Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 386: Tô Càn Nguyên tự tin 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Quảng trường đại điện.Lúc này, Tô Càn Nguyên đang vui sướng chạy như điên trên quảng trường đạiđiện.Nửa thân trên hắn ta để trần, tuy có cơ bắp, nhưng không rõ ràng như vậy, thuộcloại tinh luyện, nhìn có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng nếu đánh nhau, cóthể bùng nổ ra lực lượng vô cùng khủng bố.Mà trên tay hắn ta, đang nắm một cái búa tỏa ra ánh sáng.Không phải là Tô Càn Nguyên bị điên, trước đó không lâu, cuối cùng hắn tacũng thuyết phục được cái búa này.Cái búa đã hoàn toàn nhận hắn ra.Thực sự đúng với câu nói kia.Dưa hái xanh không ngọt, nhưng có thể giải khát.Búa không tán thành hắn ta, không chịu nổi hắn ta đeo bám dai dẳng.Cuối cùng không phải là khuất phục rồi.Sau khi nhận được tán thành của cái búa, Tô Càn Nguyên cũng biết tác dụngcủa cái búa này.Cái búa này cũng là linh bảo thượng phẩm, tên là Bàn Không Phủ.Đừng nhìn ở mặt ngoài cái búa này có vẻ phong mang tất lộ, trên thực tế cái búanày vẫn luôn không có bất cứ tác dụng chặt người gì.Phong mang trên cái búa chỉ có tác dụng trang sức, chỉ nhìn xem mà thôi.Tác dụng thực tế là dùng để giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác.Điểm này hoàn toàn có thể bù lại thiếu hụt của Tô Càn Nguyên.Tô Càn Nguyên thiếu nhất là tốc độ.Bàn Không Phủ này có thể giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác, không thể nghi ngờ là giúp Tô Càn Nguyên chế tạo thời cơ chiến đấu.Chỉ cần Tô Càn Nguyên có thể gần sát kẻ địch, như vậy đánh thế nào còn khôngphải do hắn ta định đoạt.Một quyền của hắn ta, ngay cả đại sư huynh và nhị sư huynh đều không muốnđón đỡ.“Cần tìm người so tài mới được!”Tô Càn Nguyên rất muốn tìm người thử sức chiến đấu của hắn ta hiện giờ.Nhưng nghĩ một lát, hắn ta im lặng.Hiện giờ trong tông, hắn ta đánh thắng được người nào?Tìm sư tôn? Đánh một quyền cho sư tôn nếm thử?Hay là thôi đi.Hắn ta sợ hắn ta bị sư tôn tát một cái ngay cả hắn ta là ai cũng không nhớ.Tìm Bạch Trạch tiền bối ư? Tìm người này có khác gì tìm sư tôn…Vậy hắn ta không còn lựa chọn khác, tìm tứ sư muội?Tô Càn Nguyên nghĩ tới Đại Bỉ vạn tông, Đạm Đài Lạc Tuyết lật tay bàn cờ hạxuống, tự thành Thiên Địa, cảm thấy vẫn nên thôi đi.Trong Vô Đạo Tông bọn họ, còn có người nào?Lý Nhị Cương? Hắn ta bắt nạt một người đầu bếp, hình như không được tốtlắm.Ngao Ngự?Ngao Ngự!Tô Càn Nguyên nghĩ tới cái tên này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy người này làlựa chọn vô cùng thích hợp.Nhưng nghĩ lại, hình như sư tôn nói, Ngao Ngự là thần thú hộ pháp gì đó củaVô Đạo Tông bọn họ.Đi đánh thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông bọn họ, chuyện này không được tốtlắm.Tô Càn Nguyên nghĩ kiểu gì, cũng không chọn được người thích hợp.