Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 326: Vi sư nhìn thấu sự kiên cường của ngươi 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Mấy ngàn tuyển thủ tham chiến đều được bao phủ trong pháp trận chuẩn bị đitới khu vực chiến đấu, chuẩn bị chuyện chiến đấu.Mà ở bên ngoài đất trống.Một lầu các khổng lồ đang thong thả bay tới gần khu đất trống.Lầu các rơi xuống cách không xa, thì đỗ lại.Tầng hai lầu các, rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đều đứng dậy, ở bậc thềmtầng hai ngắm nhìn khu đất trống phía xa.Với nhãn lực của bọn họ, muốn xuyên qua khoảng cách này nhìn bên khu đấttrống, vô cùng đơn giản.“Chậc chậc, chỉ còn mấy nghìn người, có lẽ Đại Bỉ vạn tông lần này sắp kếtthúc.”“Gặp mấy tông môn ẩn thế Trung Châu trời giáng ngũ lôi oanh, làm càn rỡ, mẹnó, kích nổ bí cảnh cỡ nhỏ, dẫn tới toàn bộ bí cảnh cùng bùng nổ, loại chuyệnnày cũng có thể làm được, không hổ là tông môn ẩn thế!”“Đệ tử tông ta vốn có cơ hội đạt thành tích top trăm trong Đại Bỉ vạn tông lầnnày! Kết quả bí cảnh của đệ tử tông ta ở quá gần bí cảnh nổ mạnh kia, nổ quáhung hãn, thiếu chút nữa nổ luôn không còn, may mà ta cho nó vật bảo mệnh.”“Đúng thế! Nhìn đệ tử tông môn ẩn thế Đông Châu người ta xem, cho dù đánhbạo bí cảnh cỡ nhỏ cũng không phát hiện ra chuyện gì, đám đệ tử của tông mônẩn thế Trung Châu bỏ đi kia, còn chơi kích nổ toàn bộ bí cảnh…”“Thấy các ngươi có nhiều ý kiến với tông môn ẩn thế Trung Châu kia như vậy,đại biểu của bọn họ ở ngay tầng ba, sao không thấy các ngươi qua đó nói ý kiếnvới bọn họ?”“Ở ngay tầng ba đúng không? Đi thôi, đi một chút, người nào không đi ngườiđó là con chó nhỏ!”“?”Rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đang nói chuyện với nhau.Trong lời nói tràn ngập bất mãn đối với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu kia.Ngươi nói xem đệ tử nhà ngươi không cẩn thận đánh bạo tất cả bí cảnh, làm bịthương phần lớn đệ tử của bọn họ, vậy thì bị thương đi, nhưng tốt xấu gì cũngphải cho bọn họ câu trả lời chứ.Nhưng ngươi không nói một câu nào, sao các Thánh Địa có thể cam tâm.Nhưng đối mặt với tông môn ẩn thế khổng lồ, bọn họ chỉ có thể nén giận.Chẳng qua bất mãn đối với tông môn ẩn thế Trung Châu càng ngày càng đậmhơn.Đặc biệt là họ Lâm nào đấy, dưới sự mê hoặc của tông chủ Thánh Địa chuẩn bịtrốn chạy đến Đông Châu, rất nhiều tông chủ Thánh Địa càng ngày càng bấtmãn.…Bên kia.Chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế và Sở Duyên, Tô Hề, Ngao Ngự cũng đi tớibậc thềm ở tầng ba, ở phía xa ngắm nhìn khu đất trống.Tu vi của Sở Duyên không cao, hắn không thể thấy được rõ ràng, chỉ có thểnhìn thấy mơ hồ.Điều này khiến Sở Duyên cảm thấy mình như bị cận thị.“Thôi, nhìn cái gì, mặc cho số phận đi, bốn đệ tử chỉ cần một người tiến vào top1000, vậy thì hoàn toàn không thiệt.”Sở Duyên nói thầm trong lòng.Nghĩ như vậy, hắn chẳng muốn nhìn nữa.