Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 406: Lấy độc trị độc 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Loại vụ khí này khiến người ta sinh ra sợ hãi.Lý Nhị Cương lại càng cảm thấy, nếu mình đụng phải một chút vụ khí, sẽ chếthoàn toàn.“Lần này chơi lớn rồi.”Lý Nhị Cương trợn to mắt nhìn Hoa Thần Y lúc này, hắn ta lập tức nghĩ là độcdược kia hại Hoa Thần Y biến thành như thế theo bản năng.“Hoa đại nhân! Ngươi cố chống đỡ! Ta đi gọi người!”Lý Nhị Cương nói xong câu này, thì vội vàng rời đi, chuẩn bị đi tìm Sở Duyêngiải quyết việc này.…Lý Nhị Cương vội vàng chạy ra khỏi đại điện tông chủ.Không đợi hắn ta đi tới tẩm điện của Sở Duyên, thì gặp Bạch Trạch đang cầmchổi chậm rãi quét rác.Khi Bạch Trạch sắp bị đụng vào, vô cùng vi diệu tránh sang một bên.Nhất thời, Lý Nhị Cương lập tức ngã nhào xuống đất, cơ thể to lớn thiếu chútnữa ngã nứt mặt đất.“Ngươi gấp như thế làm gì? Còn nữa, trong đại điện đã xảy ra chuyện gì?”Bạch Trạch cầm chổi, chậm rãi nói.Lão ta vừa nói, vừa ngẩng đầu lên, nhìn về bên đại điện tông chủ.Lực lượng của lão ta không thể sử dụng, nếu không sẽ bị Thiên Địa tấn công.Nhưng ở trong cảm nhận của lão ta, mơ hồ có thể cảm nhận được.Ở trong đại điện tông chủ có tử khí rất cường đại.“Trong đại điện! Đệ tử tông chủ mới nhận xảy ra chuyện, chính là uống vào,uống vào cỏ Hoàng Tuyền mà tiền bối nói, bây giờ đã xảy ra chuyện!”Giọng nói của Lý Nhị Cương sốt ruột trả lời.“Ngươi thực sự lấy độc dược kia cho người ta uống ư? Cho dù người kia chết,cũng không nên có tử khí mạnh như vậy xuất hiện.”Bạch Trạch nhìn chằm chằm đại điện tông chủ, chậm rãi nói.Nghe thấy những lời này, Lý Nhị Cương không dây dưa, vội vàng nói mọichuyện cho Bạch Trạch nghe.Trong đó bao gồm chuyện Hoa Thần Y mắc bệnh lạ trời sinh.“Bệnh lạ trời sinh? Cơ thể giống như động không đáy? Bây giờ có tử khí khổnglồ như vậy… Thú vị, đi, chúng ta vào xem.”Bỗng nhiên Bạch Trạch có hứng thú.“Nhưng mà, có cần gọi tông chủ hay không? Như vậy có vẻ càng thỏa đánghơn?”Lý Nhị Cương do dự.“Không cần gọi Sở tông chủ, ta có thể thu phục, đi theo ta đi.”Bạch Trạch xua tay.Lão ta cảm thấy đến bây giờ Sở Duyên còn chưa xuất hiện, nhất định là cảmthấy lão ta có thể giải quyết, hoặc là đệ tử mới tên Hoa Thần Y kia sẽ không cóchuyện gì.Căn bản không cần phải qua gọi một tiếng.Nếu gặp chuyện gì cũng cần đi nói một tiếng mới được, vậy tàn dư trước đâynhư lão ta cũng quá cùi bắp rồi?Ừm, Bạch Trạch cảm thấy lão ta hiểu rất rõ Sở Duyên….…Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Bên ngoài đại điện tông chủ.Bạch Trạch dẫn theo Lý Nhị Cương quay về nơi này một lần nữa.Đi tới bên ngoài cửa đại điện.Đều chưa đi vào, liếc mắt có thể thấy được, tử khí trong điện đã nồng đậm tớicực hạn.Từ bên ngoài nhìn, tử khí chính là tầng vụ khí xàm mờ vờn quanh bên ngoàiđiện.Những vụ khí này không khác gì vụ khí bình thường.Nhưng liếc mắt một cái nhìn qua, lại có thể khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Một loại sợ hãi đối với tử vong!Bạch Trạch đến nơi này, không tiếp tục đi về trước, mà dừng ở nơi đây, dừngchân nhìn trong điện.