Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 495: Đừng kiêu ngạo 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng hiện giờ lão ta cảm nhận được càng sâu hơn.Khí tức này là đến từ một vị nào đó cùng thời với lão ta.Lão ta không biết nơi phát ra khí tức này là từ người nào.Nhưng lão ta có thể chắc chắn, đây là khí tức của vị nào đó cùng thời với lão ta.“Đây là đệ tử nào đó của Sở đạo hữu chiếm được vật khí tức này gửi lại sao?”“Không hổ là đệ tử của Sở đạo hữu.”Trong đôi mắt Bạch Trạch tràn ngập hâm mộ.Hiện giờ lão ta đã biết rõ, dạy đồ đệ có thể tích góp công đức của thời đại mới,lão ta cũng muốn loại đệ tử có thiên phú tuyệt luân như vậy.Đáng tiếc, lão ta không có năng lực như Sở đạo hữu, dạy người nào cũng thànhtài.Thôi, lại nghĩ nhiều, lão ta chỉ có thể hâm mộ mà thôi.Lão ta không có năng lực này.Chỉ có thể tìm đám đệ tử của Sở đạo hữu hỏi một chút, nghe ngóng xem cóđược manh mối có tác dụng gì không.Bạch Trạch nghĩ như vậy, không nghĩ nhiều nữa, đi về phía Giới Luật Điện.…Cửa Giới Luật Điện.Hoa Thần Y dẫn theo hai con hồ yêu Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đi ra.Hắn ta nhìn hai con hồ yêu bên cạnh, có chút hoảng hốt.Thực sự là hai con hồ yêu này, bộ dạng quá kỳ lạ.Đôi mắt Đồ Tuyết Hi bị ngân quang bao trùm, hai chân đạp không, cao cao tạithượng, giống như pho tượng thần không thể xâm phạm.Đồ Dạ Lân liếc mắt một cái tối đen, liếc mắt một cái hư vô, quanh người có giómát vờn quanh, quỷ dị lại thần bí, không thể nhìn thấu.“Sư muội sư đệ, trạng thái này của hai ngươi có thể thu liễm chút không? Trạngthái này cũng quá… Quá liều lĩnh rồi.”Hoa Thần Y hơi bất đắc dĩ nói.Không phải hắn ta nói linh tinh, hình thái của hai sư muội sư đệ này, ngươi nóikhi chiến đấu như vậy, hắn ta có thể lý giải, nhưng nếu bình thường dùng hìnhthái này gặp người, không phải quá rêu rao sao?“Trạng thái ư? Ồ ồ, sư huynh, trạng thái này của ta có thể thay đổi.”“Sư huynh ta cũng vậy.”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát, bất chợt cả hai cùng trả lời.Bọn họ vừa mới nói xong, thì bắt đầu hành động.Bóng dáng hai người cử động, quanh người lóe lên hào quang.Ngay sau đó, trên người hai người đều biến mất đủ loại dị tượng, trong đôi mắtlại biến thành trống không, không có con mắt.Hai ngươi cũng rất quen thuộc cầm lấy một mảnh vải che mắt.“Sư huynh, như vậy hẳn là tốt hơn một chút?”Đồ Tuyết Hi nhìn về phía Hoa Thần Y, cười nói.Tuy nàng dùng vải che khuất đôi mắt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy thế giới bênngoài.Ừm, nàng nghe sư tôn nói, đây là Tâm Nhãn.Có Tâm Nhãn ở đây, đương nhiên là nàng có thể nhìn mọi thứ.“Như vậy tốt hơn nhiều thật.”Hoa Thần Y gật đầu mở miệng.Nhưng mà hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân, vẫn cảmthấy có chút khác biệt.Tuy ở mặt ngoài khôi phục trạng thái trước đây, nhưng trên thực tế vẫn có thểnhìn ra được.Hai con hồ yêu này đã khác với trước đây.Đó là chuyển biến trên tâm cảnh, do đó ảnh hưởng tới bề ngoài.Trên người Đồ Tuyết Hi có thêm loại khí chất cao quý, khiếp đảm trước đây đềuđã biến mất.Trên người Đồ Dạ Lân vẫn còn một chút khiếp đảm, nhưng càng có nhiều cảmgiác quỷ dị thần bí.“Sư huynh, không biết có thể dẫn bọn ta đi bái kiến sư tôn một chút đượckhông, bọn ta muốn cảm tạ ân đức của sư tôn.”Đồ Tuyết Hi nhỏ giọng, ôn hòa nói.“Sư huynh, ta cũng muốn đi.”Đồ Dạ Lân cũng mở miệng.“Các ngươi đều muốn đi cảm ơn sư tôn ư?”Hoa Thần Y bất chợt nhíu mày, kinh ngạc hỏi một câu.“Ừm!”