Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 483: Lão ta nóng nảy 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ngươi… Ngươi… Cơ nghiệp lớn như vậy của Vạn Hồn Điện, sao ngươi khôngbiết xấu hổ nói ra những lời như thế?”Mạc Thành tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy.Thực sự tức giận vì những lời điện chủ của Vạn Hồn Điện nói.“Sao xấu hổ nói? Không lâu trước tông chủ của Vô Đạo Tông dùng vòng sángchém nửa đại lục Thần Hành, ngươi không thấy được ư? Loại thực lực này,ngươi lấy gì ngăn cản?”“Mẹ nó, ngươi cầm ghế là muốn làm gì? Ngươi đi tới đây làm gì? A… A…A… Ngươi đừng nóng nảy, ngươi nóng nảy, mọi người mau nhìn! Hắn ta nóngnảy!”Điện chủ của Vạn Hồn Điện không sợ chút nào, thậm chí trực tiếp đứng dậy, chỉvào Mạc Thành khiêu khích.Mọi người thấy Mạc Thành nổi giận, cũng nhao nhao đứng dậy, ngăn cản trướcmặt hai người.“Đừng quậy đừng quậy, người này chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.”“Mạc tông chủ, ngươi thực sự nóng nảy sao? Khụ khụ khụ, không có không có,ngươi đừng vội, con hàng này chỉ đùa chút thôi.”“Đúng vậy, lão Mạc ngươi đừng nóng…”Mọi người đều ngăn cản.Cuối cùng miễn cưỡng ngăn Mạc Thành nổi giận lại.“Mạc tông chủ thực sự không cần như vậy, hiện giờ Vô Đạo Tông mới chiếmhai châu, cho dù cả Thương Châu Cổ Châu, cũng chỉ là bốn châu, không cầnphải lo lắng.”Có một tông chủ của tông môn ẩn thế chậm rãi mở miệng, khuyên bảo MạcThành.“Không sai, Mạc tông chủ, đệ tử của Vô Đạo Tông chỉ mới có bốn người mạnhdần, cho dù tính cả người thứ năm kia, cũng chỉ có năm châu, mà năm châu nàyđều đưa cho Vô Đạo Tông có gì đáng ngại, chẳng lẽ Vô Đạo Tông còn có đệ tửthứ sáu thứ bảy thứ tám hay sao? Hoàn toàn không cần phải để ý.”Lại có một tông chủ của tông môn ẩn thế mở miệng.Những người khác cũng cảm thấy như vậy.Với lực lượng của Vô Đạo Tông, cho dù cho bốn năm đại châu, hoàn toànkhông thành vấn đề.Phải biết rằng đại lục Thần Hành có 82 đại châu, trừ Tây Châu thuộc yêu tộc ra,81 đại châu còn lại đều do nhân tộc thống trị.Cho dù cho bốn năm đại châu, có năng lực làm gì?Đây là cảm nhận của phần lớn người.Mạc Thành được khuyên như thế, cũng hiểu rõ ý bên trong, im lặng một lát,muốn nói gì đó, cuối cùng không mở miệng nói ra được.Đang lúc điện chủ của Vạn Hồn Điện không chê chuyện chưa đủ lớn, còn muốnkhiêu khích một chút.Ong…Bỗng nhiên có tiếng kiếm minh vang lên.Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Ngay sau đó, bất chợt nhìn bên ngoài điện.Không đợi bọn họ phóng thích thần thức điều tra.Một giọng nói truyền vào.“Đại đệ tử của Vô Đạo Tông Diệp Lạc nghe nói các vị đang ngồi đây không hàilòng đối với Vô Đạo Tông, hôm nay đặc biệt tới thỉnh giáo các vị, xin hỏi các vịcó gì bất mãn?”Sau khi giọng nói này vang lên, uy áp khủng bố của cảnh giới Độ Kiếp rầm rầmhàng lâm.