Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 389: Hoa Thần Y
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Từ nhỏ trên người có quái bệnh không thể chữa trị, bị cha mẹ vứt bỏ xong, âmkém dương sai tiến vào Y Cốc, được rất nhiều y sư trong Y Cốc thu nhận.Sau khi biết hắn ta mắc bệnh lạ, y sư của Y Cốc cũng muốn chữa trị.Nhưng bệnh lạ của hắn ta vô cùng cổ quái, cho dù là Y Cốc cũng không thểchữa trị cho hắn ta.Nhưng may mà Y Cốc không vứt bỏ hắn ta, mỗi ngày khuyên bảo hắn ta cốgắng sống sót, cứ thế dưỡng dục hắn ta trưởng thành.Vốn tưởng rằng cả đời này hắn ta đều trải qua ở Y Cốc, nhưng không ngờ tớitrước đó, có y sư bảo hắn ta rời khỏi Y Cốc, còn thẳng thắn nói với hắn ta.Sở dĩ Y Cốc thu nhận hắn ta, chỉ vì muốn nghiên cứu bệnh lạ trên người hắn tamà thôi.Nghiên cứu chừng hai mươi năm đều không nghiên cứu ra được kết quả, Y Cốctừ bỏ tiếp tục nghiên cứu, đương nhiên không có khả năng giữ hắn ta lại, chonên đuổi hắn ta đi.Từ có chút hi vọng đến lập tức rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng.Tâm trạng của người trẻ tuổi “Hoa Thần Y” vô cùng phức tạp.Hắn ta bị Y Cốc lợi dụng hai mươi mấy năm nay, nhưng tính mạng của hắn ta làY Cốc duy trì hai mươi mấy năm.Là ân hay là cừu, chuyện này đều không thể nói rõ.“Thôi, là ân hay là cừu, không liên quan tới ta, dù sao ta không có khả năngsống sót nữa.”Hoa Thần Y im lặng một lát, dời mắt nhìn cửa vào Y Cốc.Nơi Y Cốc này, một năm cũng không có mấy người tới.Không có người khác giúp đỡ, hắn ta căn bản không thể rời khỏi vùng khônggian Y Cốc này.Không thể rời khỏi không gian Y Cốc này, hắn ta sẽ phải chết không thể nghingờ.“Không nghĩ tới, cuối cùng ta vẫn phải chết, chậc chậc, ta còn chưa đi xem rốtcuộc Vô Đạo Tông trong truyền thuyết là như thế nào, thực sự có chút khôngcam lòng.”Hoa Thần Y chậm rãi lấy một tờ giấy ra, hắn ta nhìn nội dung trên tờ giấy.Tờ giấy này ghi lại, rõ ràng là ghi về Vô Đạo Tông ở thế giới bên ngoài, cùngvới phong thái Vô Đạo Tông bày ra ở Đại Bỉ vạn tông.Sau Đại Bỉ vạn tông.Nổi tiếng khắp thiên hạ, không chỉ là mấy đệ tử của Vô Đạo Tông, càng nổitiếng, là Vô Đạo Tông!Hiện giờ đủ loại truyền thuyết về Vô Đạo Tông lưu truyền khắp đại lục ThầnHành.Vô số người chờ mong có một ngày có thể vào môn hạ của Vô Đạo Tông,chiêm ngưỡng tông môn có thể thai nghén ra mấy vị Thiên Kiêu trông như thếnào.Hoa Thần Y cũng như vậy, rất muốn mau chân đến xem Vô Đạo Tông trôngnhư thế nào.Nhưng hiện giờ hắn ta cảm thấy, hắn ta không còn cơ hội đi xem.Hoa Thần Y bất đắc dĩ lắc đầu, tay buông ra.Từng cơn gió nhẹ thổi qua.Tờ giấy trên tay hắn ta bị thổi bay lên.