Hồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện. Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi. Anh ta lập tức đồng ý. Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi. Rồi anh ta đi du học. Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường! Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai. Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có. Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt.
Chương 18: Chương 34+: 35
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện. Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi. Anh ta lập tức đồng ý. Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi. Rồi anh ta đi du học. Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường! Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai. Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có. Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt. Có một ngày, tôi chợt nhận ra đã lâu rồi mình không nghĩ đến ánh trăng sáng vừa yêu vừa hận trong lòng.Cảm giác tội lỗi dâng trào trong tôi.Tôi đã phản bội tình yêu của mình.Tất cả là tại Hạ Yến Nghiêu, cái tên yêu tinh ấy đã mê hoặc tôi.Đúng lúc trái tim tôi bắt đầu chao đảo, ánh trăng sáng của tôi lại nhắn tin đến: "Vũ Vi, chúng ta có thể gặp nhau một lần được không?"Tôi nhìn dòng tin nhắn ấy, ngẩn người rất lâu không trả lời.Tôi và ánh trăng sáng của mình, Triệu Kiệt, đã thầm thương trộm nhớ nhau suốt ba năm trời.Đó là mối tình đầu trong sáng nhất.Những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây ngô, tất cả đều là kỷ niệm của hai chúng tôi.Thế nhưng cuối cùng, anh ta lại vì tiền mà phản bội tôi.Làm sao tôi không đau lòng cho được?Anh ta gửi cho tôi thông tin chuyến bay về nước.Ngày đó, trùng hợp lại đúng là sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu.Lần chia tay ngày ấy quá đột ngột, để lại trong tôi biết bao nỗi day dứt.Thậm chí anh ta còn không cho tôi một lời giải thích.Tôi đã bần thần suốt mấy ngày.Hạ Yến Nghiêu thấy vậy nhưng chẳng nói gì.Tôi vừa áy náy với anh, vừa nghĩ: "Chỉ là một chú chim hoàng yến ham hư vinh thì có thể làm được gì chứ?"Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngày sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu đã đến.Sáng sớm, tôi ngồi trước bàn trang điểm, còn anh mặc bộ vest chỉnh tề, thắt cà vạt cẩn thận.Anh nhìn tôi, cười nói: "Tối nay nhớ đến nhé, sinh nhật tôi có một bất ngờ dành cho em."Tôi nhìn anh qua gương, lạnh nhạt "ừ" một tiếng.Anh cúi xuống hôn nhẹ lên má tôi, ánh mắt qua gương đầy dịu dàng: "Bớt đọc mấy cuốn tiểu thuyết vớ vẩn đi, kẻo đầu óc lại bị làm hỏng."Tôi lườm anh: "Nếu không nhờ đọc tiểu thuyết thì làm sao tôi tạo ra được hai cái cây hái ra tiền này?"
Có một ngày, tôi chợt nhận ra đã lâu rồi mình không nghĩ đến ánh trăng sáng vừa yêu vừa hận trong lòng.
Cảm giác tội lỗi dâng trào trong tôi.
Tôi đã phản bội tình yêu của mình.
Tất cả là tại Hạ Yến Nghiêu, cái tên yêu tinh ấy đã mê hoặc tôi.
Đúng lúc trái tim tôi bắt đầu chao đảo, ánh trăng sáng của tôi lại nhắn tin đến: "Vũ Vi, chúng ta có thể gặp nhau một lần được không?"
Tôi nhìn dòng tin nhắn ấy, ngẩn người rất lâu không trả lời.
Tôi và ánh trăng sáng của mình, Triệu Kiệt, đã thầm thương trộm nhớ nhau suốt ba năm trời.
Đó là mối tình đầu trong sáng nhất.
Những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây ngô, tất cả đều là kỷ niệm của hai chúng tôi.
Thế nhưng cuối cùng, anh ta lại vì tiền mà phản bội tôi.
Làm sao tôi không đau lòng cho được?
Anh ta gửi cho tôi thông tin chuyến bay về nước.
Ngày đó, trùng hợp lại đúng là sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu.
Lần chia tay ngày ấy quá đột ngột, để lại trong tôi biết bao nỗi day dứt.
Thậm chí anh ta còn không cho tôi một lời giải thích.
Tôi đã bần thần suốt mấy ngày.
Hạ Yến Nghiêu thấy vậy nhưng chẳng nói gì.
Tôi vừa áy náy với anh, vừa nghĩ: "Chỉ là một chú chim hoàng yến ham hư vinh thì có thể làm được gì chứ?"
Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngày sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu đã đến.
Sáng sớm, tôi ngồi trước bàn trang điểm, còn anh mặc bộ vest chỉnh tề, thắt cà vạt cẩn thận.
