giọng, “Ta a, nghe lời lão Thập Ngũngươi, đi vào làm ra vẻ là kẻ có tiền, ngươi không thấy người ta cung kính vớita cỡ nào sao? Nơi này là nơi nào, ta không thể để người ta nhìn ra là ta đanglừa gạt bọn họ a, sợ người ta thẹn quá thành giận đánh chúng ta một trận.”Dữu Khánh cũng biết không bỏ gã được, không kiên nhẫn nữa, nói: “Bớt nóinhảm đi, nói thẳng ra, khách sạn đẳng cấp như vậy, giá cả như thế nào.”Nam Trúc than thở: “Ta cũng đã kêu gọi các ngươi rời đi, còn có thể giá cả gìnữa, khẳng định là mức giá mà chúng ta ở lại không nổi, một gian phòng rẻ nhấtlà tám nghìn lượng bạc một ngày, nhưng mà điều kiện và hoàn cảnh nghỉ ngơitrong đó tuyệt đối là tốt. Về phần an toàn cũng tuyệt đối được đảm bảo. Ngườita trực tiếp nói rõ, một trong những ông chủ phía sau là đại nhân vật có uy tín vàdanh dự tại Thiên Lưu sơn.Ta cũng đã hỏi thăm một chút, coi như đã hiểu rõ rồi, nơi đây hoàn toàn khácvới U Giác Phụ, không giống người của U Nhai, hoàn toàn không chiếm địa bàntại U Giác Phụ. Nhưng ở nơi đây, hầu hết những đại nhân vật có uy tín và danhdự của Thiên Lưu sơn đều sẽ tham gia buôn bán kiếm tiền tại tại Ảo Vọng.Nói như vậy, có phải ngươi nhìn thấy nhà cửa tại Ảo Vọng phần lớn đều rất chậtchội hay không? Còn có một số không chật, không nhỏ, nhìn không giống nhà ởvà cửa hàng, ông chủ thực sự phía sau trên cơ bản đều là nhân vật có uy tín códanh dự của Thiên Lưu sơn. Giá nhà đất tại Ảo Vọng là đắt nhất thiên hạ. Muốntại nơi Ảo Vọng ngư long hỗn tạp này mua được gia sản như vậy, chỉ có tiền làlàm không được.”Dữu Khánh nghe xong yên lặng gật gật đầu, phát hiện thấy Nam Trúc tương đốithích hợp tìm hiểu tin tức hơn Mục Ngạo Thiết.Ở lại không được, vậy thì bọn họ chỉ có thể tiếp tục đi tìm khách sạn có giá cảrẻ hơn, chỉ là, đường đi tại Ảo Vọng này thực sự rất loạn.Vừa đúng lúc nghe được âm thanh rao hàng rôm rả, đụng phải một Bán yêuquái cõng túi bán ra bản đồ vẽ tay của Ảo Vọng.Là nữ yêu trẻ tuổi, rõ ràng là một Hồ yêu, một đôi lỗ tai hồ ly còn chưa biếnhóa, khuôn mặt quả thực đẹp, da thịt trắng nõn nà, khí tức thanh xuân nhiệt tìnhmười phần.Bản đồ vẽ tay giá năm trăm lượng một tấm, đắt thì có đắt một chút, nhưng cânnhắc đến việc sau này vẫn còn dùng được, Dữu Khánh đành cắn răng mua mộttấm.Đương nhiên, cũng thuận tiện hỏi thăm, hỏi xem xung quanh đây có khách sạnnào giá cả rẻ một chút hay không.Vừa nghe nói muốn tìm khách sạn giá rẻ, đôi mắt nữ yêu sáng lên lấp lóe, lạinhìn xuống đôi chân trần của Tiểu Hắc, lập tức nhiệt tình nói: “Có, đi, để ta dẫnđường cho các ngươi.”Ui, còn gặp được một kẻ hảo tâm a! Sư huynh đệ ba người nhìn nhau, lập tứccảm thấy tiêu tốn năm trăm lượng đó rất đáng giá.Người đều là như vậy, không quản nghèo hay giàu, chỉ cần phục vụ đúng chỗ,đều sẽ cảm thấy mỗi thứ đều có giá trị của nó.Có người dẫn đường đương nhiên là tốt, mấy người lập tức cùng đi theo nàng,Tiểu Hắc tò mò một mực nhìn chằm chằm vào tai của nữ yêu.Rất nhanh, nữ yêu liền dẫn bọn hắn tại gần đó tìm đến một cái khách sạn, thoạtnhìn đẳng cấp rõ ràng kém xa so với cái trước kia.Mấy người tiến vào khách sạn hỏi giá phòng, nữ yêu lại co mình tại bên ngoàikhông tiến vào, giống như không muốn để cho người làm ở bên trong khách sạnnhìn thấy, nhưng cũng không rời đi, chờ đợi ở bên ngoài.Không bao lâu sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra ngoài, rõ ràng là không dự định ởtại nơi đây.Thực sự là với giá phòng tại nơi đây bọn hắn vẫn còn có chút khó thể tiếp nhận,một gian phòng bình thường nhất phải ba nghìn lượng một gian, bọn hắn bốnngười, theo quy củ của khách sạn phải cần hai gian phòng mới được, cũng cónghĩa là trong một ngày, chỉ riêng tiền ở đã phải mất sáu ngàn lượng, mười ngàylà sáu vạn lượng.Mức giá cả này, bọn hắn thật sự chịu không nổi, không biết cần phải ở lại nơinày bao lâu, cần phải tiết kiệm tiêu tiền.