Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 262: Không thể thâm giao

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Chuyện này… Tại hạ là tông chủ của Vô Đạo Tông.”Da đầu Sở Duyên run lên, mặt ngoài vẫn thản nhiên bắt chuyện với đối phương.Thánh… Thánh Địa sao?Hắn tìm bừa một chỗ ngồi xuống, bên cạnh là chủ của Thánh Địa sao?Đỉnh như vậy à?“Sở đạo hữu, Vô Đạo Tông là tông môn nào? Xin thứ cho bần đạo hiểu biếtnông cạn.”Trang Thư cau mày nói.“Khụ khụ, đạo hữu chưa từng nghe nói tới cũng rất bình thường, bọn ta chỉ làmột tông môn nhỏ bình thường không có gì lạ.”Sở Duyên có chút cẩn thận nói, hắn cưỡng ép nhấc tông môn nhà mình lên trên,không thể nói là tông môn ba không được, rất mất mặt.Lần này cũng là gõ cảnh báo cho hắn.Trở về, nhất định phải bổ sung giấy chứng nhận mới được.Nếu không thì quá mất mặt.“Đạo hữu ngươi đừng nói giỡn, tham dự đại hội vạn tông, sao có thể là tôngmôn nhỏ.”Trang Thư không cho là đúng nói.“Thật đó, chỉ là tông môn nhỏ mà thôi, có bốn đệ tử.”Sở Duyên bất đắc dĩ nói.“Thôi quên đi, đạo hữu không muốn nói thì thôi, vậy rốt cuộc đạo hữu có cảnhgiới gì? Bảo vật che giấu cảnh giới của ngươi thật lợi hại, vậy mà khiến takhông nhìn ra được rốt cuộc ngươi có cảnh giới gì.”Trang Thư xua tay nói.“Tại hạ chỉ là cảnh giới Trúc Cơ mà thôi.”Lần này trái lại Sở Duyên rất thành thật.“Đạo hữu ngươi đúng là biết nói đùa, tham gia đại hội vạn tông tông môn mộtphương là tông môn nhỏ, tông chủ là cảnh giới Trúc Cơ, không phải là ngươiđang nói giỡn sao?”Trang Thư lắc đầu nói.Nhưng mà trong lòng lão ta im lặng đánh dấu Sở Duyên không thể thâm giao.Che che giấu giấu, chắc chắn tông môn không cường đại.Không thể thâm giao, không thể thâm giao.“Thật, tại hạ không lừa ngươi.”Sở Duyên nghiêm túc nói.“Được rồi, nếu đạo hữu không muốn nói, vậy thì thôi.”Trang Thư lắc đầu, quay đầu, rõ ràng là không muốn nói chuyện với Sở Duyênnữa.Ấn tượng đối với Sở Duyên lập tức giảm xuống.Sở Duyên không hiểu.Dạo này, còn không cho người ta nói thật sao?Tông môn nhà ta thực sự bình thường, bốn đệ tử, ba thành tài, một người thì từthiên tài bị ta dạy thành phế vật.Bản thân ta cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ.Có bệnh à.Sao không cho người ta nói thật.Sở Duyên chẳng muốn nghĩ nhiều làm gì.Nếu đối phương không nói thêm gì, hắn cũng không muốn nói, cho nên nhắmmắt lại, chuẩn bị tiêu hao thời gian, nhìn xem đại hội gì đó này đến bao giờ mớikết thúc.Thời gian chậm rãi trôi qua.Sở Duyên không sốt ruột.Trái lại không ít người mất đi kiên nhẫn.Dựa theo nghe ngóng của Sở Duyên, hình như đang hỏi vì sao đại hội vạn tôngcòn chưa bắt đầu…Trong cung điện.Từng tiếng bàn tán đang vang lên.“Sao đại hội vạn tông này còn chưa bắt đầu? Đã ngồi lâu lắm rồi.”“Chuyện này thì không biết, nhưng mà ngươi dám có ý kiến sao?”“Có ý kiến thì thế nào, các vị đang ngồi đây có ai không phải tông chủ củaThánh Địa một phương, có ý kiến thì có ý kiến, đắc tội cũng không cần sợ!”