Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 135: Tấn công Càn Đế Đạo Tông
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên ở bên cạnh lộ ra tươi cười không có ý tốt, vội vàng lắc đầu.“Không phải, đại sư huynh, ta không có ý này.”“Đại sư huynh muốn khai sáng Thánh Địa tu luyện, thì phải chống lại Càn ĐếĐạo Tông, vậy chắc chắn cần đạt được nhiều tài liệu hơn mới tốt.”“Nào, đại sư huynh, ta nói cho huynh nghe một chút, chiến lực mạnh nhất củaCàn Đế Đạo Tông chỉ có ba người, đều là cấp bậc Thái Thượng trưởng lão, mộtngười là cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ, hai người cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ…”“Hộ Tông Đại Trận của Càn Đế Đạo Tông cũng là cảnh giới Độ Kiếp, phươngpháp phá trận cũng rất đơn giản…”“Càn Đế Đạo Tông có hai kiện linh bảo hạ phẩm, công hiệu của chúng nó theothứ tự là…”“Ồ… Đúng rồi, đại sư huynh, Càn Đế Đạo Tông còn có một quân bài chưa lật,Phong Thiên Thần Quan, bên trong có di thể tông chủ đời thứ hai của Càn ĐếĐạo Tông…”“Đây là con bài chưa lật lớn nhất của Càn Đế Đạo Tông, khi gặp phải nguyhiểm tông môn diệt vong, sẽ lấy di thể này ra, thao tác di thể này giết địch, sứcchiến đấu của di thể này cũng là cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong…”“Đương nhiên, thứ này cũng có nhược điểm, nhược điểm chính là…”“…”Tô Càn Nguyên để lộ ra hết tất cả gốc gác của Càn Đế Đạo Tông.Còn thiếu một bản chĩa mũi nhọn tấn công chiếm đóng Càn Đế Đạo Tông.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc cũng có chút sửng sốt.Nhưng hắn ta hiểu rõ, những thứ này có tác dụng đối với hắn ta, cho nên đềughi nhớ hết.“Tam sư đệ, đệ ở Càn Đế Đạo Tông còn có chấp niệm gì? Hay là nói, có ngườinào đáng để đệ lo lắng không? Bây giờ nói ra, tránh cho ngày sau là địch vớiCàn Đế Đạo Tông, ta không cẩn thận chém đối phương.” Diệp Lạc nhớ kỹnhững thông tin này lại mở miệng hỏi.Nghe đại sư huynh nói như thế, đôi mắt Tô Càn Nguyên đảo một vòng, suy nghĩrất lâu.“Đại sư huynh, nếu gặp được đạo lữ của ta mà nói, như vậy mong đại sư huynhbảo nàng đợi ta một thời gian.”Tô Càn Nguyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ở bên cạnh khóe miệng giật giật.Tam sư đệ này có đạo lữ sao?Sao hắn ta không biết.Nhưng tam sư đệ này có đạo lữ, lúc trước khi chạy trốn với hắn ta, sao khôngnói.Bây giờ mới nói ra?“Không phải, tam sư đệ, đệ chắc chắn sau khi đệ chạy trốn, đạo lữ của đệ khôngsao chứ?”Diệp Lạc do dự một lát hỏi.“Sẽ không, sẽ không, đại trưởng lão có quan hệ không tệ với ta, hắn chắc chắnsẽ chiếu cố đạo lữ của ta giúp ta.”Tô Càn Nguyên không lo lắng nói.“Ừm, ta sẽ chú ý một chút.”Diệp Lạc im lặng gật đầu, nhớ kỹ trong đầu.“Vậy thì làm phiền đại sư huynh, nếu đại sư huynh thực sự gặp được, giúp tamang về là được.”Tô Càn Nguyên cười nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc gật đầu, ghi nhớ những lời này.Trong đầu suy nghĩ một lát, chắc chắn mình đã ghi nhớ hết mọi chuyện.Lúc này mới cúi đầu tiếp tục nhìn về phía hai vị sư đệ.