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đều vội vàng gật đầu.“Chuyện này thì không cần, ta từng tới điện Truyền Pháp đọc bộ sách sư huynhsư tỷ lưu lại, từ bên trong có thể biết được, sư tôn không thích chúng ta sinh rakiêu ngạo.”“Cho nên đừng vì có chút thành tựu, thì đi tìm sư tôn, sư tôn sẽ cảm thấy cácngươi bành trướng, đang khoe khoang, nếu thực sự muốn cảm tạ sư tôn, vậy thìchăm chỉ tu hành.”Hoa Thần Y mở miệng nói.Chẳng qua phối với gương mặt trẻ tuổi tái nhợt của hắn ta, thực sự không hợpchút nào.Nghe thấy những lời này.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát trước, mới hơi lấy lại tinh thần.“Sư huynh, đây là… Đây là lời sư huynh nào nói? Mong sư huynh nói cho bọnta biết, bọn ta cũng phải nhớ kỹ ân tình của vị sư huynh kia.”Đồ Tuyết Hi chắp tay với Hoa Thần Y, nói.“Vị sư huynh đó sao? Là nhị sư huynh nói, nhị sư huynh tên Trương Hàn, làmột vị cường giả am hiểu trận pháp, lại càng vang danh thiên hạ.”Hoa Thần Y chậm rãi nói, giảng giải cho hai sư muội sư đệ này.Hắn ta vừa giảng giải, vừa lộ ra vẻ cuồng nhiệt.Rất rõ ràng, hắn ta là fan của Trương Hàn!“Trương Hàn…”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nghe thấy tên này, lẩm bẩm nói, giống như ghi nhớtrong lòng.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng hiện giờ lão ta cảm nhận được càng sâu hơn.Khí tức này là đến từ một vị nào đó cùng thời với lão ta.Lão ta không biết nơi phát ra khí tức này là từ người nào.Nhưng lão ta có thể chắc chắn, đây là khí tức của vị nào đó cùng thời với lão ta.“Đây là đệ tử nào đó của Sở đạo hữu chiếm được vật khí tức này gửi lại sao?”“Không hổ là đệ tử của Sở đạo hữu.”Trong đôi mắt Bạch Trạch tràn ngập hâm mộ.Hiện giờ lão ta đã biết rõ, dạy đồ đệ có thể tích góp công đức của thời đại mới,lão ta cũng muốn loại đệ tử có thiên phú tuyệt luân như vậy.Đáng tiếc, lão ta không có năng lực như Sở đạo hữu, dạy người nào cũng thànhtài.Thôi, lại nghĩ nhiều, lão ta chỉ có thể hâm mộ mà thôi.Lão ta không có năng lực này.Chỉ có thể tìm đám đệ tử của Sở đạo hữu hỏi một chút, nghe ngóng xem cóđược manh mối có tác dụng gì không.Bạch Trạch nghĩ như vậy, không nghĩ nhiều nữa, đi về phía Giới Luật Điện.…Cửa Giới Luật Điện.Hoa Thần Y dẫn theo hai con hồ yêu Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đi ra.Hắn ta nhìn hai con hồ yêu bên cạnh, có chút hoảng hốt.Thực sự là hai con hồ yêu này, bộ dạng quá kỳ lạ.Đôi mắt Đồ Tuyết Hi bị ngân quang bao trùm, hai chân đạp không, cao cao tạithượng, giống như pho tượng thần không thể xâm phạm.Đồ Dạ Lân liếc mắt một cái tối đen, liếc mắt một cái hư vô, quanh người có giómát vờn quanh, quỷ dị lại thần bí, không thể nhìn thấu.“Sư muội sư đệ, trạng thái này của hai ngươi có thể thu liễm chút không? Trạngthái này cũng quá… Quá liều lĩnh rồi.”Hoa Thần Y hơi bất đắc dĩ nói.Không phải hắn ta nói linh tinh, hình thái của hai sư muội sư đệ này, ngươi nóikhi chiến đấu như vậy, hắn ta có thể lý giải, nhưng nếu bình thường dùng hìnhthái này gặp người, không phải quá rêu rao sao?“Trạng thái ư? Ồ ồ, sư huynh, trạng thái này của ta có thể thay đổi.”“Sư huynh ta cũng vậy.”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát, bất chợt cả hai cùng trả lời.Bọn họ vừa mới nói xong, thì bắt đầu hành động.Bóng dáng hai người cử động, quanh người lóe lên hào quang.Ngay sau đó, trên người hai người đều biến mất đủ loại dị tượng, trong đôi mắtlại biến thành trống không, không có con mắt.Hai ngươi cũng rất quen thuộc cầm lấy một mảnh vải che mắt.“Sư huynh, như vậy hẳn là tốt hơn một chút?”