Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 285: Sở Hòa đạo tâm sụp đổ 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Khoảng 10 phút trôi qua.Trong bí cảnh đơn độc tách ra, cuối cùng cũng có động tĩnh.Chỉ thấy chỗ cửa vào bí cảnh bắt đầu tỏa ra hào quang.Một bóng người dẫn đầu đi ra.Đúng là Sở Hòa.Lúc này gương mặt Sở Hòa tái nhợt, đôi mắt sung huyết, tràn ngập điên cuồng.Đạo tâm gần ranh giới sụp đổ!Mọi người thấy Sở Hòa, không khỏi hoảng sợ.Cho nên trận chiến này Đạm Đài Lạc Tuyết thắng sao?Nhưng thắng thì thắng, vì sao có cảm giác đạo tâm của Sở Hòa sắp sụp đổ nhỉ?Chẳng lẽ bị đánh vỡ đạo tâm?Chuyện này quá khủng bố rồi.Người thứ nhất so tài với Vô Đạo Tông, bị miểu sát.Người thứ hai so tài với Vô Đạo Tông, bị một đống trận pháp dọa sợ trực tiếpđầu hàng.Người thứ ba thiếu chút nữa bị một quyền đánh chết.Người thứ tư này, bị đánh vỡ đạo tâm sao? Có cần đỉnh như vậy không?Ngay cả đám Diệp Lạc cũng hơi hoảng sợ.Sẽ không thực sự bị sư muội nhà bọn họ đánh vỡ đạo tâm đấy chứ.Sở Hòa đi ra không để ý mọi người ở đây.Hắn ta đi ra, lấy một lát bùa bên hông ra, miệng niệm chú ngữ.Lá bùa trong tay hóa thành hỏa quang, phóng lên trời, chiếu sáng cả bầu trời,sau đó chậm rãi biến mất.“Ta không bị phế, ta không bị phế…”Sở Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm.Trong mắt có kích động.Có trời mới biết hắn ta ở trong bí cảnh cỡ nhỏ mười phút đã xảy ra chuyện gì.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết lập bàn cờ, hắn ta đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết,giống như đối mặt với Thiên Địa một phương.Ở trước mặt Thiên Địa, Sở Hòa cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, khiến hắn tacông kích Đạm Đài Lạc Tuyết hắn ta đều không làm được.Khi hắn ta gian nan dấy lên dũng khí, muốn tấn công Đạm Đài Lạc Tuyết, ởtrong bàn cờ, phù lục chi thuật của hắn ta đều không dùng được, giống như bịlực lượng Thiên Địa trấn áp.Hơn mười phút này, đánh Sở Hòa đạo tâm sắp sụp đổ.Lần đầu tiên trong đời gặp phải loại chuyện này.Ngoại trừ đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ bé đi ra, hắn ta càng nghi ngờđối với phù lục chi thuật của mình, người ta đều chưa ra tay, phù lục chi thuậtcủa hắn ta đã bị đánh bại, đây mới là mấu chốt đạo tâm của hắn ta sụp đổ.Sau khi đi ra bí cảnh, phù lục chi thuật của hắn ta còn có hiệu lực, khiến đạotâm ở ranh giới sụp đổ hơi củng cố một chút.Chẳng qua vẫn không tốt hơn chỗ nào.Ít nhất…Sở Hòa không muốn lại tu phù lục chi thuật nữa.“Sư tôn, con muốn thay đổi tu đạo…”Bóng dáng Sở Hòa trực tiếp bay lên trời, không có ý định chào hỏi với NgôViệt.Sau khi Sở Hòa rời đi.Lối vào bí cảnh lại trào ra dao động.Đạm Đài Lạc Tuyết chậm rãi đi ra.Nàng vừa đi ra.Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nàng.“Nhìn ta làm gì.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhíu mày, nghi ngờ nói…Lầu các, chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều nghi ngờ.Nhìn một lát đã bị ngắt, sao bọn họ có thể không nghi ngờ.Bọn họ cũng đi qua hỏi liên minh tu tiên giả, nhận được kết luận là chính bọnhọ cũng không biết tình hình gì, hình như là thủ đoạn của đệ tử tông môn ẩn thếĐông Châu kia trực tiếp đoạn tuyệt bí cảnh.Chuyện này khiến bọn họ vô cùng sốt ruột.Bọn họ có thể loáng thoáng đoán được.Đệ tử của tông môn ẩn thế này càng thêm bất phàm, hơn nữa thủ đoạn vô cùnghuyền diệu.Nhưng bọn họ không thể nhìn thấy.