“Bần đạo thực sự có tin tức, nghe nói tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa vàochỗ, cho nên chúng ta phải đợi, nếu ngươi có ý kiến, thì đi tìm tông môn ẩn thếĐông Châu đi.”Trong điện có rất nhiều người cấp bậc tông chủ nói chuyện với nhau, hoangmang vì sao đại hội còn chưa bắt đầu.Có tông chủ biết được nguyên nhân, trực tiếp nói.Biết được nguyên nhân chân chính, trong điện lập tức yên tĩnh lại.Không còn ai dám nói thêm gì nữa.Có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương sao?Bọn họ rất rảnh rỗi mới dám có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương.Đặc biệt là tông môn ẩn thế Đông Châu vô cùng thần bí.Chưa từng thấy trên sách cổ bao giờ.Thần bí, cổ xưa.Đây là ấn tượng duy nhất của bọn họ đối với tông môn ẩn thế Đông Châu này.Bọn họ cũng không dám vì chút việc nhổ này, mà sinh ra ý kiến với tông mônẩn thế Đông Châu.Bên kia, Sở Duyên ngồi bàn cuối cũng nghe thấy mấy người này nói chuyện vớinhau.Những người này nói chuyện với nhau, khiến hắn cảm thấy vô cùng hoangmang.Tông môn ẩn thế Đông Châu?Chẳng lẽ tông môn ẩn thế Đông Châu kia cũng sẽ tham gia đại hội vạn tông lầnnày?Sở Duyên nhớ mang máng, hắn từng lột da hổ tông môn ẩn thế Đông Châu mấylần.Nhưng mà tông môn ẩn thế Đông Châu này sẽ không biết đúng không.Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn không quá yên tâm.Hắn nhìn lão giả Trang Thư bên cạnh.“Trang đạo hữu.”Sở Duyên mở miệng nói.“Sở đạo hữu, có chuyện gì sao?”Cho dù Trang Thư có ấn tượng rất tệ đối với Sở Duyên, nhưng trên mặt vẫn làtươi cười.Cảm thấy không thể thâm giao là một chuyện.Nên có giao tế vẫn phải có.Dù sao hiện giờ vươn tay không đánh mặt tươi cười.“Trang đạo hữu có biết, tông môn ẩn thế Đông Châu này, cụ thể là gì không?”Sở Duyên mỉm cười hỏi.Nghe thấy những lời này.Trang Thư sửng sốt.Người này, có lẽ là một người vừa đủ tư cách tiến vào đại hội vạn tông mà thôi.Hỏi thăm tông môn ẩn thế một phương sao?Là muốn nịnh bợ đúng không?Người như vậy, thực sự không thể thâm giao!

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Chuyện này… Tại hạ là tông chủ của Vô Đạo Tông.”Da đầu Sở Duyên run lên, mặt ngoài vẫn thản nhiên bắt chuyện với đối phương.Thánh… Thánh Địa sao?Hắn tìm bừa một chỗ ngồi xuống, bên cạnh là chủ của Thánh Địa sao?Đỉnh như vậy à?“Sở đạo hữu, Vô Đạo Tông là tông môn nào? Xin thứ cho bần đạo hiểu biếtnông cạn.”Trang Thư cau mày nói.“Khụ khụ, đạo hữu chưa từng nghe nói tới cũng rất bình thường, bọn ta chỉ làmột tông môn nhỏ bình thường không có gì lạ.”Sở Duyên có chút cẩn thận nói, hắn cưỡng ép nhấc tông môn nhà mình lên trên,không thể nói là tông môn ba không được, rất mất mặt.Lần này cũng là gõ cảnh báo cho hắn.Trở về, nhất định phải bổ sung giấy chứng nhận mới được.Nếu không thì quá mất mặt.“Đạo hữu ngươi đừng nói giỡn, tham dự đại hội vạn tông, sao có thể là tôngmôn nhỏ.”Trang Thư không cho là đúng nói.“Thật đó, chỉ là tông môn nhỏ mà thôi, có bốn đệ tử.”Sở Duyên bất đắc dĩ nói.