Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 598: Bất an 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên ngồi xổm người xuống, nhặt cái thẻ này lên nhìn kỹ. Trên cái thẻ nàychỉ có bốn chữ.Đứng ngồi không yên.Nghĩa là sao…Sở Duyên hơi nhướng mày.Đứng ngồi không yên?Ý bảo hắn bị đâm sau lưng rồi hả?Hắn bị đâm sau lưng còn ít sao?Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa ThầnY.Cả sáu người.Thế nhưng hắn biết cả mà.Chẳng lẽ lại là ba người đám Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân và Tư Nhạc xảy rachuyện gì?Ba người này có thể đâm sau lưng hắn hả?Đang kể chuyện cười đấy à? Ba ngươi này có thể đâm sau lưng hắn.Đó chính là người được hệ thống tự phê số mệnh, tất phế đấy. Ba người này cóthể đâm sau lưng, chẳng phải là nói hệ thống sai lầm sao?Hệ thống có thể phạm sai lầm?Sở Duyên nở nụ cười.Hệ thống có thể phạm sai lầm thì hắn lập tức cạy cả cái khách điếm Tiên Túynày ra ăn hết. Hệ thống không thể phạm sai lầm, thứ sai chỉ có thể là ống thẻ!Sở Duyên vừa nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn ống thẻ tràn đầy ghét bỏ.Phì, tưởng Sở mỗ hắn là người tin huyền học hả?Rất xin lỗi, Sở mỗ hắn chỉ tin hệ thống, huyền học cái gì, cút hết đi, hắn khôngtin!Sở mỗ hắn dù có chết cũng sẽ từ nơi này nhảy xuống chứ không đi tin huyềnhọc!“Không tin huyền học, nhưng vẫn phải mau chạy về một chút mới được. Lỡ nhưthật sự xuất hiện biến cố gì thì sao? Dù gì đám đệ tử kia còn ở trên núi.”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm hai câu, trong lòng vẫn có chút lo lắng.Hắn yên lặng cất ống thẻ đại biểu cho huyền học này, cúi đầu nhìn thoáng vềphía lầu một.Hắn không có bao nhiêu thời gian ở đây, nhất định phải mau thúc giục tênchưởng quầy này một phát, kêu chưởng quầy đẩy nhanh tốc độ……Trong khu vực Đông Châu, bên ngoài núi Thiên Vụ, một đội ngũ đã đến đây.Đúng là đám người Sở Duyên và chưởng quầy.Sau khi Sở Duyên dẫn đám người chưởng quầy đến đây bèn dừng lại.“Chưởng quầy, mở khách điếm của ngươi ở chỗ này là được. Nếu ngươi cảmthấy vị trí địa lý không được tốt lắm, ngươi cũng có thể đổi sang hướng đông,chỗ đó cách thành trì của phàm giới gần nhất, còn có một con đường lớn.”Sở Duyên đứng chắp tay, lạnh nhạt nói một câu.Hắn dẫn chưởng quầy tới đây, đưa ra một đề nghị, nhưng cụ thể quyền quyếtđịnh vẫn nằm ở chưởng quầy, để chưởng quầy tự quyết định. Dù sao cũng là đốiphương mở khách điếm, vấn đề buôn bán vẫn là quan trọng nhất. Mở bên ngoàinúi Thiên Vụ, lưu lượng người không nhiều lắm. Nếu chuyển sang hướng đông,tới gần thành trì của phàm giới, vậy nhất định lưu lượng người sẽ tăng lên.“Không cần không cần, tông chủ, ta mở ở đây là được rồi. Khụ khụ, vậy, chínhlà, tông chủ, tông môn của ngài ở đâu?”Chưởng quầy xoa xoa tay, cười hỏi.