Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 85: Diệp Lạc trở về 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tông chủ Càn Nguyên ở sau lưng thấy thế, cũng vội vàng hành lễ với SởDuyên.“Vãn bối, vãn bối Tô Càn Nguyên, bái kiến tiền bối! Mong tiền bối vạn an!”Tông chủ Càn Nguyên vội vàng nói.Sở Duyên vừa mới đứng vững, vốn định bảo Diệp Lạc đứng dậy trước.Nhưng nghe tông chủ Càn Nguyên nói, hắn ngây dại.Ánh mắt nhìn chằm chằm tông chủ Càn Nguyên.Lại nhìn chính hắn.Hắn nhìn bề ngoài giống như mới hơn hai mươi, bộ dạng như người trẻ tuổi.Mà đối phương chắc chắn hơn ba mươi.Vậy mà gọi hắn là tiền bối…Trong lòng Sở Duyên rơi vào trầm tư, mặt ngoài cũng không lộ ra cái gì, vẫn làdáng vẻ nhẹ nhàng bình thản như mây gió.“Đứng dậy đi, Lạc Nhi, đây là bạn con sao?”Sở Duyên chắp hai tay ở sau lưng, nhẹ giọng hỏi.“Ừm… Tạm thời không nhắc đến chuyện này, sư tôn, người này vì cơ thể cóvấn đề, muốn cầu xin sư tôn giúp đỡ, khi đệ tử đi rèn luyện, cũng có trợ giúpnhiều đối với đệ tử, cho nên đệ tử đã tự ý dẫn về.”Diệp Lạc chắp tay nói.Cơ thể có vấn đề sao?Lông mày Sở Duyên nhíu lại, nhìn về phía tông chủ Càn Nguyên, trong đôi mắtmang theo nhìn kỹ……Dưới núi Thiên Vụ.Nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.Sở Duyên có thể nhìn ra được, khí chất trên người người này rất không bìnhthường.Giống như người ở trên địa vị cao lâu năm.Trên người có hương vị uy nghiêm.Nhưng mà khiến hắn rất ngạc nhiên.Diệp Lạc nói, tên này vì vấn đề cơ thể, cho nên muốn cầu xin hắn.Lúc này mới tới tìm hắn.Sở Duyên rất ngạc nhiên, cơ thể tên này có vấn đề gì.Tông chủ Càn Nguyên ở bên cạnh nhìn thấy Sở Duyên nhìn mình, vội vàng tiếnlên một bước, vẻ mặt kính sợ.“Đúng vậy, tiền bối, vãn bối vì cơ thể không có Nguyên Thần… Vì linh hồn,cho nên đặc biệt tới thỉnh giáo tiền bối, nên như thế nào mới có thể tu luyện từđầu.”Tông chủ Càn Nguyên rất cung kính chắp tay nói.Lão ta cúi đầu.Căn bản không dám cử động chút nào.Sợ động một cái sẽ khiến vị này cảm thấy không thích.Nếu vị này không chịu giúp lão ta.Vậy thì lão ta thực sự không còn biện pháp nào nữa.“Cơ thể không có linh hồn sao? Vậy ngươi sống kiểu gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Đầu năm nay, người không có linh hồn còn có thể sống sót sao?Trong ý nghĩ của hắn, người không có linh hồn không phải đều ngoẻo à?“Là thế này tiền bối, đây đều là vãn bối tự mình lăn qua lăn lại…”Tông chủ Càn Nguyên vô cùng xấu hổ nói ra mọi chuyện.Đương nhiên là lão ta không dám nói, lão ta tin tưởng đại trưởng lão nói cái gìmà “trở về nguyên trạng”, mới làm như vậy.Nói như vậy, chẳng phải là có vẻ lão ta rất ngu sao?Vì thế tông chủ Càn Nguyên nói thành, lão ta vì ngoài ý muốn, lúc tu luyệnkhông cẩn thận làm linh hồn mình nứt ra.Nhưng vì có thủ đoạn bảo vệ tính mạng.Dẫn tới linh hồn bị vỡ ra, lão ta vẫn còn sống.Cơ thể bị mắc kẹt, không có cách nào tu luyện được nữa.Sở Duyên đứng ở phía trước nghe rất hăng say.Gọi thẳng người nọ đúng là nhân tài.