Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 415: Sư huynh đệ giúp đỡ lẫn nhau 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm, đây là chuyện bình thường, sư tôn truyền thụ đạo, không phải người ngộtính rất cao, thì khó tự ngộ được, chỉ có thể dựa vào các đệ tử giúp đỡ lẫnnhau.”Tô Càn Nguyên cũng có thể lý giải Hoa Thần Y.Lúc trước hắn ta cũng là nhị sư huynh Trương Hàn giúp đỡ, mới thành cônglĩnh ngộ phương pháp luyện thể.Đám đệ tử bọn họ, Tô Hề tạm không nói đến, chỉ nói bọn họ, ngoại trừ đại sưhuynh tự dựa vào mình ngộ đạo ra, nhị sư huynh và hắn ta, cũng phải cần trợgiúp mới có thể ngộ đạo thành công.Hắn ta đối với tứ sư muội Đạm Đài Lạc Tuyết thì không đánh giá.Bắt đầu đạt được chí bảo…Chuyện này không phải bọn họ có thể so sánh.“Nếu sư đệ không ngộ được, vậy sư tôn bảo đệ ngộ đạo ở chỗ nào? Dẫn ta quađó, ta giúp đệ nhìn xem, nói không chừng có thể giúp được đệ.”Tô Càn Nguyên lại tiếp tục mở miệng.Hoa Thần Y vội vàng đồng ý.Đạm Đài Lạc Tuyết lại ở phía sau cản hai người.Chỉ nghe nàng mở miệng.“Tam sư huynh, ta mới tới chỗ sư tôn ra, ta tới chỗ huynh, chính là gọi huynhmột tiếng, sư tôn bảo huynh đi gặp sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói.Những lời này vừa nói ra, Tô Càn Nguyên không nói gì nữa, trực tiếp từ bỏ HoaThần Y, chạy thẳng lên trên núi.Tuy hắn ta là người luyện thể, nhưng tốc độ cũng không chậm.Chỉ mấy bước, đã đi tới trong tông.Hoa Thần Y nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lập tức trợn tròn mắt.Không phải lúc trước còn nói sẽ trợ giúp hắn ta sao?Vậy mà trực tiếp rời đi?Tên cặn bã…“Được rồi, lục sư đệ, ta đi xem cùng với đệ.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lắc đầu mở miệng nói.“Vậy làm phiền sư tỷ!”Hoa Thần Y chắp tay cúi người thi lễ.“Đi thôi.”Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn tiếp tục đi với Hoa Thần Y, dùng lựclượng linh hồn kéo đối phương, bay thẳng vào trong tông……Trong đại điện tông chủ.Đạm Đài Lạc Tuyết và Hoa Thần Y đang đứng ở bên trong.Đôi mắt Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn chằm chằm vùng trống rỗng phía trước.Nàng đã nghe xong Hoa Thần Y kể rõ toàn bộ.Sư tôn bảo Hoa Thần Y ngộ đạo ở nơi này, sẽ ngộ ra, có thể nhìn thấy y chi đạiđạo chân chính kia.Nhưng Đạm Đài Lạc Tuyết không ngừng dùng Tuệ Nhãn của nàng nhìn.Không nhìn thấy được gì cả…Ngay cả Tuệ Nhãn của nàng cũng hoàn toàn không nhìn ra.Cho dù là một chút manh mối cũng không nhìn thấy.Nàng có khả năng nhìn thấy, chỉ là một vùng hư vô.Hai tay của Đạm Đài Lạc Tuyết không nhịn được hơi nắm chặt.Có chút không dám tin tưởng.Chẳng lẽ nàng ngay cả một chút của sư tôn cũng không nhận ra được ư? Haibên chênh lệch lớn tới vậy à?Đạm Đài Lạc Tuyết do dự một lát xong, trực tiếp ném Giới Kỳ Bàn của nàng ra,muốn dốc hết toàn lực, nhìn xem dựa vào chính nàng, rốt cuộc có thể nhìn thấythứ sư tôn để lại hay không.Hay là nói, không cầu nhìn thấy, chỉ cầu có thể nhận thấy được một chút manhmối là được.