Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 109: Thái Âm Tinh keo kiệt 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, cửa đại điện Truyền Pháp, Trương Hàn quay trở về nơi này.Hắn ta không quay trở về cung điện của mình, đối với hắn ta mà nói, điệnTruyền Pháp có nhiều chỗ tốt hơn cung điện của hắn ta.Lúc này, trong đôi mắt lạnh lùng của Trương Hàn là một vùng tỉnh táo.Vấn đề tâm trạng sau khi sư tôn nói ra, hắn ta đã hiểu rõ.Hắn ta quá để ý tới tốc độ hắn ta tích góp năng lượng.Một lòng muốn nhanh chóng đạt tới một lần đột phá cảnh giới Hóa Thần, chosư tôn một ngạc nhiên vui mừng.Cộng thêm áp lực của đại sư huynh và tam sư đệ.Khiến tâm trạng hắn ta xuất hiện vấn đề.Nếu không phải sư tôn nhắc nhở.Hắn ta đều căn bản không ý thức được.“Không được! Tạm thời không thể tiếp tục đọc sách, ta phải xử lý tốt phươngdiện tâm trạng và căn cơ mới được.”“Thời gian gần đây, chỉ cần thuần thục mấy trận pháp cường đại, tuy ta có thểnhất niệm thành trận, nhưng nếu không thuần thục về trận pháp, cho dù thế nàocũng có chút không quen tay.”Trương Hàn đứng ở cửa điện Truyền Pháp, suy nghĩ về tình hình của bản thân.Chuyện tích góp năng lượng, chắc chắn phải lùi lại.Mục tiêu trước mắt, hắn ta phải tăng mức độ thuần thục của bản thân đối vớitrận pháp.Đầu tiên phải tăng, chính là trận pháp sát phạt.Trương Hàn không tiếp tục đi vào trong điện Truyền Pháp nữa.Mà rời đi xuống dưới chân núi.Luyện tập trận pháp sát phạt ở trên núi, sẽ có động tĩnh không nhỏ.Trương Hàn không biết Sở Duyên đã rời đi, chỉ đơn thuần không muốn quấynhiễu tới sư tôn.Một đường đi tới sườn núi, đi tới dưới núi tìm một vùng đất trống, lúc nàyTrương Hàn mới dừng bước.Phải luyện tập trận pháp sát phạt.Uy năng chắc chắn không nhỏ.Không tới dưới núi, Trương Hàn không dám luyện.Dưới chân núi Thiên Vụ.Trương Hàn đứng dưới một gốc cây.Gió mát thổi lướt qua.Khiến nho bào của hắn ta bay phấp phới.Mấy sợi tóc mai cũng bay theo.“Trận pháp sát phạt mà ta nắm giữ, uy lực cường đại nhất chính là Thiên YêuTụ Sát Trận một trong tám Đại Sát Trận thời Thượng Cổ.”“Nhưng mà Thiên Yêu Tụ Sát Trận, cho dù thế nào cũng không bằng Thái ÂmTinh Thần Đại Trận, vẫn là Thái Âm Tinh thân quen với ta hơn, mượn lựclượng của Thái Âm Tinh cũng đơn giản hơn nhiều.Trương Hàn lẩm bẩm nói.Thái Âm Tinh Thần Trận.Trận pháp này rất đơn giản.Nguyên lý của trận pháp vốn là lấy đại pháp lực của bản thân dẫn động TháiÂm Tinh, lại phối với trận đồ, cùng với các loại nguyên liệu cực âm, khiến lựclượng của Thái Âm Tinh hàng lâm, trấn giết kẻ địch.Trận pháp này vốn rất đơn giản, rơi vào trên tay Trương Hàn, sau khi nghiêncứu thấu đáo, cộng thêm cải tạo, biến thành Thái Âm Tinh Thần Trận loại khác.