Ồ… Không, có thể tu luyện làm nát linh hồn của mình, chỉ sợ đây chính là thiêntài.Sở Duyên nghe tới vô cùng vui vẻ, đặc biệt nghe thấy câu cuối cùng, khôngcách nào tu luyện được nữa, đôi mắt đột nhiên sáng lên.“Cho nên ngươi bị vây khốn là vì ngươi không có linh hồn, cho nên dẫn tớikhông thể tu luyện sao?”“Bây giờ ngươi tới Vô Đạo Tông, là muốn giải quyết chuyện này sao?”Sở Duyên mở miệng hỏi.Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện nhiều ý nghĩ hơn.Nếu dựa theo bình thường, chính hắn tu luyện tới Kim Đan trung kỳ.Đợi một năm sau kết toán, dựa vào Trương Hàn dạy thành phế vật, hắn có thểđạt được cảnh giới một tiểu giai, đó chính là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.Cách cảnh giới Nguyên Anh còn một bước.Nếu lại thu nhận thêm một đồ đệ, còn dạy thành phế vật, một năm sau hắn cóthể đạt được hai cảnh giới tiểu giai.Một bước trở lại cảnh giới Nguyên Anh!Tông chủ Càn Nguyên đứng ở một bên nghe thấy những lời này, vội vàng gậtđầu đáp dạ.“Đúng, đúng vậy, tiền bối, vãn bối muốn cầu xin tiền bối giúp vãn bối, bướctrên con đường tu tiên một lần nữa!”“Mong tiền bối giúp đỡ!”“Chỉ cần tiền bối có thể giúp vãn bối, vãn bối nguyện ý dâng toàn bộ!”Tông chủ Càn Nguyên thành khẩn nói.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên không lập tức đáp lời, mà lưng thẳng tắp, ngẩng đầu nhìn núi ThiênVụ, bộ dạng trầm tư.Trong lòng hắn đang suy tính chuyện này.Dựa theo suy đoán của hắn.Hẳn là tên này tự mình tu luyện, khiến linh hồn mình bị vỡ nát, thấy Diệp Lạckhông có linh căn vẫn có thể tu luyện, cho nên mới kết bạn với Diệp Lạc.Có ví dụ thành công là Diệp Lạc này.Cho nên tên kỳ lạ kia cảm thấy hắn có thể giải quyết được tình huống đặc biệtnhư vậy, giải quyết chuyện không thể tu luyện.Sau đó tới tìm hắn.Nghĩ tới như vậy, hi sinh đại cảnh giới của hắn đạt được Diệp Lạc, không tính làđáng tiếc.Ít nhất có ví dụ thành công này, sau này hắn muốn thu nhận đồ đệ, cũng có thểlấy ví dụ này lừa người ta.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tông chủ Càn Nguyên ở sau lưng thấy thế, cũng vội vàng hành lễ với SởDuyên.“Vãn bối, vãn bối Tô Càn Nguyên, bái kiến tiền bối! Mong tiền bối vạn an!”Tông chủ Càn Nguyên vội vàng nói.Sở Duyên vừa mới đứng vững, vốn định bảo Diệp Lạc đứng dậy trước.Nhưng nghe tông chủ Càn Nguyên nói, hắn ngây dại.Ánh mắt nhìn chằm chằm tông chủ Càn Nguyên.Lại nhìn chính hắn.Hắn nhìn bề ngoài giống như mới hơn hai mươi, bộ dạng như người trẻ tuổi.Mà đối phương chắc chắn hơn ba mươi.Vậy mà gọi hắn là tiền bối…Trong lòng Sở Duyên rơi vào trầm tư, mặt ngoài cũng không lộ ra cái gì, vẫn làdáng vẻ nhẹ nhàng bình thản như mây gió.“Đứng dậy đi, Lạc Nhi, đây là bạn con sao?”Sở Duyên chắp hai tay ở sau lưng, nhẹ giọng hỏi.