“Được rồi, tam sư đệ, việc của đệ ta sẽ nhớ kỹ.”“Còn nữa lão nhị, nếu sư tôn lựa chọn giao vị trí tông chủ tương lai cho đệ, hivọng đệ đừng khiến sư tôn thất vọng, nếu như thực sự có ngày đệ khiến sư tônthất vọng, đừng nói là sư tôn, ta đều sẽ không để đệ dễ chịu.”“Đệ phải nhớ kỹ kiếm thuật của đại sư huynh đệ.”Diệp Lạc nửa đùa nửa thật cười nói.Trương Hàn ở bên cạnh đang im lặng nghe lén rùng mình một cái.Nhìn vẻ mặt Diệp Lạc.Lại nghĩ tới thương tổn trên người mình, nuốt nước bọt.Không biết nên nói cái gì.Nhớ tới phi kiếm đầy trời, đến bây giờ hắn ta vẫn còn đau.Chủ yếu nhất vẫn là vị đại sư huynh này đánh người, trước tiên là vạn kiếmxuyên tim ở trong tâm trạng, lại đến hiện thực đánh cơ thể một trận.Nhớ tới, hiện giờ đều cảm thấy toàn thân đau đớn.Quả thực không phải là người mà.“Đại, đại, đại sư huynh, sư đệ chắc chắn sẽ ghi nhớ lời đại sư huynh nói.”Nhìn Diệp Lạc còn đang nhìn chằm chằm, Trương Hàn chỉ có thể nghiến răngđứng ra, hành lễ nói.“Ừm, được, hai vị sư đệ, không cần tiễn nữa, sau này chúng ta còn gặp lại.”Diệp Lạc thấy thế, cười nói.Xoay người bước ra bên ngoài sơn môn một bước.Tay vỗ lên hồ lô bên hông.Một cái phi kiếm bay từ trong hồ lô ra.Diệp Lạc vươn người nhảy lên, đạp phi kiếm, bóng dáng hóa thành một tiaquang mang, bay về phía xa.Người đã rời đi, nhưng giọng nói vang lên tại chỗ.“Hai vị sư đệ, có rảnh tới Thần Binh Các một chút, trong Thần Binh Các ít nhấtđều là linh bảo, nhớ nắm chắc, có chỗ tăng thực lực đối với các đệ.”Rầm.Hai người nghe thấy thế sửng sốt một lát.Bọn họ đều không hiểu biết gì về Thần Binh Các.Bây giờ nghe Diệp Lạc nói, mới hiểu ra.Thần binh ở bên trong Thần Binh Các, tất cả đều là linh bảo?Trái lại Trương Hàn còn đỡ, chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc.Nhưng Tô Càn Nguyên ở bên cạnh thì có vẻ mặt ngây người sờ đầu trọc củamình.Gã ta là người luyện thể, lấy linh bảo có ích lợi gì?Thực sự lấy linh bảo đánh người như di chuyển gạch sao?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên ở bên cạnh lộ ra tươi cười không có ý tốt, vội vàng lắc đầu.“Không phải, đại sư huynh, ta không có ý này.”“Đại sư huynh muốn khai sáng Thánh Địa tu luyện, thì phải chống lại Càn ĐếĐạo Tông, vậy chắc chắn cần đạt được nhiều tài liệu hơn mới tốt.”“Nào, đại sư huynh, ta nói cho huynh nghe một chút, chiến lực mạnh nhất củaCàn Đế Đạo Tông chỉ có ba người, đều là cấp bậc Thái Thượng trưởng lão, mộtngười là cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ, hai người cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ…”“Hộ Tông Đại Trận của Càn Đế Đạo Tông cũng là cảnh giới Độ Kiếp, phươngpháp phá trận cũng rất đơn giản…”“Càn Đế Đạo Tông có hai kiện linh bảo hạ phẩm, công hiệu của chúng nó theothứ tự là…”“Ồ… Đúng rồi, đại sư huynh, Càn Đế Đạo Tông còn có một quân bài chưa lật,Phong Thiên Thần Quan, bên trong có di thể tông chủ đời