Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 436: Sở Duyên trái lo phải nghĩ một lát, ánh mắt bất chợt thấy được Bạch Trạch ở phía dưới. Lúc này hắn mở miệng.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao bổn vương đã nói rồi, vì tất cả yêu tộc, tất phải ra tay với Vô ĐạoTông.”“Bên nhân tộc, không có người nào có ý kiến đối với việc đệ tử của Vô ĐạoTông không ngừng chiếm cứ đại châu sao? Ngầm liên lạc với bọn họ, cùng ratay là được!”Yêu Vương hổ tộc lạnh lùng nói.“Ra tay với Vô Đạo Tông, ngươi có hiểu hành động của các ngươi không, đạibiểu cho cả yêu tộc, Vô Đạo Tông là thế lực cỡ nào? Trêu tức Vô Đạo Tông,vậy nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tức giận, yêu tộc chống đỡ được ư? Hay làmấy đại yêu ngủ say đỡ được sao?”Một đại yêu ủng hộ hòa bình với Vô Đạo Tông đứng dậy, nhìn chằm chằm YêuVương hổ tộc, không có bất cứ sợ hãi nào.“Vì sao không đỡ được? Không phải Ngao Dạ bị tông chủ của Vô Đạo Tôngđánh cho kêu hú hú sao? Nhưng hắn ta luôn không chết, Ngao Dạ đã như vậy,Yêu Vương yêu tộc chúng ta sợ gì?”Một Yêu Vương phản đối lại đứng ra.Thấy cảnh tượng này, Yêu Vương khác nhao nhao đứng ra.“Không được! Ngao Dạ không chết mà thôi, nhưng nghe nói hắn ta bị đánh rấtthảm, có lẽ đó không phải là thực lực chân chính của tông chủ Vô Đạo Tông?”“Cho dù không phải, thì tính sao? Các ngươi nhìn Ngao Dạ đi, không phải hiệngiờ vẫn hoàn hảo đứng đó à? Chứng minh tông chủ của Vô Đạo Tông không cólực lượng nghiền áp một vị Yêu Vương, chúng ta liên thủ, có sợ gì?”“Không sai, đến bây giờ Ngao Dạ vẫn sống tốt, chứng minh tông chủ của VôĐạo Tông chỉ như vậy mà thôi!”Hơn mười Yêu Vương đều phát biểu ý kiến của mình.Ngao Dạ đứng cách đó không xa: “?”Các người nói chuyện thì nói chuyện, thảo luận kịch liệt thì thảo luận kịch liệt.Mỗi một câu đều kéo ta ra là có ý gì?Lúc trước ta bị đè trên đất ma sát sao? Ta chỉ ăn chút thiệt nhỏ, không lấy đượcbảo vật mà thôi.Ngay cả giao đấu với tông chủ của Vô Đạo Tông cũng chưa từng…Sao lại lấy ta ra làm cột mốc?Ngao Dạ nhớ rõ, lão ta từng nói rõ với đám người này, lúc ấy lão ta chưa giaođấu với tông chủ của Vô Đạo Tông.Sao bầy Yêu Vương này, lúc ấy cả đám đều nói đã biết, đã rõ.Bây giờ cãi vã, lại lôi lão ta ra nói.Ngao Dạ có chút muốn khóc.Nhưng lão ta không dám đứng ra nói, cưỡng chế cắt ngang lời đám Yêu Vương,nói rõ tình huống với bọn họ, chỉ có thể để mặc đám Yêu Vương tiếp tục thảoluận.Trong đại điện, đám Yêu Vương đang thảo luận kịch liệt không biết tâm tư củaNgao Dạ, vẫn đang nói chuyện.Bỗng nhiên trong lúc này, Yêu Vương của hổ tộc giống như không nhịn nổi,bùng nổ ra pháp lực.Chỉ trong nháy mắt, cả đại điện cổ xưa đều chấn động.Yêu Vương khác nhau nhao nhìn về phía Yêu Vương hổ tộc, vẻ mặt nghiêmtrọng, còn tưởng Yêu Vương hổ tộc muốn dựa vào lực lượng thống nhất ý kiếncủa bọn họ.Chỉ thấy quanh người Yêu Vương hổ tộc đầy Huyết Sát Chi Khí, ánh mắt quansát phía dưới.