Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 481: Thật phiền, tất cả đệ tử đều phế vật 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, huynh mở Thánh Địa sớm hơn ta, kinh nghiệm chắc chắn nhiềuhơn ta, ta muốn thỉnh giáo huynh một chút, huynh dạy đệ tử thân truyền kiểugì? Ta thu nhận 32 đệ tử, liệt vào thân truyền, cố gắng truyền thụ truyền thừacủa mình xuống, nhưng 32 đệ tử kia, cho dù thế nào cũng dạy đệ tử ra phế vật,đại sư huynh, huynh dạy đệ tử thế nào?”Trương Hàn vô cùng buồn rầu, mở miệng hỏi.Những lời này vừa nói ra, gương mặt thản nhiên của Diệp Lạc cứng đờ lại.Nếu không phải hắn ta hiểu rõ, Trương Hàn không giống đang cố ý ngụy trangnói móc hắn ta, hắn ta đều đã tưởng rằng Trương Hàn đang trào phúng hắn takhông biết dạy đồ đệ.Đám đồ đệ hắn ta thu nhận, hiện giờ đếm đã hơn một trăm người đúng không?Không có một người có thể thành tài…Trương Hàn vô cùng buồn bực, chẳng lẽ hắn ta không buồn rầu sao?Thực phiền.Dạy đệ tử tất cả đều thành phế vật!Gương mặt Diệp Lạc cứng đờ, thực sự không biết trả lời Trương Hàn thế nào.Chẳng lẽ hắn ta phải nói, đại sư huynh nhà đệ cũng dạy đệ tử giống như đệ ư?Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta im lặng.Theo thời gian chậm rãi trôi qua, đang lúc Diệp Lạc định mặc kệ tất cả, ăn ngaynói thật.Ở phía xa một tia kiếm quang nhanh chóng bay tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng……Thương Châu, trên một ngọn núi.Một tia kiếm quang nhanh chóng bay từ phương xa tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng.Trương Hàn và ba người đều dời mắt nhìn chỗ kiếm quang kia.Chỉ thấy một người chân giẫm lên phi kiếm nhanh chóng tới gần ngọn núi.“Tông chủ! Trận thánh! Man hoàng! Còn có vị đại nhân này!”Chấp sự của Thái Nhất Kiếm Tông cúi người thi lễ với đám Diệp Lạc.“Chuyện gì?”Diệp Lạc vừa sải bước ra, trực tiếp xem nhẹ vấn đề Trương Hàn muốn hỏi hắnta, thản nhiên hỏi.“Tông chủ! Bên Trung Châu có tin truyền tới, mấy tông môn ẩn thế Trung Châuliên tục tụ họp, giống như rất không hài lòng đối với việc mấy vị đại nhân củaVô Đạo Tông chiếm cứ mỗi châu thành lập Thánh Địa.”Chấp sự quay mặt về phía Diệp Lạc, mở miệng nói.“Cái gì? Không hài lòng đối với chúng ta?”Diệp Lạc sửng sốt một lát.Không chỉ hắn ta, ngay cả Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết ởphía sau đều cùng ngây ngẩn cả người.Tông môn ẩn thế Trung Châu bất mãn với bọn họ sao? Lá gan không khỏi quálớn rồi.Theo bọn họ biết, không lâu trước, yêu tộc có người miệng tiện, nói linh tinh sưtôn hai câu, kết quả bị vòng sáng của sư tôn từ núi Thiên Vụ trảm tới Tây Châu.Tạo thành ảnh hưởng khá lớn, nghe nói sau đó không biết bên Tây Châu xảy rachuyện gì, một vị Yêu Vương trực tiếp chết đi.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, vòng sáng này là do ai đánh ra.Nhưng trong tình huống như vậy.Đám tông môn ẩn thế Trung Châu còn dám tìm đám đệ tử bọn họ gây phiềnphức ư?“Đúng vậy, bên tông môn ẩn thế Trung Châu, hình như có người cảm thấy tổđình Vô Đạo Tông ta khống chế mỗi châu, cho nên rất không hài lòng.”Chấp sự cung kính đáp lời.