Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…

Chương 475: Nội gian

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Người cầm đầu đám người theo dõi đấm nhẹ vào lòng bàn tay, “Đúng vậy, bấtkể vừa rồi có bao nhiêu người trở về, đi tìm hết tất cả tới đây đi qua trước mũicủa Hầu gia ngài, nhất định sẽ không cách nào che giấu được.”Nghe được những lời đánh giá này, lại lén nhìn cử động mấp máy chiếc mũi tongửi ngửi kia, Liễu Phiêu Phiêu lập tức nhận ra được gì đó, nỗi lòng tức thì lạnhđi hơn phân nửa.Nhìn thấy tên đầu lĩnh phía dưới xoay người đi về phía người gác cổng, trongđầu Liễu Phiêu Phiêu lóe qua những lời nói như “Ngâm tắm” này nọ mà mìnhđã nghe được từ trong miệng người gác cổng lúc trước, ánh mắt lấp lóe, rồinhanh chóng im lặng rời đi, biến mất tại trong quần thể công trình thật lớn này.Người cầm đầu đám người theo dõi sải bước đi đến trước mặt người gác cổng,trầm giọng hỏi: “Vừa rồi có ai đi vào?”Hai tên gác cổng quay mặt nhìn nhau, một người nói: “Đêm tối khuya khoắt,nên nghỉ ngơi thì đều đã đi nghỉ ngơi rồi, không có quá nhiều người đi vào, vừarồi chỉ có các ngươi a.”Người cầm đầu đám người theo dõi: “Ta nói chính là ngoại trừ chúng ta ra.”Người kia đáp: “Trừ bọn ngươi ra, không còn có người nào đi vào.”Người cầm đầu đám người theo dõi cả giận nói: “Đánh rắm, chúng ta khẳngđịnh lúc trước có người đi vào, suy nghĩ kỹ càng một chút cho ta, nếu dám lơ lànhiệm vụ, về sau để xem mặt trên trừng phạt nghiêm khắc các ngươi như thếnào.”Một người gác cổng khác nói: “Chúng ta cũng không biết trước các ngươi cóngười nào đi vào hay không, chúng ta cũng chỉ vừa mới giao ca không bao lâu,chúng ta vừa mới vào ca trực. Từ khi chúng ta bắt đầu nhiệm vụ thì chỉ có cácngươi tiến vào, thật sự không còn có người khác.”Người cầm đầu đám người theo dõi trầm giọng nói: “Một người đi đi, gọi haingười trực trước tới đây.”Người gác cổng đầu tiên trả lời: “Trong lúc làm nhiệm vụ là không thể tự tiệnrời bỏ vị trí, nếu truy xét tới, chúng ta chịu không nổi…”Người cầm đầu đám người theo dõi cất tiếng đánh gãy: “Phụng đại lệnh củaChưởng mục tạm điều làm việc khác, đi đi, xảy ra chuyện gì ta chịu tráchnhiệm, đi nhanh lên một chút!”Vừa nghe nói là việc vặt của Tề Đa Lai, người gác cổng kia lập tức nghe lời,chạy chậm rời đi.Người cầm đầu đám người theo dõi chắp tay đứng tại nguyên chỗ, nhìn thấyMũi to ngửi ngửi đi tìm tòi khắp nơi, gã lại phất tay vẫy gọi một gã thủ hạ tớiđây, dặn dò: “Ngươi nhanh đi tìm đại Chưởng mục, thông báo tình huống.”Nơi này là Trấn Hải ty, có một số việc gã không làm chủ được, cấp bậc khôngđủ, nhất định cần phải mời Tề Đa Lai tới đây làm chủ.“Vâng.” Người kia đáp một tiếng, nhanh chóng chạy đi.Còn gã thì chắp tay đi lui đi chờ đợi ngay tại cổng.Chờ một hồi, người gác cổng lúc trước chạy trở về, gãi đầu nói: “Hai người catrực trước không biết đã đi đâu rồi.”Người cầm đầu đám người theo dõi trừng lớn hai mắt, cả giận nói: “Hai conngười sống sờ sờ còn có thể hư không biến mất hay sao? Bọn họ tên gọi là gì?”Người gác cổng kia còn chưa kịp đáp lời, giọng nói của Tề Đa Lai đã truyền tớitrước, “Ầm ĩ gì vậy?”Mọi người quay đầu lại nhìn tới, nhìn thấy gã ta đi tới, lập tức dồn dập chắp tayhành lễ, “Đại Chưởng mục!”Tề Đa Lai đi tới, hỏi tiếp: “Đã tìm được người hay chưa?”Người cầm đầu đám người theo dõi lập tức cung cung kính kính bẩm báo tìnhhuống, “Còn chưa có, hai tên gác cổng ca trực này nói là không nhìn thấy ngườinào, nói là vừa mới đổi ca, bây giờ còn đang tìm hai chứng nhân trong ca trựclúc trước. Bọn hắn hẳn đã thấy được người trở về là ai. Lúc này còn chưa biếtngười trực ca trước đã đi đâu.”Tề Đa Lai nhíu mày, ánh mắt nhìn chăm chú về phía hai gã gác cổng, “Mới giaoca không bao lâu, liền không biết người đi đâu rồi?”Hai kẻ gác cổng có phần thấp thỏm lo âu.Chính vào lúc này, có một gã tùy tùng cùng đi theo Mũi to khẩn cấp lắc mìnhđến, nhanh chóng báo cáo: “Hầu gia tại trong nhà tắm phát hiện thấy hai cái thithể.”Lời này vừa nói ra, một đám người lập tức vội vã chạy đi.Đi vòng đi vèo một hồi, mọi người chạy vào bên trong nhà tắm của Trấn Hải ty,đụng phải đám người Mũi to đang đi ra, Mũi to cũng chính là người mà bọn hắngọi là “Hầu gia”, vốn tên là Văn Hầu.Ánh mắt mọi người nhìn vượt qua Văn Hầu, vừa nhìn liền thấy được hai cái thithể nằm đổ tại bên cạnh hồ bơi, đã hiện ra nguyên hình, là hai con Viên hầu.Tề Đa Lai bước nhanh đến, nhìn thấy hai con viên hầu đã chất ngắc rồi, cái đầubị cắt bay, để lại trên mặt đất một vũng máu, gã ta lạnh lùng hỏi một câu, “Ailàm?”Văn Hầu xoay người nói: “Từ mùi vị, hai vị này hẳn chính là người gác cổnglúc trước, nơi đây còn có mùi của mục tiêu, hẳn là mục tiêu mà chúng ta muốntìm đã sát nhân diệt khẩu rồi. Nhìn tình huống là vừa mới chết, hiện trườngkhông có vết tích đánh nhau, cũng không có nghe được bất kỳ âm thanh đánhnhau nào, hung thủ hẳn phải là người mà hai người chết này quen biết, trên cơbản có thể khẳng định là người bên trong Trấn Hải ty, không thể nghi ngờ.”