Định đi vào trong điện, ngồi thiền một lát, đợi có kết quả so đấu.Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Tô Hề bên cạnh, sửng sốt một lát.Ta nói này, ta là sư tôn đều không thể nhìn thấy, một đồ đệ phàm nhân nhưngươi còn có thể nhìn thấy được ư?Còn giả vờ rất giống, thiếu chút nữa ta thực sự nghĩ ngươi có Thiên Lý Nhãn,nhìn thấy bên kia.Đây là sợ hắn nói gì.Cho nên đệ tử này thẹn thùng, mới làm bộ làm tịch, khiến hắn cảm thấy xemđược đúng không?Sở Duyên không khỏi khẽ lắc đầu.“Hề Nhi, đi vào cùng sư tôn đi.”Sở Duyên bày tỏ, vi sư nhìn thấu sự kiên cường của ngươi.Hắn xua tay, dẫn đầu cất bước đi vào trong lầu các.Tô Hề ở tại chỗ vẻ mặt sững sờ, đi vào sao?Không nhìn các sư huynh sư tỷ so đấu à?Nàng không biết vì sao mình có thể nhìn được phía xa.Hình như…Chỉ cần nàng nắm Hải Tinh kia, có thể tăng thị lực.Nhưng vì sao sư tôn lại bảo nàng đi vào?Tô Hề cảm thấy nghi ngờ, nhưng nàng không dám làm trái mệnh lệnh của sưtôn, cất Hải Tinh vào túi trữ vật, hai tay nắm chặt góc áo, đi trở về lầu các.Ngao Ngự thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũng vội vàng trở về, không dám nhìnnữa.Đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũngcảm thấy kinh ngạc.“Chuyện này… Chẳng lẽ Sở tiền bối không nhìn so đấu kế tiếp sao?”“Hay là nói, Sở tiền bối cảm thấy đệ tử Vô Đạo Tông sẽ thắng, cho nên nhìnhay không đều không sao cả?”“A, lần trước khi Sở tiền bối đối mặt với cuộc chiến của Diệp Vũ và Tô CànNguyên, hình như cũng như vậy.”“Nào, mau nhìn xem, lần này đệ tử của Vô Đạo Tông sẽ đấu với ai…”“Bốn người vô danh, Sở tiền bối chẳng muốn xem rất bình thường, đến lượt tacó lẽ cũng chẳng muốn xem, với thực lực của bốn đệ tử Vô Đạo Tông, chỉ sợ lạilà chiến đấu nghiền áp.”“Bốn đệ tử đều không tốn nhiều thời gian sẽ giải quyết xong chiến đấu ấy chứ?”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều truyền âm nói chuyện vớinhau.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Mấy ngàn tuyển thủ tham chiến đều được bao phủ trong pháp trận chuẩn bị đitới khu vực chiến đấu, chuẩn bị chuyện chiến đấu.Mà ở bên ngoài đất trống.Một lầu các khổng lồ đang thong thả bay tới gần khu đất trống.Lầu các rơi xuống cách không xa, thì đỗ lại.Tầng hai lầu các, rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đều đứng dậy, ở bậc thềmtầng hai ngắm nhìn khu đất trống phía xa.Với nhãn lực của bọn họ, muốn xuyên qua khoảng cách này nhìn bên khu đấttrống, vô cùng đơn giản.“Chậc chậc, chỉ còn mấy nghìn người, có lẽ Đại Bỉ vạn tông lần này sắp kếtthúc.”“Gặp mấy tông môn ẩn thế Trung Châu trời giáng ngũ lôi oanh, làm càn rỡ, mẹnó, kích nổ bí cảnh cỡ nhỏ, dẫn tới toàn bộ bí cảnh cùng bùng nổ, loại chuyệnnày cũng có thể làm được, không hổ là tông môn ẩn thế!”