Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 324: Man hoàng rất trâu 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta cũng tán thành những lời này của Đạm Đài Lạc Tuyết.Cho nên kế tiếp, cần chiến đấu với những Thiên Kiêu có danh tiếng lớn, thanhdanh mới có thể nhanh chóng tăng lên.Đám đại sư huynh cần tăng thanh danh, hắn ta là tông chủ tương lai của Vô ĐạoTông càng cần hơn nữa.Đáng tiếc.Diệp Vũ có tiếng tăm kia bị lão tam đánh bại mất.Nhưng mà Trung Châu còn không ít Thiên Kiêu.Kế tiếp, cuộc chiến của hắn ta không còn giống như trước nữa.Ít nhất phải đánh lòe loẹt một chút, có lẽ như vậy mới trợ giúp thanh danh củahắn ta tăng lên.“Đại sư huynh, lượt so đấu kế tiếp là lúc nào thế? Hôm nay hẳn là còn hai đợtso đấu nữa đúng không?”Trương Hàn ngẩng đầu hỏi.“Không nhanh như vậy, ngồi một lát đi, chúng ta đánh nhanh, không có nghĩanhững người khác cũng đánh nhanh.”Diệp Lạc lắc đầu, xua tay nói.“Ừm, đại sư huynh, huynh có thể nói xem những Thiên Kiêu nào nổi tiếng, nhưvậy cũng thuận tiện khi chúng ta ghép đôi, có chuẩn bị.”Trương Hàn nghĩ một lát, mở miệng nói.“Tìm họ Diệp Lâm Tiêu Tô là được, những người này dù ít dù nhiều cũng cóchút danh tiếng.”Diệp Lạc trầm tư một lát, mở miệng nói.Trương Hàn ngẩn người.Tìm Diệp Lâm Tiêu Tô…Đơn giản như thế sao?Trương Hàn còn định hỏi gì đó.Nhưng thấy Diệp Lạc bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, hắn ta không dám nói gìnữa, chỉ có thể im lặng ngồi xuống.Cách đó không xa một chấp sự của liên minh tu tiên giả nhìn bốn đệ tử của VôĐạo Tông ngồi khoanh chân, không nhịn được hít sâu một hơi.Bốn đệ tử của Vô Đạo Tông, quả nhiên không phải người.So đấu với nhau, còn so xem ai đấu nhanh hơn.Người nào nhanh hơn, đối thủ của người đó sẽ càng thảm hơn.Nếu là như vậy còn chưa tính.Man hoàng kia thì càng khủng bố.Lão ta tận mắt nhìn thấy đối thủ của man hoàng kia quỳ gối trước mặt trưởngbối tông môn nhà mình, cầu xin không đi đối chiến với man hoàng.Trưởng bối của tông môn kia vốn bận tâm tới mặt mũi của tông môn, cố chấpmuốn đối thủ kia đi đối chiến với man hoàng Tô Càn Nguyên.Nhưng không nghĩ tới vậy mà người nọ lấy cái chết ra để uy hiếp.Trong tình huống bất đắc dĩ, trưởng bối của tông môn kia chỉ có thể lựa chọnđồng ý, lựa chọn đầu hàng.Nghĩ tới chuyện này.Chấp sự này ngoại trừ lắc đầu, thì không còn lời nào khác muốn nói, chỉ có thểkêu to trong lòng man hoàng rất trâu…Trên đảo nhỏ.Cách cửa vào bí cảnh cỡ trung không xa.Chấp sự kia ở phía xa nhìn bốn đệ tử của Vô Đạo Tông.Bỗng nhiên, một tia lưu quang bay từ đằng xa tới, rơi bên cạnh chấp sự.Lưu quang tiêu tán, biểu lộ ra cơ thể, là một chấp sự khác.“Ngươi không đi chủ trì so đấu bên kia, tới nơi này làm gì?”“Trần chấp sự” vừa nhìn thấy bốn đệ tử của Vô Đạo Tông ở phía xa nhíu màyhỏi.“Bên kia đều đã kết thúc, chuẩn bị tiến vào lượt kế tiếp, ta tới đưa danh sách.Một chấp sự khác chán muốn chết nói.