“Ừm… Tạm thời không nhắc đến chuyện này, sư tôn, người này vì cơ thể cóvấn đề, muốn cầu xin sư tôn giúp đỡ, khi đệ tử đi rèn luyện, cũng có trợ giúpnhiều đối với đệ tử, cho nên đệ tử đã tự ý dẫn về.”Diệp Lạc chắp tay nói.Cơ thể có vấn đề sao?Lông mày Sở Duyên nhíu lại, nhìn về phía tông chủ Càn Nguyên, trong đôi mắtmang theo nhìn kỹ……Dưới núi Thiên Vụ.Nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.Sở Duyên có thể nhìn ra được, khí chất trên người người này rất không bìnhthường.Giống như người ở trên địa vị cao lâu năm.Trên người có hương vị uy nghiêm.Nhưng mà khiến hắn rất ngạc nhiên.Diệp Lạc nói, tên này vì vấn đề cơ thể, cho nên muốn cầu xin hắn.Lúc này mới tới tìm hắn.Sở Duyên rất ngạc nhiên, cơ thể tên này có vấn đề gì.Tông chủ Càn Nguyên ở bên cạnh nhìn thấy Sở Duyên nhìn mình, vội vàng tiếnlên một bước, vẻ mặt kính sợ.“Đúng vậy, tiền bối, vãn bối vì cơ thể không có Nguyên Thần… Vì linh hồn,cho nên đặc biệt tới thỉnh giáo tiền bối, nên như thế nào mới có thể tu luyện từđầu.”Tông chủ Càn Nguyên rất cung kính chắp tay nói.Lão ta cúi đầu.Căn bản không dám cử động chút nào.Sợ động một cái sẽ khiến vị này cảm thấy không thích.Nếu vị này không chịu giúp lão ta.Vậy thì lão ta thực sự không còn biện pháp nào nữa.“Cơ thể không có linh hồn sao? Vậy ngươi sống kiểu gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Đầu năm nay, người không có linh hồn còn có thể sống sót sao?Trong ý nghĩ của hắn, người không có linh hồn không phải đều ngoẻo à?“Là thế này tiền bối, đây đều là vãn bối tự mình lăn qua lăn lại…”Tông chủ Càn Nguyên vô cùng xấu hổ nói ra mọi chuyện.Đương nhiên là lão ta không dám nói, lão ta tin tưởng đại trưởng lão nói cái gìmà “trở về nguyên trạng”, mới làm như vậy.Nói như vậy, chẳng phải là có vẻ lão ta rất ngu sao?Vì thế tông chủ Càn Nguyên nói thành, lão ta vì ngoài ý muốn, lúc tu luyệnkhông cẩn thận làm linh hồn mình nứt ra.Nhưng vì có thủ đoạn bảo vệ tính mạng.Dẫn tới linh hồn bị vỡ ra, lão ta vẫn còn sống.Cơ thể bị mắc kẹt, không có cách nào tu luyện được nữa.Sở Duyên đứng ở phía trước nghe rất hăng say.Gọi thẳng người nọ đúng là nhân tài.Ồ… Không, có thể tu luyện làm nát linh hồn của mình, chỉ sợ đây chính là thiêntài.Sở Duyên nghe tới vô cùng vui vẻ, đặc biệt nghe thấy câu cuối cùng, khôngcách nào tu luyện được nữa, đôi mắt đột nhiên sáng lên.“Cho nên ngươi bị vây khốn là vì ngươi không có linh hồn, cho nên dẫn tớikhông thể tu luyện sao?”“Bây giờ ngươi tới Vô Đạo Tông, là muốn giải quyết chuyện này sao?”Sở Duyên mở miệng hỏi.Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện nhiều ý nghĩ hơn.Nếu dựa theo bình thường, chính hắn tu luyện tới Kim Đan trung kỳ.Đợi một năm sau kết toán, dựa vào Trương Hàn dạy thành phế vật, hắn có thểđạt được cảnh giới một tiểu giai, đó chính là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.Cách cảnh giới Nguyên Anh còn một bước.Nếu lại thu nhận thêm một đồ đệ, còn dạy thành phế vật, một năm sau hắn cóthể đạt được hai cảnh giới tiểu giai.Một bước trở lại cảnh giới Nguyên Anh!Tông chủ Càn Nguyên đứng ở một bên nghe thấy những lời này, vội vàng gậtđầu đáp dạ.