Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 138: Tấn công Càn Đế Đạo Tông

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hai người này là khi hắn ta giao chiến với một số tông môn Đông Châu, có trợgiúp đối với hắn ta, thường xuyên qua lại mà thành huynh đệ, đi theo hắn ta.Người đàn ông mặc đồ đen này tên Thân Tài Tuấn, xuất thân từ thế gia tu tiên,chuyên dùng phi kiếm chi thuật, một phi kiếm, cách ngàn dặm lấy đầu ngườinhư lấy đồ trong túi.Người đàn ông mặc áo bào màu lam trắng tên Nhiếp Vân Phi, xuất thân phàmtục, thiên phú dị bẩm, sau khi bái nhập tông môn tu tiên, khổ tu nhiều năm, songkiếm chi thuật xuất thần nhập hóa.Hai người này xem như là tâm phúc của Diệp Lạc.Cũng là trung tâm tổ kiến Thánh Địa.“Được rồi, đừng nhiều lời, trực tiếp đánh lên là được.”“Hai người các ngươi, đợi đánh nhau, các ngươi tự mình chiếu cố mình là được,còn lại giao cho ta.”Diệp Lạc chậm rãi mở miệng nói.“Được, lão đại, yên tâm đi, năng lực bảo vệ tính mạng của ta rất mạnh.”“Chỉ dựa vào ngươi sao? Một phi kiếm đánh ra, phi kiếm cách ngàn dặm giếtngười, cơ thể mình bị đánh bạo cũng không biết, còn năng lực bảo vệ tính mạngrất mạnh?”“Ngươi có thể đánh cược, cặp kiếm kia của ngươi cũng không được tốt lắm…”“Mạnh hơn ngươi!”Hai người không cố kỵ Thánh Địa Đông Châu cách đó không xa, oán hận lẫnnhau.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc chỉ có thể lắc đầu, vỗ hồ lô bên hông.Một phi kiếm bay ra.Rơi lên trên tay Diệp Lạc, biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.Diệp Lạc cầm trường kiếm trong tay, phóng lên trên trời, bay về phía sơn mônCàn Đế Đạo Tông.…Cùng lúc đó.Càn Đế Đạo Tông, đại điện tông chủ.Rất nhiều trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông đang tụ tập cùng một chỗ, bànchuyện với nhau.“Vị trí tông chủ, rốt cuộc thế nào đây? Càn Đế Đạo Tông chúng ta tuyệt đốikhông thể thời gian dài không có tông chủ.”“Ngươi cũng biết không thể thời gian dài không có tông chủ, nhưng lựa chọntông chủ sao đây? Đại trưởng lão ủng hộ một, nhị trưởng lão ủng hộ một, tứtrưởng lão cũng ủng hộ một, ồ… Thất trưởng lão cũng ủng hộ một, còn có thậptam trưởng lão, cho nên vị trí tông chủ này do ai làm?”“Đây không phải là trọng điểm, mấy người các ngươi đúng là quá phận, rõ ràngđều chưa đề cử tông chủ, mấy ứng cử viên các ngươi đã sử dụng quyền lợi củatông chủ!”“Một tông môn, năm tông chủ! Chẳng lẽ đây không phải là phân ra sao? Khôngphải phản bội Càn Đế Đạo Tông sao?”Có trưởng lão tính cách ôn hòa hiền lành mở miệng, có trưởng lão cực đoantrực tiếp nói tục bắt đầu mắng chửi người.Trong điện vô cùng hỗn loạn.Chỉ riêng đại trưởng lão đứng ở trên không để ý cãi vã trong điện, mặt khôngchút thay đổi, bộ dạng lạnh lùng uy nghiêm.Giống như chuyện trên thế gian, đều không liên quan tới lão ta.Trong đó có một trưởng lão chú ý tới đại trưởng lão.