Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 550: Yêu nhau giết nhau

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Không sao, chỉ so tài đơn giản chút thôi, hay là nói, sư muội phát động tấncông với ta, ta chỉ muốn xem bản lĩnh của sư muội mà thôi.”Diệp Lạc xua tay nói.“Vậy được rồi, vậy đại sư huynh, có phải chúng ta nên đổi nơi so tài haykhông?”Tô Hề sợ chiến đấu dao động quá lớn, mở miệng hỏi.“Không cần không cần, ngũ sư muội, muội yên tâm đi, chút dao động ấy đại sưhuynh vẫn có thể khống chế nổi, chỉ sợ đại sư huynh đã bước vào cảnh giới ĐạiThừa, khống chế dao động chiến đấu vẫn thực nhẹ nhàng.”“Huynh nói đúng không, đại sư huynh.”Trương Hàn đứng ra, nho nhã nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi híp mắt.Trong lòng có ý nghĩ đánh Trương Hàn một trận tơi bời.Hắn ta nghe ra được, rõ ràng là Trương Hàn đang chơi trò phủng sát*.*: Phủng sát (捧杀) từ này có nghĩa là tán tụng, tâng bốc, thổi phồng lên quámức để cho người đó tự cao tự đại, dẫn đến trì trệ và diệt vongChuyện này đã nói ra rồi, nếu lát nữa hắn ta không khống chế nổi dao độngchiến đấu, vậy mặt mũi hắn ta để đâu?“Đúng vậy, lão nhị, ta chắc chắn có thể khống chế tốt dao động chiến đấu.”“Nhưng mà đệ ở đó, ta không tiện bận tâm, nếu lát nữa ta không khống chế nổi,dao động chiến đấu đánh qua đệ, làm phiền đệ khống chế một chút.”Diệp Lạc lộ ra tươi cười “hữu hảo” giữa đồng môn, mở miệng nói.“Không thành vấn đề.”Tuy Trương Hàn cảm thấy có chút không ổn, nhưng vẫn đồng ý.“Ừm, một khi đã như vậy, vậy ngũ sư muội, chúng ta bắt đầu đi.”Diệp Lạc nhìn về phía Tô Hề, nói như vậy.“Được.”Tô Hề hơi gật đầu.Giọng nói mới dừng, nàng đang chuẩn bị ra tay, nhưng không đợi nàng ra tay.Đột nhiên chỉ thấy Diệp Lạc đứng ở phía trước bất chợt giơ cánh tay lên, giốngnhư không thể khống chế, nâng cao lên.“Ngũ sư muội đúng là giỏi! Vậy mà ta không khống chế nổi cánh tay của ta!”Trên mặt Diệp Lạc xuất hiện “hoảng sợ”.Sau đó cánh tay trái nắm lấy hư không, nắm lấy linh bảo Hoang Kiếm.Ngay sau đó, Diệp Lạc nắm lấy Hoang Kiếm, xông thẳng về phía Trương Hàn.Trương Hàn nhìn thấy Diệp Lạc xông tới, nhất thời cảm thấy không ổn, bóngdáng cử động, bay ra bên ngoài ngọn núi, muốn thoát đi.Hai người một trước một sau, bắt đầu một cuộc truy đuổi.Cảnh tượng này khiến Tô Hề sửng sốt một lát.Nàng…Hình như nàng còn chưa ra tay mà?“Ngũ sư muội, đừng để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, bọn họ yêu nhaugiết nhau không phải chuyện ngày một ngày hai.”Tô Càn Nguyên đi tới, hai tay ôm ngực, mở miệng nói.Trong mắt hắn ta có thêm chút tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể nhìn thấy bảnlĩnh của Tô Hề.“Ừm, ngũ sư muội, không cần để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, có lẽ phảimấy canh giờ sau mới quay về, chuyện ở Trung Châu này, muội cũng không cầnlo lắng, có bọn ta ở đây, chắc chắn đè ép được.”