Lúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ…
Chương 57: Ân Cần Như Vậy?
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Lúc này, các cửa hàng đều được trang trí tương đối đơn giản, tuy nhiên Điền Hân cũng bỏ không ít tâm sức vào việc thiết kế, Ôn Chỉ Văn cũng cho một số lời khuyên.Về tên cửa hàng, nếu gọi là tiệm cắt tóc XX thì quá bình dân, Điền Hân cùng Ôn Chỉ Văn tính toán, dứt khoát trực tiếp đổi tên thành tiệm uốn tóc XX cao cấp đại khí.Đại khái tốn hơn nửa tháng, tiệm uốn tóc ở khu vực náo nhiệt của Bắc thị được trang hoàng xong, chuẩn bị khai trương.Ngày khai trương, Ôn Chỉ Văn còn đi cổ động.Có thể là khai trương ngày đầu tiên, lại có nhiều chương trình ưu đãi, cho nên còn rất náo nhiệt, cũng coi như là có một khởi đầu tốt đẹp.Thời gian Ôn Chỉ Văn đi tiệm uốn tóc cũng không nhiều lắm.Nhưng cũng có thể nắm được tình hình tổng quan của nơi đó.Giống như Ôn Chỉ Văn lo lắng, quả nhiên là sau khi khai trương xong, Điền Hân liên áp dụng thẻ hội viên vào. Nhưng cô ấy làm việc cũng không quá phận, cho nên Ôn Chỉ Văn liền mở một con mắt nhắm một con mắt.Ngay từ đầu, dịch vụ thẻ hội viên cũng không được thuận lợi, dù sao một cái thẻ hội viên có giá 200 đồng cũng khá là cao.Chỉ có những người có tiềm lực kinh tế, hơn nữa sau khi làm tóc xong cảm thấy hài lòng mới làm mấy thẻ.Nhưng nói như thế nào, cô gái trẻ Điền Hân này đúng là một nhân tài.Ôn Chỉ Văn chỉ nói cho cô về nguyên lý hoạt động của thẻ hội viên thôi, còn chính cô ấy sẽ cân nhắc để áp dụng cái thẻ này cho khách hàng.Ngại thẻ hội viên quý sao? Không sao cảiCô đây liền đẩy ra mấy loại thẻ hội viên ——Thẻ hội viên hạn mức 50 đồng giảm 5, %.Hạn mức 100 đồng giảm 10%,Hạn mức 150 đồng giảm 15%.Hạn mức 200 đồng giảm 20%.Hơn nữa Điên Hân và những cô gái khác trong tiệm đều là những người biết ăn nói và kỹ thuật tốt, nên thẻ hội viên ở tiệm uốn tóc ngày càng trở lên hot hơn. Vốn dĩ Ôn Chỉ Văn cho rằng phải mất mấy tháng thì tiệm uốn tóc mới có thể thu hồi được vốn.Không nghĩ tới tháng thứ nhất liền thu được lợi nhuận!Lúc Điền Hân mang tiền lãi đến chia, Ôn Chỉ Văn kinh ngạc vô cùng.Sau khi bị trừ đi hết các chi phí của tiệm uốn tóc, Ôn Chỉ Văn chỉ được chia có hơn 1000 đồng tiền, nhưng như vậy cũng rất lợi hại rồi.Điền Hân có chút ngượng ngùng: "Em biết chút tiền ấy đối với chị Chỉ Văn không đáng là bao nhiêu, nhưng em tin rằng tháng sau, tiệm uốn tóc của chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều tiên hơn nữal"Ôn Chỉ Văn tỏ vẻ, Điền Hân hiểu lầm rồi, cô rất con trọng số tiền này!Lần đầu tiên cô kiếm được tiền từ hạng mục đầu tư đầu tiên của mình, Ôn Chỉ Văn vô cùng vui vẻ, quyết định mời Vu Hoài Ngạn đi ăn cơm để chúc mừng.Vì thế, Vu Hoài Ngạn đang bận rộn làm việc liền nhận được điện thoại của vợ, mở miệng chính là nhẹ nhàng mà nói: "Chồng ơi, khi nào anh tan tầm thế?"Hình như đây là lần đầu tiên cô chủ động hỏi anh khi nào tan tầm.Có chút không giống bình thường."Lát nữa mới tan làm, làm sao vậy?" Anh nói."Hôm nay chúng ta đi ra bên ngoài ăn cơm đi, em mời anh!" Ôn Chỉ Văn vô cùng đại khí mà nói,"Em lái xe đến công ty đón anh!"Vu Hoài Ngạn: "?”Ân cần như vậy?
