Chương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại…
Chương 689: Trịnh Thụy!”
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 690: Nhân tố quyết định "Huống chi sau khi hạng mục này thành công, chí ít cháu cũng là người có tài sản mấy chục tỷ. Cho dù không phải là người giàu nhất Giang Châu nhưng ít nhất cũng nằm trong top ba. Hơn nữa lần này cháu hợp tác khai thác với chính quyền thành phố sẽ có quan hệ tốt với họ. Từ nay về sau còn ai dám xem thường cháu? Ai dám đắc tội với cháu?" "Có thể người khác không biết, nhưng mấy nhà này tận mắt nhìn thấy cháu lật ngược tình thế. Chắc chắn cái này không phải là hạng mục cuối cùng mà chỉ như một điểm lướt qua trong cuộc đời cháu mà thôi. Đương nhiên mọi người đều hiểu rõ chỉ cần dựa vào cháu là sẽ được lên trời, được hưởng lợi. Mọi người đều thông minh, ai sẽ vì một chút lợi nhuận trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài đây." Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đều là người thông minh. Nếu không sao có thể dễ dàng thành công? Thế hệ sau liệu có được mấy người xuất chúng như vậy? Mà nói đến sau này, cháu lại nghĩ đến một chuyện khác..." Tô Nhã tò mò nói: "Chuyện gì vậy? ” Liễu Vũ Phi cũng tò mò lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người nhưng không chen vào, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về phía Triệu Dật. Triệu Dật cười nói: "Dì Tô nghe xong việc này đừng nói ra bên ngoài vì nếu chuyện này bị truyền ra thì chúng ta sẽ mất lợi thế.” Tô Nhã rõ ràng đã vô cùng tin tưởng Triệu Dật, cho dù hiện tại Triệu Dật nói chuyện này là rất sớm vì còn khoảng một năm, hơn nữa dường như Triệu Dật rất khó biết bí mật này nhưng Tô Nhã vẫn không chút nghi ngờ.
Chương 690: Nhân tố quyết định
"Huống chi sau khi hạng mục này thành công, chí ít cháu cũng là người có tài sản mấy chục tỷ. Cho dù không phải là người giàu nhất Giang Châu nhưng ít nhất cũng nằm trong top ba. Hơn nữa lần này cháu hợp tác khai thác với chính quyền thành phố sẽ có quan hệ tốt với họ. Từ nay về sau còn ai dám xem thường cháu? Ai dám đắc tội với cháu?"
"Có thể người khác không biết, nhưng mấy nhà này tận mắt nhìn thấy cháu lật ngược tình thế. Chắc chắn cái này không phải là hạng mục cuối cùng mà chỉ như một điểm lướt qua trong cuộc đời cháu mà thôi. Đương nhiên mọi người đều hiểu rõ chỉ cần dựa vào cháu là sẽ được lên trời, được hưởng lợi. Mọi người đều thông minh, ai sẽ vì một chút lợi nhuận trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài đây."
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đều là người thông minh. Nếu không sao có thể dễ dàng thành công? Thế hệ sau liệu có được mấy người xuất chúng như vậy? Mà nói đến sau này, cháu lại nghĩ đến một chuyện khác..."
Tô Nhã tò mò nói: "Chuyện gì vậy? ”
Liễu Vũ Phi cũng tò mò lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người nhưng không chen vào, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về phía Triệu Dật.
Triệu Dật cười nói: "Dì Tô nghe xong việc này đừng nói ra bên ngoài vì nếu chuyện này bị truyền ra thì chúng ta sẽ mất lợi thế.”
Tô Nhã rõ ràng đã vô cùng tin tưởng Triệu Dật, cho dù hiện tại Triệu Dật nói chuyện này là rất sớm vì còn khoảng một năm, hơn nữa dường như Triệu Dật rất khó biết bí mật này nhưng Tô Nhã vẫn không chút nghi ngờ.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu NgườiTác giả: Quỷ ĐỏTruyện Đô Thị, Truyện Hệ ThốngChương 1 Người đang làm trời đang nhìn Trời hè tháng bảy, nắng nóng như thiêu như đốt. Triệu Dật đang ngồi ở trước điều hoà không khí, tay cầm một miếng dưa hấu ướp lạnh gặm từng miếng lớn thưởng thức vị ngọt của dưa hấu một cách đầy thoải mái. “A! Thật là ngọt, thật sảng khoái!” Ăn xong miếng dưa hấu Triệu Dật vứt vỏ sang một bên, ngả người ngồi phịch trên ghế salon vẻ mặt trông cực kỳ khoái trá. Trần Mỹ Quyên nhìn con trai của mình không có tí hình tượng nào, sắc mặt có chút khó chịu nói: “Tiểu Dật, thư thông báo cũng sắp tới rồi, con không suy nghĩ lại một chút nào hay sao?” Triệu Dật vừa cười vừa nói: “Học lại không ổn đâu mẹ, bây giờ con rất muốn hưởng thụ cuộc sống khoái hoạt của đại học. Nếu lại để cho con ngày đêm ôn tập thêm một năm, chắc chắn con sẽ phát điên lên mất.” Trần Mỹ Quyên cau mày khuyên nhủ nói: “Thế nhưng thành tích của con vốn rất tốt, thi vào một trường đại… Chương 690: Nhân tố quyết định "Huống chi sau khi hạng mục này thành công, chí ít cháu cũng là người có tài sản mấy chục tỷ. Cho dù không phải là người giàu nhất Giang Châu nhưng ít nhất cũng nằm trong top ba. Hơn nữa lần này cháu hợp tác khai thác với chính quyền thành phố sẽ có quan hệ tốt với họ. Từ nay về sau còn ai dám xem thường cháu? Ai dám đắc tội với cháu?" "Có thể người khác không biết, nhưng mấy nhà này tận mắt nhìn thấy cháu lật ngược tình thế. Chắc chắn cái này không phải là hạng mục cuối cùng mà chỉ như một điểm lướt qua trong cuộc đời cháu mà thôi. Đương nhiên mọi người đều hiểu rõ chỉ cần dựa vào cháu là sẽ được lên trời, được hưởng lợi. Mọi người đều thông minh, ai sẽ vì một chút lợi nhuận trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài đây." Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đều là người thông minh. Nếu không sao có thể dễ dàng thành công? Thế hệ sau liệu có được mấy người xuất chúng như vậy? Mà nói đến sau này, cháu lại nghĩ đến một chuyện khác..." Tô Nhã tò mò nói: "Chuyện gì vậy? ” Liễu Vũ Phi cũng tò mò lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người nhưng không chen vào, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về phía Triệu Dật. Triệu Dật cười nói: "Dì Tô nghe xong việc này đừng nói ra bên ngoài vì nếu chuyện này bị truyền ra thì chúng ta sẽ mất lợi thế.” Tô Nhã rõ ràng đã vô cùng tin tưởng Triệu Dật, cho dù hiện tại Triệu Dật nói chuyện này là rất sớm vì còn khoảng một năm, hơn nữa dường như Triệu Dật rất khó biết bí mật này nhưng Tô Nhã vẫn không chút nghi ngờ.