“Sát nhân diệt khẩu sao?” Tề Đa Lai quay đầu nhìn về phía gã, “Nói cách khác,hắn biết được mình đã bị truy tung, biết mình đã bị bại lộ rồi?”Văn Hầu gật đầu, “Hẳn là như vậy.”“Lá gan không nhỏ!” Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trầm giọng quátlớn: “Gõ chuông cảnh báo, truyền lệnh tất cả các bộ, lập tức phong tỏa toàn bộTrấn Hải ty, không cho phép bất kỳ kẻ nào ra vào!”Trong lúc gã ta hạ lệnh đó, Liễu Phiêu Phiêu đang ở bên trong một gian phòng,nàng ta nhất thời cũng không biết đây là gian phòng của người nào, chui vàobên trong phòng, nhanh chóng chỉnh đốn lại xiêm y có chút lộn xộn.Vừa rồi khi tại trong nhà tắm, vì để im hơi lặng tiếng diệt khẩu, nàng ta, một mỹnhân hơi có chút thanh cao quyến rũ, không thể không làm ra hành động cởi bỏquần áo.Một nữ nhân chạy vào trong nhà tắm nam đã làm cho hai nam nhân kia kinhngạc rồi, lại còn nhìn thấy nàng ta dần dần cởi bỏ quần áo, hai nam nhân thật sựtrợn tròn đôi mắt, sững sờ.Liễu Phiêu Phiêu chỉ nói một câu, “Ai cho các ngươi nhìn?”Hai nam nhân lập tức xoay người đi, còn chưa kịp lẩm bẩm thắc mắc LiễuPhiêu Phiêu định làm gì, khi mà trong lòng đang bị làm cho ngứa ngáy, chorằng sắp có diễm ngộ thì cái đầu của hai người đột nhiên bay đi.Giết bọn họ để diệt khẩu là khiến cho Trấn Hải ty trong thời gian ngắn khôngthể xác định được mục tiêu cần bắt là ai, để tranh thủ thời gian và không giancho mình chạy trốn.Có thể tại thời điểm trước mắt này nhưng không vội chạy trốn, còn có thể bìnhtĩnh trước tiên giết người diệt khẩu, có tể thấy được không hổ là người từng làmĐại chưởng vệ tại Kiến Nguyên sơn, trải nghiệm và thủ đoạn sát phạt quyếtđoán thể hiện rõ ràng tại trong thời khắc mấu chốt.Chỉnh đốn xong y phục, lại nhanh chóng tháo song kiếm xuống treo tại trên eo,sau đó lấy một chiếc áo choàng treo trên tường xuống khoác lên người, đẩy mởcửa sổ ra, hơi chút quan sát bên ngoài rồi nhảy ra ngoài, từ trên tường nhảyxuống đất, dựa vào việc quen thuộc địa hình, nàng ta mượn nhờ địa hình yểmhộ, tránh thoát những trạm gác ngầm của Trấn Hải ty, trốn vào nơi sâu trongbóng tối, sau đó nhanh chóng lẻn về phía phồn hoa rực rỡ ánh đèn.Chỉ chốc lát sau, bên trong Trấn Hải ty vang lên tiếng chuông báo động “Kengkeng” dồn dập.Bên trong toàn bộ Trấn Hải ty lập tức ầm ĩ ồn ào, có thể nói là nhanh chóng trởnên rối loạn.Tả sứ Vũ Phi cùng Hữu sứ Thiện A Sơn đều bị kinh động tới, được biết là TềĐa Lai hạ lệnh, hai người lập tức tìm đến Tề Đa Lai hỏi xem đã xảy ra chuyệngì.Tề Đa Lai phất tay ra hiệu, hai cái thi thể được khiêng đến trước mặt Tả Hữusứ.“Bên trong Trấn Hải ty xuất hiện nội gian, gây ra náo loạn, giết chết hai ngườibảo vệ của chúng ta để diệt khẩu!”Tề Đa Lai chỉ giải thích đơn giản như vậy, không nói gì đến việc theo dõi DữuKhánh tìm được người.Nhìn thấy nội bộ xuất hiện án giết người án, nóng lòng bắt hung thủ, hai ngườiTả Hữu sứ cũng không nói thêm gì, phối hợp hạ lệnh, phong tỏa Trấn Hải ty.Chính vào lúc này, có mấy con phi kỵ bay tới, xoay quanh tại trên không, ChuHiên dẫn theo nhân viên từ Thiên Lưu sơn đã trở về.Nhìn thấy cảnh tượng ánh lửa dao động hỗn loạn phía dưới, Chu Hiên trực tiếptừ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa trong đám người phong tỏa.“Chưởng lệnh!”Tả Hữu sứ ở bên trong mọi người đồng thời khom mình hành lễ.Chu Hiên chắp tay thả bước đi trong đám người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xungquanh, quát lớn: “Xảy ra chuyện gì?”Tề Đa Lai lập tức tiến lên, mời Chu Hiên sang một bên nói chuyện, rồi nhanhchóng bẩm báo lại đại khái tình huống cho y biết.“Quả nhiên là có nội gian!” Chu Hiên nghe xong hừ lạnh, lại hỏi, “Có thể xácđịnh nội gian vẫn còn tại bên trong ty hay không?”Tề Đa Lai: “Hầu gia còn đang xác minh.”Nơi đây vừa mới nói xong, từ xa xa truyền đến một tiếng hét lên, “Bên này.”Tề Đa Lai lập tức đưa tay ra hiệu, vì vậy, mấy kẻ đầu lĩnh cùng Chu Hiên dồndập đi về phía tiếng kêu gọi.Sau khi đi đến nơi, nhìn thấy Văn Hầu đứng tại trước một vách đá cao chót vót,chỉ một cái cửa sổ trên tường cao Trấn Hải ty, “Người đi ra từ nơi đó, rồi từ nơinày rời đi. Hiện tại, có vẻ như đã tạm thời thoát khỏi Trấn Hải ty rồi.”“Trong lúc gấp gáp chạy trốn nhưng vẫn còn dám ung dung diệt khẩu bên trongTrấn Hải ty, là kẻ rất có gan!”Chu Hiên cười nhạt không ngừng, vẻ mặt chợt đầy sát khí, dứt khoát ra lệnh,“Truyền lệnh cho Hải tộc, lệnh Hải tộc lập tức ngừng đưa tiễn khách, tàu thuyềnnào chưa vào Minh Hải vân giới thì tất cả đều chở người quay trở về địa điểmxuất phát, chỉ được phép cho tàu thuyền vào, không cho phép đi ra. Nếu pháthiện bất kỳ khác thường gì thì phải lập tức báo cáo. Người trái lệnh, giết!”