Lúc này, các cửa hàng đều được trang trí tương đối đơn giản, tuy nhiên Điền Hân cũng bỏ không ít tâm sức vào việc thiết kế, Ôn Chỉ Văn cũng cho một số lời khuyên.
Về tên cửa hàng, nếu gọi là tiệm cắt tóc XX thì quá bình dân, Điền Hân cùng Ôn Chỉ Văn tính toán, dứt khoát trực tiếp đổi tên thành tiệm uốn tóc XX cao cấp đại khí.
Đại khái tốn hơn nửa tháng, tiệm uốn tóc ở khu vực náo nhiệt của Bắc thị được trang hoàng xong, chuẩn bị khai trương.
Ngày khai trương, Ôn Chỉ Văn còn đi cổ động.
Có thể là khai trương ngày đầu tiên, lại có nhiều chương trình ưu đãi, cho nên còn rất náo nhiệt, cũng coi như là có một khởi đầu tốt đẹp.
Thời gian Ôn Chỉ Văn đi tiệm uốn tóc cũng không nhiều lắm.
Nhưng cũng có thể nắm được tình hình tổng quan của nơi đó.
Giống như Ôn Chỉ Văn lo lắng, quả nhiên là sau khi khai trương xong, Điền Hân liên áp dụng thẻ hội viên vào. Nhưng cô ấy làm việc cũng không quá phận, cho nên Ôn Chỉ Văn liền mở một con mắt nhắm một con mắt.
Ngay từ đầu, dịch vụ thẻ hội viên cũng không được thuận lợi, dù sao một cái thẻ hội viên có giá 200 đồng cũng khá là cao.
Chỉ có những người có tiềm lực kinh tế, hơn nữa sau khi làm tóc xong cảm thấy hài lòng mới làm mấy thẻ.
Nhưng nói như thế nào, cô gái trẻ Điền Hân này đúng là một nhân tài.
Ôn Chỉ Văn chỉ nói cho cô về nguyên lý hoạt động của thẻ hội viên thôi, còn chính cô ấy sẽ cân nhắc để áp dụng cái thẻ này cho khách hàng.
Ngại thẻ hội viên quý sao? Không sao cải
Cô đây liền đẩy ra mấy loại thẻ hội viên ——
Thẻ hội viên hạn mức 50 đồng giảm 5, %.
Hạn mức 100 đồng giảm 10%,
Hạn mức 150 đồng giảm 15%.
Hạn mức 200 đồng giảm 20%.
Hơn nữa Điên Hân và những cô gái khác trong tiệm đều là những người biết ăn nói và kỹ thuật tốt, nên thẻ hội viên ở tiệm uốn tóc ngày càng trở lên hot hơn. Vốn dĩ Ôn Chỉ Văn cho rằng phải mất mấy tháng thì tiệm uốn tóc mới có thể thu hồi được vốn.
Không nghĩ tới tháng thứ nhất liền thu được lợi nhuận!
Lúc Điền Hân mang tiền lãi đến chia, Ôn Chỉ Văn kinh ngạc vô cùng.
Sau khi bị trừ đi hết các chi phí của tiệm uốn tóc, Ôn Chỉ Văn chỉ được chia có hơn 1000 đồng tiền, nhưng như vậy cũng rất lợi hại rồi.
Điền Hân có chút ngượng ngùng: "Em biết chút tiền ấy đối với chị Chỉ Văn không đáng là bao nhiêu, nhưng em tin rằng tháng sau, tiệm uốn tóc của chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều tiên hơn nữal"
Ôn Chỉ Văn tỏ vẻ, Điền Hân hiểu lầm rồi, cô rất con trọng số tiền này!
Lần đầu tiên cô kiếm được tiền từ hạng mục đầu tư đầu tiên của mình, Ôn Chỉ Văn vô cùng vui vẻ, quyết định mời Vu Hoài Ngạn đi ăn cơm để chúc mừng.
Vì thế, Vu Hoài Ngạn đang bận rộn làm việc liền nhận được điện thoại của vợ, mở miệng chính là nhẹ nhàng mà nói: "Chồng ơi, khi nào anh tan tầm thế?"
Hình như đây là lần đầu tiên cô chủ động hỏi anh khi nào tan tầm.
Có chút không giống bình thường.
"Lát nữa mới tan làm, làm sao vậy?" Anh nói.
"Hôm nay chúng ta đi ra bên ngoài ăn cơm đi, em mời anh!" Ôn Chỉ Văn vô cùng đại khí mà nói,"Em lái xe đến công ty đón anh!"
Vu Hoài Ngạn: "?”