Đồ Tuyết Hi nhìn về phía Hoa Thần Y, cười nói.Tuy nàng dùng vải che khuất đôi mắt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy thế giới bênngoài.Ừm, nàng nghe sư tôn nói, đây là Tâm Nhãn.Có Tâm Nhãn ở đây, đương nhiên là nàng có thể nhìn mọi thứ.“Như vậy tốt hơn nhiều thật.”Hoa Thần Y gật đầu mở miệng.Nhưng mà hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân, vẫn cảmthấy có chút khác biệt.Tuy ở mặt ngoài khôi phục trạng thái trước đây, nhưng trên thực tế vẫn có thểnhìn ra được.Hai con hồ yêu này đã khác với trước đây.Đó là chuyển biến trên tâm cảnh, do đó ảnh hưởng tới bề ngoài.Trên người Đồ Tuyết Hi có thêm loại khí chất cao quý, khiếp đảm trước đây đềuđã biến mất.Trên người Đồ Dạ Lân vẫn còn một chút khiếp đảm, nhưng càng có nhiều cảmgiác quỷ dị thần bí.“Sư huynh, không biết có thể dẫn bọn ta đi bái kiến sư tôn một chút đượckhông, bọn ta muốn cảm tạ ân đức của sư tôn.”Đồ Tuyết Hi nhỏ giọng, ôn hòa nói.“Sư huynh, ta cũng muốn đi.”Đồ Dạ Lân cũng mở miệng.“Các ngươi đều muốn đi cảm ơn sư tôn ư?”Hoa Thần Y bất chợt nhíu mày, kinh ngạc hỏi một câu.“Ừm!”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đều vội vàng gật đầu.“Chuyện này thì không cần, ta từng tới điện Truyền Pháp đọc bộ sách sư huynhsư tỷ lưu lại, từ bên trong có thể biết được, sư tôn không thích chúng ta sinh rakiêu ngạo.”“Cho nên đừng vì có chút thành tựu, thì đi tìm sư tôn, sư tôn sẽ cảm thấy cácngươi bành trướng, đang khoe khoang, nếu thực sự muốn cảm tạ sư tôn, vậy thìchăm chỉ tu hành.”Hoa Thần Y mở miệng nói.Chẳng qua phối với gương mặt trẻ tuổi tái nhợt của hắn ta, thực sự không hợpchút nào.Nghe thấy những lời này.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát trước, mới hơi lấy lại tinh thần.“Sư huynh, đây là… Đây là lời sư huynh nào nói? Mong sư huynh nói cho bọnta biết, bọn ta cũng phải nhớ kỹ ân tình của vị sư huynh kia.”Đồ Tuyết Hi chắp tay với Hoa Thần Y, nói.“Vị sư huynh đó sao? Là nhị sư huynh nói, nhị sư huynh tên Trương Hàn, làmột vị cường giả am hiểu trận pháp, lại càng vang danh thiên hạ.”Hoa Thần Y chậm rãi nói, giảng giải cho hai sư muội sư đệ này.Hắn ta vừa giảng giải, vừa lộ ra vẻ cuồng nhiệt.Rất rõ ràng, hắn ta là fan của Trương Hàn!“Trương Hàn…”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nghe thấy tên này, lẩm bẩm nói, giống như ghi nhớtrong lòng.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng hiện giờ lão ta cảm nhận được càng sâu hơn.Khí tức này là đến từ một vị nào đó cùng thời với lão ta.Lão ta không biết nơi phát ra khí tức này là từ người nào.Nhưng lão ta có thể chắc chắn, đây là khí tức của vị nào đó cùng thời với lão ta.“Đây là đệ tử nào đó của Sở đạo hữu chiếm được vật khí tức này gửi lại sao?”“Không hổ là đệ tử của Sở đạo hữu.”Trong đôi mắt Bạch Trạch tràn ngập hâm mộ.Hiện giờ lão ta đã biết rõ, dạy đồ đệ có thể tích góp công đức của thời đại mới,lão ta cũng muốn loại đệ tử có thiên phú tuyệt luân như vậy.Đáng tiếc, lão ta không có năng lực như Sở đạo hữu, dạy người nào cũng thànhtài.Thôi, lại nghĩ nhiều, lão ta chỉ có thể hâm mộ mà thôi.Lão ta không có năng lực này.Chỉ có thể tìm đám đệ tử của Sở đạo hữu hỏi một chút, nghe ngóng xem cóđược manh mối có tác dụng gì không.Bạch Trạch nghĩ như vậy, không nghĩ nhiều nữa, đi về phía Giới Luật Điện.…Cửa Giới Luật Điện.Hoa Thần Y dẫn theo hai con hồ yêu Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đi ra.Hắn ta nhìn hai con hồ yêu bên cạnh, có chút hoảng hốt.Thực sự là hai con hồ yêu này, bộ dạng quá kỳ lạ.