Đạm Đài Lạc Tuyết ném bàn cờ ra.Chỉ thấy Giới Kỳ Bàn thu nhỏ lại nhanh chóng bay lên trên không đại điện tôngchủ, nở rộ quang mang chói mắt.Hào quang trực tiếp chiếu sáng cả đại điện.Hoa Thần Y đứng một bên bị ép nhắm mắt lại.Khoảng một lúc lâu sau, Hoa Thần Y mới mở mắt ra một lần nữa.Sau khi hắn ta mở mắt ra, thì nhìn về phía Đạm Đài Lạc Tuyết trước tiên.Quan sát một lát, hắn ta lập tức phát hiện vị sư tỷ này có biểu cảm kỳ lạ.Giống như vì sao không thể nhìn ra mà lộ ra biểu cảm kỳ lạ…Ngay cả Đạm Đài sư tỷ cũng không nhìn ra ư?Tâm trạng của Hoa Thần Y không khỏi phức tạp hơn.Bên kia Đạm Đài Lạc Tuyết đúng là không nhìn ra được “thứ” sư tôn để lại ởtrong đại điện tông chủ.Cho dù nàng ném Giới Kỳ Bàn ra, cũng không phát hiện được.Giống như…Giống như trong đại điện tông chủ căn bản không có thứ gì.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy mất mát.Bỗng nhiên liên tưởng đến điểm gì đó, nàng ngây ngẩn cả người.Hình như trong đại điện tông chủ căn bản không có đồ gì…Sư tôn muốn lục sư đệ này ở đây ngộ đạo.Không có gì, đạo!Đạo bản vi vô!Cho tới bây giờ sư tôn đều không muốn lục sư đệ này chân chính ngộ thứ gì, sưtôn chỉ muốn lục sư đệ này hiểu rõ, bản chất của đạo là hư vô!Đạm Đài Lạc Tuyết suy nghĩ cẩn thận điểm này, vội vàng kể cho Hoa Thần Y.Nghe thấy những lời này, Hoa Thần Y cũng sửng sốt rất lâu.Chỉ trong nháy mắt, vấn đề vốn hoang mang ở trong lòng hắn ta, lập tức sáng tỏthông suốt.Hắn ta đã hiểu!Sư tôn muốn hắn ta hiểu rõ, là ý trực chỉ căn nguyên…Chẳng trách sư tôn nói, đợi hắn ta hiểu rõ, có thể nhìn thấy y chi đại đạo chânchính…Căn nguyên của y chi đại đạo là gì? Tạo hóa!Tất cả y thuật gần như đều vì chữa trị thương tổn bệnh của người khác, vậy nếuchữa trị, có gì có thể chữa trị cho người khác hơn lực tạo hóa thuần túy?

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm, đây là chuyện bình thường, sư tôn truyền thụ đạo, không phải người ngộtính rất cao, thì khó tự ngộ được, chỉ có thể dựa vào các đệ tử giúp đỡ lẫnnhau.”Tô Càn Nguyên cũng có thể lý giải Hoa Thần Y.Lúc trước hắn ta cũng là nhị sư huynh Trương Hàn giúp đỡ, mới thành cônglĩnh ngộ phương pháp luyện thể.Đám đệ tử bọn họ, Tô Hề tạm không nói đến, chỉ nói bọn họ, ngoại trừ đại sưhuynh tự dựa vào mình ngộ đạo ra, nhị sư huynh và hắn ta, cũng phải cần trợgiúp mới có thể ngộ đạo thành công.Hắn ta đối với tứ sư muội Đạm Đài Lạc Tuyết thì không đánh giá.Bắt đầu đạt được chí bảo…Chuyện này không phải bọn họ có thể so sánh.“Nếu sư đệ không ngộ được, vậy sư tôn bảo đệ ngộ đạo ở chỗ nào? Dẫn ta quađó, ta giúp đệ nhìn xem, nói không chừng có thể giúp được đệ.”Tô Càn Nguyên lại tiếp tục mở miệng.Hoa Thần Y vội vàng đồng ý.