“Một đám Yêu Vương các ngươi! Vậy mà thực sự e ngại một nhân tộc, còn ởđây mà cãi vã!”“Nhân tộc có gì phải sợ? Yêu tộc ta sợ cái gì? Nhân tộc còn không sợ, sao cầnđi sợ tông chủ của Vô Đạo Tông?”Yêu Vương hổ tộc lạnh giọng nói.“Hổ Vương, ngươi nói hay lắm nhỉ, có phải nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tựmình đánh tới, ngươi tới gánh hay không?”Một Yêu Vương vô cùng bất mãn nói.“Ta gánh thì ta gánh, Yêu Vương hổ tộc ta, sao có thể sợ tông chủ của Vô ĐạoTông? Nếu như tông chủ của Vô Đạo Tông tới, Yêu Vương hổ tộc ta có thể mộttay trảm hắn!”Yêu Vương hổ tộc vỗ ngực, lạnh lùng nói.Yêu Vương khác đều có chút bị lời này của Yêu Vương hổ tộc dọa sợ.Càn rỡ như vậy ư?Trực tiếp mở miệng nói muốn chém tông chủ của Vô Đạo Tông?Tên này thực sự không sợ tông chủ của Vô Đạo Tông tới đây một chuyến à?Một số Yêu Vương lo lắng những lời này truyền ra không tốt, vừa định mởmiệng nói gì đó.Bùm!Đúng lúc này.Điện phủ cổ xưa chỗ bọn họ đột nhiên chấn động.Hơn mười Yêu Vương đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong lòng chỉ cómột ý nghĩ.Đây là đại trận hộ pháp của điện phủ bị ép gây ra sao?Có người tấn công điện phủ chỗ đám Yêu Vương bọn họ họp ư?Hơn mười Yêu Vương vừa định hỏi đã xảy ra chuyện gì.Rầm!Đột nhiên cả tòa điện đường bị cắt ra, khí tức giống như đến từ Thiên Địa ápbách mà đến, vô số đá vụn bay tán loạn, một vòng sáng từ phía đông chém tới,cường bạo mở điện phủ ra, cuối cùng lao ra khỏi điện phủ, chém ra bên ngoài.Mặt đất bị chém ra vết nứt.Bùm!Âm thanh vĩ đại truyền ra, kinh hãi tất cả Yêu Vương, truyền khắp Tây Châu.Không biết qua bao lâu, vòng sáng tiêu tán, đám Yêu Vương mới hơi lấy lạitinh thần.Bọn họ không bị thương tổn tính thực tế gì, nhưng vòng sáng này thực sự khiếnbọn họ rung động

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao bổn vương đã nói rồi, vì tất cả yêu tộc, tất phải ra tay với Vô ĐạoTông.”“Bên nhân tộc, không có người nào có ý kiến đối với việc đệ tử của Vô ĐạoTông không ngừng chiếm cứ đại châu sao? Ngầm liên lạc với bọn họ, cùng ratay là được!”Yêu Vương hổ tộc lạnh lùng nói.“Ra tay với Vô Đạo Tông, ngươi có hiểu hành động của các ngươi không, đạibiểu cho cả yêu tộc, Vô Đạo Tông là thế lực cỡ nào? Trêu tức Vô Đạo Tông,vậy nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tức giận, yêu tộc chống đỡ được ư? Hay làmấy đại yêu ngủ say đỡ được sao?”Một đại yêu ủng hộ hòa bình với Vô Đạo Tông đứng dậy, nhìn chằm chằm YêuVương hổ tộc, không có bất cứ sợ hãi nào.