Đương nhiên, khách sạn này có cung cấp giường chung, một phòng có mườichỗ nằm, tính theo đầu người, một nghìn lượng một ngày một người, giá cả rẻhơn so với thuê phòng riêng, chỉ là không có sự riêng tư nào, nhưng đối với bọnhắn mà nói, vẫn là quá đắt.Mặt khác tiền cũng không phải là tiêu vô ích, khách sạn đã nói rất rõ ràng, phíasau bọn họ có người của Thiên Lưu sơn, chỉ cần là khách nhân trong khách sạnbọn họ, nếu như tại Ảo Vọng gặp phải rắc rồi gì đó không lớn, khách sạn sẽđứng ra hỗ trợ giải quyết. Nếu như gặp phải đại phiền toái, nếu cần thiết, kháchsạn cũng có thể hỗ trợ liên hệ với người có thể giữ công bằng, về phần chi phíthì chỉ có thể là chính ngươi nhìn mà làm.Nhìn thấy nữ yêu vẫn còn đang chờ bọn hắn tại bên ngoài, Dữu Khánh đámngười cũng có chút ngạc nhiên.Nữ yêu chủ động tiếp cận tới đây, có vẻ kỳ quái, hỏi: “Sao vậy, khách sạnkhông phù hợp với các ngươi sao?”Dữu Khánh ha hả cười, “Giá phòng hơi cao, trong túi chúng ta eo hẹp.”Dù sao nữ yêu này cũng chỉ là tiểu thương chạy bên ngoài, nhìn qua cũng khôngphải là kẻ có tiền, giai cấp tương đương, nên cũng không e dè nói rõ ra, khônggiống như Nam Trúc lúc trước, còn làm ra vẻ kẻ có tiền.Nữ yêu a một tiếng, thể hiện đã hiểu, rồi liên tục xin lỗi, nói: “Xin lỗi, xin lỗi, làsai lầm của ta, là sai lầm của ta, để ta dẫn các ngươi đi tìm nơi rẻ hơn.”Thái độ này, không thể chê được, sư huynh đệ ba người lập tức cảm giác thấynữ yêu này không tệ, bán cho bọn hắn một tấm bản đồ liền có thể phục vụ đếnnước này, còn có gì để nói nữa chứ.Dữu Khánh có chút ngượng ngùng: “Không có quá gây phiền hà cho ngươi đi?”Nữ yêu sảng khoái đáp: “Không sao, dù sao ta cũng sẽ đi khắp hang cùng ngõhẻm, không có làm lỡ việc. Đúng rồi, các ngươi cần ở bao lâu?”Dữu Khánh trả lời cô đọng: “Việc này không nhất định.”Nữ yêu a một tiếng, sau đó vỗ ngực, “Các ngươi yên tâm, nhất định sẽ giúp cácngươi tìm được nơi ở giá cả hợp ý.”Sư huynh đệ ba người tự nhiên là cất lời cảm tạ, sau đó liền đi theo nàng ta.Đương nhiên, sư huynh đệ ba người cũng là người từng rơi vào trong hố sâu,ngoài miệng cất lời cảm tạ, nhưng trong lòng cũng âm thầm có cảnh giác.Không còn cách nào khác, không biết có phải là mình gặp ảo giác hay không,luôn cảm thấy đối phương có phần quá nhiệt tình, là thật sự đụng được ngườihảo tâm hay là thái độ phục vụ tại Ảo Vọng đều là cấp bậc như vậy?Nói chung, không hiểu sai lòng tốt của người ta, bản thân mình cũng giữ lòngphòng bị, nghe lời nó và quan sát nó đi.Đã thân thiện đến mức độ này, song phương cũng hơi chút làm quen với nhau,nữ yêu quả thực là một con hồ yêu, bởi vì điều kiện trong nhà không tốt, dẫnđến hóa hình không đủ hoàn thiện thành Bán yêu quái, tên là Hồ Vưu Lệ.Tên là do mẹ cô ta đặt cho cô ta, theo lời Hồ Vưu Lệ nói thì mẹ cô ta hi vọngsau này khi cô ta lớn lên hóa hình trở thành một vưu vật mỹ lệ, để có thể gả chokẻ có tiền, sống cuộc sống của Thượng yêu, hoặc Thượng nhân, nào ngờ trờikhông chiều lòng người, trở thành một Bán yêu quái, không chỉ không có thểtrở thành vưu vật mỹ lệ, còn rớt xuống một phần.Đương nhiên, cô ta cảm thấy phụ mẫu mình cũng tốt, mặc dù không thể cho côta được gia cảnh rất tốt, nhưng cũng lại được cho cô ta một chỗ dung thân tạinơi giá cả nhà đất đắt nhất thiên hạ này.Sở dĩ nói là phụ mẫu lưu lại cho cô ta là bởi vì phụ mẫu cô ta đều đã qua đời,tham gia vào một trận chém giết, bị người đánh chết rồi.Sư huynh đệ ba người không biết nên an ủi như thế nào, không nghĩ tới lần đầugặp mặt liền nói với bọn hắn việc này.Sau một hồi đi dạo, Hồ Vưu Lệ lại tìm cho bọn hắn một cái khách sạn, vẫngiống như trước, cô ta trốn ở bên ngoài không có đi vào.Chỉ chốc lát sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra.Giá cả so với trước rẻ hơn một nghìn lượng, nhưng đối với kế hoạch chi tiêucủa bọn hắn thì vẫn còn quá cao.“Thế nào, vẫn là không được sao?”Đợi bọn họ đi ra, Hồ Vưu Lệ hỏi.Dữu Khánh cười khổ, dứt khoát nói rõ, “Chi tiêu thông thường tại Ảo Vọng nàythực sự đắt đỏ đến kinh khủng, có loại khách sạn nào giá cả rẻ nhất hay không,chúng ta muốn đi xem.”