“Tông môn? Ở ngay phía trước, trong đám mây mù kia, trong mây mù có mộtngọn núi, có lẽ bên ngoài không thấy rõ, hơn nữa ngọn núi đối diện cũng có mộttông môn, ông nhớ là được.”Sở Duyên thuận tay chỉ một cái, chỉ cả núi Thiên Vụ và núi Hướng Đạo chochưởng quầy nhìn, kêu chưởng quầy ghi nhớ vị trí.“Ừm ừm, được.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.“Ừm, chưởng quầy, ngươi xác định ngươi mở ở đây không có vấn đề gì chứ?Mở ở đây có thể sẽ không buôn bán gì được.”Sở Duyên vẫn nhắc nhở chưởng quầy lần nữa.“Tông chủ, không sao đâu, ta thích thanh tịnh một chút, mở ở đây rất tốt. Ngàixem nơi này non xanh nước biếc, mây mù sẵn có, quả thực giống như tiên cảnh,ta thích mở ở chỗ này.”Chưởng quầy lập tức nói.Lão ta cũng không ngốc, thậm chí có thể nói ánh mắt của lão ta cực kỳ sắc bén.Trong mắt lão ta, việc làm ăn của lão ta không phải ở tầng lớp phàm tục, mà làtầng lớp tu tiên. Dựa lưng vào ngọn núi lớn Vô Đạo Tông này, an toàn liền đượcđảm bảo rất nhiều. Dưới tình huống an toàn không lo, muốn làm ăn rất đơngiản. Nếu như lão ta chỉ đơn thuần muốn phát triển việc làm ăn bình thường,vậy hoàn toàn không cần đích thân ra tay, để cho một số thuộc hạ đi là được.Ánh mắt của lão ta vẫn luôn đặt ở tầng lớp tu tiên. lão ta biết, xây dựng kháchđiếm ở gần Vô Đạo Tông, tương lai nhất định sẽ có tác dụng rất lớn.Chưởng quầy rất rõ, toàn bộ đại lục Thần Hành có bao nhiêu cường giả muốntìm được vị trí của Vô Đạo Tông, đến nịnh bợ Vô Đạo Tông. Bây giờ chỉ là vìnhững cường giả kia không tìm thấy mà thôi, nhưng lão ta cảm thấy một ngàynào đó Vô Đạo Tông sẽ chủ động xuất hiện. Đến lúc đó…Khách điếm của lão ta chẳng phải sẽ nước lên thì thuyền lên hay sao?Chưởng quầy rất rõ điều này.“Vậy được rồi, ngươi cứ xây dựng khách điếm ở đây đi, lát nữa ta sẽ phái ngườixuống tọa trấn chỗ ngươi, miễn cho chỗ ngươi xảy ra chuyện gì.”Sở Duyên cũng lười quản chuyện này, hắn vội vã muốn về tông môn xem thửcuối cùng tông môn xảy ra chuyện gì.“Vâng, tông chủ.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên ngồi xổm người xuống, nhặt cái thẻ này lên nhìn kỹ. Trên cái thẻ nàychỉ có bốn chữ.Đứng ngồi không yên.Nghĩa là sao…Sở Duyên hơi nhướng mày.Đứng ngồi không yên?Ý bảo hắn bị đâm sau lưng rồi hả?Hắn bị đâm sau lưng còn ít sao?Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa ThầnY.Cả sáu người.Thế nhưng hắn biết cả mà.Chẳng lẽ lại là ba người đám Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân và Tư Nhạc xảy rachuyện gì?Ba người này có thể đâm sau lưng hắn hả?Đang kể chuyện cười đấy à? Ba ngươi này có thể đâm sau lưng hắn.