Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 453: Nhất Nhất Kiếm Tông 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không ngờ tới lần đầu tiên gặp mặt, đã thấy đường huynh này làm ra vẻ.“Tiểu tử ngươi đừng nên nhìn đường huynh ngươi bình thường, tông môn củađường huynh ngươi rất lợi hại, ngươi biết Cổ Thần Tông đại tông môn gầnthành Huyền Nguyệt chúng ta hay không? Tông chủ của tông môn đường huynhngươi gia nhập, chính là đệ tử ngoại môn sáng lập ra Cổ Thần Tông!”Diệp phụ nhìn người xung quanh, cũng vô cùng cảm khái.“Chuyện này…”Diệp Lạc há to miệng, nhưng vẫn không nói gì.Cổ Thần Tông? Theo hắn ta biết, chỉ là tông môn tam phẩm đúng không?Tông môn tam phẩm rất lợi sao?Lợi hại lắm à?Muốn tạo ra tông môn tam phẩm, không phải có tay là được ư……Quảng trường Diệp phủ.Trên đài cao.Diệp Lạc nhìn đường huynh được vây quanh, lắc đầu, không có ý định nói gì,lẳng lặng ngồi trước bàn, nhìn đồ ăn ngon trên bàn, không biết suy nghĩ gì.Diệp phụ Diệp mẫu thấy nhi tử nhà mình không nói gì, vốn định hỏi gì đó,nhưng một số thân thích bên cạnh ngắt lời Diệp phụ Diệp mẫu.Diệp phụ Diệp mẫu bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn ứng phó những thân thíchnày trước.Diệp Lạc chẳng muốn ứng phó những thân thích này, cho nên ngồi một mình ởđó.Nhưng mà hắn ta muốn an tĩnh, người khác không muốn hắn ta được an tĩnh.Dưới thúc giục của đám thân thích, Diệp Lạc vẫn bị gọi đi tới chỗ đám ngườitrẻ tuổi.Rơi vào đường cùng, Diệp Lạc chỉ có thể đi tới trước mấy bàn kia, tụ tập cùngmột chỗ với mười mấy người trẻ tuổi.Chẳng qua cho dù Diệp Lạc đi đến đó, vẫn không có ý mở miệng nói chuyện,cứ đứng ở đó như vậy, nghe đám đồng lứa trẻ tuổi thảo luận..”Không hổ là người đứng đầu một đời trẻ tuổi của Diệp phủ, Tung ca thật khíphách! Tương lai nhất định là cường giả cảnh giới Kim Đan sơ kỳ!”“Cảnh giới Kim Đan sơ kỳ sao? Ngươi đây là đang khinh thường Diệp Tung cacủa ta đúng không? Ta thấy sau này Diệp Tung ca đương nhiên sẽ là… Cườnggiả Cảnh giới Kim Đan trung kỳ!”“Các ngươi có thể nói lớn hơn chút không? Ít nhất cũng phải cảnh giới Kim Đantrung kỳ đỉnh phong mới được!”Đám người trẻ tuổi của Diệp phủ vuốt mông ngựa.Mà đối tượng bọn họ vây quanh, vuốt mông ngựa chính là người tên Diệp Tung.Lúc này, người đàn ông tên Diệp Tung vẻ mặt không thay đổi, bộ dạng lạnhlùng kiêu ngạo, lẳng lặng đứng đó, hưởng thụ mọi người vây quanh, không nóimột lời.Chẳng qua Diệp Lạc có thể thấy được, con hàng này vì vui vẻ, không nhịn đượchơi giật lông mày.Diệp Lạc nhìn không nhịn được muốn cười, nhưng vẫn nhịn xuống, đứng ở chỗkhông ai để mắt tới, tiếp tục quan sát.Bên kia, một người trẻ tuổi của Diệp phủ đột nhiên đứng ra.“Tung ta, ta có một vấn đề muốn hỏi, không biết huynh có thể giải đáp không?”Người trẻ tuổi này giơ tay, mở miệng nói.“Hỏi đi.”Diệp Tung lạnh lùng nói hai chữ.