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu không phải không muốn hỏi SởDuyên.Nhưng…Nhưng bọn họ không dám hỏi.Mấy người khẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên ngồi khoanh chân trước bàn, nhắm mắt dưỡng thần, thảnnhiên hờ hững, từ đầu tới cuối không nhìn hạt châu, giống như vô cùng tintưởng đệ tử nhà mình.Mấy bọn họ không dám đi quấy rầy Sở Duyên đang nhắm mắt dưỡng thần, chỉcó thể đợi ở một bên.Cuối cùng, đợi mười mấy phút.Có tin tức truyền tới.Đạm Đài Lạc Tuyết thắng.Hơn nữa thiếu chút nữa đánh đệ tử của Hoán Tiên Các đạo tâm sụp đổ.Chuyện này nói một câu vô cùng đơn giản, lại khiến mấy người đều rơi vàokinh ngạc.Muốn đánh bại một người rất đơn giản.Muốn đánh vỡ đạo tâm của một người, thì rất khó.Trừ phi đạo tâm của người nọ bất ổn.Nếu không muốn đánh vỡ đạo tâm, quá khó khăn.Thứ như đạo tâm, cùng nghĩa với chính mình.Bị đánh vỡ đạo tâm, không khác gì mình bị đánh bại.Nhưng vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, vậy mà đánh đối thủ thiếu chút nữa vỡđạo tâm…Thủ đoạn của đệ tử Vô Đạo Tông, hẳn là có nhiều đặc thù? Rất cường đại sao?“Đáng ghét! Vậy mà lần này không thấy được, đúng là quá đáng tiếc!”“Không thấy thì không thấy, vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, chắc chắn là dùngmột loại đạo pháp khác, trước khi chúng ta không thể quan sát, hẳn là thấynhững đường vân kim sắc? Các ngươi người nào nhìn ra được, những đườngvân kim sắc này là gì?”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Khoảng 10 phút trôi qua.Trong bí cảnh đơn độc tách ra, cuối cùng cũng có động tĩnh.Chỉ thấy chỗ cửa vào bí cảnh bắt đầu tỏa ra hào quang.Một bóng người dẫn đầu đi ra.Đúng là Sở Hòa.Lúc này gương mặt Sở Hòa tái nhợt, đôi mắt sung huyết, tràn ngập điên cuồng.Đạo tâm gần ranh giới sụp đổ!Mọi người thấy Sở Hòa, không khỏi hoảng sợ.Cho nên trận chiến này Đạm Đài Lạc Tuyết thắng sao?Nhưng thắng thì thắng, vì sao có cảm giác đạo tâm của Sở Hòa sắp sụp đổ nhỉ?Chẳng lẽ bị đánh vỡ đạo tâm?Chuyện này quá khủng bố rồi.Người thứ nhất so tài với Vô Đạo Tông, bị miểu sát.Người thứ hai so tài với Vô Đạo Tông, bị một đống trận pháp dọa sợ trực tiếpđầu hàng.Người thứ ba thiếu chút nữa bị một quyền đánh chết.Người thứ tư này, bị đánh vỡ đạo tâm sao? Có cần đỉnh như vậy không?Ngay cả đám Diệp Lạc cũng hơi hoảng sợ.Sẽ không thực sự bị sư muội nhà bọn họ đánh vỡ đạo tâm đấy chứ.Sở Hòa đi ra không để ý mọi người ở đây.Hắn ta đi ra, lấy một lát bùa bên hông ra, miệng niệm chú ngữ.Lá bùa trong tay hóa thành hỏa quang, phóng lên trời, chiếu sáng cả bầu trời,sau đó chậm rãi biến mất.“Ta không bị phế, ta không bị phế…”Sở Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm.Trong mắt có kích động.Có trời mới biết hắn ta ở trong bí cảnh cỡ nhỏ mười phút đã xảy ra chuyện gì.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết lập bàn cờ, hắn ta đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết,giống như đối mặt với Thiên Địa một phương.Ở trước mặt Thiên Địa, Sở Hòa cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, khiến hắn tacông kích Đạm Đài Lạc Tuyết hắn ta đều không làm được.Khi hắn ta gian nan dấy lên dũng khí, muốn tấn công Đạm Đài Lạc Tuyết, ởtrong bàn cờ, phù lục chi thuật của hắn ta đều không dùng được, giống như bịlực lượng Thiên Địa trấn áp.Hơn mười phút này, đánh Sở Hòa đạo tâm sắp sụp đổ.Lần đầu tiên trong đời gặp phải loại chuyện này.Ngoại trừ đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ bé đi ra, hắn ta càng nghi ngờđối với phù lục chi thuật của mình, người ta đều chưa ra tay, phù lục chi thuậtcủa hắn ta đã bị đánh bại, đây mới là mấu chốt đạo tâm của hắn ta sụp đổ.Sau khi đi ra bí cảnh, phù lục chi thuật của hắn ta còn có hiệu lực, khiến đạotâm ở ranh giới sụp đổ hơi củng cố một chút.Chẳng qua vẫn không tốt hơn chỗ nào.