Ở trong tầm mắt của hắn ta, gió thổi càng lúc càng xa, cho đến khi biến mất.Hoa Thần Y hít sâu một hơi, lập tức nhắm hai mắt lại, giống như từ bỏ toàn bộchống cự, lẳng lặng chờ đợi tử vong.Đúng lúc này, trong bầu trời, mơ hồ có tiếng kêu kỳ lạ truyền tới.Hú hú!Cùng với âm thanh này vang lên.Trong vùng trời không ở Y Cốc, gió nổi mây phùn, dị tượng tuôn ra.Bỗng nhiên Hoa Thần Y mở to mắt nhìn, vùng vẫy muốn đứng dậy nhìn về phíabầu trời.Chỉ thấy lúc này ở trong bầu trời có một con Thương Long rất to đang baynhanh về phía Y Cốc.Thương Long này khiến Hoa Thần Y cảm thấy kinh hãi.Đời này hắn ta gần như chưa từng ra khỏi Y Cốc, vẫn luôn không thấy được yêutộc chân chính, càng đừng nói tới Long Tộc bá chủ trong yêu tộc.Lúc này nhìn thấy Thương Long, thực sự là lần đầu tiên.Dưới ánh mắt kinh hãi của Hoa Thần Y, Thương Long này chậm rãi rơi xuống,đi tới cạnh cửa Y Cốc.Thương Long kia rơi xuống đất, đầu rồng rủ xuống, giống như phía trên cóngười nào đó.Nhưng mà…Trên đỉnh đầu rồng sao lại có người.Tuy Hoa Thần Y là lần đầu tiên nhìn thấy Thương Long, nhưng từ nhỏ hắn tavẫn luôn đọc sách, chủ yếu đọc sách thuốc, nhưng sách khác hắn ta cũng đọc.Hắn ta từ trong sách trông thấy được, Long Tộc là một trong những bá chủ củayêu tộc.Long Tộc trời sinh cao quý, tuyệt đối không từ bỏ uy nghiêm để người khácgiẫm lên, muốn giẫm lên uy nghiêm của rồng, còn khó hơn giết con rồng đó.Cho nên Long Tộc không có khả năng thành tọa kỵ của người khác.Nhưng Thương Long trước mặt này, vì sao lại làm ra động tác như vậy?Ở dưới tầm mắt của Hoa Thần Y, một bóng người thực sự từ trên đầu ThươngLong đi xuống.Lúc này Hoa Thần Y cảm thấy thế giới quan sụp đổ.Những lời trong sách đều là lừa gạt sao?Thực ra rồng có thể làm tọa kỵ.Tiếng kêu của rồng cũng không phải là rống, mà là hú hú?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Từ nhỏ trên người có quái bệnh không thể chữa trị, bị cha mẹ vứt bỏ xong, âmkém dương sai tiến vào Y Cốc, được rất nhiều y sư trong Y Cốc thu nhận.Sau khi biết hắn ta mắc bệnh lạ, y sư của Y Cốc cũng muốn chữa trị.Nhưng bệnh lạ của hắn ta vô cùng cổ quái, cho dù là Y Cốc cũng không thểchữa trị cho hắn ta.Nhưng may mà Y Cốc không vứt bỏ hắn ta, mỗi ngày khuyên bảo hắn ta cốgắng sống sót, cứ thế dưỡng dục hắn ta trưởng thành.Vốn tưởng rằng cả đời này hắn ta đều trải qua ở Y Cốc, nhưng không ngờ tớitrước đó, có y sư bảo hắn ta rời khỏi Y Cốc, còn thẳng thắn nói với hắn ta.Sở dĩ Y Cốc thu nhận hắn ta, chỉ vì muốn nghiên cứu bệnh lạ trên người hắn tamà thôi.Nghiên cứu chừng hai mươi năm đều không nghiên cứu ra được kết quả, Y Cốctừ bỏ tiếp tục nghiên cứu, đương nhiên không có khả năng giữ hắn ta lại, chonên đuổi hắn ta đi.Từ có chút hi vọng đến lập tức rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng.Tâm trạng của người trẻ tuổi “Hoa Thần Y” vô cùng phức tạp.Hắn ta bị Y Cốc lợi dụng hai mươi mấy năm nay, nhưng tính mạng của hắn ta làY Cốc duy trì hai mươi mấy năm.Là ân hay là cừu, chuyện này đều không thể nói rõ.