Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…

Chương 503: Tra tấn (1)

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Địa điểm cao nhất tại Ảo Vọng là nơi nào? Chính là mái nhà của Trấn Hải ty.Trên đỉnh của thành lũy, có đình đài lầu các, có hoa cỏ cây cối, khu vực này đạibiểu cho quyền lực tối cao tại Ảo Vọng, cũng chỉ có kẻ có quyền lực cao nhấtmới xứng đáng được ở lại.Bên trong một tòa hiên các, Chu Hiên tĩnh tọa tại phía sau bàn yên lặng phẩmtrà, Đại chưởng vệ Tây Kình Nguyệt đứng ở đối diện nhìn y.Hai người cứ như vậy im lặng giằng co với nhau rất lâu.Tây Kình Nguyệt biết rõ mình đã làm ra chuyện mà đối phương rất không hàilòng, chưa báo cáo đã trực tiếp dẫn lượng lớn nhân thủ đến Lang Hoàn cư bắtngười, người có thể ở lại tại Lang Hoàn cư đa số không phải là người bìnhthường, gã biết rõ mình làm ra chuyện bắt bớ như vậy, sẽ khiến cho Chu Hiênphải gánh chịu áp lực không nhỏ.Chu Hiên im lặng uống trà, cho dù trong lòng y không vui nhưng cũng khôngtiện nói cái gì, người ta nhận được tin báo án, Ảo Vọng xảy ra án mạng, đúnglúc dẫn người chạy tới cũng không có gì sai.Cứ như vậy lặng im một thời gian, đến lúc bầu không khí nào đó đã được tiêugiảm, Chu Hiên cuối cùng mở miệng, “Đã có manh mối về hung thủ hay chưa?”Tây Kình Nguyệt: “Có khả năng nằm trong số người bị bắt. Hiện tại đang lấykhẩu cung, đợi cho chỉnh lý tình huống xong, thì sẽ triển khai thẩm vấn có mụctiêu.”Chu Hiên nghiêng đầu ra hiệu cho Tề Đa Lai chắp tay đứng ở bên cạnh, “Đểcho hắn tham gia vụ án này đi, hắn sẽ giúp ngươi một tay, có chuyện gì cùngthảo luận với hắn nhiều chút.”Đây là muốn lấy đi quyền kiểm soát trong tay mình sao? Tây Kình Nguyệt nhíumày, “Chưởng lệnh, theo ta thấy thì không cần phải tập trung nhiều người nhưvậy. Ta sẽ xử lý theo quy định. Nếu có điều gì cần có lão Tề hỗ trợ, ta tự nhiênsẽ tìm hắn nhờ hỗ trợ.”Vẻ mặt của Chu Hiên lập tức sầm xuống, cốc trà trong tay gần như vỗ vào trênbàn, “Vậy ngươi cho ta một cái thời điểm, lúc nào có thể tra ra hung phạm?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh, hiện tại tình tiết vụ án vẫn còn đang đượctổng hợp, thuộc hạ làm sao có thể đưa ra thời gian cụ thể được?”Chu Hiên hỏi ngược lại: “Có phải là ngươi cảm thấy ta đang gây khó cho ngươiphải không?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh đương nhiên sẽ không tận lực làm khó, nhưngmà tra án tất nhiên là phải làm từng bước một, thuộc hạ có thể làm được chỉ làlàm nhanh chóng hết sức.”Chu Hiên: “Tra án? Xem ra ngươi vẫn chưa ý thức được vấn đề thực sự của vụán này nằm ở đâu. Ta hỏi ngươi, ngươi có nghe nói qua mối quan hệ giữaVương Tuyết Đường và Địa mẫu hay không?”Tây Kình Nguyệt: “Hơi có nghe thấy, nghe nói là họ hàng thân thích.”Chu Hiên: “Ta hỏi tiếp ngươi, việc Đại thánh bức chết đệ tử thân truyền của Địamẫu, ngươi có còn nhớ hay không?”Tây Kình Nguyệt bỗng nhiên ngẩn ra, khóe miệng giật giật, chậm rãi trả lời:“Tất nhiên là chưa có quên.”Chu Hiên: “Vậy bây giờ ngươi có còn cảm thấy cái chết của Vương TuyếtĐường chỉ là một vụ án giết người đơn giản như ngươi nghĩ hay không?”Vẻ mặt của Tây Kình Nguyệt cũng trở nên nghiêm trọng, nhất thời lại không cólời nào để đáp lại.“Hung thủ đương nhiên là phải bắt được, dám ngông cuồng như vậy tại ẢoVọng, đương nhiên là phải bắt được để trừng phạt nghiêm khắc!Nhưng đó cũng chỉ là thứ yếu, phải làm sao để bắt được hung thủ, phải xử lýnhư thế nào đều có thể đặt ra sau làm từ từ.Quan trọng là thân phận bối cảnh của người chết, quan trọng là Vương TuyếtĐường chết ở nôi nào. Hắn cũng không phải là chết ở trong khách sạn bìnhthường, hắn chết tại Lang Hoàn cư a, trong Tu Hành giới ai mà chẳng biết LangHoàn cư là do Ngũ Động chủ mở?Ngươi nghĩ rằng ta muốn tham gia vào chuyện trời ơi này của Lang Hoàn cưsao?Thiên Lưu sơn để cho ta tọa trấn Ảo Vọng, không phải là để cho ta ngồi ở nơinày chơi đùa, cũng không phải để cho ta ngồi ở nơi này rước lấy phiền phức choThiên Lưu sơn.”Chu Hiên nói đến đây thì chỉ chỉ tới Tề Đa Lai, “Sẽ không ảnh hưởng tới việctra án bình thường của ngươi. Ngươi cần tra như thế nào thì cứ tra như thế đó.Chỉ là hắn có nắm giữ một ít tình hình của Già La Sơn tại bên Tinh La đảo,ngươi phối hợp với hắn đi. Yêu cầu của ta chỉ có một điểm, án giết người chínhlà án giết người, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào mượn cớ kéo ra xa,nếu không tất cả mọi người đều đừng nghĩ sống thoải mái, ngươi có hiểu được ýcủa ta không?”Tây Kình Nguyệt chậm rãi gật đầu, “Thuộc hạ đã hiểu. Sự việc tại trên taychúng ta, không có cản tay chúng ta có thể chậm rãi xử lý, thậm chí là muốn xửlý như thế nào cũng được. Chúng ta cần phải tại trước khi tin tức Vương TuyếtĐường chết làm kinh động tới một số người, xác định ngay một số việc.”Chu Hiên chậm rãi nâng chung trà lên nhấp một ngụm, “Thời gian không cònnhiều, nhanh chóng cho ta một báo cáo đi, đi thôi.”Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai đồng thời chắp tay khom người chào, sau đócùng nhau bước nhanh rời đi…Bên trong một căn phòng thẩm vấn, Đồ Hưu Khôi đang tiếp nhận xét hỏi, nhânviên Trấn Hải ty muốn tìm hiểu tất cả chi tiết trước khi Vương Tuyết Đườngchết, Đồ Hưu Khôi với tư cách là người bên cạnh Vương Tuyết Đường, tự nhiênlà rõ ràng nhất về những điều này.Lúc này, Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai cùng nhau đi đến.Nhìn thấy hai người, nhân viên Trấn Hải ty đang thẩm vấn nhanh chóng đứnglên hành lễ chào, ít nhiều ít cũng có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới hai vị nàyđều cùng nhau tới nơi này.Đồ Hưu Khôi cũng biết hai người này, cũng đứng lên hành lễ chào, rồi khẩncầu: “Đại Chưởng vệ, đại Chưởng mục, những gì phải nói ta đều đã nói rồi.Chưởng môn tệ phái ngã xuống, ta thật sự cẩn phải đúng lúc chạy trở về ổn địnhcục diện, nếu không tệ phái sẽ đại loạn.”Hiện tại tâm tình ông ta quả thực là lòng nóng như lửa đốt, bây giờ VươngTuyết Đường chết rồi, Già La Sơn phải tiếp tục suy trì như thế nào cũng là mộtvấn đề, thời điểm này người nào tranh đoạt được quyền nói chuyện nhiều hơn,người đó sẽ có được lợi ích càng nhiều. Nếu là ông ta bị vây ở chỗ này chậmchạp không thể rời đi, một khi tin tức Vương Tuyết Đường truyền về, còn có thểtrông chờ những người khác chậm rãi chờ ông ta trở về mới thương lượng sao?Lui một bước mà nói, cho dù Già La Sơn có sụp đổ, cho dù muốn phân chia,mình cũng phải chạy trở về chiếm một phần a. Một khối thịt mỡ to như vậy,nhiều một chút hay ít một chút là có khác biệt rất lớn.Bây giờ chậm chạp không thể thoát thân, ông ta làm sao có thể không sốt ruột,không biết đã cầu xin bao nhiêu lần rồi.Hai vị đại đầu mục Trấn Hải ty vẫn không để ý tới lời ông ta nói. Tề Đa Laicầm lấy nội dung thẩm vấn lật xem một hồi, rổ thả lại trên bàn, sau đó đi tớitrước mặt Đồ Hưu Khôi, hỏi: “Già La Sơn hình như bố trí không ít nhân thủ tạiTinh La đảo, muốn làm gì vậy?”Đồ Hưu Khôi ngẩn ra, ông ta làm sao có thể dễ dàng nói ra sự thật, ngay lập tứcche giấu: “Ai, thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, tệ phái tự nhiên cũng lo lắngcho an nguy của Chưởng môn, điều một số nhân thủ tới, chuẩn bị sẵn sàng đểbảo vệ Chưởng môn, có điều gì không thích hợp sao?”Tề Đa Lai a một tiếng, hỏi tiếp: “Thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, các ngươilo lắng Vương Tuyết Đường cũng bị U Sai bắt đi, cho nên phái người đến bảovệ, ý là như vậy sao?”Lời nói này, thiếu một chút khiến cho nhân viên Trấn Hải ty ở bên cạnh bậtcười.Đồ Hưu Khôi hỏi ngược lại: “Lẽ nào môn đồ của Già La Sơn không thể tới khuvực Minh Hải này sao?”Ngụ ý là, Già La Sơn tới bao nhiêu người cũng phải bị kiểm soát sao?Ánh mắt Tề Đa Lai tức thì trở nên lạnh lùng, nghiêng đầu nói: “Tây Kìnhhuynh, ta thấy nơi đây không thích hợp thẩm vấn, tốt hơn hết nên đưa người đếnphòng tra tấn để hỏi mới tương đối thích hợp.”Tây Kình Nguyệt không nói hai lời, trực tiếp hạ lệnh: “Áp giải đến phòng tratấn.”Đồ Hưu Khôi lập tức hoảng hốt, kinh hô: “Các ngươi làm gì vậy? Các ngươiđịnh làm gì?”Không người để ý ông ta kêu to, người xông tới đây trực tiếp áp giải ông ta đi,tu vi của ông ta bị khống chế, không có sức lực phản kháng, gần như là bị kéođi.Nhân viên thẩm vấn tại đây quay mặt nhìn nhau, không phải là muốn tra án giếtngười sao, tra đến bên phía Tinh La đảo là có ý gì.Một nhóm đi đến phòng tra tấn, Tề Đa Lai hất hất cằm, ra hiệu trực tiếp tra tấnĐồ Hưu Khôi đang thần sắc hoảng loạn, “Cho hắn một chút thịt có thể ngửiđược mùi hương.”Nhân viên tra tấn lập tức nhìn về phía Tây Kình Nguyệt, thấy gã gật đầu chophép, lập tức đè Đồ Hưu Khôi lại, lột sạch sẽ y phục mặc trên người, sau đó lấydây xích sắt khóa hai cổ tay của ông ta, kéo thẳng đến trước một cây cột bằngđồng to lớn, bẻ tay ông ta ra sau lưng trói tại trên cây cột đồng.Chỉ còn thừa lại một cái khố lót, Đồ Hưu Khôi không biết đây là định làm gì,kinh hãi kêu lên: “Các ngươi không tra xét án Chưởng môn chúng ta bị giết, lạiđối xử với ta như thế, đến cùng là muốn như thế nào chứ?”Tề Đa Lai chắp tay sau lưng đi tới trước mặt ông ta, lạnh nhạt nói: “Nói đi,Vương Tuyết Đường sai phái nhiều nhân viên Già La Sơn như vậy lén lút tớiTinh La đảo, đến cùng là định làm gì? Ta nói thẳng ra một chút, chúng ta cònmuốn biết rõ Vương Tuyết Đường tại Ảo Vọng đã làm những chuyện gì khôngthể công khai. Nếu như liên quan đến ngươi, ta đảm bảo không truy cứu. Nếunhư còn cứng miệng, ngươi nghĩ rằng ta có đùa chết ngươi thì ta có chuyện gìhay không chứ?”Đối với vụ án Vương Tuyết Đường bị giết, gã ta không có hứng thú, gã ta chỉmuốn xác định một ít thứ để dự phòng.Đồ Hưu Khôi vừa sợ vừa giận, “Nhân viên của Già La Sơn ta có làm việc gìxằng bậy tại Tinh La đảo không chứ? Lẽ nào bọn họ không được đến Tinh Lađảo sao? Chưởng môn càng là đường đường chính chính, tại sao có chuyện làmviệc lén lút không thể công khai? Các ngươi không đi truy bắt hung thủ, ngượclại ở đây bức ép ta, là đạo lý gì chứ?”Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, quay người, gật đầu ra hiệu cho Tây Kình Nguyệt,Tây Kình Nguyệt lập tức đưa ra một thủ thế cho thủ hạ.Tại trong góc có một cánh cửa sắt lập tức được mở ra, chỉ chốc lát sau, liền cómột xe đẩy chở đầy than đang bốc cháy đỏ bừng tới đây, hướng phía dưới chânĐồ Hưu Khôi đổ rầm rầm xuống nửa xe, khiến cho Đồ Hưu Khôi sợ hãi kêu gàokhông ngừng đồng thời nhanh chóng co hai chân lại, không dám thả xuống.Phía sau cây cột đồng mở ra một cái lỗ, số than lửa còn lại trong xe đẩy đượcxúc đổ vào trong lỗ, sau đó bắt đầu cho thêm chút củi đốt vào bên trong, cũngcó người ở đó quạt gió, rất nhanh liền làm cho bên trong cây cột đồng bùng lênngọn lửa hừng hực, khói ở trong cột đồng không biết đã được thổi bay đi nơinào.Đến lúc này, Đồ Hưu Khôi đương nhiên biết được đây là hình phạt gì, thếnhưng là có kêu gào sợ hãi không ngừng thì cũng chẳng có tác dụng.Ông ta tạm thời còn chưa có cảm nhận được cột đồng có nhiệt độ cao, nhưngquá trình chờ đợi này khiến cho ông ta có áp lực tâm lý rất lớn, và lúc này tu vicủa ông ta còn bị khống chế, hai chân cũng sắp co lơ lửng không nổi nữa rồi,rung động tại trên than lửa.Bị lửa hừng hực đốt cháy, nhiệt độ cây cột đồng rất nhanh liền tăng cao.Đồ Hưu Khôi run rẩy cầm cập, lại nhìn thấy dáng vẻ Tề Đa Lai và Tây KìnhNguyệt rất coi thường sự sinh tử của ông ta, khi cảm nhận nhiệt độ cao nóngbỏng cùng cơn đau nướng da nướng thịt từ phía sau lưng truyền đến, mặc dùcòn chưa có bị thương, ông ta liền đột nhiên gào to, “Ta nói!”Tây Kình Nguyệt tức thì lộ ra vẻ mặt khinh thường, bây giờ còn chưa có nếmđược vị đắng a, như vậy đã chống không nổi rồi.Tề Đa Lai lạnh lùng nói: “Nếu là lời nói không làm ta hài lòng, khi trói lại lầnnữa thì sẽ phải gánh cảm nhận khác đó.”Hai cái dây xích sắt trói chặt Đồ Hưu Khôi đột nhiên buông lỏng, hai chân ĐồHưu Khôi không thể tránh né rơi vào trong đống than lửa, ông ta đau đớn nherăng nhếch miệng nhảy ra ngoài.Hai người hai bên lôi kéo dây xích sắt, kéo ông ta thành hình chữ “Thập”, bấtcứ khi nào cũng có thể kéo ngược trở về cột đồng.Tiếp theo sau đó tất cả mọi việc đều đơn giản, Tề Đa Lai hỏi gì, Đồ Hưu Khôiliền khai ra cái đó.Tinh La đảo triệu tập nhân thủ là để chuẩn bị giết chết Dữu Khánh, ngay cả bênngoài U Giác Phụ cũng có bố trí sát thủ dự phòng.Then chốt là còn khai ra cả Thanh Nha, nói Thanh Nha phối hợp với bọn họ đểđuổi Dữu Khánh ra Ảo Vọng, nhằm thuận lợi cho bên ông ta hạ sát thủ.Càng chết người chính là, ông ta nói ra việc tại trước khi U Sai đến, thực raVương Tuyết Đường cũng đã biết rõ chuyện Vương Vấn Thiên bắt cóc TiểuHắc, Vương Tuyết Đường ngầm đồng ý với hành động của con trai nhằm vàoDữu Khánh sau đó.Về phần cha con Vương gia vì sao phải làm như vậy, cái gì mà bởi vì đồ đệ củaĐịa mẫu gì gì đó, ông ta đều nói ra hết.Chuyện Thanh Nha tham dự bắt cóc tự nhiên cũng được khai ra, đối với việc cáinày, Tề Đa Lai trong lòng biết rõ ràng, việc này vốn là gã ta bày mưu đặt kế đểcho Thanh Nha tham dự vào, gã ta muốn có được chính là chứng cứ cha conVương gia ỷ vào thế của Địa mẫu tham dự bắt cóc người của U Giác Phụ.Sau khi đã lấy được một đống lời chứng, Tề Đa Lai chắp tay với Tây KìnhNguyệt, “Nơi đây liền giao lại cho ngươi. Ta triệu tập nhân thủ đi Tinh La đảobắt lấy những nhân chứng liên quan, xác định rõ ràng chứng cứ cha con Vươnggia cậy vào thế của Địa mẫu để cả gan làm loạn.”Tây Kình Nguyệt biết rõ những thứ này đều là dùng để chặn miệng Địa mẫunếu như Địa mẫu có phát tác.Gã quay đầu lại nhìn theo Tề Đa Lai rời đi, biết rõ việc này khẳng định là phảibáo cáo, về sau phỏng chừng Đại thánh cũng sẽ nhìn thấy, nếu như Đại thánhcho rằng việc này Chu Hiên làm tốt, vậy thì vị trí Chưởng lệnh Trấn Hải ty củaChu Hiên e rằng sẽ càng ngồi được vững hơn.

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Địa điểm cao nhất tại Ảo Vọng là nơi nào? Chính là mái nhà của Trấn Hải ty.Trên đỉnh của thành lũy, có đình đài lầu các, có hoa cỏ cây cối, khu vực này đạibiểu cho quyền lực tối cao tại Ảo Vọng, cũng chỉ có kẻ có quyền lực cao nhấtmới xứng đáng được ở lại.Bên trong một tòa hiên các, Chu Hiên tĩnh tọa tại phía sau bàn yên lặng phẩmtrà, Đại chưởng vệ Tây Kình Nguyệt đứng ở đối diện nhìn y.Hai người cứ như vậy im lặng giằng co với nhau rất lâu.Tây Kình Nguyệt biết rõ mình đã làm ra chuyện mà đối phương rất không hàilòng, chưa báo cáo đã trực tiếp dẫn lượng lớn nhân thủ đến Lang Hoàn cư bắtngười, người có thể ở lại tại Lang Hoàn cư đa số không phải là người bìnhthường, gã biết rõ mình làm ra chuyện bắt bớ như vậy, sẽ khiến cho Chu Hiênphải gánh chịu áp lực không nhỏ.Chu Hiên im lặng uống trà, cho dù trong lòng y không vui nhưng cũng khôngtiện nói cái gì, người ta nhận được tin báo án, Ảo Vọng xảy ra án mạng, đúnglúc dẫn người chạy tới cũng không có gì sai.Cứ như vậy lặng im một thời gian, đến lúc bầu không khí nào đó đã được tiêugiảm, Chu Hiên cuối cùng mở miệng, “Đã có manh mối về hung thủ hay chưa?”Tây Kình Nguyệt: “Có khả năng nằm trong số người bị bắt. Hiện tại đang lấykhẩu cung, đợi cho chỉnh lý tình huống xong, thì sẽ triển khai thẩm vấn có mụctiêu.”Chu Hiên nghiêng đầu ra hiệu cho Tề Đa Lai chắp tay đứng ở bên cạnh, “Đểcho hắn tham gia vụ án này đi, hắn sẽ giúp ngươi một tay, có chuyện gì cùngthảo luận với hắn nhiều chút.”