Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 346: Đây là pháp lực của tông chủ Vô Đạo Tông để lại sao 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Một lát sau, toàn bộ sợi tơ đều quay về trong quả cầu thủy tinh, quả cầu thủytinh tách ra quang mang đỏ như máu.“Đỏ như máu, nơi này có dấu hiệu sinh linh thời Viễn Cổ phóng thích pháp lực,hẳn là có liên quan tới Bạch Trạch chúng ta đuổi theo, đi liên lạc với điện chủ,nói có tin tức, bảo tất cả tông môn ẩn thế khác phái người tới bên này điều tra.”Người cầm đầu đưa quả cầu thủy tinh cho người bên cạnh, mở miện dặn dò.“Thủ lĩnh, nếu đơn thuần liên hệ điện chủ còn được, nhưng trực tiếp liên hệ vớitông môn ẩn thế khác, có phải quá qua loa rồi không?”Người mặc áo bào trắng bên cạnh do dự nói.“Qua loa sao? Qua loa cũng là chuyện của điện chủ, chúng ta không cần lo lắng,là điện chủ nói, một khi có bất cứ dấu hiệu gì, lập tức liên lạc với hắn và tôngmôn ẩn thế khác.”Người cầm đầu thản nhiên trả lời.“Nhưng mà… Nhưng mà không xác nhận lại sao?”Người mặc áo bào trắng vẫn có chút chần chừ.“Vậy ngươi muốn xác nhận thế nào?”Người cầm đầu nhìn chằm chằm đối phương với ánh mắt sâu xa.“Thủ lĩnh ngươi đợi một lát đi, ta đi tìm loài chim gần đây, lấy trí nhớ của bọnchúng, hẳn là có thể nhìn ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”Người mặc áo bào trắng này trầm tư một lát, đưa ra biện pháp như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người bay vút đi.Người cầm đầu nghe thấy thế, chỉ có thể dừng động tác, để mặc người nọ đi lấytrí nhớ của loài chim gần đây.Khoảng mấy nén nhang xong, người mặc áo bào trắng kia trở về lần nữa, trongtay còn có một loài chim không biết tên.“Có biến, thủ lĩnh, pháp lực lưu lại ở bên này không phải của Bạch Trạch gìđó.”Người mặc áo bào trắng nói, dẫn pháp lực vào trong loài chim này.Trí nhớ của loài chim này lập tức được chiếu ra.Chỉ thấy trong trí nhớ của loài chim này, nó vốn đang tùy ý bay đi, chuẩn bị tìmmột chỗ nghỉ ngơi, bỗng nhiên trong lúc này có long uy kinh khủng cuốn sạchmà tới.Dưới long uy cuốn sạch này.Loài chim này trực tiếp bị ném đi, cơ thể nhanh chóng rơi xuống.Khi rơi xuống tầng trời thấp mới tốt hơn một chút.Ở trong tầm mắt của loài chim này, thấy được một con Thương Long rất to bayqua.Nhìn tới đây, tất cả mọi người mặc áo bào trắng hiểu rõ.Thương Long này, là thần thú hộ pháp của tông môn ẩn thế Đông Châu Vô ĐạoTông.Pháp lực mà quả cầu thủy tinh kia kiểm tra đo lường ra được, rất có khả năng làcủa tông chủ Vô Đạo Tông!Nghe nói sau khi kết thúc Đại Bỉ vạn tông, người của Vô Đạo Tông đã rời khỏiTrung Châu, dãy núi này thực sự là đi về phía Đông Châu.Như vậy mọi chuyện đã thông rồi.Pháp lực lưu lại ở kề bên này, có lẽ là do tông chủ của Vô Đạo Tông tạo ra.“Cái gì chứ, xem ra lại không có manh mối.”