“Đúng, đúng vậy, tiền bối, vãn bối muốn cầu xin tiền bối giúp vãn bối, bướctrên con đường tu tiên một lần nữa!”“Mong tiền bối giúp đỡ!”“Chỉ cần tiền bối có thể giúp vãn bối, vãn bối nguyện ý dâng toàn bộ!”Tông chủ Càn Nguyên thành khẩn nói.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên không lập tức đáp lời, mà lưng thẳng tắp, ngẩng đầu nhìn núi ThiênVụ, bộ dạng trầm tư.Trong lòng hắn đang suy tính chuyện này.Dựa theo suy đoán của hắn.Hẳn là tên này tự mình tu luyện, khiến linh hồn mình bị vỡ nát, thấy Diệp Lạckhông có linh căn vẫn có thể tu luyện, cho nên mới kết bạn với Diệp Lạc.Có ví dụ thành công là Diệp Lạc này.Cho nên tên kỳ lạ kia cảm thấy hắn có thể giải quyết được tình huống đặc biệtnhư vậy, giải quyết chuyện không thể tu luyện.Sau đó tới tìm hắn.Nghĩ tới như vậy, hi sinh đại cảnh giới của hắn đạt được Diệp Lạc, không tính làđáng tiếc.Ít nhất có ví dụ thành công này, sau này hắn muốn thu nhận đồ đệ, cũng có thểlấy ví dụ này lừa người ta.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tông chủ Càn Nguyên ở sau lưng thấy thế, cũng vội vàng hành lễ với SởDuyên.“Vãn bối, vãn bối Tô Càn Nguyên, bái kiến tiền bối! Mong tiền bối vạn an!”Tông chủ Càn Nguyên vội vàng nói.Sở Duyên vừa mới đứng vững, vốn định bảo Diệp Lạc đứng dậy trước.Nhưng nghe tông chủ Càn Nguyên nói, hắn ngây dại.Ánh mắt nhìn chằm chằm tông chủ Càn Nguyên.Lại nhìn chính hắn.Hắn nhìn bề ngoài giống như mới hơn hai mươi, bộ dạng như người trẻ tuổi.Mà đối phương chắc chắn hơn ba mươi.Vậy mà gọi hắn là tiền bối…Trong lòng Sở Duyên rơi vào trầm tư, mặt ngoài cũng không lộ ra cái gì, vẫn làdáng vẻ nhẹ nhàng bình thản như mây gió.“Đứng dậy đi, Lạc Nhi, đây là bạn con sao?”Sở Duyên chắp hai tay ở sau lưng, nhẹ giọng hỏi.“Ừm… Tạm thời không nhắc đến chuyện này, sư tôn, người này vì cơ thể cóvấn đề, muốn cầu xin sư tôn giúp đỡ, khi đệ tử đi rèn luyện, cũng có trợ giúpnhiều đối với đệ tử, cho nên đệ tử đã tự ý dẫn về.”Diệp Lạc chắp tay nói.Cơ thể có vấn đề sao?Lông mày Sở Duyên nhíu lại, nhìn về phía tông chủ Càn Nguyên, trong đôi mắtmang theo nhìn kỹ……Dưới núi Thiên Vụ.Nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.Sở Duyên có thể nhìn ra được, khí chất trên người người này rất không bìnhthường.Giống như người ở trên địa vị cao lâu năm.Trên người có hương vị uy nghiêm.Nhưng mà khiến hắn rất ngạc nhiên.Diệp Lạc nói, tên này vì vấn đề cơ thể, cho nên muốn cầu xin hắn.Lúc này mới tới tìm hắn.Sở Duyên rất ngạc nhiên, cơ thể tên này có vấn đề gì.Tông chủ Càn Nguyên ở bên cạnh nhìn thấy Sở Duyên nhìn mình, vội vàng tiếnlên một bước, vẻ mặt kính sợ.“Đúng vậy, tiền bối, vãn bối vì cơ thể không có Nguyên Thần… Vì linh hồn,cho nên đặc biệt tới thỉnh giáo tiền bối, nên như thế nào mới có thể tu luyện từđầu.”Tông chủ Càn Nguyên rất cung kính chắp tay nói.Lão ta cúi đầu.Căn bản không dám cử động chút nào.Sợ động một cái sẽ khiến vị này cảm thấy không thích.Nếu vị này không chịu giúp lão ta.Vậy thì lão ta thực sự không còn biện pháp nào nữa.