Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 622: Còn có loại chuyện tốt này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngao Ngự nói mọi chuyện từ đầu tới cuối cho Trương Hàn nghe, sau khiTrương Hàn nghe xong, cũng sửng sốt rất lâu.Hắn ta lập tức cười, không để ý chuyện này lắm.“Ngao Ngự, ngươi đây là suy nghĩ nhiều quá rồi.”Trương Hàn bất đắc dĩ nói.“Không, chuyện này có khả năng! Cho nên mong lão đại chú ý một chút, nếu tavề long phủ quá một canh giờ không ra, làm ơn nhất định phải dẫn người đánhvào long phủ, ta là thần thú hộ pháp của tông môn chúng ta, lão đại ngươi chắcchắn sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không?”Ngao Ngự nhìn Trương Hàn với vẻ chờ mong.“Được rồi được rồi, ta đã rõ, đến lúc đó ta tự mình dẫn người qua.”Trương Hàn không muốn nói gì thêm, xua tay nói.Nếu Ngao Ngự thực sự có gì nguy hiểm, hắn ta sẽ không thấy chết mà khôngcứu.Vô Đạo Tông bọn họ ra ngoài, cho dù là một con heo, đều không cho phép bịngười ta bắt nạt.“Đa tạ lão đại!”Ngao Ngự vội vàng nói cảm ơn.Trương Hàn xua tay, không nói gì thêm.Hai người không nói gì thêm, lẳng lặng chờ đợi một lát.…Không lâu sau, người của long phủ sông Ngân Thiên tới đón Ngao Ngự quay vềsông Ngân Thiên.Nhìn Ngao Ngự rời đi, Trương Hàn nheo mắt lại.Hắn ta trầm ngâm một lát, truyền âm gọi mấy chiến lực đứng đầu trong tông tới.Ba chiến lực đứng đầu Âm Dương Trận Tông nhanh chóng đi tới trong điện, vẻmặt bọn họ đều lo lắng, cho rằng Trương Hàn tìm bọn họ tới, là vì tính sổchuyện vừa rồi.Nhưng kết quả nằm ngoài ý muốn, Trương Hàn không có ý tính sổ với bọn họ.“Các ngươi đều đi xuống đi, điều động tất cả chiến lực trong tông có thể điềuđộng tới, chuẩn bị xuất phát theo ta một chuyến, những người trấn thủ bốnphương thì không cần thông báo, hiểu chưa?”Trương Hàn dặn dò.Nghe thấy những lời này, ba người đều sửng sốt, có chút thẫn thờ, không rõchân tướng.Điều động chiến lực trong tông sao?Chẳng lẽ khai chiến với Thánh Địa nào đó?Lần trước điều động như vậy, hình như là tới Trung Châu.“Hả? Tông chủ, chẳng lẽ tông môn chúng ta chuẩn bị khai chiến với ai sao?”“Tông chủ, là Trung Châu ư? Nếu là như vậy, vậy có cần bọn ta thông báo choThái Nhất Kiếm Tông và Dương Thần Điện, còn có Tạo Hóa Kỳ Tông haykhông?”“Tông chủ, hiện giờ Âm Dương Trận Tông chúng ta đang trong giai đoạn pháttriển, có thể tránh chiến đấu, không bằng chúng ta tránh đi?”Ba người đều khuyên bảo.“Các ngươi yên tâm, không phải chiến đấu quy mô lớn, cũng không phải giaochiến với Thánh Địa, chỉ dẫn người tới sông Ngân Thiên một chuyến mà thôi,có lẽ không cần đánh nhau, tối đa chỉ phô trương thanh thế mà thôi.”Trương Hàn cũng dở khóc dở cười, chỉ có thể xua tay, nói như vậy.“Thì ra là thế…”Ba người nghe thấy vậy, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.Chỉ đối phó sông Ngân Thiên, như vậy thực sự không có gì.