Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 404: Độc dược

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có thể không uống được không?”Vẻ mặt Hoa Thần Y đau khổ nói.“Không thể.”Lý Nhị Cương nghe Hoa Thần Y không muốn uống thuốc, lúc này gương mặtbéo nhiệt tình biến thành mặt lạnh.“Vậy… Có thể uống một ít được không? Hôm nay mấy chục phân, ta khônguống nổi.”Hoa Thần Y không nhịn được nói.“Không được! Gương mặt ngươi trắng như vậy, không uống nhiều một chút,nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, tông chủ sẽ không bỏ qua cho ta.”Lý Nhị Cương từ chối.Những lời này vừa nói ra.Hoa Thần Y trực tiếp hết nói nổi.Gương mặt hắn ta tái nhợt là vì bệnh lạ trên người luôn sinh ra tử khí.Liên quan quái gì tới chuyện uống thuốc…Đống thuốc này tuy ức chế được bệnh lạ của hắn ta, nhưng tẩm bổ như vậy, hắnta thực sự rất khó chịu.Hoa Thần Y còn định nói lời từ chối Lý Nhị Cương.Nhưng hắn ta ngẩng đầu thấy gương mặt Lý Nhị Cương dần trở nên lạnh lùng,thực sự không biết từ chối kiểu gì.Cuối cùng chỉ có thể im lặng đứng dậy, cầm lấy một bình thuốc sắc lên, mở rađịnh uống.Lý Nhị Cương ở bên cạnh thấy Hoa Thần Y cầm bình thuốc, cũng mở miệngtiến hành giới thiệu.“Hoa đại nhân, thuốc ngươi đang uống hiện giờ, tên là định nguyên tư linhthang, do 78 loại linh dược nấu mà thành, có được tác dụng củng cố căn cơ, bổdưỡng thể xác và tinh thần!Lý Nhị Cương chậm rãi nói xong, Hoa Thần Y ở bên cạnh ực một cái uống cạn,cũng nghiêm túc, tiếp tục cầm lấy bình thuốc thứ hai.“Bình thuốc này, là là uẩn hồn tàng linh thang…”Lý Nhị Cương vẫn mở miệng giới thiệu.Hoa Thần Y không quan tâm, uống từng bình.Lý Nhị Cương cũng nghiêm túc, tiếp tục giảng giải.“Bình thuốc này là bồi linh thang…”“Bình thuốc này rất lợi hại, là ta lấy 129 loại linh dược đun ra mà thành, ồ… Takhông biết tên là gì, ta tự chế, đều là dùng linh dược bổ dưỡng làm, yên tâmuống, chắc chắn uống không chết!”“Bình này là…”Lý Nhị Cương giới thiệu từng bình thuốc.Hoa Thần Y cũng vừa uống vừa nghe.Bỗng nhiên, hắn ta cầm lấy một bình thuốc sắc, đang định mở ra uống, thì ngâyngẩn cả người.Bình thuốc này…Không thích hợp…Hoa Thần Y cúi đầu nhìn bình thuốc này, lông mày không nhịn được cau lại.Hắn ta nhấm nháp vô số thảo dược, từng đọc nhiều sách thuốc.Có thể nói một câu y thuật rất cao.Bình thuốc trên tay hắn ta rất không thích hợp…Chẳng qua hắn ta không nhìn ra được không thích hợp chỗ nào.Nhưng thân là một y sư trực giác nói cho hắn ta biết, bình thuốc này đừng nênuống thì hơn.“Nhị Cương tiền bối, bình thuốc này là gì thế?”Hoa Thần Y nhìn về phía Lý Nhị Cương dò hỏi.“Bình thuốc này ư? Bình thuốc này tên là hoàng tuyền khổ hải thang, thuốc chủyếu là cỏ Hoàng Tuyền, thuốc phụ là hoa Âm Khổ, còn có loại thuốc phụ kháckhông nói rõ ra được.”Lý Nhị Cương giải thích.