Đôi mắt Đồ Tuyết Hi bị ngân quang bao trùm, hai chân đạp không, cao cao tạithượng, giống như pho tượng thần không thể xâm phạm.Đồ Dạ Lân liếc mắt một cái tối đen, liếc mắt một cái hư vô, quanh người có giómát vờn quanh, quỷ dị lại thần bí, không thể nhìn thấu.“Sư muội sư đệ, trạng thái này của hai ngươi có thể thu liễm chút không? Trạngthái này cũng quá… Quá liều lĩnh rồi.”Hoa Thần Y hơi bất đắc dĩ nói.Không phải hắn ta nói linh tinh, hình thái của hai sư muội sư đệ này, ngươi nóikhi chiến đấu như vậy, hắn ta có thể lý giải, nhưng nếu bình thường dùng hìnhthái này gặp người, không phải quá rêu rao sao?“Trạng thái ư? Ồ ồ, sư huynh, trạng thái này của ta có thể thay đổi.”“Sư huynh ta cũng vậy.”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát, bất chợt cả hai cùng trả lời.Bọn họ vừa mới nói xong, thì bắt đầu hành động.Bóng dáng hai người cử động, quanh người lóe lên hào quang.Ngay sau đó, trên người hai người đều biến mất đủ loại dị tượng, trong đôi mắtlại biến thành trống không, không có con mắt.Hai ngươi cũng rất quen thuộc cầm lấy một mảnh vải che mắt.“Sư huynh, như vậy hẳn là tốt hơn một chút?”Đồ Tuyết Hi nhìn về phía Hoa Thần Y, cười nói.Tuy nàng dùng vải che khuất đôi mắt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy thế giới bênngoài.Ừm, nàng nghe sư tôn nói, đây là Tâm Nhãn.Có Tâm Nhãn ở đây, đương nhiên là nàng có thể nhìn mọi thứ.“Như vậy tốt hơn nhiều thật.”Hoa Thần Y gật đầu mở miệng.Nhưng mà hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân, vẫn cảmthấy có chút khác biệt.Tuy ở mặt ngoài khôi phục trạng thái trước đây, nhưng trên thực tế vẫn có thểnhìn ra được.Hai con hồ yêu này đã khác với trước đây.Đó là chuyển biến trên tâm cảnh, do đó ảnh hưởng tới bề ngoài.Trên người Đồ Tuyết Hi có thêm loại khí chất cao quý, khiếp đảm trước đây đềuđã biến mất.Trên người Đồ Dạ Lân vẫn còn một chút khiếp đảm, nhưng càng có nhiều cảmgiác quỷ dị thần bí.“Sư huynh, không biết có thể dẫn bọn ta đi bái kiến sư tôn một chút đượckhông, bọn ta muốn cảm tạ ân đức của sư tôn.”Đồ Tuyết Hi nhỏ giọng, ôn hòa nói.“Sư huynh, ta cũng muốn đi.”Đồ Dạ Lân cũng mở miệng.“Các ngươi đều muốn đi cảm ơn sư tôn ư?”Hoa Thần Y bất chợt nhíu mày, kinh ngạc hỏi một câu.“Ừm!”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đều vội vàng gật đầu.“Chuyện này thì không cần, ta từng tới điện Truyền Pháp đọc bộ sách sư huynhsư tỷ lưu lại, từ bên trong có thể biết được, sư tôn không thích chúng ta sinh rakiêu ngạo.”“Cho nên đừng vì có chút thành tựu, thì đi tìm sư tôn, sư tôn sẽ cảm thấy cácngươi bành trướng, đang khoe khoang, nếu thực sự muốn cảm tạ sư tôn, vậy thìchăm chỉ tu hành.”Hoa Thần Y mở miệng nói.Chẳng qua phối với gương mặt trẻ tuổi tái nhợt của hắn ta, thực sự không hợpchút nào.Nghe thấy những lời này.Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân sửng sốt một lát trước, mới hơi lấy lại tinh thần.“Sư huynh, đây là… Đây là lời sư huynh nào nói? Mong sư huynh nói cho bọnta biết, bọn ta cũng phải nhớ kỹ ân tình của vị sư huynh kia.”Đồ Tuyết Hi chắp tay với Hoa Thần Y, nói.“Vị sư huynh đó sao? Là nhị sư huynh nói, nhị sư huynh tên Trương Hàn, làmột vị cường giả am hiểu trận pháp, lại càng vang danh thiên hạ.”Hoa Thần Y chậm rãi nói, giảng giải cho hai sư muội sư đệ này.Hắn ta vừa giảng giải, vừa lộ ra vẻ cuồng nhiệt.Rất rõ ràng, hắn ta là fan của Trương Hàn!“Trương Hàn…”Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân nghe thấy tên này, lẩm bẩm nói, giống như ghi nhớtrong lòng.