Ân cần như vậy?
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Lúc này, các cửa hàng đều được trang trí tương đối đơn giản, tuy nhiên Điền Hân cũng bỏ không ít tâm sức vào việc thiết kế, Ôn Chỉ Văn cũng cho một số lời khuyên.Về tên cửa hàng, nếu gọi là tiệm cắt tóc XX thì quá bình dân, Điền Hân cùng Ôn Chỉ Văn tính toán, dứt khoát trực tiếp đổi tên thành tiệm uốn tóc XX cao cấp đại khí.Đại khái tốn hơn nửa tháng, tiệm uốn tóc ở khu vực náo nhiệt của Bắc thị được trang hoàng xong, chuẩn bị khai trương.Ngày khai trương, Ôn Chỉ Văn còn đi cổ động.Có thể là khai trương ngày đầu tiên, lại có nhiều chương trình ưu đãi, cho nên còn rất náo nhiệt, cũng coi như là có một khởi đầu tốt đẹp.Thời gian Ôn Chỉ Văn đi tiệm uốn tóc cũng không nhiều lắm.Nhưng cũng có thể nắm được tình hình tổng quan của nơi đó.Giống như Ôn Chỉ Văn lo lắng, quả nhiên là sau khi khai trương xong, Điền Hân liên áp dụng thẻ hội viên vào. Nhưng cô ấy làm việc cũng không quá phận, cho nên Ôn Chỉ Văn liền mở một con mắt nhắm một con mắt.Ngay từ đầu, dịch vụ thẻ hội viên cũng không được thuận lợi, dù sao một cái thẻ hội viên có giá 200 đồng cũng khá là cao.Chỉ có những người có tiềm lực kinh tế, hơn nữa sau khi làm tóc xong cảm thấy hài lòng mới làm mấy thẻ.Nhưng nói như thế nào, cô gái trẻ Điền Hân này đúng là một nhân tài.Ôn Chỉ Văn chỉ nói cho cô về nguyên lý hoạt động của thẻ hội viên thôi, còn chính cô ấy sẽ cân nhắc để áp dụng cái thẻ này cho khách hàng.Ngại thẻ hội viên quý sao? Không sao cảiCô đây liền đẩy ra mấy loại thẻ hội viên ——Thẻ hội viên hạn mức 50 đồng giảm 5, %.Hạn mức 100 đồng giảm 10%,Hạn mức 150 đồng giảm 15%.Hạn mức 200 đồng giảm 20%.Hơn nữa Điên Hân và những cô gái khác trong tiệm đều là những người biết ăn nói và kỹ thuật tốt, nên thẻ hội viên ở tiệm uốn tóc ngày càng trở lên hot hơn. Vốn dĩ Ôn Chỉ Văn cho rằng phải mất mấy tháng thì tiệm uốn tóc mới có thể thu hồi được vốn.Không nghĩ tới tháng thứ nhất liền thu được lợi nhuận!Lúc Điền Hân mang tiền lãi đến chia, Ôn Chỉ Văn kinh ngạc vô cùng.Sau khi bị trừ đi hết các chi phí của tiệm uốn tóc, Ôn Chỉ Văn chỉ được chia có hơn 1000 đồng tiền, nhưng như vậy cũng rất lợi hại rồi.Điền Hân có chút ngượng ngùng: "Em biết chút tiền ấy đối với chị Chỉ Văn không đáng là bao nhiêu, nhưng em tin rằng tháng sau, tiệm uốn tóc của chúng ta sẽ kiếm được càng nhiều tiên hơn nữal"Ôn Chỉ Văn tỏ vẻ, Điền Hân hiểu lầm rồi, cô rất con trọng số tiền này!Lần đầu tiên cô kiếm được tiền từ hạng mục đầu tư đầu tiên của mình, Ôn Chỉ Văn vô cùng vui vẻ, quyết định mời Vu Hoài Ngạn đi ăn cơm để chúc mừng.Vì thế, Vu Hoài Ngạn đang bận rộn làm việc liền nhận được điện thoại của vợ, mở miệng chính là nhẹ nhàng mà nói: "Chồng ơi, khi nào anh tan tầm thế?"Hình như đây là lần đầu tiên cô chủ động hỏi anh khi nào tan tầm.Có chút không giống bình thường."Lát nữa mới tan làm, làm sao vậy?" Anh nói."Hôm nay chúng ta đi ra bên ngoài ăn cơm đi, em mời anh!" Ôn Chỉ Văn vô cùng đại khí mà nói,"Em lái xe đến công ty đón anh!"Vu Hoài Ngạn: "?”Ân cần như vậy?