Đạm Đài Lạc Tuyết cũng đi tới, vươn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Tô Hề.“Ừm, sư huynh sư tỷ, ta đã rõ.”Tô Hề gật đầu.Trong lòng có thêm nhiều cảm giác an toàn.Có sư huynh sư tỷ ở đây, nàng cũng không cần lo lắng chuyện này quậy lớn tớimức không thể xong việc.Có thể buông tay chân ra đi làm.“Ừm, đúng rồi, cơ thể sư tôn vẫn an khang chứ?”Bỗng nhiên Đạm Đài Lạc Tuyết nghĩ tới gì đó, mở miệng dò hỏi.“Đương nhiên cơ thể sư tôn an khang, hơn nữa sư tôn còn thu nhận ba đồ đệmới, lục sư đệ Hoa Thần Y, thất sư muội Đồ Tuyết Hi, bát sư đệ Đồ Dạ Lân…”Tô Hề nói chuyện về ba đệ tử mới nhập môn cho Đạm Đài Lạc Tuyết và Tô CànNguyên nghe……Bên trong Trung Châu, ở chỗ một sơn cốc tên là Huyền Long.Giờ này phút này có vô số tu sĩ đều đang chạy tới đây, từ cảnh giới Độ Kiếp chotới cảnh giới Trúc Cơ đều chạy tới sơn cốc Huyền Long này.Tuy nhiên nhiều tu sĩ tới như vậy mà trận chiến không hề có dấu hiệu nổ ra chútnào.Trong sơn cốc Huyền Long cực kỳ yên tĩnh, nhưng trong loại yên tĩnh này lại lộra cảm giác áp lực. Một loại cảm giác áp lực lớn đến mức cực kỳ bùng nổ.Mưa gió sắp tới!Bốn chữ này đã đủ để hình dung tình huống trong sơn cốc Huyền Long rồi.Đa số tu sĩ đều tụ tập ở sơn cốc Huyền Long, hiển nhiên sơn cốc Huyền Longđược chọn làm địa điểm diễn ra trận quyết chiến trong tình thế hỗn loạn này.Dưới sự bày mưu tính kế cố ý hay vô tình của mấy tông môn ẩn thế lớn ở TrungChâu, khiến Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện nhanh chóng chấm dứt trậnnáo động này, tông chủ của Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện rơi vào đườngcùng, chỉ có thể cử hành trận quyết chiến này.Địa điểm quyết chiến là ở ngay Sơn cốc Huyền Long.Tin tức này vừa truyền ra, ngay lập tức tất cả tông môn tham gia vào trận náođộng này đều bắt đầu có hành động.Điều này cũng đã tạo thành cảnh tượng hôm nay.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Không sao, chỉ so tài đơn giản chút thôi, hay là nói, sư muội phát động tấncông với ta, ta chỉ muốn xem bản lĩnh của sư muội mà thôi.”Diệp Lạc xua tay nói.“Vậy được rồi, vậy đại sư huynh, có phải chúng ta nên đổi nơi so tài haykhông?”Tô Hề sợ chiến đấu dao động quá lớn, mở miệng hỏi.“Không cần không cần, ngũ sư muội, muội yên tâm đi, chút dao động ấy đại sưhuynh vẫn có thể khống chế nổi, chỉ sợ đại sư huynh đã bước vào cảnh giới ĐạiThừa, khống chế dao động chiến đấu vẫn thực nhẹ nhàng.”“Huynh nói đúng không, đại sư huynh.”Trương Hàn đứng ra, nho nhã nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi híp mắt.Trong lòng có ý nghĩ đánh Trương Hàn một trận tơi bời.Hắn ta nghe ra được, rõ ràng là Trương Hàn đang chơi trò phủng sát*.