thứ hai của Càn ĐếĐạo Tông…”“Đây là con bài chưa lật lớn nhất của Càn Đế Đạo Tông, khi gặp phải nguyhiểm tông môn diệt vong, sẽ lấy di thể này ra, thao tác di thể này giết địch, sứcchiến đấu của di thể này cũng là cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong…”“Đương nhiên, thứ này cũng có nhược điểm, nhược điểm chính là…”“…”Tô Càn Nguyên để lộ ra hết tất cả gốc gác của Càn Đế Đạo Tông.Còn thiếu một bản chĩa mũi nhọn tấn công chiếm đóng Càn Đế Đạo Tông.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc cũng có chút sửng sốt.Nhưng hắn ta hiểu rõ, những thứ này có tác dụng đối với hắn ta, cho nên đềughi nhớ hết.“Tam sư đệ, đệ ở Càn Đế Đạo Tông còn có chấp niệm gì? Hay là nói, có ngườinào đáng để đệ lo lắng không? Bây giờ nói ra, tránh cho ngày sau là địch vớiCàn Đế Đạo Tông, ta không cẩn thận chém đối phương.” Diệp Lạc nhớ kỹnhững thông tin này lại mở miệng hỏi.Nghe đại sư huynh nói như thế, đôi mắt Tô Càn Nguyên đảo một vòng, suy nghĩrất lâu.“Đại sư huynh, nếu gặp được đạo lữ của ta mà nói, như vậy mong đại sư huynhbảo nàng đợi ta một thời gian.”Tô Càn Nguyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ở bên cạnh khóe miệng giật giật.Tam sư đệ này có đạo lữ sao?Sao hắn ta không biết.Nhưng tam sư đệ này có đạo lữ, lúc trước khi chạy trốn với hắn ta, sao khôngnói.Bây giờ mới nói ra?“Không phải, tam sư đệ, đệ chắc chắn sau khi đệ chạy trốn, đạo lữ của đệ khôngsao chứ?”Diệp Lạc do dự một lát hỏi.“Sẽ không, sẽ không, đại trưởng lão có quan hệ không tệ với ta, hắn chắc chắnsẽ chiếu cố đạo lữ của ta giúp ta.”Tô Càn Nguyên không lo lắng nói.“Ừm, ta sẽ chú ý một chút.”Diệp Lạc im lặng gật đầu, nhớ kỹ trong đầu.“Vậy thì làm phiền đại sư huynh, nếu đại sư huynh thực sự gặp được, giúp tamang về là được.”Tô Càn Nguyên cười nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc gật đầu, ghi nhớ những lời này.Trong đầu suy nghĩ một lát, chắc chắn mình đã ghi nhớ hết mọi chuyện.Lúc này mới cúi đầu tiếp tục nhìn về phía hai vị sư đệ.“Được rồi, tam sư đệ, việc của đệ ta sẽ nhớ kỹ.”“Còn nữa lão nhị, nếu sư tôn lựa chọn giao vị trí tông chủ tương lai cho đệ, hivọng đệ đừng khiến sư tôn thất vọng, nếu như thực sự có ngày đệ khiến sư tônthất vọng, đừng nói là sư tôn, ta đều sẽ không để đệ dễ chịu.”“Đệ phải nhớ kỹ kiếm thuật của đại sư huynh đệ.”Diệp Lạc nửa đùa nửa thật cười nói.Trương Hàn ở bên cạnh đang im lặng nghe lén rùng mình một cái.Nhìn vẻ mặt Diệp Lạc.Lại nghĩ tới thương tổn trên người mình, nuốt nước bọt.Không biết nên nói cái gì.Nhớ tới phi kiếm đầy trời, đến bây giờ hắn ta vẫn còn đau.Chủ yếu nhất vẫn là vị đại sư huynh này đánh người, trước tiên là vạn kiếmxuyên tim ở trong tâm trạng, lại đến hiện thực đánh cơ thể một trận.Nhớ tới, hiện giờ đều cảm thấy toàn thân đau đớn.Quả thực không phải là người mà.“Đại, đại, đại sư huynh, sư đệ chắc chắn sẽ ghi nhớ lời đại sư huynh nói.”Nhìn Diệp Lạc còn đang nhìn chằm chằm, Trương Hàn chỉ có thể nghiến răngđứng ra, hành lễ nói.