Ở dưới uy áp này, vậy mà tất cả tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đềucó cảm giác áp lực.Chuyện này khiến bọn họ không nhịn được mở to mắt nhìn cảm thấy rất khó tin,cả đám ngẩng đầu nhìn ra ngoài, muốn nhìn người tới.Ở trong tầm mắt của bọn họ, một bóng người chân giẫm lên phi kiếm, quanhngười quấn quanh kiếm quang, giống như kiếm tiên thiên thượng chậm rãi hànglâm……Cùng lúc đó, trong khu vực Đông Châu.Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Giới Luật Điện, trong cự tháp.Tầng thứ ba, trên đám mây.Hoa Thần Y đứng một bên, nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân cách đókhông xa.Hắn ta vô cùng tò mò.Không biết người hai vị sư muội sư đệ e ngại nhất trong lòng là người nào.Không phải là sư tôn nhà mình đấy chứ?Dù sao người mà hắn ta và Tô sư tỷ e ngại nhất chính là sư tôn nhà mình.Chỉ cần có thể tàn nhẫn quyết tâm, đánh bại huyễn cảnh, thì không còn vấn đềgì nữa.Lúc ấy Tô sư tỷ rất tàn nhẫn, khống chế hắn ta đi đánh huyễn tượng của sư tôn.Ừm, dựa vào huyễn tượng của sư tôn lúc đó mà nói, huyễn tượng không có bấtcứ thực lực gì, giống như huyễn tượng một phàm nhân.Cho nên hắn ta không lo lắng Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sẽ gặp nguy hiểm gì.Chỉ là huyễn tượng thực lực phàm nhân, cho dù thế nào cũng có thể đánh bại.Hoa Thần Y ở phía sau, lẳng lặng nhìn.Ở trong tầm mắt hắn ta, cơ thể Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân run lẩy bẩy.Bất chợt, chỗ đối diện bọn họ, một bóng dáng chậm rãi hiện ra.Bóng dáng này có bộ dạng một con hồ yêu, nhìn bộ dạng, là hồ yêu trung niên,trên mặt có một vết sẹo, trái lại giống hung thần ác sát.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nhìn thấy hồ yêu trung niên này xong, vậy mà liêntục lùi về sau, trên mặt không khống chế nổi lộ ra sợ hãi.Ngay cả Hoa Thần Y ở gần đó cũng dịch cơ thể thẳng lưng lên.Đương nhiên, có thể khiến hắn ta đứng thẳng lưng lên không phải vì bộ dạngcủa hồ yêu trung niên, mà vì khí thế của hồ yêu trung niên.Vậy mà khí thế này là cảnh giới Kim Đan.Vì sao không phải phàm nhân?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ngươi… Ngươi… Cơ nghiệp lớn như vậy của Vạn Hồn Điện, sao ngươi khôngbiết xấu hổ nói ra những lời như thế?”Mạc Thành tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy.Thực sự tức giận vì những lời điện chủ của Vạn Hồn Điện nói.“Sao xấu hổ nói? Không lâu trước tông chủ của Vô Đạo Tông dùng vòng sángchém nửa đại lục Thần Hành, ngươi không thấy được ư? Loại thực lực này,ngươi lấy gì ngăn cản?”“Mẹ nó, ngươi cầm ghế là muốn làm gì? Ngươi đi tới đây làm gì? A… A…A… Ngươi đừng nóng nảy, ngươi nóng nảy, mọi người mau nhìn! Hắn ta nóngnảy!”Điện chủ của Vạn Hồn Điện không sợ chút nào, thậm chí trực tiếp đứng dậy, chỉvào Mạc Thành khiêu khích.Mọi người thấy Mạc Thành nổi giận, cũng nhao nhao đứng dậy, ngăn cản trướcmặt hai người.“Đừng quậy đừng quậy, người này chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.”