*: Phủng sát (捧杀) từ này có nghĩa là tán tụng, tâng bốc, thổi phồng lên quámức để cho người đó tự cao tự đại, dẫn đến trì trệ và diệt vongChuyện này đã nói ra rồi, nếu lát nữa hắn ta không khống chế nổi dao độngchiến đấu, vậy mặt mũi hắn ta để đâu?“Đúng vậy, lão nhị, ta chắc chắn có thể khống chế tốt dao động chiến đấu.”“Nhưng mà đệ ở đó, ta không tiện bận tâm, nếu lát nữa ta không khống chế nổi,dao động chiến đấu đánh qua đệ, làm phiền đệ khống chế một chút.”Diệp Lạc lộ ra tươi cười “hữu hảo” giữa đồng môn, mở miệng nói.“Không thành vấn đề.”Tuy Trương Hàn cảm thấy có chút không ổn, nhưng vẫn đồng ý.“Ừm, một khi đã như vậy, vậy ngũ sư muội, chúng ta bắt đầu đi.”Diệp Lạc nhìn về phía Tô Hề, nói như vậy.“Được.”Tô Hề hơi gật đầu.Giọng nói mới dừng, nàng đang chuẩn bị ra tay, nhưng không đợi nàng ra tay.Đột nhiên chỉ thấy Diệp Lạc đứng ở phía trước bất chợt giơ cánh tay lên, giốngnhư không thể khống chế, nâng cao lên.“Ngũ sư muội đúng là giỏi! Vậy mà ta không khống chế nổi cánh tay của ta!”Trên mặt Diệp Lạc xuất hiện “hoảng sợ”.Sau đó cánh tay trái nắm lấy hư không, nắm lấy linh bảo Hoang Kiếm.Ngay sau đó, Diệp Lạc nắm lấy Hoang Kiếm, xông thẳng về phía Trương Hàn.Trương Hàn nhìn thấy Diệp Lạc xông tới, nhất thời cảm thấy không ổn, bóngdáng cử động, bay ra bên ngoài ngọn núi, muốn thoát đi.Hai người một trước một sau, bắt đầu một cuộc truy đuổi.Cảnh tượng này khiến Tô Hề sửng sốt một lát.Nàng…Hình như nàng còn chưa ra tay mà?“Ngũ sư muội, đừng để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, bọn họ yêu nhaugiết nhau không phải chuyện ngày một ngày hai.”Tô Càn Nguyên đi tới, hai tay ôm ngực, mở miệng nói.Trong mắt hắn ta có thêm chút tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể nhìn thấy bảnlĩnh của Tô Hề.“Ừm, ngũ sư muội, không cần để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, có lẽ phảimấy canh giờ sau mới quay về, chuyện ở Trung Châu này, muội cũng không cầnlo lắng, có bọn ta ở đây, chắc chắn đè ép được.”Đạm Đài Lạc Tuyết cũng đi tới, vươn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Tô Hề.“Ừm, sư huynh sư tỷ, ta đã rõ.”Tô Hề gật đầu.Trong lòng có thêm nhiều cảm giác an toàn.Có sư huynh sư tỷ ở đây, nàng cũng không cần lo lắng chuyện này quậy lớn tớimức không thể xong việc.Có thể buông tay chân ra đi làm.“Ừm, đúng rồi, cơ thể sư tôn vẫn an khang chứ?”Bỗng nhiên Đạm Đài Lạc Tuyết nghĩ tới gì đó, mở miệng dò hỏi.“Đương nhiên cơ thể sư tôn an khang, hơn nữa sư tôn còn thu nhận ba đồ đệmới, lục sư đệ Hoa Thần Y, thất sư muội Đồ Tuyết Hi, bát sư đệ Đồ Dạ Lân…”Tô Hề nói chuyện về ba đệ tử mới nhập môn cho Đạm Đài Lạc Tuyết và Tô CànNguyên nghe……Bên trong Trung Châu, ở chỗ một sơn cốc tên là Huyền Long.Giờ này phút này có vô số tu sĩ đều đang chạy tới đây, từ cảnh giới Độ Kiếp chotới cảnh giới Trúc Cơ đều chạy tới sơn cốc Huyền Long này.Tuy nhiên nhiều tu sĩ tới như vậy mà trận chiến không hề có dấu hiệu nổ ra chútnào.Trong sơn cốc Huyền Long cực kỳ yên tĩnh, nhưng trong loại yên tĩnh này lại lộra cảm giác áp lực. Một loại cảm giác áp lực lớn đến mức cực kỳ bùng nổ.Mưa gió sắp tới!Bốn chữ này đã đủ để hình dung tình huống trong sơn cốc Huyền Long rồi.