“Ừm, được, hai vị sư đệ, không cần tiễn nữa, sau này chúng ta còn gặp lại.”Diệp Lạc thấy thế, cười nói.Xoay người bước ra bên ngoài sơn môn một bước.Tay vỗ lên hồ lô bên hông.Một cái phi kiếm bay từ trong hồ lô ra.Diệp Lạc vươn người nhảy lên, đạp phi kiếm, bóng dáng hóa thành một tiaquang mang, bay về phía xa.Người đã rời đi, nhưng giọng nói vang lên tại chỗ.“Hai vị sư đệ, có rảnh tới Thần Binh Các một chút, trong Thần Binh Các ít nhấtđều là linh bảo, nhớ nắm chắc, có chỗ tăng thực lực đối với các đệ.”Rầm.Hai người nghe thấy thế sửng sốt một lát.Bọn họ đều không hiểu biết gì về Thần Binh Các.Bây giờ nghe Diệp Lạc nói, mới hiểu ra.Thần binh ở bên trong Thần Binh Các, tất cả đều là linh bảo?Trái lại Trương Hàn còn đỡ, chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc.Nhưng Tô Càn Nguyên ở bên cạnh thì có vẻ mặt ngây người sờ đầu trọc củamình.Gã ta là người luyện thể, lấy linh bảo có ích lợi gì?Thực sự lấy linh bảo đánh người như di chuyển gạch sao?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên ở bên cạnh lộ ra tươi cười không có ý tốt, vội vàng lắc đầu.“Không phải, đại sư huynh, ta không có ý này.”“Đại sư huynh muốn khai sáng Thánh Địa tu luyện, thì phải chống lại Càn ĐếĐạo Tông, vậy chắc chắn cần đạt được nhiều tài liệu hơn mới tốt.”“Nào, đại sư huynh, ta nói cho huynh nghe một chút, chiến lực mạnh nhất củaCàn Đế Đạo Tông chỉ có ba người, đều là cấp bậc Thái Thượng trưởng lão, mộtngười là cảnh giới Độ Kiếp trung kỳ, hai người cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ…”“Hộ Tông Đại Trận của Càn Đế Đạo Tông cũng là cảnh giới Độ Kiếp, phươngpháp phá trận cũng rất đơn giản…”“Càn Đế Đạo Tông có hai kiện linh bảo hạ phẩm, công hiệu của chúng nó theothứ tự là…”“Ồ… Đúng rồi, đại sư huynh, Càn Đế Đạo Tông còn có một quân bài chưa lật,Phong Thiên Thần Quan, bên trong có di thể tông chủ đời thứ hai của Càn ĐếĐạo Tông…”“Đây là con bài chưa lật lớn nhất của Càn Đế Đạo Tông, khi gặp phải nguyhiểm tông môn diệt vong, sẽ lấy di thể này ra, thao tác di thể này giết địch, sứcchiến đấu của di thể này cũng là cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong…”“Đương nhiên, thứ này cũng có nhược điểm, nhược điểm chính là…”“…”Tô Càn Nguyên để lộ ra hết tất cả gốc gác của Càn Đế Đạo Tông.Còn thiếu một bản chĩa mũi nhọn tấn công chiếm đóng Càn Đế Đạo Tông.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc cũng có chút sửng sốt.Nhưng hắn ta hiểu rõ, những thứ này có tác dụng đối với hắn ta, cho nên đềughi nhớ hết.“Tam sư đệ, đệ ở Càn Đế Đạo Tông còn có chấp niệm gì? Hay là nói, có ngườinào đáng để đệ lo lắng không? Bây giờ nói ra, tránh cho ngày sau là địch vớiCàn Đế Đạo Tông, ta không cẩn thận chém đối phương.” Diệp Lạc nhớ kỹnhững thông tin này lại mở miệng hỏi.Nghe đại sư huynh nói như thế, đôi mắt Tô Càn Nguyên đảo một vòng, suy nghĩrất lâu.