“Vâng.” Lập tức có người lĩnh mệnh đi xuống chấp hành.Rất nhanh, có một đội nhân thủ Trấn Hải ty hóa thành phi cầm nhanh chóng bayđi bốn phương tám hướng.Chu Hiên tiếp tục ra lệnh, “Điều một đội nhân thủ, do Hầu gia xác định thânphận, sau đó hộ tống Hầu gia tiếp tục truy xét.”“Vâng.” Thủ hạ lĩnh mệnh.Chu Hiên cũng chắp tay nói với Văn Hầu: “Hầu gia, việc đã đến nước này, vậythì làm phiền ngài tiếp tục rồi, đợi khi bắt được hung thủ, lúc đó trở về ThiênLưu sơn cũng không muộn.”“Được.” Văn Hầu chắp tay đồng ý.Chu Hiên quay đầu lại tiếp tục hạ lệnh, “Lập danh sách tất cả nhân viên lúc nàykhông có tại bên trong ty, không cho phép bỏ sót bất kỳ ai. Tìm tất cả nhân viêntrong danh sách về giam giữ, đợi cho Văn Hầu phân biệt xong mới được thả ra.Mỗi người một việc, trên trời dưới đất, nên vây thì vây, cần lục soát thì lục soát,tập trung vào những nhân viên trong danh sách, tiến hành vây bắt tất cả. Đềunghe cho rõ đây, nếu người nào dám can đảm trợ giúp hung thủ bỏ chạy, đừngtrách ta không lưu tình cảm, nhất định giết chết không tha!”Khi nói ra một câu nói sau cùng thì ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa liếc liếc quatrên khuôn mặt Tả sứ Vũ Phi và Hữu sứ Thiện A Sơn.“Vâng.” Mọi người cùng kêu vang chắp tay nhận lệnh.Chu Hiên vung tay lên, mọi người lập tức tản đi làm việc.Ô ô ô…Tiếng tù và ốc ù ù nặng nề liên tục vang lên tại khắp các con đường ven biển ẢoVọng.Không phải người của Hải tộc là nghe không hiểu được âm thanh này, nhưngmỗi người trên bến tàu đều cảm nhận được biến cố đang diễn ra nơi bờ biển,yêu ma quỷ quái rối loạn tại bên bờ biển.“Giá cả đã thỏa thuận xong rồi, chúng ta đều đã lên thuyền, bây giờ ngươi lạinói không chở nữa, đùa gì vậy?”“Uy uy uy, ngươi quay lại làm gì, tại sao trở lại rồi?”“Tìm Trấn Hải ty? Trấn Hải ty làm gì phải phong tỏa xuất hành?”“Con mẹ nó, ta còn có chuyện quan trọng chứ, không kéo dài được a, lúc nào bỏphong tỏa vậy chứ?”Bên bờ biển, người đưa đò dồn dập từ chối vận chuyển, thuyền hàng cần vậnchuyển đi cũng không thể tránh được bị một đám Giao nhân trả đơn hàng,những chiếc đò đã đi xa chỉ còn thấy một điểm sáng nhỏ cũng dồn dập quayngược trở lại.Âm thanh kêu gào ầm ĩ, hỏi xem chuyện gì đang xảy ra, Giao nhân thể hiệncũng không biết có chuyện gì, cũng không chịu trách nhiệm, bảo bọn họ tìmTrấn Hải ty mà hỏi…“Bán hoa hoa đây.”“Bán hoa hoa.”Khoanh chân ngồi trên sàn nhà, Dữu Khánh đang cầm một tờ giấy so sánh vớibản đồ do Hồ Vưu Lệ vẽ, tờ giấy là của Liễu Phiêu Phiêu đưa cho, bên trên liệtkê ra mấy loại cách thức truyền tin tức, có một số cách truyền tin tức địa điểmcần phải đối chiếu so sánh, xác nhận trước đại khái vị trí trên bản đồ.Đây là việc then chốt liên quan tới mạng sống, hắn cần phải sớm nhớ kỹ mớiđược.Đột nhiên nghe được từ bên ngoài truyền đến giọng nói rao bán hoa làm hắnbỗng nhiên ngẩng đầu, lại nhanh chóng nhìn lên tờ giấy, không sai, là tín hiệutruyền tin mà Liễu Phiêu Phiêu đã lập ra, hơn nữa còn là tín hiệu báo hiệu tìnhhuống khẩn cấp.Hắn khá ngạc nhiên, mới cầm tờ giấy về đến không bao lâu, đang còn nghiêncứu, Liễu Phiêu Phiêu tại sao lại nhanh như vậy truyền tới tin tức rồi chứ?Hơn nữa còn là tín hiệu khẩn cấp!

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Người cầm đầu đám người theo dõi đấm nhẹ vào lòng bàn tay, “Đúng vậy, bấtkể vừa rồi có bao nhiêu người trở về, đi tìm hết tất cả tới đây đi qua trước mũicủa Hầu gia ngài, nhất định sẽ không cách nào che giấu được.”Nghe được những lời đánh giá này, lại lén nhìn cử động mấp máy chiếc mũi tongửi ngửi kia, Liễu Phiêu Phiêu lập tức nhận ra được gì đó, nỗi lòng tức thì lạnhđi hơn phân nửa.Nhìn thấy tên đầu lĩnh phía dưới xoay người đi về phía người gác cổng, trongđầu Liễu Phiêu Phiêu lóe qua những lời nói như “Ngâm tắm” này nọ mà mìnhđã nghe được từ trong miệng người gác cổng lúc trước, ánh mắt lấp lóe, rồinhanh chóng im lặng rời đi, biến mất tại trong quần thể công trình thật lớn này.Người cầm đầu đám người theo dõi sải bước đi đến trước mặt người gác cổng,trầm giọng hỏi: “Vừa rồi có ai đi vào?”Hai tên gác cổng quay mặt nhìn nhau, một người nói: “Đêm tối khuya khoắt,nên nghỉ ngơi thì đều đã đi nghỉ ngơi rồi, không có quá nhiều người đi vào, vừarồi chỉ có các ngươi a.”Người cầm đầu đám người theo dõi: “Ta nói chính là ngoại trừ chúng ta ra.”Người kia đáp: “Trừ bọn ngươi ra, không còn có người nào đi vào.”Người cầm đầu đám người theo dõi cả giận nói: “Đánh rắm, chúng ta khẳngđịnh lúc trước có người đi vào, suy nghĩ kỹ càng một chút cho ta, nếu dám lơ lànhiệm vụ, về sau để xem mặt trên trừng phạt nghiêm khắc các ngươi như thếnào.”Một người gác cổng khác nói: “Chúng ta cũng không biết trước các ngươi cóngười nào đi vào hay không, chúng ta cũng chỉ vừa mới giao