Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phụ mẫu ta định đem bán ta cho gã què làng bên. Gã ta năm nay ba lăm tuổi, chính thê bị chính hắn đánh chết, nghe đâu là do nàng ta ngoại tình làm gã nổi cơn tam bành rồi ra tay sát hại. Gã què bằng lòng dâng phụ mẫu ta năm lạng bạc làm sính lễ. Ta trốn trong phòng, thấy phụ mẫu ta hớn hở ra mặt. Gã què rất thấp, có lẽ còn chưa tới vai ta, răng vừa sâu vừa vàng, đôi mắt cứ đảo láo liên hồi, lấm lét như chuột. Đợi bà mối và gã què đi rồi ta mới nói với phụ mẫu: "Con không lấy hắn. Phụ thân và mẫu thân cứ giữ con ở nhà, con có thể tiếp tục may giày kiếm tiền, chứ nếu gả con đi, sau này tiền con kiếm được sẽ phải đưa hết cho gã què mất." Phụ mẫu không đồng ý, bởi vì giày ta may dù có bán chạy đến mấy thì một tháng nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 120 đồng. Hơn nữa, để ta kiếm tiền, họ đã giữ ta lại đến tận 18 tuổi. Trong làng, rất nhiều cô nương mới 16 tuổi đã đi lấy…

Chương 24

Sau Khi Thành Thân Cùng Trạng NguyênTác giả: Hoa TrTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phụ mẫu ta định đem bán ta cho gã què làng bên. Gã ta năm nay ba lăm tuổi, chính thê bị chính hắn đánh chết, nghe đâu là do nàng ta ngoại tình làm gã nổi cơn tam bành rồi ra tay sát hại. Gã què bằng lòng dâng phụ mẫu ta năm lạng bạc làm sính lễ. Ta trốn trong phòng, thấy phụ mẫu ta hớn hở ra mặt. Gã què rất thấp, có lẽ còn chưa tới vai ta, răng vừa sâu vừa vàng, đôi mắt cứ đảo láo liên hồi, lấm lét như chuột. Đợi bà mối và gã què đi rồi ta mới nói với phụ mẫu: "Con không lấy hắn. Phụ thân và mẫu thân cứ giữ con ở nhà, con có thể tiếp tục may giày kiếm tiền, chứ nếu gả con đi, sau này tiền con kiếm được sẽ phải đưa hết cho gã què mất." Phụ mẫu không đồng ý, bởi vì giày ta may dù có bán chạy đến mấy thì một tháng nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 120 đồng. Hơn nữa, để ta kiếm tiền, họ đã giữ ta lại đến tận 18 tuổi. Trong làng, rất nhiều cô nương mới 16 tuổi đã đi lấy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lần này đột nhiên không còn như vậy nữa, trong lòng ta có chút mất mát và buồn bã kỳ lạ.Nhưng ta nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ này, cười nói: "Hôm nay ta mua cửa tiệm rồi! Còn làm cả lộ dẫn và khế đất của riêng ta nữa."Tư Mã Túc cười nói: "Cố huynh, là ta giới thiệu người bán cho Hạnh Hoa cô nương, huynh cứ yên tâm, tuyệt đối không bị thiệt."Cố Yến Thanh nhìn ta, lại nhìn Tư Mã Túc, biểu cảm trên mặt có chút trống rỗng, chợt hiểu ra nói: "Vậy ra hai người cùng đến nha môn làm