Ít nhất…Sở Hòa không muốn lại tu phù lục chi thuật nữa.“Sư tôn, con muốn thay đổi tu đạo…”Bóng dáng Sở Hòa trực tiếp bay lên trời, không có ý định chào hỏi với NgôViệt.Sau khi Sở Hòa rời đi.Lối vào bí cảnh lại trào ra dao động.Đạm Đài Lạc Tuyết chậm rãi đi ra.Nàng vừa đi ra.Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nàng.“Nhìn ta làm gì.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhíu mày, nghi ngờ nói…Lầu các, chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều nghi ngờ.Nhìn một lát đã bị ngắt, sao bọn họ có thể không nghi ngờ.Bọn họ cũng đi qua hỏi liên minh tu tiên giả, nhận được kết luận là chính bọnhọ cũng không biết tình hình gì, hình như là thủ đoạn của đệ tử tông môn ẩn thếĐông Châu kia trực tiếp đoạn tuyệt bí cảnh.Chuyện này khiến bọn họ vô cùng sốt ruột.Bọn họ có thể loáng thoáng đoán được.Đệ tử của tông môn ẩn thế này càng thêm bất phàm, hơn nữa thủ đoạn vô cùnghuyền diệu.Nhưng bọn họ không thể nhìn thấy.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu không phải không muốn hỏi SởDuyên.Nhưng…Nhưng bọn họ không dám hỏi.Mấy người khẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên ngồi khoanh chân trước bàn, nhắm mắt dưỡng thần, thảnnhiên hờ hững, từ đầu tới cuối không nhìn hạt châu, giống như vô cùng tintưởng đệ tử nhà mình.Mấy bọn họ không dám đi quấy rầy Sở Duyên đang nhắm mắt dưỡng thần, chỉcó thể đợi ở một bên.Cuối cùng, đợi mười mấy phút.Có tin tức truyền tới.Đạm Đài Lạc Tuyết thắng.Hơn nữa thiếu chút nữa đánh đệ tử của Hoán Tiên Các đạo tâm sụp đổ.Chuyện này nói một câu vô cùng đơn giản, lại khiến mấy người đều rơi vàokinh ngạc.Muốn đánh bại một người rất đơn giản.Muốn đánh vỡ đạo tâm của một người, thì rất khó.Trừ phi đạo tâm của người nọ bất ổn.Nếu không muốn đánh vỡ đạo tâm, quá khó khăn.Thứ như đạo tâm, cùng nghĩa với chính mình.Bị đánh vỡ đạo tâm, không khác gì mình bị đánh bại.Nhưng vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, vậy mà đánh đối thủ thiếu chút nữa vỡđạo tâm…Thủ đoạn của đệ tử Vô Đạo Tông, hẳn là có nhiều đặc thù? Rất cường đại sao?“Đáng ghét! Vậy mà lần này không thấy được, đúng là quá đáng tiếc!”“Không thấy thì không thấy, vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, chắc chắn là dùngmột loại đạo pháp khác, trước khi chúng ta không thể quan sát, hẳn là thấynhững đường vân kim sắc? Các ngươi người nào nhìn ra được, những đườngvân kim sắc này là gì?”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Khoảng 10 phút trôi qua.Trong bí cảnh đơn độc tách ra, cuối cùng cũng có động tĩnh.Chỉ thấy chỗ cửa vào bí cảnh bắt đầu tỏa ra hào quang.Một bóng người dẫn đầu đi ra.Đúng là Sở Hòa.Lúc này gương mặt Sở Hòa tái nhợt, đôi mắt sung huyết, tràn ngập điên cuồng.Đạo tâm gần ranh giới sụp đổ!Mọi người thấy Sở Hòa, không khỏi hoảng sợ.Cho nên trận chiến này Đạm Đài Lạc Tuyết thắng sao?Nhưng thắng thì thắng, vì sao có cảm giác đạo tâm của Sở Hòa sắp sụp đổ nhỉ?Chẳng lẽ bị đánh vỡ đạo tâm?Chuyện này quá khủng bố rồi.Người thứ nhất so tài với Vô Đạo Tông, bị miểu sát.Người thứ hai so tài với Vô Đạo Tông, bị một đống trận pháp dọa sợ trực tiếpđầu hàng.Người thứ ba thiếu chút nữa bị một quyền đánh chết.Người thứ tư này, bị đánh vỡ đạo tâm sao? Có cần đỉnh như vậy không?Ngay cả đám Diệp Lạc cũng hơi hoảng sợ.Sẽ không thực sự bị sư muội nhà bọn họ đánh vỡ đạo tâm đấy chứ.Sở Hòa đi ra không để ý mọi người ở đây.Hắn ta đi ra, lấy một lát bùa bên hông ra, miệng niệm chú ngữ.Lá bùa trong tay hóa thành hỏa quang, phóng lên trời, chiếu sáng cả bầu trời,sau đó chậm rãi biến mất.