Đây là muốn lấy đi quyền kiểm soát trong tay mình sao? Tây Kình Nguyệt nhíumày, “Chưởng lệnh, theo ta thấy thì không cần phải tập trung nhiều người nhưvậy. Ta sẽ xử lý theo quy định. Nếu có điều gì cần có lão Tề hỗ trợ, ta tự nhiênsẽ tìm hắn nhờ hỗ trợ.”Vẻ mặt của Chu Hiên lập tức sầm xuống, cốc trà trong tay gần như vỗ vào trênbàn, “Vậy ngươi cho ta một cái thời điểm, lúc nào có thể tra ra hung phạm?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh, hiện tại tình tiết vụ án vẫn còn đang đượctổng hợp, thuộc hạ làm sao có thể đưa ra thời gian cụ thể được?”Chu Hiên hỏi ngược lại: “Có phải là ngươi cảm thấy ta đang gây khó cho ngươiphải không?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh đương nhiên sẽ không tận lực làm khó, nhưngmà tra án tất nhiên là phải làm từng bước một, thuộc hạ có thể làm được chỉ làlàm nhanh chóng hết sức.”Chu Hiên: “Tra án? Xem ra ngươi vẫn chưa ý thức được vấn đề thực sự của vụán này nằm ở đâu. Ta hỏi ngươi, ngươi có nghe nói qua mối quan hệ giữaVương Tuyết Đường và Địa mẫu hay không?”Tây Kình Nguyệt: “Hơi có nghe thấy, nghe nói là họ hàng thân thích.”Chu Hiên: “Ta hỏi tiếp ngươi, việc Đại thánh bức chết đệ tử thân truyền của Địamẫu, ngươi có còn nhớ hay không?”Tây Kình Nguyệt bỗng nhiên ngẩn ra, khóe miệng giật giật, chậm rãi trả lời:“Tất nhiên là chưa có quên.”Chu Hiên: “Vậy bây giờ ngươi có còn cảm thấy cái chết của Vương TuyếtĐường chỉ là một vụ án giết người đơn giản như ngươi nghĩ hay không?”Vẻ mặt của Tây Kình Nguyệt cũng trở nên nghiêm trọng, nhất thời lại không cólời nào để đáp lại.“Hung thủ đương nhiên là phải bắt được, dám ngông cuồng như vậy tại ẢoVọng, đương nhiên là phải bắt được để trừng phạt nghiêm khắc!Nhưng đó cũng chỉ là thứ yếu, phải làm sao để bắt được hung thủ, phải xử lýnhư thế nào đều có thể đặt ra sau làm từ từ.Quan trọng là thân phận bối cảnh của người chết, quan trọng là Vương TuyếtĐường chết ở nôi nào. Hắn cũng không phải là chết ở trong khách sạn bìnhthường, hắn chết tại Lang Hoàn cư a, trong Tu Hành giới ai mà chẳng biết LangHoàn cư là do Ngũ Động chủ mở?Ngươi nghĩ rằng ta muốn tham gia vào chuyện trời ơi này của Lang Hoàn cưsao?Thiên Lưu sơn để cho ta tọa trấn Ảo Vọng, không phải là để cho ta ngồi ở nơinày chơi đùa, cũng không phải để cho ta ngồi ở nơi này rước lấy phiền phức choThiên Lưu sơn.”Chu Hiên nói đến đây thì chỉ chỉ tới Tề Đa Lai, “Sẽ không ảnh hưởng tới việctra án bình thường của ngươi. Ngươi cần tra như thế nào thì cứ tra như thế đó.Chỉ là hắn có nắm giữ một ít tình hình của Già La Sơn tại bên Tinh La đảo,ngươi phối hợp với hắn đi. Yêu cầu của ta chỉ có một điểm, án giết người chínhlà án giết người, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào mượn cớ kéo ra xa,nếu không tất cả mọi người đều đừng nghĩ sống thoải mái, ngươi có hiểu được ýcủa ta không?”Tây Kình Nguyệt chậm rãi gật đầu, “Thuộc hạ đã hiểu. Sự việc tại trên taychúng ta, không có cản tay chúng ta có thể chậm rãi xử lý, thậm chí là muốn xửlý như thế nào cũng được. Chúng ta cần phải tại trước khi tin tức Vương TuyếtĐường chết làm kinh động tới một số người, xác định ngay một số việc.”Chu Hiên chậm rãi nâng chung trà lên nhấp một ngụm, “Thời gian không cònnhiều, nhanh chóng cho ta một báo cáo đi, đi thôi.”Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai đồng thời chắp tay khom người chào, sau đócùng nhau bước nhanh rời đi…Bên trong một căn phòng thẩm vấn, Đồ Hưu Khôi đang tiếp nhận xét hỏi, nhânviên Trấn Hải ty muốn tìm hiểu tất cả chi tiết trước khi Vương Tuyết Đườngchết, Đồ Hưu Khôi với tư cách là người bên cạnh Vương Tuyết Đường, tự nhiênlà rõ ràng nhất về những điều này.Lúc này, Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai cùng nhau đi đến.Nhìn thấy hai người, nhân viên Trấn Hải ty đang thẩm vấn nhanh chóng đứnglên hành lễ chào, ít nhiều ít cũng có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới hai vị nàyđều cùng nhau tới nơi này.Đồ Hưu Khôi cũng biết hai người này, cũng đứng lên hành lễ chào, rồi khẩncầu: “Đại Chưởng vệ, đại Chưởng mục, những gì phải nói ta đều đã nói rồi.Chưởng môn tệ phái ngã xuống, ta thật sự cẩn phải đúng lúc chạy trở về ổn địnhcục diện, nếu không tệ phái sẽ đại loạn.”Hiện tại tâm tình ông ta quả thực là lòng nóng như lửa đốt, bây giờ VươngTuyết Đường chết rồi, Già La Sơn phải tiếp tục suy trì như thế nào cũng là mộtvấn đề, thời điểm này người nào tranh đoạt được quyền nói chuyện nhiều hơn,người đó sẽ có được lợi ích càng nhiều. Nếu là ông ta bị vây ở chỗ này chậmchạp không thể rời đi, một khi tin tức Vương Tuyết Đường truyền về, còn có thểtrông chờ những người khác chậm rãi chờ ông ta trở về mới thương lượng sao?Lui một bước mà nói, cho dù Già La Sơn có sụp đổ, cho dù muốn phân chia,mình cũng phải chạy trở về chiếm một phần a. Một khối thịt mỡ to như vậy,nhiều một chút hay ít một chút là có khác biệt rất lớn.Bây giờ chậm chạp không thể thoát thân, ông ta làm sao có thể không sốt ruột,không biết đã cầu xin bao nhiêu lần rồi.Hai vị đại đầu mục Trấn Hải ty vẫn không để ý tới lời ông ta nói. Tề Đa Laicầm lấy nội dung thẩm vấn lật xem một hồi, rổ thả lại trên bàn, sau đó đi tớitrước mặt Đồ Hưu Khôi, hỏi: “Già La Sơn hình như bố trí không ít nhân thủ tạiTinh La đảo, muốn làm gì vậy?”