Đạm Đài Lạc Tuyết lại ở phía sau cản hai người.Chỉ nghe nàng mở miệng.“Tam sư huynh, ta mới tới chỗ sư tôn ra, ta tới chỗ huynh, chính là gọi huynhmột tiếng, sư tôn bảo huynh đi gặp sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói.Những lời này vừa nói ra, Tô Càn Nguyên không nói gì nữa, trực tiếp từ bỏ HoaThần Y, chạy thẳng lên trên núi.Tuy hắn ta là người luyện thể, nhưng tốc độ cũng không chậm.Chỉ mấy bước, đã đi tới trong tông.Hoa Thần Y nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lập tức trợn tròn mắt.Không phải lúc trước còn nói sẽ trợ giúp hắn ta sao?Vậy mà trực tiếp rời đi?Tên cặn bã…“Được rồi, lục sư đệ, ta đi xem cùng với đệ.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lắc đầu mở miệng nói.“Vậy làm phiền sư tỷ!”Hoa Thần Y chắp tay cúi người thi lễ.“Đi thôi.”Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn tiếp tục đi với Hoa Thần Y, dùng lựclượng linh hồn kéo đối phương, bay thẳng vào trong tông……Trong đại điện tông chủ.Đạm Đài Lạc Tuyết và Hoa Thần Y đang đứng ở bên trong.Đôi mắt Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn chằm chằm vùng trống rỗng phía trước.Nàng đã nghe xong Hoa Thần Y kể rõ toàn bộ.Sư tôn bảo Hoa Thần Y ngộ đạo ở nơi này, sẽ ngộ ra, có thể nhìn thấy y chi đạiđạo chân chính kia.Nhưng Đạm Đài Lạc Tuyết không ngừng dùng Tuệ Nhãn của nàng nhìn.Không nhìn thấy được gì cả…Ngay cả Tuệ Nhãn của nàng cũng hoàn toàn không nhìn ra.Cho dù là một chút manh mối cũng không nhìn thấy.Nàng có khả năng nhìn thấy, chỉ là một vùng hư vô.Hai tay của Đạm Đài Lạc Tuyết không nhịn được hơi nắm chặt.Có chút không dám tin tưởng.Chẳng lẽ nàng ngay cả một chút của sư tôn cũng không nhận ra được ư? Haibên chênh lệch lớn tới vậy à?Đạm Đài Lạc Tuyết do dự một lát xong, trực tiếp ném Giới Kỳ Bàn của nàng ra,muốn dốc hết toàn lực, nhìn xem dựa vào chính nàng, rốt cuộc có thể nhìn thấythứ sư tôn để lại hay không.Hay là nói, không cầu nhìn thấy, chỉ cầu có thể nhận thấy được một chút manhmối là được.Đạm Đài Lạc Tuyết ném bàn cờ ra.Chỉ thấy Giới Kỳ Bàn thu nhỏ lại nhanh chóng bay lên trên không đại điện tôngchủ, nở rộ quang mang chói mắt.Hào quang trực tiếp chiếu sáng cả đại điện.Hoa Thần Y đứng một bên bị ép nhắm mắt lại.Khoảng một lúc lâu sau, Hoa Thần Y mới mở mắt ra một lần nữa.Sau khi hắn ta mở mắt ra, thì nhìn về phía Đạm Đài Lạc Tuyết trước tiên.Quan sát một lát, hắn ta lập tức phát hiện vị sư tỷ này có biểu cảm kỳ lạ.Giống như vì sao không thể nhìn ra mà lộ ra biểu cảm kỳ lạ…Ngay cả Đạm Đài sư tỷ cũng không nhìn ra ư?Tâm trạng của Hoa Thần Y không khỏi phức tạp hơn.Bên kia Đạm Đài Lạc Tuyết đúng là không nhìn ra được “thứ” sư tôn để lại ởtrong đại điện tông chủ.Cho dù nàng ném Giới Kỳ Bàn ra, cũng không phát hiện được.Giống như…Giống như trong đại điện tông chủ căn bản không có thứ gì.