“Ngươi đang đùa giỡn gì thế? Lúc này mới qua bao lâu? Đã kết thúc vòng nàyrồi sao?”Trần chấp sự trợn to mắt, cảm thấy đối phương đang nói đùa.“Người nào nói đùa với ngươi, danh sách lượt tiếp theo đều đã chuẩn bị ra, vậymà nói đùa với ngươi ư?”Chấp sự kia trợn trừng mắt, cũng chẳng muốn giải thích gì thêm.Trực tiếp tung ra một tia kim quang rơi xuống trước mặt Trần chấp sự.Trần chấp sự nhận lấy, cẩn thận đọc một lát, vẻ mặt kỳ lạ.Thực sự là danh sách so đấu lượt kế tiếp.Nhưng sao có thể có chuyện này.Kết thúc một vòng nhanh như thế ư?Lúc này mới qua bao lâu.Đối mặt với mê mang của Trần chấp sự.Chấp sự kia giống như đã nhìn ra.“Lúc trước vùng đất chỗ các ngươi được bày trận pháp đoạn tuyệt, ngươi khôngnghe thấy rất bình thường, đám đệ tử của tông môn ẩn thế Trung Châu, khôngbiết có phải bị Vô Đạo Tông kích thích hay không, đánh vô cùng hung ác.”“Một người trong đó dùng lực quá mạnh, trực tiếp đánh bạo bí cảnh, dẫn tới bícảnh xung quanh cùng nổ mạnh, không biết làm bao nhiêu người bị thương.”“Lần này phần lớn mọi người không cần so đấu, trực tiếp tiến vào vòng thi đấutop 1000.”Chấp sự kia có chút bất đắc dĩ nói.Nghe thấy những lời này.Trần chấp sự im lặng một lát.Không biết nên nói gì.Một người dùng lực quá mạnh, đánh bạo bí cảnh, còn dẫn tới đánh bạo bí cảnhxung quanh…Chuyện này…Cừ thật.Đây là có thù oán với đệ tử của Thánh Địa đúng không.Lão ta dám đánh cược, tất cả những người bị thương đều là đệ tử của ThánhĐịa, đám đệ tử của tông môn ẩn thế tuyệt đối không bị thương một người.Nhưng mà đám Thánh Địa biết rõ chuyện này, chỉ có thể cắn môi nhịn xuống,người nào dám đắc tội tông môn ẩn thế.“Cho nên, danh sách kế tiếp là danh sách thi đấu top 1000 sao?”Trần chấp sự hít sâu một hơi, nói.“Không sai, một lát nữa sẽ bắt đầu, tự ngươi nói với mấy đại nhân của Vô ĐạoTông đi, ta phải đi trước.”Chấp sự kia nói như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người rời đi, không chần chừ một giây
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta cũng tán thành những lời này của Đạm Đài Lạc Tuyết.Cho nên kế tiếp, cần chiến đấu với những Thiên Kiêu có danh tiếng lớn, thanhdanh mới có thể nhanh chóng tăng lên.Đám đại sư huynh cần tăng thanh danh, hắn ta là tông chủ tương lai của Vô ĐạoTông càng cần hơn nữa.Đáng tiếc.Diệp Vũ có tiếng tăm kia bị lão tam đánh bại mất.Nhưng mà Trung Châu còn không ít Thiên Kiêu.Kế tiếp, cuộc chiến của hắn ta không còn giống như trước nữa.Ít nhất phải đánh lòe loẹt một chút, có lẽ như vậy mới trợ giúp thanh danh củahắn ta tăng lên.“Đại sư huynh, lượt so đấu kế tiếp là lúc nào thế? Hôm nay hẳn là còn hai đợtso đấu nữa đúng không?”Trương Hàn ngẩng đầu hỏi.“Không nhanh như vậy, ngồi một lát đi, chúng ta đánh nhanh, không có nghĩanhững người khác cũng đánh nhanh.”Diệp Lạc lắc đầu, xua tay nói.