“Như vậy a…” Hồ Vưu Lệ hai tay ôm lấy khuôn mặt mình bắt đầu suy nghĩ,cuối cùng ngẩng đầu nói: “Rẻ nhất cũng chính là loại gian trong giường chunghai tầng, một chỗ nằm hai ba trăm lượng, ngay cả tiện nghi sinh hoạt cơ bảncũng không có, có đủ loại người lộn xộn, dễ dàng xảy ra xung đột, cũng khôngthích hợp ở lại lâu dài, không đề nghị các ngươi ở lại nơi như vậy. Không bằngta đưa ra cho các ngươi một lời đề nghị.”Nam Trúc gật đầu, “Nói thử nghe một chút.”Hồ Vưu Lệ nhìn nhìn bốn người, “Ta có thể dành lại một gian phòng trong nhàta cho các ngươi. Các ngươi cũng biết đó, ta là một nữ nhân, trong tình huốngbình thường là sẽ không để cho nam nhân xa lạ ở lại trong nhà ta, nhưng mà tathấy các ngươi còn dẫn theo một tiểu hài tử, hẳn là không phải người xấu. Tadành cho các ngươi riêng một gian phòng, ba trăm lượng một người, một nghìnhai trăm lượng một ngày, các ngươi thử cân nhắc xem sao.”

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Lão Thất tiến vào khách sạn, lão Cửu và lão Thập Ngũ còn có một nhóc con ởbên ngoài chờ. Người chờ ở bên ngoài khách sạn đứng tựa tại dưới chân tườngnhìn người qua người lại trên đường phố.Tiểu Hắc rất không thích đứng không chờ đợi tại nơi náo nhiệt, quay đầu nói:“Ta đi theo Thất thúc.”Dứt lời liền định cất chân chạy về phía cổng vào khách sạn, nhưng lại bị MụcNgạo Thiết ngăn cản lại kịp thời.Dữu Khánh cũng lập tức chỉ vào đầu và chân nó mà giáo huấn, “Ngươi đi vàolàm gì, có biết cái gì gọi là mắt chó nhìn người thấp hay không? Với dáng vẻ ănmày này của ngươi, có tin hay không vừa đi vào liền bị người ta đạp ra?”“Ai dám!” Tiểu Hắc nhấc cao cây gậy trong tay lên, “Ta đánh hắn!”“Thiếu trí sao?” Dữu Khánh nhằm sau đầu của nó vỗ bốp một cái, sau đó chỉvào nó cảnh cáo, “Nghe cho rõ, nơi đây cũng không phải là U Giác Phụ, nếuxảy ra chuyện thì người ta cũng sẽ không cho ngươi mặt mũi, a cha ngươi cũngkhông thể nào cứu được ngươi, người tại nơi đây sẽ trực tiếp đánh chết ngươi,sau đó yêu quái nơi đây sẽ trực tiếp ăn thịt ngươi.”Tiểu Hắc chống gậy xuống đất, một bộ ta đây không sợ.Dữu Khánh không thể không quản giáo nó, vốn tưởng rằng khi đến được nơiđây thì Ngô Hắc sẽ lộ diện, chỉ cần trông chừng nó một chút thời gian, sau đóbàn giao lại cho Ngô Hắc thì sẽ được giải thoát, bây giờ xem ra không quan tâmcũng không được rồi, nếu thật để cho tên tiểu gia hỏa không biết quy củ là thứgì này gây ra tai họa, vậy thì hắn cũng sẽ bị kéo theo vào trong hố.Trong khi tại nơi đây hai người lớn đang hùa nhau mắng cho tên nhỏ một trậnthì Nam Trúc cũng nhấc cao chân, mặt vênh váo bước ra khỏi cổng lớn kháchsạn, phía sau còn có người làm của khách sạn ở một bên liên tục gật đầu, cúingười đưa tiễn.Khi Nam Trúc đi trở về đến nơi này thì không có chào hỏi với ba người DữuKhánh, làm như không quen biết ba người vậy, đi vượt qua bên cạnh ba người,ba người không nói gì.Chờ khi đi đến vị trí tại cửa vào khách sạn không còn nhìn thấy được, NamTrúc mới quay đầu lại ngoắc tay với ba người, ra hiệu rời đi.Ba người bước nhanh đến, sau đó Dữu Khánh tự nhiên là muốn hỏi:“Có ý gì? Làm gì phải giả bộ không quen biết chúng ta? Sợ chúng ta làm chongươi mất mặt sao?”Nam Trúc cũng không hề che giấu, “Nếu ngươi đã bảo ta đi, ta cũng là cần mặtmũi a, ngươi nhìn ba người các ngươi mà xem, một tên ngoài miệng để mộtchút râu măng nhìn thật nham nhở, một tên dáng vẻ như chó không ăn cứt, cùngmột tên ăn mày đi chân trần, để người ta nhìn thấy ta và các ngươi đi chung vớinhau, có thể giữ được dáng vẻ của người có tiền sao?”Hai người Dữu, Mục nghẹn lời, không biết nói gì, có cảm giác bối rối, đã cảmnhận được sự chua xót khi không có tiền, đã không dám tiến vào nơi dành chokẻ có tiền cũng thôi đi, người nghèo vậy mà còn bị ngay cả người mình coithường.“Xùy!” Dữu Khánh vẻ mặt khinh thường, quay đầu rời đi, “Vậy chúng ta sẽkhông làm ảnh hưởng tới ngươi, tìm được chỗ ở, tự ngươi bỏ tiền đi.”Mục Ngạo Thiết cũng lập tức kéo Tiểu Hắc cùng đi.