“Thôi quên đi, đạo hữu không muốn nói thì thôi, vậy rốt cuộc đạo hữu có cảnhgiới gì? Bảo vật che giấu cảnh giới của ngươi thật lợi hại, vậy mà khiến takhông nhìn ra được rốt cuộc ngươi có cảnh giới gì.”Trang Thư xua tay nói.“Tại hạ chỉ là cảnh giới Trúc Cơ mà thôi.”Lần này trái lại Sở Duyên rất thành thật.“Đạo hữu ngươi đúng là biết nói đùa, tham gia đại hội vạn tông tông môn mộtphương là tông môn nhỏ, tông chủ là cảnh giới Trúc Cơ, không phải là ngươiđang nói giỡn sao?”Trang Thư lắc đầu nói.Nhưng mà trong lòng lão ta im lặng đánh dấu Sở Duyên không thể thâm giao.Che che giấu giấu, chắc chắn tông môn không cường đại.Không thể thâm giao, không thể thâm giao.“Thật, tại hạ không lừa ngươi.”Sở Duyên nghiêm túc nói.“Được rồi, nếu đạo hữu không muốn nói, vậy thì thôi.”Trang Thư lắc đầu, quay đầu, rõ ràng là không muốn nói chuyện với Sở Duyênnữa.Ấn tượng đối với Sở Duyên lập tức giảm xuống.Sở Duyên không hiểu.Dạo này, còn không cho người ta nói thật sao?Tông môn nhà ta thực sự bình thường, bốn đệ tử, ba thành tài, một người thì từthiên tài bị ta dạy thành phế vật.Bản thân ta cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ.Có bệnh à.Sao không cho người ta nói thật.Sở Duyên chẳng muốn nghĩ nhiều làm gì.Nếu đối phương không nói thêm gì, hắn cũng không muốn nói, cho nên nhắmmắt lại, chuẩn bị tiêu hao thời gian, nhìn xem đại hội gì đó này đến bao giờ mớikết thúc.Thời gian chậm rãi trôi qua.Sở Duyên không sốt ruột.Trái lại không ít người mất đi kiên nhẫn.Dựa theo nghe ngóng của Sở Duyên, hình như đang hỏi vì sao đại hội vạn tôngcòn chưa bắt đầu…Trong cung điện.Từng tiếng bàn tán đang vang lên.“Sao đại hội vạn tông này còn chưa bắt đầu? Đã ngồi lâu lắm rồi.”“Chuyện này thì không biết, nhưng mà ngươi dám có ý kiến sao?”“Có ý kiến thì thế nào, các vị đang ngồi đây có ai không phải tông chủ củaThánh Địa một phương, có ý kiến thì có ý kiến, đắc tội cũng không cần sợ!”“Bần đạo thực sự có tin tức, nghe nói tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa vàochỗ, cho nên chúng ta phải đợi, nếu ngươi có ý kiến, thì đi tìm tông môn ẩn thếĐông Châu đi.”Trong điện có rất nhiều người cấp bậc tông chủ nói chuyện với nhau, hoangmang vì sao đại hội còn chưa bắt đầu.Có tông chủ biết được nguyên nhân, trực tiếp nói.Biết được nguyên nhân chân chính, trong điện lập tức yên tĩnh lại.Không còn ai dám nói thêm gì nữa.Có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương sao?Bọn họ rất rảnh rỗi mới dám có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương.Đặc biệt là tông môn ẩn thế Đông Châu vô cùng thần bí.Chưa từng thấy trên sách cổ bao giờ.Thần bí, cổ xưa.Đây là ấn tượng duy nhất của bọn họ đối với tông môn ẩn thế Đông Châu này.Bọn họ cũng không dám vì chút việc nhổ này, mà sinh ra ý kiến với tông mônẩn thế Đông Châu.Bên kia, Sở Duyên ngồi bàn cuối cũng nghe thấy mấy người này nói chuyện vớinhau.Những người này nói chuyện với nhau, khiến hắn cảm thấy vô cùng hoangmang.Tông môn ẩn thế Đông Châu?Chẳng lẽ tông môn ẩn thế Đông Châu kia cũng sẽ tham gia đại hội vạn tông lầnnày?Sở Duyên nhớ mang máng, hắn từng lột da hổ tông môn ẩn thế Đông Châu mấylần.Nhưng mà tông môn ẩn thế Đông Châu này sẽ không biết đúng không.Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn không quá yên tâm.Hắn nhìn lão giả Trang Thư bên cạnh.“Trang đạo hữu.”Sở Duyên mở miệng nói.“Sở đạo hữu, có chuyện gì sao?”Cho dù Trang Thư có ấn tượng rất tệ đối với Sở Duyên, nhưng trên mặt vẫn làtươi cười.Cảm thấy không thể thâm giao là một chuyện.Nên có giao tế vẫn phải có.Dù sao hiện giờ vươn tay không đánh mặt tươi cười.“Trang đạo hữu có biết, tông môn ẩn thế Đông Châu này, cụ thể là gì không?”Sở Duyên mỉm cười hỏi.Nghe thấy những lời này.Trang Thư sửng sốt.Người này, có lẽ là một người vừa đủ tư cách tiến vào đại hội vạn tông mà thôi.Hỏi thăm tông môn ẩn thế một phương sao?Là muốn nịnh bợ đúng không?Người như vậy, thực sự không thể thâm giao!

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Chuyện này… Tại hạ là tông chủ của Vô Đạo Tông.”Da đầu Sở Duyên run lên, mặt ngoài vẫn thản nhiên bắt chuyện với đối phương.Thánh… Thánh Địa sao?Hắn tìm bừa một chỗ ngồi xuống, bên cạnh là chủ của Thánh Địa sao?Đỉnh như vậy à?“Sở đạo hữu, Vô Đạo Tông là tông môn nào? Xin thứ cho bần đạo hiểu biếtnông cạn.”Trang Thư cau mày nói.“Khụ khụ, đạo hữu chưa từng nghe nói tới cũng rất bình thường, bọn ta chỉ làmột tông môn nhỏ bình thường không có gì lạ.”Sở Duyên có chút cẩn thận nói, hắn cưỡng ép nhấc tông môn nhà mình lên trên,không thể nói là tông môn ba không được, rất mất mặt.Lần này cũng là gõ cảnh báo cho hắn.Trở về, nhất định phải bổ sung giấy chứng nhận mới được.Nếu không thì quá mất mặt.“Đạo hữu ngươi đừng nói giỡn, tham dự đại hội vạn tông, sao có thể là tôngmôn nhỏ.”Trang Thư không cho là đúng nói.“Thật đó, chỉ là tông môn nhỏ mà thôi, có bốn đệ tử.”Sở Duyên bất đắc dĩ nói.“Thôi quên đi, đạo hữu không muốn nói thì thôi, vậy rốt cuộc đạo hữu có cảnhgiới gì? Bảo vật che giấu cảnh giới của ngươi thật lợi hại, vậy mà khiến takhông nhìn ra được rốt cuộc ngươi có cảnh giới gì.”Trang Thư xua tay nói.“Tại hạ chỉ là cảnh giới Trúc Cơ mà thôi.”Lần này trái lại Sở Duyên rất thành thật.“Đạo hữu ngươi đúng là biết nói đùa, tham gia đại hội vạn tông tông môn mộtphương là tông môn nhỏ, tông chủ là cảnh giới Trúc Cơ, không phải là ngươiđang nói giỡn sao?”Trang Thư lắc đầu nói.Nhưng mà trong lòng lão ta im lặng đánh dấu Sở Duyên không thể thâm giao.Che che giấu giấu, chắc chắn tông môn không cường đại.Không thể thâm giao, không thể thâm giao.“Thật, tại hạ không lừa ngươi.”Sở Duyên nghiêm túc nói.“Được rồi, nếu đạo hữu không muốn nói, vậy thì thôi.”Trang Thư lắc đầu, quay đầu, rõ ràng là không muốn nói chuyện với Sở Duyênnữa.