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy mất mát.Bỗng nhiên liên tưởng đến điểm gì đó, nàng ngây ngẩn cả người.Hình như trong đại điện tông chủ căn bản không có đồ gì…Sư tôn muốn lục sư đệ này ở đây ngộ đạo.Không có gì, đạo!Đạo bản vi vô!Cho tới bây giờ sư tôn đều không muốn lục sư đệ này chân chính ngộ thứ gì, sưtôn chỉ muốn lục sư đệ này hiểu rõ, bản chất của đạo là hư vô!Đạm Đài Lạc Tuyết suy nghĩ cẩn thận điểm này, vội vàng kể cho Hoa Thần Y.Nghe thấy những lời này, Hoa Thần Y cũng sửng sốt rất lâu.Chỉ trong nháy mắt, vấn đề vốn hoang mang ở trong lòng hắn ta, lập tức sáng tỏthông suốt.Hắn ta đã hiểu!Sư tôn muốn hắn ta hiểu rõ, là ý trực chỉ căn nguyên…Chẳng trách sư tôn nói, đợi hắn ta hiểu rõ, có thể nhìn thấy y chi đại đạo chânchính…Căn nguyên của y chi đại đạo là gì? Tạo hóa!Tất cả y thuật gần như đều vì chữa trị thương tổn bệnh của người khác, vậy nếuchữa trị, có gì có thể chữa trị cho người khác hơn lực tạo hóa thuần túy?

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm, đây là chuyện bình thường, sư tôn truyền thụ đạo, không phải người ngộtính rất cao, thì khó tự ngộ được, chỉ có thể dựa vào các đệ tử giúp đỡ lẫnnhau.”Tô Càn Nguyên cũng có thể lý giải Hoa Thần Y.Lúc trước hắn ta cũng là nhị sư huynh Trương Hàn giúp đỡ, mới thành cônglĩnh ngộ phương pháp luyện thể.Đám đệ tử bọn họ, Tô Hề tạm không nói đến, chỉ nói bọn họ, ngoại trừ đại sưhuynh tự dựa vào mình ngộ đạo ra, nhị sư huynh và hắn ta, cũng phải cần trợgiúp mới có thể ngộ đạo thành công.Hắn ta đối với tứ sư muội Đạm Đài Lạc Tuyết thì không đánh giá.Bắt đầu đạt được chí bảo…Chuyện này không phải bọn họ có thể so sánh.“Nếu sư đệ không ngộ được, vậy sư tôn bảo đệ ngộ đạo ở chỗ nào? Dẫn ta quađó, ta giúp đệ nhìn xem, nói không chừng có thể giúp được đệ.”Tô Càn Nguyên lại tiếp tục mở miệng.Hoa Thần Y vội vàng đồng ý.Đạm Đài Lạc Tuyết lại ở phía sau cản hai người.Chỉ nghe nàng mở miệng.“Tam sư huynh, ta mới tới chỗ sư tôn ra, ta tới chỗ huynh, chính là gọi huynhmột tiếng, sư tôn bảo huynh đi gặp sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói.Những lời này vừa nói ra, Tô Càn Nguyên không nói gì nữa, trực tiếp từ bỏ HoaThần Y, chạy thẳng lên trên núi.Tuy hắn ta là người luyện thể, nhưng tốc độ cũng không chậm.Chỉ mấy bước, đã đi tới trong tông.Hoa Thần Y nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lập tức trợn tròn mắt.Không phải lúc trước còn nói sẽ trợ giúp hắn ta sao?Vậy mà trực tiếp rời đi?Tên cặn bã…“Được rồi, lục sư đệ, ta đi xem cùng với đệ.”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn Tô Càn Nguyên rời đi, lắc đầu mở miệng nói.“Vậy làm phiền sư tỷ!”Hoa Thần Y chắp tay cúi người thi lễ.“Đi thôi.”Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn tiếp tục đi với Hoa Thần Y, dùng lựclượng linh hồn kéo đối phương, bay thẳng vào trong tông……Trong đại điện tông chủ.