Đúng lúc này, phía sau hắn ta truyền tới giọng nói yếu ớt.“Tam, tam sư huynh.”Tô Càn Nguyên vội vàng xoay người lại nhìn.Liếc thấy Tô Hề thấp hơn hắn ta một cái đầu nhút nhát đứng ở đằng kia.“Tiểu sư muội, sao muội ở đây?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, lập tức mở miệng dò hỏi.“Tam sư huynh, ta mới từ điện Truyền Pháp ra, thì thấy tam sư huynh chạy ởđây, cho nên đến đây thôi.”Tô Hề vô cùng nhu thuận đáp.“Ồ, vậy à, gần đây tiểu sư muội tu hành thế nào?”Tô Càn Nguyên cười hỏi.Tuy là hỏi, nhưng hắn ta không biết Tô Hề có thể tu ra cái gì.Dù sao Tô Hề mới nhập môn không lâu.Cho dù thiên tư yêu nghiệt tới mấy, cũng phải chăm chỉ tu hành một thời gianmới được.“Đa tạ sư huynh quan tâm, sư muội tu hành đã có thành công.”Tô Hề nói thẳng.“Đã có thành công?”Tô Càn Nguyên sững sờ.Thật hay giả, sư muội này tính toán cẩn thận, thời gian tu hành chính thức mớiđược bao lâu.Vậy mà đã thành công.“Sư muội, muội chắc chắn đã thành công?”Tô Càn Nguyên vẫn không tin tưởng.Nhưng mà nghĩ lại, mấy đệ tử của Vô Đạo Tông bọn họ để lại sách ghi lạinhững chuyện trải qua, hình như đều là mấy ngày hiểu rõ.Tiểu sư muội trước mặt có thể tu ra, hình như không kỳ lạ.Nghĩ như vậy, Tô Càn Nguyên bình thường trở lại.“Tam sư huynh, ta đúng là đã tu có thành công, nếu tam sư huynh không tin,chúng ta có thể so tài.”Gương mặt Tô Hề lập tức phồng lên.Bị Hải Tinh nghi ngờ, lại bị tam sư huynh nhà mình nghi ngờ, nàng không tứcgiận mới lạ.“Tiểu sư muội, muội muốn so tài với ta sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, cảm thấy mình nghe lầm.“Đúng vậy! Tam sư huynh, ta muốn so tài với huynh!”Giọng nói của Tô Hề kiên định.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên vui vẻ.Hắn ta là một người cơ thể vô song, so được với cảnh giới Độ Kiếp, ồ… Không,cảnh giới Độ Kiếp bình thường ăn một quyền của hắn ta còn có khả năng chết.Cho dù là cảnh giới Độ Kiếp cấp bậc Thiên Kiêu ăn một quyền của hắn ta, cũngcần phải khóc oa oa rất lâu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Quảng trường đại điện.Lúc này, Tô Càn Nguyên đang vui sướng chạy như điên trên quảng trường đạiđiện.Nửa thân trên hắn ta để trần, tuy có cơ bắp, nhưng không rõ ràng như vậy, thuộcloại tinh luyện, nhìn có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng nếu đánh nhau, cóthể bùng nổ ra lực lượng vô cùng khủng bố.Mà trên tay hắn ta, đang nắm một cái búa tỏa ra ánh sáng.Không phải là Tô Càn Nguyên bị điên, trước đó không lâu, cuối cùng hắn tacũng thuyết phục được cái búa này.Cái búa đã hoàn toàn nhận hắn ra.Thực sự đúng với câu nói kia.Dưa hái xanh không ngọt, nhưng có thể giải khát.Búa không tán thành hắn ta, không chịu nổi hắn ta đeo bám dai dẳng.Cuối cùng không phải là khuất phục rồi.Sau khi nhận được tán thành của cái búa, Tô Càn Nguyên cũng biết tác dụngcủa cái búa này.Cái búa này cũng là linh bảo thượng phẩm, tên là Bàn Không Phủ.