“Thôi, là ân hay là cừu, không liên quan tới ta, dù sao ta không có khả năngsống sót nữa.”Hoa Thần Y im lặng một lát, dời mắt nhìn cửa vào Y Cốc.Nơi Y Cốc này, một năm cũng không có mấy người tới.Không có người khác giúp đỡ, hắn ta căn bản không thể rời khỏi vùng khônggian Y Cốc này.Không thể rời khỏi không gian Y Cốc này, hắn ta sẽ phải chết không thể nghingờ.“Không nghĩ tới, cuối cùng ta vẫn phải chết, chậc chậc, ta còn chưa đi xem rốtcuộc Vô Đạo Tông trong truyền thuyết là như thế nào, thực sự có chút khôngcam lòng.”Hoa Thần Y chậm rãi lấy một tờ giấy ra, hắn ta nhìn nội dung trên tờ giấy.Tờ giấy này ghi lại, rõ ràng là ghi về Vô Đạo Tông ở thế giới bên ngoài, cùngvới phong thái Vô Đạo Tông bày ra ở Đại Bỉ vạn tông.Sau Đại Bỉ vạn tông.Nổi tiếng khắp thiên hạ, không chỉ là mấy đệ tử của Vô Đạo Tông, càng nổitiếng, là Vô Đạo Tông!Hiện giờ đủ loại truyền thuyết về Vô Đạo Tông lưu truyền khắp đại lục ThầnHành.Vô số người chờ mong có một ngày có thể vào môn hạ của Vô Đạo Tông,chiêm ngưỡng tông môn có thể thai nghén ra mấy vị Thiên Kiêu trông như thếnào.Hoa Thần Y cũng như vậy, rất muốn mau chân đến xem Vô Đạo Tông trôngnhư thế nào.Nhưng hiện giờ hắn ta cảm thấy, hắn ta không còn cơ hội đi xem.Hoa Thần Y bất đắc dĩ lắc đầu, tay buông ra.Từng cơn gió nhẹ thổi qua.Tờ giấy trên tay hắn ta bị thổi bay lên.Ở trong tầm mắt của hắn ta, gió thổi càng lúc càng xa, cho đến khi biến mất.Hoa Thần Y hít sâu một hơi, lập tức nhắm hai mắt lại, giống như từ bỏ toàn bộchống cự, lẳng lặng chờ đợi tử vong.Đúng lúc này, trong bầu trời, mơ hồ có tiếng kêu kỳ lạ truyền tới.Hú hú!Cùng với âm thanh này vang lên.Trong vùng trời không ở Y Cốc, gió nổi mây phùn, dị tượng tuôn ra.Bỗng nhiên Hoa Thần Y mở to mắt nhìn, vùng vẫy muốn đứng dậy nhìn về phíabầu trời.Chỉ thấy lúc này ở trong bầu trời có một con Thương Long rất to đang baynhanh về phía Y Cốc.Thương Long này khiến Hoa Thần Y cảm thấy kinh hãi.