Đó chính là người được hệ thống tự phê số mệnh, tất phế đấy. Ba người này cóthể đâm sau lưng, chẳng phải là nói hệ thống sai lầm sao?Hệ thống có thể phạm sai lầm?Sở Duyên nở nụ cười.Hệ thống có thể phạm sai lầm thì hắn lập tức cạy cả cái khách điếm Tiên Túynày ra ăn hết. Hệ thống không thể phạm sai lầm, thứ sai chỉ có thể là ống thẻ!Sở Duyên vừa nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn ống thẻ tràn đầy ghét bỏ.Phì, tưởng Sở mỗ hắn là người tin huyền học hả?Rất xin lỗi, Sở mỗ hắn chỉ tin hệ thống, huyền học cái gì, cút hết đi, hắn khôngtin!Sở mỗ hắn dù có chết cũng sẽ từ nơi này nhảy xuống chứ không đi tin huyềnhọc!“Không tin huyền học, nhưng vẫn phải mau chạy về một chút mới được. Lỡ nhưthật sự xuất hiện biến cố gì thì sao? Dù gì đám đệ tử kia còn ở trên núi.”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm hai câu, trong lòng vẫn có chút lo lắng.Hắn yên lặng cất ống thẻ đại biểu cho huyền học này, cúi đầu nhìn thoáng vềphía lầu một.Hắn không có bao nhiêu thời gian ở đây, nhất định phải mau thúc giục tênchưởng quầy này một phát, kêu chưởng quầy đẩy nhanh tốc độ……Trong khu vực Đông Châu, bên ngoài núi Thiên Vụ, một đội ngũ đã đến đây.Đúng là đám người Sở Duyên và chưởng quầy.Sau khi Sở Duyên dẫn đám người chưởng quầy đến đây bèn dừng lại.“Chưởng quầy, mở khách điếm của ngươi ở chỗ này là được. Nếu ngươi cảmthấy vị trí địa lý không được tốt lắm, ngươi cũng có thể đổi sang hướng đông,chỗ đó cách thành trì của phàm giới gần nhất, còn có một con đường lớn.”Sở Duyên đứng chắp tay, lạnh nhạt nói một câu.Hắn dẫn chưởng quầy tới đây, đưa ra một đề nghị, nhưng cụ thể quyền quyếtđịnh vẫn nằm ở chưởng quầy, để chưởng quầy tự quyết định. Dù sao cũng là đốiphương mở khách điếm, vấn đề buôn bán vẫn là quan trọng nhất. Mở bên ngoàinúi Thiên Vụ, lưu lượng người không nhiều lắm. Nếu chuyển sang hướng đông,tới gần thành trì của phàm giới, vậy nhất định lưu lượng người sẽ tăng lên.“Không cần không cần, tông chủ, ta mở ở đây là được rồi. Khụ khụ, vậy, chínhlà, tông chủ, tông môn của ngài ở đâu?”Chưởng quầy xoa xoa tay, cười hỏi.“Tông môn? Ở ngay phía trước, trong đám mây mù kia, trong mây mù có mộtngọn núi, có lẽ bên ngoài không thấy rõ, hơn nữa ngọn núi đối diện cũng có mộttông môn, ông nhớ là được.”Sở Duyên thuận tay chỉ một cái, chỉ cả núi Thiên Vụ và núi Hướng Đạo chochưởng quầy nhìn, kêu chưởng quầy ghi nhớ vị trí.“Ừm ừm, được.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.“Ừm, chưởng quầy, ngươi xác định ngươi mở ở đây không có vấn đề gì chứ?Mở ở đây có thể sẽ không buôn bán gì được.”Sở Duyên vẫn nhắc nhở chưởng quầy lần nữa.“Tông chủ, không sao đâu, ta thích thanh tịnh một chút, mở ở đây rất tốt. Ngàixem nơi này non xanh nước biếc, mây mù sẵn có, quả thực giống như tiên cảnh,ta thích mở ở chỗ này.”Chưởng quầy lập tức nói.Lão ta cũng không ngốc, thậm chí có thể nói ánh mắt của lão ta cực kỳ sắc bén.Trong mắt lão ta, việc làm ăn của lão ta không phải ở tầng lớp phàm tục, mà làtầng lớp tu tiên. Dựa lưng vào ngọn núi lớn Vô Đạo Tông này, an toàn liền đượcđảm bảo rất nhiều. Dưới tình huống an toàn không lo, muốn làm ăn rất đơngiản. Nếu như lão ta chỉ đơn thuần muốn phát triển việc làm ăn bình thường,vậy hoàn toàn không cần đích thân ra tay, để cho một số thuộc hạ đi là được.