“Mạc tông chủ, ngươi thực sự nóng nảy sao? Khụ khụ khụ, không có không có,ngươi đừng vội, con hàng này chỉ đùa chút thôi.”“Đúng vậy, lão Mạc ngươi đừng nóng…”Mọi người đều ngăn cản.Cuối cùng miễn cưỡng ngăn Mạc Thành nổi giận lại.“Mạc tông chủ thực sự không cần như vậy, hiện giờ Vô Đạo Tông mới chiếmhai châu, cho dù cả Thương Châu Cổ Châu, cũng chỉ là bốn châu, không cầnphải lo lắng.”Có một tông chủ của tông môn ẩn thế chậm rãi mở miệng, khuyên bảo MạcThành.“Không sai, Mạc tông chủ, đệ tử của Vô Đạo Tông chỉ mới có bốn người mạnhdần, cho dù tính cả người thứ năm kia, cũng chỉ có năm châu, mà năm châu nàyđều đưa cho Vô Đạo Tông có gì đáng ngại, chẳng lẽ Vô Đạo Tông còn có đệ tửthứ sáu thứ bảy thứ tám hay sao? Hoàn toàn không cần phải để ý.”Lại có một tông chủ của tông môn ẩn thế mở miệng.Những người khác cũng cảm thấy như vậy.Với lực lượng của Vô Đạo Tông, cho dù cho bốn năm đại châu, hoàn toànkhông thành vấn đề.Phải biết rằng đại lục Thần Hành có 82 đại châu, trừ Tây Châu thuộc yêu tộc ra,81 đại châu còn lại đều do nhân tộc thống trị.Cho dù cho bốn năm đại châu, có năng lực làm gì?Đây là cảm nhận của phần lớn người.Mạc Thành được khuyên như thế, cũng hiểu rõ ý bên trong, im lặng một lát,muốn nói gì đó, cuối cùng không mở miệng nói ra được.Đang lúc điện chủ của Vạn Hồn Điện không chê chuyện chưa đủ lớn, còn muốnkhiêu khích một chút.Ong…Bỗng nhiên có tiếng kiếm minh vang lên.Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Ngay sau đó, bất chợt nhìn bên ngoài điện.Không đợi bọn họ phóng thích thần thức điều tra.Một giọng nói truyền vào.“Đại đệ tử của Vô Đạo Tông Diệp Lạc nghe nói các vị đang ngồi đây không hàilòng đối với Vô Đạo Tông, hôm nay đặc biệt tới thỉnh giáo các vị, xin hỏi các vịcó gì bất mãn?”Sau khi giọng nói này vang lên, uy áp khủng bố của cảnh giới Độ Kiếp rầm rầmhàng lâm.Ở dưới uy áp này, vậy mà tất cả tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đềucó cảm giác áp lực.Chuyện này khiến bọn họ không nhịn được mở to mắt nhìn cảm thấy rất khó tin,cả đám ngẩng đầu nhìn ra ngoài, muốn nhìn người tới.Ở trong tầm mắt của bọn họ, một bóng người chân giẫm lên phi kiếm, quanhngười quấn quanh kiếm quang, giống như kiếm tiên thiên thượng chậm rãi hànglâm……Cùng lúc đó, trong khu vực Đông Châu.Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Giới Luật Điện, trong cự tháp.Tầng thứ ba, trên đám mây.Hoa Thần Y đứng một bên, nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân cách đókhông xa.Hắn ta vô cùng tò mò.Không biết người hai vị sư muội sư đệ e ngại nhất trong lòng là người nào.Không phải là sư tôn nhà mình đấy chứ?Dù sao người mà hắn ta và Tô sư tỷ e ngại nhất chính là sư tôn nhà mình.Chỉ cần có thể tàn nhẫn quyết tâm, đánh bại huyễn cảnh, thì không còn vấn đềgì nữa.Lúc ấy Tô sư tỷ rất tàn nhẫn, khống chế hắn ta đi đánh huyễn tượng của sư tôn.