“Cỏ Hoàng Tuyền? Hoa Âm Khổ? Đây là linh dược gì? Vì sao ta chưa từngnghe nói tới?”Hoa Thần Y có chút mê mang.Hắn ta đọc nhiều sách thuốc như vậy, hoàn toàn chưa từng nghe nói tới, có hailoại dược liệu này.“Ồ… Đây là một vị tiền bối thần bí trong tông chúng ta bảo ta gieo trồng, lịchsử lâu đời, không phải linh dược thời đại này, Hoa đại nhân ngươi chưa từngnghe nói tới cũng rất bình thường.”Lý Nhị Cương xua tay nói.“Tông môn chúng ta còn có loại linh dược này sao? Vậy hai loại linh dược nàycó hiệu quả gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.Tuy hắn ta gia nhập tông môn bái sư đã mấy ngày.Nhưng mà hắn ta chưa từng hỏi tông môn này là tông môn nào.Thứ nhất là hắn ta vẫn luôn tham ngộ.Thứ hai là mỗi lần đều bị Lý Nhị Cương ép uống một đống thuốc, lòng tò mò gìđó đều bị trút không còn.Nhưng bây giờ hắn ta lại tò mò một lần nữa.Rốt cuộc đây là tông môn gì.Tông chủ cỡi rồng, mở miệng nói chém trời.Động một tí là có một bó to cỏ Lộc Tiên.Bây giờ còn có loại linh dược không được ghi chép lại xuất hiện.Còn có tông môn nào có thể như vậy?Lý Nhị Cương không biết Hoa Thần Y suy nghĩ gì, mà lập tức trả lời.“Hai loại linh dược này là độc dược, cỏ Hoàng Tuyền này có vẻ độc hơn chút,hoa Âm Khổ kia thì nhẹ hơn, còn có thuốc phụ khác, đều là độc dược cả, cókhoảng 568 loại thuốc phục, tất cả đều là độc dược.”Lý Nhị Cương vô cùng thẳng thắn nói.Hoa Thần Y: “?”Hai ta có thù gì?Đáng để ngươi hạ kịch độc với ta như thế?Hoa Thần Y sững sờ, hoàn toàn không rõ vì sao Lý Nhị Cương lại nấu cho hắnta một nồi độc dược mạnh như vậy.Cho dù muốn độc chết hắn ta, cũng không nên nói thẳng ra.Nói ra xấu hổ cỡ nào?Đối mặt với sững sờ của Hoa Thần Y.Lý Nhị Cương cũng rất bình tĩnh, chậm rãi nói.“Ta đọc trong sách nói, âm cực hóa dương, không phải là ta thấy đồ bổ dưỡngkhông có tác dụng với ngươi, cho nên nấu một bình kịch độc, lấy độc trị độc,nói không chừng lại có hiệu quả, ngươi uống nhanh đi, ta cảm thấy lý luận nàycủa ta không nhầm đâu!”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có thể không uống được không?”Vẻ mặt Hoa Thần Y đau khổ nói.“Không thể.”Lý Nhị Cương nghe Hoa Thần Y không muốn uống thuốc, lúc này gương mặtbéo nhiệt tình biến thành mặt lạnh.“Vậy… Có thể uống một ít được không? Hôm nay mấy chục phân, ta khônguống nổi.”Hoa Thần Y không nhịn được nói.“Không được! Gương mặt ngươi trắng như vậy, không uống nhiều một chút,nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, tông chủ sẽ không bỏ qua cho ta.”Lý Nhị Cương từ chối.Những lời này vừa nói ra.Hoa Thần Y trực tiếp hết nói nổi.Gương mặt hắn ta tái nhợt là vì bệnh lạ trên người luôn sinh ra tử khí.Liên quan quái gì tới chuyện uống thuốc…Đống thuốc này tuy ức chế được bệnh lạ của hắn ta, nhưng tẩm bổ như vậy, hắnta thực sự rất khó chịu.Hoa Thần Y còn định nói lời từ chối Lý Nhị Cương.Nhưng hắn ta ngẩng đầu thấy gương mặt Lý Nhị Cương dần trở nên lạnh lùng,thực sự không biết từ chối kiểu gì.Cuối cùng chỉ có thể im lặng đứng dậy, cầm lấy một bình thuốc sắc lên, mở rađịnh uống.Lý Nhị Cương ở bên cạnh thấy Hoa Thần Y cầm bình thuốc, cũng mở miệngtiến hành giới thiệu.