“Ừm, đại sư huynh, huynh có thể nói xem những Thiên Kiêu nào nổi tiếng, nhưvậy cũng thuận tiện khi chúng ta ghép đôi, có chuẩn bị.”Trương Hàn nghĩ một lát, mở miệng nói.“Tìm họ Diệp Lâm Tiêu Tô là được, những người này dù ít dù nhiều cũng cóchút danh tiếng.”Diệp Lạc trầm tư một lát, mở miệng nói.Trương Hàn ngẩn người.Tìm Diệp Lâm Tiêu Tô…Đơn giản như thế sao?Trương Hàn còn định hỏi gì đó.Nhưng thấy Diệp Lạc bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, hắn ta không dám nói gìnữa, chỉ có thể im lặng ngồi xuống.Cách đó không xa một chấp sự của liên minh tu tiên giả nhìn bốn đệ tử của VôĐạo Tông ngồi khoanh chân, không nhịn được hít sâu một hơi.Bốn đệ tử của Vô Đạo Tông, quả nhiên không phải người.So đấu với nhau, còn so xem ai đấu nhanh hơn.Người nào nhanh hơn, đối thủ của người đó sẽ càng thảm hơn.Nếu là như vậy còn chưa tính.Man hoàng kia thì càng khủng bố.Lão ta tận mắt nhìn thấy đối thủ của man hoàng kia quỳ gối trước mặt trưởngbối tông môn nhà mình, cầu xin không đi đối chiến với man hoàng.Trưởng bối của tông môn kia vốn bận tâm tới mặt mũi của tông môn, cố chấpmuốn đối thủ kia đi đối chiến với man hoàng Tô Càn Nguyên.Nhưng không nghĩ tới vậy mà người nọ lấy cái chết ra để uy hiếp.Trong tình huống bất đắc dĩ, trưởng bối của tông môn kia chỉ có thể lựa chọnđồng ý, lựa chọn đầu hàng.Nghĩ tới chuyện này.Chấp sự này ngoại trừ lắc đầu, thì không còn lời nào khác muốn nói, chỉ có thểkêu to trong lòng man hoàng rất trâu…Trên đảo nhỏ.Cách cửa vào bí cảnh cỡ trung không xa.Chấp sự kia ở phía xa nhìn bốn đệ tử của Vô Đạo Tông.Bỗng nhiên, một tia lưu quang bay từ đằng xa tới, rơi bên cạnh chấp sự.Lưu quang tiêu tán, biểu lộ ra cơ thể, là một chấp sự khác.“Ngươi không đi chủ trì so đấu bên kia, tới nơi này làm gì?”“Trần chấp sự” vừa nhìn thấy bốn đệ tử của Vô Đạo Tông ở phía xa nhíu màyhỏi.“Bên kia đều đã kết thúc, chuẩn bị tiến vào lượt kế tiếp, ta tới đưa danh sách.Một chấp sự khác chán muốn chết nói.“Ngươi đang đùa giỡn gì thế? Lúc này mới qua bao lâu? Đã kết thúc vòng nàyrồi sao?”Trần chấp sự trợn to mắt, cảm thấy đối phương đang nói đùa.“Người nào nói đùa với ngươi, danh sách lượt tiếp theo đều đã chuẩn bị ra, vậymà nói đùa với ngươi ư?”Chấp sự kia trợn trừng mắt, cũng chẳng muốn giải thích gì thêm.Trực tiếp tung ra một tia kim quang rơi xuống trước mặt Trần chấp sự.Trần chấp sự nhận lấy, cẩn thận đọc một lát, vẻ mặt kỳ lạ.Thực sự là danh sách so đấu lượt kế tiếp.Nhưng sao có thể có chuyện này.Kết thúc một vòng nhanh như thế ư?Lúc này mới qua bao lâu.Đối mặt với mê mang của Trần chấp sự.Chấp sự kia giống như đã nhìn ra.“Lúc trước vùng đất chỗ các ngươi được bày trận pháp đoạn tuyệt, ngươi khôngnghe thấy rất bình thường, đám đệ tử của tông môn ẩn thế Trung Châu, khôngbiết có phải bị Vô Đạo Tông kích thích hay không, đánh vô cùng hung ác.”“Một người trong đó dùng lực quá mạnh, trực tiếp đánh bạo bí cảnh, dẫn tới bícảnh xung quanh cùng nổ mạnh, không biết làm bao nhiêu người bị thương.”