“Vì sao không đỡ được? Không phải Ngao Dạ bị tông chủ của Vô Đạo Tôngđánh cho kêu hú hú sao? Nhưng hắn ta luôn không chết, Ngao Dạ đã như vậy,Yêu Vương yêu tộc chúng ta sợ gì?”Một Yêu Vương phản đối lại đứng ra.Thấy cảnh tượng này, Yêu Vương khác nhao nhao đứng ra.“Không được! Ngao Dạ không chết mà thôi, nhưng nghe nói hắn ta bị đánh rấtthảm, có lẽ đó không phải là thực lực chân chính của tông chủ Vô Đạo Tông?”“Cho dù không phải, thì tính sao? Các ngươi nhìn Ngao Dạ đi, không phải hiệngiờ vẫn hoàn hảo đứng đó à? Chứng minh tông chủ của Vô Đạo Tông không cólực lượng nghiền áp một vị Yêu Vương, chúng ta liên thủ, có sợ gì?”“Không sai, đến bây giờ Ngao Dạ vẫn sống tốt, chứng minh tông chủ của VôĐạo Tông chỉ như vậy mà thôi!”Hơn mười Yêu Vương đều phát biểu ý kiến của mình.Ngao Dạ đứng cách đó không xa: “?”Các người nói chuyện thì nói chuyện, thảo luận kịch liệt thì thảo luận kịch liệt.Mỗi một câu đều kéo ta ra là có ý gì?Lúc trước ta bị đè trên đất ma sát sao? Ta chỉ ăn chút thiệt nhỏ, không lấy đượcbảo vật mà thôi.Ngay cả giao đấu với tông chủ của Vô Đạo Tông cũng chưa từng…Sao lại lấy ta ra làm cột mốc?Ngao Dạ nhớ rõ, lão ta từng nói rõ với đám người này, lúc ấy lão ta chưa giaođấu với tông chủ của Vô Đạo Tông.Sao bầy Yêu Vương này, lúc ấy cả đám đều nói đã biết, đã rõ.Bây giờ cãi vã, lại lôi lão ta ra nói.Ngao Dạ có chút muốn khóc.Nhưng lão ta không dám đứng ra nói, cưỡng chế cắt ngang lời đám Yêu Vương,nói rõ tình huống với bọn họ, chỉ có thể để mặc đám Yêu Vương tiếp tục thảoluận.Trong đại điện, đám Yêu Vương đang thảo luận kịch liệt không biết tâm tư củaNgao Dạ, vẫn đang nói chuyện.Bỗng nhiên trong lúc này, Yêu Vương của hổ tộc giống như không nhịn nổi,bùng nổ ra pháp lực.Chỉ trong nháy mắt, cả đại điện cổ xưa đều chấn động.Yêu Vương khác nhau nhao nhìn về phía Yêu Vương hổ tộc, vẻ mặt nghiêmtrọng, còn tưởng Yêu Vương hổ tộc muốn dựa vào lực lượng thống nhất ý kiếncủa bọn họ.Chỉ thấy quanh người Yêu Vương hổ tộc đầy Huyết Sát Chi Khí, ánh mắt quansát phía dưới.“Một đám Yêu Vương các ngươi! Vậy mà thực sự e ngại một nhân tộc, còn ởđây mà cãi vã!”“Nhân tộc có gì phải sợ? Yêu tộc ta sợ cái gì? Nhân tộc còn không sợ, sao cầnđi sợ tông chủ của Vô Đạo Tông?”Yêu Vương hổ tộc lạnh giọng nói.“Hổ Vương, ngươi nói hay lắm nhỉ, có phải nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tựmình đánh tới, ngươi tới gánh hay không?”Một Yêu Vương vô cùng bất mãn nói.“Ta gánh thì ta gánh, Yêu Vương hổ tộc ta, sao có thể sợ tông chủ của Vô ĐạoTông? Nếu như tông chủ của Vô Đạo Tông tới, Yêu Vương hổ tộc ta có thể mộttay trảm hắn!”Yêu Vương hổ tộc vỗ ngực, lạnh lùng nói.Yêu Vương khác đều có chút bị lời này của Yêu Vương hổ tộc dọa sợ.Càn rỡ như vậy ư?Trực tiếp mở miệng nói muốn chém tông chủ của Vô Đạo Tông?Tên này thực sự không sợ tông chủ của Vô Đạo Tông tới đây một chuyến à?Một số Yêu Vương lo lắng những lời này truyền ra không tốt, vừa định mởmiệng nói gì đó.Bùm!