“Được rồi, chuyện tông chủ tạm thời không đề cập tới, đại trưởng lão, tông chủtiền nhiệm rời đi, đồ của hắn, bao gồm tín vật tông chủ hẳn là đều ở trên tayngươi đúng không? Ngươi cũng nên giao ra đây.”Trưởng lão kia quát nói.Những lời này nói ra, tiếng cãi vã trong điện lập tức im lại.Ánh mắt tất cả trưởng lão đều tụ tập trên người đại trưởng lão.“Vậy thì cho các ngươi, các người có thể đến động phủ của ta lấy mấy thứ này.”Đại trưởng lão tùy ý xua tay, vẫn bày ra bộ dạng nghiêm túc.Nghe thấy thế, đám trưởng lão đều nhẹ nhàng thở ra.Chỉ sợ đại trưởng lão này sẽ cực đoan, giao tất cả mọi thứ của tông chủ cho ứngcử viên mà mình lựa chọn.“Đúng rồi, đại trưởng lão, tông chủ Càn Nguyên rời đi, đạo lữ của hắn còn đangở trong tông đúng không? Ta nhớ lúc ấy là ngươi xử lý chuyện này, không biếtđạo lữ của hắn thế nào?”Lại có một trưởng lão mở miệng hỏi.“Yên tâm yên tâm, tông chủ Càn Nguyên coi như là bạn tốt của ta, ta vẫn luônchiếu cô, sẽ không ấm ức đạo lữ của tông chủ Càn Nguyên.”Đại trưởng lão xua tay nói.Các trưởng lão khác còn định nói gì đó.Rầm…Đột nhiên trong lúc này, một tiếng vang thật lớn.Cả Càn Đế Đạo Tông chấn động mạnh, ngay cả điện phủ đều không chịu đượcảnh hưởng.Đám trưởng lão ở trong điện nhìn về phía ngoài điện, muốn biết đã xảy rachuyện gì.Lúc này, một đệ tử kinh hoàng ngự kiếm mà đến.“Trưởng lão! Có kẻ thù bên ngoài xâm lấn, tấn công Càn Đế Đạo Tông ta, sơnmôn đã bị đánh nát!”Đệ tử hoảng sợ nói.“Vớ vẩn! Càn Đế Đạo Tông ta có đại trận hộ sơn, sao sơn môn có thể bị đánhnát?”Đại trưởng lão mở to mắt nhìn, không giận tự uy.Đùa gì thế?Càn Đế Đạo Tông có đại trận hộ sơn, còn có thể bị đánh nát sơn môn sao?Đại trận hộ sơn cấp cảnh giới Độ Kiếp đấy!Nếu đại trận như vậy còn bị đánh nát, vậy đại trưởng lão lão ta có thể nuốt hếttừng đoạn sàn nhà điện phủ của Càn Đế Đạo Tông!“Đại trưởng lão, là thật, kẻ thù bên ngoài biết nhược điểm của đại trận hộ sơnCàn Đế Đạo Tông chúng ta, một kiếm chém Trận Bàn ẩn trên bầu trời khôngcòn…”Đệ tử kia run lẩy bẩy trả lời.Đại trưởng lão: “…”Ta hoài nghi trong tông ta có nội gián…

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hai người này là khi hắn ta giao chiến với một số tông môn Đông Châu, có trợgiúp đối với hắn ta, thường xuyên qua lại mà thành huynh đệ, đi theo hắn ta.Người đàn ông mặc đồ đen này tên Thân Tài Tuấn, xuất thân từ thế gia tu tiên,chuyên dùng phi kiếm chi thuật, một phi kiếm, cách ngàn dặm lấy đầu ngườinhư lấy đồ trong túi.Người đàn ông mặc áo bào màu lam trắng tên Nhiếp Vân Phi, xuất thân phàmtục, thiên phú dị bẩm, sau khi bái nhập tông môn tu tiên, khổ tu nhiều năm, songkiếm chi thuật xuất thần nhập hóa.Hai người này xem như là tâm phúc của Diệp Lạc.Cũng là trung tâm tổ kiến Thánh Địa.“Được rồi, đừng nhiều lời, trực tiếp đánh lên là được.”“Hai người các ngươi, đợi đánh nhau, các ngươi tự mình chiếu cố mình là được,còn lại giao cho ta.”Diệp Lạc chậm rãi mở miệng nói.“Được, lão đại, yên tâm đi, năng lực bảo vệ tính mạng của ta rất mạnh.”