“Chuyện đó, Tung ca, ta nghe nói cường đại nhất Đông Châu, cường thịnh nhất,chính là Thánh Địa hiện giờ, tên Thánh Địa này ta cũng không biết, không biếtTung ca có biết tên của Thánh Địa này hay không?”Trên mặt người trẻ tuổi này tràn ngập tò mò.Những lời này vừa nói ra, trên mặt những người khác cũng xuất hiện tò mò, ánhmắt đều nhìn về phía Diệp Tung.Ngay cả Diệp Lạc cũng liếc mắt nhìn qua.Mà Diệp Tung trong lòng căng thẳng, nơi giống như Thánh Địa, đâu tới lượthắn ta biết được tên.Nhưng mà lúc trước hắn ta giống như nghe được từ miệng sư tôn, tình cờ ngheđược tên của Thánh Địa này, chỉ là hắn ta không nhớ rõ lắm.Diệp Tung nhìn đám người lộ ra vẻ mặt tò mò, hiểu rõ hôm nay hắn ta khôngnói ra được, thì sẽ rất mất mặt.Kết quả là, hắn ta chỉ có thể vắt óc suy nghĩ.Một lúc sau, hắn ta vẫn không nhớ rõ lắm, chỉ có thể kiên trì tiếp.“Ừm…”“Chuyện này… Đương nhiên là ta biết chuyện này, tên của Thánh Địa ĐôngChâu, chính là Nhất Nhất Kiếm Tông! Đúng vậy, chính là Nhất Nhất KiếmTông!”Diệp Tung hít sâu một hơi, vô cùng tự tin ung dung nói.Nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa Diệp Lạc ngã xuống đất.Nhất Nhất Kiếm Tông là thứ đồ chơi gì?Sao hắn ta không biết mình xây dựng Nhất Nhất Kiếm Tông?Diệp Lạc trầm mặc.Dù gì hắn ta cũng không muốn nói, tự mình biết, vì sao có cái tên Nhất NhấtKiếm Tông này.Còn mấy người trẻ tuổi kia không biết cụ thể.Bọn họ thấy Diệp Tung nghiêm túc nói ra một cái tên, cả đám tin là thật, đều lộra vẻ mặt rung động.“Tung ca huynh thực sự biết tên Thánh Địa à!”Một cô gái nhìn Diệp Tung với vẻ sùng bái.“Ừm, thực sự không dám giấu diếm, khi Nhất Nhất Kiếm Tông xây dựng, tacũng từng qua đó, còn gặp được tông chủ của Nhất Nhất Kiếm Tông.”Diệp Tung vô cùng hưởng thụ, những lời nói ra càng lúc càng khoa trương.“Tung ca huynh từng gặp tông chủ của Thánh Địa trong truyền thuyết ư? Vậytông chủ của Thánh Địa trông như thế nào? Huynh có thể miêu tả được không?”Có người trẻ tuổi cầu xin.[Đạo hữu hay sư huynh nào đẩy kim phiếu nhận code thì check giúp mình inboxở giao diện trên web với nha, hình như trên app thì ko check đc^^.]Cảm ơn đại thần duongvipk60hust đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không ngờ tới lần đầu tiên gặp mặt, đã thấy đường huynh này làm ra vẻ.“Tiểu tử ngươi đừng nên nhìn đường huynh ngươi bình thường, tông môn củađường huynh ngươi rất lợi hại, ngươi biết Cổ Thần Tông đại tông môn gầnthành Huyền Nguyệt chúng ta hay không? Tông chủ của tông môn đường huynhngươi gia nhập, chính là đệ tử ngoại môn sáng lập ra Cổ Thần Tông!”Diệp phụ nhìn người xung quanh, cũng vô cùng cảm khái.“Chuyện này…”Diệp Lạc há to miệng, nhưng vẫn không nói gì.Cổ Thần Tông? Theo hắn ta biết, chỉ là tông môn tam phẩm đúng không?Tông môn tam phẩm rất lợi sao?Lợi hại lắm à?Muốn tạo ra tông môn tam phẩm, không phải có tay là được ư……Quảng trường Diệp phủ.Trên đài cao.Diệp Lạc nhìn đường huynh được vây quanh, lắc đầu, không có ý định nói gì,lẳng lặng ngồi trước bàn, nhìn đồ ăn ngon trên bàn, không biết suy nghĩ gì.Diệp phụ Diệp mẫu thấy nhi tử nhà mình không nói gì, vốn định