Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 417: Tìm kiếm Tô Hề

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà Tô Càn Nguyên không biết hắn ta xây dựng Thánh Địa, xây để làmgì.Phương pháp luyện thể của hắn ta, chỉ thích hợp với hắn ta, không thích hợp vớinhững người khác.Không thể nhận đệ tử, khiến Địa Sát ăn mòn linh hồn và linh căn của bọn họđược…Người bình thường làm như vậy, đã sớm chết.Trước mắt, phương pháp luyện thể của hắn ta chỉ có chính hắn ta có thể sửdụng.Điểm này hắn ta biết rất rõ ràng.Cho nên không hiểu nổi, sư tôn bảo hắn ta xây dựng Thánh Địa tu luyện, rốtcuộc có ích lợi gì.Tô Càn Nguyên mê mang thì mê mang, hắn ta vẫn tuân theo mệnh lệnh của sưtôn, dự định xuống núi.Tô Càn Nguyên vừa mê mang, vừa cất bước đi ra ngoài.Hắn ta mới đi được mấy bước, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.“Tam sư huynh, có phải sư tôn bảo huynh xuống núi hay không?”Tô Càn Nguyên quay đầu lại nhìn, thì thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ở phía xa đi tới.Phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết còn có Hoa Thần Y.Khi Tô Càn Nguyên thấy ý cười như có như không trên mặt sư muội nhà mình,thì biết, sư muội nhà mình tuyệt đối sớm đã biết hắn ta sẽ bị bảo xuống núi.Tô Càn Nguyên còn định nói gì đó, nhưng nghĩ một lát, thì không có hứng thúnói, không khỏi xua tay.“Sư muội, xem ra muội cũng sắp xuống núi đúng không? Muội định khi nàoxuống núi? Không bằng hai ta đi cùng nhau?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Có thể, ta định dọn dẹp một chút rồi xuống núi, đi tìm đại sư huynh trước, nếutam sư huynh tiện đường, thì đi cùng nhau đi.”Đạm Đài Lạc Tuyết gật đầu đồng ý.Đương nhiên là Tô Càn Nguyên không có ý kiến khác, cũng đồng ý.Bên kia, Hoa Thần Y đứng phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết nghe cuộc đối thoạigiữa sư huynh và sư tỷ, có chút tò mò hỏi.“Sư huynh sư tỷ, hai người xuống núi sẽ đi đâu?”Chỉ nghe Hoa Thần Y hỏi như vậy.“Xuống núi xây Thánh Địa chơi.”Tô Càn Nguyên quay đầu nhìn thoáng qua Hoa Thần Y sau lưng Đạm Đài LạcTuyết, cười nói.Nghe thấy những lời này, biểu cảm của Hoa Thần Y cứng đờ.Cái gì thế?Xây Thánh Địa chơi ư?Thánh Địa? Chơi?Theo hắn ta biết, Thánh Địa là thế lực đỉnh phong của một châu, hội tụ số mệnh,là tông môn người bình thường tha thiết mơ ước muốn gia nhập.Đối với người bình thường mà nói, cấp bậc như Vô Đạo Tông, giống như làtrong truyền thuyết, buổi tối đi ngủ sớm một chút, có lẽ có thể mơ được mìnhgia nhập Vô Đạo Tông.Nhưng Thánh Địa thì khác, Thánh Địa là nơi rất rõ ràng, nếu thiên phú tốt, thìcó thể trực tiếp gia nhập, ít nhất là trong hiện thực.Nhưng nơi như Thánh Địa…Ở trong miệng sư huynh sư tỷ hắn ta, lại biến thành xây để chơi?Hoa Thần Y thực sự cảm thấy kinh ngạc.“Sư huynh…”“Thánh Địa dễ xây như vậy ư…”Giọng nói của Hoa Thần Y hơi run run.