Đồ Hưu Khôi ngẩn ra, ông ta làm sao có thể dễ dàng nói ra sự thật, ngay lập tứcche giấu: “Ai, thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, tệ phái tự nhiên cũng lo lắngcho an nguy của Chưởng môn, điều một số nhân thủ tới, chuẩn bị sẵn sàng đểbảo vệ Chưởng môn, có điều gì không thích hợp sao?”Tề Đa Lai a một tiếng, hỏi tiếp: “Thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, các ngươilo lắng Vương Tuyết Đường cũng bị U Sai bắt đi, cho nên phái người đến bảovệ, ý là như vậy sao?”Lời nói này, thiếu một chút khiến cho nhân viên Trấn Hải ty ở bên cạnh bậtcười.Đồ Hưu Khôi hỏi ngược lại: “Lẽ nào môn đồ của Già La Sơn không thể tới khuvực Minh Hải này sao?”Ngụ ý là, Già La Sơn tới bao nhiêu người cũng phải bị kiểm soát sao?Ánh mắt Tề Đa Lai tức thì trở nên lạnh lùng, nghiêng đầu nói: “Tây Kìnhhuynh, ta thấy nơi đây không thích hợp thẩm vấn, tốt hơn hết nên đưa người đếnphòng tra tấn để hỏi mới tương đối thích hợp.”Tây Kình Nguyệt không nói hai lời, trực tiếp hạ lệnh: “Áp giải đến phòng tratấn.”Đồ Hưu Khôi lập tức hoảng hốt, kinh hô: “Các ngươi làm gì vậy? Các ngươiđịnh làm gì?”Không người để ý ông ta kêu to, người xông tới đây trực tiếp áp giải ông ta đi,tu vi của ông ta bị khống chế, không có sức lực phản kháng, gần như là bị kéođi.Nhân viên thẩm vấn tại đây quay mặt nhìn nhau, không phải là muốn tra án giếtngười sao, tra đến bên phía Tinh La đảo là có ý gì.Một nhóm đi đến phòng tra tấn, Tề Đa Lai hất hất cằm, ra hiệu trực tiếp tra tấnĐồ Hưu Khôi đang thần sắc hoảng loạn, “Cho hắn một chút thịt có thể ngửiđược mùi hương.”Nhân viên tra tấn lập tức nhìn về phía Tây Kình Nguyệt, thấy gã gật đầu chophép, lập tức đè Đồ Hưu Khôi lại, lột sạch sẽ y phục mặc trên người, sau đó lấydây xích sắt khóa hai cổ tay của ông ta, kéo thẳng đến trước một cây cột bằngđồng to lớn, bẻ tay ông ta ra sau lưng trói tại trên cây cột đồng.Chỉ còn thừa lại một cái khố lót, Đồ Hưu Khôi không biết đây là định làm gì,kinh hãi kêu lên: “Các ngươi không tra xét án Chưởng môn chúng ta bị giết, lạiđối xử với ta như thế, đến cùng là muốn như thế nào chứ?”Tề Đa Lai chắp tay sau lưng đi tới trước mặt ông ta, lạnh nhạt nói: “Nói đi,Vương Tuyết Đường sai phái nhiều nhân viên Già La Sơn như vậy lén lút tớiTinh La đảo, đến cùng là định làm gì? Ta nói thẳng ra một chút, chúng ta cònmuốn biết rõ Vương Tuyết Đường tại Ảo Vọng đã làm những chuyện gì khôngthể công khai. Nếu như liên quan đến ngươi, ta đảm bảo không truy cứu. Nếunhư còn cứng miệng, ngươi nghĩ rằng ta có đùa chết ngươi thì ta có chuyện gìhay không chứ?”Đối với vụ án Vương Tuyết Đường bị giết, gã ta không có hứng thú, gã ta chỉmuốn xác định một ít thứ để dự phòng.Đồ Hưu Khôi vừa sợ vừa giận, “Nhân viên của Già La Sơn ta có làm việc gìxằng bậy tại Tinh La đảo không chứ? Lẽ nào bọn họ không được đến Tinh Lađảo sao? Chưởng môn càng là đường đường chính chính, tại sao có chuyện làmviệc lén lút không thể công khai? Các ngươi không đi truy bắt hung thủ, ngượclại ở đây bức ép ta, là đạo lý gì chứ?”Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, quay người, gật đầu ra hiệu cho Tây Kình Nguyệt,Tây Kình Nguyệt lập tức đưa ra một thủ thế cho thủ hạ.Tại trong góc có một cánh cửa sắt lập tức được mở ra, chỉ chốc lát sau, liền cómột xe đẩy chở đầy than đang bốc cháy đỏ bừng tới đây, hướng phía dưới chânĐồ Hưu Khôi đổ rầm rầm xuống nửa xe, khiến cho Đồ Hưu Khôi sợ hãi kêu gàokhông ngừng đồng thời nhanh chóng co hai chân lại, không dám thả xuống.Phía sau cây cột đồng mở ra một cái lỗ, số than lửa còn lại trong xe đẩy đượcxúc đổ vào trong lỗ, sau đó bắt đầu cho thêm chút củi đốt vào bên trong, cũngcó người ở đó quạt gió, rất nhanh liền làm cho bên trong cây cột đồng bùng lênngọn lửa hừng hực, khói ở trong cột đồng không biết đã được thổi bay đi nơinào.Đến lúc này, Đồ Hưu Khôi đương nhiên biết được đây là hình phạt gì, thếnhưng là có kêu gào sợ hãi không ngừng thì cũng chẳng có tác dụng.Ông ta tạm thời còn chưa có cảm nhận được cột đồng có nhiệt độ cao, nhưngquá trình chờ đợi này khiến cho ông ta có áp lực tâm lý rất lớn, và lúc này tu vicủa ông ta còn bị khống chế, hai chân cũng sắp co lơ lửng không nổi nữa rồi,rung động tại trên than lửa.Bị lửa hừng hực đốt cháy, nhiệt độ cây cột đồng rất nhanh liền tăng cao.