“Chỉ dựa vào ngươi sao? Một phi kiếm đánh ra, phi kiếm cách ngàn dặm giếtngười, cơ thể mình bị đánh bạo cũng không biết, còn năng lực bảo vệ tính mạngrất mạnh?”“Ngươi có thể đánh cược, cặp kiếm kia của ngươi cũng không được tốt lắm…”“Mạnh hơn ngươi!”Hai người không cố kỵ Thánh Địa Đông Châu cách đó không xa, oán hận lẫnnhau.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc chỉ có thể lắc đầu, vỗ hồ lô bên hông.Một phi kiếm bay ra.Rơi lên trên tay Diệp Lạc, biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.Diệp Lạc cầm trường kiếm trong tay, phóng lên trên trời, bay về phía sơn mônCàn Đế Đạo Tông.…Cùng lúc đó.Càn Đế Đạo Tông, đại điện tông chủ.Rất nhiều trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông đang tụ tập cùng một chỗ, bànchuyện với nhau.“Vị trí tông chủ, rốt cuộc thế nào đây? Càn Đế Đạo Tông chúng ta tuyệt đốikhông thể thời gian dài không có tông chủ.”“Ngươi cũng biết không thể thời gian dài không có tông chủ, nhưng lựa chọntông chủ sao đây? Đại trưởng lão ủng hộ một, nhị trưởng lão ủng hộ một, tứtrưởng lão cũng ủng hộ một, ồ… Thất trưởng lão cũng ủng hộ một, còn có thậptam trưởng lão, cho nên vị trí tông chủ này do ai làm?”“Đây không phải là trọng điểm, mấy người các ngươi đúng là quá phận, rõ ràngđều chưa đề cử tông chủ, mấy ứng cử viên các ngươi đã sử dụng quyền lợi củatông chủ!”“Một tông môn, năm tông chủ! Chẳng lẽ đây không phải là phân ra sao? Khôngphải phản bội Càn Đế Đạo Tông sao?”Có trưởng lão tính cách ôn hòa hiền lành mở miệng, có trưởng lão cực đoantrực tiếp nói tục bắt đầu mắng chửi người.Trong điện vô cùng hỗn loạn.Chỉ riêng đại trưởng lão đứng ở trên không để ý cãi vã trong điện, mặt khôngchút thay đổi, bộ dạng lạnh lùng uy nghiêm.Giống như chuyện trên thế gian, đều không liên quan tới lão ta.Trong đó có một trưởng lão chú ý tới đại trưởng lão.“Được rồi, chuyện tông chủ tạm thời không đề cập tới, đại trưởng lão, tông chủtiền nhiệm rời đi, đồ của hắn, bao gồm tín vật tông chủ hẳn là đều ở trên tayngươi đúng không? Ngươi cũng nên giao ra đây.”Trưởng lão kia quát nói.Những lời này nói ra, tiếng cãi vã trong điện lập tức im lại.Ánh mắt tất cả trưởng lão đều tụ tập trên người đại trưởng lão.“Vậy thì cho các ngươi, các người có thể đến động phủ của ta lấy mấy thứ này.”Đại trưởng lão tùy ý xua tay, vẫn bày ra bộ dạng nghiêm túc.Nghe thấy thế, đám trưởng lão đều nhẹ nhàng thở ra.Chỉ sợ đại trưởng lão này sẽ cực đoan, giao tất cả mọi thứ của tông chủ cho ứngcử viên mà mình lựa chọn.“Đúng rồi, đại trưởng lão, tông chủ Càn Nguyên rời đi, đạo lữ của hắn còn đangở trong tông đúng không? Ta nhớ lúc ấy là ngươi xử lý chuyện này, không biếtđạo lữ của hắn thế nào?”Lại có một trưởng lão mở miệng hỏi.“Yên tâm yên tâm, tông chủ Càn Nguyên coi như là bạn tốt của ta, ta vẫn luônchiếu cô, sẽ không ấm ức đạo lữ của tông chủ Càn Nguyên.”