“Ai, các ngươi xem các ngươi nha, chỉ vui đùa mà cũng không chịu được.”Nam Trúc lập tức đuổi theo, cũng đổi giọng, “Ta a, nghe lời lão Thập Ngũngươi, đi vào làm ra vẻ là kẻ có tiền, ngươi không thấy người ta cung kính vớita cỡ nào sao? Nơi này là nơi nào, ta không thể để người ta nhìn ra là ta đanglừa gạt bọn họ a, sợ người ta thẹn quá thành giận đánh chúng ta một trận.”Dữu Khánh cũng biết không bỏ gã được, không kiên nhẫn nữa, nói: “Bớt nóinhảm đi, nói thẳng ra, khách sạn đẳng cấp như vậy, giá cả như thế nào.”Nam Trúc than thở: “Ta cũng đã kêu gọi các ngươi rời đi, còn có thể giá cả gìnữa, khẳng định là mức giá mà chúng ta ở lại không nổi, một gian phòng rẻ nhấtlà tám nghìn lượng bạc một ngày, nhưng mà điều kiện và hoàn cảnh nghỉ ngơitrong đó tuyệt đối là tốt. Về phần an toàn cũng tuyệt đối được đảm bảo. Ngườita trực tiếp nói rõ, một trong những ông chủ phía sau là đại nhân vật có uy tín vàdanh dự tại Thiên Lưu sơn.Ta cũng đã hỏi thăm một chút, coi như đã hiểu rõ rồi, nơi đây hoàn toàn khácvới U Giác Phụ, không giống người của U Nhai, hoàn toàn không chiếm địa bàntại U Giác Phụ. Nhưng ở nơi đây, hầu hết những đại nhân vật có uy tín và danhdự của Thiên Lưu sơn đều sẽ tham gia buôn bán kiếm tiền tại tại Ảo Vọng.Nói như vậy, có phải ngươi nhìn thấy nhà cửa tại Ảo Vọng phần lớn đều rất chậtchội hay không? Còn có một số không chật, không nhỏ, nhìn không giống nhà ởvà cửa hàng, ông chủ thực sự phía sau trên cơ bản đều là nhân vật có uy tín códanh dự của Thiên Lưu sơn. Giá nhà đất tại Ảo Vọng là đắt nhất thiên hạ. Muốntại nơi Ảo Vọng ngư long hỗn tạp này mua được gia sản như vậy, chỉ có tiền làlàm không được.”Dữu Khánh nghe xong yên lặng gật gật đầu, phát hiện thấy Nam Trúc tương đốithích hợp tìm hiểu tin tức hơn Mục Ngạo Thiết.Ở lại không được, vậy thì bọn họ chỉ có thể tiếp tục đi tìm khách sạn có giá cảrẻ hơn, chỉ là, đường đi tại Ảo Vọng này thực sự rất loạn.Vừa đúng lúc nghe được âm thanh rao hàng rôm rả, đụng phải một Bán yêuquái cõng túi bán ra bản đồ vẽ tay của Ảo Vọng.Là nữ yêu trẻ tuổi, rõ ràng là một Hồ yêu, một đôi lỗ tai hồ ly còn chưa biếnhóa, khuôn mặt quả thực đẹp, da thịt trắng nõn nà, khí tức thanh xuân nhiệt tìnhmười phần.Bản đồ vẽ tay giá năm trăm lượng một tấm, đắt thì có đắt một chút, nhưng cânnhắc đến việc sau này vẫn còn dùng được, Dữu Khánh đành cắn răng mua mộttấm.Đương nhiên, cũng thuận tiện hỏi thăm, hỏi xem xung quanh đây có khách sạnnào giá cả rẻ một chút hay không.Vừa nghe nói muốn tìm khách sạn giá rẻ, đôi mắt nữ yêu sáng lên lấp lóe, lạinhìn xuống đôi chân trần của Tiểu Hắc, lập tức nhiệt tình nói: “Có, đi, để ta dẫnđường cho các ngươi.”Ui, còn gặp được một kẻ hảo tâm a! Sư huynh đệ ba người nhìn nhau, lập tứccảm thấy tiêu tốn năm trăm lượng đó rất đáng giá.Người đều là như vậy, không quản nghèo hay giàu, chỉ cần phục vụ đúng chỗ,đều sẽ cảm thấy mỗi thứ đều có giá trị của nó.Có người dẫn đường đương nhiên là tốt, mấy người lập tức cùng đi theo nàng,Tiểu Hắc tò mò một mực nhìn chằm chằm vào tai của nữ yêu.Rất nhanh, nữ yêu liền dẫn bọn hắn tại gần đó tìm đến một cái khách sạn, thoạtnhìn đẳng cấp rõ ràng kém xa so với cái trước kia.Mấy người tiến vào khách sạn hỏi giá phòng, nữ yêu lại co mình tại bên ngoàikhông tiến vào, giống như không muốn để cho người làm ở bên trong khách sạnnhìn thấy, nhưng cũng không rời đi, chờ đợi ở bên ngoài.Không bao lâu sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra ngoài, rõ ràng là không dự định ởtại nơi đây.Thực sự là với giá phòng tại nơi đây bọn hắn vẫn còn có chút khó thể tiếp nhận,một gian phòng bình thường nhất phải ba nghìn lượng một gian, bọn hắn bốnngười, theo quy củ của khách sạn phải cần hai gian phòng mới được, cũng cónghĩa là trong một ngày, chỉ riêng tiền ở đã phải mất sáu ngàn lượng, mười ngàylà sáu vạn lượng.Mức giá cả này, bọn hắn thật sự chịu không nổi, không biết cần phải ở lại nơinày bao lâu, cần phải tiết kiệm tiêu tiền.