hỏi gì đó,nhưng một số thân thích bên cạnh ngắt lời Diệp phụ Diệp mẫu.Diệp phụ Diệp mẫu bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn ứng phó những thân thíchnày trước.Diệp Lạc chẳng muốn ứng phó những thân thích này, cho nên ngồi một mình ởđó.Nhưng mà hắn ta muốn an tĩnh, người khác không muốn hắn ta được an tĩnh.Dưới thúc giục của đám thân thích, Diệp Lạc vẫn bị gọi đi tới chỗ đám ngườitrẻ tuổi.Rơi vào đường cùng, Diệp Lạc chỉ có thể đi tới trước mấy bàn kia, tụ tập cùngmột chỗ với mười mấy người trẻ tuổi.Chẳng qua cho dù Diệp Lạc đi đến đó, vẫn không có ý mở miệng nói chuyện,cứ đứng ở đó như vậy, nghe đám đồng lứa trẻ tuổi thảo luận..”Không hổ là người đứng đầu một đời trẻ tuổi của Diệp phủ, Tung ca thật khíphách! Tương lai nhất định là cường giả cảnh giới Kim Đan sơ kỳ!”“Cảnh giới Kim Đan sơ kỳ sao? Ngươi đây là đang khinh thường Diệp Tung cacủa ta đúng không? Ta thấy sau này Diệp Tung ca đương nhiên sẽ là… Cườnggiả Cảnh giới Kim Đan trung kỳ!”“Các ngươi có thể nói lớn hơn chút không? Ít nhất cũng phải cảnh giới Kim Đantrung kỳ đỉnh phong mới được!”Đám người trẻ tuổi của Diệp phủ vuốt mông ngựa.Mà đối tượng bọn họ vây quanh, vuốt mông ngựa chính là người tên Diệp Tung.Lúc này, người đàn ông tên Diệp Tung vẻ mặt không thay đổi, bộ dạng lạnhlùng kiêu ngạo, lẳng lặng đứng đó, hưởng thụ mọi người vây quanh, không nóimột lời.Chẳng qua Diệp Lạc có thể thấy được, con hàng này vì vui vẻ, không nhịn đượchơi giật lông mày.Diệp Lạc nhìn không nhịn được muốn cười, nhưng vẫn nhịn xuống, đứng ở chỗkhông ai để mắt tới, tiếp tục quan sát.Bên kia, một người trẻ tuổi của Diệp phủ đột nhiên đứng ra.“Tung ta, ta có một vấn đề muốn hỏi, không biết huynh có thể giải đáp không?”Người trẻ tuổi này giơ tay, mở miệng nói.“Hỏi đi.”Diệp Tung lạnh lùng nói hai chữ.“Chuyện đó, Tung ca, ta nghe nói cường đại nhất Đông Châu, cường thịnh nhất,chính là Thánh Địa hiện giờ, tên Thánh Địa này ta cũng không biết, không biếtTung ca có biết tên của Thánh Địa này hay không?”Trên mặt người trẻ tuổi này tràn ngập tò mò.Những lời này vừa nói ra, trên mặt những người khác cũng xuất hiện tò mò, ánhmắt đều nhìn về phía Diệp Tung.Ngay cả Diệp Lạc cũng liếc mắt nhìn qua.Mà Diệp Tung trong lòng căng thẳng, nơi giống như Thánh Địa, đâu tới lượthắn ta biết được tên.Nhưng mà lúc trước hắn ta giống như nghe được từ miệng sư tôn, tình cờ ngheđược tên của Thánh Địa này, chỉ là hắn ta không nhớ rõ lắm.Diệp Tung nhìn đám người lộ ra vẻ mặt tò mò, hiểu rõ hôm nay hắn ta khôngnói ra được, thì sẽ rất mất mặt.Kết quả là, hắn ta chỉ có thể vắt óc suy nghĩ.Một lúc sau, hắn ta vẫn không nhớ rõ lắm, chỉ có thể kiên trì tiếp.