1 Mai Y Tư là một Omega, hôm qua cậu vừa mới kết hôn. Cậu đi đăng ký kết hôn với người mà gia đình sắp xếp, xong xuôi mọi thủ tục, cậu trở về nhà. Mẹ cậu hỏi về việc tổ chức lễ cưới sau này thế nào. Cậu nói tổ chức cũng có ý nghĩa gì đâu, lười tổ chức. Mẹ cậu hỏi sau khi kết hôn cậu sẽ ở đâu. Cậu nói ở đâu cũng được, không quan trọng. Mẹ cậu hỏi chồng của cậu trông thế nào, sao không cùng nhau về nhà. Cậu nói trông cũng bình thường, có việc nên không về chung. Mẹ cậu tức giận mắng cậu một trận, sau đó gọi điện cho con rể rồi bảo cậu ra ngoài đón chồng tan làm. Cậu miễn cưỡng ra ngoài, đi đến trạm xe buýt đợi. Đợi lâu lắm mới có mấy chiếc xe buýt đến, Mai Y Tư nhìn một đống người xuống xe mà ngơ ngác. Chồng cậu trông như thế nào nhỉ? Quên mất rồi. 2 Mai Y Tư quyết định không di chuyển nữa mà đợi chồng mình đến tìm. Chồng cậu vừa nhìn thấy cậu là lập tức đi đến chỗ cậu, còn vừa đi vừa vẫy tay nữa chứ. Mai Y Tư nhìn chồng mình vài lần. Cũng hai mắt, một mũi giống như mọi người xung quanh…
Chương 8: Ngoại truyện 3
Câu Chuyện Nhạt Nhẽo - Trương Đại CátTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1 Mai Y Tư là một Omega, hôm qua cậu vừa mới kết hôn. Cậu đi đăng ký kết hôn với người mà gia đình sắp xếp, xong xuôi mọi thủ tục, cậu trở về nhà. Mẹ cậu hỏi về việc tổ chức lễ cưới sau này thế nào. Cậu nói tổ chức cũng có ý nghĩa gì đâu, lười tổ chức. Mẹ cậu hỏi sau khi kết hôn cậu sẽ ở đâu. Cậu nói ở đâu cũng được, không quan trọng. Mẹ cậu hỏi chồng của cậu trông thế nào, sao không cùng nhau về nhà. Cậu nói trông cũng bình thường, có việc nên không về chung. Mẹ cậu tức giận mắng cậu một trận, sau đó gọi điện cho con rể rồi bảo cậu ra ngoài đón chồng tan làm. Cậu miễn cưỡng ra ngoài, đi đến trạm xe buýt đợi. Đợi lâu lắm mới có mấy chiếc xe buýt đến, Mai Y Tư nhìn một đống người xuống xe mà ngơ ngác. Chồng cậu trông như thế nào nhỉ? Quên mất rồi. 2 Mai Y Tư quyết định không di chuyển nữa mà đợi chồng mình đến tìm. Chồng cậu vừa nhìn thấy cậu là lập tức đi đến chỗ cậu, còn vừa đi vừa vẫy tay nữa chứ. Mai Y Tư nhìn chồng mình vài lần. Cũng hai mắt, một mũi giống như mọi người xung quanh… Ngoại truyện 3:"Chào một tiếng rồi về nhà thôi, đừng sợ."Mai Y Tư liếc nhìn người bên cạnh, dạo này đúng là ngày nào cũng coi cậu như cái máy truyền tin.Chỉ đi siêu thị thôi, cậu thì sợ cái gì chứ.Nhưng cậu không thích giao tiếp, may mà mấy năm nay cậu đã trưởng thành hơn nhiều, tuy không nói chuyện những vẫn cố gắng nở một nụ cười, còn lại thì để chồng cậu tự biên tự diễn."Tiểu Tư, em nhìn xem, trong xe đẩy của họ có sản phẩm mua 5 tặng 1 kìa, mình cũng đi mua đi."Mai Y Tư nhìn theo hướng chồng mình nói thì chỉ muốn ôm đầu. Từ sau khi chồng cậu gặp sự cố với bộ đồ tuần lộc ấy, lúc nào anh cũng cẩn thận quá mức, có lúc cậu muốn làm một lần thật hoành tráng nhưng rồi lại yếu dần và chẳng còn sức nữa.Đáng ghét là cái máy truyền tin này chỉ có thể gửi tin nhắn một chiều, còn người chồng ngốc bên cạnh lại hoàn toàn không cảm nhận được sự tức giận và bất mãn của cậu.Trước đây cậu rất ghét cái khả năng nghe được suy nghĩ của người khác này, nhưng giờ thì cậu đã thay đổi suy nghĩ rất nhiều rồi.Trên thế giới này, khắp nơi đều có những người yêu thương nhau đó.