“Hoa đại nhân, thuốc ngươi đang uống hiện giờ, tên là định nguyên tư linhthang, do 78 loại linh dược nấu mà thành, có được tác dụng củng cố căn cơ, bổdưỡng thể xác và tinh thần!Lý Nhị Cương chậm rãi nói xong, Hoa Thần Y ở bên cạnh ực một cái uống cạn,cũng nghiêm túc, tiếp tục cầm lấy bình thuốc thứ hai.“Bình thuốc này, là là uẩn hồn tàng linh thang…”Lý Nhị Cương vẫn mở miệng giới thiệu.Hoa Thần Y không quan tâm, uống từng bình.Lý Nhị Cương cũng nghiêm túc, tiếp tục giảng giải.“Bình thuốc này là bồi linh thang…”“Bình thuốc này rất lợi hại, là ta lấy 129 loại linh dược đun ra mà thành, ồ… Takhông biết tên là gì, ta tự chế, đều là dùng linh dược bổ dưỡng làm, yên tâmuống, chắc chắn uống không chết!”“Bình này là…”Lý Nhị Cương giới thiệu từng bình thuốc.Hoa Thần Y cũng vừa uống vừa nghe.Bỗng nhiên, hắn ta cầm lấy một bình thuốc sắc, đang định mở ra uống, thì ngâyngẩn cả người.Bình thuốc này…Không thích hợp…Hoa Thần Y cúi đầu nhìn bình thuốc này, lông mày không nhịn được cau lại.Hắn ta nhấm nháp vô số thảo dược, từng đọc nhiều sách thuốc.Có thể nói một câu y thuật rất cao.Bình thuốc trên tay hắn ta rất không thích hợp…Chẳng qua hắn ta không nhìn ra được không thích hợp chỗ nào.Nhưng thân là một y sư trực giác nói cho hắn ta biết, bình thuốc này đừng nênuống thì hơn.“Nhị Cương tiền bối, bình thuốc này là gì thế?”Hoa Thần Y nhìn về phía Lý Nhị Cương dò hỏi.“Bình thuốc này ư? Bình thuốc này tên là hoàng tuyền khổ hải thang, thuốc chủyếu là cỏ Hoàng Tuyền, thuốc phụ là hoa Âm Khổ, còn có loại thuốc phụ kháckhông nói rõ ra được.”Lý Nhị Cương giải thích.“Cỏ Hoàng Tuyền? Hoa Âm Khổ? Đây là linh dược gì? Vì sao ta chưa từngnghe nói tới?”Hoa Thần Y có chút mê mang.Hắn ta đọc nhiều sách thuốc như vậy, hoàn toàn chưa từng nghe nói tới, có hailoại dược liệu này.“Ồ… Đây là một vị tiền bối thần bí trong tông chúng ta bảo ta gieo trồng, lịchsử lâu đời, không phải linh dược thời đại này, Hoa đại nhân ngươi chưa từngnghe nói tới cũng rất bình thường.”Lý Nhị Cương xua tay nói.“Tông môn chúng ta còn có loại linh dược này sao? Vậy hai loại linh dược nàycó hiệu quả gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.Tuy hắn ta gia nhập tông môn bái sư đã mấy ngày.Nhưng mà hắn ta chưa từng hỏi tông môn này là tông môn nào.Thứ nhất là hắn ta vẫn luôn tham ngộ.Thứ hai là mỗi lần đều bị Lý Nhị Cương ép uống một đống thuốc, lòng tò mò gìđó đều bị trút không còn.Nhưng bây giờ hắn ta lại tò mò một lần nữa.Rốt cuộc đây là tông môn gì.Tông chủ cỡi rồng, mở miệng nói chém trời.