Đa số tu sĩ đều tụ tập ở sơn cốc Huyền Long, hiển nhiên sơn cốc Huyền Longđược chọn làm địa điểm diễn ra trận quyết chiến trong tình thế hỗn loạn này.Dưới sự bày mưu tính kế cố ý hay vô tình của mấy tông môn ẩn thế lớn ở TrungChâu, khiến Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện nhanh chóng chấm dứt trậnnáo động này, tông chủ của Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện rơi vào đườngcùng, chỉ có thể cử hành trận quyết chiến này.Địa điểm quyết chiến là ở ngay Sơn cốc Huyền Long.Tin tức này vừa truyền ra, ngay lập tức tất cả tông môn tham gia vào trận náođộng này đều bắt đầu có hành động.Điều này cũng đã tạo thành cảnh tượng hôm nay.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Không sao, chỉ so tài đơn giản chút thôi, hay là nói, sư muội phát động tấncông với ta, ta chỉ muốn xem bản lĩnh của sư muội mà thôi.”Diệp Lạc xua tay nói.“Vậy được rồi, vậy đại sư huynh, có phải chúng ta nên đổi nơi so tài haykhông?”Tô Hề sợ chiến đấu dao động quá lớn, mở miệng hỏi.“Không cần không cần, ngũ sư muội, muội yên tâm đi, chút dao động ấy đại sưhuynh vẫn có thể khống chế nổi, chỉ sợ đại sư huynh đã bước vào cảnh giới ĐạiThừa, khống chế dao động chiến đấu vẫn thực nhẹ nhàng.”“Huynh nói đúng không, đại sư huynh.”Trương Hàn đứng ra, nho nhã nói.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi híp mắt.Trong lòng có ý nghĩ đánh Trương Hàn một trận tơi bời.Hắn ta nghe ra được, rõ ràng là Trương Hàn đang chơi trò phủng sát*.*: Phủng sát (捧杀) từ này có nghĩa là tán tụng, tâng bốc, thổi phồng lên quámức để cho người đó tự cao tự đại, dẫn đến trì trệ và diệt vongChuyện này đã nói ra rồi, nếu lát nữa hắn ta không khống chế nổi dao độngchiến đấu, vậy mặt mũi hắn ta để đâu?“Đúng vậy, lão nhị, ta chắc chắn có thể khống chế tốt dao động chiến đấu.”“Nhưng mà đệ ở đó, ta không tiện bận tâm, nếu lát nữa ta không khống chế nổi,dao động chiến đấu đánh qua đệ, làm phiền đệ khống chế một chút.”Diệp Lạc lộ ra tươi cười “hữu hảo” giữa đồng môn, mở miệng nói.“Không thành vấn đề.”Tuy Trương Hàn cảm thấy có chút không ổn, nhưng vẫn đồng ý.“Ừm, một khi đã như vậy, vậy ngũ sư muội, chúng ta bắt đầu đi.”Diệp Lạc nhìn về phía Tô Hề, nói như vậy.“Được.”Tô Hề hơi gật đầu.Giọng nói mới dừng, nàng đang chuẩn bị ra tay, nhưng không đợi nàng ra tay.Đột nhiên chỉ thấy Diệp Lạc đứng ở phía trước bất chợt giơ cánh tay lên, giốngnhư không thể khống chế, nâng cao lên.