ca không bao lâu,chúng ta vừa mới vào ca trực. Từ khi chúng ta bắt đầu nhiệm vụ thì chỉ có cácngươi tiến vào, thật sự không còn có người khác.”Người cầm đầu đám người theo dõi trầm giọng nói: “Một người đi đi, gọi haingười trực trước tới đây.”Người gác cổng đầu tiên trả lời: “Trong lúc làm nhiệm vụ là không thể tự tiệnrời bỏ vị trí, nếu truy xét tới, chúng ta chịu không nổi…”Người cầm đầu đám người theo dõi cất tiếng đánh gãy: “Phụng đại lệnh củaChưởng mục tạm điều làm việc khác, đi đi, xảy ra chuyện gì ta chịu tráchnhiệm, đi nhanh lên một chút!”Vừa nghe nói là việc vặt của Tề Đa Lai, người gác cổng kia lập tức nghe lời,chạy chậm rời đi.Người cầm đầu đám người theo dõi chắp tay đứng tại nguyên chỗ, nhìn thấyMũi to ngửi ngửi đi tìm tòi khắp nơi, gã lại phất tay vẫy gọi một gã thủ hạ tớiđây, dặn dò: “Ngươi nhanh đi tìm đại Chưởng mục, thông báo tình huống.”Nơi này là Trấn Hải ty, có một số việc gã không làm chủ được, cấp bậc khôngđủ, nhất định cần phải mời Tề Đa Lai tới đây làm chủ.“Vâng.” Người kia đáp một tiếng, nhanh chóng chạy đi.Còn gã thì chắp tay đi lui đi chờ đợi ngay tại cổng.Chờ một hồi, người gác cổng lúc trước chạy trở về, gãi đầu nói: “Hai người catrực trước không biết đã đi đâu rồi.”Người cầm đầu đám người theo dõi trừng lớn hai mắt, cả giận nói: “Hai conngười sống sờ sờ còn có thể hư không biến mất hay sao? Bọn họ tên gọi là gì?”Người gác cổng kia còn chưa kịp đáp lời, giọng nói của Tề Đa Lai đã truyền tớitrước, “Ầm ĩ gì vậy?”Mọi người quay đầu lại nhìn tới, nhìn thấy gã ta đi tới, lập tức dồn dập chắp tayhành lễ, “Đại Chưởng mục!”Tề Đa Lai đi tới, hỏi tiếp: “Đã tìm được người hay chưa?”Người cầm đầu đám người theo dõi lập tức cung cung kính kính bẩm báo tìnhhuống, “Còn chưa có, hai tên gác cổng ca trực này nói là không nhìn thấy ngườinào, nói là vừa mới đổi ca, bây giờ còn đang tìm hai chứng nhân trong ca trựclúc trước. Bọn hắn hẳn đã thấy được người trở về là ai. Lúc này còn chưa biếtngười trực ca trước đã đi đâu.”Tề Đa Lai nhíu mày, ánh mắt nhìn chăm chú về phía hai gã gác cổng, “Mới giaoca không bao lâu, liền không biết người đi đâu rồi?”Hai kẻ gác cổng có phần thấp thỏm lo âu.Chính vào lúc này, có một gã tùy tùng cùng đi theo Mũi to khẩn cấp lắc mìnhđến, nhanh chóng báo cáo: “Hầu gia tại trong nhà tắm phát hiện thấy hai cái thithể.”Lời này vừa nói ra, một đám người lập tức vội vã chạy đi.Đi vòng đi vèo một hồi, mọi người chạy vào bên trong nhà tắm của Trấn Hải ty,đụng phải đám người Mũi to đang đi ra, Mũi to cũng chính là người mà bọn hắngọi là “Hầu gia”, vốn tên là Văn Hầu.Ánh mắt mọi người nhìn vượt qua Văn Hầu, vừa nhìn liền thấy được hai cái thithể nằm đổ tại bên cạnh hồ bơi, đã hiện ra nguyên hình, là hai con Viên hầu.Tề Đa Lai bước nhanh đến, nhìn thấy hai con viên hầu đã chất ngắc rồi, cái đầubị cắt bay, để lại trên mặt đất một vũng máu, gã ta lạnh lùng hỏi một câu, “Ailàm?”Văn Hầu xoay người nói: “Từ mùi vị, hai vị này hẳn chính là người gác cổnglúc trước, nơi đây còn có mùi của mục tiêu, hẳn là mục tiêu mà chúng ta muốntìm đã sát nhân diệt khẩu rồi. Nhìn tình huống là vừa mới chết, hiện trườngkhông có vết tích đánh nhau, cũng không có nghe được bất kỳ âm thanh đánhnhau nào, hung thủ hẳn phải là người mà hai người chết này quen biết, trên cơbản có thể khẳng định là người bên trong Trấn Hải ty, không thể nghi ngờ.”“Sát nhân diệt khẩu sao?” Tề Đa Lai quay đầu nhìn về phía gã, “Nói cách khác,hắn biết được mình đã bị truy tung, biết mình đã bị bại lộ rồi?”Văn Hầu gật đầu, “Hẳn là như vậy.”“Lá gan không nhỏ!” Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trầm giọng quátlớn: “Gõ chuông cảnh báo, truyền lệnh tất cả các bộ, lập tức phong tỏa toàn bộTrấn Hải ty, không cho phép bất kỳ kẻ nào ra vào!”Trong lúc gã ta hạ lệnh đó, Liễu Phiêu Phiêu đang ở bên trong một gian phòng,nàng ta nhất thời cũng không biết đây là gian phòng của người nào, chui vàobên trong phòng, nhanh chóng chỉnh đốn lại xiêm y có chút lộn xộn.Vừa rồi khi tại trong nhà tắm, vì để im hơi lặng tiếng diệt khẩu, nàng ta, một mỹnhân hơi có chút thanh cao quyến rũ, không thể không làm ra hành động cởi bỏquần áo.Một nữ nhân chạy vào trong nhà tắm nam đã làm cho hai nam nhân kia kinhngạc rồi, lại còn nhìn thấy nàng ta dần dần cởi bỏ quần áo, hai nam nhân thật sựtrợn tròn đôi mắt, sững sờ.Liễu Phiêu Phiêu chỉ nói một câu, “Ai cho các ngươi nhìn?”Hai nam nhân lập tức xoay người đi, còn chưa kịp lẩm bẩm thắc mắc LiễuPhiêu Phiêu định làm gì, khi mà trong lòng đang bị làm cho ngứa ngáy, chorằng sắp có diễm ngộ thì cái đầu của hai người đột nhiên bay đi.Giết bọn họ để diệt khẩu là khiến cho Trấn Hải ty trong thời gian ngắn khôngthể xác định được mục tiêu cần bắt là ai, để tranh thủ thời gian và không giancho mình chạy trốn.Có thể tại thời điểm