Ấn tượng đối với Sở Duyên lập tức giảm xuống.Sở Duyên không hiểu.Dạo này, còn không cho người ta nói thật sao?Tông môn nhà ta thực sự bình thường, bốn đệ tử, ba thành tài, một người thì từthiên tài bị ta dạy thành phế vật.Bản thân ta cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ.Có bệnh à.Sao không cho người ta nói thật.Sở Duyên chẳng muốn nghĩ nhiều làm gì.Nếu đối phương không nói thêm gì, hắn cũng không muốn nói, cho nên nhắmmắt lại, chuẩn bị tiêu hao thời gian, nhìn xem đại hội gì đó này đến bao giờ mớikết thúc.Thời gian chậm rãi trôi qua.Sở Duyên không sốt ruột.Trái lại không ít người mất đi kiên nhẫn.Dựa theo nghe ngóng của Sở Duyên, hình như đang hỏi vì sao đại hội vạn tôngcòn chưa bắt đầu…Trong cung điện.Từng tiếng bàn tán đang vang lên.“Sao đại hội vạn tông này còn chưa bắt đầu? Đã ngồi lâu lắm rồi.”“Chuyện này thì không biết, nhưng mà ngươi dám có ý kiến sao?”“Có ý kiến thì thế nào, các vị đang ngồi đây có ai không phải tông chủ củaThánh Địa một phương, có ý kiến thì có ý kiến, đắc tội cũng không cần sợ!”“Bần đạo thực sự có tin tức, nghe nói tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa vàochỗ, cho nên chúng ta phải đợi, nếu ngươi có ý kiến, thì đi tìm tông môn ẩn thếĐông Châu đi.”Trong điện có rất nhiều người cấp bậc tông chủ nói chuyện với nhau, hoangmang vì sao đại hội còn chưa bắt đầu.Có tông chủ biết được nguyên nhân, trực tiếp nói.Biết được nguyên nhân chân chính, trong điện lập tức yên tĩnh lại.Không còn ai dám nói thêm gì nữa.Có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương sao?Bọn họ rất rảnh rỗi mới dám có ý kiến với tông môn ẩn thế một phương.Đặc biệt là tông môn ẩn thế Đông Châu vô cùng thần bí.Chưa từng thấy trên sách cổ bao giờ.Thần bí, cổ xưa.Đây là ấn tượng duy nhất của bọn họ đối với tông môn ẩn thế Đông Châu này.Bọn họ cũng không dám vì chút việc nhổ này, mà sinh ra ý kiến với tông mônẩn thế Đông Châu.Bên kia, Sở Duyên ngồi bàn cuối cũng nghe thấy mấy người này nói chuyện vớinhau.Những người này nói chuyện với nhau, khiến hắn cảm thấy vô cùng hoangmang.Tông môn ẩn thế Đông Châu?Chẳng lẽ tông môn ẩn thế Đông Châu kia cũng sẽ tham gia đại hội vạn tông lầnnày?Sở Duyên nhớ mang máng, hắn từng lột da hổ tông môn ẩn thế Đông Châu mấylần.Nhưng mà tông môn ẩn thế Đông Châu này sẽ không biết đúng không.Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn không quá yên tâm.Hắn nhìn lão giả Trang Thư bên cạnh.“Trang đạo hữu.”Sở Duyên mở miệng nói.“Sở đạo hữu, có chuyện gì sao?”Cho dù Trang Thư có ấn tượng rất tệ đối với Sở Duyên, nhưng trên mặt vẫn làtươi cười.Cảm thấy không thể thâm giao là một chuyện.Nên có giao tế vẫn phải có.Dù sao hiện giờ vươn tay không đánh mặt tươi cười.“Trang đạo hữu có biết, tông môn ẩn thế Đông Châu này, cụ thể là gì không?”Sở Duyên mỉm cười hỏi.Nghe thấy những lời này.Trang Thư sửng sốt.Người này, có lẽ là một người vừa đủ tư cách tiến vào đại hội vạn tông mà thôi.Hỏi thăm tông môn ẩn thế một phương sao?Là muốn nịnh bợ đúng không?Người như vậy, thực sự không thể thâm giao!

Chương 262: Không thể thâm giao