“Lần này phần lớn mọi người không cần so đấu, trực tiếp tiến vào vòng thi đấutop 1000.”Chấp sự kia có chút bất đắc dĩ nói.Nghe thấy những lời này.Trần chấp sự im lặng một lát.Không biết nên nói gì.Một người dùng lực quá mạnh, đánh bạo bí cảnh, còn dẫn tới đánh bạo bí cảnhxung quanh…Chuyện này…Cừ thật.Đây là có thù oán với đệ tử của Thánh Địa đúng không.Lão ta dám đánh cược, tất cả những người bị thương đều là đệ tử của ThánhĐịa, đám đệ tử của tông môn ẩn thế tuyệt đối không bị thương một người.Nhưng mà đám Thánh Địa biết rõ chuyện này, chỉ có thể cắn môi nhịn xuống,người nào dám đắc tội tông môn ẩn thế.“Cho nên, danh sách kế tiếp là danh sách thi đấu top 1000 sao?”Trần chấp sự hít sâu một hơi, nói.“Không sai, một lát nữa sẽ bắt đầu, tự ngươi nói với mấy đại nhân của Vô ĐạoTông đi, ta phải đi trước.”Chấp sự kia nói như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người rời đi, không chần chừ một giây
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta cũng tán thành những lời này của Đạm Đài Lạc Tuyết.Cho nên kế tiếp, cần chiến đấu với những Thiên Kiêu có danh tiếng lớn, thanhdanh mới có thể nhanh chóng tăng lên.Đám đại sư huynh cần tăng thanh danh, hắn ta là tông chủ tương lai của Vô ĐạoTông càng cần hơn nữa.Đáng tiếc.Diệp Vũ có tiếng tăm kia bị lão tam đánh bại mất.Nhưng mà Trung Châu còn không ít Thiên Kiêu.Kế tiếp, cuộc chiến của hắn ta không còn giống như trước nữa.Ít nhất phải đánh lòe loẹt một chút, có lẽ như vậy mới trợ giúp thanh danh củahắn ta tăng lên.“Đại sư huynh, lượt so đấu kế tiếp là lúc nào thế? Hôm nay hẳn là còn hai đợtso đấu nữa đúng không?”Trương Hàn ngẩng đầu hỏi.“Không nhanh như vậy, ngồi một lát đi, chúng ta đánh nhanh, không có nghĩanhững người khác cũng đánh nhanh.”Diệp Lạc lắc đầu, xua tay nói.“Ừm, đại sư huynh, huynh có thể nói xem những Thiên Kiêu nào nổi tiếng, nhưvậy cũng thuận tiện khi chúng ta ghép đôi, có chuẩn bị.”Trương Hàn nghĩ một lát, mở miệng nói.“Tìm họ Diệp Lâm Tiêu Tô là được, những người này dù ít dù nhiều cũng cóchút danh tiếng.”Diệp Lạc trầm tư một lát, mở miệng nói.Trương Hàn ngẩn người.Tìm Diệp Lâm Tiêu Tô…Đơn giản như thế sao?Trương Hàn còn định hỏi gì đó.Nhưng thấy Diệp Lạc bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, hắn ta không dám nói gìnữa, chỉ có thể im lặng ngồi xuống.Cách đó không xa một chấp sự của liên minh tu tiên giả nhìn bốn đệ tử của VôĐạo Tông ngồi khoanh chân, không nhịn được hít sâu một hơi.Bốn đệ tử của Vô Đạo Tông, quả nhiên không phải người.So đấu với nhau, còn so xem ai đấu nhanh hơn.Người nào nhanh hơn, đối thủ của người đó sẽ càng thảm hơn.Nếu là như vậy còn chưa tính.Man hoàng kia thì càng khủng bố.Lão ta tận mắt nhìn thấy đối thủ của man hoàng kia quỳ gối trước mặt trưởngbối tông môn nhà mình, cầu xin không đi đối chiến với man hoàng.Trưởng