trước mắt này nhưng không vội chạy trốn, còn có thể bìnhtĩnh trước tiên giết người diệt khẩu, có tể thấy được không hổ là người từng làmĐại chưởng vệ tại Kiến Nguyên sơn, trải nghiệm và thủ đoạn sát phạt quyếtđoán thể hiện rõ ràng tại trong thời khắc mấu chốt.Chỉnh đốn xong y phục, lại nhanh chóng tháo song kiếm xuống treo tại trên eo,sau đó lấy một chiếc áo choàng treo trên tường xuống khoác lên người, đẩy mởcửa sổ ra, hơi chút quan sát bên ngoài rồi nhảy ra ngoài, từ trên tường nhảyxuống đất, dựa vào việc quen thuộc địa hình, nàng ta mượn nhờ địa hình yểmhộ, tránh thoát những trạm gác ngầm của Trấn Hải ty, trốn vào nơi sâu trongbóng tối, sau đó nhanh chóng lẻn về phía phồn hoa rực rỡ ánh đèn.Chỉ chốc lát sau, bên trong Trấn Hải ty vang lên tiếng chuông báo động “Kengkeng” dồn dập.Bên trong toàn bộ Trấn Hải ty lập tức ầm ĩ ồn ào, có thể nói là nhanh chóng trởnên rối loạn.Tả sứ Vũ Phi cùng Hữu sứ Thiện A Sơn đều bị kinh động tới, được biết là TềĐa Lai hạ lệnh, hai người lập tức tìm đến Tề Đa Lai hỏi xem đã xảy ra chuyệngì.Tề Đa Lai phất tay ra hiệu, hai cái thi thể được khiêng đến trước mặt Tả Hữusứ.“Bên trong Trấn Hải ty xuất hiện nội gian, gây ra náo loạn, giết chết hai ngườibảo vệ của chúng ta để diệt khẩu!”Tề Đa Lai chỉ giải thích đơn giản như vậy, không nói gì đến việc theo dõi DữuKhánh tìm được người.Nhìn thấy nội bộ xuất hiện án giết người án, nóng lòng bắt hung thủ, hai ngườiTả Hữu sứ cũng không nói thêm gì, phối hợp hạ lệnh, phong tỏa Trấn Hải ty.Chính vào lúc này, có mấy con phi kỵ bay tới, xoay quanh tại trên không, ChuHiên dẫn theo nhân viên từ Thiên Lưu sơn đã trở về.Nhìn thấy cảnh tượng ánh lửa dao động hỗn loạn phía dưới, Chu Hiên trực tiếptừ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa trong đám người phong tỏa.“Chưởng lệnh!”Tả Hữu sứ ở bên trong mọi người đồng thời khom mình hành lễ.Chu Hiên chắp tay thả bước đi trong đám người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xungquanh, quát lớn: “Xảy ra chuyện gì?”Tề Đa Lai lập tức tiến lên, mời Chu Hiên sang một bên nói chuyện, rồi nhanhchóng bẩm báo lại đại khái tình huống cho y biết.“Quả nhiên là có nội gian!” Chu Hiên nghe xong hừ lạnh, lại hỏi, “Có thể xácđịnh nội gian vẫn còn tại bên trong ty hay không?”Tề Đa Lai: “Hầu gia còn đang xác minh.”Nơi đây vừa mới nói xong, từ xa xa truyền đến một tiếng hét lên, “Bên này.”Tề Đa Lai lập tức đưa tay ra hiệu, vì vậy, mấy kẻ đầu lĩnh cùng Chu Hiên dồndập đi về phía tiếng kêu gọi.Sau khi đi đến nơi, nhìn thấy Văn Hầu đứng tại trước một vách đá cao chót vót,chỉ một cái cửa sổ trên tường cao Trấn Hải ty, “Người đi ra từ nơi đó, rồi từ nơinày rời đi. Hiện tại, có vẻ như đã tạm thời thoát khỏi Trấn Hải ty rồi.”“Trong lúc gấp gáp chạy trốn nhưng vẫn còn dám ung dung diệt khẩu bên trongTrấn Hải ty, là kẻ rất có gan!”Chu Hiên cười nhạt không ngừng, vẻ mặt chợt đầy sát khí, dứt khoát ra lệnh,“Truyền lệnh cho Hải tộc, lệnh Hải tộc lập tức ngừng đưa tiễn khách, tàu thuyềnnào chưa vào Minh Hải vân giới thì tất cả đều chở người quay trở về địa điểmxuất phát, chỉ được phép cho tàu thuyền vào, không cho phép đi ra. Nếu pháthiện bất kỳ khác thường gì thì phải lập tức báo cáo. Người trái lệnh, giết!”“Vâng.” Lập tức có người lĩnh mệnh đi xuống chấp hành.Rất nhanh, có một đội nhân thủ Trấn Hải ty hóa thành phi cầm nhanh chóng bayđi bốn phương tám hướng.Chu Hiên tiếp tục ra lệnh, “Điều một đội nhân thủ, do Hầu gia xác định thânphận, sau đó hộ tống Hầu gia tiếp tục truy xét.”“Vâng.” Thủ hạ lĩnh mệnh.Chu Hiên cũng chắp tay nói với Văn Hầu: “Hầu gia, việc đã đến nước này, vậythì làm phiền ngài tiếp tục rồi, đợi khi bắt được hung thủ, lúc đó trở về ThiênLưu sơn cũng không muộn.”“Được.” Văn Hầu chắp tay đồng ý.Chu Hiên quay đầu lại tiếp tục hạ lệnh, “Lập danh sách tất cả nhân viên lúc nàykhông có tại bên trong ty, không cho phép bỏ sót bất kỳ ai. Tìm tất cả nhân viêntrong danh sách về giam giữ, đợi cho Văn Hầu phân biệt xong mới được thả ra.Mỗi người một việc, trên trời dưới đất, nên vây thì vây, cần lục soát thì lục soát,tập trung vào những nhân viên trong danh sách, tiến hành vây bắt tất cả. Đềunghe cho rõ đây, nếu người nào dám can đảm trợ giúp hung thủ bỏ chạy, đừngtrách ta không lưu tình cảm, nhất định giết chết không tha!”Khi nói ra một câu nói sau cùng thì ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa liếc liếc quatrên khuôn mặt Tả sứ Vũ Phi và Hữu sứ Thiện A Sơn.“Vâng.” Mọi người cùng kêu vang chắp tay nhận lệnh.Chu Hiên vung tay lên, mọi người lập tức tản đi làm việc.Ô ô ô…Tiếng tù và ốc ù ù nặng nề liên tục vang lên tại khắp các con đường ven biển ẢoVọng.Không phải người của Hải tộc là nghe không hiểu được âm thanh này, nhưngmỗi người trên bến tàu đều cảm nhận được biến cố đang diễn ra nơi bờ biển,yêu ma quỷ quái rối loạn tại bên bờ biển.