“Cơ thể không có linh hồn sao? Vậy ngươi sống kiểu gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Đầu năm nay, người không có linh hồn còn có thể sống sót sao?Trong ý nghĩ của hắn, người không có linh hồn không phải đều ngoẻo à?“Là thế này tiền bối, đây đều là vãn bối tự mình lăn qua lăn lại…”Tông chủ Càn Nguyên vô cùng xấu hổ nói ra mọi chuyện.Đương nhiên là lão ta không dám nói, lão ta tin tưởng đại trưởng lão nói cái gìmà “trở về nguyên trạng”, mới làm như vậy.Nói như vậy, chẳng phải là có vẻ lão ta rất ngu sao?Vì thế tông chủ Càn Nguyên nói thành, lão ta vì ngoài ý muốn, lúc tu luyệnkhông cẩn thận làm linh hồn mình nứt ra.Nhưng vì có thủ đoạn bảo vệ tính mạng.Dẫn tới linh hồn bị vỡ ra, lão ta vẫn còn sống.Cơ thể bị mắc kẹt, không có cách nào tu luyện được nữa.Sở Duyên đứng ở phía trước nghe rất hăng say.Gọi thẳng người nọ đúng là nhân tài.Ồ… Không, có thể tu luyện làm nát linh hồn của mình, chỉ sợ đây chính là thiêntài.Sở Duyên nghe tới vô cùng vui vẻ, đặc biệt nghe thấy câu cuối cùng, khôngcách nào tu luyện được nữa, đôi mắt đột nhiên sáng lên.“Cho nên ngươi bị vây khốn là vì ngươi không có linh hồn, cho nên dẫn tớikhông thể tu luyện sao?”“Bây giờ ngươi tới Vô Đạo Tông, là muốn giải quyết chuyện này sao?”Sở Duyên mở miệng hỏi.Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện nhiều ý nghĩ hơn.Nếu dựa theo bình thường, chính hắn tu luyện tới Kim Đan trung kỳ.Đợi một năm sau kết toán, dựa vào Trương Hàn dạy thành phế vật, hắn có thểđạt được cảnh giới một tiểu giai, đó chính là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.Cách cảnh giới Nguyên Anh còn một bước.Nếu lại thu nhận thêm một đồ đệ, còn dạy thành phế vật, một năm sau hắn cóthể đạt được hai cảnh giới tiểu giai.Một bước trở lại cảnh giới Nguyên Anh!Tông chủ Càn Nguyên đứng ở một bên nghe thấy những lời này, vội vàng gậtđầu đáp dạ.“Đúng, đúng vậy, tiền bối, vãn bối muốn cầu xin tiền bối giúp vãn bối, bướctrên con đường tu tiên một lần nữa!”“Mong tiền bối giúp đỡ!”“Chỉ cần tiền bối có thể giúp vãn bối, vãn bối nguyện ý dâng toàn bộ!”Tông chủ Càn Nguyên thành khẩn nói.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên không lập tức đáp lời, mà lưng thẳng tắp, ngẩng đầu nhìn núi ThiênVụ, bộ dạng trầm tư.Trong lòng hắn đang suy tính chuyện này.Dựa theo suy đoán của hắn.Hẳn là tên này tự mình tu luyện, khiến linh hồn mình bị vỡ nát, thấy Diệp Lạckhông có linh căn vẫn có thể tu luyện, cho nên mới kết bạn với Diệp Lạc.Có ví dụ thành công là Diệp Lạc này.Cho nên tên kỳ lạ kia cảm thấy hắn có thể giải quyết được tình huống đặc biệtnhư vậy, giải quyết chuyện không thể tu luyện.Sau đó tới tìm hắn.Nghĩ tới như vậy, hi sinh đại cảnh giới của hắn đạt được Diệp Lạc, không tính làđáng tiếc.Ít nhất có ví dụ thành công này, sau này hắn muốn thu nhận đồ đệ, cũng có thểlấy ví dụ này lừa người ta.