Đại trưởng lão xua tay nói.Các trưởng lão khác còn định nói gì đó.Rầm…Đột nhiên trong lúc này, một tiếng vang thật lớn.Cả Càn Đế Đạo Tông chấn động mạnh, ngay cả điện phủ đều không chịu đượcảnh hưởng.Đám trưởng lão ở trong điện nhìn về phía ngoài điện, muốn biết đã xảy rachuyện gì.Lúc này, một đệ tử kinh hoàng ngự kiếm mà đến.“Trưởng lão! Có kẻ thù bên ngoài xâm lấn, tấn công Càn Đế Đạo Tông ta, sơnmôn đã bị đánh nát!”Đệ tử hoảng sợ nói.“Vớ vẩn! Càn Đế Đạo Tông ta có đại trận hộ sơn, sao sơn môn có thể bị đánhnát?”Đại trưởng lão mở to mắt nhìn, không giận tự uy.Đùa gì thế?Càn Đế Đạo Tông có đại trận hộ sơn, còn có thể bị đánh nát sơn môn sao?Đại trận hộ sơn cấp cảnh giới Độ Kiếp đấy!Nếu đại trận như vậy còn bị đánh nát, vậy đại trưởng lão lão ta có thể nuốt hếttừng đoạn sàn nhà điện phủ của Càn Đế Đạo Tông!“Đại trưởng lão, là thật, kẻ thù bên ngoài biết nhược điểm của đại trận hộ sơnCàn Đế Đạo Tông chúng ta, một kiếm chém Trận Bàn ẩn trên bầu trời khôngcòn…”Đệ tử kia run lẩy bẩy trả lời.Đại trưởng lão: “…”Ta hoài nghi trong tông ta có nội gián…

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hai người này là khi hắn ta giao chiến với một số tông môn Đông Châu, có trợgiúp đối với hắn ta, thường xuyên qua lại mà thành huynh đệ, đi theo hắn ta.Người đàn ông mặc đồ đen này tên Thân Tài Tuấn, xuất thân từ thế gia tu tiên,chuyên dùng phi kiếm chi thuật, một phi kiếm, cách ngàn dặm lấy đầu ngườinhư lấy đồ trong túi.Người đàn ông mặc áo bào màu lam trắng tên Nhiếp Vân Phi, xuất thân phàmtục, thiên phú dị bẩm, sau khi bái nhập tông môn tu tiên, khổ tu nhiều năm, songkiếm chi thuật xuất thần nhập hóa.Hai người này xem như là tâm phúc của Diệp Lạc.Cũng là trung tâm tổ kiến Thánh Địa.“Được rồi, đừng nhiều lời, trực tiếp đánh lên là được.”“Hai người các ngươi, đợi đánh nhau, các ngươi tự mình chiếu cố mình là được,còn lại giao cho ta.”Diệp Lạc chậm rãi mở miệng nói.“Được, lão đại, yên tâm đi, năng lực bảo vệ tính mạng của ta rất mạnh.”“Chỉ dựa vào ngươi sao? Một phi kiếm đánh ra, phi kiếm cách ngàn dặm giếtngười, cơ thể mình bị đánh bạo cũng không biết, còn năng lực bảo vệ tính mạngrất mạnh?”“Ngươi có thể đánh cược, cặp kiếm kia của ngươi cũng không được tốt lắm…”“Mạnh hơn ngươi!”Hai người không cố kỵ Thánh Địa Đông Châu cách đó không xa, oán hận lẫnnhau.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc chỉ có thể lắc đầu, vỗ hồ lô bên hông.Một phi kiếm bay ra.Rơi lên trên tay Diệp Lạc, biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.Diệp Lạc cầm trường kiếm trong tay, phóng lên trên trời, bay về phía sơn mônCàn Đế Đạo Tông.…Cùng lúc đó.Càn Đế Đạo Tông, đại điện tông chủ.Rất nhiều trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông đang tụ tập cùng một chỗ, bànchuyện với nhau.“Vị trí tông chủ, rốt cuộc thế nào đây? Càn Đế Đạo Tông chúng ta tuyệt đốikhông thể thời gian dài không có tông chủ.”