Đúng lúc này.Điện phủ cổ xưa chỗ bọn họ đột nhiên chấn động.Hơn mười Yêu Vương đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong lòng chỉ cómột ý nghĩ.Đây là đại trận hộ pháp của điện phủ bị ép gây ra sao?Có người tấn công điện phủ chỗ đám Yêu Vương bọn họ họp ư?Hơn mười Yêu Vương vừa định hỏi đã xảy ra chuyện gì.Rầm!Đột nhiên cả tòa điện đường bị cắt ra, khí tức giống như đến từ Thiên Địa ápbách mà đến, vô số đá vụn bay tán loạn, một vòng sáng từ phía đông chém tới,cường bạo mở điện phủ ra, cuối cùng lao ra khỏi điện phủ, chém ra bên ngoài.Mặt đất bị chém ra vết nứt.Bùm!Âm thanh vĩ đại truyền ra, kinh hãi tất cả Yêu Vương, truyền khắp Tây Châu.Không biết qua bao lâu, vòng sáng tiêu tán, đám Yêu Vương mới hơi lấy lạitinh thần.Bọn họ không bị thương tổn tính thực tế gì, nhưng vòng sáng này thực sự khiếnbọn họ rung động

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Dù sao bổn vương đã nói rồi, vì tất cả yêu tộc, tất phải ra tay với Vô ĐạoTông.”“Bên nhân tộc, không có người nào có ý kiến đối với việc đệ tử của Vô ĐạoTông không ngừng chiếm cứ đại châu sao? Ngầm liên lạc với bọn họ, cùng ratay là được!”Yêu Vương hổ tộc lạnh lùng nói.“Ra tay với Vô Đạo Tông, ngươi có hiểu hành động của các ngươi không, đạibiểu cho cả yêu tộc, Vô Đạo Tông là thế lực cỡ nào? Trêu tức Vô Đạo Tông,vậy nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tức giận, yêu tộc chống đỡ được ư? Hay làmấy đại yêu ngủ say đỡ được sao?”Một đại yêu ủng hộ hòa bình với Vô Đạo Tông đứng dậy, nhìn chằm chằm YêuVương hổ tộc, không có bất cứ sợ hãi nào.“Vì sao không đỡ được? Không phải Ngao Dạ bị tông chủ của Vô Đạo Tôngđánh cho kêu hú hú sao? Nhưng hắn ta luôn không chết, Ngao Dạ đã như vậy,Yêu Vương yêu tộc chúng ta sợ gì?”Một Yêu Vương phản đối lại đứng ra.Thấy cảnh tượng này, Yêu Vương khác nhao nhao đứng ra.“Không được! Ngao Dạ không chết mà thôi, nhưng nghe nói hắn ta bị đánh rấtthảm, có lẽ đó không phải là thực lực chân chính của tông chủ Vô Đạo Tông?”“Cho dù không phải, thì tính sao? Các ngươi nhìn Ngao Dạ đi, không phải hiệngiờ vẫn hoàn hảo đứng đó à? Chứng minh tông chủ của Vô Đạo Tông không cólực lượng nghiền áp một vị Yêu Vương, chúng ta liên thủ, có sợ gì?”“Không sai, đến bây giờ Ngao Dạ vẫn sống tốt, chứng minh tông chủ của VôĐạo Tông chỉ như vậy mà thôi!”Hơn mười Yêu Vương đều phát biểu ý kiến của mình.Ngao Dạ đứng cách đó không xa: “?”Các người nói chuyện thì nói chuyện, thảo luận kịch liệt thì thảo luận kịch liệt.Mỗi một câu đều kéo ta ra là có ý gì?Lúc trước ta bị đè trên đất ma sát sao? Ta chỉ ăn chút thiệt nhỏ, không lấy đượcbảo vật mà thôi.Ngay cả giao đấu với tông chủ của Vô Đạo Tông cũng chưa từng…Sao lại lấy ta ra làm cột