Ừm, Trương Hàn trực tiếp khiến trận pháp này biến thành đại đả trận pháp.Nhất niệm dẫn lực lượng Thái Âm Tinh hàng lâm, hóa thành chân thân của TháiÂm, đại đả trấn giết kẻ địch.Còn lực lượng của Thái Âm Tinh mạnh tới mức nào…Chuyện này thì không cần phải nói.Thái Âm Tinh chân chính, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đều không chống đỡđược một kích dốc toàn lực.Trương Hàn có thể mượn được bao nhiêu lực lượng, hoàn toàn quyết định bởihắn ta thuần thục cỡ nào.“Từ khi đổi trận pháp, vẫn là lần đầu tiên Nghiêm túc thi triển trận pháp này.”Trương Hàn đứng dưới tàng cây chuẩn bị một lát, bắt đầu thi triển.Hắn ta nhắm hai mắt lại.Trong đầu suy nghĩ tới bộ dạng của Thái Âm Tinh.Ong!Trong bầu trời sáng trời, Thái Âm Tinh vốn nên ẩn nấp đột nhiên xuất hiện ramột góc.Ánh trăng chiếu từ trong Thái Âm Tinh xuống, chiếu lên trên người TrươngHàn.Chỉ trong nháy mắt, quanh người Trương Hàn xuất hiện hàn khí.Mấy cây cối ở bên cạnh gần như là lập tức bị hàn khí phá hủy hầu như khôngcòn.“Khởi!”Trương Hàn cũng nghiêm túc, bắt đầu toàn tâm bày trận.Ở chỗ trái tim hắn ta, một đám phù văn cổ xưa bay ra, hóa thành từng đạo lưuquang, nhanh chóng trốn vào trong đất đai trong vòng vạn mét xung quanh.Chỉ thấy trên mặt đất từng đường vân hiện lên.Ở trước mặt Trương Hàn.Hàn khí cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, hội tụ ở một điểm, một bóng ngườihàn khí vĩ đại nhanh chóng hình thành.Bóng người hàn khí này cao tới 20 mét, giống như một pho tượng cự nhân, bentrong tràn ngập khí tức Thái Âm Tinh.Thiên Địa Chi Lực cường đại biểu lộ ra không thể nghi ngờ.Ở trước mặt Thiên Địa sức mạnh to lớn, lực lượng của con người có vẻ vô cùngnhỏ bé.Trương Hàn nhìn cảnh này, hài lòng gật đầu, lập tức nhìn bốn phía.Ánh mắt tập trung trên một tảng đá to.Tâm niệm vừa động.Khiến bóng người hàn khí tấn công tảng đá to kia.Chỉ thấy bóng người hàn khí nhận được mệnh lệnh xong, thì múa may cánh taydo lực lượng Thái Âm Tinh tạo thành, đánh mạnh về phía tảng đá to.Rầm rầm!Dưới một quyền của bóng người hàn khí.Tảng đá to kia chia năm xẻ bảy, đá vụn bay tung tóe, lực lượng khủng bố thậmchí lan tràn tới mặt đất, từng khe hở giống như tơ nhện vỡ ra.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, cửa đại điện Truyền Pháp, Trương Hàn quay trở về nơi này.Hắn ta không quay trở về cung điện của mình, đối với hắn ta mà nói, điệnTruyền Pháp có nhiều chỗ tốt hơn cung điện của hắn ta.Lúc này, trong đôi mắt lạnh lùng của Trương Hàn là một vùng tỉnh táo.Vấn đề tâm trạng sau khi sư tôn nói ra, hắn ta đã hiểu rõ.Hắn ta quá để ý tới tốc độ hắn ta tích góp năng lượng.Một lòng muốn nhanh chóng đạt tới một lần đột phá cảnh giới Hóa Thần, chosư tôn một ngạc nhiên vui mừng.Cộng thêm áp lực của đại sư huynh và tam sư đệ.Khiến tâm trạng hắn ta xuất hiện vấn đề.Nếu không phải sư tôn nhắc nhở.Hắn ta đều căn bản không ý thức được.“Không được! Tạm thời không thể tiếp tục đọc sách, ta phải xử lý tốt phươngdiện tâm trạng và căn cơ mới được.”