“Như vậy phải tìm tới khi nào, Trung Châu rộng như vậy, cho dù mấy tông mônẩn thế đi ra tìm kiếm, cũng khó mà tìm được.”“Đúng vậy, phân tán ra tìm lại càng không có khả năng, nghe nói một trưởnglão cảnh giới Độ Kiếp đụng phải sinh linh tên Bạch Trạch kia, trực tiếp bị giếtchết, chúng ta thực sự tìm được, còn không phải đưa đồ ăn?”“Đúng vậy, chuyện này thực sự là mù quáng tìm…”Đám người mặc áo bào trắng không khỏi oán giận nói.“Đi thôi, chúng ta trở về.”Đối với oán giận của đám người này, người cầm đầu không nói gì thêm, xua tay,bảo mọi người cùng đi về với lão ta.Những lời này vừa nói ra.Tất cả đám người mặc áo bào trắng ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn thủ lĩnh.Bọn họ chỉ cằn nhằn một lúc.Thủ lĩnh này thực sự dẫn bọn họ bãi công mặc kệ sao?Như vậy vừa rồi thì sao?“Không phải? Thủ lĩnh, bọn họ chỉ châm chọc thôi, không cần phải đi đâu.”Người áo trắng ở bên cạnh mở miệng nói.“Không phải chuyện này, chúng ta không cần tiếp tục truy xét nữa, máy thămdò kia có pháp lực của tông chủ Vô Đạo Tông để lại, chúng ta truyền tin này vềlà được, đám điện chủ chắc chắn có hứng thú với chuyện này, có lẽ bọn họ cũngmuốn biết, tông chủ của Vô Đạo Tông tồn tại bao nhiêu năm, mà pháp lực lưulại trong máy thăm dò này hoàn toàn có thể tính toán ra điểm này.”Thủ lĩnh kia trầm giọng nói.Những người khác lập tức hiểu rõ ý của thủ lĩnh.Nhân cơ hội này, bọn họ có thể bình yên trở về, lại có thể nhân cơ hội tranhcông.Nói là nhất cử lưỡng tiện cũng không đủ.Thủ lĩnh thấy tất cả mọi người hiểu rõ ý của lão ta, gật đầu hài lòng, đứng ranhảy lên, đi về phía Vạn Hồn Điện.Những người khác cũng nhao nhao đuổi kịp thủ lĩnh này.…Tốc độ của đám người rất nhanh, tốn mất khoảng nửa ngày, đã quay về tới VạnHồn Điện.Toàn bộ giống như suy nghĩ của thủ lĩnh kia.Điện chủ của Vạn Hồn Điện biết trong máy thăm dò là pháp lực của tông chủVô Đạo Tông lưu lại xong, cũng không trách tội đám người, trái lại còn khenthưởng

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Một lát sau, toàn bộ sợi tơ đều quay về trong quả cầu thủy tinh, quả cầu thủytinh tách ra quang mang đỏ như máu.“Đỏ như máu, nơi này có dấu hiệu sinh linh thời Viễn Cổ phóng thích pháp lực,hẳn là có liên quan tới Bạch Trạch chúng ta đuổi theo, đi liên lạc với điện chủ,nói có tin tức, bảo tất cả tông môn ẩn thế khác phái người tới bên này điều tra.”Người cầm đầu đưa quả cầu thủy tinh cho người bên cạnh, mở miện dặn dò.“Thủ lĩnh, nếu đơn thuần liên hệ điện chủ còn được, nhưng trực tiếp liên hệ vớitông môn ẩn thế khác, có phải quá qua loa rồi không?”Người mặc áo bào trắng bên cạnh do dự nói.“Qua loa sao? Qua loa cũng là chuyện của điện chủ, chúng ta không cần lo lắng,là điện chủ nói, một khi có bất cứ dấu hiệu gì, lập tức liên lạc với hắn và tôngmôn ẩn thế khác.”Người cầm đầu thản nhiên trả lời.