Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 547: Mời sư huynh sư tỷ giúp đỡ

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Người nào rảnh quan tâm Trung Châu đánh rắm?”“Không sai, Trung Châu có thể có chuyện gì? Hay là nói Vô Đạo Tông lại cóđộng tác gì?”“Con mẹ nó, lão Mạc, ngươi đừng nói với ta, ngươi muốn nhằm vào Vô ĐạoTông nên mở hội đàm gì đó. Ta nói với ngươi, ta không có ý kiến với Vô ĐạoTông, ngươi đừng kéo ta vào, cho dù Vô Đạo Tông làm nổ tông môn của ta tacũng không có ý kiến, ngươi hội đàm đừng tìm ta, một góc linh hồn của ta đếnbây giờ còn chưa khôi phục đâu!”“Cầu xin ngươi, Mạc tông chủ, đừng gây chuyện nữa, bọn ta thực sự khônggánh nổi.”Đám tông chủ của tông môn ẩn thế thực sự sợ hãi.Một đệ tử của người ta đều có thể treo bọn họ lên đánh, nếu đổi thành Sở tôngchủ tự mình ra tay, e rằng bọn họ đều bị giết chết.Ồ… Không đúng.Nên đổi thành câu chắc chắn.Dựa vào vòng sáng lần trước tông chủ của Vô Đạo Tông chém về phía TâyChâu mà nói, nếu tông chủ của Vô Đạo Tông thực sự muốn chém bọn họ, chỉ sợlà chuyện chỉ trong nháy mắt.“Chuyện lần này không liên quan tới Vô Đạo Tông! Các ngươi cứ yên tâm đi!”Mạc Thành cũng cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể nói như vậy.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông sao?”Một tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu thật cẩn thận hỏi.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông! Ta lấy danh nghĩa của Trấn ThiênTông ta ra đảm bảo, chuyện này là chuyện của Trung Châu chúng ta mà thôi,không liên quan tới Vô Đạo Tông! Nếu như chuyện này có liên quan tới VôĐạo Tông, còn khiến các ngươi gặp phải phiền phức nữa, vậy các ngươi có thểhủy Trấn Thiên Tông bọn ta đi, lấy chuyện này bồi thường cho các ngươi!”Mạc Thành quả quyết nói.Những lời này nói ra, mọi người cũng yên tâm không ít.Không liên quan tới Vô Đạo Tông thì tốt.Chuyện đó sẽ đơn giản hơn.Đại lục Thần Hành hiện giờ, không có gì ngoài Vô Đạo Tông, chỉ có đám yêutộc đáng để bọn họ coi trọng.Những tông môn khác sao?Hoàn toàn có thể chơi đùa dễ dàng.Không phải mọi người ngạo mạn, ngoại trừ Vô Đạo Tông có thể đè ép bọn họ,bên yêu tộc có thể khiến bọn họ coi trọng ra, những tông môn khác, bọn họchưa chắc sẽ để mắt.“Nếu không liên quan tới Vô Đạo Tông, vậy ngươi nói đi, rốt cuộc đã xảy rachuyện gì.”Một người trong đó nhẹ nhàng thở ra, nói.Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mạc Thành giật giật, nhưng không nói cái gì.Đừng nói những người này, chính lão ta cũng sợ Vô Đạo Tông.Ngày ấy Diệp Lạc tạo thành bóng mờ cho bọn họ, thực sự quá lớn.Rõ ràng chỉ là cảnh giới Độ Kiếp mới sinh ra, lại cường bạo trấn áp cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm như bọn họ.“Chuyện lần này, là chuyện trong Trung Châu chúng ta, chẳng lẽ các ngươikhông nghe người trong tông nói sao?”Mạc Thành nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói.“Bọn ta không rảnh chú ý tới trong Trung Châu đã xảy ra chuyện gì? Chỉ cóngười bẩm báo, bọn ta cũng sẽ không nghe.”Có người cảm thấy kỳ lạ nói.Mạc Thành nghe thấy thế, cảm thấy cũng có lý.Thông thường, bọn họ đều chẳng muốn chú ý tới chuyện trong Trung Châu.Thỉnh thoảng chú ý, cũng là rảnh rỗi không có chuyện gì làm.Bình thường bọn họ đâu đi chú ý.Càng đừng nói bọn họ có thương tổn trong người, vẫn luôn không rảnh chú ý.Nghĩ một lát, Mạc Thành lấy một phong thư ra, đưa cho mọi người, để mọingười tự đọc.Sau khi mọi người đọc xong, sắc mặt cả đám đều kỳ lạ.Bọn họ kỳ lạ không phải chuyện này, mà kỳ lạ vì sao Mạc Thành gọi bọn họ tới.Nói là Trung Châu có chuyện, kết quả là chuyện này sao?Chút việc nhỏ như vậy cũng cần bọn họ tụ tập lại với nhau thảo luận ư?Nhìn vẻ mặt mọi người, Mạc Thành giống như nghĩ ra mọi người suy nghĩ gì.Lão ta vội vàng mở miệng.