“Có tay là được.”Tô Càn Nguyên vỗ bả vai Hoa Thần Y, có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay mình.Cho nên, đây là giả sao?Hoa Thần Y rơi vào kinh ngạc.“Được rồi, lục sư đệ, đợi bọn ta rời đi, sau này không còn ai có thể chỉ đạo đệ,nếu có vấn đề gì, có thể đi tìm Bạch Chập tiền bối, hắn cũng là một người rấtmạnh, đệ hiểu không?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Ừm… Sư huynh, sư đệ hiểu rõ.”Hoa Thần Y nhanh chóng trả lời.“Còn nữa, đệ nhớ phải chăm chỉ tu hành, sớm ngày thành tài, đệ tử của Vô ĐạoTông chúng ta, không có một người nào kém, ngay cả ngũ sư tỷ của đệ, cũng rấtmạnh, đệ tử đồng lứa tính ra đệ yếu nhất, lục sư đệ, đệ phải có áp lực.”Tô Càn Nguyên lại nói thêm.“Dạ, sư huynh.”Đương nhiên là Hoa Thần Y không dám nói thêm gì, chỉ có thể không ngừngđồng ý.Trái lại Đạm Đài Lạc Tuyết đứng bên cạnh, nghe Tô Càn Nguyên nói ngũ sưmuội, cũng là Tô Hề rất mạnh, hơi sửng sốt một lát.Nàng vẫn luôn ở trong cung điện, không chú ý quá nhiều Tô Hề.Đối với tình hình của Tô Hề, nàng chưa rõ lắm.Nghe lời Tô Càn Nguyên nói, ngũ sư muội vô cùng nhút nhát kia, cũng đã mạnhdần rồi hả?Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn thoáng qua Tô Càn Nguyên, truyền âm hỏi.Tô Càn Nguyên nghe Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm, cũng không có ý giấudiếm, nói cho Đạm Đài Lạc Tuyết nghe so tài với Tô Hề lúc trước.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nghe xong, trái lại tràn ngập hứng thú.Sợi tơ vận mệnh ư?Trong vô hình bị quấn quanh, bị khống chế?“Tam sư huynh, trước khi xuống núi, theo ta đi tìm ngũ sư muội một chuyếntrước, thế nào?”Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm tiếp tục nói.“Được.”Tô Càn Nguyên cũng hiểu Đạm Đài Lạc Tuyết muốn làm gì, đồng ý.Hai người đều hiểu ý của đối phương, không tiếp tục truyền âm nói chuyện, mànhìn về phía Hoa Thần Y, sau khi cổ vũ một lát, thì bảo Hoa Thần Y đi chọnmột cung điện, lừa Hoa Thần Y rời đi.Sau khi khiến Hoa Thần Y rời đi xong.Hai ngời không nói nhiều với nhau, trực tiếp bay tới cung điện của Tô Hề…

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà Tô Càn Nguyên không biết hắn ta xây dựng Thánh Địa, xây để làmgì.Phương pháp luyện thể của hắn ta, chỉ thích hợp với hắn ta, không thích hợp vớinhững người khác.Không thể nhận đệ tử, khiến Địa Sát ăn mòn linh hồn và linh căn của bọn họđược…Người bình thường làm như vậy, đã sớm chết.Trước mắt, phương pháp luyện thể của hắn ta chỉ có chính hắn ta có thể sửdụng.Điểm này hắn ta biết rất rõ ràng.Cho nên không hiểu nổi, sư tôn bảo hắn ta xây dựng Thánh Địa tu luyện, rốtcuộc có ích lợi gì.Tô Càn Nguyên mê mang thì mê mang, hắn ta vẫn tuân theo mệnh lệnh của sưtôn, dự định xuống núi.Tô Càn Nguyên vừa mê mang, vừa cất bước đi ra ngoài.Hắn ta mới đi được mấy bước, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.