Đừng nói chỉ là phô trương thanh thế, cho dù thực sự đối phó sông Ngân Thiên,bọn họ cũng không cảm thấy gì.Âm Dương Trận Tông xưa đâu bằng nay.Dưới sự dẫn dắt của Trương Hàn, thống nhất cả Vân Châu.Dưới phát triển của vô số tài nguyên, Âm Dương Trận Tông cho dù là chiến lựchay lực ảnh hưởng, đều hơn xa trước đây.Chỉ cần đối phó sông Ngân Thiên, thậm chí không cần chiến lực của toàn bộtông, chỉ cần một phần là đủ.“Được rồi, đừng ngạo mạn nữa, sổ sách của các ngươi, ta còn chưa tính toán vớicác ngươi đâu, nhanh đi chuẩn bị đi.”Trương Hàn nhìn vẻ mặt ba người, không khỏi trợn to mắt, mở miệng nói.Ba người nghe thấy thế, không khỏi sửng sốt, cười xán lạn, cũng biết vừa rồibọn họ có biểu hiện gì, đâu dám nói gì thêm, nhao nhao cáo lui rời đi.Trương Hàn nhìn bóng lưng ba người, lắc đầu, không cảm thấy có gì.Trở thành tọa kỵ của sư tôn hắn ta, đây đúng là cơ duyên lớn.Những người này động lòng cũng không kỳ lạ.Hắn ta sẽ không vì chuyện này mà tức giận……Long phủ sông Ngân Thiên, Ngao Ngự quay về nơi này, hưởng thụ tư vị “áogấm về nhà” một lần nữa.Mấy ngày trước, một câu “Ngao Ngự, nhanh tới gặp bổn tọa” của Sở Duyên,đúng là truyền khắp cả đại lục Thần Hành.Vô số người tu hành ở đại lục Thần Hành cảm khái, không đơn thuần là sựcường đại của Sở Duyên, còn nhiều tới Ngao Ngự này.Theo người khác, Sở Duyên có thể gọi tên người này, vậy chắc chắn là ngườihầu bên cạnh, đương nhiên phải nhớ kỹ.Danh tiếng của Ngao Ngự cũng đi theo nước lên thì thuyền lên.Hiện giờ Ngao Ngự trở về sông Ngân Thiên, gần như là cả long đô của sôngNgân Thiên đều ra nghênh đón, khiến Ngao Ngự càng nở mày nở mặt hơn.Ngao Ngự cũng thích thú.Nhưng mà khi Ngao Ngự bị Long Quân Ngao Dạ gọi tới một cung điện bí mật,hỏi trở về có chuyện gì, Ngao Ngự không vui vẻ nổi, sợ nói ra Ngao Dạ sẽ giếtchết hắn ta.Rõ ràng là Ngao Dạ ngồi trên chủ vị trong cung điện cũng nhìn ra được NgaoNgự đang do dự, không khỏi nhíu mày

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngao Ngự nói mọi chuyện từ đầu tới cuối cho Trương Hàn nghe, sau khiTrương Hàn nghe xong, cũng sửng sốt rất lâu.Hắn ta lập tức cười, không để ý chuyện này lắm.“Ngao Ngự, ngươi đây là suy nghĩ nhiều quá rồi.”Trương Hàn bất đắc dĩ nói.“Không, chuyện này có khả năng! Cho nên mong lão đại chú ý một chút, nếu tavề long phủ quá một canh giờ không ra, làm ơn nhất định phải dẫn người đánhvào long phủ, ta là thần thú hộ pháp của tông môn chúng ta, lão đại ngươi chắcchắn sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không?”Ngao Ngự nhìn Trương Hàn với vẻ chờ mong.“Được rồi được rồi, ta đã rõ, đến lúc đó ta tự mình dẫn người qua.”Trương Hàn không muốn nói gì thêm, xua tay nói.Nếu Ngao Ngự thực sự có gì nguy hiểm, hắn ta sẽ không thấy chết mà khôngcứu.Vô Đạo Tông bọn họ ra ngoài, cho dù là một con heo, đều không cho phép bịngười ta bắt nạt.