Đừng nhìn ở mặt ngoài cái búa này có vẻ phong mang tất lộ, trên thực tế cái búanày vẫn luôn không có bất cứ tác dụng chặt người gì.Phong mang trên cái búa chỉ có tác dụng trang sức, chỉ nhìn xem mà thôi.Tác dụng thực tế là dùng để giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác.Điểm này hoàn toàn có thể bù lại thiếu hụt của Tô Càn Nguyên.Tô Càn Nguyên thiếu nhất là tốc độ.Bàn Không Phủ này có thể giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác, không thể nghi ngờ là giúp Tô Càn Nguyên chế tạo thời cơ chiến đấu.Chỉ cần Tô Càn Nguyên có thể gần sát kẻ địch, như vậy đánh thế nào còn khôngphải do hắn ta định đoạt.Một quyền của hắn ta, ngay cả đại sư huynh và nhị sư huynh đều không muốnđón đỡ.“Cần tìm người so tài mới được!”Tô Càn Nguyên rất muốn tìm người thử sức chiến đấu của hắn ta hiện giờ.Nhưng nghĩ một lát, hắn ta im lặng.Hiện giờ trong tông, hắn ta đánh thắng được người nào?Tìm sư tôn? Đánh một quyền cho sư tôn nếm thử?Hay là thôi đi.Hắn ta sợ hắn ta bị sư tôn tát một cái ngay cả hắn ta là ai cũng không nhớ.Tìm Bạch Trạch tiền bối ư? Tìm người này có khác gì tìm sư tôn…Vậy hắn ta không còn lựa chọn khác, tìm tứ sư muội?Tô Càn Nguyên nghĩ tới Đại Bỉ vạn tông, Đạm Đài Lạc Tuyết lật tay bàn cờ hạxuống, tự thành Thiên Địa, cảm thấy vẫn nên thôi đi.Trong Vô Đạo Tông bọn họ, còn có người nào?Lý Nhị Cương? Hắn ta bắt nạt một người đầu bếp, hình như không được tốtlắm.Ngao Ngự?Ngao Ngự!Tô Càn Nguyên nghĩ tới cái tên này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy người này làlựa chọn vô cùng thích hợp.Nhưng nghĩ lại, hình như sư tôn nói, Ngao Ngự là thần thú hộ pháp gì đó củaVô Đạo Tông bọn họ.Đi đánh thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông bọn họ, chuyện này không được tốtlắm.Tô Càn Nguyên nghĩ kiểu gì, cũng không chọn được người thích hợp.Đúng lúc này, phía sau hắn ta truyền tới giọng nói yếu ớt.“Tam, tam sư huynh.”Tô Càn Nguyên vội vàng xoay người lại nhìn.Liếc thấy Tô Hề thấp hơn hắn ta một cái đầu nhút nhát đứng ở đằng kia.“Tiểu sư muội, sao muội ở đây?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, lập tức mở miệng dò hỏi.“Tam sư huynh, ta mới từ điện Truyền Pháp ra, thì thấy tam sư huynh chạy ởđây, cho nên đến đây thôi.”Tô Hề vô cùng nhu thuận đáp.“Ồ, vậy à, gần đây tiểu sư muội tu hành thế nào?”Tô Càn Nguyên cười hỏi.Tuy là hỏi, nhưng hắn ta không biết Tô Hề có thể tu ra cái gì.Dù sao Tô Hề mới nhập môn không lâu.Cho dù thiên tư yêu nghiệt tới mấy, cũng phải chăm chỉ tu hành một thời gianmới được.“Đa tạ sư huynh quan tâm, sư muội tu hành đã có thành công.”Tô Hề nói thẳng.“Đã có thành công?”Tô Càn Nguyên sững sờ.Thật hay giả, sư muội này tính toán cẩn thận, thời gian tu hành chính thức mớiđược bao lâu.Vậy mà đã thành công.