Tác giả:

Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…

Chương 688: Điều này giống như là chủ nhà rồi.

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 689: Họ đều không dám đắc tội               Triệu Dật còn chưa nói xong, Liễu Vũ Phi đã trực tiếp mở ra một cái túi rồi đem đồ vật trong đó lôi ra, cô tò mò hỏi: “Là quần áo sao?”               Liễu Vũ Phi lấy đồ ra trước mặt ba người, chỉ một giây sau thì mặt Liễu Vũ Phi lập tức trở nên đỏ bừng. Sau đó cô ngay lập tức nhét trở về, xấu hổ trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.               Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, không dám nhìn Tô Nhã bên cạnh nói: “Anh đã nói là đem trở về phòng chậm rãi xem, em gấp gáp quá vậy?”               Liễu Vũ Phi cầm hai gói đồ vật đùng đùng đi lên lầu, sắc mặt Tô Nhã cũng thoáng có chút thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Dật.               Vừa rồi Liễu Vũ Phi lấy ra rõ ràng là đồ lót. Nếu như chỉ là đồ lót đơn giản thì cũng thôi, nhưng đó rõ ràng là một bộ đồ lót tình thú, còn có tất chân vô cùng gợi cảm.               Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng là phụ nữ nên đối với mấy thứ này đương nhiên đều không xa lạ, Tô Nhã lập tức nhận ra đấy là gì.               Tô Nhã có chút xấu hổ, lại có chút ngượng ngùng. Trong lòng cô thầm nghĩ, thằng nhóc này lại tự nhiên tặng đồ như vậy...               Tuy rằng hai người vốn đã chính thức ở cùng một chỗ, tặng đồ lót cho đối phương cũng không phải chuyện gì khác thường, nhưng ngẫm lại thì vẫn làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.               “A! Trong nồi còn đang nấu đồ ăn, cháu ngồi đợi một lát nhé.”               Tô Nhã giống như chạy trốn trở về phòng bếp, nghe tiếng chân Triệu Dật trở lại phòng khách, Tô Nhã mới thở dài ra một hơi, cô có thể cảm giác được trái tim mình đang nhảy loạn.               Cái sạn trong tay Tô Nhã vô thức đảo qua đảo lại trong nồi, nhưng trong đầu lại rối bời.               Cái này cũng trách không được Tô Nhã, dù sao cô cũng là phụ nữ. Triệu Dật có hệ thống trợ thân yêu nghiệt như vậy, đối với phụ nữ mà nói chính là độc dược, cô bị hấp dẫn cũng là hoàn toàn bình thường.               Con người là động vật cảm xúc, chỉ có điều mọi người có lý trí. Con người sẽ sử dụng tất cả các loại đạo đức hoặc pháp luật để điều chỉnh hành vi của họ, kiềm chế hành vi không phù hợp của họ, nhưng suy nghĩ không thể kiềm chế.               Có một người nổi tiếng từng nói một câu, con người chính là một khối dục vọng, không chiếm được thì sẽ khó chịu, đại khái là như thế.               Một lúc lâu sau, khi Tô Nhã xuất hiện ở phòng khách thì ánh mắt đã khôi phục bình tĩnh, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng ôn nhu như nước.  

Chương 689: Họ đều không dám đắc tội  

             Triệu Dật còn chưa nói xong, Liễu Vũ Phi đã trực tiếp mở ra một cái túi rồi đem đồ vật trong đó lôi ra, cô tò mò hỏi: “Là quần áo sao?”  

             Liễu Vũ Phi lấy đồ ra trước mặt ba người, chỉ một giây sau thì mặt Liễu Vũ Phi lập tức trở nên đỏ bừng. Sau đó cô ngay lập tức nhét trở về, xấu hổ trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, không dám nhìn Tô Nhã bên cạnh nói: “Anh đã nói là đem trở về phòng chậm rãi xem, em gấp gáp quá vậy?”  

             Liễu Vũ Phi cầm hai gói đồ vật đùng đùng đi lên lầu, sắc mặt Tô Nhã cũng thoáng có chút thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             Vừa rồi Liễu Vũ Phi lấy ra rõ ràng là đồ lót. Nếu như chỉ là đồ lót đơn giản thì cũng thôi, nhưng đó rõ ràng là một bộ đồ lót tình thú, còn có tất chân vô cùng gợi cảm.  

             Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng là phụ nữ nên đối với mấy thứ này đương nhiên đều không xa lạ, Tô Nhã lập tức nhận ra đấy là gì.  

             Tô Nhã có chút xấu hổ, lại có chút ngượng ngùng. Trong lòng cô thầm nghĩ, thằng nhóc này lại tự nhiên tặng đồ như vậy...  

             Tuy rằng hai người vốn đã chính thức ở cùng một chỗ, tặng đồ lót cho đối phương cũng không phải chuyện gì khác thường, nhưng ngẫm lại thì vẫn làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.  