“Vậy bên tông môn ẩn thế Trung Châu, biết chuyện xảy ra ở Tây Châu gần đâykhông?”Vẻ mặt Diệp Lạc kỳ lạ nói.“Chuyện này… Chuyện này thuộc hạ không biết.”Chấp sự lắc đầu, đáp.“…. Tông môn ẩn thế Trung Châu này, đúng là can đảm.”Diệp Lạc hít sâu một hơi.Tuy hắn ta hỏi một câu, bên tông môn ẩn thế Trung Châu có biết chuyện xảy raở Tây Châu hay không, nhưng hắn ta biết rất rõ.Tông môn ẩn thế Trung Châu không có khả năng không biết!Vòng sáng của sư tôn nhà hắn ta lúc trước, từ Đông Châu chém tới Tây Châu, ởgiữa cách nửa đại lục Thần Hành.Động tĩnh lớn như thế, sao đám tông môn ẩn thế Trung Châu lại không biết.Nhưng trong tình huống như vậy, đám tông môn ẩn thế Trung Châu vẫn dám tụtập bàn bạc, biểu đạt bất mãn đối với bọn họ.“Đại sư huynh, hay là chúng ta đi một lần xem? Nếu bất mãn với chúng ta, vậychúng ta nên tự mình xử lý.”Trương Hàn ôn tồn lễ độ nói xong.Giọng nói của hắn ta ôn tồn lễ độ, nhưng trong giọng nói lộ ra ý lạnh, cho dù làai đều có thể cảm nhận được.Đối với chuyện bọn họ chiếm mỗi một châu, hắn ta không cảm thấy có gì khôngđúng.Giới tu tiên vốn là cường giả làm vương.Cho tới nay mỗi tông môn ẩn thế Trung Châu đều có được quyền thống trị tuyệtđối đối với đại lục Thần Hành, hiện giờ bọn họ uy hiếp quyền thống trị, mớikhiến đám người đó bất mãn.Đối địch với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu, bọn họ không có một chút tâmlý trách nhiệm.“Không cần thiết, một mình ta là được, lão tam và sư muội phải thành lậpThánh Địa, đệ tất phải ở lại nơi này, có người ở đây đè nặng, bên Thương Châuvà Cổ Châu không thể xảy ra chuyện gì.”Trong mắt Diệp Lạc có sắc lạnh.“Đại sư huynh, huynh chắc chắn một mình có thể xử lý được chứ?”Đạm Đài Lạc Tuyết đi tới, nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Trước đây không có khả năng, bây giờ không thành vấn đề.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua tứ sư muội nhà mình, chậm rãi mở miệng nói.Nghe thấy những lời này.Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết đều sửng sốt một lát, khi ánhmắt nhìn về phía Diệp Lạc, đều tràn ngập kinh hãi.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, huynh mở Thánh Địa sớm hơn ta, kinh nghiệm chắc chắn nhiềuhơn ta, ta muốn thỉnh giáo huynh một chút, huynh dạy đệ tử thân truyền kiểugì? Ta thu nhận 32 đệ tử, liệt vào thân truyền, cố gắng truyền thụ truyền thừacủa mình xuống, nhưng 32 đệ tử kia, cho dù thế nào cũng dạy đệ tử ra phế vật,đại sư huynh, huynh dạy đệ tử thế nào?”Trương Hàn vô cùng buồn rầu, mở miệng hỏi.Những lời này vừa nói ra, gương mặt thản nhiên của Diệp Lạc cứng đờ lại.Nếu không phải hắn ta hiểu rõ, Trương Hàn không giống đang cố ý ngụy trangnói móc hắn ta, hắn ta đều đã tưởng rằng Trương Hàn đang trào phúng hắn takhông biết dạy đồ đệ.Đám đồ đệ hắn ta thu nhận, hiện giờ đếm đã hơn một trăm người đúng không?Không có một người có thể thành tài…Trương Hàn vô cùng buồn bực, chẳng lẽ hắn ta không buồn rầu sao?Thực phiền.Dạy đệ tử tất cả đều thành phế vật!Gương mặt Diệp Lạc cứng đờ, thực sự không biết trả lời Trương Hàn thế nào.Chẳng lẽ hắn ta phải nói, đại sư huynh nhà đệ cũng dạy đệ tử giống như đệ ư?Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta im lặng.Theo thời gian chậm rãi trôi qua, đang lúc Diệp Lạc định mặc kệ tất cả, ăn ngaynói thật.Ở phía xa một tia kiếm quang nhanh chóng bay tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng……Thương Châu, trên một ngọn núi.Một tia kiếm quang nhanh chóng bay từ phương xa tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng.Trương Hàn và ba người đều dời mắt nhìn chỗ kiếm quang kia.Chỉ thấy một người chân giẫm lên phi kiếm nhanh chóng tới gần ngọn núi.“Tông chủ! Trận thánh! Man hoàng! Còn có vị đại nhân này!”Chấp sự của Thái Nhất Kiếm Tông cúi người thi lễ với đám Diệp Lạc.“Chuyện gì?”Diệp Lạc vừa sải bước ra, trực tiếp xem nhẹ vấn đề Trương Hàn muốn hỏi hắnta, thản nhiên hỏi.“Tông chủ! Bên Trung Châu có tin truyền tới, mấy tông môn ẩn thế Trung Châuliên tục tụ họp, giống như rất không hài lòng đối với việc mấy vị đại nhân củaVô Đạo Tông chiếm cứ mỗi châu thành lập Thánh Địa.”Chấp sự quay mặt về phía Diệp Lạc, mở miệng nói.“Cái gì? Không hài lòng đối với chúng ta?”Diệp Lạc sửng sốt một lát.Không chỉ hắn ta, ngay cả Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết ởphía sau đều cùng ngây ngẩn cả người.Tông môn ẩn thế Trung Châu bất mãn với bọn họ sao? Lá gan không khỏi quálớn rồi.Theo bọn họ biết, không lâu trước, yêu tộc có người miệng tiện, nói linh tinh sưtôn hai câu, kết quả bị vòng sáng của sư tôn từ núi Thiên Vụ trảm tới Tây Châu.Tạo thành ảnh hưởng khá lớn, nghe nói sau đó không biết bên Tây Châu xảy rachuyện gì, một vị Yêu Vương trực tiếp chết đi.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, vòng sáng này là do ai đánh ra.Nhưng trong tình huống như vậy.Đám tông môn ẩn thế Trung Châu còn dám tìm đám đệ tử bọn họ gây phiềnphức ư?“Đúng vậy, bên tông môn ẩn thế Trung Châu, hình như có người cảm thấy tổđình Vô Đạo Tông ta khống chế mỗi châu, cho nên rất không hài lòng.”Chấp sự cung kính đáp lời.“Vậy bên tông môn ẩn thế Trung Châu, biết chuyện xảy ra ở Tây Châu gần đâykhông?”Vẻ mặt Diệp Lạc kỳ lạ nói.“Chuyện này… Chuyện này thuộc hạ không biết.”Chấp sự lắc đầu, đáp.“…. Tông môn ẩn thế Trung Châu này, đúng là can đảm.”Diệp Lạc hít sâu một hơi.Tuy hắn ta hỏi một câu, bên tông môn ẩn thế Trung Châu có biết chuyện xảy raở Tây Châu hay không, nhưng hắn ta biết rất rõ.Tông môn ẩn thế Trung Châu không có khả năng không biết!Vòng sáng của sư tôn nhà hắn ta lúc trước, từ Đông Châu chém tới Tây Châu, ởgiữa cách nửa đại lục Thần Hành.Động tĩnh lớn như thế, sao đám tông môn ẩn thế Trung Châu lại không biết.Nhưng trong tình huống như vậy, đám tông môn ẩn thế Trung Châu vẫn dám tụtập bàn bạc, biểu đạt bất mãn đối với bọn họ.“Đại sư huynh, hay là chúng ta đi một lần xem? Nếu bất mãn với chúng ta, vậychúng ta nên tự mình xử lý.”Trương Hàn ôn tồn lễ độ nói xong.Giọng nói của hắn ta ôn tồn lễ độ, nhưng trong giọng nói lộ ra ý lạnh, cho dù làai đều có thể cảm nhận được.