“Sư muội, muội chắc chắn đã thành công?”Tô Càn Nguyên vẫn không tin tưởng.Nhưng mà nghĩ lại, mấy đệ tử của Vô Đạo Tông bọn họ để lại sách ghi lạinhững chuyện trải qua, hình như đều là mấy ngày hiểu rõ.Tiểu sư muội trước mặt có thể tu ra, hình như không kỳ lạ.Nghĩ như vậy, Tô Càn Nguyên bình thường trở lại.“Tam sư huynh, ta đúng là đã tu có thành công, nếu tam sư huynh không tin,chúng ta có thể so tài.”Gương mặt Tô Hề lập tức phồng lên.Bị Hải Tinh nghi ngờ, lại bị tam sư huynh nhà mình nghi ngờ, nàng không tứcgiận mới lạ.“Tiểu sư muội, muội muốn so tài với ta sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, cảm thấy mình nghe lầm.“Đúng vậy! Tam sư huynh, ta muốn so tài với huynh!”Giọng nói của Tô Hề kiên định.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên vui vẻ.Hắn ta là một người cơ thể vô song, so được với cảnh giới Độ Kiếp, ồ… Không,cảnh giới Độ Kiếp bình thường ăn một quyền của hắn ta còn có khả năng chết.Cho dù là cảnh giới Độ Kiếp cấp bậc Thiên Kiêu ăn một quyền của hắn ta, cũngcần phải khóc oa oa rất lâu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Quảng trường đại điện.Lúc này, Tô Càn Nguyên đang vui sướng chạy như điên trên quảng trường đạiđiện.Nửa thân trên hắn ta để trần, tuy có cơ bắp, nhưng không rõ ràng như vậy, thuộcloại tinh luyện, nhìn có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng nếu đánh nhau, cóthể bùng nổ ra lực lượng vô cùng khủng bố.Mà trên tay hắn ta, đang nắm một cái búa tỏa ra ánh sáng.Không phải là Tô Càn Nguyên bị điên, trước đó không lâu, cuối cùng hắn tacũng thuyết phục được cái búa này.Cái búa đã hoàn toàn nhận hắn ra.Thực sự đúng với câu nói kia.Dưa hái xanh không ngọt, nhưng có thể giải khát.Búa không tán thành hắn ta, không chịu nổi hắn ta đeo bám dai dẳng.Cuối cùng không phải là khuất phục rồi.Sau khi nhận được tán thành của cái búa, Tô Càn Nguyên cũng biết tác dụngcủa cái búa này.Cái búa này cũng là linh bảo thượng phẩm, tên là Bàn Không Phủ.Đừng nhìn ở mặt ngoài cái búa này có vẻ phong mang tất lộ, trên thực tế cái búanày vẫn luôn không có bất cứ tác dụng chặt người gì.Phong mang trên cái búa chỉ có tác dụng trang sức, chỉ nhìn xem mà thôi.Tác dụng thực tế là dùng để giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác.Điểm này hoàn toàn có thể bù lại thiếu hụt của Tô Càn Nguyên.Tô Càn Nguyên thiếu nhất là tốc độ.Bàn Không Phủ này có thể giam cầm không gian, nhiễu loạn tinh thần ngườikhác, không thể nghi ngờ là giúp Tô Càn Nguyên chế tạo thời cơ chiến đấu.Chỉ cần Tô Càn Nguyên có thể gần sát kẻ địch, như vậy đánh thế nào còn khôngphải do hắn ta định đoạt.Một quyền của hắn ta, ngay cả đại sư huynh và nhị sư huynh đều không muốnđón đỡ.