“Ừm…”“Chuyện này… Đương nhiên là ta biết chuyện này, tên của Thánh Địa ĐôngChâu, chính là Nhất Nhất Kiếm Tông! Đúng vậy, chính là Nhất Nhất KiếmTông!”Diệp Tung hít sâu một hơi, vô cùng tự tin ung dung nói.Nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa Diệp Lạc ngã xuống đất.Nhất Nhất Kiếm Tông là thứ đồ chơi gì?Sao hắn ta không biết mình xây dựng Nhất Nhất Kiếm Tông?Diệp Lạc trầm mặc.Dù gì hắn ta cũng không muốn nói, tự mình biết, vì sao có cái tên Nhất NhấtKiếm Tông này.Còn mấy người trẻ tuổi kia không biết cụ thể.Bọn họ thấy Diệp Tung nghiêm túc nói ra một cái tên, cả đám tin là thật, đều lộra vẻ mặt rung động.“Tung ca huynh thực sự biết tên Thánh Địa à!”Một cô gái nhìn Diệp Tung với vẻ sùng bái.“Ừm, thực sự không dám giấu diếm, khi Nhất Nhất Kiếm Tông xây dựng, tacũng từng qua đó, còn gặp được tông chủ của Nhất Nhất Kiếm Tông.”Diệp Tung vô cùng hưởng thụ, những lời nói ra càng lúc càng khoa trương.“Tung ca huynh từng gặp tông chủ của Thánh Địa trong truyền thuyết ư? Vậytông chủ của Thánh Địa trông như thế nào? Huynh có thể miêu tả được không?”Có người trẻ tuổi cầu xin.[Đạo hữu hay sư huynh nào đẩy kim phiếu nhận code thì check giúp mình inboxở giao diện trên web với nha, hình như trên app thì ko check đc^^.]Cảm ơn đại thần duongvipk60hust đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không ngờ tới lần đầu tiên gặp mặt, đã thấy đường huynh này làm ra vẻ.“Tiểu tử ngươi đừng nên nhìn đường huynh ngươi bình thường, tông môn củađường huynh ngươi rất lợi hại, ngươi biết Cổ Thần Tông đại tông môn gầnthành Huyền Nguyệt chúng ta hay không? Tông chủ của tông môn đường huynhngươi gia nhập, chính là đệ tử ngoại môn sáng lập ra Cổ Thần Tông!”Diệp phụ nhìn người xung quanh, cũng vô cùng cảm khái.“Chuyện này…”Diệp Lạc há to miệng, nhưng vẫn không nói gì.Cổ Thần Tông? Theo hắn ta biết, chỉ là tông môn tam phẩm đúng không?Tông môn tam phẩm rất lợi sao?Lợi hại lắm à?Muốn tạo ra tông môn tam phẩm, không phải có tay là được ư……Quảng trường Diệp phủ.Trên đài cao.Diệp Lạc nhìn đường huynh được vây quanh, lắc đầu, không có ý định nói gì,lẳng lặng ngồi trước bàn, nhìn đồ ăn ngon trên bàn, không biết suy nghĩ gì.Diệp phụ Diệp mẫu thấy nhi tử nhà mình không nói gì, vốn định hỏi gì đó,nhưng một số thân thích bên cạnh ngắt lời Diệp phụ Diệp mẫu.Diệp phụ Diệp mẫu bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn ứng phó những thân thíchnày trước.Diệp Lạc chẳng muốn ứng phó những thân thích này, cho nên ngồi một mình ởđó.Nhưng mà hắn ta muốn an tĩnh, người khác không muốn hắn ta được an tĩnh.Dưới thúc giục của đám thân thích, Diệp Lạc vẫn bị gọi đi tới chỗ đám ngườitrẻ tuổi.Rơi vào đường cùng, Diệp Lạc chỉ có thể đi tới trước mấy bàn kia, tụ tập cùngmột chỗ với mười mấy người trẻ tuổi.Chẳng qua cho dù Diệp Lạc đi đến đó, vẫn không có ý mở miệng nói chuyện,cứ đứng ở đó như vậy, nghe đám đồng lứa trẻ tuổi thảo luận..”Không hổ là người đứng đầu một đời trẻ tuổi của Diệp phủ, Tung ca thật khíphách! Tương lai nhất định là cường giả cảnh giới Kim Đan sơ kỳ!”“Cảnh giới Kim Đan sơ kỳ sao? Ngươi đây là đang khinh thường Diệp Tung cacủa ta đúng không? Ta thấy sau này Diệp Tung ca đương nhiên sẽ là… Cườnggiả Cảnh giới Kim Đan trung kỳ!”