Lúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ…
Chương 195
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Cô gái lễ tân cố ý cầm lấy một ít mỹ phẩm dưỡng da ra, bôi lên mu bàn tay mẹ Tiết: "Ngài xem hiệu quả của nó, có phải rất ẩm, rất dễ chịu không? Ngoài ra nó còn có hiệu quả dưỡng trắng nữa."Mẹ Tiết nghe cô ấy nói mà đầu óc cũng choáng váng, bà ấy lập tức gật đầu: "Vậy thì được, cho tôi một bộ đi.""Được rồi, vậy chúng ta sẽ trừ tiền trực tiếp trong thẻ hội viên của quý khách."Chờ cho đến khi mẹ Tiết đi ra khỏi salon, bà ấy bị gió lạnh thổi mà cuối cùng cũng thanh tỉnh không ít.Sờ lên túi tiền đã trống rỗng của mình, lại nhìn đến một tấm thẻ màu vàng trong túi của minh, lại nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng gia mà cả người đều mờ mịt.Nhưng đúng là cơ thể bà ấy có vẻ nhẹ nhàng đi không ít.Gương mặt bị gió lạnh thổi nhưng dường như không đau nhói như trước đây.Mẹ Tiết hơi hoảng hốt về đến nhà.Hôm nay Thang Linh Na ngược lại đã về nhà rất sớm, lúc mẹ Tiết vừa bước vào nhà đã nhìn thấy cô ấy ngồi trong phòng khách chơi với ba con trai.Nhìn thấy mẹ Tiết đã trở về, Thang Linh Na lên tiếng chào hỏi: "Mẹ, hôm nay mẹ đã ra ngoài ạ?"Mẹ Tiết không được tự nhiên gật đầu: "Ừm, mẹ đi ra ngoài."Nói xong, mẹ Tiết phát hiện ánh mắt của Thang Linh Na đang nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng da trong tay mình.Đây là túi đựng sản phẩm được thiết kế riêng của salon nên rất đương nhiên tên của salon sẽ được viết lên đó.Mẹ Tiết cứng đờ, bà ấy vội vàng muốn giấu đồ ra sau lưng, nhưng sau đó lại cảm thấy không cần thiết phải làm vậy. Dù sao Thang Linh Na cũng đã nhìn thấy...Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Thang Linh Na, mẹ Tiết lúng túng giải thích một câu: "Cái này... Có một người bạn không biết thế nào lại muốn kéo mẹ đến chỗ này mát xa..."Mẹ Tiết ho khan một tiếng: "Mẹ đến đó trải nghiệm một chút. Salon này cũng không tệ lắm, nếu con không có việc gì cũng có thể đến đó trải nghiệm thử." Thang Linh Na nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn vê phía mẹ Tiết.Cô ấy thật sự không ngờ có một ngày lại nghe thấy lời này từ trong miệng mẹ Tiết.""Vâng" Thang Linh Na gật đầu. Cô ấy nhìn đến tên của salon thì giống như nhớ đến cái gì đó, nói: "A, con biết salon này.""Thật sao? Thế nào?" Mẹ Tiết lập tức hỏi.Bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy, mẹ Tiết vẫn vô cùng để ý."Không phải mẹ đã trải nghiệm rồi sao? Nghe nói phục vụ rất tốt." Thang Linh Na nói.Mẹ Tiết gật đầu đồng ý, đúng là phục vụ không tệ, nhưng cũng quá đắt, bất tri bất giác bà ấy đã tiêu nhiều tiên như vậy rồi."À, còn nữa, hình như salon này là tiểu Ôn và bạn của cô ấy cùng nhau mở." Thang Linh Na thản nhiên nói.Mẹ Tiết nghe vậy thì đột nhiên mở to hai mắt nhìn: "Con nói cái gì?"Salon này là Ôn Chỉ Văn đã mở.Mẹ Tiết đột nhiên nhớ đến đúng là cô gái lễ tân đã chào "Ôn tổng", nhưng ngay bây giờ mẹ Tiết lại không quá chú ý đến điều này...Chờ đãi! Vậy điều này có nghĩa rằng bản thân bà ấy đã tiêu số tiền lớn đến vậy đều chảy vào túi Ôn Chỉ Văn cả sao? Vừa rồi Ôn Chỉ Văn kia có nhận ra mình không? Thế mà lại không giảm giá cho mình? Còn nữa, lần sau mình có nên quay lại làm tóc không nhỉ?
Cô gái lễ tân cố ý cầm lấy một ít mỹ phẩm dưỡng da ra, bôi lên mu bàn tay mẹ Tiết: "Ngài xem hiệu quả của nó, có phải rất ẩm, rất dễ chịu không? Ngoài ra nó còn có hiệu quả dưỡng trắng nữa."