Đối với chuyện bọn họ chiếm mỗi một châu, hắn ta không cảm thấy có gì khôngđúng.Giới tu tiên vốn là cường giả làm vương.Cho tới nay mỗi tông môn ẩn thế Trung Châu đều có được quyền thống trị tuyệtđối đối với đại lục Thần Hành, hiện giờ bọn họ uy hiếp quyền thống trị, mớikhiến đám người đó bất mãn.Đối địch với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu, bọn họ không có một chút tâmlý trách nhiệm.“Không cần thiết, một mình ta là được, lão tam và sư muội phải thành lậpThánh Địa, đệ tất phải ở lại nơi này, có người ở đây đè nặng, bên Thương Châuvà Cổ Châu không thể xảy ra chuyện gì.”Trong mắt Diệp Lạc có sắc lạnh.“Đại sư huynh, huynh chắc chắn một mình có thể xử lý được chứ?”Đạm Đài Lạc Tuyết đi tới, nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Trước đây không có khả năng, bây giờ không thành vấn đề.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua tứ sư muội nhà mình, chậm rãi mở miệng nói.Nghe thấy những lời này.Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết đều sửng sốt một lát, khi ánhmắt nhìn về phía Diệp Lạc, đều tràn ngập kinh hãi.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, huynh mở Thánh Địa sớm hơn ta, kinh nghiệm chắc chắn nhiềuhơn ta, ta muốn thỉnh giáo huynh một chút, huynh dạy đệ tử thân truyền kiểugì? Ta thu nhận 32 đệ tử, liệt vào thân truyền, cố gắng truyền thụ truyền thừacủa mình xuống, nhưng 32 đệ tử kia, cho dù thế nào cũng dạy đệ tử ra phế vật,đại sư huynh, huynh dạy đệ tử thế nào?”Trương Hàn vô cùng buồn rầu, mở miệng hỏi.Những lời này vừa nói ra, gương mặt thản nhiên của Diệp Lạc cứng đờ lại.Nếu không phải hắn ta hiểu rõ, Trương Hàn không giống đang cố ý ngụy trangnói móc hắn ta, hắn ta đều đã tưởng rằng Trương Hàn đang trào phúng hắn takhông biết dạy đồ đệ.Đám đồ đệ hắn ta thu nhận, hiện giờ đếm đã hơn một trăm người đúng không?Không có một người có thể thành tài…Trương Hàn vô cùng buồn bực, chẳng lẽ hắn ta không buồn rầu sao?Thực phiền.Dạy đệ tử tất cả đều thành phế vật!Gương mặt Diệp Lạc cứng đờ, thực sự không biết trả lời Trương Hàn thế nào.Chẳng lẽ hắn ta phải nói, đại sư huynh nhà đệ cũng dạy đệ tử giống như đệ ư?Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta im lặng.Theo thời gian chậm rãi trôi qua, đang lúc Diệp Lạc định mặc kệ tất cả, ăn ngaynói thật.Ở phía xa một tia kiếm quang nhanh chóng bay tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng……Thương Châu, trên một ngọn núi.Một tia kiếm quang nhanh chóng bay từ phương xa tới, ngắt lời Diệp Lạc mởmiệng.Trương Hàn và ba người đều dời mắt nhìn chỗ kiếm quang kia.Chỉ thấy một người chân giẫm lên phi kiếm nhanh chóng tới gần ngọn núi.“Tông chủ! Trận thánh! Man hoàng! Còn có vị đại nhân này!”Chấp sự của Thái Nhất Kiếm Tông cúi người thi lễ với đám Diệp Lạc.“Chuyện gì?”Diệp Lạc vừa sải bước ra, trực tiếp xem nhẹ vấn đề Trương Hàn muốn hỏi hắnta, thản nhiên hỏi.“Tông chủ! Bên Trung Châu có tin truyền tới, mấy tông môn ẩn thế Trung Châuliên tục tụ họp, giống như rất không hài lòng đối với việc mấy vị đại nhân củaVô Đạo Tông chiếm cứ mỗi châu thành lập Thánh Địa.”Chấp sự quay mặt về phía Diệp Lạc, mở miệng nói.