“Đa tạ lão đại!”Ngao Ngự vội vàng nói cảm ơn.Trương Hàn xua tay, không nói gì thêm.Hai người không nói gì thêm, lẳng lặng chờ đợi một lát.…Không lâu sau, người của long phủ sông Ngân Thiên tới đón Ngao Ngự quay vềsông Ngân Thiên.Nhìn Ngao Ngự rời đi, Trương Hàn nheo mắt lại.Hắn ta trầm ngâm một lát, truyền âm gọi mấy chiến lực đứng đầu trong tông tới.Ba chiến lực đứng đầu Âm Dương Trận Tông nhanh chóng đi tới trong điện, vẻmặt bọn họ đều lo lắng, cho rằng Trương Hàn tìm bọn họ tới, là vì tính sổchuyện vừa rồi.Nhưng kết quả nằm ngoài ý muốn, Trương Hàn không có ý tính sổ với bọn họ.“Các ngươi đều đi xuống đi, điều động tất cả chiến lực trong tông có thể điềuđộng tới, chuẩn bị xuất phát theo ta một chuyến, những người trấn thủ bốnphương thì không cần thông báo, hiểu chưa?”Trương Hàn dặn dò.Nghe thấy những lời này, ba người đều sửng sốt, có chút thẫn thờ, không rõchân tướng.Điều động chiến lực trong tông sao?Chẳng lẽ khai chiến với Thánh Địa nào đó?Lần trước điều động như vậy, hình như là tới Trung Châu.“Hả? Tông chủ, chẳng lẽ tông môn chúng ta chuẩn bị khai chiến với ai sao?”“Tông chủ, là Trung Châu ư? Nếu là như vậy, vậy có cần bọn ta thông báo choThái Nhất Kiếm Tông và Dương Thần Điện, còn có Tạo Hóa Kỳ Tông haykhông?”“Tông chủ, hiện giờ Âm Dương Trận Tông chúng ta đang trong giai đoạn pháttriển, có thể tránh chiến đấu, không bằng chúng ta tránh đi?”Ba người đều khuyên bảo.“Các ngươi yên tâm, không phải chiến đấu quy mô lớn, cũng không phải giaochiến với Thánh Địa, chỉ dẫn người tới sông Ngân Thiên một chuyến mà thôi,có lẽ không cần đánh nhau, tối đa chỉ phô trương thanh thế mà thôi.”Trương Hàn cũng dở khóc dở cười, chỉ có thể xua tay, nói như vậy.“Thì ra là thế…”Ba người nghe thấy vậy, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.Chỉ đối phó sông Ngân Thiên, như vậy thực sự không có gì.Đừng nói chỉ là phô trương thanh thế, cho dù thực sự đối phó sông Ngân Thiên,bọn họ cũng không cảm thấy gì.Âm Dương Trận Tông xưa đâu bằng nay.Dưới sự dẫn dắt của Trương Hàn, thống nhất cả Vân Châu.Dưới phát triển của vô số tài nguyên, Âm Dương Trận Tông cho dù là chiến lựchay lực ảnh hưởng, đều hơn xa trước đây.Chỉ cần đối phó sông Ngân Thiên, thậm chí không cần chiến lực của toàn bộtông, chỉ cần một phần là đủ.“Được rồi, đừng ngạo mạn nữa, sổ sách của các ngươi, ta còn chưa tính toán vớicác ngươi đâu, nhanh đi chuẩn bị đi.”Trương Hàn nhìn vẻ mặt ba người, không khỏi trợn to mắt, mở miệng nói.Ba người nghe thấy thế, không khỏi sửng sốt, cười xán lạn, cũng biết vừa rồibọn họ có biểu hiện gì, đâu dám nói gì thêm, nhao nhao cáo lui rời đi.Trương Hàn nhìn bóng lưng ba người, lắc đầu, không cảm thấy có gì.Trở thành tọa kỵ của sư tôn hắn ta, đây đúng là cơ duyên lớn.Những người này động lòng cũng không kỳ lạ.Hắn ta sẽ không vì chuyện này mà tức giận……Long