Đồ Hưu Khôi run rẩy cầm cập, lại nhìn thấy dáng vẻ Tề Đa Lai và Tây KìnhNguyệt rất coi thường sự sinh tử của ông ta, khi cảm nhận nhiệt độ cao nóngbỏng cùng cơn đau nướng da nướng thịt từ phía sau lưng truyền đến, mặc dùcòn chưa có bị thương, ông ta liền đột nhiên gào to, “Ta nói!”Tây Kình Nguyệt tức thì lộ ra vẻ mặt khinh thường, bây giờ còn chưa có nếmđược vị đắng a, như vậy đã chống không nổi rồi.Tề Đa Lai lạnh lùng nói: “Nếu là lời nói không làm ta hài lòng, khi trói lại lầnnữa thì sẽ phải gánh cảm nhận khác đó.”Hai cái dây xích sắt trói chặt Đồ Hưu Khôi đột nhiên buông lỏng, hai chân ĐồHưu Khôi không thể tránh né rơi vào trong đống than lửa, ông ta đau đớn nherăng nhếch miệng nhảy ra ngoài.Hai người hai bên lôi kéo dây xích sắt, kéo ông ta thành hình chữ “Thập”, bấtcứ khi nào cũng có thể kéo ngược trở về cột đồng.Tiếp theo sau đó tất cả mọi việc đều đơn giản, Tề Đa Lai hỏi gì, Đồ Hưu Khôiliền khai ra cái đó.Tinh La đảo triệu tập nhân thủ là để chuẩn bị giết chết Dữu Khánh, ngay cả bênngoài U Giác Phụ cũng có bố trí sát thủ dự phòng.Then chốt là còn khai ra cả Thanh Nha, nói Thanh Nha phối hợp với bọn họ đểđuổi Dữu Khánh ra Ảo Vọng, nhằm thuận lợi cho bên ông ta hạ sát thủ.Càng chết người chính là, ông ta nói ra việc tại trước khi U Sai đến, thực raVương Tuyết Đường cũng đã biết rõ chuyện Vương Vấn Thiên bắt cóc TiểuHắc, Vương Tuyết Đường ngầm đồng ý với hành động của con trai nhằm vàoDữu Khánh sau đó.Về phần cha con Vương gia vì sao phải làm như vậy, cái gì mà bởi vì đồ đệ củaĐịa mẫu gì gì đó, ông ta đều nói ra hết.Chuyện Thanh Nha tham dự bắt cóc tự nhiên cũng được khai ra, đối với việc cáinày, Tề Đa Lai trong lòng biết rõ ràng, việc này vốn là gã ta bày mưu đặt kế đểcho Thanh Nha tham dự vào, gã ta muốn có được chính là chứng cứ cha conVương gia ỷ vào thế của Địa mẫu tham dự bắt cóc người của U Giác Phụ.Sau khi đã lấy được một đống lời chứng, Tề Đa Lai chắp tay với Tây KìnhNguyệt, “Nơi đây liền giao lại cho ngươi. Ta triệu tập nhân thủ đi Tinh La đảobắt lấy những nhân chứng liên quan, xác định rõ ràng chứng cứ cha con Vươnggia cậy vào thế của Địa mẫu để cả gan làm loạn.”Tây Kình Nguyệt biết rõ những thứ này đều là dùng để chặn miệng Địa mẫunếu như Địa mẫu có phát tác.Gã quay đầu lại nhìn theo Tề Đa Lai rời đi, biết rõ việc này khẳng định là phảibáo cáo, về sau phỏng chừng Đại thánh cũng sẽ nhìn thấy, nếu như Đại thánhcho rằng việc này Chu Hiên làm tốt, vậy thì vị trí Chưởng lệnh Trấn Hải ty củaChu Hiên e rằng sẽ càng ngồi được vững hơn.

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Địa điểm cao nhất tại Ảo Vọng là nơi nào? Chính là mái nhà của Trấn Hải ty.Trên đỉnh của thành lũy, có đình đài lầu các, có hoa cỏ cây cối, khu vực này đạibiểu cho quyền lực tối cao tại Ảo Vọng, cũng chỉ có kẻ có quyền lực cao nhấtmới xứng đáng được ở lại.Bên trong một tòa hiên các, Chu Hiên tĩnh tọa tại phía sau bàn yên lặng phẩmtrà, Đại chưởng vệ Tây Kình Nguyệt đứng ở đối diện nhìn y.Hai người cứ như vậy im lặng giằng co với nhau rất lâu.Tây Kình Nguyệt biết rõ mình đã làm ra chuyện mà đối phương rất không hàilòng, chưa báo cáo đã trực tiếp dẫn lượng lớn nhân thủ đến Lang Hoàn cư bắtngười, người có thể ở lại tại Lang Hoàn cư đa số không phải là người bìnhthường, gã biết rõ mình làm ra chuyện bắt bớ như vậy, sẽ khiến cho Chu Hiênphải gánh chịu áp lực không nhỏ.Chu Hiên im lặng uống trà, cho dù trong lòng y không vui nhưng cũng khôngtiện nói cái gì, người ta nhận được tin báo án, Ảo Vọng xảy ra án mạng, đúnglúc dẫn người chạy tới cũng không có gì sai.Cứ như vậy lặng im một thời gian, đến lúc bầu không khí nào đó đã được tiêugiảm, Chu Hiên cuối cùng mở miệng, “Đã có manh mối về hung thủ hay chưa?”Tây Kình Nguyệt: “Có khả năng nằm trong số người bị bắt. Hiện tại đang lấykhẩu cung, đợi cho chỉnh lý tình huống xong, thì sẽ triển khai thẩm vấn có mụctiêu.”Chu Hiên nghiêng đầu ra hiệu cho Tề Đa Lai chắp tay đứng ở bên cạnh, “Đểcho hắn tham gia vụ án này đi, hắn sẽ giúp ngươi một tay, có chuyện gì cùngthảo luận với hắn nhiều chút.”Đây là muốn lấy đi quyền kiểm soát trong tay mình sao? Tây Kình Nguyệt nhíumày, “Chưởng lệnh, theo ta thấy thì không cần phải tập trung nhiều người nhưvậy. Ta sẽ xử lý theo quy định. Nếu có điều gì cần có lão Tề hỗ trợ, ta tự nhiênsẽ tìm hắn nhờ hỗ trợ.”Vẻ mặt của Chu Hiên lập tức sầm xuống, cốc trà trong tay gần như vỗ vào trênbàn, “Vậy ngươi cho ta một cái thời điểm, lúc nào có thể tra ra hung phạm?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh, hiện tại tình tiết vụ án vẫn còn đang đượctổng hợp, thuộc hạ làm sao có thể đưa ra thời gian cụ thể được?”Chu Hiên hỏi ngược lại: “Có phải là ngươi cảm thấy ta đang gây khó cho ngươiphải không?”Tây Kình Nguyệt: “Chưởng lệnh đương nhiên sẽ không tận lực làm khó, nhưngmà tra án tất nhiên là phải làm từng bước một, thuộc hạ có thể làm được chỉ làlàm nhanh chóng hết sức.”Chu Hiên: “Tra án? Xem ra ngươi vẫn chưa ý thức được vấn đề thực sự của vụán này nằm ở đâu. Ta hỏi ngươi, ngươi có nghe nói qua mối quan hệ giữaVương Tuyết Đường và Địa mẫu hay không?”Tây Kình Nguyệt: “Hơi có nghe thấy, nghe nói là họ hàng thân thích.”Chu Hiên: “Ta hỏi tiếp ngươi, việc Đại thánh bức chết đệ tử thân truyền của Địamẫu, ngươi có còn nhớ hay không?”Tây Kình Nguyệt bỗng nhiên ngẩn ra, khóe miệng giật giật, chậm rãi trả lời:“Tất nhiên là chưa có quên.”Chu Hiên: “Vậy bây giờ ngươi có còn cảm thấy cái chết của Vương TuyếtĐường chỉ là một vụ án giết người đơn giản như ngươi nghĩ hay không?”Vẻ mặt của Tây Kình Nguyệt cũng trở nên nghiêm trọng, nhất thời lại không cólời nào để đáp lại.