Câu Chuyện Nhạt Nhẽo - Trương Đại CátTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1 Mai Y Tư là một Omega, hôm qua cậu vừa mới kết hôn. Cậu đi đăng ký kết hôn với người mà gia đình sắp xếp, xong xuôi mọi thủ tục, cậu trở về nhà. Mẹ cậu hỏi về việc tổ chức lễ cưới sau này thế nào. Cậu nói tổ chức cũng có ý nghĩa gì đâu, lười tổ chức. Mẹ cậu hỏi sau khi kết hôn cậu sẽ ở đâu. Cậu nói ở đâu cũng được, không quan trọng. Mẹ cậu hỏi chồng của cậu trông thế nào, sao không cùng nhau về nhà. Cậu nói trông cũng bình thường, có việc nên không về chung. Mẹ cậu tức giận mắng cậu một trận, sau đó gọi điện cho con rể rồi bảo cậu ra ngoài đón chồng tan làm. Cậu miễn cưỡng ra ngoài, đi đến trạm xe buýt đợi. Đợi lâu lắm mới có mấy chiếc xe buýt đến, Mai Y Tư nhìn một đống người xuống xe mà ngơ ngác. Chồng cậu trông như thế nào nhỉ? Quên mất rồi. 2 Mai Y Tư quyết định không di chuyển nữa mà đợi chồng mình đến tìm. Chồng cậu vừa nhìn thấy cậu là lập tức đi đến chỗ cậu, còn vừa đi vừa vẫy tay nữa chứ. Mai Y Tư nhìn chồng mình vài lần. Cũng hai mắt, một mũi giống như mọi người xung quanh… Ngoại truyện 3:"Chào một tiếng rồi về nhà thôi, đừng sợ."Mai Y Tư liếc nhìn người bên cạnh, dạo này đúng là ngày nào cũng coi cậu như cái máy truyền tin.Chỉ đi siêu thị thôi, cậu thì sợ cái gì chứ.Nhưng cậu không thích giao tiếp, may mà mấy năm nay cậu đã trưởng thành hơn nhiều, tuy không nói chuyện những vẫn cố gắng nở một nụ cười, còn lại thì để chồng cậu tự biên tự diễn."Tiểu Tư, em nhìn xem, trong xe đẩy của họ có sản phẩm mua 5 tặng 1 kìa, mình cũng đi mua đi."Mai Y Tư nhìn theo hướng chồng mình nói thì chỉ muốn ôm đầu. Từ sau khi chồng cậu gặp sự cố với bộ đồ tuần lộc ấy, lúc nào anh cũng cẩn thận quá mức, có lúc cậu muốn làm một lần thật hoành tráng nhưng rồi lại yếu dần và chẳng còn sức nữa.Đáng ghét là cái máy truyền tin này chỉ có thể gửi tin nhắn một chiều, còn người chồng ngốc bên cạnh lại hoàn toàn không cảm nhận được sự tức giận và bất mãn của cậu.Trước đây cậu rất ghét cái khả năng nghe được suy nghĩ của người khác này, nhưng giờ thì cậu đã thay đổi suy nghĩ rất nhiều rồi.Trên thế giới này, khắp nơi đều có những người yêu thương nhau đó.
Câu Chuyện Nhạt Nhẽo - Trương Đại CátTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Sủng1 Mai Y Tư là một Omega, hôm qua cậu vừa mới kết hôn. Cậu đi đăng ký kết hôn với người mà gia đình sắp xếp, xong xuôi mọi thủ tục, cậu trở về nhà. Mẹ cậu hỏi về việc tổ chức lễ cưới sau này thế nào. Cậu nói tổ chức cũng có ý nghĩa gì đâu, lười tổ chức. Mẹ cậu hỏi sau khi kết hôn cậu sẽ ở đâu. Cậu nói ở đâu cũng được, không quan trọng. Mẹ cậu hỏi chồng của cậu trông thế nào, sao không cùng nhau về nhà. Cậu nói trông cũng bình thường, có việc nên không về chung. Mẹ cậu tức giận mắng cậu một trận, sau đó gọi điện cho con rể rồi bảo cậu ra ngoài đón chồng tan làm. Cậu miễn cưỡng ra ngoài, đi đến trạm xe buýt đợi. Đợi lâu lắm mới có mấy chiếc xe buýt đến, Mai Y Tư nhìn một đống người xuống xe mà ngơ ngác. Chồng cậu trông như thế nào nhỉ? Quên mất rồi. 2 Mai Y Tư quyết định không di chuyển nữa mà đợi chồng mình đến tìm. Chồng cậu vừa nhìn thấy cậu là lập tức đi đến chỗ cậu, còn vừa đi vừa vẫy tay nữa chứ. Mai Y Tư nhìn chồng mình vài lần. Cũng hai mắt, một mũi giống như mọi người xung quanh… Ngoại truyện 3:"Chào một tiếng rồi về nhà thôi, đừng sợ."Mai Y Tư liếc nhìn người bên cạnh, dạo này đúng là ngày nào cũng coi cậu như cái máy truyền tin.Chỉ đi siêu thị thôi, cậu thì sợ cái gì chứ.Nhưng cậu không thích giao tiếp, may mà mấy năm nay cậu đã trưởng thành hơn nhiều, tuy không nói chuyện những vẫn cố gắng nở một nụ cười, còn lại thì để chồng cậu tự biên tự diễn."Tiểu Tư, em nhìn xem, trong xe đẩy của họ có sản phẩm mua 5 tặng 1 kìa, mình cũng đi mua đi."Mai Y Tư nhìn theo hướng chồng mình nói thì chỉ muốn ôm đầu. Từ sau khi chồng cậu gặp sự cố với bộ đồ tuần lộc ấy, lúc nào anh cũng cẩn thận quá mức, có lúc cậu muốn làm một lần thật hoành tráng nhưng rồi lại yếu dần và chẳng còn sức nữa.Đáng ghét là cái máy truyền tin này chỉ có thể gửi tin nhắn một chiều, còn người chồng ngốc bên cạnh lại hoàn toàn không cảm nhận được sự tức giận và bất mãn của cậu.Trước đây cậu rất ghét cái khả năng nghe được suy nghĩ của người khác này, nhưng giờ thì cậu đã thay đổi suy nghĩ rất nhiều rồi.Trên thế giới này, khắp nơi đều có những người yêu thương nhau đó.