Lúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ…
Chương 188
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Mẹ Tiết vẫn còn muốn tiếp tục khoe khoang cháu trai nhà mình, dù sao hôm nay bà ấy cũng đã mang cháu trai đến cửa, hầu hết nguyên nhân trong đó chính là muốn khoe khoang với Tạ Thục Anh.Nhưng mẹ chồng nàng dâu đối diện này lại chỉ hàn huyên về Điềm Điềm trong ảnh chụp, bầu không khí vô cùng hài hòa, mẹ Tiết nhìn mà không thể chen mồm vào.Mẹ Tiết không thể nhịn được cơn tức giận trong lòng mình, bà ấy đột nhiên hắng giọng, hướng nòng pháo vào Ôn Chỉ Văn, nói: "Nói đến thì Tiểu Ôn và Vu Hoài Ngạn đã kết hôn được hơn một năm rồi nhỉ, sao còn chưa có tin tức gì thế?""Có phải có gì không được thuận lợi không? Nếu có vấn đề gì thì phải nhanh chóng đi khám! Một mực không có con cái như thế làm sao được?" Mẹ Tiết giống như rất quan tâm nói.Tạ Thục Anh nghe nói đến đây thì sắc mặt đã lạnh xuống: "Không có vấn đề gì cả, hai đứa nó vẫn là vợ chồng trẻ, qua mấy năm nữa rồi có con cũng không vội." "Hơn nữa hiện tại A Ngạn đang liều mạng vì sự nghiệp, bây giờ có con cái cũng không thích hợp lắm, chờ qua hai năm nữa rồi lại tính tiếp."Vu Hoài Ngạn đã từng nói chuyện với Tạ Thục Anh về vấn đề con cái nên Tạ Thục Anh to ra đã hiểu rõ từ trước.Muốn khi nào có con là chuyện của vợ chồng trẻ họ, Tạ Thục Anh sẽ không thúc giục.Ý đồ châm ngòi ly gián này của mẹ Tiết không nên quá rõ ràng như vậy, dù Ôn Chỉ Văn có tốt tính đến mấy cũng sẽ không theo ý bà ay.Ma chuyen c6 sinh con hay khong sinh con thì mắc mớ gì đến mẹ Tiết, nhà bà ấy ở bờ biển sao? Có thể quản nhiều chuyện thế nhỉ?"Đàn ông có bận bịu thì bận bịu, dù sao cũng đâu cần đàn ông mang thai." Mẹ Tiết vẫn không buông tha: "Theo tôi thấy, vẫn nên sinh con sớm một chút thì tốt hơn, bà còn có thể giúp chúng trông coi cháu được mấy năm.""Nghe dì họ nói này!" Cuối cùng Ôn Chỉ Văn cũng mở miệng: "Mang thai sao lại không phải chuyện của đàn ông nhỉ? Sinh con, chăm sóc cho con cái đều là chuyện của phụ nữ sao?""Cháu thật sự không đồng ý với lời này của dì họ. Còn nữa, cháu rất lo lắng cho mẹ chồng của mình, cháu muốn bà được thảnh thoi nghỉ ngơi thoải mái nhiều năm hơn. Trông trẻ con ấy mà, có bảo mẫu hỗ trợ là được rồi, làm gì phải phiền đến bà nội bận trước bận sau?" Ôn Chỉ Văn nói thêm: "Mẹ chồng của cháu bây giờ nên được hưởng phúc!"Mẹ Tiết nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt.Ôn Chỉ Văn này có ý gì? Cố ý đâm chọc chế nhạo bà ấy là bảo mẫu đúng không?
Mẹ Tiết vẫn còn muốn tiếp tục khoe khoang cháu trai nhà mình, dù sao hôm nay bà ấy cũng đã mang cháu trai đến cửa, hầu hết nguyên nhân trong đó chính là muốn khoe khoang với Tạ Thục Anh.
Nhưng mẹ chồng nàng dâu đối diện này lại chỉ hàn huyên về Điềm Điềm trong ảnh chụp, bầu không khí vô cùng hài hòa, mẹ Tiết nhìn mà không thể chen mồm vào.
Mẹ Tiết không thể nhịn được cơn tức giận trong lòng mình, bà ấy đột nhiên hắng giọng, hướng nòng pháo vào Ôn Chỉ Văn, nói: "Nói đến thì Tiểu Ôn và Vu Hoài Ngạn đã kết hôn được hơn một năm rồi nhỉ, sao còn chưa có tin tức gì thế?"
"Có phải có gì không được thuận lợi không? Nếu có vấn đề gì thì phải nhanh chóng đi khám! Một mực không có con cái như thế làm sao được?" Mẹ Tiết giống như rất quan tâm nói.
Tạ Thục Anh nghe nói đến đây thì sắc mặt đã lạnh xuống: "Không có vấn đề gì cả, hai đứa nó vẫn là vợ chồng trẻ, qua mấy năm nữa rồi có con cũng không vội." "Hơn nữa hiện tại A Ngạn đang liều mạng vì sự nghiệp, bây giờ có con cái cũng không thích hợp lắm, chờ qua hai năm nữa rồi lại tính tiếp."
Vu Hoài Ngạn đã từng nói chuyện với Tạ Thục Anh về vấn đề con cái nên Tạ Thục Anh to ra đã hiểu rõ từ trước.