Ánh mắt của lão ta vẫn luôn đặt ở tầng lớp tu tiên. lão ta biết, xây dựng kháchđiếm ở gần Vô Đạo Tông, tương lai nhất định sẽ có tác dụng rất lớn.Chưởng quầy rất rõ, toàn bộ đại lục Thần Hành có bao nhiêu cường giả muốntìm được vị trí của Vô Đạo Tông, đến nịnh bợ Vô Đạo Tông. Bây giờ chỉ là vìnhững cường giả kia không tìm thấy mà thôi, nhưng lão ta cảm thấy một ngàynào đó Vô Đạo Tông sẽ chủ động xuất hiện. Đến lúc đó…Khách điếm của lão ta chẳng phải sẽ nước lên thì thuyền lên hay sao?Chưởng quầy rất rõ điều này.“Vậy được rồi, ngươi cứ xây dựng khách điếm ở đây đi, lát nữa ta sẽ phái ngườixuống tọa trấn chỗ ngươi, miễn cho chỗ ngươi xảy ra chuyện gì.”Sở Duyên cũng lười quản chuyện này, hắn vội vã muốn về tông môn xem thửcuối cùng tông môn xảy ra chuyện gì.“Vâng, tông chủ.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên ngồi xổm người xuống, nhặt cái thẻ này lên nhìn kỹ. Trên cái thẻ nàychỉ có bốn chữ.Đứng ngồi không yên.Nghĩa là sao…Sở Duyên hơi nhướng mày.Đứng ngồi không yên?Ý bảo hắn bị đâm sau lưng rồi hả?Hắn bị đâm sau lưng còn ít sao?Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa ThầnY.Cả sáu người.Thế nhưng hắn biết cả mà.Chẳng lẽ lại là ba người đám Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân và Tư Nhạc xảy rachuyện gì?Ba người này có thể đâm sau lưng hắn hả?Đang kể chuyện cười đấy à? Ba ngươi này có thể đâm sau lưng hắn.Đó chính là người được hệ thống tự phê số mệnh, tất phế đấy. Ba người này cóthể đâm sau lưng, chẳng phải là nói hệ thống sai lầm sao?Hệ thống có thể phạm sai lầm?Sở Duyên nở nụ cười.Hệ thống có thể phạm sai lầm thì hắn lập tức cạy cả cái khách điếm Tiên Túynày ra ăn hết. Hệ thống không thể phạm sai lầm, thứ sai chỉ có thể là ống thẻ!Sở Duyên vừa nghĩ tới đây, ánh mắt hắn nhìn ống thẻ tràn đầy ghét bỏ.Phì, tưởng Sở mỗ hắn là người tin huyền học hả?Rất xin lỗi, Sở mỗ hắn chỉ tin hệ thống, huyền học cái gì, cút hết đi, hắn khôngtin!Sở mỗ hắn dù có chết cũng sẽ từ nơi này nhảy xuống chứ không đi tin huyềnhọc!“Không tin huyền học, nhưng vẫn phải mau chạy về một chút mới được. Lỡ nhưthật sự xuất hiện biến cố gì thì sao? Dù gì đám đệ tử kia còn ở trên núi.”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm hai câu, trong lòng vẫn có chút lo lắng.Hắn yên lặng cất ống thẻ đại biểu cho huyền học này, cúi đầu nhìn thoáng vềphía lầu một.Hắn không có bao nhiêu thời gian ở đây, nhất định phải mau thúc giục tênchưởng quầy này một phát, kêu chưởng quầy đẩy nhanh tốc độ……Trong khu vực Đông Châu, bên ngoài núi Thiên Vụ, một đội ngũ đã đến đây.Đúng là đám người Sở Duyên và chưởng quầy.Sau khi Sở Duyên dẫn đám người chưởng quầy đến đây bèn dừng lại.