“Nhưng mà… Nhưng mà không xác nhận lại sao?”Người mặc áo bào trắng vẫn có chút chần chừ.“Vậy ngươi muốn xác nhận thế nào?”Người cầm đầu nhìn chằm chằm đối phương với ánh mắt sâu xa.“Thủ lĩnh ngươi đợi một lát đi, ta đi tìm loài chim gần đây, lấy trí nhớ của bọnchúng, hẳn là có thể nhìn ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”Người mặc áo bào trắng này trầm tư một lát, đưa ra biện pháp như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người bay vút đi.Người cầm đầu nghe thấy thế, chỉ có thể dừng động tác, để mặc người nọ đi lấytrí nhớ của loài chim gần đây.Khoảng mấy nén nhang xong, người mặc áo bào trắng kia trở về lần nữa, trongtay còn có một loài chim không biết tên.“Có biến, thủ lĩnh, pháp lực lưu lại ở bên này không phải của Bạch Trạch gìđó.”Người mặc áo bào trắng nói, dẫn pháp lực vào trong loài chim này.Trí nhớ của loài chim này lập tức được chiếu ra.Chỉ thấy trong trí nhớ của loài chim này, nó vốn đang tùy ý bay đi, chuẩn bị tìmmột chỗ nghỉ ngơi, bỗng nhiên trong lúc này có long uy kinh khủng cuốn sạchmà tới.Dưới long uy cuốn sạch này.Loài chim này trực tiếp bị ném đi, cơ thể nhanh chóng rơi xuống.Khi rơi xuống tầng trời thấp mới tốt hơn một chút.Ở trong tầm mắt của loài chim này, thấy được một con Thương Long rất to bayqua.Nhìn tới đây, tất cả mọi người mặc áo bào trắng hiểu rõ.Thương Long này, là thần thú hộ pháp của tông môn ẩn thế Đông Châu Vô ĐạoTông.Pháp lực mà quả cầu thủy tinh kia kiểm tra đo lường ra được, rất có khả năng làcủa tông chủ Vô Đạo Tông!Nghe nói sau khi kết thúc Đại Bỉ vạn tông, người của Vô Đạo Tông đã rời khỏiTrung Châu, dãy núi này thực sự là đi về phía Đông Châu.Như vậy mọi chuyện đã thông rồi.Pháp lực lưu lại ở kề bên này, có lẽ là do tông chủ của Vô Đạo Tông tạo ra.“Cái gì chứ, xem ra lại không có manh mối.”“Như vậy phải tìm tới khi nào, Trung Châu rộng như vậy, cho dù mấy tông mônẩn thế đi ra tìm kiếm, cũng khó mà tìm được.”“Đúng vậy, phân tán ra tìm lại càng không có khả năng, nghe nói một trưởnglão cảnh giới Độ Kiếp đụng phải sinh linh tên Bạch Trạch kia, trực tiếp bị giếtchết, chúng ta thực sự tìm được, còn không phải đưa đồ ăn?”“Đúng vậy, chuyện này thực sự là mù quáng tìm…”Đám người mặc áo bào trắng không khỏi oán giận nói.“Đi thôi, chúng ta trở về.”Đối với oán giận của đám người này, người cầm đầu không nói gì thêm, xua tay,bảo mọi người cùng đi về với lão ta.Những lời này vừa nói ra.Tất cả đám người mặc áo bào trắng ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn thủ lĩnh.Bọn họ chỉ cằn nhằn một lúc.Thủ lĩnh này thực sự dẫn bọn họ bãi công mặc kệ sao?Như vậy vừa rồi thì sao?“Không phải? Thủ lĩnh, bọn họ chỉ châm chọc thôi, không cần phải đi đâu.”Người áo trắng ở bên cạnh mở miệng nói.