Anh nhìn tôi, cười nói: "Tối nay nhớ đến nhé, sinh nhật tôi có một bất ngờ dành cho em."
Tôi nhìn anh qua gương, lạnh nhạt "ừ" một tiếng.
Anh cúi xuống hôn nhẹ lên má tôi, ánh mắt qua gương đầy dịu dàng: "Bớt đọc mấy cuốn tiểu thuyết vớ vẩn đi, kẻo đầu óc lại bị làm hỏng."
Tôi lườm anh: "Nếu không nhờ đọc tiểu thuyết thì làm sao tôi tạo ra được hai cái cây hái ra tiền này?"
Thế Thân Ánh Trăng Sáng Tôi Bao Nuôi Là Thái Tử Gia Bắc KinhTác giả: Hoa Trong Gương (镜中花)Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhHồi cấp ba, tôi từng yêu sớm rồi bị phát hiện. Người đó là bạn cùng bàn của tôi. Ba tôi đưa cho anh ta 200.000 tệ và yêu cầu rời xa tôi. Anh ta lập tức đồng ý. Từ đó, anh ta đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng tôi. Rồi anh ta đi du học. Còn gắn thêm cái "buff" ngoại quốc sang chảnh. Lên đại học, ba tôi dặn đi dặn lại rằng phải mở to mắt ra mà chọn người. Nếu còn dám dây dưa với kẻ nghèo kiết xác, ông sẽ đánh gãy chân tôi. Tôi rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, nhưng quay lưng lại lập tức chạy đi tìm một anh chàng nghèo hèn trong trường! Nhưng khổ nỗi tôi lại mê cái đẹp. Rất nhanh sau đó, tôi phát hiện ra một đàn anh năm ba siêu đẹp trai. Anh thường xuyên vắng mặt ở trường. Nghe nói, có người thấy anh bước xuống từ xe của một quý bà giàu có. Còn có tin đồn bà ấy mua cả xe sang cho anh. Mấy cậu bạn cùng phòng của anh thì ghen tị đỏ cả mắt. Có một ngày, tôi chợt nhận ra đã lâu rồi mình không nghĩ đến ánh trăng sáng vừa yêu vừa hận trong lòng.Cảm giác tội lỗi dâng trào trong tôi.Tôi đã phản bội tình yêu của mình.Tất cả là tại Hạ Yến Nghiêu, cái tên yêu tinh ấy đã mê hoặc tôi.Đúng lúc trái tim tôi bắt đầu chao đảo, ánh trăng sáng của tôi lại nhắn tin đến: "Vũ Vi, chúng ta có thể gặp nhau một lần được không?"Tôi nhìn dòng tin nhắn ấy, ngẩn người rất lâu không trả lời.Tôi và ánh trăng sáng của mình, Triệu Kiệt, đã thầm thương trộm nhớ nhau suốt ba năm trời.Đó là mối tình đầu trong sáng nhất.Những rung động đầu đời, những cảm xúc ngây ngô, tất cả đều là kỷ niệm của hai chúng tôi.Thế nhưng cuối cùng, anh ta lại vì tiền mà phản bội tôi.Làm sao tôi không đau lòng cho được?Anh ta gửi cho tôi thông tin chuyến bay về nước.Ngày đó, trùng hợp lại đúng là sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu.Lần chia tay ngày ấy quá đột ngột, để lại trong tôi biết bao nỗi day dứt.Thậm chí anh ta còn không cho tôi một lời giải thích.Tôi đã bần thần suốt mấy ngày.Hạ Yến Nghiêu thấy vậy nhưng chẳng nói gì.Tôi vừa áy náy với anh, vừa nghĩ: "Chỉ là một chú chim hoàng yến ham hư vinh thì có thể làm được gì chứ?"Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngày sinh nhật của Hạ Yến Nghiêu đã đến.Sáng sớm, tôi ngồi trước bàn trang điểm, còn anh mặc bộ vest chỉnh tề, thắt cà vạt cẩn thận.Anh nhìn tôi, cười nói: "Tối nay nhớ đến nhé, sinh nhật tôi có một bất ngờ dành cho em."Tôi nhìn anh qua gương, lạnh nhạt "ừ" một tiếng.Anh cúi xuống hôn nhẹ lên má tôi, ánh mắt qua gương đầy dịu dàng: "Bớt đọc mấy cuốn tiểu thuyết vớ vẩn đi, kẻo đầu óc lại bị làm hỏng."Tôi lườm anh: "Nếu không nhờ đọc tiểu thuyết thì làm sao tôi tạo ra được hai cái cây hái ra tiền này?"