“Tam sư huynh, có phải sư tôn bảo huynh xuống núi hay không?”Tô Càn Nguyên quay đầu lại nhìn, thì thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ở phía xa đi tới.Phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết còn có Hoa Thần Y.Khi Tô Càn Nguyên thấy ý cười như có như không trên mặt sư muội nhà mình,thì biết, sư muội nhà mình tuyệt đối sớm đã biết hắn ta sẽ bị bảo xuống núi.Tô Càn Nguyên còn định nói gì đó, nhưng nghĩ một lát, thì không có hứng thúnói, không khỏi xua tay.“Sư muội, xem ra muội cũng sắp xuống núi đúng không? Muội định khi nàoxuống núi? Không bằng hai ta đi cùng nhau?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Có thể, ta định dọn dẹp một chút rồi xuống núi, đi tìm đại sư huynh trước, nếutam sư huynh tiện đường, thì đi cùng nhau đi.”Đạm Đài Lạc Tuyết gật đầu đồng ý.Đương nhiên là Tô Càn Nguyên không có ý kiến khác, cũng đồng ý.Bên kia, Hoa Thần Y đứng phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết nghe cuộc đối thoạigiữa sư huynh và sư tỷ, có chút tò mò hỏi.“Sư huynh sư tỷ, hai người xuống núi sẽ đi đâu?”Chỉ nghe Hoa Thần Y hỏi như vậy.“Xuống núi xây Thánh Địa chơi.”Tô Càn Nguyên quay đầu nhìn thoáng qua Hoa Thần Y sau lưng Đạm Đài LạcTuyết, cười nói.Nghe thấy những lời này, biểu cảm của Hoa Thần Y cứng đờ.Cái gì thế?Xây Thánh Địa chơi ư?Thánh Địa? Chơi?Theo hắn ta biết, Thánh Địa là thế lực đỉnh phong của một châu, hội tụ số mệnh,là tông môn người bình thường tha thiết mơ ước muốn gia nhập.Đối với người bình thường mà nói, cấp bậc như Vô Đạo Tông, giống như làtrong truyền thuyết, buổi tối đi ngủ sớm một chút, có lẽ có thể mơ được mìnhgia nhập Vô Đạo Tông.Nhưng Thánh Địa thì khác, Thánh Địa là nơi rất rõ ràng, nếu thiên phú tốt, thìcó thể trực tiếp gia nhập, ít nhất là trong hiện thực.Nhưng nơi như Thánh Địa…Ở trong miệng sư huynh sư tỷ hắn ta, lại biến thành xây để chơi?Hoa Thần Y thực sự cảm thấy kinh ngạc.“Sư huynh…”“Thánh Địa dễ xây như vậy ư…”Giọng nói của Hoa Thần Y hơi run run.“Có tay là được.”Tô Càn Nguyên vỗ bả vai Hoa Thần Y, có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay mình.Cho nên, đây là giả sao?Hoa Thần Y rơi vào kinh ngạc.“Được rồi, lục sư đệ, đợi bọn ta rời đi, sau này không còn ai có thể chỉ đạo đệ,nếu có vấn đề gì, có thể đi tìm Bạch Chập tiền bối, hắn cũng là một người rấtmạnh, đệ hiểu không?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Ừm… Sư huynh, sư đệ hiểu rõ.”Hoa Thần Y nhanh chóng trả lời.“Còn nữa, đệ nhớ phải chăm chỉ tu hành, sớm ngày thành tài, đệ tử của Vô ĐạoTông chúng ta, không có một người nào kém, ngay cả ngũ sư tỷ của đệ, cũng rấtmạnh, đệ tử đồng lứa tính ra đệ yếu nhất, lục sư đệ, đệ phải có áp lực.”Tô Càn Nguyên lại nói thêm.“Dạ, sư huynh.”Đương nhiên là Hoa Thần Y không dám nói thêm gì, chỉ có thể không ngừngđồng ý.Trái lại Đạm Đài Lạc Tuyết đứng bên cạnh, nghe Tô Càn Nguyên nói ngũ sưmuội, cũng là Tô Hề rất mạnh, hơi sửng sốt một lát.Nàng vẫn luôn ở trong cung điện, không chú ý quá nhiều Tô Hề.Đối với tình hình của Tô Hề, nàng chưa rõ lắm.Nghe lời Tô Càn Nguyên nói, ngũ sư muội vô cùng nhút nhát kia, cũng đã mạnhdần rồi hả?Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn thoáng qua Tô Càn Nguyên, truyền âm hỏi.Tô Càn Nguyên nghe Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm, cũng không có ý giấudiếm, nói cho Đạm Đài Lạc Tuyết nghe so tài với Tô Hề lúc trước.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nghe xong, trái lại tràn ngập hứng thú.Sợi tơ vận mệnh ư?Trong vô hình bị quấn quanh, bị khống chế?“Tam sư huynh, trước khi xuống núi, theo ta đi tìm ngũ sư muội một chuyếntrước, thế nào?”Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm tiếp tục nói.“Được.”Tô Càn Nguyên cũng hiểu Đạm Đài Lạc Tuyết muốn làm gì, đồng ý.Hai người đều hiểu ý của đối phương, không tiếp tục truyền âm nói chuyện, mànhìn về phía Hoa Thần Y, sau khi cổ vũ một lát, thì bảo Hoa Thần Y đi chọnmột cung điện, lừa Hoa Thần Y rời đi.Sau khi khiến Hoa Thần Y rời đi xong.Hai ngời không nói nhiều với nhau, trực tiếp bay tới cung điện của Tô Hề…

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà Tô Càn Nguyên không biết hắn ta xây dựng Thánh Địa, xây để làmgì.Phương pháp luyện thể của hắn ta, chỉ thích hợp với hắn ta, không thích hợp vớinhững người khác.Không thể nhận đệ tử, khiến Địa Sát ăn mòn linh hồn và linh căn của bọn họđược…Người bình thường làm như vậy, đã sớm chết.Trước mắt, phương pháp luyện thể của hắn ta chỉ có chính hắn ta có thể sửdụng.Điểm này hắn ta biết rất rõ ràng.Cho nên không hiểu nổi, sư tôn bảo hắn ta xây dựng Thánh Địa tu luyện, rốtcuộc có ích lợi gì.Tô Càn Nguyên mê mang thì mê mang, hắn ta vẫn tuân theo mệnh lệnh của sưtôn, dự định xuống núi.Tô Càn Nguyên vừa mê mang, vừa cất bước đi ra ngoài.Hắn ta mới đi được mấy bước, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói.“Tam sư huynh, có phải sư tôn bảo huynh xuống núi hay không?”Tô Càn Nguyên quay đầu lại nhìn, thì thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ở phía xa đi tới.Phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết còn có Hoa Thần Y.Khi Tô Càn Nguyên thấy ý cười như có như không trên mặt sư muội nhà mình,thì biết, sư muội nhà mình tuyệt đối sớm đã biết hắn ta sẽ bị bảo xuống núi.Tô Càn Nguyên còn định nói gì đó, nhưng nghĩ một lát, thì không có hứng thúnói, không khỏi xua tay.“Sư muội, xem ra muội cũng sắp xuống núi đúng không? Muội định khi nàoxuống núi? Không bằng hai ta đi cùng nhau?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Có thể, ta định dọn dẹp một chút rồi xuống núi, đi tìm đại sư huynh trước, nếutam sư huynh tiện đường, thì đi cùng nhau đi.”Đạm Đài Lạc Tuyết gật đầu đồng ý.Đương nhiên là Tô Càn Nguyên không có ý kiến khác, cũng đồng ý.Bên kia, Hoa Thần Y đứng phía sau Đạm Đài Lạc Tuyết nghe cuộc đối thoạigiữa sư huynh và sư tỷ, có chút tò mò hỏi.“Sư huynh sư tỷ, hai người xuống núi sẽ đi đâu?”Chỉ nghe Hoa Thần Y hỏi như vậy.