Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 459: Ngươi chắc chắn đây là Thánh Địa của yêu tộc

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không đợi bọn họ có cơ hội mở miệng hỏi.Diệp Lạc đã có động tác.Hắn ta thản nhiên liếc mắt nhìn bên ngoài thành Huyền Nguyệt, môi khẽ mở.“Các ngươi còn ở đó, sao còn không ra?”Diệp Lạc thản nhiên mở miệng.Sau khi hắn ta nói xong.Từng lưu quang bay từ phía xa tới.Ngay sau đó, trên trăm bóng người khí tức cảnh giới Kim Đan cảnh giớiNguyên Anh bay nhanh mà tới.“Bái kiến Diệp tông chủ!”Hơn trăm người đều cúi người thi lễ với Diệp Lạc, vẻ mặt cả đám đều kíchđộng.Khi bọn họ thấy lão gia chủ nhà họ Mạc ra tay về phía chỗ Diệp Lạc, vốn muốnra tay cản lại, không ngờ tới Diệp Lạc lại ra tay nhanh hơn.Chuyện này khiến bọn họ không yên lòng, sợ Diệp Lạc sẽ trách tội bọn họ.“Diệp tông chủ, bọn ta, vừa rồi bọn ta định tới ngăn cản những người này,không ngờ tới Diệp tông chủ lại có tốc độ nhanh hơn, bọn ta không đuổi tới kịp,ngươi… Ngươi…”Du trưởng lão đứng ra, muốn hỏi Diệp Lạc tình hình, nhưng không biết nên mởmiệng thế nào.“Được rồi, không cần nhiều lời nữa.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, ánh mắt nhìn đám người trên quảng trường Diệpphủ.Sau khi nhìn một vòng, hắn ta dừng lại nhìn lão gia chủ nhà họ Mạc.Chiến đấu của phàm tục hắn ta vốn không nên nhúng tay.Nhưng những lời đám người này nói, còn ra tay với hắn ta, vậy thì đừng tráchhắn ta.Trong mắt Diệp Lạc xuất hiện chút sắc bén, vung tay lên, ống tay áo lướt qua.Một kiếm khí từ ống tay áo chém ra.Rầm!Kiếm khí chém rụng, lão gia chủ nhà họ Mạc cùng với nhiều người nhà họ Mạc,căn bản không có thời gian kịp phản ứng, đã bị chém chết.Kiếm khí này vô cùng tài tình.Rõ ràng chém xuống đất, nhưng hoàn toàn không tạo thành vết tích gì, chỉ chémchết tất cả người nhà họ Mạc.Khống chế vô cùng tài tình, hoàn toàn không ngộ thương người khác.Một kiếm này cũng khiến đám Du trưởng lão nhìn tới ngốc.Đợi bọn họ lấy lại tinh thần, muốn nhìn về phía Diệp Lạc.Thì phát hiện Diệp Lạc đã sớm biến mất.Đây là…Đây là đi rồi ư?Cả đám bọn họ đều ngẩn người, vừa định nói gì đó.Bên tai truyền tới giọng nói.“Ta không muốn ra mặt, các ngươi thay ta đưa phụ mẫu ta tới Thái Nhất KiếmTông! Ta ở 72 dãy núi Huyền Tung đợi các ngươi!”Giọng nói này rõ ràng là Diệp Lạc.Đám Du trưởng lão sửng sốt một lát.Ngay sau đó mới hiểu được.Diệp Lạc đây là không muốn dùng thân phận tông chủ của Thánh Địa đối mặtvới đám đồng tộc, cho nên rời đi trước?Một lúc sau, hơn trăm người lấy lại tinh thần, đôi mắt cả đám đều sáng lên.Muốn bọn họ hộ tống phụ mẫu của tông chủ Thánh Địa một phương đến ThánhĐịa sao?Chuyện này có phải nói, có lẽ bọn họ có cơ hội bám lấy bắp đùi của Thái NhấtKiếm Tông không?“Đợi một chút, đợi một lát! Đám người chúng ta chỉ tạm thời được điều độngra, Diệp tông chủ rời đi, chúng ta cũng cần ai về nhà nấy đúng không?”Một người trong đó đột nhiên mở miệng nói.