“Ngươi cũng biết không thể thời gian dài không có tông chủ, nhưng lựa chọntông chủ sao đây? Đại trưởng lão ủng hộ một, nhị trưởng lão ủng hộ một, tứtrưởng lão cũng ủng hộ một, ồ… Thất trưởng lão cũng ủng hộ một, còn có thậptam trưởng lão, cho nên vị trí tông chủ này do ai làm?”“Đây không phải là trọng điểm, mấy người các ngươi đúng là quá phận, rõ ràngđều chưa đề cử tông chủ, mấy ứng cử viên các ngươi đã sử dụng quyền lợi củatông chủ!”“Một tông môn, năm tông chủ! Chẳng lẽ đây không phải là phân ra sao? Khôngphải phản bội Càn Đế Đạo Tông sao?”Có trưởng lão tính cách ôn hòa hiền lành mở miệng, có trưởng lão cực đoantrực tiếp nói tục bắt đầu mắng chửi người.Trong điện vô cùng hỗn loạn.Chỉ riêng đại trưởng lão đứng ở trên không để ý cãi vã trong điện, mặt khôngchút thay đổi, bộ dạng lạnh lùng uy nghiêm.Giống như chuyện trên thế gian, đều không liên quan tới lão ta.Trong đó có một trưởng lão chú ý tới đại trưởng lão.“Được rồi, chuyện tông chủ tạm thời không đề cập tới, đại trưởng lão, tông chủtiền nhiệm rời đi, đồ của hắn, bao gồm tín vật tông chủ hẳn là đều ở trên tayngươi đúng không? Ngươi cũng nên giao ra đây.”Trưởng lão kia quát nói.Những lời này nói ra, tiếng cãi vã trong điện lập tức im lại.Ánh mắt tất cả trưởng lão đều tụ tập trên người đại trưởng lão.“Vậy thì cho các ngươi, các người có thể đến động phủ của ta lấy mấy thứ này.”Đại trưởng lão tùy ý xua tay, vẫn bày ra bộ dạng nghiêm túc.Nghe thấy thế, đám trưởng lão đều nhẹ nhàng thở ra.Chỉ sợ đại trưởng lão này sẽ cực đoan, giao tất cả mọi thứ của tông chủ cho ứngcử viên mà mình lựa chọn.“Đúng rồi, đại trưởng lão, tông chủ Càn Nguyên rời đi, đạo lữ của hắn còn đangở trong tông đúng không? Ta nhớ lúc ấy là ngươi xử lý chuyện này, không biếtđạo lữ của hắn thế nào?”Lại có một trưởng lão mở miệng hỏi.“Yên tâm yên tâm, tông chủ Càn Nguyên coi như là bạn tốt của ta, ta vẫn luônchiếu cô, sẽ không ấm ức đạo lữ của tông chủ Càn Nguyên.”Đại trưởng lão xua tay nói.Các trưởng lão khác còn định nói gì đó.Rầm…Đột nhiên trong lúc này, một tiếng vang thật lớn.Cả Càn Đế Đạo Tông chấn động mạnh, ngay cả điện phủ đều không chịu đượcảnh hưởng.Đám trưởng lão ở trong điện nhìn về phía ngoài điện, muốn biết đã xảy rachuyện gì.Lúc này, một đệ tử kinh hoàng ngự kiếm mà đến.“Trưởng lão! Có kẻ thù bên ngoài xâm lấn, tấn công Càn Đế Đạo Tông ta, sơnmôn đã bị đánh nát!”Đệ tử hoảng sợ nói.“Vớ vẩn! Càn Đế Đạo Tông ta có đại trận hộ sơn, sao sơn môn có thể bị đánhnát?”Đại trưởng lão mở to mắt nhìn, không giận tự uy.Đùa gì thế?Càn Đế Đạo Tông có đại trận hộ sơn, còn có thể bị đánh nát sơn môn sao?Đại trận hộ sơn cấp cảnh giới Độ Kiếp đấy!Nếu đại trận như vậy còn bị đánh nát, vậy đại trưởng lão lão ta có thể nuốt hếttừng đoạn sàn nhà điện phủ của Càn Đế Đạo Tông!“Đại trưởng lão, là thật, kẻ thù bên ngoài biết nhược điểm của đại trận hộ sơnCàn Đế Đạo Tông chúng ta, một kiếm chém Trận Bàn ẩn trên bầu trời khôngcòn…”Đệ tử kia run lẩy bẩy trả lời.Đại trưởng lão: “…”Ta hoài nghi trong tông ta có nội gián…

Chương 138: Tấn công Càn Đế Đạo Tông