“Thời gian gần đây, chỉ cần thuần thục mấy trận pháp cường đại, tuy ta có thểnhất niệm thành trận, nhưng nếu không thuần thục về trận pháp, cho dù thế nàocũng có chút không quen tay.”Trương Hàn đứng ở cửa điện Truyền Pháp, suy nghĩ về tình hình của bản thân.Chuyện tích góp năng lượng, chắc chắn phải lùi lại.Mục tiêu trước mắt, hắn ta phải tăng mức độ thuần thục của bản thân đối vớitrận pháp.Đầu tiên phải tăng, chính là trận pháp sát phạt.Trương Hàn không tiếp tục đi vào trong điện Truyền Pháp nữa.Mà rời đi xuống dưới chân núi.Luyện tập trận pháp sát phạt ở trên núi, sẽ có động tĩnh không nhỏ.Trương Hàn không biết Sở Duyên đã rời đi, chỉ đơn thuần không muốn quấynhiễu tới sư tôn.Một đường đi tới sườn núi, đi tới dưới núi tìm một vùng đất trống, lúc nàyTrương Hàn mới dừng bước.Phải luyện tập trận pháp sát phạt.Uy năng chắc chắn không nhỏ.Không tới dưới núi, Trương Hàn không dám luyện.Dưới chân núi Thiên Vụ.Trương Hàn đứng dưới một gốc cây.Gió mát thổi lướt qua.Khiến nho bào của hắn ta bay phấp phới.Mấy sợi tóc mai cũng bay theo.“Trận pháp sát phạt mà ta nắm giữ, uy lực cường đại nhất chính là Thiên YêuTụ Sát Trận một trong tám Đại Sát Trận thời Thượng Cổ.”“Nhưng mà Thiên Yêu Tụ Sát Trận, cho dù thế nào cũng không bằng Thái ÂmTinh Thần Đại Trận, vẫn là Thái Âm Tinh thân quen với ta hơn, mượn lựclượng của Thái Âm Tinh cũng đơn giản hơn nhiều.Trương Hàn lẩm bẩm nói.Thái Âm Tinh Thần Trận.Trận pháp này rất đơn giản.Nguyên lý của trận pháp vốn là lấy đại pháp lực của bản thân dẫn động TháiÂm Tinh, lại phối với trận đồ, cùng với các loại nguyên liệu cực âm, khiến lựclượng của Thái Âm Tinh hàng lâm, trấn giết kẻ địch.Trận pháp này vốn rất đơn giản, rơi vào trên tay Trương Hàn, sau khi nghiêncứu thấu đáo, cộng thêm cải tạo, biến thành Thái Âm Tinh Thần Trận loại khác.Ừm, Trương Hàn trực tiếp khiến trận pháp này biến thành đại đả trận pháp.Nhất niệm dẫn lực lượng Thái Âm Tinh hàng lâm, hóa thành chân thân của TháiÂm, đại đả trấn giết kẻ địch.Còn lực lượng của Thái Âm Tinh mạnh tới mức nào…Chuyện này thì không cần phải nói.Thái Âm Tinh chân chính, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đều không chống đỡđược một kích dốc toàn lực.Trương Hàn có thể mượn được bao nhiêu lực lượng, hoàn toàn quyết định bởihắn ta thuần thục cỡ nào.“Từ khi đổi trận pháp, vẫn là lần đầu tiên Nghiêm túc thi triển trận pháp này.”Trương Hàn đứng dưới tàng cây chuẩn bị một lát, bắt đầu thi triển.Hắn ta nhắm hai mắt lại.Trong đầu suy nghĩ tới bộ dạng của Thái Âm Tinh.Ong!Trong bầu trời sáng trời, Thái Âm Tinh vốn nên ẩn nấp đột nhiên xuất hiện ramột góc.Ánh trăng chiếu từ trong Thái Âm Tinh xuống, chiếu lên trên người TrươngHàn.Chỉ trong nháy mắt, quanh người Trương Hàn xuất hiện hàn khí.Mấy cây cối ở bên cạnh gần như là lập tức bị hàn khí phá hủy hầu như khôngcòn.“Khởi!”Trương Hàn cũng nghiêm túc, bắt đầu toàn tâm bày trận.Ở chỗ trái tim hắn ta, một đám phù văn cổ xưa bay ra, hóa thành từng đạo lưuquang, nhanh chóng trốn vào trong đất đai trong vòng vạn mét xung quanh.Chỉ thấy trên mặt đất từng đường vân hiện lên.