“Ta không bị phế, ta không bị phế…”Sở Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm.Trong mắt có kích động.Có trời mới biết hắn ta ở trong bí cảnh cỡ nhỏ mười phút đã xảy ra chuyện gì.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết lập bàn cờ, hắn ta đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết,giống như đối mặt với Thiên Địa một phương.Ở trước mặt Thiên Địa, Sở Hòa cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, khiến hắn tacông kích Đạm Đài Lạc Tuyết hắn ta đều không làm được.Khi hắn ta gian nan dấy lên dũng khí, muốn tấn công Đạm Đài Lạc Tuyết, ởtrong bàn cờ, phù lục chi thuật của hắn ta đều không dùng được, giống như bịlực lượng Thiên Địa trấn áp.Hơn mười phút này, đánh Sở Hòa đạo tâm sắp sụp đổ.Lần đầu tiên trong đời gặp phải loại chuyện này.Ngoại trừ đối mặt với Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ bé đi ra, hắn ta càng nghi ngờđối với phù lục chi thuật của mình, người ta đều chưa ra tay, phù lục chi thuậtcủa hắn ta đã bị đánh bại, đây mới là mấu chốt đạo tâm của hắn ta sụp đổ.Sau khi đi ra bí cảnh, phù lục chi thuật của hắn ta còn có hiệu lực, khiến đạotâm ở ranh giới sụp đổ hơi củng cố một chút.Chẳng qua vẫn không tốt hơn chỗ nào.Ít nhất…Sở Hòa không muốn lại tu phù lục chi thuật nữa.“Sư tôn, con muốn thay đổi tu đạo…”Bóng dáng Sở Hòa trực tiếp bay lên trời, không có ý định chào hỏi với NgôViệt.Sau khi Sở Hòa rời đi.Lối vào bí cảnh lại trào ra dao động.Đạm Đài Lạc Tuyết chậm rãi đi ra.Nàng vừa đi ra.Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nàng.“Nhìn ta làm gì.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhíu mày, nghi ngờ nói…Lầu các, chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều nghi ngờ.Nhìn một lát đã bị ngắt, sao bọn họ có thể không nghi ngờ.Bọn họ cũng đi qua hỏi liên minh tu tiên giả, nhận được kết luận là chính bọnhọ cũng không biết tình hình gì, hình như là thủ đoạn của đệ tử tông môn ẩn thếĐông Châu kia trực tiếp đoạn tuyệt bí cảnh.Chuyện này khiến bọn họ vô cùng sốt ruột.Bọn họ có thể loáng thoáng đoán được.Đệ tử của tông môn ẩn thế này càng thêm bất phàm, hơn nữa thủ đoạn vô cùnghuyền diệu.Nhưng bọn họ không thể nhìn thấy.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu không phải không muốn hỏi SởDuyên.Nhưng…Nhưng bọn họ không dám hỏi.Mấy người khẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên ngồi khoanh chân trước bàn, nhắm mắt dưỡng thần, thảnnhiên hờ hững, từ đầu tới cuối không nhìn hạt châu, giống như vô cùng tintưởng đệ tử nhà mình.Mấy bọn họ không dám đi quấy rầy Sở Duyên đang nhắm mắt dưỡng thần, chỉcó thể đợi ở một bên.Cuối cùng, đợi mười mấy phút.Có tin tức truyền tới.Đạm Đài Lạc Tuyết thắng.Hơn nữa thiếu chút nữa đánh đệ tử của Hoán Tiên Các đạo tâm sụp đổ.Chuyện này nói một câu vô cùng đơn giản, lại khiến mấy người đều rơi vàokinh ngạc.Muốn đánh bại một người rất đơn giản.Muốn đánh vỡ đạo tâm của một người, thì rất khó.Trừ phi đạo tâm của người nọ bất ổn.Nếu không muốn đánh vỡ đạo tâm, quá khó khăn.Thứ như đạo tâm, cùng nghĩa với chính mình.Bị đánh vỡ đạo tâm, không khác gì mình bị đánh bại.Nhưng vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, vậy mà đánh đối thủ thiếu chút nữa vỡđạo tâm…Thủ đoạn của đệ tử Vô Đạo Tông, hẳn là có nhiều đặc thù? Rất cường đại sao?“Đáng ghét! Vậy mà lần này không thấy được, đúng là quá đáng tiếc!”“Không thấy thì không thấy, vị đệ tử của Vô Đạo Tông này, chắc chắn là dùngmột loại đạo pháp khác, trước khi chúng ta không thể quan sát, hẳn là thấynhững đường vân kim sắc? Các ngươi người nào nhìn ra được, những đườngvân kim sắc này là gì?”