“Giá cả đã thỏa thuận xong rồi, chúng ta đều đã lên thuyền, bây giờ ngươi lạinói không chở nữa, đùa gì vậy?”“Uy uy uy, ngươi quay lại làm gì, tại sao trở lại rồi?”“Tìm Trấn Hải ty? Trấn Hải ty làm gì phải phong tỏa xuất hành?”“Con mẹ nó, ta còn có chuyện quan trọng chứ, không kéo dài được a, lúc nào bỏphong tỏa vậy chứ?”Bên bờ biển, người đưa đò dồn dập từ chối vận chuyển, thuyền hàng cần vậnchuyển đi cũng không thể tránh được bị một đám Giao nhân trả đơn hàng,những chiếc đò đã đi xa chỉ còn thấy một điểm sáng nhỏ cũng dồn dập quayngược trở lại.Âm thanh kêu gào ầm ĩ, hỏi xem chuyện gì đang xảy ra, Giao nhân thể hiệncũng không biết có chuyện gì, cũng không chịu trách nhiệm, bảo bọn họ tìmTrấn Hải ty mà hỏi…“Bán hoa hoa đây.”“Bán hoa hoa.”Khoanh chân ngồi trên sàn nhà, Dữu Khánh đang cầm một tờ giấy so sánh vớibản đồ do Hồ Vưu Lệ vẽ, tờ giấy là của Liễu Phiêu Phiêu đưa cho, bên trên liệtkê ra mấy loại cách thức truyền tin tức, có một số cách truyền tin tức địa điểmcần phải đối chiếu so sánh, xác nhận trước đại khái vị trí trên bản đồ.Đây là việc then chốt liên quan tới mạng sống, hắn cần phải sớm nhớ kỹ mớiđược.Đột nhiên nghe được từ bên ngoài truyền đến giọng nói rao bán hoa làm hắnbỗng nhiên ngẩng đầu, lại nhanh chóng nhìn lên tờ giấy, không sai, là tín hiệutruyền tin mà Liễu Phiêu Phiêu đã lập ra, hơn nữa còn là tín hiệu báo hiệu tìnhhuống khẩn cấp.Hắn khá ngạc nhiên, mới cầm tờ giấy về đến không bao lâu, đang còn nghiêncứu, Liễu Phiêu Phiêu tại sao lại nhanh như vậy truyền tới tin tức rồi chứ?Hơn nữa còn là tín hiệu khẩn cấp!

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Người cầm đầu đám người theo dõi đấm nhẹ vào lòng bàn tay, “Đúng vậy, bấtkể vừa rồi có bao nhiêu người trở về, đi tìm hết tất cả tới đây đi qua trước mũicủa Hầu gia ngài, nhất định sẽ không cách nào che giấu được.”Nghe được những lời đánh giá này, lại lén nhìn cử động mấp máy chiếc mũi tongửi ngửi kia, Liễu Phiêu Phiêu lập tức nhận ra được gì đó, nỗi lòng tức thì lạnhđi hơn phân nửa.Nhìn thấy tên đầu lĩnh phía dưới xoay người đi về phía người gác cổng, trongđầu Liễu Phiêu Phiêu lóe qua những lời nói như “Ngâm tắm” này nọ mà mìnhđã nghe được từ trong miệng người gác cổng lúc trước, ánh mắt lấp lóe, rồinhanh chóng im lặng rời đi, biến mất tại trong quần thể công trình thật lớn này.Người cầm đầu đám người theo dõi sải bước đi đến trước mặt người gác cổng,trầm giọng hỏi: “Vừa rồi có ai đi vào?”Hai tên gác cổng quay mặt nhìn nhau, một người nói: “Đêm tối khuya khoắt,nên nghỉ ngơi thì đều đã đi nghỉ ngơi rồi, không có quá nhiều người đi vào, vừarồi chỉ có các ngươi a.”Người cầm đầu đám người theo dõi: “Ta nói chính là ngoại trừ chúng ta ra.”Người kia đáp: “Trừ bọn ngươi ra, không còn có người nào đi vào.”Người cầm đầu đám người theo dõi cả giận nói: “Đánh rắm, chúng ta khẳngđịnh lúc trước có người đi vào, suy nghĩ kỹ càng một chút cho ta, nếu dám lơ lànhiệm vụ, về sau để xem mặt trên trừng phạt nghiêm khắc các ngươi như thếnào.”Một người gác cổng khác nói: “Chúng ta cũng không biết trước các ngươi cóngười nào đi vào hay không, chúng ta cũng chỉ vừa mới giao ca không bao lâu,chúng ta vừa mới vào ca trực. Từ khi chúng ta bắt đầu nhiệm vụ thì chỉ có cácngươi tiến vào, thật sự không còn có người khác.”Người cầm đầu đám người theo dõi trầm giọng nói: “Một người đi đi, gọi haingười trực trước tới đây.”Người gác cổng đầu tiên trả lời: “Trong lúc làm nhiệm vụ là không thể tự tiệnrời bỏ vị trí, nếu truy xét tới, chúng ta chịu không nổi…”Người cầm đầu đám người theo dõi cất tiếng đánh gãy: “Phụng đại lệnh củaChưởng mục tạm điều làm việc khác, đi đi, xảy ra chuyện gì ta chịu tráchnhiệm, đi nhanh lên một chút!”Vừa nghe nói là việc vặt của Tề Đa Lai, người gác cổng kia lập tức nghe lời,chạy chậm rời đi.Người cầm đầu đám người theo dõi chắp tay đứng tại nguyên chỗ, nhìn thấyMũi to ngửi ngửi đi tìm tòi khắp nơi, gã lại phất tay vẫy gọi một gã thủ hạ tớiđây, dặn dò: “Ngươi nhanh đi tìm đại Chưởng mục, thông báo tình huống.”Nơi này là Trấn Hải ty, có một số việc gã không làm chủ được, cấp bậc khôngđủ, nhất định cần phải mời Tề Đa Lai tới đây làm chủ.