Đạm Đài Lạc Tuyết và Hoa Thần Y đang đứng ở bên trong.Đôi mắt Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn chằm chằm vùng trống rỗng phía trước.Nàng đã nghe xong Hoa Thần Y kể rõ toàn bộ.Sư tôn bảo Hoa Thần Y ngộ đạo ở nơi này, sẽ ngộ ra, có thể nhìn thấy y chi đạiđạo chân chính kia.Nhưng Đạm Đài Lạc Tuyết không ngừng dùng Tuệ Nhãn của nàng nhìn.Không nhìn thấy được gì cả…Ngay cả Tuệ Nhãn của nàng cũng hoàn toàn không nhìn ra.Cho dù là một chút manh mối cũng không nhìn thấy.Nàng có khả năng nhìn thấy, chỉ là một vùng hư vô.Hai tay của Đạm Đài Lạc Tuyết không nhịn được hơi nắm chặt.Có chút không dám tin tưởng.Chẳng lẽ nàng ngay cả một chút của sư tôn cũng không nhận ra được ư? Haibên chênh lệch lớn tới vậy à?Đạm Đài Lạc Tuyết do dự một lát xong, trực tiếp ném Giới Kỳ Bàn của nàng ra,muốn dốc hết toàn lực, nhìn xem dựa vào chính nàng, rốt cuộc có thể nhìn thấythứ sư tôn để lại hay không.Hay là nói, không cầu nhìn thấy, chỉ cầu có thể nhận thấy được một chút manhmối là được.Đạm Đài Lạc Tuyết ném bàn cờ ra.Chỉ thấy Giới Kỳ Bàn thu nhỏ lại nhanh chóng bay lên trên không đại điện tôngchủ, nở rộ quang mang chói mắt.Hào quang trực tiếp chiếu sáng cả đại điện.Hoa Thần Y đứng một bên bị ép nhắm mắt lại.Khoảng một lúc lâu sau, Hoa Thần Y mới mở mắt ra một lần nữa.Sau khi hắn ta mở mắt ra, thì nhìn về phía Đạm Đài Lạc Tuyết trước tiên.Quan sát một lát, hắn ta lập tức phát hiện vị sư tỷ này có biểu cảm kỳ lạ.Giống như vì sao không thể nhìn ra mà lộ ra biểu cảm kỳ lạ…Ngay cả Đạm Đài sư tỷ cũng không nhìn ra ư?Tâm trạng của Hoa Thần Y không khỏi phức tạp hơn.Bên kia Đạm Đài Lạc Tuyết đúng là không nhìn ra được “thứ” sư tôn để lại ởtrong đại điện tông chủ.Cho dù nàng ném Giới Kỳ Bàn ra, cũng không phát hiện được.Giống như…Giống như trong đại điện tông chủ căn bản không có thứ gì.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy mất mát.Bỗng nhiên liên tưởng đến điểm gì đó, nàng ngây ngẩn cả người.Hình như trong đại điện tông chủ căn bản không có đồ gì…Sư tôn muốn lục sư đệ này ở đây ngộ đạo.Không có gì, đạo!Đạo bản vi vô!Cho tới bây giờ sư tôn đều không muốn lục sư đệ này chân chính ngộ thứ gì, sưtôn chỉ muốn lục sư đệ này hiểu rõ, bản chất của đạo là hư vô!Đạm Đài Lạc Tuyết suy nghĩ cẩn thận điểm này, vội vàng kể cho Hoa Thần Y.Nghe thấy những lời này, Hoa Thần Y cũng sửng sốt rất lâu.Chỉ trong nháy mắt, vấn đề vốn hoang mang ở trong lòng hắn ta, lập tức sáng tỏthông suốt.Hắn ta đã hiểu!Sư tôn muốn hắn ta hiểu rõ, là ý trực chỉ căn nguyên…Chẳng trách sư tôn nói, đợi hắn ta hiểu rõ, có thể nhìn thấy y chi đại đạo chânchính…Căn nguyên của y chi đại đạo là gì? Tạo hóa!Tất cả y thuật gần như đều vì chữa trị thương tổn bệnh của người khác, vậy nếuchữa trị, có gì có thể chữa trị cho người khác hơn lực tạo hóa thuần túy?

Chương 415: Sư huynh đệ giúp đỡ lẫn nhau 2