Động một tí là có một bó to cỏ Lộc Tiên.Bây giờ còn có loại linh dược không được ghi chép lại xuất hiện.Còn có tông môn nào có thể như vậy?Lý Nhị Cương không biết Hoa Thần Y suy nghĩ gì, mà lập tức trả lời.“Hai loại linh dược này là độc dược, cỏ Hoàng Tuyền này có vẻ độc hơn chút,hoa Âm Khổ kia thì nhẹ hơn, còn có thuốc phụ khác, đều là độc dược cả, cókhoảng 568 loại thuốc phục, tất cả đều là độc dược.”Lý Nhị Cương vô cùng thẳng thắn nói.Hoa Thần Y: “?”Hai ta có thù gì?Đáng để ngươi hạ kịch độc với ta như thế?Hoa Thần Y sững sờ, hoàn toàn không rõ vì sao Lý Nhị Cương lại nấu cho hắnta một nồi độc dược mạnh như vậy.Cho dù muốn độc chết hắn ta, cũng không nên nói thẳng ra.Nói ra xấu hổ cỡ nào?Đối mặt với sững sờ của Hoa Thần Y.Lý Nhị Cương cũng rất bình tĩnh, chậm rãi nói.“Ta đọc trong sách nói, âm cực hóa dương, không phải là ta thấy đồ bổ dưỡngkhông có tác dụng với ngươi, cho nên nấu một bình kịch độc, lấy độc trị độc,nói không chừng lại có hiệu quả, ngươi uống nhanh đi, ta cảm thấy lý luận nàycủa ta không nhầm đâu!”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có thể không uống được không?”Vẻ mặt Hoa Thần Y đau khổ nói.“Không thể.”Lý Nhị Cương nghe Hoa Thần Y không muốn uống thuốc, lúc này gương mặtbéo nhiệt tình biến thành mặt lạnh.“Vậy… Có thể uống một ít được không? Hôm nay mấy chục phân, ta khônguống nổi.”Hoa Thần Y không nhịn được nói.“Không được! Gương mặt ngươi trắng như vậy, không uống nhiều một chút,nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, tông chủ sẽ không bỏ qua cho ta.”Lý Nhị Cương từ chối.Những lời này vừa nói ra.Hoa Thần Y trực tiếp hết nói nổi.Gương mặt hắn ta tái nhợt là vì bệnh lạ trên người luôn sinh ra tử khí.Liên quan quái gì tới chuyện uống thuốc…Đống thuốc này tuy ức chế được bệnh lạ của hắn ta, nhưng tẩm bổ như vậy, hắnta thực sự rất khó chịu.Hoa Thần Y còn định nói lời từ chối Lý Nhị Cương.Nhưng hắn ta ngẩng đầu thấy gương mặt Lý Nhị Cương dần trở nên lạnh lùng,thực sự không biết từ chối kiểu gì.Cuối cùng chỉ có thể im lặng đứng dậy, cầm lấy một bình thuốc sắc lên, mở rađịnh uống.Lý Nhị Cương ở bên cạnh thấy Hoa Thần Y cầm bình thuốc, cũng mở miệngtiến hành giới thiệu.“Hoa đại nhân, thuốc ngươi đang uống hiện giờ, tên là định nguyên tư linhthang, do 78 loại linh dược nấu mà thành, có được tác dụng củng cố căn cơ, bổdưỡng thể xác và tinh thần!Lý Nhị Cương chậm rãi nói xong, Hoa Thần Y ở bên cạnh ực một cái uống cạn,cũng nghiêm túc, tiếp tục cầm lấy bình thuốc thứ hai.“Bình thuốc này, là là uẩn hồn tàng linh thang…”Lý Nhị Cương vẫn mở miệng giới thiệu.Hoa Thần Y không quan tâm, uống từng bình.Lý Nhị Cương cũng nghiêm túc, tiếp tục giảng giải.“Bình thuốc này là bồi linh thang…”“Bình thuốc này rất lợi hại, là ta lấy 129 loại linh dược đun ra mà thành, ồ… Takhông biết tên là gì, ta tự chế, đều là dùng linh dược bổ dưỡng làm, yên tâmuống, chắc chắn uống không chết!”