“Cái gì? Không hài lòng đối với chúng ta?”Diệp Lạc sửng sốt một lát.Không chỉ hắn ta, ngay cả Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết ởphía sau đều cùng ngây ngẩn cả người.Tông môn ẩn thế Trung Châu bất mãn với bọn họ sao? Lá gan không khỏi quálớn rồi.Theo bọn họ biết, không lâu trước, yêu tộc có người miệng tiện, nói linh tinh sưtôn hai câu, kết quả bị vòng sáng của sư tôn từ núi Thiên Vụ trảm tới Tây Châu.Tạo thành ảnh hưởng khá lớn, nghe nói sau đó không biết bên Tây Châu xảy rachuyện gì, một vị Yêu Vương trực tiếp chết đi.Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, vòng sáng này là do ai đánh ra.Nhưng trong tình huống như vậy.Đám tông môn ẩn thế Trung Châu còn dám tìm đám đệ tử bọn họ gây phiềnphức ư?“Đúng vậy, bên tông môn ẩn thế Trung Châu, hình như có người cảm thấy tổđình Vô Đạo Tông ta khống chế mỗi châu, cho nên rất không hài lòng.”Chấp sự cung kính đáp lời.“Vậy bên tông môn ẩn thế Trung Châu, biết chuyện xảy ra ở Tây Châu gần đâykhông?”Vẻ mặt Diệp Lạc kỳ lạ nói.“Chuyện này… Chuyện này thuộc hạ không biết.”Chấp sự lắc đầu, đáp.“…. Tông môn ẩn thế Trung Châu này, đúng là can đảm.”Diệp Lạc hít sâu một hơi.Tuy hắn ta hỏi một câu, bên tông môn ẩn thế Trung Châu có biết chuyện xảy raở Tây Châu hay không, nhưng hắn ta biết rất rõ.Tông môn ẩn thế Trung Châu không có khả năng không biết!Vòng sáng của sư tôn nhà hắn ta lúc trước, từ Đông Châu chém tới Tây Châu, ởgiữa cách nửa đại lục Thần Hành.Động tĩnh lớn như thế, sao đám tông môn ẩn thế Trung Châu lại không biết.Nhưng trong tình huống như vậy, đám tông môn ẩn thế Trung Châu vẫn dám tụtập bàn bạc, biểu đạt bất mãn đối với bọn họ.“Đại sư huynh, hay là chúng ta đi một lần xem? Nếu bất mãn với chúng ta, vậychúng ta nên tự mình xử lý.”Trương Hàn ôn tồn lễ độ nói xong.Giọng nói của hắn ta ôn tồn lễ độ, nhưng trong giọng nói lộ ra ý lạnh, cho dù làai đều có thể cảm nhận được.Đối với chuyện bọn họ chiếm mỗi một châu, hắn ta không cảm thấy có gì khôngđúng.Giới tu tiên vốn là cường giả làm vương.Cho tới nay mỗi tông môn ẩn thế Trung Châu đều có được quyền thống trị tuyệtđối đối với đại lục Thần Hành, hiện giờ bọn họ uy hiếp quyền thống trị, mớikhiến đám người đó bất mãn.Đối địch với mấy tông môn ẩn thế Trung Châu, bọn họ không có một chút tâmlý trách nhiệm.“Không cần thiết, một mình ta là được, lão tam và sư muội phải thành lậpThánh Địa, đệ tất phải ở lại nơi này, có người ở đây đè nặng, bên Thương Châuvà Cổ Châu không thể xảy ra chuyện gì.”Trong mắt Diệp Lạc có sắc lạnh.“Đại sư huynh, huynh chắc chắn một mình có thể xử lý được chứ?”Đạm Đài Lạc Tuyết đi tới, nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Trước đây không có khả năng, bây giờ không thành vấn đề.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua tứ sư muội nhà mình, chậm rãi mở miệng nói.Nghe thấy những lời này.Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết đều sửng sốt một lát, khi ánhmắt nhìn về phía Diệp Lạc, đều tràn ngập kinh hãi.

Chương 481: Thật phiền, tất cả đệ tử đều phế vật 2