Đời này hắn ta gần như chưa từng ra khỏi Y Cốc, vẫn luôn không thấy được yêutộc chân chính, càng đừng nói tới Long Tộc bá chủ trong yêu tộc.Lúc này nhìn thấy Thương Long, thực sự là lần đầu tiên.Dưới ánh mắt kinh hãi của Hoa Thần Y, Thương Long này chậm rãi rơi xuống,đi tới cạnh cửa Y Cốc.Thương Long kia rơi xuống đất, đầu rồng rủ xuống, giống như phía trên cóngười nào đó.Nhưng mà…Trên đỉnh đầu rồng sao lại có người.Tuy Hoa Thần Y là lần đầu tiên nhìn thấy Thương Long, nhưng từ nhỏ hắn tavẫn luôn đọc sách, chủ yếu đọc sách thuốc, nhưng sách khác hắn ta cũng đọc.Hắn ta từ trong sách trông thấy được, Long Tộc là một trong những bá chủ củayêu tộc.Long Tộc trời sinh cao quý, tuyệt đối không từ bỏ uy nghiêm để người khácgiẫm lên, muốn giẫm lên uy nghiêm của rồng, còn khó hơn giết con rồng đó.Cho nên Long Tộc không có khả năng thành tọa kỵ của người khác.Nhưng Thương Long trước mặt này, vì sao lại làm ra động tác như vậy?Ở dưới tầm mắt của Hoa Thần Y, một bóng người thực sự từ trên đầu ThươngLong đi xuống.Lúc này Hoa Thần Y cảm thấy thế giới quan sụp đổ.Những lời trong sách đều là lừa gạt sao?Thực ra rồng có thể làm tọa kỵ.Tiếng kêu của rồng cũng không phải là rống, mà là hú hú?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Từ nhỏ trên người có quái bệnh không thể chữa trị, bị cha mẹ vứt bỏ xong, âmkém dương sai tiến vào Y Cốc, được rất nhiều y sư trong Y Cốc thu nhận.Sau khi biết hắn ta mắc bệnh lạ, y sư của Y Cốc cũng muốn chữa trị.Nhưng bệnh lạ của hắn ta vô cùng cổ quái, cho dù là Y Cốc cũng không thểchữa trị cho hắn ta.Nhưng may mà Y Cốc không vứt bỏ hắn ta, mỗi ngày khuyên bảo hắn ta cốgắng sống sót, cứ thế dưỡng dục hắn ta trưởng thành.Vốn tưởng rằng cả đời này hắn ta đều trải qua ở Y Cốc, nhưng không ngờ tớitrước đó, có y sư bảo hắn ta rời khỏi Y Cốc, còn thẳng thắn nói với hắn ta.Sở dĩ Y Cốc thu nhận hắn ta, chỉ vì muốn nghiên cứu bệnh lạ trên người hắn tamà thôi.Nghiên cứu chừng hai mươi năm đều không nghiên cứu ra được kết quả, Y Cốctừ bỏ tiếp tục nghiên cứu, đương nhiên không có khả năng giữ hắn ta lại, chonên đuổi hắn ta đi.Từ có chút hi vọng đến lập tức rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng.Tâm trạng của người trẻ tuổi “Hoa Thần Y” vô cùng phức tạp.Hắn ta bị Y Cốc lợi dụng hai mươi mấy năm nay, nhưng tính mạng của hắn ta làY Cốc duy trì hai mươi mấy năm.Là ân hay là cừu, chuyện này đều không thể nói rõ.“Thôi, là ân hay là cừu, không liên quan tới ta, dù sao ta không có khả năngsống sót nữa.”Hoa Thần Y im lặng một lát, dời mắt nhìn cửa vào Y Cốc.Nơi Y Cốc này, một năm cũng không có mấy người tới.Không có người khác giúp đỡ, hắn ta căn bản không thể rời khỏi vùng khônggian Y Cốc này.Không thể rời khỏi không gian Y Cốc này, hắn ta sẽ phải chết không thể nghingờ.