“Ý của ta là, chuyện này hơi kỳ lạ, không phải triển khai thảo luận chút náoloạn nhỏ này…”…Trong điện phủ, rất nhiều tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều đanglẳng lặng nghe Mạc Thành nói chuyện.Khi bọn họ nghe xong, cả đám đều nhíu mày.Mạc Thành lo lắng, là chuyện này có gì đó kỳ lạ sao?Mọi người nghe nói như vậy, cũng mơ hồ cảm nhận được gì đó.Cả đám bọn họ đứng dậy, đi ra khỏi điện phủ, dặn dò một số người đi điều tratình hình.Một lát sau, trên tay mỗi người đều có thêm tin tức.Những người này đọc xong tin tức, sắc mặt đều hơi thay đổi.Chuyện này…Đúng là hơi kỳ lạ.Thánh Địa một phương đi phái sát thủ, ám sát tông chủ của nửa bước ThánhĐịa.Vị tông chủ của nửa bước Thánh Địa có danh vọng rất cao ở trong tông, sau khibị ám sát, dẫn tới vô số đệ tử phẫn nộ, nhao nhao xông tới Thánh Địa kia, yêucầu câu trả lời.Sau đó cấp cao hai bên còn trao đổi một lát, vốn coi như bình ổn được.Nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì, đệ tử của hai bên đã đánh nhau.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Người nào rảnh quan tâm Trung Châu đánh rắm?”“Không sai, Trung Châu có thể có chuyện gì? Hay là nói Vô Đạo Tông lại cóđộng tác gì?”“Con mẹ nó, lão Mạc, ngươi đừng nói với ta, ngươi muốn nhằm vào Vô ĐạoTông nên mở hội đàm gì đó. Ta nói với ngươi, ta không có ý kiến với Vô ĐạoTông, ngươi đừng kéo ta vào, cho dù Vô Đạo Tông làm nổ tông môn của ta tacũng không có ý kiến, ngươi hội đàm đừng tìm ta, một góc linh hồn của ta đếnbây giờ còn chưa khôi phục đâu!”“Cầu xin ngươi, Mạc tông chủ, đừng gây chuyện nữa, bọn ta thực sự khônggánh nổi.”Đám tông chủ của tông môn ẩn thế thực sự sợ hãi.Một đệ tử của người ta đều có thể treo bọn họ lên đánh, nếu đổi thành Sở tôngchủ tự mình ra tay, e rằng bọn họ đều bị giết chết.Ồ… Không đúng.Nên đổi thành câu chắc chắn.Dựa vào vòng sáng lần trước tông chủ của Vô Đạo Tông chém về phía TâyChâu mà nói, nếu tông chủ của Vô Đạo Tông thực sự muốn chém bọn họ, chỉ sợlà chuyện chỉ trong nháy mắt.“Chuyện lần này không liên quan tới Vô Đạo Tông! Các ngươi cứ yên tâm đi!”Mạc Thành cũng cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể nói như vậy.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông sao?”Một tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu thật cẩn thận hỏi.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông! Ta lấy danh nghĩa của Trấn ThiênTông ta ra đảm bảo, chuyện này là chuyện của Trung Châu chúng ta mà thôi,không liên quan tới Vô Đạo Tông! Nếu như chuyện này có liên quan tới VôĐạo Tông, còn khiến các ngươi gặp phải phiền phức nữa, vậy các ngươi có thểhủy Trấn Thiên Tông bọn ta đi, lấy chuyện này bồi thường cho các ngươi!”Mạc Thành quả quyết nói.Những lời này nói ra, mọi người cũng yên tâm không ít.Không liên quan tới Vô Đạo Tông thì tốt.Chuyện đó sẽ đơn giản hơn.Đại lục Thần Hành hiện giờ, không có gì ngoài Vô Đạo Tông, chỉ có đám yêutộc đáng để bọn họ coi trọng.Những tông môn khác sao?Hoàn toàn có thể chơi đùa dễ dàng.Không phải mọi người ngạo mạn, ngoại trừ Vô Đạo Tông có thể đè ép bọn họ,bên yêu tộc có thể khiến bọn họ coi trọng ra, những tông môn khác, bọn họchưa chắc sẽ để mắt.“Nếu không liên quan tới Vô Đạo Tông, vậy ngươi nói đi, rốt cuộc đã xảy rachuyện gì.”Một người trong đó nhẹ nhàng thở ra, nói.Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mạc Thành giật giật, nhưng không nói cái gì.Đừng nói những người này, chính lão ta cũng sợ Vô Đạo Tông.Ngày ấy Diệp Lạc tạo thành bóng mờ cho bọn họ, thực sự quá lớn.Rõ ràng chỉ là cảnh giới Độ Kiếp mới sinh ra, lại cường bạo trấn áp cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm như bọn họ.“Chuyện lần này, là chuyện trong Trung Châu chúng ta, chẳng lẽ các ngươikhông nghe người trong tông nói sao?”Mạc Thành nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói.“Bọn ta không rảnh chú ý tới trong Trung Châu đã xảy ra chuyện gì? Chỉ cóngười bẩm báo, bọn ta cũng sẽ không nghe.”Có người cảm thấy kỳ lạ nói.Mạc Thành nghe thấy thế, cảm thấy cũng có lý.Thông thường, bọn họ đều chẳng muốn chú ý tới chuyện trong Trung Châu.Thỉnh thoảng chú ý, cũng là rảnh rỗi không có chuyện gì làm.Bình thường bọn họ đâu đi chú ý.Càng đừng nói bọn họ có thương tổn trong người, vẫn luôn không rảnh chú ý.Nghĩ một lát, Mạc Thành lấy một phong thư ra, đưa cho mọi người, để mọingười tự đọc.Sau khi mọi người đọc xong, sắc mặt cả đám đều kỳ lạ.Bọn họ kỳ lạ không phải chuyện này, mà kỳ lạ vì sao Mạc Thành gọi bọn họ tới.Nói là Trung Châu có chuyện, kết quả là chuyện này sao?Chút việc nhỏ như vậy cũng cần bọn họ tụ tập lại với nhau thảo luận ư?Nhìn vẻ mặt mọi người, Mạc Thành giống như nghĩ ra mọi người suy nghĩ gì.Lão ta vội vàng mở miệng.“Ý của ta là, chuyện này hơi kỳ lạ, không phải triển khai thảo luận chút náoloạn nhỏ này…”…Trong điện phủ, rất nhiều tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều đanglẳng lặng nghe Mạc Thành nói chuyện.Khi bọn họ nghe xong, cả đám đều nhíu mày.Mạc Thành lo lắng, là chuyện này có gì đó kỳ lạ sao?Mọi người nghe nói như vậy, cũng mơ hồ cảm nhận được gì đó.Cả đám bọn họ đứng dậy, đi ra khỏi điện phủ, dặn dò một số người đi điều tratình hình.Một lát sau, trên tay mỗi người đều có thêm tin tức.Những người này đọc xong tin tức, sắc mặt đều hơi thay đổi.Chuyện này…Đúng là hơi kỳ lạ.Thánh Địa một phương đi phái sát thủ, ám sát tông chủ của nửa bước ThánhĐịa.Vị tông chủ của nửa bước Thánh Địa có danh vọng rất cao ở trong tông, sau khibị ám sát, dẫn tới vô số đệ tử phẫn nộ, nhao nhao xông tới Thánh Địa kia, yêucầu câu trả lời.Sau đó cấp cao hai bên còn trao đổi một lát, vốn coi như bình ổn được.Nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì, đệ tử của hai bên đã đánh nhau.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Người nào rảnh quan tâm Trung Châu đánh rắm?”“Không sai, Trung Châu có thể có chuyện gì? Hay là nói Vô Đạo Tông lại cóđộng tác gì?”“Con mẹ nó, lão Mạc, ngươi đừng nói với ta, ngươi muốn nhằm vào Vô ĐạoTông nên mở hội đàm gì đó. Ta nói với ngươi, ta không có ý kiến với Vô ĐạoTông, ngươi đừng kéo ta vào, cho dù Vô Đạo Tông làm nổ tông môn của ta tacũng không có ý kiến, ngươi hội đàm đừng tìm ta, một góc linh hồn của ta đếnbây giờ còn chưa khôi phục đâu!”“Cầu xin ngươi, Mạc tông chủ, đừng gây chuyện nữa, bọn ta thực sự khônggánh nổi.”Đám tông chủ của tông môn ẩn thế thực sự sợ hãi.Một đệ tử của người ta đều có thể treo bọn họ lên đánh, nếu đổi thành Sở tôngchủ tự mình ra tay, e rằng bọn họ đều bị giết chết.Ồ… Không đúng.Nên đổi thành câu chắc chắn.Dựa vào vòng sáng lần trước tông chủ của Vô Đạo Tông chém về phía TâyChâu mà nói, nếu tông chủ của Vô Đạo Tông thực sự muốn chém bọn họ, chỉ sợlà chuyện chỉ trong nháy mắt.“Chuyện lần này không liên quan tới Vô Đạo Tông! Các ngươi cứ yên tâm đi!”Mạc Thành cũng cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể nói như vậy.