“Vâng.” Người kia đáp một tiếng, nhanh chóng chạy đi.Còn gã thì chắp tay đi lui đi chờ đợi ngay tại cổng.Chờ một hồi, người gác cổng lúc trước chạy trở về, gãi đầu nói: “Hai người catrực trước không biết đã đi đâu rồi.”Người cầm đầu đám người theo dõi trừng lớn hai mắt, cả giận nói: “Hai conngười sống sờ sờ còn có thể hư không biến mất hay sao? Bọn họ tên gọi là gì?”Người gác cổng kia còn chưa kịp đáp lời, giọng nói của Tề Đa Lai đã truyền tớitrước, “Ầm ĩ gì vậy?”Mọi người quay đầu lại nhìn tới, nhìn thấy gã ta đi tới, lập tức dồn dập chắp tayhành lễ, “Đại Chưởng mục!”Tề Đa Lai đi tới, hỏi tiếp: “Đã tìm được người hay chưa?”Người cầm đầu đám người theo dõi lập tức cung cung kính kính bẩm báo tìnhhuống, “Còn chưa có, hai tên gác cổng ca trực này nói là không nhìn thấy ngườinào, nói là vừa mới đổi ca, bây giờ còn đang tìm hai chứng nhân trong ca trựclúc trước. Bọn hắn hẳn đã thấy được người trở về là ai. Lúc này còn chưa biếtngười trực ca trước đã đi đâu.”Tề Đa Lai nhíu mày, ánh mắt nhìn chăm chú về phía hai gã gác cổng, “Mới giaoca không bao lâu, liền không biết người đi đâu rồi?”Hai kẻ gác cổng có phần thấp thỏm lo âu.Chính vào lúc này, có một gã tùy tùng cùng đi theo Mũi to khẩn cấp lắc mìnhđến, nhanh chóng báo cáo: “Hầu gia tại trong nhà tắm phát hiện thấy hai cái thithể.”Lời này vừa nói ra, một đám người lập tức vội vã chạy đi.Đi vòng đi vèo một hồi, mọi người chạy vào bên trong nhà tắm của Trấn Hải ty,đụng phải đám người Mũi to đang đi ra, Mũi to cũng chính là người mà bọn hắngọi là “Hầu gia”, vốn tên là Văn Hầu.Ánh mắt mọi người nhìn vượt qua Văn Hầu, vừa nhìn liền thấy được hai cái thithể nằm đổ tại bên cạnh hồ bơi, đã hiện ra nguyên hình, là hai con Viên hầu.Tề Đa Lai bước nhanh đến, nhìn thấy hai con viên hầu đã chất ngắc rồi, cái đầubị cắt bay, để lại trên mặt đất một vũng máu, gã ta lạnh lùng hỏi một câu, “Ailàm?”Văn Hầu xoay người nói: “Từ mùi vị, hai vị này hẳn chính là người gác cổnglúc trước, nơi đây còn có mùi của mục tiêu, hẳn là mục tiêu mà chúng ta muốntìm đã sát nhân diệt khẩu rồi. Nhìn tình huống là vừa mới chết, hiện trườngkhông có vết tích đánh nhau, cũng không có nghe được bất kỳ âm thanh đánhnhau nào, hung thủ hẳn phải là người mà hai người chết này quen biết, trên cơbản có thể khẳng định là người bên trong Trấn Hải ty, không thể nghi ngờ.”“Sát nhân diệt khẩu sao?” Tề Đa Lai quay đầu nhìn về phía gã, “Nói cách khác,hắn biết được mình đã bị truy tung, biết mình đã bị bại lộ rồi?”Văn Hầu gật đầu, “Hẳn là như vậy.”“Lá gan không nhỏ!” Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó trầm giọng quátlớn: “Gõ chuông cảnh báo, truyền lệnh tất cả các bộ, lập tức phong tỏa toàn bộTrấn Hải ty, không cho phép bất kỳ kẻ nào ra vào!”Trong lúc gã ta hạ lệnh đó, Liễu Phiêu Phiêu đang ở bên trong một gian phòng,nàng ta nhất thời cũng không biết đây là gian phòng của người nào, chui vàobên trong phòng, nhanh chóng chỉnh đốn lại xiêm y có chút lộn xộn.Vừa rồi khi tại trong nhà tắm, vì để im hơi lặng tiếng diệt khẩu, nàng ta, một mỹnhân hơi có chút thanh cao quyến rũ, không thể không làm ra hành động cởi bỏquần áo.Một nữ nhân chạy vào trong nhà tắm nam đã làm cho hai nam nhân kia kinhngạc rồi, lại còn nhìn thấy nàng ta dần dần cởi bỏ quần áo, hai nam nhân thật sựtrợn tròn đôi mắt, sững sờ.Liễu Phiêu Phiêu chỉ nói một câu, “Ai cho các ngươi nhìn?”Hai nam nhân lập tức xoay người đi, còn chưa kịp lẩm bẩm thắc mắc LiễuPhiêu Phiêu định làm gì, khi mà trong lòng đang bị làm cho ngứa ngáy, chorằng sắp có diễm ngộ thì cái đầu của hai người đột nhiên bay đi.Giết bọn họ để diệt khẩu là khiến cho Trấn Hải ty trong thời gian ngắn khôngthể xác định được mục tiêu cần bắt là ai, để tranh thủ thời gian và không giancho mình chạy trốn.Có thể tại thời điểm trước mắt này nhưng không vội chạy trốn, còn có thể bìnhtĩnh trước tiên giết người diệt khẩu, có tể thấy được không hổ là người từng làmĐại chưởng vệ tại Kiến Nguyên sơn, trải nghiệm và thủ đoạn sát phạt quyếtđoán thể hiện rõ ràng tại trong thời khắc mấu chốt.Chỉnh đốn xong y phục, lại nhanh chóng tháo song kiếm xuống treo tại trên eo,sau đó lấy một chiếc áo choàng treo trên tường xuống khoác lên người, đẩy mởcửa sổ ra, hơi chút quan sát bên ngoài rồi nhảy ra ngoài, từ trên tường nhảyxuống đất, dựa vào việc quen thuộc địa hình, nàng ta mượn nhờ địa hình yểmhộ, tránh thoát những trạm gác ngầm của Trấn Hải ty, trốn vào nơi sâu trongbóng tối, sau đó nhanh chóng lẻn về phía phồn hoa rực rỡ ánh đèn.Chỉ chốc lát sau, bên trong Trấn Hải ty vang lên tiếng chuông báo động “Kengkeng” dồn dập.Bên trong toàn bộ Trấn Hải ty lập tức ầm ĩ ồn ào, có thể nói là nhanh chóng trởnên rối loạn.Tả sứ Vũ Phi cùng Hữu sứ Thiện A Sơn đều bị kinh động tới, được biết là TềĐa Lai hạ lệnh, hai người lập tức tìm đến Tề Đa Lai hỏi xem đã xảy ra chuyệngì.Tề Đa Lai phất tay ra hiệu, hai cái thi thể được khiêng đến trước mặt Tả Hữusứ.“Bên trong Trấn Hải ty xuất hiện nội gian, gây ra náo loạn, giết chết hai ngườibảo vệ của chúng ta để diệt khẩu!”Tề Đa Lai chỉ giải thích đơn giản như vậy, không nói gì đến việc theo dõi DữuKhánh tìm được người.Nhìn thấy nội bộ xuất hiện án giết người án, nóng lòng bắt hung thủ, hai ngườiTả Hữu sứ cũng không nói thêm gì, phối hợp hạ lệnh, phong tỏa Trấn Hải ty.Chính vào lúc này, có mấy con phi kỵ bay tới, xoay quanh tại trên không, ChuHiên dẫn theo nhân viên từ Thiên Lưu sơn đã trở về.Nhìn thấy cảnh tượng ánh lửa dao động hỗn loạn phía dưới, Chu Hiên trực tiếptừ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa trong đám người phong tỏa.