“Không nghĩ tới, cuối cùng ta vẫn phải chết, chậc chậc, ta còn chưa đi xem rốtcuộc Vô Đạo Tông trong truyền thuyết là như thế nào, thực sự có chút khôngcam lòng.”Hoa Thần Y chậm rãi lấy một tờ giấy ra, hắn ta nhìn nội dung trên tờ giấy.Tờ giấy này ghi lại, rõ ràng là ghi về Vô Đạo Tông ở thế giới bên ngoài, cùngvới phong thái Vô Đạo Tông bày ra ở Đại Bỉ vạn tông.Sau Đại Bỉ vạn tông.Nổi tiếng khắp thiên hạ, không chỉ là mấy đệ tử của Vô Đạo Tông, càng nổitiếng, là Vô Đạo Tông!Hiện giờ đủ loại truyền thuyết về Vô Đạo Tông lưu truyền khắp đại lục ThầnHành.Vô số người chờ mong có một ngày có thể vào môn hạ của Vô Đạo Tông,chiêm ngưỡng tông môn có thể thai nghén ra mấy vị Thiên Kiêu trông như thếnào.Hoa Thần Y cũng như vậy, rất muốn mau chân đến xem Vô Đạo Tông trôngnhư thế nào.Nhưng hiện giờ hắn ta cảm thấy, hắn ta không còn cơ hội đi xem.Hoa Thần Y bất đắc dĩ lắc đầu, tay buông ra.Từng cơn gió nhẹ thổi qua.Tờ giấy trên tay hắn ta bị thổi bay lên.Ở trong tầm mắt của hắn ta, gió thổi càng lúc càng xa, cho đến khi biến mất.Hoa Thần Y hít sâu một hơi, lập tức nhắm hai mắt lại, giống như từ bỏ toàn bộchống cự, lẳng lặng chờ đợi tử vong.Đúng lúc này, trong bầu trời, mơ hồ có tiếng kêu kỳ lạ truyền tới.Hú hú!Cùng với âm thanh này vang lên.Trong vùng trời không ở Y Cốc, gió nổi mây phùn, dị tượng tuôn ra.Bỗng nhiên Hoa Thần Y mở to mắt nhìn, vùng vẫy muốn đứng dậy nhìn về phíabầu trời.Chỉ thấy lúc này ở trong bầu trời có một con Thương Long rất to đang baynhanh về phía Y Cốc.Thương Long này khiến Hoa Thần Y cảm thấy kinh hãi.Đời này hắn ta gần như chưa từng ra khỏi Y Cốc, vẫn luôn không thấy được yêutộc chân chính, càng đừng nói tới Long Tộc bá chủ trong yêu tộc.Lúc này nhìn thấy Thương Long, thực sự là lần đầu tiên.Dưới ánh mắt kinh hãi của Hoa Thần Y, Thương Long này chậm rãi rơi xuống,đi tới cạnh cửa Y Cốc.Thương Long kia rơi xuống đất, đầu rồng rủ xuống, giống như phía trên cóngười nào đó.Nhưng mà…Trên đỉnh đầu rồng sao lại có người.Tuy Hoa Thần Y là lần đầu tiên nhìn thấy Thương Long, nhưng từ nhỏ hắn tavẫn luôn đọc sách, chủ yếu đọc sách thuốc, nhưng sách khác hắn ta cũng đọc.Hắn ta từ trong sách trông thấy được, Long Tộc là một trong những bá chủ củayêu tộc.Long Tộc trời sinh cao quý, tuyệt đối không từ bỏ uy nghiêm để người khácgiẫm lên, muốn giẫm lên uy nghiêm của rồng, còn khó hơn giết con rồng đó.Cho nên Long Tộc không có khả năng thành tọa kỵ của người khác.Nhưng Thương Long trước mặt này, vì sao lại làm ra động tác như vậy?Ở dưới tầm mắt của Hoa Thần Y, một bóng người thực sự từ trên đầu ThươngLong đi xuống.Lúc này Hoa Thần Y cảm thấy thế giới quan sụp đổ.Những lời trong sách đều là lừa gạt sao?Thực ra rồng có thể làm tọa kỵ.Tiếng kêu của rồng cũng không phải là rống, mà là hú hú?