Đương nhiên, khách sạn này có cung cấp giường chung, một phòng có mườichỗ nằm, tính theo đầu người, một nghìn lượng một ngày một người, giá cả rẻhơn so với thuê phòng riêng, chỉ là không có sự riêng tư nào, nhưng đối với bọnhắn mà nói, vẫn là quá đắt.Mặt khác tiền cũng không phải là tiêu vô ích, khách sạn đã nói rất rõ ràng, phíasau bọn họ có người của Thiên Lưu sơn, chỉ cần là khách nhân trong khách sạnbọn họ, nếu như tại Ảo Vọng gặp phải rắc rồi gì đó không lớn, khách sạn sẽđứng ra hỗ trợ giải quyết. Nếu như gặp phải đại phiền toái, nếu cần thiết, kháchsạn cũng có thể hỗ trợ liên hệ với người có thể giữ công bằng, về phần chi phíthì chỉ có thể là chính ngươi nhìn mà làm.Nhìn thấy nữ yêu vẫn còn đang chờ bọn hắn tại bên ngoài, Dữu Khánh đámngười cũng có chút ngạc nhiên.Nữ yêu chủ động tiếp cận tới đây, có vẻ kỳ quái, hỏi: “Sao vậy, khách sạnkhông phù hợp với các ngươi sao?”Dữu Khánh ha hả cười, “Giá phòng hơi cao, trong túi chúng ta eo hẹp.”Dù sao nữ yêu này cũng chỉ là tiểu thương chạy bên ngoài, nhìn qua cũng khôngphải là kẻ có tiền, giai cấp tương đương, nên cũng không e dè nói rõ ra, khônggiống như Nam Trúc lúc trước, còn làm ra vẻ kẻ có tiền.Nữ yêu a một tiếng, thể hiện đã hiểu, rồi liên tục xin lỗi, nói: “Xin lỗi, xin lỗi, làsai lầm của ta, là sai lầm của ta, để ta dẫn các ngươi đi tìm nơi rẻ hơn.”Thái độ này, không thể chê được, sư huynh đệ ba người lập tức cảm giác thấynữ yêu này không tệ, bán cho bọn hắn một tấm bản đồ liền có thể phục vụ đếnnước này, còn có gì để nói nữa chứ.Dữu Khánh có chút ngượng ngùng: “Không có quá gây phiền hà cho ngươi đi?”Nữ yêu sảng khoái đáp: “Không sao, dù sao ta cũng sẽ đi khắp hang cùng ngõhẻm, không có làm lỡ việc. Đúng rồi, các ngươi cần ở bao lâu?”Dữu Khánh trả lời cô đọng: “Việc này không nhất định.”Nữ yêu a một tiếng, sau đó vỗ ngực, “Các ngươi yên tâm, nhất định sẽ giúp cácngươi tìm được nơi ở giá cả hợp ý.”Sư huynh đệ ba người tự nhiên là cất lời cảm tạ, sau đó liền đi theo nàng ta.Đương nhiên, sư huynh đệ ba người cũng là người từng rơi vào trong hố sâu,ngoài miệng cất lời cảm tạ, nhưng trong lòng cũng âm thầm có cảnh giác.Không còn cách nào khác, không biết có phải là mình gặp ảo giác hay không,luôn cảm thấy đối phương có phần quá nhiệt tình, là thật sự đụng được ngườihảo tâm hay là thái độ phục vụ tại Ảo Vọng đều là cấp bậc như vậy?Nói chung, không hiểu sai lòng tốt của người ta, bản thân mình cũng giữ lòngphòng bị, nghe lời nó và quan sát nó đi.Đã thân thiện đến mức độ này, song phương cũng hơi chút làm quen với nhau,nữ yêu quả thực là một con hồ yêu, bởi vì điều kiện trong nhà không tốt, dẫnđến hóa hình không đủ hoàn thiện thành Bán yêu quái, tên là Hồ Vưu Lệ.Tên là do mẹ cô ta đặt cho cô ta, theo lời Hồ Vưu Lệ nói thì mẹ cô ta hi vọngsau này khi cô ta lớn lên hóa hình trở thành một vưu vật mỹ lệ, để có thể gả chokẻ có tiền, sống cuộc sống của Thượng yêu, hoặc Thượng nhân, nào ngờ trờikhông chiều lòng người, trở thành một Bán yêu quái, không chỉ không có thểtrở thành vưu vật mỹ lệ, còn rớt xuống một phần.Đương nhiên, cô ta cảm thấy phụ mẫu mình cũng tốt, mặc dù không thể cho côta được gia cảnh rất tốt, nhưng cũng lại được cho cô ta một chỗ dung thân tạinơi giá cả nhà đất đắt nhất thiên hạ này.Sở dĩ nói là phụ mẫu lưu lại cho cô ta là bởi vì phụ mẫu cô ta đều đã qua đời,tham gia vào một trận chém giết, bị người đánh chết rồi.Sư huynh đệ ba người không biết nên an ủi như thế nào, không nghĩ tới lần đầugặp mặt liền nói với bọn hắn việc này.Sau một hồi đi dạo, Hồ Vưu Lệ lại tìm cho bọn hắn một cái khách sạn, vẫngiống như trước, cô ta trốn ở bên ngoài không có đi vào.Chỉ chốc lát sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra.Giá cả so với trước rẻ hơn một nghìn lượng, nhưng đối với kế hoạch chi tiêucủa bọn hắn thì vẫn còn quá cao.“Thế nào, vẫn là không được sao?”Đợi bọn họ đi ra, Hồ Vưu Lệ hỏi.Dữu Khánh cười khổ, dứt khoát nói rõ, “Chi tiêu thông thường tại Ảo Vọng nàythực sự đắt đỏ đến kinh khủng, có loại khách sạn nào giá cả rẻ nhất hay không,chúng ta muốn đi xem.”“Như vậy a…” Hồ Vưu Lệ hai tay ôm lấy khuôn mặt mình bắt đầu suy nghĩ,cuối cùng ngẩng đầu nói: “Rẻ nhất cũng chính là loại gian trong giường chunghai tầng, một chỗ nằm hai ba trăm lượng, ngay cả tiện nghi sinh hoạt cơ bảncũng không có, có đủ loại người lộn xộn, dễ dàng xảy ra xung đột, cũng khôngthích hợp ở lại lâu dài, không đề nghị các ngươi ở lại nơi như vậy. Không bằngta đưa ra cho các ngươi một lời đề nghị.”Nam Trúc gật đầu, “Nói thử nghe một chút.”Hồ Vưu Lệ nhìn nhìn bốn người, “Ta có thể dành lại một gian phòng trong nhàta cho các ngươi. Các ngươi cũng biết đó, ta là một nữ nhân, trong tình huốngbình thường là sẽ không để cho nam nhân xa lạ ở lại trong nhà ta, nhưng mà tathấy các ngươi còn dẫn theo một tiểu hài tử, hẳn là không phải người xấu. Tadành cho các ngươi riêng một gian phòng, ba trăm lượng một người, một nghìnhai trăm lượng một ngày, các ngươi thử cân nhắc xem sao.”