“Ngũ sư muội đúng là giỏi! Vậy mà ta không khống chế nổi cánh tay của ta!”Trên mặt Diệp Lạc xuất hiện “hoảng sợ”.Sau đó cánh tay trái nắm lấy hư không, nắm lấy linh bảo Hoang Kiếm.Ngay sau đó, Diệp Lạc nắm lấy Hoang Kiếm, xông thẳng về phía Trương Hàn.Trương Hàn nhìn thấy Diệp Lạc xông tới, nhất thời cảm thấy không ổn, bóngdáng cử động, bay ra bên ngoài ngọn núi, muốn thoát đi.Hai người một trước một sau, bắt đầu một cuộc truy đuổi.Cảnh tượng này khiến Tô Hề sửng sốt một lát.Nàng…Hình như nàng còn chưa ra tay mà?“Ngũ sư muội, đừng để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, bọn họ yêu nhaugiết nhau không phải chuyện ngày một ngày hai.”Tô Càn Nguyên đi tới, hai tay ôm ngực, mở miệng nói.Trong mắt hắn ta có thêm chút tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể nhìn thấy bảnlĩnh của Tô Hề.“Ừm, ngũ sư muội, không cần để ý tới đại sư huynh và nhị sư huynh, có lẽ phảimấy canh giờ sau mới quay về, chuyện ở Trung Châu này, muội cũng không cầnlo lắng, có bọn ta ở đây, chắc chắn đè ép được.”Đạm Đài Lạc Tuyết cũng đi tới, vươn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Tô Hề.“Ừm, sư huynh sư tỷ, ta đã rõ.”Tô Hề gật đầu.Trong lòng có thêm nhiều cảm giác an toàn.Có sư huynh sư tỷ ở đây, nàng cũng không cần lo lắng chuyện này quậy lớn tớimức không thể xong việc.Có thể buông tay chân ra đi làm.“Ừm, đúng rồi, cơ thể sư tôn vẫn an khang chứ?”Bỗng nhiên Đạm Đài Lạc Tuyết nghĩ tới gì đó, mở miệng dò hỏi.“Đương nhiên cơ thể sư tôn an khang, hơn nữa sư tôn còn thu nhận ba đồ đệmới, lục sư đệ Hoa Thần Y, thất sư muội Đồ Tuyết Hi, bát sư đệ Đồ Dạ Lân…”Tô Hề nói chuyện về ba đệ tử mới nhập môn cho Đạm Đài Lạc Tuyết và Tô CànNguyên nghe……Bên trong Trung Châu, ở chỗ một sơn cốc tên là Huyền Long.Giờ này phút này có vô số tu sĩ đều đang chạy tới đây, từ cảnh giới Độ Kiếp chotới cảnh giới Trúc Cơ đều chạy tới sơn cốc Huyền Long này.Tuy nhiên nhiều tu sĩ tới như vậy mà trận chiến không hề có dấu hiệu nổ ra chútnào.Trong sơn cốc Huyền Long cực kỳ yên tĩnh, nhưng trong loại yên tĩnh này lại lộra cảm giác áp lực. Một loại cảm giác áp lực lớn đến mức cực kỳ bùng nổ.Mưa gió sắp tới!Bốn chữ này đã đủ để hình dung tình huống trong sơn cốc Huyền Long rồi.Đa số tu sĩ đều tụ tập ở sơn cốc Huyền Long, hiển nhiên sơn cốc Huyền Longđược chọn làm địa điểm diễn ra trận quyết chiến trong tình thế hỗn loạn này.Dưới sự bày mưu tính kế cố ý hay vô tình của mấy tông môn ẩn thế lớn ở TrungChâu, khiến Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện nhanh chóng chấm dứt trậnnáo động này, tông chủ của Thiên Diễn Tông và Triêu Tiên Điện rơi vào đườngcùng, chỉ có thể cử hành trận quyết chiến này.Địa điểm quyết chiến là ở ngay Sơn cốc Huyền Long.Tin tức này vừa truyền ra, ngay lập tức tất cả tông môn tham gia vào trận náođộng này đều bắt đầu có hành động.Điều này cũng đã tạo thành cảnh tượng hôm nay.

Chương 550: Yêu nhau giết nhau