phủ sông Ngân Thiên, Ngao Ngự quay về nơi này, hưởng thụ tư vị “áogấm về nhà” một lần nữa.Mấy ngày trước, một câu “Ngao Ngự, nhanh tới gặp bổn tọa” của Sở Duyên,đúng là truyền khắp cả đại lục Thần Hành.Vô số người tu hành ở đại lục Thần Hành cảm khái, không đơn thuần là sựcường đại của Sở Duyên, còn nhiều tới Ngao Ngự này.Theo người khác, Sở Duyên có thể gọi tên người này, vậy chắc chắn là ngườihầu bên cạnh, đương nhiên phải nhớ kỹ.Danh tiếng của Ngao Ngự cũng đi theo nước lên thì thuyền lên.Hiện giờ Ngao Ngự trở về sông Ngân Thiên, gần như là cả long đô của sôngNgân Thiên đều ra nghênh đón, khiến Ngao Ngự càng nở mày nở mặt hơn.Ngao Ngự cũng thích thú.Nhưng mà khi Ngao Ngự bị Long Quân Ngao Dạ gọi tới một cung điện bí mật,hỏi trở về có chuyện gì, Ngao Ngự không vui vẻ nổi, sợ nói ra Ngao Dạ sẽ giếtchết hắn ta.Rõ ràng là Ngao Dạ ngồi trên chủ vị trong cung điện cũng nhìn ra được NgaoNgự đang do dự, không khỏi nhíu mày

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngao Ngự nói mọi chuyện từ đầu tới cuối cho Trương Hàn nghe, sau khiTrương Hàn nghe xong, cũng sửng sốt rất lâu.Hắn ta lập tức cười, không để ý chuyện này lắm.“Ngao Ngự, ngươi đây là suy nghĩ nhiều quá rồi.”Trương Hàn bất đắc dĩ nói.“Không, chuyện này có khả năng! Cho nên mong lão đại chú ý một chút, nếu tavề long phủ quá một canh giờ không ra, làm ơn nhất định phải dẫn người đánhvào long phủ, ta là thần thú hộ pháp của tông môn chúng ta, lão đại ngươi chắcchắn sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không?”Ngao Ngự nhìn Trương Hàn với vẻ chờ mong.“Được rồi được rồi, ta đã rõ, đến lúc đó ta tự mình dẫn người qua.”Trương Hàn không muốn nói gì thêm, xua tay nói.Nếu Ngao Ngự thực sự có gì nguy hiểm, hắn ta sẽ không thấy chết mà khôngcứu.Vô Đạo Tông bọn họ ra ngoài, cho dù là một con heo, đều không cho phép bịngười ta bắt nạt.“Đa tạ lão đại!”Ngao Ngự vội vàng nói cảm ơn.Trương Hàn xua tay, không nói gì thêm.Hai người không nói gì thêm, lẳng lặng chờ đợi một lát.…Không lâu sau, người của long phủ sông Ngân Thiên tới đón Ngao Ngự quay vềsông Ngân Thiên.Nhìn Ngao Ngự rời đi, Trương Hàn nheo mắt lại.Hắn ta trầm ngâm một lát, truyền âm gọi mấy chiến lực đứng đầu trong tông tới.Ba chiến lực đứng đầu Âm Dương Trận Tông nhanh chóng đi tới trong điện, vẻmặt bọn họ đều lo lắng, cho rằng Trương Hàn tìm bọn họ tới, là vì tính sổchuyện vừa rồi.Nhưng kết quả nằm ngoài ý muốn, Trương Hàn không có ý tính sổ với bọn họ.“Các ngươi đều đi xuống đi, điều động tất cả chiến lực trong tông có thể điềuđộng tới, chuẩn bị xuất phát theo ta một chuyến, những người trấn thủ bốnphương thì không cần thông báo, hiểu chưa?”Trương Hàn dặn dò.Nghe thấy những lời này, ba người đều sửng sốt, có chút thẫn thờ, không rõchân tướng.Điều động chiến lực trong tông sao?Chẳng lẽ khai chiến với Thánh Địa nào đó?Lần trước điều động như vậy, hình như là tới Trung Châu.