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Lão Thất tiến vào khách sạn, lão Cửu và lão Thập Ngũ còn có một nhóc con ởbên ngoài chờ. Người chờ ở bên ngoài khách sạn đứng tựa tại dưới chân tườngnhìn người qua người lại trên đường phố.Tiểu Hắc rất không thích đứng không chờ đợi tại nơi náo nhiệt, quay đầu nói:“Ta đi theo Thất thúc.”Dứt lời liền định cất chân chạy về phía cổng vào khách sạn, nhưng lại bị MụcNgạo Thiết ngăn cản lại kịp thời.Dữu Khánh cũng lập tức chỉ vào đầu và chân nó mà giáo huấn, “Ngươi đi vàolàm gì, có biết cái gì gọi là mắt chó nhìn người thấp hay không? Với dáng vẻ ănmày này của ngươi, có tin hay không vừa đi vào liền bị người ta đạp ra?”“Ai dám!” Tiểu Hắc nhấc cao cây gậy trong tay lên, “Ta đánh hắn!”“Thiếu trí sao?” Dữu Khánh nhằm sau đầu của nó vỗ bốp một cái, sau đó chỉvào nó cảnh cáo, “Nghe cho rõ, nơi đây cũng không phải là U Giác Phụ, nếuxảy ra chuyện thì người ta cũng sẽ không cho ngươi mặt mũi, a cha ngươi cũngkhông thể nào cứu được ngươi, người tại nơi đây sẽ trực tiếp đánh chết ngươi,sau đó yêu quái nơi đây sẽ trực tiếp ăn thịt ngươi.”Tiểu Hắc chống gậy xuống đất, một bộ ta đây không sợ.Dữu Khánh không thể không quản giáo nó, vốn tưởng rằng khi đến được nơiđây thì Ngô Hắc sẽ lộ diện, chỉ cần trông chừng nó một chút thời gian, sau đóbàn giao lại cho Ngô Hắc thì sẽ được giải thoát, bây giờ xem ra không quan tâmcũng không được rồi, nếu thật để cho tên tiểu gia hỏa không biết quy củ là thứgì này gây ra tai họa, vậy thì hắn cũng sẽ bị kéo theo vào trong hố.Trong khi tại nơi đây hai người lớn đang hùa nhau mắng cho tên nhỏ một trậnthì Nam Trúc cũng nhấc cao chân, mặt vênh váo bước ra khỏi cổng lớn kháchsạn, phía sau còn có người làm của khách sạn ở một bên liên tục gật đầu, cúingười đưa tiễn.Khi Nam Trúc đi trở về đến nơi này thì không có chào hỏi với ba người DữuKhánh, làm như không quen biết ba người vậy, đi vượt qua bên cạnh ba người,ba người không nói gì.Chờ khi đi đến vị trí tại cửa vào khách sạn không còn nhìn thấy được, NamTrúc mới quay đầu lại ngoắc tay với ba người, ra hiệu rời đi.Ba người bước nhanh đến, sau đó Dữu Khánh tự nhiên là muốn hỏi:“Có ý gì? Làm gì phải giả bộ không quen biết chúng ta? Sợ chúng ta làm chongươi mất mặt sao?”Nam Trúc cũng không hề che giấu, “Nếu ngươi đã bảo ta đi, ta cũng là cần mặtmũi a, ngươi nhìn ba người các ngươi mà xem, một tên ngoài miệng để mộtchút râu măng nhìn thật nham nhở, một tên dáng vẻ như chó không ăn cứt, cùngmột tên ăn mày đi chân trần, để người ta nhìn thấy ta và các ngươi đi chung vớinhau, có thể giữ được dáng vẻ của người có tiền sao?”Hai người Dữu, Mục nghẹn lời, không biết nói gì, có cảm giác bối rối, đã cảmnhận được sự chua xót khi không có tiền, đã không dám tiến vào nơi dành chokẻ có tiền cũng thôi đi, người nghèo vậy mà còn bị ngay cả người mình coithường.“Xùy!” Dữu Khánh vẻ mặt khinh thường, quay đầu rời đi, “Vậy chúng ta sẽkhông làm ảnh hưởng tới ngươi, tìm được chỗ ở, tự ngươi bỏ tiền đi.”Mục Ngạo Thiết cũng lập tức kéo Tiểu Hắc cùng đi.“Ai, các ngươi xem các ngươi nha, chỉ vui đùa mà cũng không chịu được.”Nam Trúc lập tức đuổi theo, cũng đổi giọng, “Ta a, nghe lời lão Thập Ngũngươi, đi vào làm ra vẻ là kẻ có tiền, ngươi không thấy người ta cung kính vớita cỡ nào sao? Nơi này là nơi nào, ta không thể để người ta nhìn ra là ta đanglừa gạt bọn họ a, sợ người ta thẹn quá thành giận đánh chúng ta một trận.”Dữu Khánh cũng biết không bỏ gã được, không kiên nhẫn nữa, nói: “Bớt nóinhảm đi, nói thẳng ra, khách sạn đẳng cấp như vậy, giá cả như thế nào.”Nam Trúc than thở: “Ta cũng đã kêu gọi các ngươi rời đi, còn có thể giá cả gìnữa, khẳng định là mức giá mà chúng ta ở lại không nổi, một gian phòng rẻ nhấtlà tám nghìn lượng bạc một ngày, nhưng mà điều kiện