việc rồi mới về."Giọng hắn không được tự nhiên lắm, có chút căng thẳng, nhưng lại cố tỏ ra vui vẻ, hơi kỳ lạ.Ta cuối cùng cũng nhớ ra vì sao ta không nói với hắn chuyện vui này, chuyện vô cùng quan trọng với ta.Là bởi vì lần đầu tiên ta kiếm được nhiều tiền, ta muốn nói với hắn, nhưng hắn lại lạnh lùng với ta, không thèm để ý.Sau đó ta rất ít khi nói với hắn những chuyện khiến ta vui nhưng đối với hắn lại chẳng có ý nghĩa gì.Ta vừa sợ làm phiền hắn, lại vừa sợ hắn dội nước lạnh vào ta.Cố Yến Thanh thật là thất thường.Tư Mã Túc cười gật đầu, chúc mừng ta: "Hạnh Hoa cô nương, đợi đến ngày cô khai trương chuyển nhà, ta sẽ mang lễ vật đến chúc mừng.Trước tiên xin chúc cô buôn may bán đắt, tiền vào như nước."Ta rất vui.Cố Yến Thanh cũng cười, Tư Mã Túc cũng rất vui.Ăn cơm xong, dọn dẹp bàn, Cố Yến Thanh và Tư Mã Túc tiếp tục trò chuyện, ta đi đun nước tắm.Tắm xong, vắt tóc cho khô đi một nửa, đang tỉ mỉ xem lộ dẫn và khế đất của mình dưới ánh nến thì có tiếng gõ cửa."Là ta."Là Cố Yến Thanh.Ta mở cửa.Hắn nhìn ta một lúc, rồi mới nói: "Từ khi nào thì muội thân thiết với Tư Mã Túc vậy?"Ta ngẩn người một chút, nói: "Không phải ta thân thiết với hắn, chẳng phải là hắn nể mặt huynh mới giúp ta sao? Hắn là người tốt lắm.""! "Hắn lại nói: "Ngày mai ta cùng muội đến xem cửa tiệm đó."Trong lòng ta cảm thấy ấm áp.Ta có thể đi đến ngày hôm nay, phần lớn là nhờ hắn.Ta gật gật đầu.Hắn lại nói: "Đưa lộ dẫn và khế đất cho ta xem nào."Hắn bước vào, dù sao trước đây chúng ta cũng ở chung một phòng trong ngôi miếu đổ nát, cũng chẳng có nhiều lễ nghi gì.Ta cầm nến cho hắn, hắn xem qua một lượt, rồi nói: "Muội còn đổi cả họ của mình sao?"Ta có chút xấu hổ, nói: "Chỉ là muốn có một khởi đầu mới cho riêng mình."Hắn gật đầu, nói: "Cũng tốt.".

Sau Khi Thành Thân Cùng Trạng NguyênTác giả: Hoa TrTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phụ mẫu ta định đem bán ta cho gã què làng bên. Gã ta năm nay ba lăm tuổi, chính thê bị chính hắn đánh chết, nghe đâu là do nàng ta ngoại tình làm gã nổi cơn tam bành rồi ra tay sát hại. Gã què bằng lòng dâng phụ mẫu ta năm lạng bạc làm sính lễ. Ta trốn trong phòng, thấy phụ mẫu ta hớn hở ra mặt. Gã què rất thấp, có lẽ còn chưa tới vai ta, răng vừa sâu vừa vàng, đôi mắt cứ đảo láo liên hồi, lấm lét như chuột. Đợi bà mối và gã què đi rồi ta mới nói với phụ mẫu: "Con không lấy hắn. Phụ thân và mẫu thân cứ giữ con ở nhà, con có thể tiếp tục may giày kiếm tiền, chứ nếu gả con đi, sau này tiền con kiếm được sẽ phải đưa hết cho gã què mất." Phụ mẫu không đồng ý, bởi vì giày