“Hả? Tông chủ, chẳng lẽ tông môn chúng ta chuẩn bị khai chiến với ai sao?”“Tông chủ, là Trung Châu ư? Nếu là như vậy, vậy có cần bọn ta thông báo choThái Nhất Kiếm Tông và Dương Thần Điện, còn có Tạo Hóa Kỳ Tông haykhông?”“Tông chủ, hiện giờ Âm Dương Trận Tông chúng ta đang trong giai đoạn pháttriển, có thể tránh chiến đấu, không bằng chúng ta tránh đi?”Ba người đều khuyên bảo.“Các ngươi yên tâm, không phải chiến đấu quy mô lớn, cũng không phải giaochiến với Thánh Địa, chỉ dẫn người tới sông Ngân Thiên một chuyến mà thôi,có lẽ không cần đánh nhau, tối đa chỉ phô trương thanh thế mà thôi.”Trương Hàn cũng dở khóc dở cười, chỉ có thể xua tay, nói như vậy.“Thì ra là thế…”Ba người nghe thấy vậy, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.Chỉ đối phó sông Ngân Thiên, như vậy thực sự không có gì.Đừng nói chỉ là phô trương thanh thế, cho dù thực sự đối phó sông Ngân Thiên,bọn họ cũng không cảm thấy gì.Âm Dương Trận Tông xưa đâu bằng nay.Dưới sự dẫn dắt của Trương Hàn, thống nhất cả Vân Châu.Dưới phát triển của vô số tài nguyên, Âm Dương Trận Tông cho dù là chiến lựchay lực ảnh hưởng, đều hơn xa trước đây.Chỉ cần đối phó sông Ngân Thiên, thậm chí không cần chiến lực của toàn bộtông, chỉ cần một phần là đủ.“Được rồi, đừng ngạo mạn nữa, sổ sách của các ngươi, ta còn chưa tính toán vớicác ngươi đâu, nhanh đi chuẩn bị đi.”Trương Hàn nhìn vẻ mặt ba người, không khỏi trợn to mắt, mở miệng nói.Ba người nghe thấy thế, không khỏi sửng sốt, cười xán lạn, cũng biết vừa rồibọn họ có biểu hiện gì, đâu dám nói gì thêm, nhao nhao cáo lui rời đi.Trương Hàn nhìn bóng lưng ba người, lắc đầu, không cảm thấy có gì.Trở thành tọa kỵ của sư tôn hắn ta, đây đúng là cơ duyên lớn.Những người này động lòng cũng không kỳ lạ.Hắn ta sẽ không vì chuyện này mà tức giận……Long phủ sông Ngân Thiên, Ngao Ngự quay về nơi này, hưởng thụ tư vị “áogấm về nhà” một lần nữa.Mấy ngày trước, một câu “Ngao Ngự, nhanh tới gặp bổn tọa” của Sở Duyên,đúng là truyền khắp cả đại lục Thần Hành.Vô số người tu hành ở đại lục Thần Hành cảm khái, không đơn thuần là sựcường đại của Sở Duyên, còn nhiều tới Ngao Ngự này.Theo người khác, Sở Duyên có thể gọi tên người này, vậy chắc chắn là ngườihầu bên cạnh, đương nhiên phải nhớ kỹ.Danh tiếng của Ngao Ngự cũng đi theo nước lên thì thuyền lên.Hiện giờ Ngao Ngự trở về sông Ngân Thiên, gần như là cả long đô của sôngNgân Thiên đều ra nghênh đón, khiến Ngao Ngự càng nở mày nở mặt hơn.Ngao Ngự cũng thích thú.Nhưng mà khi Ngao Ngự bị Long Quân Ngao Dạ gọi tới một cung điện bí mật,hỏi trở về có chuyện gì, Ngao Ngự không vui vẻ nổi, sợ nói ra Ngao Dạ sẽ giếtchết hắn ta.Rõ ràng là Ngao Dạ ngồi trên chủ vị trong cung điện cũng nhìn ra được NgaoNgự đang do dự, không khỏi nhíu mày

Chương 622: Còn có loại chuyện tốt này