“Không phải chuyện này, chúng ta không cần tiếp tục truy xét nữa, máy thămdò kia có pháp lực của tông chủ Vô Đạo Tông để lại, chúng ta truyền tin này vềlà được, đám điện chủ chắc chắn có hứng thú với chuyện này, có lẽ bọn họ cũngmuốn biết, tông chủ của Vô Đạo Tông tồn tại bao nhiêu năm, mà pháp lực lưulại trong máy thăm dò này hoàn toàn có thể tính toán ra điểm này.”Thủ lĩnh kia trầm giọng nói.Những người khác lập tức hiểu rõ ý của thủ lĩnh.Nhân cơ hội này, bọn họ có thể bình yên trở về, lại có thể nhân cơ hội tranhcông.Nói là nhất cử lưỡng tiện cũng không đủ.Thủ lĩnh thấy tất cả mọi người hiểu rõ ý của lão ta, gật đầu hài lòng, đứng ranhảy lên, đi về phía Vạn Hồn Điện.Những người khác cũng nhao nhao đuổi kịp thủ lĩnh này.…Tốc độ của đám người rất nhanh, tốn mất khoảng nửa ngày, đã quay về tới VạnHồn Điện.Toàn bộ giống như suy nghĩ của thủ lĩnh kia.Điện chủ của Vạn Hồn Điện biết trong máy thăm dò là pháp lực của tông chủVô Đạo Tông lưu lại xong, cũng không trách tội đám người, trái lại còn khenthưởng

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Một lát sau, toàn bộ sợi tơ đều quay về trong quả cầu thủy tinh, quả cầu thủytinh tách ra quang mang đỏ như máu.“Đỏ như máu, nơi này có dấu hiệu sinh linh thời Viễn Cổ phóng thích pháp lực,hẳn là có liên quan tới Bạch Trạch chúng ta đuổi theo, đi liên lạc với điện chủ,nói có tin tức, bảo tất cả tông môn ẩn thế khác phái người tới bên này điều tra.”Người cầm đầu đưa quả cầu thủy tinh cho người bên cạnh, mở miện dặn dò.“Thủ lĩnh, nếu đơn thuần liên hệ điện chủ còn được, nhưng trực tiếp liên hệ vớitông môn ẩn thế khác, có phải quá qua loa rồi không?”Người mặc áo bào trắng bên cạnh do dự nói.“Qua loa sao? Qua loa cũng là chuyện của điện chủ, chúng ta không cần lo lắng,là điện chủ nói, một khi có bất cứ dấu hiệu gì, lập tức liên lạc với hắn và tôngmôn ẩn thế khác.”Người cầm đầu thản nhiên trả lời.“Nhưng mà… Nhưng mà không xác nhận lại sao?”Người mặc áo bào trắng vẫn có chút chần chừ.“Vậy ngươi muốn xác nhận thế nào?”Người cầm đầu nhìn chằm chằm đối phương với ánh mắt sâu xa.“Thủ lĩnh ngươi đợi một lát đi, ta đi tìm loài chim gần đây, lấy trí nhớ của bọnchúng, hẳn là có thể nhìn ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”Người mặc áo bào trắng này trầm tư một lát, đưa ra biện pháp như vậy.Sau khi nói xong, lão ta xoay người bay vút đi.Người cầm đầu nghe thấy thế, chỉ có thể dừng động tác, để mặc người nọ đi lấytrí nhớ của loài chim gần đây.Khoảng mấy nén nhang xong, người mặc áo bào trắng kia trở về lần nữa, trongtay còn có một loài chim không biết tên.“Có biến, thủ lĩnh, pháp lực lưu lại ở bên này không phải của Bạch Trạch gìđó.”Người mặc áo bào trắng nói, dẫn pháp lực vào trong loài chim này.Trí nhớ của loài chim này lập tức được chiếu ra.Chỉ thấy trong trí nhớ của loài chim này, nó vốn đang tùy ý bay đi, chuẩn bị tìmmột chỗ nghỉ ngơi, bỗng nhiên trong lúc này có long uy kinh khủng cuốn sạchmà tới.Dưới long uy cuốn sạch này.Loài chim này trực tiếp bị ném đi, cơ thể nhanh chóng rơi xuống.Khi rơi xuống tầng trời thấp mới tốt hơn một chút.