Hồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.    

Chương 17: Chương 32+: 33

Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.     Thật ra, tôi không thích anh ra ngoài làm việc.Bởi vì anh chỉ có thể là chim hoàng yến của riêng tôi thôi.Nhưng khi tôi đưa ra yêu cầu đó, anh thản nhiên quăng chiếc khăn tắm sang một bên, ép sát lại gần tôi. Bàn tay anh giữ lấy cằm tôi, giọng trầm thấp nói: "Được thôi, vậy thì phải tăng giá."Sự quyến rũ bất ngờ của anh khiến tim tôi đập loạn xạ.Tôi lắp bắp: "Hừ, đồ đàn ông ham hư vinh. Vậy muốn bao nhiêu?""Năm mươi vạn một tháng.""Thế thì anh cứ đi làm đi! Rồi anh sẽ nhận ra, chỉ có tôi mới cho anh được cuộc sống anh mong muốn.""Được, vậy để tôi hầu hạ em, bà chủ."Với tư cách là một kim chủ thích kiểm soát, tôi không thể không dành chút thời gian trong lịch trình bận rộn để kiểm tra xem chim hoàng yến của mình có ngoan ngoãn hay không.Ai ngờ công ty anh làm việc chẳng ra sao, đến tôi vào cũng phải qua bàn lễ tân đăng ký.Lễ tân còn phải xác nhận rồi gọi người xuống đón tôi mới được vào.Suýt nữa chọc tôi tức điên!Thế này thì tôi làm sao kiểm tra bất chợt được nữa chứ?Khi Hạ Yến Nghiêu xuống tới nơi, tôi đang sôi sục trong cơn giận.Anh kéo tôi đứng dậy, hỏi: "Lại giận gì nữa đây?"Tôi bĩu môi, hừ một tiếng rõ to.Anh bảo: "Được rồi, để tôi nói với lễ tân, sau này em đến thì không cần đợi, cứ vào thẳng."Tôi đáp ngắn gọn: "Ừ."Rồi quay sang liếc anh: "Nghe anh nói chuyện có vẻ oai nhỉ, đừng bảo công ty này cũng là của bồ cũ anh đấy nhé?"Anh bật cười: "Không phải. Tôi vào đây là dựa vào năng lực của mình."Nhưng tôi nhìn lại, đây đâu phải chỗ làm việc của anh.Là... nhà ăn của công ty.Nhà ăn của họ đúng là không tệ, tôi cũng đành tạm hài lòng.Khi anh tiễn tôi ra ngoài, có không ít ánh mắt dõi theo.Ngay lập tức, tôi bá đạo nắm tay anh, dõng dạc tuyên bố: "Người này là của tôi!"Hạ Yến Nghiêu giữ gương mặt tỉnh bơ, giả vờ như không quen tôi. 

Thật ra, tôi không thích anh ra ngoài làm việc.

Bởi vì anh chỉ có thể là chim hoàng yến của riêng tôi thôi.

Nhưng khi tôi đưa ra yêu cầu đó, anh thản nhiên quăng chiếc khăn tắm sang một bên, ép sát lại gần tôi. Bàn tay anh giữ lấy cằm tôi, giọng trầm thấp nói: "Được thôi, vậy thì phải tăng giá."

Sự quyến rũ bất ngờ của anh khiến tim tôi đập loạn xạ.

Tôi lắp bắp: "Hừ, đồ đàn ông ham hư vinh. Vậy muốn bao nhiêu?"

"Năm mươi vạn một tháng."

"Thế thì anh cứ đi làm đi! Rồi anh sẽ nhận ra, chỉ có tôi mới cho anh được cuộc sống anh mong muốn."

"Được, vậy để tôi hầu hạ em, bà chủ."

Với tư cách là một kim chủ thích kiểm soát, tôi không thể không dành chút thời gian trong lịch trình bận rộn để kiểm tra xem chim hoàng yến của mình có ngoan ngoãn hay không.

Ai ngờ công ty anh làm việc chẳng ra sao, đến tôi vào cũng phải qua bàn lễ tân đăng ký.

Lễ tân còn phải xác nhận rồi gọi người xuống đón tôi mới được vào.

Suýt nữa chọc tôi tức điên!