Đôi mắt kim sắc của lão ta nhìn chằm chằm những tử khí này, giống như đangphân biệt tin tức cụ thể của tử khí này.Lý Nhị Cương ở sau lưng Bạch Trạch vô cùng tức giận.“Vừa rồi khi ta rời đi, còn chưa nhiều tử khí như vậy mà.”“Chỉ trong nháy mắt đã nhiều như thế, tiền bối, Hoa Thần Y kia thực sự khôngsao đấy chứ?”Lý Nhị Cương sốt ruột hỏi.“Cứ an tâm đi, người không sao.”Bạch Trạch lắc đầu, thu hồi ánh mắt.Lão ta có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì.Chẳng qua không thể xác định.Lão ta còn cần quan sát cẩn thận một lát, mới có thể hoàn toàn xác định đượctình hình bên trong.“Ngươi đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích, ta vào xem.”Bạch Trạch để lại một câu như vậy.Cất bước lập tức đi vào trong đại điện tông chủ.Bạch Trạch tiến vào đại điện tông chủ.Tử khí tràn ngập trong đại điện lập tức bao trùm lấy Bạch Trạch, muốn quấnchặt lấy Bạch Trạch, cắn nuốt sinh mệnh của lão ta.Nhưng tử khí còn chưa đụng tới Bạch Trạch.Khi tiếp cận Bạch Trạch, giống như cảm nhận được thứ gì đó khủng bố, nhaonhao né tránh, không dám động vào Bạch Trạch.Bạch Trạch đi thẳng vào.Lão ta liếc thấy Hoa Thần Y ngồi khoanh chân trong điện, quanh người là tử khívờn quanh.Khi lão ta nhìn thấy Hoa Thần Y xong, mọi việc đều sáng tỏ.“Đây là đệ tử mới của Sở đạo hữu sao? Sở đạo hữu đi đâu tìm được đệ tử nàythế? Sao mỗi đệ tử đều bất phàm như vậy.”“Rõ ràng là ở thời đại mới, có thời đại mới hạn chế, những đệ tử này gần như làkhông thể xuất hiện ở thời đại này, cho dù xuất hiện cũng sẽ bị Thiên Địa maitáng, ẩn giấu, không đồng ý xuất hiện.”“Nhưng Sở đạo hữu có thể đúng lúc tìm được…”Bạch Trạch không thể không bội phục ánh mắt của Sở Duyên.(Chưa xong còn tiếp)[Cảm ơn đại thần kissorkick89 đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^]
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Loại vụ khí này khiến người ta sinh ra sợ hãi.Lý Nhị Cương lại càng cảm thấy, nếu mình đụng phải một chút vụ khí, sẽ chếthoàn toàn.“Lần này chơi lớn rồi.”Lý Nhị Cương trợn to mắt nhìn Hoa Thần Y lúc này, hắn ta lập tức nghĩ là độcdược kia hại Hoa Thần Y biến thành như thế theo bản năng.“Hoa đại nhân! Ngươi cố chống đỡ! Ta đi gọi người!”Lý Nhị Cương nói xong câu này, thì vội vàng rời đi, chuẩn bị đi tìm Sở Duyêngiải quyết việc này.…Lý Nhị Cương vội vàng chạy ra khỏi đại điện tông chủ.Không đợi hắn ta đi tới tẩm điện của Sở Duyên, thì gặp Bạch Trạch đang cầmchổi chậm rãi quét rác.Khi Bạch Trạch sắp bị đụng vào, vô cùng vi diệu tránh sang một bên.Nhất thời, Lý Nhị Cương lập tức ngã nhào xuống đất, cơ thể to lớn thiếu chútnữa ngã nứt mặt đất.