Ừm, dựa vào huyễn tượng của sư tôn lúc đó mà nói, huyễn tượng không có bấtcứ thực lực gì, giống như huyễn tượng một phàm nhân.Cho nên hắn ta không lo lắng Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sẽ gặp nguy hiểm gì.Chỉ là huyễn tượng thực lực phàm nhân, cho dù thế nào cũng có thể đánh bại.Hoa Thần Y ở phía sau, lẳng lặng nhìn.Ở trong tầm mắt hắn ta, cơ thể Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân run lẩy bẩy.Bất chợt, chỗ đối diện bọn họ, một bóng dáng chậm rãi hiện ra.Bóng dáng này có bộ dạng một con hồ yêu, nhìn bộ dạng, là hồ yêu trung niên,trên mặt có một vết sẹo, trái lại giống hung thần ác sát.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nhìn thấy hồ yêu trung niên này xong, vậy mà liêntục lùi về sau, trên mặt không khống chế nổi lộ ra sợ hãi.Ngay cả Hoa Thần Y ở gần đó cũng dịch cơ thể thẳng lưng lên.Đương nhiên, có thể khiến hắn ta đứng thẳng lưng lên không phải vì bộ dạngcủa hồ yêu trung niên, mà vì khí thế của hồ yêu trung niên.Vậy mà khí thế này là cảnh giới Kim Đan.Vì sao không phải phàm nhân?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ngươi… Ngươi… Cơ nghiệp lớn như vậy của Vạn Hồn Điện, sao ngươi khôngbiết xấu hổ nói ra những lời như thế?”Mạc Thành tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy.Thực sự tức giận vì những lời điện chủ của Vạn Hồn Điện nói.“Sao xấu hổ nói? Không lâu trước tông chủ của Vô Đạo Tông dùng vòng sángchém nửa đại lục Thần Hành, ngươi không thấy được ư? Loại thực lực này,ngươi lấy gì ngăn cản?”“Mẹ nó, ngươi cầm ghế là muốn làm gì? Ngươi đi tới đây làm gì? A… A…A… Ngươi đừng nóng nảy, ngươi nóng nảy, mọi người mau nhìn! Hắn ta nóngnảy!”Điện chủ của Vạn Hồn Điện không sợ chút nào, thậm chí trực tiếp đứng dậy, chỉvào Mạc Thành khiêu khích.Mọi người thấy Mạc Thành nổi giận, cũng nhao nhao đứng dậy, ngăn cản trướcmặt hai người.“Đừng quậy đừng quậy, người này chỉ đùa chút thôi, đừng coi là thật.”“Mạc tông chủ, ngươi thực sự nóng nảy sao? Khụ khụ khụ, không có không có,ngươi đừng vội, con hàng này chỉ đùa chút thôi.”“Đúng vậy, lão Mạc ngươi đừng nóng…”Mọi người đều ngăn cản.Cuối cùng miễn cưỡng ngăn Mạc Thành nổi giận lại.“Mạc tông chủ thực sự không cần như vậy, hiện giờ Vô Đạo Tông mới chiếmhai châu, cho dù cả Thương Châu Cổ Châu, cũng chỉ là bốn châu, không cầnphải lo lắng.”Có một tông chủ của tông môn ẩn thế chậm rãi mở miệng, khuyên bảo MạcThành.“Không sai, Mạc tông chủ, đệ tử của Vô Đạo Tông chỉ mới có bốn người mạnhdần, cho dù tính cả người thứ năm kia, cũng chỉ có năm châu, mà năm châu nàyđều đưa cho Vô Đạo Tông có gì đáng ngại, chẳng lẽ Vô Đạo Tông còn có đệ tửthứ sáu thứ bảy thứ tám hay sao? Hoàn toàn không cần phải để ý.”Lại có một tông chủ của tông môn ẩn thế mở miệng.Những người khác cũng cảm thấy như vậy.Với lực lượng của Vô Đạo Tông, cho dù cho bốn năm đại châu, hoàn toànkhông thành vấn đề.Phải biết rằng đại lục Thần Hành có 82 đại châu, trừ Tây Châu thuộc yêu tộc ra,81 đại châu còn lại đều do nhân tộc thống trị.Cho dù cho bốn năm đại châu, có năng lực làm gì?