Mẹ Tiết nghe cô ấy nói mà đầu óc cũng choáng váng, bà ấy lập tức gật đầu: "Vậy thì được, cho tôi một bộ đi."
"Được rồi, vậy chúng ta sẽ trừ tiền trực tiếp trong thẻ hội viên của quý khách."
Chờ cho đến khi mẹ Tiết đi ra khỏi salon, bà ấy bị gió lạnh thổi mà cuối cùng cũng thanh tỉnh không ít.
Sờ lên túi tiền đã trống rỗng của mình, lại nhìn đến một tấm thẻ màu vàng trong túi của minh, lại nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng gia mà cả người đều mờ mịt.
Nhưng đúng là cơ thể bà ấy có vẻ nhẹ nhàng đi không ít.
Gương mặt bị gió lạnh thổi nhưng dường như không đau nhói như trước đây.
Mẹ Tiết hơi hoảng hốt về đến nhà.
Hôm nay Thang Linh Na ngược lại đã về nhà rất sớm, lúc mẹ Tiết vừa bước vào nhà đã nhìn thấy cô ấy ngồi trong phòng khách chơi với ba con trai.
Nhìn thấy mẹ Tiết đã trở về, Thang Linh Na lên tiếng chào hỏi: "Mẹ, hôm nay mẹ đã ra ngoài ạ?"
Mẹ Tiết không được tự nhiên gật đầu: "Ừm, mẹ đi ra ngoài."
Nói xong, mẹ Tiết phát hiện ánh mắt của Thang Linh Na đang nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng da trong tay mình.
Đây là túi đựng sản phẩm được thiết kế riêng của salon nên rất đương nhiên tên của salon sẽ được viết lên đó.
Mẹ Tiết cứng đờ, bà ấy vội vàng muốn giấu đồ ra sau lưng, nhưng sau đó lại cảm thấy không cần thiết phải làm vậy. Dù sao Thang Linh Na cũng đã nhìn thấy...
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Thang Linh Na, mẹ Tiết lúng túng giải thích một câu: "Cái này... Có một người bạn không biết thế nào lại muốn kéo mẹ đến chỗ này mát xa..."
Mẹ Tiết ho khan một tiếng: "Mẹ đến đó trải nghiệm một chút. Salon này cũng không tệ lắm, nếu con không có việc gì cũng có thể đến đó trải nghiệm thử." Thang Linh Na nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn vê phía mẹ Tiết.
Cô ấy thật sự không ngờ có một ngày lại nghe thấy lời này từ trong miệng mẹ Tiết."
"Vâng" Thang Linh Na gật đầu. Cô ấy nhìn đến tên của salon thì giống như nhớ đến cái gì đó, nói: "A, con biết salon này."
"Thật sao? Thế nào?" Mẹ Tiết lập tức hỏi.
Bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy, mẹ Tiết vẫn vô cùng để ý.
"Không phải mẹ đã trải nghiệm rồi sao? Nghe nói phục vụ rất tốt." Thang Linh Na nói.
Mẹ Tiết gật đầu đồng ý, đúng là phục vụ không tệ, nhưng cũng quá đắt, bất tri bất giác bà ấy đã tiêu nhiều tiên như vậy rồi.
"À, còn nữa, hình như salon này là tiểu Ôn và bạn của cô ấy cùng nhau mở." Thang Linh Na thản nhiên nói.
Mẹ Tiết nghe vậy thì đột nhiên mở to hai mắt nhìn: "Con nói cái gì?"
Salon này là Ôn Chỉ Văn đã mở.
Mẹ Tiết đột nhiên nhớ đến đúng là cô gái lễ tân đã chào "Ôn tổng", nhưng ngay bây giờ mẹ Tiết lại không quá chú ý đến điều này...
Chờ đãi! Vậy điều này có nghĩa rằng bản thân bà ấy đã tiêu số tiền lớn đến vậy đều chảy vào túi Ôn Chỉ Văn cả sao? Vừa rồi Ôn Chỉ Văn kia có nhận ra mình không? Thế mà lại không giảm giá cho mình? Còn nữa, lần sau mình có nên quay lại làm tóc không nhỉ?