“Ngươi gấp như thế làm gì? Còn nữa, trong đại điện đã xảy ra chuyện gì?”Bạch Trạch cầm chổi, chậm rãi nói.Lão ta vừa nói, vừa ngẩng đầu lên, nhìn về bên đại điện tông chủ.Lực lượng của lão ta không thể sử dụng, nếu không sẽ bị Thiên Địa tấn công.Nhưng ở trong cảm nhận của lão ta, mơ hồ có thể cảm nhận được.Ở trong đại điện tông chủ có tử khí rất cường đại.“Trong đại điện! Đệ tử tông chủ mới nhận xảy ra chuyện, chính là uống vào,uống vào cỏ Hoàng Tuyền mà tiền bối nói, bây giờ đã xảy ra chuyện!”Giọng nói của Lý Nhị Cương sốt ruột trả lời.“Ngươi thực sự lấy độc dược kia cho người ta uống ư? Cho dù người kia chết,cũng không nên có tử khí mạnh như vậy xuất hiện.”Bạch Trạch nhìn chằm chằm đại điện tông chủ, chậm rãi nói.Nghe thấy những lời này, Lý Nhị Cương không dây dưa, vội vàng nói mọichuyện cho Bạch Trạch nghe.Trong đó bao gồm chuyện Hoa Thần Y mắc bệnh lạ trời sinh.“Bệnh lạ trời sinh? Cơ thể giống như động không đáy? Bây giờ có tử khí khổnglồ như vậy… Thú vị, đi, chúng ta vào xem.”Bỗng nhiên Bạch Trạch có hứng thú.“Nhưng mà, có cần gọi tông chủ hay không? Như vậy có vẻ càng thỏa đánghơn?”Lý Nhị Cương do dự.“Không cần gọi Sở tông chủ, ta có thể thu phục, đi theo ta đi.”Bạch Trạch xua tay.Lão ta cảm thấy đến bây giờ Sở Duyên còn chưa xuất hiện, nhất định là cảmthấy lão ta có thể giải quyết, hoặc là đệ tử mới tên Hoa Thần Y kia sẽ không cóchuyện gì.Căn bản không cần phải qua gọi một tiếng.Nếu gặp chuyện gì cũng cần đi nói một tiếng mới được, vậy tàn dư trước đâynhư lão ta cũng quá cùi bắp rồi?Ừm, Bạch Trạch cảm thấy lão ta hiểu rất rõ Sở Duyên….…Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Bên ngoài đại điện tông chủ.Bạch Trạch dẫn theo Lý Nhị Cương quay về nơi này một lần nữa.Đi tới bên ngoài cửa đại điện.Đều chưa đi vào, liếc mắt có thể thấy được, tử khí trong điện đã nồng đậm tớicực hạn.Từ bên ngoài nhìn, tử khí chính là tầng vụ khí xàm mờ vờn quanh bên ngoàiđiện.Những vụ khí này không khác gì vụ khí bình thường.Nhưng liếc mắt một cái nhìn qua, lại có thể khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Một loại sợ hãi đối với tử vong!Bạch Trạch đến nơi này, không tiếp tục đi về trước, mà dừng ở nơi đây, dừngchân nhìn trong điện.Đôi mắt kim sắc của lão ta nhìn chằm chằm những tử khí này, giống như đangphân biệt tin tức cụ thể của tử khí này.Lý Nhị Cương ở sau lưng Bạch Trạch vô cùng tức giận.“Vừa rồi khi ta rời đi, còn chưa nhiều tử khí như vậy mà.”“Chỉ trong nháy mắt đã nhiều như thế, tiền bối, Hoa Thần Y kia thực sự khôngsao đấy chứ?”Lý Nhị Cương sốt ruột hỏi.“Cứ an tâm đi, người không sao.”Bạch Trạch lắc đầu, thu hồi ánh mắt.Lão ta có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì.Chẳng qua không thể xác định.Lão ta còn cần quan sát cẩn thận một lát, mới có thể hoàn toàn xác định đượctình hình bên trong.