“Xuống núi xây Thánh Địa chơi.”Tô Càn Nguyên quay đầu nhìn thoáng qua Hoa Thần Y sau lưng Đạm Đài LạcTuyết, cười nói.Nghe thấy những lời này, biểu cảm của Hoa Thần Y cứng đờ.Cái gì thế?Xây Thánh Địa chơi ư?Thánh Địa? Chơi?Theo hắn ta biết, Thánh Địa là thế lực đỉnh phong của một châu, hội tụ số mệnh,là tông môn người bình thường tha thiết mơ ước muốn gia nhập.Đối với người bình thường mà nói, cấp bậc như Vô Đạo Tông, giống như làtrong truyền thuyết, buổi tối đi ngủ sớm một chút, có lẽ có thể mơ được mìnhgia nhập Vô Đạo Tông.Nhưng Thánh Địa thì khác, Thánh Địa là nơi rất rõ ràng, nếu thiên phú tốt, thìcó thể trực tiếp gia nhập, ít nhất là trong hiện thực.Nhưng nơi như Thánh Địa…Ở trong miệng sư huynh sư tỷ hắn ta, lại biến thành xây để chơi?Hoa Thần Y thực sự cảm thấy kinh ngạc.“Sư huynh…”“Thánh Địa dễ xây như vậy ư…”Giọng nói của Hoa Thần Y hơi run run.“Có tay là được.”Tô Càn Nguyên vỗ bả vai Hoa Thần Y, có chút tùy ý nói.Hoa Thần Y cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay mình.Cho nên, đây là giả sao?Hoa Thần Y rơi vào kinh ngạc.“Được rồi, lục sư đệ, đợi bọn ta rời đi, sau này không còn ai có thể chỉ đạo đệ,nếu có vấn đề gì, có thể đi tìm Bạch Chập tiền bối, hắn cũng là một người rấtmạnh, đệ hiểu không?”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.“Ừm… Sư huynh, sư đệ hiểu rõ.”Hoa Thần Y nhanh chóng trả lời.“Còn nữa, đệ nhớ phải chăm chỉ tu hành, sớm ngày thành tài, đệ tử của Vô ĐạoTông chúng ta, không có một người nào kém, ngay cả ngũ sư tỷ của đệ, cũng rấtmạnh, đệ tử đồng lứa tính ra đệ yếu nhất, lục sư đệ, đệ phải có áp lực.”Tô Càn Nguyên lại nói thêm.“Dạ, sư huynh.”Đương nhiên là Hoa Thần Y không dám nói thêm gì, chỉ có thể không ngừngđồng ý.Trái lại Đạm Đài Lạc Tuyết đứng bên cạnh, nghe Tô Càn Nguyên nói ngũ sưmuội, cũng là Tô Hề rất mạnh, hơi sửng sốt một lát.Nàng vẫn luôn ở trong cung điện, không chú ý quá nhiều Tô Hề.Đối với tình hình của Tô Hề, nàng chưa rõ lắm.Nghe lời Tô Càn Nguyên nói, ngũ sư muội vô cùng nhút nhát kia, cũng đã mạnhdần rồi hả?Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn thoáng qua Tô Càn Nguyên, truyền âm hỏi.Tô Càn Nguyên nghe Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm, cũng không có ý giấudiếm, nói cho Đạm Đài Lạc Tuyết nghe so tài với Tô Hề lúc trước.Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nghe xong, trái lại tràn ngập hứng thú.Sợi tơ vận mệnh ư?Trong vô hình bị quấn quanh, bị khống chế?“Tam sư huynh, trước khi xuống núi, theo ta đi tìm ngũ sư muội một chuyếntrước, thế nào?”Đạm Đài Lạc Tuyết truyền âm tiếp tục nói.“Được.”Tô Càn Nguyên cũng hiểu Đạm Đài Lạc Tuyết muốn làm gì, đồng ý.Hai người đều hiểu ý của đối phương, không tiếp tục truyền âm nói chuyện, mànhìn về phía Hoa Thần Y, sau khi cổ vũ một lát, thì bảo Hoa Thần Y đi chọnmột cung điện, lừa Hoa Thần Y rời đi.Sau khi khiến Hoa Thần Y rời đi xong.Hai ngời không nói nhiều với nhau, trực tiếp bay tới cung điện của Tô Hề…

Chương 417: Tìm kiếm Tô Hề