“Cần tìm người so tài mới được!”Tô Càn Nguyên rất muốn tìm người thử sức chiến đấu của hắn ta hiện giờ.Nhưng nghĩ một lát, hắn ta im lặng.Hiện giờ trong tông, hắn ta đánh thắng được người nào?Tìm sư tôn? Đánh một quyền cho sư tôn nếm thử?Hay là thôi đi.Hắn ta sợ hắn ta bị sư tôn tát một cái ngay cả hắn ta là ai cũng không nhớ.Tìm Bạch Trạch tiền bối ư? Tìm người này có khác gì tìm sư tôn…Vậy hắn ta không còn lựa chọn khác, tìm tứ sư muội?Tô Càn Nguyên nghĩ tới Đại Bỉ vạn tông, Đạm Đài Lạc Tuyết lật tay bàn cờ hạxuống, tự thành Thiên Địa, cảm thấy vẫn nên thôi đi.Trong Vô Đạo Tông bọn họ, còn có người nào?Lý Nhị Cương? Hắn ta bắt nạt một người đầu bếp, hình như không được tốtlắm.Ngao Ngự?Ngao Ngự!Tô Càn Nguyên nghĩ tới cái tên này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy người này làlựa chọn vô cùng thích hợp.Nhưng nghĩ lại, hình như sư tôn nói, Ngao Ngự là thần thú hộ pháp gì đó củaVô Đạo Tông bọn họ.Đi đánh thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông bọn họ, chuyện này không được tốtlắm.Tô Càn Nguyên nghĩ kiểu gì, cũng không chọn được người thích hợp.Đúng lúc này, phía sau hắn ta truyền tới giọng nói yếu ớt.“Tam, tam sư huynh.”Tô Càn Nguyên vội vàng xoay người lại nhìn.Liếc thấy Tô Hề thấp hơn hắn ta một cái đầu nhút nhát đứng ở đằng kia.“Tiểu sư muội, sao muội ở đây?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, lập tức mở miệng dò hỏi.“Tam sư huynh, ta mới từ điện Truyền Pháp ra, thì thấy tam sư huynh chạy ởđây, cho nên đến đây thôi.”Tô Hề vô cùng nhu thuận đáp.“Ồ, vậy à, gần đây tiểu sư muội tu hành thế nào?”Tô Càn Nguyên cười hỏi.Tuy là hỏi, nhưng hắn ta không biết Tô Hề có thể tu ra cái gì.Dù sao Tô Hề mới nhập môn không lâu.Cho dù thiên tư yêu nghiệt tới mấy, cũng phải chăm chỉ tu hành một thời gianmới được.“Đa tạ sư huynh quan tâm, sư muội tu hành đã có thành công.”Tô Hề nói thẳng.“Đã có thành công?”Tô Càn Nguyên sững sờ.Thật hay giả, sư muội này tính toán cẩn thận, thời gian tu hành chính thức mớiđược bao lâu.Vậy mà đã thành công.“Sư muội, muội chắc chắn đã thành công?”Tô Càn Nguyên vẫn không tin tưởng.Nhưng mà nghĩ lại, mấy đệ tử của Vô Đạo Tông bọn họ để lại sách ghi lạinhững chuyện trải qua, hình như đều là mấy ngày hiểu rõ.Tiểu sư muội trước mặt có thể tu ra, hình như không kỳ lạ.Nghĩ như vậy, Tô Càn Nguyên bình thường trở lại.“Tam sư huynh, ta đúng là đã tu có thành công, nếu tam sư huynh không tin,chúng ta có thể so tài.”Gương mặt Tô Hề lập tức phồng lên.Bị Hải Tinh nghi ngờ, lại bị tam sư huynh nhà mình nghi ngờ, nàng không tứcgiận mới lạ.“Tiểu sư muội, muội muốn so tài với ta sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, cảm thấy mình nghe lầm.“Đúng vậy! Tam sư huynh, ta muốn so tài với huynh!”Giọng nói của Tô Hề kiên định.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên vui vẻ.Hắn ta là một người cơ thể vô song, so được với cảnh giới Độ Kiếp, ồ… Không,cảnh giới Độ Kiếp bình thường ăn một quyền của hắn ta còn có khả năng chết.Cho dù là cảnh giới Độ Kiếp cấp bậc Thiên Kiêu ăn một quyền của hắn ta, cũngcần phải khóc oa oa rất lâu