“Ngươi đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích, ta vào xem.”Bạch Trạch để lại một câu như vậy.Cất bước lập tức đi vào trong đại điện tông chủ.Bạch Trạch tiến vào đại điện tông chủ.Tử khí tràn ngập trong đại điện lập tức bao trùm lấy Bạch Trạch, muốn quấnchặt lấy Bạch Trạch, cắn nuốt sinh mệnh của lão ta.Nhưng tử khí còn chưa đụng tới Bạch Trạch.Khi tiếp cận Bạch Trạch, giống như cảm nhận được thứ gì đó khủng bố, nhaonhao né tránh, không dám động vào Bạch Trạch.Bạch Trạch đi thẳng vào.Lão ta liếc thấy Hoa Thần Y ngồi khoanh chân trong điện, quanh người là tử khívờn quanh.Khi lão ta nhìn thấy Hoa Thần Y xong, mọi việc đều sáng tỏ.“Đây là đệ tử mới của Sở đạo hữu sao? Sở đạo hữu đi đâu tìm được đệ tử nàythế? Sao mỗi đệ tử đều bất phàm như vậy.”“Rõ ràng là ở thời đại mới, có thời đại mới hạn chế, những đệ tử này gần như làkhông thể xuất hiện ở thời đại này, cho dù xuất hiện cũng sẽ bị Thiên Địa maitáng, ẩn giấu, không đồng ý xuất hiện.”“Nhưng Sở đạo hữu có thể đúng lúc tìm được…”Bạch Trạch không thể không bội phục ánh mắt của Sở Duyên.(Chưa xong còn tiếp)[Cảm ơn đại thần kissorkick89 đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^]
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Loại vụ khí này khiến người ta sinh ra sợ hãi.Lý Nhị Cương lại càng cảm thấy, nếu mình đụng phải một chút vụ khí, sẽ chếthoàn toàn.“Lần này chơi lớn rồi.”Lý Nhị Cương trợn to mắt nhìn Hoa Thần Y lúc này, hắn ta lập tức nghĩ là độcdược kia hại Hoa Thần Y biến thành như thế theo bản năng.“Hoa đại nhân! Ngươi cố chống đỡ! Ta đi gọi người!”Lý Nhị Cương nói xong câu này, thì vội vàng rời đi, chuẩn bị đi tìm Sở Duyêngiải quyết việc này.…Lý Nhị Cương vội vàng chạy ra khỏi đại điện tông chủ.Không đợi hắn ta đi tới tẩm điện của Sở Duyên, thì gặp Bạch Trạch đang cầmchổi chậm rãi quét rác.Khi Bạch Trạch sắp bị đụng vào, vô cùng vi diệu tránh sang một bên.Nhất thời, Lý Nhị Cương lập tức ngã nhào xuống đất, cơ thể to lớn thiếu chútnữa ngã nứt mặt đất.“Ngươi gấp như thế làm gì? Còn nữa, trong đại điện đã xảy ra chuyện gì?”Bạch Trạch cầm chổi, chậm rãi nói.Lão ta vừa nói, vừa ngẩng đầu lên, nhìn về bên đại điện tông chủ.Lực lượng của lão ta không thể sử dụng, nếu không sẽ bị Thiên Địa tấn công.Nhưng ở trong cảm nhận của lão ta, mơ hồ có thể cảm nhận được.Ở trong đại điện tông chủ có tử khí rất cường đại.“Trong đại điện! Đệ tử tông chủ mới nhận xảy ra chuyện, chính là uống vào,uống vào cỏ Hoàng Tuyền mà tiền bối nói, bây giờ đã xảy ra chuyện!”Giọng nói của Lý Nhị Cương sốt ruột trả lời.“Ngươi thực sự lấy độc dược kia cho người ta uống ư? Cho dù người kia chết,cũng không nên có tử khí mạnh như vậy xuất hiện.”Bạch Trạch nhìn chằm chằm đại điện tông chủ, chậm rãi nói.Nghe thấy những lời này, Lý Nhị Cương không dây dưa, vội vàng nói mọichuyện cho Bạch Trạch nghe.Trong đó bao gồm chuyện Hoa Thần Y mắc bệnh lạ trời sinh.“Bệnh lạ trời sinh? Cơ thể giống như động không đáy? Bây giờ có tử khí khổnglồ như vậy… Thú vị, đi, chúng ta vào xem.”Bỗng nhiên Bạch Trạch có hứng thú.