“Bình này là…”Lý Nhị Cương giới thiệu từng bình thuốc.Hoa Thần Y cũng vừa uống vừa nghe.Bỗng nhiên, hắn ta cầm lấy một bình thuốc sắc, đang định mở ra uống, thì ngâyngẩn cả người.Bình thuốc này…Không thích hợp…Hoa Thần Y cúi đầu nhìn bình thuốc này, lông mày không nhịn được cau lại.Hắn ta nhấm nháp vô số thảo dược, từng đọc nhiều sách thuốc.Có thể nói một câu y thuật rất cao.Bình thuốc trên tay hắn ta rất không thích hợp…Chẳng qua hắn ta không nhìn ra được không thích hợp chỗ nào.Nhưng thân là một y sư trực giác nói cho hắn ta biết, bình thuốc này đừng nênuống thì hơn.“Nhị Cương tiền bối, bình thuốc này là gì thế?”Hoa Thần Y nhìn về phía Lý Nhị Cương dò hỏi.“Bình thuốc này ư? Bình thuốc này tên là hoàng tuyền khổ hải thang, thuốc chủyếu là cỏ Hoàng Tuyền, thuốc phụ là hoa Âm Khổ, còn có loại thuốc phụ kháckhông nói rõ ra được.”Lý Nhị Cương giải thích.“Cỏ Hoàng Tuyền? Hoa Âm Khổ? Đây là linh dược gì? Vì sao ta chưa từngnghe nói tới?”Hoa Thần Y có chút mê mang.Hắn ta đọc nhiều sách thuốc như vậy, hoàn toàn chưa từng nghe nói tới, có hailoại dược liệu này.“Ồ… Đây là một vị tiền bối thần bí trong tông chúng ta bảo ta gieo trồng, lịchsử lâu đời, không phải linh dược thời đại này, Hoa đại nhân ngươi chưa từngnghe nói tới cũng rất bình thường.”Lý Nhị Cương xua tay nói.“Tông môn chúng ta còn có loại linh dược này sao? Vậy hai loại linh dược nàycó hiệu quả gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.Tuy hắn ta gia nhập tông môn bái sư đã mấy ngày.Nhưng mà hắn ta chưa từng hỏi tông môn này là tông môn nào.Thứ nhất là hắn ta vẫn luôn tham ngộ.Thứ hai là mỗi lần đều bị Lý Nhị Cương ép uống một đống thuốc, lòng tò mò gìđó đều bị trút không còn.Nhưng bây giờ hắn ta lại tò mò một lần nữa.Rốt cuộc đây là tông môn gì.Tông chủ cỡi rồng, mở miệng nói chém trời.Động một tí là có một bó to cỏ Lộc Tiên.Bây giờ còn có loại linh dược không được ghi chép lại xuất hiện.Còn có tông môn nào có thể như vậy?Lý Nhị Cương không biết Hoa Thần Y suy nghĩ gì, mà lập tức trả lời.“Hai loại linh dược này là độc dược, cỏ Hoàng Tuyền này có vẻ độc hơn chút,hoa Âm Khổ kia thì nhẹ hơn, còn có thuốc phụ khác, đều là độc dược cả, cókhoảng 568 loại thuốc phục, tất cả đều là độc dược.”Lý Nhị Cương vô cùng thẳng thắn nói.Hoa Thần Y: “?”Hai ta có thù gì?Đáng để ngươi hạ kịch độc với ta như thế?Hoa Thần Y sững sờ, hoàn toàn không rõ vì sao Lý Nhị Cương lại nấu cho hắnta một nồi độc dược mạnh như vậy.Cho dù muốn độc chết hắn ta, cũng không nên nói thẳng ra.Nói ra xấu hổ cỡ nào?Đối mặt với sững sờ của Hoa Thần Y.Lý Nhị Cương cũng rất bình tĩnh, chậm rãi nói.“Ta đọc trong sách nói, âm cực hóa dương, không phải là ta thấy đồ bổ dưỡngkhông có tác dụng với ngươi, cho nên nấu một bình kịch độc, lấy độc trị độc,nói không chừng lại có hiệu quả, ngươi uống nhanh đi, ta cảm thấy lý luận nàycủa ta không nhầm đâu!”

Chương 404: Độc dược