Ở trước mặt Trương Hàn.Hàn khí cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, hội tụ ở một điểm, một bóng ngườihàn khí vĩ đại nhanh chóng hình thành.Bóng người hàn khí này cao tới 20 mét, giống như một pho tượng cự nhân, bentrong tràn ngập khí tức Thái Âm Tinh.Thiên Địa Chi Lực cường đại biểu lộ ra không thể nghi ngờ.Ở trước mặt Thiên Địa sức mạnh to lớn, lực lượng của con người có vẻ vô cùngnhỏ bé.Trương Hàn nhìn cảnh này, hài lòng gật đầu, lập tức nhìn bốn phía.Ánh mắt tập trung trên một tảng đá to.Tâm niệm vừa động.Khiến bóng người hàn khí tấn công tảng đá to kia.Chỉ thấy bóng người hàn khí nhận được mệnh lệnh xong, thì múa may cánh taydo lực lượng Thái Âm Tinh tạo thành, đánh mạnh về phía tảng đá to.Rầm rầm!Dưới một quyền của bóng người hàn khí.Tảng đá to kia chia năm xẻ bảy, đá vụn bay tung tóe, lực lượng khủng bố thậmchí lan tràn tới mặt đất, từng khe hở giống như tơ nhện vỡ ra.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, cửa đại điện Truyền Pháp, Trương Hàn quay trở về nơi này.Hắn ta không quay trở về cung điện của mình, đối với hắn ta mà nói, điệnTruyền Pháp có nhiều chỗ tốt hơn cung điện của hắn ta.Lúc này, trong đôi mắt lạnh lùng của Trương Hàn là một vùng tỉnh táo.Vấn đề tâm trạng sau khi sư tôn nói ra, hắn ta đã hiểu rõ.Hắn ta quá để ý tới tốc độ hắn ta tích góp năng lượng.Một lòng muốn nhanh chóng đạt tới một lần đột phá cảnh giới Hóa Thần, chosư tôn một ngạc nhiên vui mừng.Cộng thêm áp lực của đại sư huynh và tam sư đệ.Khiến tâm trạng hắn ta xuất hiện vấn đề.Nếu không phải sư tôn nhắc nhở.Hắn ta đều căn bản không ý thức được.“Không được! Tạm thời không thể tiếp tục đọc sách, ta phải xử lý tốt phươngdiện tâm trạng và căn cơ mới được.”“Thời gian gần đây, chỉ cần thuần thục mấy trận pháp cường đại, tuy ta có thểnhất niệm thành trận, nhưng nếu không thuần thục về trận pháp, cho dù thế nàocũng có chút không quen tay.”Trương Hàn đứng ở cửa điện Truyền Pháp, suy nghĩ về tình hình của bản thân.Chuyện tích góp năng lượng, chắc chắn phải lùi lại.Mục tiêu trước mắt, hắn ta phải tăng mức độ thuần thục của bản thân đối vớitrận pháp.Đầu tiên phải tăng, chính là trận pháp sát phạt.Trương Hàn không tiếp tục đi vào trong điện Truyền Pháp nữa.Mà rời đi xuống dưới chân núi.Luyện tập trận pháp sát phạt ở trên núi, sẽ có động tĩnh không nhỏ.Trương Hàn không biết Sở Duyên đã rời đi, chỉ đơn thuần không muốn quấynhiễu tới sư tôn.Một đường đi tới sườn núi, đi tới dưới núi tìm một vùng đất trống, lúc nàyTrương Hàn mới dừng bước.Phải luyện tập trận pháp sát phạt.Uy năng chắc chắn không nhỏ.Không tới dưới núi, Trương Hàn không dám luyện.Dưới chân núi Thiên Vụ.Trương Hàn đứng dưới một gốc cây.Gió mát thổi lướt qua.Khiến nho bào của hắn ta bay phấp phới.Mấy sợi tóc mai cũng bay theo.