Muốn khi nào có con là chuyện của vợ chồng trẻ họ, Tạ Thục Anh sẽ không thúc giục.
Ý đồ châm ngòi ly gián này của mẹ Tiết không nên quá rõ ràng như vậy, dù Ôn Chỉ Văn có tốt tính đến mấy cũng sẽ không theo ý bà ay.
Ma chuyen c6 sinh con hay khong sinh con thì mắc mớ gì đến mẹ Tiết, nhà bà ấy ở bờ biển sao? Có thể quản nhiều chuyện thế nhỉ?
"Đàn ông có bận bịu thì bận bịu, dù sao cũng đâu cần đàn ông mang thai." Mẹ Tiết vẫn không buông tha: "Theo tôi thấy, vẫn nên sinh con sớm một chút thì tốt hơn, bà còn có thể giúp chúng trông coi cháu được mấy năm."
"Nghe dì họ nói này!" Cuối cùng Ôn Chỉ Văn cũng mở miệng: "Mang thai sao lại không phải chuyện của đàn ông nhỉ? Sinh con, chăm sóc cho con cái đều là chuyện của phụ nữ sao?"
"Cháu thật sự không đồng ý với lời này của dì họ. Còn nữa, cháu rất lo lắng cho mẹ chồng của mình, cháu muốn bà được thảnh thoi nghỉ ngơi thoải mái nhiều năm hơn. Trông trẻ con ấy mà, có bảo mẫu hỗ trợ là được rồi, làm gì phải phiền đến bà nội bận trước bận sau?" Ôn Chỉ Văn nói thêm: "Mẹ chồng của cháu bây giờ nên được hưởng phúc!"
Mẹ Tiết nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt.
Ôn Chỉ Văn này có ý gì? Cố ý đâm chọc chế nhạo bà ấy là bảo mẫu đúng không?
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Mẹ Tiết vẫn còn muốn tiếp tục khoe khoang cháu trai nhà mình, dù sao hôm nay bà ấy cũng đã mang cháu trai đến cửa, hầu hết nguyên nhân trong đó chính là muốn khoe khoang với Tạ Thục Anh.Nhưng mẹ chồng nàng dâu đối diện này lại chỉ hàn huyên về Điềm Điềm trong ảnh chụp, bầu không khí vô cùng hài hòa, mẹ Tiết nhìn mà không thể chen mồm vào.Mẹ Tiết không thể nhịn được cơn tức giận trong lòng mình, bà ấy đột nhiên hắng giọng, hướng nòng pháo vào Ôn Chỉ Văn, nói: "Nói đến thì Tiểu Ôn và Vu Hoài Ngạn đã kết hôn được hơn một năm rồi nhỉ, sao còn chưa có tin tức gì thế?""Có phải có gì không được thuận lợi không? Nếu có vấn đề gì thì phải nhanh chóng đi khám! Một mực không có con cái như thế làm sao được?" Mẹ Tiết giống như rất quan tâm nói.Tạ Thục Anh nghe nói đến đây thì sắc mặt đã lạnh xuống: "Không có vấn đề gì cả, hai đứa nó vẫn là vợ chồng trẻ, qua mấy năm nữa rồi có con cũng không vội." "Hơn nữa hiện tại A Ngạn đang liều mạng vì sự nghiệp, bây giờ có con cái cũng không thích hợp lắm, chờ qua hai năm nữa rồi lại tính tiếp."Vu Hoài Ngạn đã từng nói chuyện với Tạ Thục Anh về vấn đề con cái nên Tạ Thục Anh to ra đã hiểu rõ từ trước.Muốn khi nào có con là chuyện của vợ chồng trẻ họ, Tạ Thục Anh sẽ không thúc giục.Ý đồ châm ngòi ly gián này của mẹ Tiết không nên quá rõ ràng như vậy, dù Ôn Chỉ Văn có tốt tính đến mấy cũng sẽ không theo ý bà ay.Ma chuyen c6 sinh con hay khong sinh con thì mắc mớ gì đến mẹ Tiết, nhà bà ấy ở bờ biển sao? Có thể quản nhiều chuyện thế nhỉ?"Đàn ông có bận bịu thì bận bịu, dù sao cũng đâu cần đàn ông mang thai." Mẹ Tiết vẫn không buông tha: "Theo tôi thấy, vẫn nên sinh con sớm một chút thì tốt hơn, bà còn có thể giúp chúng trông coi cháu được mấy năm.""Nghe dì họ nói này!" Cuối cùng Ôn Chỉ Văn cũng mở miệng: "Mang thai sao lại không phải chuyện của đàn ông nhỉ? Sinh con, chăm sóc cho con cái đều là chuyện của phụ nữ sao?""Cháu thật sự không đồng ý với lời này của dì họ. Còn nữa, cháu rất lo lắng cho mẹ chồng của mình, cháu muốn bà được thảnh thoi nghỉ ngơi thoải mái nhiều năm hơn. Trông trẻ con ấy mà, có bảo mẫu hỗ trợ là được rồi, làm gì phải phiền đến bà nội bận trước bận sau?" Ôn Chỉ Văn nói thêm: "Mẹ chồng của cháu bây giờ nên được hưởng phúc!"Mẹ Tiết nghe vậy lập tức thay đổi sắc mặt.Ôn Chỉ Văn này có ý gì? Cố ý đâm chọc chế nhạo bà ấy là bảo mẫu đúng không?