“Chưởng lệnh!”Tả Hữu sứ ở bên trong mọi người đồng thời khom mình hành lễ.Chu Hiên chắp tay thả bước đi trong đám người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xungquanh, quát lớn: “Xảy ra chuyện gì?”Tề Đa Lai lập tức tiến lên, mời Chu Hiên sang một bên nói chuyện, rồi nhanhchóng bẩm báo lại đại khái tình huống cho y biết.“Quả nhiên là có nội gian!” Chu Hiên nghe xong hừ lạnh, lại hỏi, “Có thể xácđịnh nội gian vẫn còn tại bên trong ty hay không?”Tề Đa Lai: “Hầu gia còn đang xác minh.”Nơi đây vừa mới nói xong, từ xa xa truyền đến một tiếng hét lên, “Bên này.”Tề Đa Lai lập tức đưa tay ra hiệu, vì vậy, mấy kẻ đầu lĩnh cùng Chu Hiên dồndập đi về phía tiếng kêu gọi.Sau khi đi đến nơi, nhìn thấy Văn Hầu đứng tại trước một vách đá cao chót vót,chỉ một cái cửa sổ trên tường cao Trấn Hải ty, “Người đi ra từ nơi đó, rồi từ nơinày rời đi. Hiện tại, có vẻ như đã tạm thời thoát khỏi Trấn Hải ty rồi.”“Trong lúc gấp gáp chạy trốn nhưng vẫn còn dám ung dung diệt khẩu bên trongTrấn Hải ty, là kẻ rất có gan!”Chu Hiên cười nhạt không ngừng, vẻ mặt chợt đầy sát khí, dứt khoát ra lệnh,“Truyền lệnh cho Hải tộc, lệnh Hải tộc lập tức ngừng đưa tiễn khách, tàu thuyềnnào chưa vào Minh Hải vân giới thì tất cả đều chở người quay trở về địa điểmxuất phát, chỉ được phép cho tàu thuyền vào, không cho phép đi ra. Nếu pháthiện bất kỳ khác thường gì thì phải lập tức báo cáo. Người trái lệnh, giết!”“Vâng.” Lập tức có người lĩnh mệnh đi xuống chấp hành.Rất nhanh, có một đội nhân thủ Trấn Hải ty hóa thành phi cầm nhanh chóng bayđi bốn phương tám hướng.Chu Hiên tiếp tục ra lệnh, “Điều một đội nhân thủ, do Hầu gia xác định thânphận, sau đó hộ tống Hầu gia tiếp tục truy xét.”“Vâng.” Thủ hạ lĩnh mệnh.Chu Hiên cũng chắp tay nói với Văn Hầu: “Hầu gia, việc đã đến nước này, vậythì làm phiền ngài tiếp tục rồi, đợi khi bắt được hung thủ, lúc đó trở về ThiênLưu sơn cũng không muộn.”“Được.” Văn Hầu chắp tay đồng ý.Chu Hiên quay đầu lại tiếp tục hạ lệnh, “Lập danh sách tất cả nhân viên lúc nàykhông có tại bên trong ty, không cho phép bỏ sót bất kỳ ai. Tìm tất cả nhân viêntrong danh sách về giam giữ, đợi cho Văn Hầu phân biệt xong mới được thả ra.Mỗi người một việc, trên trời dưới đất, nên vây thì vây, cần lục soát thì lục soát,tập trung vào những nhân viên trong danh sách, tiến hành vây bắt tất cả. Đềunghe cho rõ đây, nếu người nào dám can đảm trợ giúp hung thủ bỏ chạy, đừngtrách ta không lưu tình cảm, nhất định giết chết không tha!”Khi nói ra một câu nói sau cùng thì ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa liếc liếc quatrên khuôn mặt Tả sứ Vũ Phi và Hữu sứ Thiện A Sơn.“Vâng.” Mọi người cùng kêu vang chắp tay nhận lệnh.Chu Hiên vung tay lên, mọi người lập tức tản đi làm việc.Ô ô ô…Tiếng tù và ốc ù ù nặng nề liên tục vang lên tại khắp các con đường ven biển ẢoVọng.Không phải người của Hải tộc là nghe không hiểu được âm thanh này, nhưngmỗi người trên bến tàu đều cảm nhận được biến cố đang diễn ra nơi bờ biển,yêu ma quỷ quái rối loạn tại bên bờ biển.“Giá cả đã thỏa thuận xong rồi, chúng ta đều đã lên thuyền, bây giờ ngươi lạinói không chở nữa, đùa gì vậy?”“Uy uy uy, ngươi quay lại làm gì, tại sao trở lại rồi?”“Tìm Trấn Hải ty? Trấn Hải ty làm gì phải phong tỏa xuất hành?”“Con mẹ nó, ta còn có chuyện quan trọng chứ, không kéo dài được a, lúc nào bỏphong tỏa vậy chứ?”Bên bờ biển, người đưa đò dồn dập từ chối vận chuyển, thuyền hàng cần vậnchuyển đi cũng không thể tránh được bị một đám Giao nhân trả đơn hàng,những chiếc đò đã đi xa chỉ còn thấy một điểm sáng nhỏ cũng dồn dập quayngược trở lại.Âm thanh kêu gào ầm ĩ, hỏi xem chuyện gì đang xảy ra, Giao nhân thể hiệncũng không biết có chuyện gì, cũng không chịu trách nhiệm, bảo bọn họ tìmTrấn Hải ty mà hỏi…“Bán hoa hoa đây.”“Bán hoa hoa.”Khoanh chân ngồi trên sàn nhà, Dữu Khánh đang cầm một tờ giấy so sánh vớibản đồ do Hồ Vưu Lệ vẽ, tờ giấy là của Liễu Phiêu Phiêu đưa cho, bên trên liệtkê ra mấy loại cách thức truyền tin tức, có một số cách truyền tin tức địa điểmcần phải đối chiếu so sánh, xác nhận trước đại khái vị trí trên bản đồ.Đây là việc then chốt liên quan tới mạng sống, hắn cần phải sớm nhớ kỹ mớiđược.Đột nhiên nghe được từ bên ngoài truyền đến giọng nói rao bán hoa làm hắnbỗng nhiên ngẩng đầu, lại nhanh chóng nhìn lên tờ giấy, không sai, là tín hiệutruyền tin mà Liễu Phiêu Phiêu đã lập ra, hơn nữa còn là tín hiệu báo hiệu tìnhhuống khẩn cấp.Hắn khá ngạc nhiên, mới cầm tờ giấy về đến không bao lâu, đang còn nghiêncứu, Liễu Phiêu Phiêu tại sao lại nhanh như vậy truyền tới tin tức rồi chứ?Hơn nữa còn là tín hiệu khẩn cấp!

Chương 475: Nội gian