và hoàn cảnh nghỉ ngơitrong đó tuyệt đối là tốt. Về phần an toàn cũng tuyệt đối được đảm bảo. Ngườita trực tiếp nói rõ, một trong những ông chủ phía sau là đại nhân vật có uy tín vàdanh dự tại Thiên Lưu sơn.Ta cũng đã hỏi thăm một chút, coi như đã hiểu rõ rồi, nơi đây hoàn toàn khácvới U Giác Phụ, không giống người của U Nhai, hoàn toàn không chiếm địa bàntại U Giác Phụ. Nhưng ở nơi đây, hầu hết những đại nhân vật có uy tín và danhdự của Thiên Lưu sơn đều sẽ tham gia buôn bán kiếm tiền tại tại Ảo Vọng.Nói như vậy, có phải ngươi nhìn thấy nhà cửa tại Ảo Vọng phần lớn đều rất chậtchội hay không? Còn có một số không chật, không nhỏ, nhìn không giống nhà ởvà cửa hàng, ông chủ thực sự phía sau trên cơ bản đều là nhân vật có uy tín códanh dự của Thiên Lưu sơn. Giá nhà đất tại Ảo Vọng là đắt nhất thiên hạ. Muốntại nơi Ảo Vọng ngư long hỗn tạp này mua được gia sản như vậy, chỉ có tiền làlàm không được.”Dữu Khánh nghe xong yên lặng gật gật đầu, phát hiện thấy Nam Trúc tương đốithích hợp tìm hiểu tin tức hơn Mục Ngạo Thiết.Ở lại không được, vậy thì bọn họ chỉ có thể tiếp tục đi tìm khách sạn có giá cảrẻ hơn, chỉ là, đường đi tại Ảo Vọng này thực sự rất loạn.Vừa đúng lúc nghe được âm thanh rao hàng rôm rả, đụng phải một Bán yêuquái cõng túi bán ra bản đồ vẽ tay của Ảo Vọng.Là nữ yêu trẻ tuổi, rõ ràng là một Hồ yêu, một đôi lỗ tai hồ ly còn chưa biếnhóa, khuôn mặt quả thực đẹp, da thịt trắng nõn nà, khí tức thanh xuân nhiệt tìnhmười phần.Bản đồ vẽ tay giá năm trăm lượng một tấm, đắt thì có đắt một chút, nhưng cânnhắc đến việc sau này vẫn còn dùng được, Dữu Khánh đành cắn răng mua mộttấm.Đương nhiên, cũng thuận tiện hỏi thăm, hỏi xem xung quanh đây có khách sạnnào giá cả rẻ một chút hay không.Vừa nghe nói muốn tìm khách sạn giá rẻ, đôi mắt nữ yêu sáng lên lấp lóe, lạinhìn xuống đôi chân trần của Tiểu Hắc, lập tức nhiệt tình nói: “Có, đi, để ta dẫnđường cho các ngươi.”Ui, còn gặp được một kẻ hảo tâm a! Sư huynh đệ ba người nhìn nhau, lập tứccảm thấy tiêu tốn năm trăm lượng đó rất đáng giá.Người đều là như vậy, không quản nghèo hay giàu, chỉ cần phục vụ đúng chỗ,đều sẽ cảm thấy mỗi thứ đều có giá trị của nó.Có người dẫn đường đương nhiên là tốt, mấy người lập tức cùng đi theo nàng,Tiểu Hắc tò mò một mực nhìn chằm chằm vào tai của nữ yêu.Rất nhanh, nữ yêu liền dẫn bọn hắn tại gần đó tìm đến một cái khách sạn, thoạtnhìn đẳng cấp rõ ràng kém xa so với cái trước kia.Mấy người tiến vào khách sạn hỏi giá phòng, nữ yêu lại co mình tại bên ngoàikhông tiến vào, giống như không muốn để cho người làm ở bên trong khách sạnnhìn thấy, nhưng cũng không rời đi, chờ đợi ở bên ngoài.Không bao lâu sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra ngoài, rõ ràng là không dự định ởtại nơi đây.Thực sự là với giá phòng tại nơi đây bọn hắn vẫn còn có chút khó thể tiếp nhận,một gian phòng bình thường nhất phải ba nghìn lượng một gian, bọn hắn bốnngười, theo quy củ của khách sạn phải cần hai gian phòng mới được, cũng cónghĩa là trong một ngày, chỉ riêng tiền ở đã phải mất sáu ngàn lượng, mười ngàylà sáu vạn lượng.Mức giá cả này, bọn hắn thật sự chịu không nổi, không biết cần phải ở lại nơinày bao lâu, cần phải tiết kiệm tiêu tiền.Đương nhiên, khách sạn này có cung cấp giường chung, một phòng có mườichỗ nằm, tính theo đầu người, một nghìn lượng một ngày một người, giá cả rẻhơn so với thuê phòng riêng, chỉ là không có sự riêng tư nào, nhưng đối với bọnhắn mà nói, vẫn là quá đắt.Mặt khác tiền cũng không phải là tiêu vô ích, khách sạn đã nói rất rõ ràng, phíasau bọn họ có người của Thiên Lưu sơn, chỉ cần là khách nhân trong khách sạnbọn họ, nếu như tại Ảo Vọng gặp phải rắc rồi gì đó không lớn, khách sạn sẽđứng ra hỗ trợ giải quyết. Nếu như gặp phải đại phiền toái, nếu cần thiết, kháchsạn cũng có thể hỗ trợ liên hệ với người có thể giữ công bằng, về phần chi phíthì chỉ có thể là chính ngươi nhìn mà làm.Nhìn thấy nữ yêu vẫn còn đang chờ bọn hắn tại bên ngoài, Dữu Khánh đámngười cũng có chút ngạc nhiên.Nữ yêu chủ động tiếp cận tới đây, có vẻ kỳ quái, hỏi: “Sao vậy, khách sạnkhông phù hợp