“Hung thủ đương nhiên là phải bắt được, dám ngông cuồng như vậy tại ẢoVọng, đương nhiên là phải bắt được để trừng phạt nghiêm khắc!Nhưng đó cũng chỉ là thứ yếu, phải làm sao để bắt được hung thủ, phải xử lýnhư thế nào đều có thể đặt ra sau làm từ từ.Quan trọng là thân phận bối cảnh của người chết, quan trọng là Vương TuyếtĐường chết ở nôi nào. Hắn cũng không phải là chết ở trong khách sạn bìnhthường, hắn chết tại Lang Hoàn cư a, trong Tu Hành giới ai mà chẳng biết LangHoàn cư là do Ngũ Động chủ mở?Ngươi nghĩ rằng ta muốn tham gia vào chuyện trời ơi này của Lang Hoàn cưsao?Thiên Lưu sơn để cho ta tọa trấn Ảo Vọng, không phải là để cho ta ngồi ở nơinày chơi đùa, cũng không phải để cho ta ngồi ở nơi này rước lấy phiền phức choThiên Lưu sơn.”Chu Hiên nói đến đây thì chỉ chỉ tới Tề Đa Lai, “Sẽ không ảnh hưởng tới việctra án bình thường của ngươi. Ngươi cần tra như thế nào thì cứ tra như thế đó.Chỉ là hắn có nắm giữ một ít tình hình của Già La Sơn tại bên Tinh La đảo,ngươi phối hợp với hắn đi. Yêu cầu của ta chỉ có một điểm, án giết người chínhlà án giết người, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào mượn cớ kéo ra xa,nếu không tất cả mọi người đều đừng nghĩ sống thoải mái, ngươi có hiểu được ýcủa ta không?”Tây Kình Nguyệt chậm rãi gật đầu, “Thuộc hạ đã hiểu. Sự việc tại trên taychúng ta, không có cản tay chúng ta có thể chậm rãi xử lý, thậm chí là muốn xửlý như thế nào cũng được. Chúng ta cần phải tại trước khi tin tức Vương TuyếtĐường chết làm kinh động tới một số người, xác định ngay một số việc.”Chu Hiên chậm rãi nâng chung trà lên nhấp một ngụm, “Thời gian không cònnhiều, nhanh chóng cho ta một báo cáo đi, đi thôi.”Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai đồng thời chắp tay khom người chào, sau đócùng nhau bước nhanh rời đi…Bên trong một căn phòng thẩm vấn, Đồ Hưu Khôi đang tiếp nhận xét hỏi, nhânviên Trấn Hải ty muốn tìm hiểu tất cả chi tiết trước khi Vương Tuyết Đườngchết, Đồ Hưu Khôi với tư cách là người bên cạnh Vương Tuyết Đường, tự nhiênlà rõ ràng nhất về những điều này.Lúc này, Tây Kình Nguyệt và Tề Đa Lai cùng nhau đi đến.Nhìn thấy hai người, nhân viên Trấn Hải ty đang thẩm vấn nhanh chóng đứnglên hành lễ chào, ít nhiều ít cũng có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới hai vị nàyđều cùng nhau tới nơi này.Đồ Hưu Khôi cũng biết hai người này, cũng đứng lên hành lễ chào, rồi khẩncầu: “Đại Chưởng vệ, đại Chưởng mục, những gì phải nói ta đều đã nói rồi.Chưởng môn tệ phái ngã xuống, ta thật sự cẩn phải đúng lúc chạy trở về ổn địnhcục diện, nếu không tệ phái sẽ đại loạn.”Hiện tại tâm tình ông ta quả thực là lòng nóng như lửa đốt, bây giờ VươngTuyết Đường chết rồi, Già La Sơn phải tiếp tục suy trì như thế nào cũng là mộtvấn đề, thời điểm này người nào tranh đoạt được quyền nói chuyện nhiều hơn,người đó sẽ có được lợi ích càng nhiều. Nếu là ông ta bị vây ở chỗ này chậmchạp không thể rời đi, một khi tin tức Vương Tuyết Đường truyền về, còn có thểtrông chờ những người khác chậm rãi chờ ông ta trở về mới thương lượng sao?Lui một bước mà nói, cho dù Già La Sơn có sụp đổ, cho dù muốn phân chia,mình cũng phải chạy trở về chiếm một phần a. Một khối thịt mỡ to như vậy,nhiều một chút hay ít một chút là có khác biệt rất lớn.Bây giờ chậm chạp không thể thoát thân, ông ta làm sao có thể không sốt ruột,không biết đã cầu xin bao nhiêu lần rồi.Hai vị đại đầu mục Trấn Hải ty vẫn không để ý tới lời ông ta nói. Tề Đa Laicầm lấy nội dung thẩm vấn lật xem một hồi, rổ thả lại trên bàn, sau đó đi tớitrước mặt Đồ Hưu Khôi, hỏi: “Già La Sơn hình như bố trí không ít nhân thủ tạiTinh La đảo, muốn làm gì vậy?”Đồ Hưu Khôi ngẩn ra, ông ta làm sao có thể dễ dàng nói ra sự thật, ngay lập tứcche giấu: “Ai, thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, tệ phái tự nhiên cũng lo lắngcho an nguy của Chưởng môn, điều một số nhân thủ tới, chuẩn bị sẵn sàng đểbảo vệ Chưởng môn, có điều gì không thích hợp sao?”Tề Đa Lai a một tiếng, hỏi tiếp: “Thiếu chưởng môn xảy ra chuyện, các ngươilo lắng Vương Tuyết Đường cũng bị U Sai bắt đi, cho nên phái người đến bảovệ, ý là như vậy sao?”Lời nói này, thiếu một chút khiến cho nhân viên Trấn Hải ty ở bên cạnh bậtcười.Đồ Hưu Khôi hỏi ngược lại: “Lẽ nào môn đồ của Già La Sơn không thể tới khuvực Minh Hải này sao?”Ngụ ý là, Già La Sơn tới bao nhiêu người cũng phải bị kiểm soát sao?Ánh mắt Tề Đa Lai tức thì trở nên lạnh lùng, nghiêng đầu nói: “Tây Kìnhhuynh, ta thấy nơi đây không thích hợp thẩm vấn, tốt hơn hết nên đưa người đếnphòng tra tấn để hỏi mới tương đối thích hợp.”Tây Kình Nguyệt không nói hai lời, trực tiếp hạ lệnh: “Áp giải đến phòng tratấn.”