mốc?Ngao Dạ nhớ rõ, lão ta từng nói rõ với đám người này, lúc ấy lão ta chưa giaođấu với tông chủ của Vô Đạo Tông.Sao bầy Yêu Vương này, lúc ấy cả đám đều nói đã biết, đã rõ.Bây giờ cãi vã, lại lôi lão ta ra nói.Ngao Dạ có chút muốn khóc.Nhưng lão ta không dám đứng ra nói, cưỡng chế cắt ngang lời đám Yêu Vương,nói rõ tình huống với bọn họ, chỉ có thể để mặc đám Yêu Vương tiếp tục thảoluận.Trong đại điện, đám Yêu Vương đang thảo luận kịch liệt không biết tâm tư củaNgao Dạ, vẫn đang nói chuyện.Bỗng nhiên trong lúc này, Yêu Vương của hổ tộc giống như không nhịn nổi,bùng nổ ra pháp lực.Chỉ trong nháy mắt, cả đại điện cổ xưa đều chấn động.Yêu Vương khác nhau nhao nhìn về phía Yêu Vương hổ tộc, vẻ mặt nghiêmtrọng, còn tưởng Yêu Vương hổ tộc muốn dựa vào lực lượng thống nhất ý kiếncủa bọn họ.Chỉ thấy quanh người Yêu Vương hổ tộc đầy Huyết Sát Chi Khí, ánh mắt quansát phía dưới.“Một đám Yêu Vương các ngươi! Vậy mà thực sự e ngại một nhân tộc, còn ởđây mà cãi vã!”“Nhân tộc có gì phải sợ? Yêu tộc ta sợ cái gì? Nhân tộc còn không sợ, sao cầnđi sợ tông chủ của Vô Đạo Tông?”Yêu Vương hổ tộc lạnh giọng nói.“Hổ Vương, ngươi nói hay lắm nhỉ, có phải nếu tông chủ của Vô Đạo Tông tựmình đánh tới, ngươi tới gánh hay không?”Một Yêu Vương vô cùng bất mãn nói.“Ta gánh thì ta gánh, Yêu Vương hổ tộc ta, sao có thể sợ tông chủ của Vô ĐạoTông? Nếu như tông chủ của Vô Đạo Tông tới, Yêu Vương hổ tộc ta có thể mộttay trảm hắn!”Yêu Vương hổ tộc vỗ ngực, lạnh lùng nói.Yêu Vương khác đều có chút bị lời này của Yêu Vương hổ tộc dọa sợ.Càn rỡ như vậy ư?Trực tiếp mở miệng nói muốn chém tông chủ của Vô Đạo Tông?Tên này thực sự không sợ tông chủ của Vô Đạo Tông tới đây một chuyến à?Một số Yêu Vương lo lắng những lời này truyền ra không tốt, vừa định mởmiệng nói gì đó.Bùm!Đúng lúc này.Điện phủ cổ xưa chỗ bọn họ đột nhiên chấn động.Hơn mười Yêu Vương đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong lòng chỉ cómột ý nghĩ.Đây là đại trận hộ pháp của điện phủ bị ép gây ra sao?Có người tấn công điện phủ chỗ đám Yêu Vương bọn họ họp ư?Hơn mười Yêu Vương vừa định hỏi đã xảy ra chuyện gì.Rầm!Đột nhiên cả tòa điện đường bị cắt ra, khí tức giống như đến từ Thiên Địa ápbách mà đến, vô số đá vụn bay tán loạn, một vòng sáng từ phía đông chém tới,cường bạo mở điện phủ ra, cuối cùng lao ra khỏi điện phủ, chém ra bên ngoài.Mặt đất bị chém ra vết nứt.Bùm!Âm thanh vĩ đại truyền ra, kinh hãi tất cả Yêu Vương, truyền khắp Tây Châu.Không biết qua bao lâu, vòng sáng tiêu tán, đám Yêu Vương mới hơi lấy lạitinh thần.Bọn họ không bị thương tổn tính thực tế gì, nhưng vòng sáng này thực sự khiếnbọn họ rung động

Chương 436: Sở Duyên trái lo phải nghĩ một lát, ánh mắt bất chợt thấy được Bạch Trạch ở phía dưới. Lúc này hắn mở miệng.