ta may dù có bán chạy đến mấy thì một tháng nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 120 đồng. Hơn nữa, để ta kiếm tiền, họ đã giữ ta lại đến tận 18 tuổi. Trong làng, rất nhiều cô nương mới 16 tuổi đã đi lấy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lần này đột nhiên không còn như vậy nữa, trong lòng ta có chút mất mát và buồn bã kỳ lạ.Nhưng ta nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ này, cười nói: "Hôm nay ta mua cửa tiệm rồi! Còn làm cả lộ dẫn và khế đất của riêng ta nữa."Tư Mã Túc cười nói: "Cố huynh, là ta giới thiệu người bán cho Hạnh Hoa cô nương, huynh cứ yên tâm, tuyệt đối không bị thiệt."Cố Yến Thanh nhìn ta, lại nhìn Tư Mã Túc, biểu cảm trên mặt có chút trống rỗng, chợt hiểu ra nói: "Vậy ra hai người cùng đến nha môn làm việc rồi mới về."Giọng hắn không được tự nhiên lắm, có chút căng thẳng, nhưng lại cố tỏ ra vui vẻ, hơi kỳ lạ.Ta cuối cùng cũng nhớ ra vì sao ta không nói với hắn chuyện vui này, chuyện vô cùng quan trọng với ta.Là bởi vì lần đầu tiên ta kiếm được nhiều tiền, ta muốn nói với hắn, nhưng hắn lại lạnh lùng với ta, không thèm để ý.Sau đó ta rất ít khi nói với hắn những chuyện khiến ta vui nhưng đối với hắn lại chẳng có ý nghĩa gì.Ta vừa sợ làm phiền hắn, lại vừa sợ hắn dội nước lạnh vào ta.Cố Yến Thanh thật là thất thường.Tư Mã Túc cười gật đầu, chúc mừng ta: "Hạnh Hoa cô nương, đợi đến ngày cô khai trương chuyển nhà, ta sẽ mang lễ vật đến chúc mừng.Trước tiên xin chúc cô buôn may bán đắt, tiền vào như nước."Ta rất vui.Cố Yến Thanh cũng cười, Tư Mã Túc cũng rất vui.Ăn cơm xong, dọn dẹp bàn, Cố Yến Thanh và Tư Mã Túc tiếp tục trò chuyện, ta đi đun nước tắm.Tắm xong, vắt tóc cho khô đi một nửa, đang tỉ mỉ xem lộ dẫn và khế đất của mình dưới ánh nến thì có tiếng gõ cửa."Là ta."Là Cố Yến Thanh.Ta mở cửa.Hắn nhìn ta một lúc, rồi mới nói: "Từ khi nào thì muội thân thiết với Tư Mã Túc vậy?"Ta ngẩn người một chút, nói: "Không phải ta thân thiết với hắn, chẳng phải là hắn nể mặt huynh mới giúp ta sao? Hắn là người tốt lắm.""! "Hắn lại nói: "Ngày mai ta cùng muội đến xem cửa tiệm đó."Trong lòng ta cảm thấy ấm áp.Ta có thể đi đến ngày hôm nay, phần lớn là nhờ hắn.Ta gật gật đầu.Hắn lại nói: "Đưa lộ dẫn và khế đất cho ta xem nào."Hắn bước vào, dù sao trước đây chúng ta cũng ở chung một phòng trong ngôi miếu đổ nát, cũng chẳng có nhiều lễ nghi gì.Ta cầm nến cho hắn, hắn xem qua một lượt, rồi nói: "Muội còn đổi cả họ của mình sao?"Ta có chút xấu hổ, nói: "Chỉ là muốn có một khởi đầu mới cho riêng mình."Hắn gật đầu, nói: "Cũng tốt.".