Đồ Hưu Khôi lập tức hoảng hốt, kinh hô: “Các ngươi làm gì vậy? Các ngươiđịnh làm gì?”Không người để ý ông ta kêu to, người xông tới đây trực tiếp áp giải ông ta đi,tu vi của ông ta bị khống chế, không có sức lực phản kháng, gần như là bị kéođi.Nhân viên thẩm vấn tại đây quay mặt nhìn nhau, không phải là muốn tra án giếtngười sao, tra đến bên phía Tinh La đảo là có ý gì.Một nhóm đi đến phòng tra tấn, Tề Đa Lai hất hất cằm, ra hiệu trực tiếp tra tấnĐồ Hưu Khôi đang thần sắc hoảng loạn, “Cho hắn một chút thịt có thể ngửiđược mùi hương.”Nhân viên tra tấn lập tức nhìn về phía Tây Kình Nguyệt, thấy gã gật đầu chophép, lập tức đè Đồ Hưu Khôi lại, lột sạch sẽ y phục mặc trên người, sau đó lấydây xích sắt khóa hai cổ tay của ông ta, kéo thẳng đến trước một cây cột bằngđồng to lớn, bẻ tay ông ta ra sau lưng trói tại trên cây cột đồng.Chỉ còn thừa lại một cái khố lót, Đồ Hưu Khôi không biết đây là định làm gì,kinh hãi kêu lên: “Các ngươi không tra xét án Chưởng môn chúng ta bị giết, lạiđối xử với ta như thế, đến cùng là muốn như thế nào chứ?”Tề Đa Lai chắp tay sau lưng đi tới trước mặt ông ta, lạnh nhạt nói: “Nói đi,Vương Tuyết Đường sai phái nhiều nhân viên Già La Sơn như vậy lén lút tớiTinh La đảo, đến cùng là định làm gì? Ta nói thẳng ra một chút, chúng ta cònmuốn biết rõ Vương Tuyết Đường tại Ảo Vọng đã làm những chuyện gì khôngthể công khai. Nếu như liên quan đến ngươi, ta đảm bảo không truy cứu. Nếunhư còn cứng miệng, ngươi nghĩ rằng ta có đùa chết ngươi thì ta có chuyện gìhay không chứ?”Đối với vụ án Vương Tuyết Đường bị giết, gã ta không có hứng thú, gã ta chỉmuốn xác định một ít thứ để dự phòng.Đồ Hưu Khôi vừa sợ vừa giận, “Nhân viên của Già La Sơn ta có làm việc gìxằng bậy tại Tinh La đảo không chứ? Lẽ nào bọn họ không được đến Tinh Lađảo sao? Chưởng môn càng là đường đường chính chính, tại sao có chuyện làmviệc lén lút không thể công khai? Các ngươi không đi truy bắt hung thủ, ngượclại ở đây bức ép ta, là đạo lý gì chứ?”Tề Đa Lai hừ lạnh một tiếng, quay người, gật đầu ra hiệu cho Tây Kình Nguyệt,Tây Kình Nguyệt lập tức đưa ra một thủ thế cho thủ hạ.Tại trong góc có một cánh cửa sắt lập tức được mở ra, chỉ chốc lát sau, liền cómột xe đẩy chở đầy than đang bốc cháy đỏ bừng tới đây, hướng phía dưới chânĐồ Hưu Khôi đổ rầm rầm xuống nửa xe, khiến cho Đồ Hưu Khôi sợ hãi kêu gàokhông ngừng đồng thời nhanh chóng co hai chân lại, không dám thả xuống.Phía sau cây cột đồng mở ra một cái lỗ, số than lửa còn lại trong xe đẩy đượcxúc đổ vào trong lỗ, sau đó bắt đầu cho thêm chút củi đốt vào bên trong, cũngcó người ở đó quạt gió, rất nhanh liền làm cho bên trong cây cột đồng bùng lênngọn lửa hừng hực, khói ở trong cột đồng không biết đã được thổi bay đi nơinào.Đến lúc này, Đồ Hưu Khôi đương nhiên biết được đây là hình phạt gì, thếnhưng là có kêu gào sợ hãi không ngừng thì cũng chẳng có tác dụng.Ông ta tạm thời còn chưa có cảm nhận được cột đồng có nhiệt độ cao, nhưngquá trình chờ đợi này khiến cho ông ta có áp lực tâm lý rất lớn, và lúc này tu vicủa ông ta còn bị khống chế, hai chân cũng sắp co lơ lửng không nổi nữa rồi,rung động tại trên than lửa.Bị lửa hừng hực đốt cháy, nhiệt độ cây cột đồng rất nhanh liền tăng cao.Đồ Hưu Khôi run rẩy cầm cập, lại nhìn thấy dáng vẻ Tề Đa Lai và Tây KìnhNguyệt rất coi thường sự sinh tử của ông ta, khi cảm nhận nhiệt độ cao nóngbỏng cùng cơn đau nướng da nướng thịt từ phía sau lưng truyền đến, mặc dùcòn chưa có bị thương, ông ta liền đột nhiên gào to, “Ta nói!”Tây Kình Nguyệt tức thì lộ ra vẻ mặt khinh thường, bây giờ còn chưa có nếmđược vị đắng a, như vậy đã chống không nổi rồi.Tề Đa Lai lạnh lùng nói: “Nếu là lời nói không làm ta hài lòng, khi trói lại lầnnữa thì sẽ phải gánh cảm nhận khác đó.”Hai cái dây xích sắt trói chặt Đồ Hưu Khôi đột nhiên buông lỏng, hai chân ĐồHưu Khôi không thể tránh né rơi vào trong đống than lửa, ông ta đau đớn nherăng nhếch miệng nhảy ra ngoài.Hai người hai bên lôi kéo dây xích sắt, kéo ông ta thành hình chữ “Thập”, bấtcứ khi nào cũng có thể kéo ngược trở về cột đồng.Tiếp theo sau đó tất cả mọi việc đều đơn giản, Tề Đa Lai hỏi gì, Đồ Hưu Khôiliền khai ra cái đó.Tinh La đảo triệu tập nhân thủ là để chuẩn bị giết chết Dữu Khánh, ngay cả bênngoài U Giác Phụ cũng có bố trí sát thủ dự phòng.Then chốt là còn khai ra cả Thanh Nha, nói Thanh Nha phối hợp với bọn họ đểđuổi Dữu Khánh ra Ảo Vọng, nhằm thuận lợi cho bên ông ta hạ sát thủ.Càng chết người chính là, ông ta nói ra việc tại trước khi U Sai đến, thực raVương Tuyết Đường cũng đã biết rõ chuyện Vương Vấn Thiên bắt cóc TiểuHắc, Vương Tuyết Đường ngầm đồng ý với hành động của con trai nhằm vàoDữu Khánh sau đó.Về phần cha con Vương gia vì sao phải làm như vậy, cái gì mà bởi vì đồ đệ củaĐịa mẫu gì gì đó, ông ta đều nói ra hết.Chuyện Thanh Nha tham dự bắt cóc tự nhiên cũng được khai ra, đối với việc cáinày, Tề Đa Lai trong lòng biết rõ ràng, việc này vốn là gã ta bày mưu đặt kế đểcho Thanh Nha tham dự vào, gã ta muốn có được chính là chứng cứ cha conVương gia ỷ vào thế của Địa mẫu tham dự bắt cóc người của U Giác Phụ.Sau khi đã lấy được một đống lời chứng, Tề Đa Lai chắp tay với Tây KìnhNguyệt, “Nơi đây liền giao lại cho ngươi. Ta triệu tập nhân thủ đi Tinh La đảobắt lấy những nhân chứng liên quan, xác định rõ ràng chứng cứ cha con Vươnggia cậy vào thế của Địa mẫu để cả gan làm loạn.”Tây Kình Nguyệt biết rõ những thứ này đều là dùng để chặn miệng Địa mẫunếu như Địa mẫu có phát tác.Gã quay đầu lại nhìn theo Tề Đa Lai rời đi, biết rõ việc này khẳng định là phảibáo cáo, về sau phỏng chừng Đại thánh cũng sẽ nhìn thấy, nếu như Đại thánhcho rằng việc này Chu Hiên làm tốt, vậy thì vị trí Chưởng lệnh Trấn Hải ty củaChu Hiên e rằng sẽ càng ngồi được vững hơn.

Chương 503: Tra tấn (1)