             “A! Trong nồi còn đang nấu đồ ăn, cháu ngồi đợi một lát nhé.”  

             Tô Nhã giống như chạy trốn trở về phòng bếp, nghe tiếng chân Triệu Dật trở lại phòng khách, Tô Nhã mới thở dài ra một hơi, cô có thể cảm giác được trái tim mình đang nhảy loạn.  

             Cái sạn trong tay Tô Nhã vô thức đảo qua đảo lại trong nồi, nhưng trong đầu lại rối bời.  

             Cái này cũng trách không được Tô Nhã, dù sao cô cũng là phụ nữ. Triệu Dật có hệ thống trợ thân yêu nghiệt như vậy, đối với phụ nữ mà nói chính là độc dược, cô bị hấp dẫn cũng là hoàn toàn bình thường.  

             Con người là động vật cảm xúc, chỉ có điều mọi người có lý trí. Con người sẽ sử dụng tất cả các loại đạo đức hoặc pháp luật để điều chỉnh hành vi của họ, kiềm chế hành vi không phù hợp của họ, nhưng suy nghĩ không thể kiềm chế.  

             Có một người nổi tiếng từng nói một câu, con người chính là một khối dục vọng, không chiếm được thì sẽ khó chịu, đại khái là như thế.  

             Một lúc lâu sau, khi Tô Nhã xuất hiện ở phòng khách thì ánh mắt đã khôi phục bình tĩnh, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng ôn nhu như nước.  

Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn                Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt.                Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái.                “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!”                Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá.                Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?”                Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.”                Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 689: Họ đều không dám đắc tội               Triệu Dật còn chưa nói xong, Liễu Vũ Phi đã trực tiếp mở ra một cái túi rồi đem đồ vật trong đó lôi ra, cô tò mò hỏi: “Là quần áo sao?”               Liễu Vũ Phi lấy đồ ra trước mặt ba người, chỉ một giây sau thì mặt Liễu Vũ Phi lập tức trở nên đỏ bừng. Sau đó cô ngay lập tức nhét trở về, xấu hổ trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.               Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, không dám nhìn Tô Nhã bên cạnh nói: “Anh đã nói là đem trở về phòng chậm rãi xem, em gấp gáp quá vậy?”               Liễu Vũ Phi cầm hai gói đồ vật đùng đùng đi lên lầu, sắc mặt Tô Nhã cũng thoáng có chút thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Dật.               Vừa rồi Liễu Vũ Phi lấy ra rõ ràng là đồ lót. Nếu như chỉ là đồ lót đơn giản thì cũng thôi, nhưng đó rõ ràng là một bộ đồ lót tình thú, còn có tất chân vô cùng gợi cảm.               Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng là phụ nữ nên đối với mấy thứ này đương nhiên đều không xa lạ, Tô Nhã lập tức nhận ra đấy là gì.               Tô Nhã có chút xấu hổ, lại có chút ngượng ngùng. Trong lòng cô thầm nghĩ, thằng nhóc này lại tự nhiên tặng đồ như vậy...               Tuy rằng hai người vốn đã chính thức ở cùng một chỗ, tặng đồ lót cho đối phương cũng không phải chuyện gì khác thường, nhưng ngẫm lại thì vẫn làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.               “A! Trong nồi còn đang nấu đồ ăn, cháu ngồi đợi một lát nhé.”               Tô Nhã giống như chạy trốn trở về phòng bếp, nghe tiếng chân Triệu Dật trở lại phòng khách, Tô Nhã mới thở dài ra một hơi, cô có thể cảm giác được trái tim mình đang nhảy loạn.               Cái sạn trong tay Tô Nhã vô thức đảo qua đảo lại trong nồi, nhưng trong đầu lại rối bời.               Cái này cũng trách không được Tô Nhã, dù sao cô cũng là phụ nữ. Triệu Dật có hệ thống trợ thân yêu nghiệt như vậy, đối với phụ nữ mà nói chính là độc dược, cô bị hấp dẫn cũng là hoàn toàn bình thường.               Con người là động vật cảm xúc, chỉ có điều mọi người có lý trí. Con người sẽ sử dụng tất cả các loại đạo đức hoặc pháp luật để điều chỉnh hành vi của họ, kiềm chế hành vi không phù hợp của họ, nhưng suy nghĩ không thể kiềm chế.               Có một người nổi tiếng từng nói một câu, con người chính là một khối dục vọng, không chiếm được thì sẽ khó chịu, đại khái là như thế.               Một lúc lâu sau, khi Tô Nhã xuất hiện ở phòng khách thì ánh mắt đã khôi phục bình tĩnh, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng ôn nhu như nước.  

Chương 688: Điều này giống như là chủ nhà rồi.