“Trận pháp sát phạt mà ta nắm giữ, uy lực cường đại nhất chính là Thiên YêuTụ Sát Trận một trong tám Đại Sát Trận thời Thượng Cổ.”“Nhưng mà Thiên Yêu Tụ Sát Trận, cho dù thế nào cũng không bằng Thái ÂmTinh Thần Đại Trận, vẫn là Thái Âm Tinh thân quen với ta hơn, mượn lựclượng của Thái Âm Tinh cũng đơn giản hơn nhiều.Trương Hàn lẩm bẩm nói.Thái Âm Tinh Thần Trận.Trận pháp này rất đơn giản.Nguyên lý của trận pháp vốn là lấy đại pháp lực của bản thân dẫn động TháiÂm Tinh, lại phối với trận đồ, cùng với các loại nguyên liệu cực âm, khiến lựclượng của Thái Âm Tinh hàng lâm, trấn giết kẻ địch.Trận pháp này vốn rất đơn giản, rơi vào trên tay Trương Hàn, sau khi nghiêncứu thấu đáo, cộng thêm cải tạo, biến thành Thái Âm Tinh Thần Trận loại khác.Ừm, Trương Hàn trực tiếp khiến trận pháp này biến thành đại đả trận pháp.Nhất niệm dẫn lực lượng Thái Âm Tinh hàng lâm, hóa thành chân thân của TháiÂm, đại đả trấn giết kẻ địch.Còn lực lượng của Thái Âm Tinh mạnh tới mức nào…Chuyện này thì không cần phải nói.Thái Âm Tinh chân chính, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đều không chống đỡđược một kích dốc toàn lực.Trương Hàn có thể mượn được bao nhiêu lực lượng, hoàn toàn quyết định bởihắn ta thuần thục cỡ nào.“Từ khi đổi trận pháp, vẫn là lần đầu tiên Nghiêm túc thi triển trận pháp này.”Trương Hàn đứng dưới tàng cây chuẩn bị một lát, bắt đầu thi triển.Hắn ta nhắm hai mắt lại.Trong đầu suy nghĩ tới bộ dạng của Thái Âm Tinh.Ong!Trong bầu trời sáng trời, Thái Âm Tinh vốn nên ẩn nấp đột nhiên xuất hiện ramột góc.Ánh trăng chiếu từ trong Thái Âm Tinh xuống, chiếu lên trên người TrươngHàn.Chỉ trong nháy mắt, quanh người Trương Hàn xuất hiện hàn khí.Mấy cây cối ở bên cạnh gần như là lập tức bị hàn khí phá hủy hầu như khôngcòn.“Khởi!”Trương Hàn cũng nghiêm túc, bắt đầu toàn tâm bày trận.Ở chỗ trái tim hắn ta, một đám phù văn cổ xưa bay ra, hóa thành từng đạo lưuquang, nhanh chóng trốn vào trong đất đai trong vòng vạn mét xung quanh.Chỉ thấy trên mặt đất từng đường vân hiện lên.Ở trước mặt Trương Hàn.Hàn khí cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, hội tụ ở một điểm, một bóng ngườihàn khí vĩ đại nhanh chóng hình thành.Bóng người hàn khí này cao tới 20 mét, giống như một pho tượng cự nhân, bentrong tràn ngập khí tức Thái Âm Tinh.Thiên Địa Chi Lực cường đại biểu lộ ra không thể nghi ngờ.Ở trước mặt Thiên Địa sức mạnh to lớn, lực lượng của con người có vẻ vô cùngnhỏ bé.Trương Hàn nhìn cảnh này, hài lòng gật đầu, lập tức nhìn bốn phía.Ánh mắt tập trung trên một tảng đá to.Tâm niệm vừa động.Khiến bóng người hàn khí tấn công tảng đá to kia.Chỉ thấy bóng người hàn khí nhận được mệnh lệnh xong, thì múa may cánh taydo lực lượng Thái Âm Tinh tạo thành, đánh mạnh về phía tảng đá to.Rầm rầm!Dưới một quyền của bóng người hàn khí.Tảng đá to kia chia năm xẻ bảy, đá vụn bay tung tóe, lực lượng khủng bố thậmchí lan tràn tới mặt đất, từng khe hở giống như tơ nhện vỡ ra.