“Hả? Đúng vậy, đều ai về nhà nấy đi, cho nên các ngươi trở về đi, phụ mẫu củaDiệp tông chủ, giao cho ta hộ tống được rồi!”Tên còn lại trừng mắt, nói như vậy.“Ngươi đang nằm mơ đúng không, có phần cơ duyên này, còn muốn về CổThần Tông cái gì, dù sao ta không quay về, chỉ cần được Diệp tông chủ thưởngthức, thì có thể tiến vào ngoại môn của Thái Nhất Kiếm Tông, vậy là đủ rồi!”“Ta cũng không quay về, có thể vào Thái Nhất Kiếm Tông, trở về Cổ ThầnTông làm gì.”“Ta cũng thế, ta cũng thế, đã sớm nhìn tông chủ của Cổ Thần Tông không vừamắt, tên đó mỗi ngày cố mở đôi mắt cá chết, không biết cho ai nhìn.”“Đúng thế đúng thế, còn thích bày ra gương mặt nghiêm túc, nói là lạnh lùng,đó là lạnh lùng ư, đó gọi là ngốc!”Tất cả mọi người giống như muốn giải phóng, đều mở miệng mắng.Trong đó người mắng nhiều nhất, đúng là Du trưởng lão ngày thường tôn kínhtông chủ, thường vuốt mông ngựa.Mọi người mắng đi mắng lại, động tác trên tay không chậm, bọn họ không dámlười biếng mệnh lệnh của Diệp Lạc, nhao nhao bay xuống phía dưới, chuẩn bịđưa phụ mẫu của Diệp Lạc đến Thái Nhất Kiếm Tông.Còn người của Diệp phủ…Cả đám đều đang hoài nghi nhân sinh, không rõ rốt cuộc Diệp Lạc là tình huốnggì……Bên kia.Trong tầng mây gần Tây Châu.Một con Thương Long rất to xuyên qua tầng mây, nhanh chóng bay về trước.Chỗ Thương Long đi qua, đều tỏa ra long uy khủng bố, chấp nhiếp một đámtiểu yêu.Thương Long này chậm rãi chuẩn bị tiến vào biên giới Tây Châu.Nhưng ngay khi sắp tiến vào, bất chợt dừng lại, lượn vòng trong không trungkhông tiếp tục tiến lên.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, bóng dáng giống như tiên giáng trần lẳng lặngđứng, quan sát phía dưới.“Tông chủ, ngươi bảo ta dừng lại làm gì?”Giọng nói của Thương Long Ngao Ngự vang lên.Sở Duyên đứng trên đỉnh đầu Thương Long không nói gì, cứ nhìn phía dướinhư vậy.Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng.“Ngao Ngự, ngươi chắc chắn…”“Phía dưới là Thánh Địa của yêu tộc các ngươi đấy chứ?”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không đợi bọn họ có cơ hội mở miệng hỏi.Diệp Lạc đã có động tác.Hắn ta thản nhiên liếc mắt nhìn bên ngoài thành Huyền Nguyệt, môi khẽ mở.“Các ngươi còn ở đó, sao còn không ra?”Diệp Lạc thản nhiên mở miệng.Sau khi hắn ta nói xong.Từng lưu quang bay từ phía xa tới.Ngay sau đó, trên trăm bóng người khí tức cảnh giới Kim Đan cảnh giớiNguyên Anh bay nhanh mà tới.“Bái kiến Diệp tông chủ!”Hơn trăm người đều cúi người thi lễ với Diệp Lạc, vẻ mặt cả đám đều kíchđộng.Khi bọn họ thấy lão gia chủ nhà họ Mạc ra tay về phía chỗ Diệp Lạc, vốn muốnra tay cản lại, không ngờ tới Diệp Lạc lại ra tay nhanh hơn.Chuyện này khiến bọn họ không yên lòng, sợ Diệp Lạc sẽ trách tội bọn họ.“Diệp tông chủ, bọn ta, vừa rồi bọn ta định tới ngăn cản những người này,không ngờ tới Diệp tông chủ lại có tốc độ nhanh hơn, bọn ta không đuổi tới kịp,ngươi… Ngươi…”Du trưởng lão đứng ra, muốn hỏi Diệp Lạc tình hình, nhưng không biết nên mởmiệng thế nào.