Ở trong tầm mắt của loài chim này, thấy được một con Thương Long rất to bayqua.Nhìn tới đây, tất cả mọi người mặc áo bào trắng hiểu rõ.Thương Long này, là thần thú hộ pháp của tông môn ẩn thế Đông Châu Vô ĐạoTông.Pháp lực mà quả cầu thủy tinh kia kiểm tra đo lường ra được, rất có khả năng làcủa tông chủ Vô Đạo Tông!Nghe nói sau khi kết thúc Đại Bỉ vạn tông, người của Vô Đạo Tông đã rời khỏiTrung Châu, dãy núi này thực sự là đi về phía Đông Châu.Như vậy mọi chuyện đã thông rồi.Pháp lực lưu lại ở kề bên này, có lẽ là do tông chủ của Vô Đạo Tông tạo ra.“Cái gì chứ, xem ra lại không có manh mối.”“Như vậy phải tìm tới khi nào, Trung Châu rộng như vậy, cho dù mấy tông mônẩn thế đi ra tìm kiếm, cũng khó mà tìm được.”“Đúng vậy, phân tán ra tìm lại càng không có khả năng, nghe nói một trưởnglão cảnh giới Độ Kiếp đụng phải sinh linh tên Bạch Trạch kia, trực tiếp bị giếtchết, chúng ta thực sự tìm được, còn không phải đưa đồ ăn?”“Đúng vậy, chuyện này thực sự là mù quáng tìm…”Đám người mặc áo bào trắng không khỏi oán giận nói.“Đi thôi, chúng ta trở về.”Đối với oán giận của đám người này, người cầm đầu không nói gì thêm, xua tay,bảo mọi người cùng đi về với lão ta.Những lời này vừa nói ra.Tất cả đám người mặc áo bào trắng ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn thủ lĩnh.Bọn họ chỉ cằn nhằn một lúc.Thủ lĩnh này thực sự dẫn bọn họ bãi công mặc kệ sao?Như vậy vừa rồi thì sao?“Không phải? Thủ lĩnh, bọn họ chỉ châm chọc thôi, không cần phải đi đâu.”Người áo trắng ở bên cạnh mở miệng nói.“Không phải chuyện này, chúng ta không cần tiếp tục truy xét nữa, máy thămdò kia có pháp lực của tông chủ Vô Đạo Tông để lại, chúng ta truyền tin này vềlà được, đám điện chủ chắc chắn có hứng thú với chuyện này, có lẽ bọn họ cũngmuốn biết, tông chủ của Vô Đạo Tông tồn tại bao nhiêu năm, mà pháp lực lưulại trong máy thăm dò này hoàn toàn có thể tính toán ra điểm này.”Thủ lĩnh kia trầm giọng nói.Những người khác lập tức hiểu rõ ý của thủ lĩnh.Nhân cơ hội này, bọn họ có thể bình yên trở về, lại có thể nhân cơ hội tranhcông.Nói là nhất cử lưỡng tiện cũng không đủ.Thủ lĩnh thấy tất cả mọi người hiểu rõ ý của lão ta, gật đầu hài lòng, đứng ranhảy lên, đi về phía Vạn Hồn Điện.Những người khác cũng nhao nhao đuổi kịp thủ lĩnh này.…Tốc độ của đám người rất nhanh, tốn mất khoảng nửa ngày, đã quay về tới VạnHồn Điện.Toàn bộ giống như suy nghĩ của thủ lĩnh kia.Điện chủ của Vạn Hồn Điện biết trong máy thăm dò là pháp lực của tông chủVô Đạo Tông lưu lại xong, cũng không trách tội đám người, trái lại còn khenthưởng

Chương 346: Đây là pháp lực của tông chủ Vô Đạo Tông để lại sao 1