Sau Khi Thành Thân Cùng Trạng NguyênTác giả: Hoa TrTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Phụ mẫu ta định đem bán ta cho gã què làng bên. Gã ta năm nay ba lăm tuổi, chính thê bị chính hắn đánh chết, nghe đâu là do nàng ta ngoại tình làm gã nổi cơn tam bành rồi ra tay sát hại. Gã què bằng lòng dâng phụ mẫu ta năm lạng bạc làm sính lễ. Ta trốn trong phòng, thấy phụ mẫu ta hớn hở ra mặt. Gã què rất thấp, có lẽ còn chưa tới vai ta, răng vừa sâu vừa vàng, đôi mắt cứ đảo láo liên hồi, lấm lét như chuột. Đợi bà mối và gã què đi rồi ta mới nói với phụ mẫu: "Con không lấy hắn. Phụ thân và mẫu thân cứ giữ con ở nhà, con có thể tiếp tục may giày kiếm tiền, chứ nếu gả con đi, sau này tiền con kiếm được sẽ phải đưa hết cho gã què mất." Phụ mẫu không đồng ý, bởi vì giày ta may dù có bán chạy đến mấy thì một tháng nhiều nhất cũng chỉ kiếm được 120 đồng. Hơn nữa, để ta kiếm tiền, họ đã giữ ta lại đến tận 18 tuổi. Trong làng, rất nhiều cô nương mới 16 tuổi đã đi lấy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lần này đột nhiên không còn như vậy nữa, trong lòng ta có chút mất mát và buồn bã kỳ lạ.Nhưng ta nhanh chóng gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ này, cười nói: "Hôm nay ta mua cửa tiệm rồi! Còn làm cả lộ dẫn và khế đất của riêng ta nữa."Tư Mã Túc cười nói: "Cố huynh, là ta giới thiệu người bán cho Hạnh Hoa cô nương, huynh cứ yên tâm, tuyệt đối không bị thiệt."Cố Yến Thanh nhìn ta, lại nhìn Tư Mã Túc, biểu cảm trên mặt có chút trống rỗng, chợt hiểu ra nói: "Vậy ra hai người cùng đến nha môn làm việc rồi mới về."Giọng hắn không được tự nhiên lắm, có chút căng thẳng, nhưng lại cố tỏ ra vui vẻ, hơi kỳ lạ.Ta cuối cùng cũng nhớ ra vì sao ta không nói với hắn chuyện vui này, chuyện vô cùng quan trọng với ta.Là bởi vì lần đầu tiên ta kiếm được nhiều tiền, ta muốn nói với hắn, nhưng hắn lại lạnh lùng với ta, không thèm để ý.Sau đó ta rất ít khi nói với hắn những chuyện khiến ta vui nhưng đối với hắn lại chẳng có ý nghĩa gì.Ta vừa sợ làm phiền hắn, lại vừa sợ hắn dội nước lạnh vào ta.Cố Yến Thanh thật là thất thường.Tư Mã Túc cười gật đầu, chúc mừng ta: "Hạnh Hoa cô nương, đợi đến ngày cô khai trương chuyển nhà, ta sẽ mang lễ vật đến chúc mừng.Trước tiên xin chúc cô buôn may bán đắt, tiền vào như nước."Ta rất vui.Cố Yến Thanh cũng cười, Tư Mã Túc cũng rất vui.Ăn cơm xong, dọn dẹp bàn, Cố Yến Thanh và Tư Mã Túc tiếp tục trò chuyện, ta đi đun nước tắm.Tắm xong, vắt tóc cho khô đi một nửa, đang tỉ mỉ xem lộ dẫn và khế đất của mình dưới ánh nến thì có tiếng gõ cửa."Là ta."Là Cố Yến Thanh.Ta mở cửa.Hắn nhìn ta một lúc, rồi mới nói: "Từ khi nào thì muội thân thiết với Tư Mã Túc vậy?"Ta ngẩn người một chút, nói: "Không phải ta thân thiết với hắn, chẳng phải là hắn nể mặt huynh mới giúp ta sao? Hắn là người tốt lắm.""! "Hắn lại nói: "Ngày mai ta cùng muội đến xem cửa tiệm đó."Trong lòng ta cảm thấy ấm áp.Ta có thể đi đến ngày hôm nay, phần lớn là nhờ hắn.Ta gật gật đầu.Hắn lại nói: "Đưa lộ dẫn và khế đất cho ta xem nào."Hắn bước vào, dù sao trước đây chúng ta cũng ở chung một phòng trong ngôi miếu đổ nát, cũng chẳng có nhiều lễ nghi gì.Ta cầm nến cho hắn, hắn xem qua một lượt, rồi nói: "Muội còn đổi cả họ của mình sao?"Ta có chút xấu hổ, nói: "Chỉ là muốn có một khởi đầu mới cho riêng mình."Hắn gật đầu, nói: "Cũng tốt.".

Chương 24