“Nhưng mà, có cần gọi tông chủ hay không? Như vậy có vẻ càng thỏa đánghơn?”Lý Nhị Cương do dự.“Không cần gọi Sở tông chủ, ta có thể thu phục, đi theo ta đi.”Bạch Trạch xua tay.Lão ta cảm thấy đến bây giờ Sở Duyên còn chưa xuất hiện, nhất định là cảmthấy lão ta có thể giải quyết, hoặc là đệ tử mới tên Hoa Thần Y kia sẽ không cóchuyện gì.Căn bản không cần phải qua gọi một tiếng.Nếu gặp chuyện gì cũng cần đi nói một tiếng mới được, vậy tàn dư trước đâynhư lão ta cũng quá cùi bắp rồi?Ừm, Bạch Trạch cảm thấy lão ta hiểu rất rõ Sở Duyên….…Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Bên ngoài đại điện tông chủ.Bạch Trạch dẫn theo Lý Nhị Cương quay về nơi này một lần nữa.Đi tới bên ngoài cửa đại điện.Đều chưa đi vào, liếc mắt có thể thấy được, tử khí trong điện đã nồng đậm tớicực hạn.Từ bên ngoài nhìn, tử khí chính là tầng vụ khí xàm mờ vờn quanh bên ngoàiđiện.Những vụ khí này không khác gì vụ khí bình thường.Nhưng liếc mắt một cái nhìn qua, lại có thể khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Một loại sợ hãi đối với tử vong!Bạch Trạch đến nơi này, không tiếp tục đi về trước, mà dừng ở nơi đây, dừngchân nhìn trong điện.Đôi mắt kim sắc của lão ta nhìn chằm chằm những tử khí này, giống như đangphân biệt tin tức cụ thể của tử khí này.Lý Nhị Cương ở sau lưng Bạch Trạch vô cùng tức giận.“Vừa rồi khi ta rời đi, còn chưa nhiều tử khí như vậy mà.”“Chỉ trong nháy mắt đã nhiều như thế, tiền bối, Hoa Thần Y kia thực sự khôngsao đấy chứ?”Lý Nhị Cương sốt ruột hỏi.“Cứ an tâm đi, người không sao.”Bạch Trạch lắc đầu, thu hồi ánh mắt.Lão ta có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì.Chẳng qua không thể xác định.Lão ta còn cần quan sát cẩn thận một lát, mới có thể hoàn toàn xác định đượctình hình bên trong.“Ngươi đứng yên tại chỗ đừng nhúc nhích, ta vào xem.”Bạch Trạch để lại một câu như vậy.Cất bước lập tức đi vào trong đại điện tông chủ.Bạch Trạch tiến vào đại điện tông chủ.Tử khí tràn ngập trong đại điện lập tức bao trùm lấy Bạch Trạch, muốn quấnchặt lấy Bạch Trạch, cắn nuốt sinh mệnh của lão ta.Nhưng tử khí còn chưa đụng tới Bạch Trạch.Khi tiếp cận Bạch Trạch, giống như cảm nhận được thứ gì đó khủng bố, nhaonhao né tránh, không dám động vào Bạch Trạch.Bạch Trạch đi thẳng vào.Lão ta liếc thấy Hoa Thần Y ngồi khoanh chân trong điện, quanh người là tử khívờn quanh.Khi lão ta nhìn thấy Hoa Thần Y xong, mọi việc đều sáng tỏ.“Đây là đệ tử mới của Sở đạo hữu sao? Sở đạo hữu đi đâu tìm được đệ tử nàythế? Sao mỗi đệ tử đều bất phàm như vậy.”“Rõ ràng là ở thời đại mới, có thời đại mới hạn chế, những đệ tử này gần như làkhông thể xuất hiện ở thời đại này, cho dù xuất hiện cũng sẽ bị Thiên Địa maitáng, ẩn giấu, không đồng ý xuất hiện.”“Nhưng Sở đạo hữu có thể đúng lúc tìm được…”Bạch Trạch không thể không bội phục ánh mắt của Sở Duyên.(Chưa xong còn tiếp)[Cảm ơn đại thần kissorkick89 đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^]