“Chưởng quầy, mở khách điếm của ngươi ở chỗ này là được. Nếu ngươi cảmthấy vị trí địa lý không được tốt lắm, ngươi cũng có thể đổi sang hướng đông,chỗ đó cách thành trì của phàm giới gần nhất, còn có một con đường lớn.”Sở Duyên đứng chắp tay, lạnh nhạt nói một câu.Hắn dẫn chưởng quầy tới đây, đưa ra một đề nghị, nhưng cụ thể quyền quyếtđịnh vẫn nằm ở chưởng quầy, để chưởng quầy tự quyết định. Dù sao cũng là đốiphương mở khách điếm, vấn đề buôn bán vẫn là quan trọng nhất. Mở bên ngoàinúi Thiên Vụ, lưu lượng người không nhiều lắm. Nếu chuyển sang hướng đông,tới gần thành trì của phàm giới, vậy nhất định lưu lượng người sẽ tăng lên.“Không cần không cần, tông chủ, ta mở ở đây là được rồi. Khụ khụ, vậy, chínhlà, tông chủ, tông môn của ngài ở đâu?”Chưởng quầy xoa xoa tay, cười hỏi.“Tông môn? Ở ngay phía trước, trong đám mây mù kia, trong mây mù có mộtngọn núi, có lẽ bên ngoài không thấy rõ, hơn nữa ngọn núi đối diện cũng có mộttông môn, ông nhớ là được.”Sở Duyên thuận tay chỉ một cái, chỉ cả núi Thiên Vụ và núi Hướng Đạo chochưởng quầy nhìn, kêu chưởng quầy ghi nhớ vị trí.“Ừm ừm, được.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.“Ừm, chưởng quầy, ngươi xác định ngươi mở ở đây không có vấn đề gì chứ?Mở ở đây có thể sẽ không buôn bán gì được.”Sở Duyên vẫn nhắc nhở chưởng quầy lần nữa.“Tông chủ, không sao đâu, ta thích thanh tịnh một chút, mở ở đây rất tốt. Ngàixem nơi này non xanh nước biếc, mây mù sẵn có, quả thực giống như tiên cảnh,ta thích mở ở chỗ này.”Chưởng quầy lập tức nói.Lão ta cũng không ngốc, thậm chí có thể nói ánh mắt của lão ta cực kỳ sắc bén.Trong mắt lão ta, việc làm ăn của lão ta không phải ở tầng lớp phàm tục, mà làtầng lớp tu tiên. Dựa lưng vào ngọn núi lớn Vô Đạo Tông này, an toàn liền đượcđảm bảo rất nhiều. Dưới tình huống an toàn không lo, muốn làm ăn rất đơngiản. Nếu như lão ta chỉ đơn thuần muốn phát triển việc làm ăn bình thường,vậy hoàn toàn không cần đích thân ra tay, để cho một số thuộc hạ đi là được.Ánh mắt của lão ta vẫn luôn đặt ở tầng lớp tu tiên. lão ta biết, xây dựng kháchđiếm ở gần Vô Đạo Tông, tương lai nhất định sẽ có tác dụng rất lớn.Chưởng quầy rất rõ, toàn bộ đại lục Thần Hành có bao nhiêu cường giả muốntìm được vị trí của Vô Đạo Tông, đến nịnh bợ Vô Đạo Tông. Bây giờ chỉ là vìnhững cường giả kia không tìm thấy mà thôi, nhưng lão ta cảm thấy một ngàynào đó Vô Đạo Tông sẽ chủ động xuất hiện. Đến lúc đó…Khách điếm của lão ta chẳng phải sẽ nước lên thì thuyền lên hay sao?Chưởng quầy rất rõ điều này.“Vậy được rồi, ngươi cứ xây dựng khách điếm ở đây đi, lát nữa ta sẽ phái ngườixuống tọa trấn chỗ ngươi, miễn cho chỗ ngươi xảy ra chuyện gì.”Sở Duyên cũng lười quản chuyện này, hắn vội vã muốn về tông môn xem thửcuối cùng tông môn xảy ra chuyện gì.“Vâng, tông chủ.”Chưởng quầy vội vàng gật đầu.

Chương 598: Bất an 2