“Đại sư huynh, nếu gặp được đạo lữ của ta mà nói, như vậy mong đại sư huynhbảo nàng đợi ta một thời gian.”Tô Càn Nguyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ở bên cạnh khóe miệng giật giật.Tam sư đệ này có đạo lữ sao?Sao hắn ta không biết.Nhưng tam sư đệ này có đạo lữ, lúc trước khi chạy trốn với hắn ta, sao khôngnói.Bây giờ mới nói ra?“Không phải, tam sư đệ, đệ chắc chắn sau khi đệ chạy trốn, đạo lữ của đệ khôngsao chứ?”Diệp Lạc do dự một lát hỏi.“Sẽ không, sẽ không, đại trưởng lão có quan hệ không tệ với ta, hắn chắc chắnsẽ chiếu cố đạo lữ của ta giúp ta.”Tô Càn Nguyên không lo lắng nói.“Ừm, ta sẽ chú ý một chút.”Diệp Lạc im lặng gật đầu, nhớ kỹ trong đầu.“Vậy thì làm phiền đại sư huynh, nếu đại sư huynh thực sự gặp được, giúp tamang về là được.”Tô Càn Nguyên cười nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc gật đầu, ghi nhớ những lời này.Trong đầu suy nghĩ một lát, chắc chắn mình đã ghi nhớ hết mọi chuyện.Lúc này mới cúi đầu tiếp tục nhìn về phía hai vị sư đệ.“Được rồi, tam sư đệ, việc của đệ ta sẽ nhớ kỹ.”“Còn nữa lão nhị, nếu sư tôn lựa chọn giao vị trí tông chủ tương lai cho đệ, hivọng đệ đừng khiến sư tôn thất vọng, nếu như thực sự có ngày đệ khiến sư tônthất vọng, đừng nói là sư tôn, ta đều sẽ không để đệ dễ chịu.”“Đệ phải nhớ kỹ kiếm thuật của đại sư huynh đệ.”Diệp Lạc nửa đùa nửa thật cười nói.Trương Hàn ở bên cạnh đang im lặng nghe lén rùng mình một cái.Nhìn vẻ mặt Diệp Lạc.Lại nghĩ tới thương tổn trên người mình, nuốt nước bọt.Không biết nên nói cái gì.Nhớ tới phi kiếm đầy trời, đến bây giờ hắn ta vẫn còn đau.Chủ yếu nhất vẫn là vị đại sư huynh này đánh người, trước tiên là vạn kiếmxuyên tim ở trong tâm trạng, lại đến hiện thực đánh cơ thể một trận.Nhớ tới, hiện giờ đều cảm thấy toàn thân đau đớn.Quả thực không phải là người mà.“Đại, đại, đại sư huynh, sư đệ chắc chắn sẽ ghi nhớ lời đại sư huynh nói.”Nhìn Diệp Lạc còn đang nhìn chằm chằm, Trương Hàn chỉ có thể nghiến răngđứng ra, hành lễ nói.“Ừm, được, hai vị sư đệ, không cần tiễn nữa, sau này chúng ta còn gặp lại.”Diệp Lạc thấy thế, cười nói.Xoay người bước ra bên ngoài sơn môn một bước.Tay vỗ lên hồ lô bên hông.Một cái phi kiếm bay từ trong hồ lô ra.Diệp Lạc vươn người nhảy lên, đạp phi kiếm, bóng dáng hóa thành một tiaquang mang, bay về phía xa.Người đã rời đi, nhưng giọng nói vang lên tại chỗ.“Hai vị sư đệ, có rảnh tới Thần Binh Các một chút, trong Thần Binh Các ít nhấtđều là linh bảo, nhớ nắm chắc, có chỗ tăng thực lực đối với các đệ.”Rầm.Hai người nghe thấy thế sửng sốt một lát.Bọn họ đều không hiểu biết gì về Thần Binh Các.Bây giờ nghe Diệp Lạc nói, mới hiểu ra.Thần binh ở bên trong Thần Binh Các, tất cả đều là linh bảo?Trái lại Trương Hàn còn đỡ, chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc.Nhưng Tô Càn Nguyên ở bên cạnh thì có vẻ mặt ngây người sờ đầu trọc củamình.Gã ta là người luyện thể, lấy linh bảo có ích lợi gì?Thực sự lấy linh bảo đánh người như di chuyển gạch sao?