“Đệ tử tông ta vốn có cơ hội đạt thành tích top trăm trong Đại Bỉ vạn tông lầnnày! Kết quả bí cảnh của đệ tử tông ta ở quá gần bí cảnh nổ mạnh kia, nổ quáhung hãn, thiếu chút nữa nổ luôn không còn, may mà ta cho nó vật bảo mệnh.”“Đúng thế! Nhìn đệ tử tông môn ẩn thế Đông Châu người ta xem, cho dù đánhbạo bí cảnh cỡ nhỏ cũng không phát hiện ra chuyện gì, đám đệ tử của tông mônẩn thế Trung Châu bỏ đi kia, còn chơi kích nổ toàn bộ bí cảnh…”“Thấy các ngươi có nhiều ý kiến với tông môn ẩn thế Trung Châu kia như vậy,đại biểu của bọn họ ở ngay tầng ba, sao không thấy các ngươi qua đó nói ý kiếnvới bọn họ?”“Ở ngay tầng ba đúng không? Đi thôi, đi một chút, người nào không đi ngườiđó là con chó nhỏ!”“?”Rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đang nói chuyện với nhau.Trong lời nói tràn ngập bất mãn đối với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu kia.Ngươi nói xem đệ tử nhà ngươi không cẩn thận đánh bạo tất cả bí cảnh, làm bịthương phần lớn đệ tử của bọn họ, vậy thì bị thương đi, nhưng tốt xấu gì cũngphải cho bọn họ câu trả lời chứ.Nhưng ngươi không nói một câu nào, sao các Thánh Địa có thể cam tâm.Nhưng đối mặt với tông môn ẩn thế khổng lồ, bọn họ chỉ có thể nén giận.Chẳng qua bất mãn đối với tông môn ẩn thế Trung Châu càng ngày càng đậmhơn.Đặc biệt là họ Lâm nào đấy, dưới sự mê hoặc của tông chủ Thánh Địa chuẩn bịtrốn chạy đến Đông Châu, rất nhiều tông chủ Thánh Địa càng ngày càng bấtmãn.…Bên kia.Chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế và Sở Duyên, Tô Hề, Ngao Ngự cũng đi tớibậc thềm ở tầng ba, ở phía xa ngắm nhìn khu đất trống.Tu vi của Sở Duyên không cao, hắn không thể thấy được rõ ràng, chỉ có thểnhìn thấy mơ hồ.Điều này khiến Sở Duyên cảm thấy mình như bị cận thị.“Thôi, nhìn cái gì, mặc cho số phận đi, bốn đệ tử chỉ cần một người tiến vào top1000, vậy thì hoàn toàn không thiệt.”Sở Duyên nói thầm trong lòng.Nghĩ như vậy, hắn chẳng muốn nhìn nữa.Định đi vào trong điện, ngồi thiền một lát, đợi có kết quả so đấu.Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Tô Hề bên cạnh, sửng sốt một lát.Ta nói này, ta là sư tôn đều không thể nhìn thấy, một đồ đệ phàm nhân nhưngươi còn có thể nhìn thấy được ư?Còn giả vờ rất giống, thiếu chút nữa ta thực sự nghĩ ngươi có Thiên Lý Nhãn,nhìn thấy bên kia.Đây là sợ hắn nói gì.Cho nên đệ tử này thẹn thùng, mới làm bộ làm tịch, khiến hắn cảm thấy xemđược đúng không?Sở Duyên không khỏi khẽ lắc đầu.“Hề Nhi, đi vào cùng sư tôn đi.”Sở Duyên bày tỏ, vi sư nhìn thấu sự kiên cường của ngươi.Hắn xua tay, dẫn đầu cất bước đi vào trong lầu các.Tô Hề ở tại chỗ vẻ mặt sững sờ, đi vào sao?Không nhìn các sư huynh sư tỷ so đấu à?Nàng không biết vì sao mình có thể nhìn được phía xa.Hình như…Chỉ cần nàng nắm Hải Tinh kia, có thể tăng thị lực.Nhưng vì sao sư tôn lại bảo nàng đi vào?Tô Hề cảm thấy nghi ngờ, nhưng nàng không dám làm trái mệnh lệnh của sưtôn, cất Hải Tinh vào túi trữ vật, hai tay nắm chặt góc áo, đi trở về lầu các.Ngao Ngự thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũng vội vàng trở về, không dám nhìnnữa.Đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũngcảm thấy kinh ngạc.“Chuyện này… Chẳng lẽ Sở tiền bối không nhìn so đấu kế tiếp sao?”“Hay là nói, Sở tiền bối cảm thấy đệ tử Vô Đạo Tông sẽ thắng, cho nên nhìnhay không đều không sao cả?”“A, lần trước khi Sở tiền bối đối mặt với cuộc chiến của Diệp Vũ và Tô CànNguyên, hình như cũng như vậy.”“Nào, mau nhìn xem, lần này đệ tử của Vô Đạo Tông sẽ đấu với ai…”“Bốn người vô danh, Sở tiền bối chẳng muốn xem rất bình thường, đến lượt tacó lẽ cũng chẳng muốn xem, với thực lực của bốn đệ tử Vô Đạo Tông, chỉ sợ lạilà chiến đấu nghiền áp.”“Bốn đệ tử đều không tốn nhiều thời gian sẽ giải quyết xong chiến đấu ấy chứ?”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều truyền âm nói chuyện vớinhau.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Mấy ngàn tuyển thủ tham chiến đều được bao phủ trong pháp trận chuẩn bị đitới khu vực chiến đấu, chuẩn bị chuyện chiến đấu.Mà ở bên ngoài đất trống.Một lầu các khổng lồ đang thong thả bay tới gần khu đất trống.Lầu các rơi xuống cách không xa, thì đỗ lại.Tầng hai lầu các, rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đều đứng dậy, ở bậc thềmtầng hai ngắm nhìn khu đất trống phía xa.Với nhãn lực của bọn họ, muốn xuyên qua khoảng cách này nhìn bên khu đấttrống, vô cùng đơn giản.“Chậc chậc, chỉ còn mấy nghìn người, có lẽ Đại Bỉ vạn tông lần này sắp kếtthúc.”“Gặp mấy tông môn ẩn thế Trung Châu trời giáng ngũ lôi oanh, làm càn rỡ, mẹnó, kích nổ bí cảnh cỡ nhỏ, dẫn tới toàn bộ bí cảnh cùng bùng nổ, loại chuyệnnày cũng có thể làm được, không hổ là tông môn ẩn thế!”“Đệ tử tông ta vốn có cơ hội đạt thành tích top trăm trong Đại Bỉ vạn tông lầnnày! Kết quả bí cảnh của đệ tử tông ta ở quá gần bí cảnh nổ mạnh kia, nổ quáhung hãn, thiếu chút nữa nổ luôn không còn, may mà ta cho nó vật bảo mệnh.”“Đúng thế! Nhìn đệ tử tông môn ẩn thế Đông Châu người ta xem, cho dù đánhbạo bí cảnh cỡ nhỏ cũng không phát hiện ra chuyện gì, đám đệ tử của tông mônẩn thế Trung Châu bỏ đi kia, còn chơi kích nổ toàn bộ bí cảnh…”“Thấy các ngươi có nhiều ý kiến với tông môn ẩn thế Trung Châu kia như vậy,đại biểu của bọn họ ở ngay tầng ba, sao không thấy các ngươi qua đó nói ý kiếnvới bọn họ?”“Ở ngay tầng ba đúng không? Đi thôi, đi một chút, người nào không đi ngườiđó là con chó nhỏ!”“?”Rất nhiều tông chủ của Thánh Địa đang nói chuyện với nhau.Trong lời nói tràn ngập bất mãn đối với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu kia.Ngươi nói xem đệ tử nhà ngươi không cẩn thận đánh bạo tất cả bí cảnh, làm bịthương phần lớn đệ tử của bọn họ, vậy thì bị thương đi, nhưng tốt xấu gì cũngphải cho bọn họ câu trả lời chứ.Nhưng ngươi không nói một câu nào, sao các Thánh Địa có thể cam tâm.Nhưng đối mặt với tông môn ẩn thế khổng lồ, bọn họ chỉ có thể nén giận.Chẳng qua bất mãn đối với tông môn ẩn thế Trung Châu càng ngày càng đậmhơn.