“Được rồi, không cần nhiều lời nữa.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, ánh mắt nhìn đám người trên quảng trường Diệpphủ.Sau khi nhìn một vòng, hắn ta dừng lại nhìn lão gia chủ nhà họ Mạc.Chiến đấu của phàm tục hắn ta vốn không nên nhúng tay.Nhưng những lời đám người này nói, còn ra tay với hắn ta, vậy thì đừng tráchhắn ta.Trong mắt Diệp Lạc xuất hiện chút sắc bén, vung tay lên, ống tay áo lướt qua.Một kiếm khí từ ống tay áo chém ra.Rầm!Kiếm khí chém rụng, lão gia chủ nhà họ Mạc cùng với nhiều người nhà họ Mạc,căn bản không có thời gian kịp phản ứng, đã bị chém chết.Kiếm khí này vô cùng tài tình.Rõ ràng chém xuống đất, nhưng hoàn toàn không tạo thành vết tích gì, chỉ chémchết tất cả người nhà họ Mạc.Khống chế vô cùng tài tình, hoàn toàn không ngộ thương người khác.Một kiếm này cũng khiến đám Du trưởng lão nhìn tới ngốc.Đợi bọn họ lấy lại tinh thần, muốn nhìn về phía Diệp Lạc.Thì phát hiện Diệp Lạc đã sớm biến mất.Đây là…Đây là đi rồi ư?Cả đám bọn họ đều ngẩn người, vừa định nói gì đó.Bên tai truyền tới giọng nói.“Ta không muốn ra mặt, các ngươi thay ta đưa phụ mẫu ta tới Thái Nhất KiếmTông! Ta ở 72 dãy núi Huyền Tung đợi các ngươi!”Giọng nói này rõ ràng là Diệp Lạc.Đám Du trưởng lão sửng sốt một lát.Ngay sau đó mới hiểu được.Diệp Lạc đây là không muốn dùng thân phận tông chủ của Thánh Địa đối mặtvới đám đồng tộc, cho nên rời đi trước?Một lúc sau, hơn trăm người lấy lại tinh thần, đôi mắt cả đám đều sáng lên.Muốn bọn họ hộ tống phụ mẫu của tông chủ Thánh Địa một phương đến ThánhĐịa sao?Chuyện này có phải nói, có lẽ bọn họ có cơ hội bám lấy bắp đùi của Thái NhấtKiếm Tông không?“Đợi một chút, đợi một lát! Đám người chúng ta chỉ tạm thời được điều độngra, Diệp tông chủ rời đi, chúng ta cũng cần ai về nhà nấy đúng không?”Một người trong đó đột nhiên mở miệng nói.“Hả? Đúng vậy, đều ai về nhà nấy đi, cho nên các ngươi trở về đi, phụ mẫu củaDiệp tông chủ, giao cho ta hộ tống được rồi!”Tên còn lại trừng mắt, nói như vậy.“Ngươi đang nằm mơ đúng không, có phần cơ duyên này, còn muốn về CổThần Tông cái gì, dù sao ta không quay về, chỉ cần được Diệp tông chủ thưởngthức, thì có thể tiến vào ngoại môn của Thái Nhất Kiếm Tông, vậy là đủ rồi!”“Ta cũng không quay về, có thể vào Thái Nhất Kiếm Tông, trở về Cổ ThầnTông làm gì.”“Ta cũng thế, ta cũng thế, đã sớm nhìn tông chủ của Cổ Thần Tông không vừamắt, tên đó mỗi ngày cố mở đôi mắt cá chết, không biết cho ai nhìn.”