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm ThắngTác giả: Hòa ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhLúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy. Cô rất ít khi có cảm giác như vậy. Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng. Có lúc Ôn Chỉ Văn sẽ mơ thấy ác mộng như vậy, mơ thấy chính mình bởi vì các loại nguyên nhân mà không thể không chạy trốn, kết quả hai chân nặng nề không thể đi nhanh được, cả người cứng đờ, làm cho cô có thể ý thức được chính mình đang nằm mơ nhưng có làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được. Giống như lúc này. Vậy thì hiện tại....chắc là cô cũng đang ở trong mộng? Ôn Chỉ Văn nhắm nghiền hai mắt, mơ mơ màng màng mà đưa ra một cái kết luận như vậy. Cũng không biết đây lại là giấc mộng gì. Nghĩ đến đây, Ôn Chỉ Văn giãy giụa mở to mắt. Ánh đèn có chút chói mắt, Ôn Chỉ Văn thích ứng vài giây mới miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt cũng bởi vì ánh đèn kích thích mà phiếm ra vài giọt nước mắt. Cách bóng chồng mông lung, cô rốt cuộc cũng có thể nhìn rõ… Cô gái lễ tân cố ý cầm lấy một ít mỹ phẩm dưỡng da ra, bôi lên mu bàn tay mẹ Tiết: "Ngài xem hiệu quả của nó, có phải rất ẩm, rất dễ chịu không? Ngoài ra nó còn có hiệu quả dưỡng trắng nữa."Mẹ Tiết nghe cô ấy nói mà đầu óc cũng choáng váng, bà ấy lập tức gật đầu: "Vậy thì được, cho tôi một bộ đi.""Được rồi, vậy chúng ta sẽ trừ tiền trực tiếp trong thẻ hội viên của quý khách."Chờ cho đến khi mẹ Tiết đi ra khỏi salon, bà ấy bị gió lạnh thổi mà cuối cùng cũng thanh tỉnh không ít.Sờ lên túi tiền đã trống rỗng của mình, lại nhìn đến một tấm thẻ màu vàng trong túi của minh, lại nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng gia mà cả người đều mờ mịt.Nhưng đúng là cơ thể bà ấy có vẻ nhẹ nhàng đi không ít.Gương mặt bị gió lạnh thổi nhưng dường như không đau nhói như trước đây.Mẹ Tiết hơi hoảng hốt về đến nhà.Hôm nay Thang Linh Na ngược lại đã về nhà rất sớm, lúc mẹ Tiết vừa bước vào nhà đã nhìn thấy cô ấy ngồi trong phòng khách chơi với ba con trai.Nhìn thấy mẹ Tiết đã trở về, Thang Linh Na lên tiếng chào hỏi: "Mẹ, hôm nay mẹ đã ra ngoài ạ?"Mẹ Tiết không được tự nhiên gật đầu: "Ừm, mẹ đi ra ngoài."Nói xong, mẹ Tiết phát hiện ánh mắt của Thang Linh Na đang nhìn đến túi mỹ phẩm dưỡng da trong tay mình.Đây là túi đựng sản phẩm được thiết kế riêng của salon nên rất đương nhiên tên của salon sẽ được viết lên đó.Mẹ Tiết cứng đờ, bà ấy vội vàng muốn giấu đồ ra sau lưng, nhưng sau đó lại cảm thấy không cần thiết phải làm vậy. Dù sao Thang Linh Na cũng đã nhìn thấy...Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Thang Linh Na, mẹ Tiết lúng túng giải thích một câu: "Cái này... Có một người bạn không biết thế nào lại muốn kéo mẹ đến chỗ này mát xa..."Mẹ Tiết ho khan một tiếng: "Mẹ đến đó trải nghiệm một chút. Salon này cũng không tệ lắm, nếu con không có việc gì cũng có thể đến đó trải nghiệm thử." Thang Linh Na nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn vê phía mẹ Tiết.Cô ấy thật sự không ngờ có một ngày lại nghe thấy lời này từ trong miệng mẹ Tiết.""Vâng" Thang Linh Na gật đầu. Cô ấy nhìn đến tên của salon thì giống như nhớ đến cái gì đó, nói: "A, con biết salon này.""Thật sao? Thế nào?" Mẹ Tiết lập tức hỏi.Bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy, mẹ Tiết vẫn vô cùng để ý."Không phải mẹ đã trải nghiệm rồi sao? Nghe nói phục vụ rất tốt." Thang Linh Na nói.Mẹ Tiết gật đầu đồng ý, đúng là phục vụ không tệ, nhưng cũng quá đắt, bất tri bất giác bà ấy đã tiêu nhiều tiên như vậy rồi."À, còn nữa, hình như salon này là tiểu Ôn và bạn của cô ấy cùng nhau mở." Thang Linh Na thản nhiên nói.Mẹ Tiết nghe vậy thì đột nhiên mở to hai mắt nhìn: "Con nói cái gì?"Salon này là Ôn Chỉ Văn đã mở.Mẹ Tiết đột nhiên nhớ đến đúng là cô gái lễ tân đã chào "Ôn tổng", nhưng ngay bây giờ mẹ Tiết lại không quá chú ý đến điều này...Chờ đãi! Vậy điều này có nghĩa rằng bản thân bà ấy đã tiêu số tiền lớn đến vậy đều chảy vào túi Ôn Chỉ Văn cả sao? Vừa rồi Ôn Chỉ Văn kia có nhận ra mình không? Thế mà lại không giảm giá cho mình? Còn nữa, lần sau mình có nên quay lại làm tóc không nhỉ?