Đặc biệt là họ Lâm nào đấy, dưới sự mê hoặc của tông chủ Thánh Địa chuẩn bịtrốn chạy đến Đông Châu, rất nhiều tông chủ Thánh Địa càng ngày càng bấtmãn.…Bên kia.Chỗ tầng ba.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế và Sở Duyên, Tô Hề, Ngao Ngự cũng đi tớibậc thềm ở tầng ba, ở phía xa ngắm nhìn khu đất trống.Tu vi của Sở Duyên không cao, hắn không thể thấy được rõ ràng, chỉ có thểnhìn thấy mơ hồ.Điều này khiến Sở Duyên cảm thấy mình như bị cận thị.“Thôi, nhìn cái gì, mặc cho số phận đi, bốn đệ tử chỉ cần một người tiến vào top1000, vậy thì hoàn toàn không thiệt.”Sở Duyên nói thầm trong lòng.Nghĩ như vậy, hắn chẳng muốn nhìn nữa.Định đi vào trong điện, ngồi thiền một lát, đợi có kết quả so đấu.Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Tô Hề bên cạnh, sửng sốt một lát.Ta nói này, ta là sư tôn đều không thể nhìn thấy, một đồ đệ phàm nhân nhưngươi còn có thể nhìn thấy được ư?Còn giả vờ rất giống, thiếu chút nữa ta thực sự nghĩ ngươi có Thiên Lý Nhãn,nhìn thấy bên kia.Đây là sợ hắn nói gì.Cho nên đệ tử này thẹn thùng, mới làm bộ làm tịch, khiến hắn cảm thấy xemđược đúng không?Sở Duyên không khỏi khẽ lắc đầu.“Hề Nhi, đi vào cùng sư tôn đi.”Sở Duyên bày tỏ, vi sư nhìn thấu sự kiên cường của ngươi.Hắn xua tay, dẫn đầu cất bước đi vào trong lầu các.Tô Hề ở tại chỗ vẻ mặt sững sờ, đi vào sao?Không nhìn các sư huynh sư tỷ so đấu à?Nàng không biết vì sao mình có thể nhìn được phía xa.Hình như…Chỉ cần nàng nắm Hải Tinh kia, có thể tăng thị lực.Nhưng vì sao sư tôn lại bảo nàng đi vào?Tô Hề cảm thấy nghi ngờ, nhưng nàng không dám làm trái mệnh lệnh của sưtôn, cất Hải Tinh vào túi trữ vật, hai tay nắm chặt góc áo, đi trở về lầu các.Ngao Ngự thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũng vội vàng trở về, không dám nhìnnữa.Đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu thấy Sở Duyên trở về lầu các, cũngcảm thấy kinh ngạc.“Chuyện này… Chẳng lẽ Sở tiền bối không nhìn so đấu kế tiếp sao?”“Hay là nói, Sở tiền bối cảm thấy đệ tử Vô Đạo Tông sẽ thắng, cho nên nhìnhay không đều không sao cả?”“A, lần trước khi Sở tiền bối đối mặt với cuộc chiến của Diệp Vũ và Tô CànNguyên, hình như cũng như vậy.”“Nào, mau nhìn xem, lần này đệ tử của Vô Đạo Tông sẽ đấu với ai…”“Bốn người vô danh, Sở tiền bối chẳng muốn xem rất bình thường, đến lượt tacó lẽ cũng chẳng muốn xem, với thực lực của bốn đệ tử Vô Đạo Tông, chỉ sợ lạilà chiến đấu nghiền áp.”“Bốn đệ tử đều không tốn nhiều thời gian sẽ giải quyết xong chiến đấu ấy chứ?”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều truyền âm nói chuyện vớinhau.