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông sao?”Một tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu thật cẩn thận hỏi.“Thực sự không liên quan tới Vô Đạo Tông! Ta lấy danh nghĩa của Trấn ThiênTông ta ra đảm bảo, chuyện này là chuyện của Trung Châu chúng ta mà thôi,không liên quan tới Vô Đạo Tông! Nếu như chuyện này có liên quan tới VôĐạo Tông, còn khiến các ngươi gặp phải phiền phức nữa, vậy các ngươi có thểhủy Trấn Thiên Tông bọn ta đi, lấy chuyện này bồi thường cho các ngươi!”Mạc Thành quả quyết nói.Những lời này nói ra, mọi người cũng yên tâm không ít.Không liên quan tới Vô Đạo Tông thì tốt.Chuyện đó sẽ đơn giản hơn.Đại lục Thần Hành hiện giờ, không có gì ngoài Vô Đạo Tông, chỉ có đám yêutộc đáng để bọn họ coi trọng.Những tông môn khác sao?Hoàn toàn có thể chơi đùa dễ dàng.Không phải mọi người ngạo mạn, ngoại trừ Vô Đạo Tông có thể đè ép bọn họ,bên yêu tộc có thể khiến bọn họ coi trọng ra, những tông môn khác, bọn họchưa chắc sẽ để mắt.“Nếu không liên quan tới Vô Đạo Tông, vậy ngươi nói đi, rốt cuộc đã xảy rachuyện gì.”Một người trong đó nhẹ nhàng thở ra, nói.Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mạc Thành giật giật, nhưng không nói cái gì.Đừng nói những người này, chính lão ta cũng sợ Vô Đạo Tông.Ngày ấy Diệp Lạc tạo thành bóng mờ cho bọn họ, thực sự quá lớn.Rõ ràng chỉ là cảnh giới Độ Kiếp mới sinh ra, lại cường bạo trấn áp cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm như bọn họ.“Chuyện lần này, là chuyện trong Trung Châu chúng ta, chẳng lẽ các ngươikhông nghe người trong tông nói sao?”Mạc Thành nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói.“Bọn ta không rảnh chú ý tới trong Trung Châu đã xảy ra chuyện gì? Chỉ cóngười bẩm báo, bọn ta cũng sẽ không nghe.”Có người cảm thấy kỳ lạ nói.Mạc Thành nghe thấy thế, cảm thấy cũng có lý.Thông thường, bọn họ đều chẳng muốn chú ý tới chuyện trong Trung Châu.Thỉnh thoảng chú ý, cũng là rảnh rỗi không có chuyện gì làm.Bình thường bọn họ đâu đi chú ý.Càng đừng nói bọn họ có thương tổn trong người, vẫn luôn không rảnh chú ý.Nghĩ một lát, Mạc Thành lấy một phong thư ra, đưa cho mọi người, để mọingười tự đọc.Sau khi mọi người đọc xong, sắc mặt cả đám đều kỳ lạ.Bọn họ kỳ lạ không phải chuyện này, mà kỳ lạ vì sao Mạc Thành gọi bọn họ tới.Nói là Trung Châu có chuyện, kết quả là chuyện này sao?Chút việc nhỏ như vậy cũng cần bọn họ tụ tập lại với nhau thảo luận ư?Nhìn vẻ mặt mọi người, Mạc Thành giống như nghĩ ra mọi người suy nghĩ gì.Lão ta vội vàng mở miệng.“Ý của ta là, chuyện này hơi kỳ lạ, không phải triển khai thảo luận chút náoloạn nhỏ này…”…Trong điện phủ, rất nhiều tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều đanglẳng lặng nghe Mạc Thành nói chuyện.Khi bọn họ nghe xong, cả đám đều nhíu mày.Mạc Thành lo lắng, là chuyện này có gì đó kỳ lạ sao?Mọi người nghe nói như vậy, cũng mơ hồ cảm nhận được gì đó.Cả đám bọn họ đứng dậy, đi ra khỏi điện phủ, dặn dò một số người đi điều tratình hình.Một lát sau, trên tay mỗi người đều có thêm tin tức.Những người này đọc xong tin tức, sắc mặt đều hơi thay đổi.Chuyện này…Đúng là hơi kỳ lạ.Thánh Địa một phương đi phái sát thủ, ám sát tông chủ của nửa bước ThánhĐịa.Vị tông chủ của nửa bước Thánh Địa có danh vọng rất cao ở trong tông, sau khibị ám sát, dẫn tới vô số đệ tử phẫn nộ, nhao nhao xông tới Thánh Địa kia, yêucầu câu trả lời.Sau đó cấp cao hai bên còn trao đổi một lát, vốn coi như bình ổn được.Nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì, đệ tử của hai bên đã đánh nhau.

Chương 547: Mời sư huynh sư tỷ giúp đỡ