với các ngươi sao?”Dữu Khánh ha hả cười, “Giá phòng hơi cao, trong túi chúng ta eo hẹp.”Dù sao nữ yêu này cũng chỉ là tiểu thương chạy bên ngoài, nhìn qua cũng khôngphải là kẻ có tiền, giai cấp tương đương, nên cũng không e dè nói rõ ra, khônggiống như Nam Trúc lúc trước, còn làm ra vẻ kẻ có tiền.Nữ yêu a một tiếng, thể hiện đã hiểu, rồi liên tục xin lỗi, nói: “Xin lỗi, xin lỗi, làsai lầm của ta, là sai lầm của ta, để ta dẫn các ngươi đi tìm nơi rẻ hơn.”Thái độ này, không thể chê được, sư huynh đệ ba người lập tức cảm giác thấynữ yêu này không tệ, bán cho bọn hắn một tấm bản đồ liền có thể phục vụ đếnnước này, còn có gì để nói nữa chứ.Dữu Khánh có chút ngượng ngùng: “Không có quá gây phiền hà cho ngươi đi?”Nữ yêu sảng khoái đáp: “Không sao, dù sao ta cũng sẽ đi khắp hang cùng ngõhẻm, không có làm lỡ việc. Đúng rồi, các ngươi cần ở bao lâu?”Dữu Khánh trả lời cô đọng: “Việc này không nhất định.”Nữ yêu a một tiếng, sau đó vỗ ngực, “Các ngươi yên tâm, nhất định sẽ giúp cácngươi tìm được nơi ở giá cả hợp ý.”Sư huynh đệ ba người tự nhiên là cất lời cảm tạ, sau đó liền đi theo nàng ta.Đương nhiên, sư huynh đệ ba người cũng là người từng rơi vào trong hố sâu,ngoài miệng cất lời cảm tạ, nhưng trong lòng cũng âm thầm có cảnh giác.Không còn cách nào khác, không biết có phải là mình gặp ảo giác hay không,luôn cảm thấy đối phương có phần quá nhiệt tình, là thật sự đụng được ngườihảo tâm hay là thái độ phục vụ tại Ảo Vọng đều là cấp bậc như vậy?Nói chung, không hiểu sai lòng tốt của người ta, bản thân mình cũng giữ lòngphòng bị, nghe lời nó và quan sát nó đi.Đã thân thiện đến mức độ này, song phương cũng hơi chút làm quen với nhau,nữ yêu quả thực là một con hồ yêu, bởi vì điều kiện trong nhà không tốt, dẫnđến hóa hình không đủ hoàn thiện thành Bán yêu quái, tên là Hồ Vưu Lệ.Tên là do mẹ cô ta đặt cho cô ta, theo lời Hồ Vưu Lệ nói thì mẹ cô ta hi vọngsau này khi cô ta lớn lên hóa hình trở thành một vưu vật mỹ lệ, để có thể gả chokẻ có tiền, sống cuộc sống của Thượng yêu, hoặc Thượng nhân, nào ngờ trờikhông chiều lòng người, trở thành một Bán yêu quái, không chỉ không có thểtrở thành vưu vật mỹ lệ, còn rớt xuống một phần.Đương nhiên, cô ta cảm thấy phụ mẫu mình cũng tốt, mặc dù không thể cho côta được gia cảnh rất tốt, nhưng cũng lại được cho cô ta một chỗ dung thân tạinơi giá cả nhà đất đắt nhất thiên hạ này.Sở dĩ nói là phụ mẫu lưu lại cho cô ta là bởi vì phụ mẫu cô ta đều đã qua đời,tham gia vào một trận chém giết, bị người đánh chết rồi.Sư huynh đệ ba người không biết nên an ủi như thế nào, không nghĩ tới lần đầugặp mặt liền nói với bọn hắn việc này.Sau một hồi đi dạo, Hồ Vưu Lệ lại tìm cho bọn hắn một cái khách sạn, vẫngiống như trước, cô ta trốn ở bên ngoài không có đi vào.Chỉ chốc lát sau, ba lớn một nhỏ lại đi ra.Giá cả so với trước rẻ hơn một nghìn lượng, nhưng đối với kế hoạch chi tiêucủa bọn hắn thì vẫn còn quá cao.“Thế nào, vẫn là không được sao?”Đợi bọn họ đi ra, Hồ Vưu Lệ hỏi.Dữu Khánh cười khổ, dứt khoát nói rõ, “Chi tiêu thông thường tại Ảo Vọng nàythực sự đắt đỏ đến kinh khủng, có loại khách sạn nào giá cả rẻ nhất hay không,chúng ta muốn đi xem.”“Như vậy a…” Hồ Vưu Lệ hai tay ôm lấy khuôn mặt mình bắt đầu suy nghĩ,cuối cùng ngẩng đầu nói: “Rẻ nhất cũng chính là loại gian trong giường chunghai tầng, một chỗ nằm hai ba trăm lượng, ngay cả tiện nghi sinh hoạt cơ bảncũng không có, có đủ loại người lộn xộn, dễ dàng xảy ra xung đột, cũng khôngthích hợp ở lại lâu dài, không đề nghị các ngươi ở lại nơi như vậy. Không bằngta đưa ra cho các ngươi một lời đề nghị.”Nam Trúc gật đầu, “Nói thử nghe một chút.”Hồ Vưu Lệ nhìn nhìn bốn người, “Ta có thể dành lại một gian phòng trong nhàta cho các ngươi. Các ngươi cũng biết đó, ta là một nữ nhân, trong tình huốngbình thường là sẽ không để cho nam nhân xa lạ ở lại trong nhà ta, nhưng mà tathấy các ngươi còn dẫn theo một tiểu hài tử, hẳn là không phải người xấu. Tadành cho các ngươi riêng một gian phòng, ba trăm lượng một người, một nghìnhai trăm lượng một ngày, các ngươi thử cân nhắc xem sao.”

Chương 445: Hồ Vưu Lệ