Thế này thì tôi làm sao kiểm tra bất chợt được nữa chứ?

Khi Hạ Yến Nghiêu xuống tới nơi, tôi đang sôi sục trong cơn giận.

Anh kéo tôi đứng dậy, hỏi: "Lại giận gì nữa đây?"

Tôi bĩu môi, hừ một tiếng rõ to.

Anh bảo: "Được rồi, để tôi nói với lễ tân, sau này em đến thì không cần đợi, cứ vào thẳng."

Tôi đáp ngắn gọn: "Ừ."

Rồi quay sang liếc anh: "Nghe anh nói chuyện có vẻ oai nhỉ, đừng bảo công ty này cũng là của bồ cũ anh đấy nhé?"

Anh bật cười: "Không phải. Tôi vào đây là dựa vào năng lực của mình."

Nhưng tôi nhìn lại, đây đâu phải chỗ làm việc của anh.

Là... nhà ăn của công ty.

Nhà ăn của họ đúng là không tệ, tôi cũng đành tạm hài lòng.

Khi anh tiễn tôi ra ngoài, có không ít ánh mắt dõi theo.

Ngay lập tức, tôi bá đạo nắm tay anh, dõng dạc tuyên bố: "Người này là của tôi!"

Hạ Yến Nghiêu giữ gương mặt tỉnh bơ, giả vờ như không quen tôi.

 

Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện.   Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi.   Anh ta lập tức đồng ý.   Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi.   Rồi anh ta đi du học.   Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường!   Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai.   Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có.   Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.     Thật ra, tôi không thích anh ra ngoài làm việc.Bởi vì anh chỉ có thể là chim hoàng yến của riêng tôi thôi.Nhưng khi tôi đưa ra yêu cầu đó, anh thản nhiên quăng chiếc khăn tắm sang một bên, ép sát lại gần tôi. Bàn tay anh giữ lấy cằm tôi, giọng trầm thấp nói: "Được thôi, vậy thì phải tăng giá."Sự quyến rũ bất ngờ của anh khiến tim tôi đập loạn xạ.Tôi lắp bắp: "Hừ, đồ đàn ông ham hư vinh. Vậy muốn bao nhiêu?""Năm mươi vạn một tháng.""Thế thì anh cứ đi làm đi! Rồi anh sẽ nhận ra, chỉ có tôi mới cho anh được cuộc sống anh mong muốn.""Được, vậy để tôi hầu hạ em, bà chủ."Với tư cách là một kim chủ thích kiểm soát, tôi không thể không dành chút thời gian trong lịch trình bận rộn để kiểm tra xem chim hoàng yến của mình có ngoan ngoãn hay không.Ai ngờ công ty anh làm việc chẳng ra sao, đến tôi vào cũng phải qua bàn lễ tân đăng ký.Lễ tân còn phải xác nhận rồi gọi người xuống đón tôi mới được vào.Suýt nữa chọc tôi tức điên!Thế này thì tôi làm sao kiểm tra bất chợt được nữa chứ?Khi Hạ Yến Nghiêu xuống tới nơi, tôi đang sôi sục trong cơn giận.Anh kéo tôi đứng dậy, hỏi: "Lại giận gì nữa đây?"Tôi bĩu môi, hừ một tiếng rõ to.Anh bảo: "Được rồi, để tôi nói với lễ tân, sau này em đến thì không cần đợi, cứ vào thẳng."Tôi đáp ngắn gọn: "Ừ."Rồi quay sang liếc anh: "Nghe anh nói chuyện có vẻ oai nhỉ, đừng bảo công ty này cũng là của bồ cũ anh đấy nhé?"Anh bật cười: "Không phải. Tôi vào đây là dựa vào năng lực của mình."Nhưng tôi nhìn lại, đây đâu phải chỗ làm việc của anh.Là... nhà ăn của công ty.Nhà ăn của họ đúng là không tệ, tôi cũng đành tạm hài lòng.Khi anh tiễn tôi ra ngoài, có không ít ánh mắt dõi theo.Ngay lập tức, tôi bá đạo nắm tay anh, dõng dạc tuyên bố: "Người này là của tôi!"Hạ Yến Nghiêu giữ gương mặt tỉnh bơ, giả vờ như không quen tôi. 

Chương 17: Chương 32+: 33