“Đúng thế đúng thế, còn thích bày ra gương mặt nghiêm túc, nói là lạnh lùng,đó là lạnh lùng ư, đó gọi là ngốc!”Tất cả mọi người giống như muốn giải phóng, đều mở miệng mắng.Trong đó người mắng nhiều nhất, đúng là Du trưởng lão ngày thường tôn kínhtông chủ, thường vuốt mông ngựa.Mọi người mắng đi mắng lại, động tác trên tay không chậm, bọn họ không dámlười biếng mệnh lệnh của Diệp Lạc, nhao nhao bay xuống phía dưới, chuẩn bịđưa phụ mẫu của Diệp Lạc đến Thái Nhất Kiếm Tông.Còn người của Diệp phủ…Cả đám đều đang hoài nghi nhân sinh, không rõ rốt cuộc Diệp Lạc là tình huốnggì……Bên kia.Trong tầng mây gần Tây Châu.Một con Thương Long rất to xuyên qua tầng mây, nhanh chóng bay về trước.Chỗ Thương Long đi qua, đều tỏa ra long uy khủng bố, chấp nhiếp một đámtiểu yêu.Thương Long này chậm rãi chuẩn bị tiến vào biên giới Tây Châu.Nhưng ngay khi sắp tiến vào, bất chợt dừng lại, lượn vòng trong không trungkhông tiếp tục tiến lên.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, bóng dáng giống như tiên giáng trần lẳng lặngđứng, quan sát phía dưới.“Tông chủ, ngươi bảo ta dừng lại làm gì?”Giọng nói của Thương Long Ngao Ngự vang lên.Sở Duyên đứng trên đỉnh đầu Thương Long không nói gì, cứ nhìn phía dướinhư vậy.Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng.“Ngao Ngự, ngươi chắc chắn…”“Phía dưới là Thánh Địa của yêu tộc các ngươi đấy chứ?”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Không đợi bọn họ có cơ hội mở miệng hỏi.Diệp Lạc đã có động tác.Hắn ta thản nhiên liếc mắt nhìn bên ngoài thành Huyền Nguyệt, môi khẽ mở.“Các ngươi còn ở đó, sao còn không ra?”Diệp Lạc thản nhiên mở miệng.Sau khi hắn ta nói xong.Từng lưu quang bay từ phía xa tới.Ngay sau đó, trên trăm bóng người khí tức cảnh giới Kim Đan cảnh giớiNguyên Anh bay nhanh mà tới.“Bái kiến Diệp tông chủ!”Hơn trăm người đều cúi người thi lễ với Diệp Lạc, vẻ mặt cả đám đều kíchđộng.Khi bọn họ thấy lão gia chủ nhà họ Mạc ra tay về phía chỗ Diệp Lạc, vốn muốnra tay cản lại, không ngờ tới Diệp Lạc lại ra tay nhanh hơn.Chuyện này khiến bọn họ không yên lòng, sợ Diệp Lạc sẽ trách tội bọn họ.“Diệp tông chủ, bọn ta, vừa rồi bọn ta định tới ngăn cản những người này,không ngờ tới Diệp tông chủ lại có tốc độ nhanh hơn, bọn ta không đuổi tới kịp,ngươi… Ngươi…”Du trưởng lão đứng ra, muốn hỏi Diệp Lạc tình hình, nhưng không biết nên mởmiệng thế nào.“Được rồi, không cần nhiều lời nữa.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, ánh mắt nhìn đám người trên quảng trường Diệpphủ.Sau khi nhìn một vòng, hắn ta dừng lại nhìn lão gia chủ nhà họ Mạc.Chiến đấu của phàm tục hắn ta vốn không nên nhúng tay.Nhưng những lời đám người này nói, còn ra tay với hắn ta, vậy thì đừng tráchhắn ta.Trong mắt Diệp Lạc xuất hiện chút sắc bén, vung tay lên, ống tay áo lướt qua.Một kiếm khí từ ống tay áo chém ra.Rầm!Kiếm khí chém rụng, lão gia chủ nhà họ Mạc cùng với nhiều người nhà họ Mạc,căn bản không có thời gian kịp phản ứng, đã bị chém chết.Kiếm khí này vô cùng tài tình.Rõ ràng chém xuống đất, nhưng hoàn toàn không tạo thành vết tích gì, chỉ chémchết tất cả người nhà họ Mạc.Khống chế vô cùng tài tình, hoàn toàn không ngộ thương người khác.Một kiếm này cũng khiến đám Du trưởng lão nhìn tới ngốc.Đợi bọn họ lấy lại tinh thần, muốn nhìn về phía Diệp Lạc.Thì phát hiện Diệp Lạc đã sớm biến mất.