bối của tông môn kia vốn bận tâm tới mặt mũi của tông môn, cố chấpmuốn đối thủ kia đi đối chiến với man hoàng Tô Càn Nguyên.Nhưng không nghĩ tới vậy mà người nọ lấy cái chết ra để uy hiếp.Trong tình huống bất đắc dĩ, trưởng bối của tông môn kia chỉ có thể lựa chọnđồng ý, lựa chọn đầu hàng.Nghĩ tới chuyện này.Chấp sự này ngoại trừ lắc đầu, thì không còn lời nào khác muốn nói, chỉ có thểkêu to trong lòng man hoàng rất trâu…Trên đảo nhỏ.Cách cửa vào bí cảnh cỡ trung không xa.Chấp sự kia ở phía xa nhìn bốn đệ tử của Vô Đạo Tông.Bỗng nhiên, một tia lưu quang bay từ đằng xa tới, rơi bên cạnh chấp sự.Lưu quang tiêu tán, biểu lộ ra cơ thể, là một chấp sự khác.“Ngươi không đi chủ trì so đấu bên kia, tới nơi này làm gì?”“Trần chấp sự” vừa nhìn thấy bốn đệ tử của Vô Đạo Tông ở phía xa nhíu màyhỏi.“Bên kia đều đã kết thúc, chuẩn bị tiến vào lượt kế tiếp, ta tới đưa danh sách.Một chấp sự khác chán muốn chết nói.“Ngươi đang đùa giỡn gì thế? Lúc này mới qua bao lâu? Đã kết thúc vòng nàyrồi sao?”Trần chấp sự trợn to mắt, cảm thấy đối phương đang nói đùa.“Người nào nói đùa với ngươi, danh sách lượt tiếp theo đều đã chuẩn bị ra, vậymà nói đùa với ngươi ư?”Chấp sự kia trợn trừng mắt, cũng chẳng muốn giải thích gì thêm.Trực tiếp tung ra một tia kim quang rơi xuống trước mặt Trần chấp sự.Trần chấp sự nhận lấy, cẩn thận đọc một lát, vẻ mặt kỳ lạ.Thực sự là danh sách so đấu lượt kế tiếp.Nhưng sao có thể có chuyện này.Kết thúc một vòng nhanh như thế ư?Lúc này mới qua bao lâu.Đối mặt với mê mang của Trần chấp sự.Chấp sự kia giống như đã nhìn ra.“Lúc trước vùng đất chỗ các ngươi được bày trận pháp đoạn tuyệt, ngươi khôngnghe thấy rất bình thường, đám đệ tử của tông môn ẩn thế Trung Châu, khôngbiết có phải bị Vô Đạo Tông kích thích hay không, đánh vô cùng hung ác.”“Một người trong đó dùng lực quá mạnh, trực tiếp đánh bạo bí cảnh, dẫn tới bícảnh xung quanh cùng nổ mạnh, không biết làm bao nhiêu người bị thương.”“Lần này phần lớn mọi người không cần so đấu, trực tiếp tiến vào vòng thi đấutop 1000.”Chấp sự kia có chút bất đắc dĩ nói.Nghe thấy những lời này.Trần chấp sự im lặng một lát.Không biết nên nói gì.Một người dùng lực quá mạnh, đánh bạo bí cảnh, còn dẫn tới đánh bạo bí cảnhxung quanh…Chuyện này…Cừ thật.Đây là có thù oán với đệ tử của Thánh Địa đúng không.Lão ta dám đánh cược, tất cả những người bị thương đều là đệ tử của ThánhĐịa, đám đệ tử của tông môn ẩn thế tuyệt đối không bị thương một người.Nhưng mà đám Thánh Địa biết rõ chuyện này, chỉ có thể cắn môi nhịn xuống,người nào dám đắc tội tông môn ẩn thế.“Cho nên, danh sách kế tiếp là danh sách thi đấu top 1000 sao?”Trần chấp sự hít sâu một hơi, nói.“Không sai, một lát nữa sẽ bắt đầu, tự ngươi nói với mấy đại nhân của Vô ĐạoTông đi, ta phải đi trước.”Chấp sự kia nói như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người rời đi, không chần chừ một giây