“Các ngươi có thể nói lớn hơn chút không? Ít nhất cũng phải cảnh giới Kim Đantrung kỳ đỉnh phong mới được!”Đám người trẻ tuổi của Diệp phủ vuốt mông ngựa.Mà đối tượng bọn họ vây quanh, vuốt mông ngựa chính là người tên Diệp Tung.Lúc này, người đàn ông tên Diệp Tung vẻ mặt không thay đổi, bộ dạng lạnhlùng kiêu ngạo, lẳng lặng đứng đó, hưởng thụ mọi người vây quanh, không nóimột lời.Chẳng qua Diệp Lạc có thể thấy được, con hàng này vì vui vẻ, không nhịn đượchơi giật lông mày.Diệp Lạc nhìn không nhịn được muốn cười, nhưng vẫn nhịn xuống, đứng ở chỗkhông ai để mắt tới, tiếp tục quan sát.Bên kia, một người trẻ tuổi của Diệp phủ đột nhiên đứng ra.“Tung ta, ta có một vấn đề muốn hỏi, không biết huynh có thể giải đáp không?”Người trẻ tuổi này giơ tay, mở miệng nói.“Hỏi đi.”Diệp Tung lạnh lùng nói hai chữ.“Chuyện đó, Tung ca, ta nghe nói cường đại nhất Đông Châu, cường thịnh nhất,chính là Thánh Địa hiện giờ, tên Thánh Địa này ta cũng không biết, không biếtTung ca có biết tên của Thánh Địa này hay không?”Trên mặt người trẻ tuổi này tràn ngập tò mò.Những lời này vừa nói ra, trên mặt những người khác cũng xuất hiện tò mò, ánhmắt đều nhìn về phía Diệp Tung.Ngay cả Diệp Lạc cũng liếc mắt nhìn qua.Mà Diệp Tung trong lòng căng thẳng, nơi giống như Thánh Địa, đâu tới lượthắn ta biết được tên.Nhưng mà lúc trước hắn ta giống như nghe được từ miệng sư tôn, tình cờ ngheđược tên của Thánh Địa này, chỉ là hắn ta không nhớ rõ lắm.Diệp Tung nhìn đám người lộ ra vẻ mặt tò mò, hiểu rõ hôm nay hắn ta khôngnói ra được, thì sẽ rất mất mặt.Kết quả là, hắn ta chỉ có thể vắt óc suy nghĩ.Một lúc sau, hắn ta vẫn không nhớ rõ lắm, chỉ có thể kiên trì tiếp.“Ừm…”“Chuyện này… Đương nhiên là ta biết chuyện này, tên của Thánh Địa ĐôngChâu, chính là Nhất Nhất Kiếm Tông! Đúng vậy, chính là Nhất Nhất KiếmTông!”Diệp Tung hít sâu một hơi, vô cùng tự tin ung dung nói.Nghe thấy những lời này, thiếu chút nữa Diệp Lạc ngã xuống đất.Nhất Nhất Kiếm Tông là thứ đồ chơi gì?Sao hắn ta không biết mình xây dựng Nhất Nhất Kiếm Tông?Diệp Lạc trầm mặc.Dù gì hắn ta cũng không muốn nói, tự mình biết, vì sao có cái tên Nhất NhấtKiếm Tông này.Còn mấy người trẻ tuổi kia không biết cụ thể.Bọn họ thấy Diệp Tung nghiêm túc nói ra một cái tên, cả đám tin là thật, đều lộra vẻ mặt rung động.“Tung ca huynh thực sự biết tên Thánh Địa à!”Một cô gái nhìn Diệp Tung với vẻ sùng bái.“Ừm, thực sự không dám giấu diếm, khi Nhất Nhất Kiếm Tông xây dựng, tacũng từng qua đó, còn gặp được tông chủ của Nhất Nhất Kiếm Tông.”Diệp Tung vô cùng hưởng thụ, những lời nói ra càng lúc càng khoa trương.“Tung ca huynh từng gặp tông chủ của Thánh Địa trong truyền thuyết ư? Vậytông chủ của Thánh Địa trông như thế nào? Huynh có thể miêu tả được không?”Có người trẻ tuổi cầu xin.[Đạo hữu hay sư huynh nào đẩy kim phiếu nhận code thì check giúp mình inboxở giao diện trên web với nha, hình như trên app thì ko check đc^^.]Cảm ơn đại thần duongvipk60hust đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^