Đây là…Đây là đi rồi ư?Cả đám bọn họ đều ngẩn người, vừa định nói gì đó.Bên tai truyền tới giọng nói.“Ta không muốn ra mặt, các ngươi thay ta đưa phụ mẫu ta tới Thái Nhất KiếmTông! Ta ở 72 dãy núi Huyền Tung đợi các ngươi!”Giọng nói này rõ ràng là Diệp Lạc.Đám Du trưởng lão sửng sốt một lát.Ngay sau đó mới hiểu được.Diệp Lạc đây là không muốn dùng thân phận tông chủ của Thánh Địa đối mặtvới đám đồng tộc, cho nên rời đi trước?Một lúc sau, hơn trăm người lấy lại tinh thần, đôi mắt cả đám đều sáng lên.Muốn bọn họ hộ tống phụ mẫu của tông chủ Thánh Địa một phương đến ThánhĐịa sao?Chuyện này có phải nói, có lẽ bọn họ có cơ hội bám lấy bắp đùi của Thái NhấtKiếm Tông không?“Đợi một chút, đợi một lát! Đám người chúng ta chỉ tạm thời được điều độngra, Diệp tông chủ rời đi, chúng ta cũng cần ai về nhà nấy đúng không?”Một người trong đó đột nhiên mở miệng nói.“Hả? Đúng vậy, đều ai về nhà nấy đi, cho nên các ngươi trở về đi, phụ mẫu củaDiệp tông chủ, giao cho ta hộ tống được rồi!”Tên còn lại trừng mắt, nói như vậy.“Ngươi đang nằm mơ đúng không, có phần cơ duyên này, còn muốn về CổThần Tông cái gì, dù sao ta không quay về, chỉ cần được Diệp tông chủ thưởngthức, thì có thể tiến vào ngoại môn của Thái Nhất Kiếm Tông, vậy là đủ rồi!”“Ta cũng không quay về, có thể vào Thái Nhất Kiếm Tông, trở về Cổ ThầnTông làm gì.”“Ta cũng thế, ta cũng thế, đã sớm nhìn tông chủ của Cổ Thần Tông không vừamắt, tên đó mỗi ngày cố mở đôi mắt cá chết, không biết cho ai nhìn.”“Đúng thế đúng thế, còn thích bày ra gương mặt nghiêm túc, nói là lạnh lùng,đó là lạnh lùng ư, đó gọi là ngốc!”Tất cả mọi người giống như muốn giải phóng, đều mở miệng mắng.Trong đó người mắng nhiều nhất, đúng là Du trưởng lão ngày thường tôn kínhtông chủ, thường vuốt mông ngựa.Mọi người mắng đi mắng lại, động tác trên tay không chậm, bọn họ không dámlười biếng mệnh lệnh của Diệp Lạc, nhao nhao bay xuống phía dưới, chuẩn bịđưa phụ mẫu của Diệp Lạc đến Thái Nhất Kiếm Tông.Còn người của Diệp phủ…Cả đám đều đang hoài nghi nhân sinh, không rõ rốt cuộc Diệp Lạc là tình huốnggì……Bên kia.Trong tầng mây gần Tây Châu.Một con Thương Long rất to xuyên qua tầng mây, nhanh chóng bay về trước.Chỗ Thương Long đi qua, đều tỏa ra long uy khủng bố, chấp nhiếp một đámtiểu yêu.Thương Long này chậm rãi chuẩn bị tiến vào biên giới Tây Châu.Nhưng ngay khi sắp tiến vào, bất chợt dừng lại, lượn vòng trong không trungkhông tiếp tục tiến lên.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, bóng dáng giống như tiên giáng trần lẳng lặngđứng, quan sát phía dưới.“Tông chủ, ngươi bảo ta dừng lại làm gì?”Giọng nói của Thương Long Ngao Ngự vang lên.Sở Duyên đứng trên đỉnh đầu Thương Long không nói gì, cứ nhìn phía dướinhư vậy.Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng.“Ngao Ngự, ngươi chắc chắn…”“Phía dưới là Thánh Địa của yêu tộc các ngươi đấy chứ?”

Chương 459: Ngươi chắc chắn đây là Thánh Địa của yêu tộc