Đây là cảm nhận của phần lớn người.Mạc Thành được khuyên như thế, cũng hiểu rõ ý bên trong, im lặng một lát,muốn nói gì đó, cuối cùng không mở miệng nói ra được.Đang lúc điện chủ của Vạn Hồn Điện không chê chuyện chưa đủ lớn, còn muốnkhiêu khích một chút.Ong…Bỗng nhiên có tiếng kiếm minh vang lên.Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Ngay sau đó, bất chợt nhìn bên ngoài điện.Không đợi bọn họ phóng thích thần thức điều tra.Một giọng nói truyền vào.“Đại đệ tử của Vô Đạo Tông Diệp Lạc nghe nói các vị đang ngồi đây không hàilòng đối với Vô Đạo Tông, hôm nay đặc biệt tới thỉnh giáo các vị, xin hỏi các vịcó gì bất mãn?”Sau khi giọng nói này vang lên, uy áp khủng bố của cảnh giới Độ Kiếp rầm rầmhàng lâm.Ở dưới uy áp này, vậy mà tất cả tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đềucó cảm giác áp lực.Chuyện này khiến bọn họ không nhịn được mở to mắt nhìn cảm thấy rất khó tin,cả đám ngẩng đầu nhìn ra ngoài, muốn nhìn người tới.Ở trong tầm mắt của bọn họ, một bóng người chân giẫm lên phi kiếm, quanhngười quấn quanh kiếm quang, giống như kiếm tiên thiên thượng chậm rãi hànglâm……Cùng lúc đó, trong khu vực Đông Châu.Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông.Giới Luật Điện, trong cự tháp.Tầng thứ ba, trên đám mây.Hoa Thần Y đứng một bên, nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân cách đókhông xa.Hắn ta vô cùng tò mò.Không biết người hai vị sư muội sư đệ e ngại nhất trong lòng là người nào.Không phải là sư tôn nhà mình đấy chứ?Dù sao người mà hắn ta và Tô sư tỷ e ngại nhất chính là sư tôn nhà mình.Chỉ cần có thể tàn nhẫn quyết tâm, đánh bại huyễn cảnh, thì không còn vấn đềgì nữa.Lúc ấy Tô sư tỷ rất tàn nhẫn, khống chế hắn ta đi đánh huyễn tượng của sư tôn.Ừm, dựa vào huyễn tượng của sư tôn lúc đó mà nói, huyễn tượng không có bấtcứ thực lực gì, giống như huyễn tượng một phàm nhân.Cho nên hắn ta không lo lắng Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sẽ gặp nguy hiểm gì.Chỉ là huyễn tượng thực lực phàm nhân, cho dù thế nào cũng có thể đánh bại.Hoa Thần Y ở phía sau, lẳng lặng nhìn.Ở trong tầm mắt hắn ta, cơ thể Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân run lẩy bẩy.Bất chợt, chỗ đối diện bọn họ, một bóng dáng chậm rãi hiện ra.Bóng dáng này có bộ dạng một con hồ yêu, nhìn bộ dạng, là hồ yêu trung niên,trên mặt có một vết sẹo, trái lại giống hung thần ác sát.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nhìn thấy hồ yêu trung niên này xong, vậy mà liêntục lùi về sau, trên mặt không khống chế nổi lộ ra sợ hãi.Ngay cả Hoa Thần Y ở gần đó cũng dịch cơ thể thẳng lưng lên.Đương nhiên, có thể khiến hắn ta đứng thẳng lưng lên không phải vì bộ dạngcủa hồ yêu trung niên, mà vì khí thế của hồ yêu trung niên.Vậy mà khí thế này là cảnh giới Kim Đan.Vì sao không phải phàm nhân?