Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 635: Ủy thác chiếu cố 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Điều này cũng khiến Sở Duyên cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn cũng không tùy tiệnđặt câu hỏi.Nếu Bạch Trạch không nói, vậy có lẽ chỉ là một số trưởng lão cường đại màthôi.Sở Duyên cũng không để ý, ánh mắt nhìn về phía Bạch Trạch.“Bạch đạo hữu, đã lâu không gặp, hi vọng ngươi vẫn khỏe kể từ khi chúng tachia tay.”Sở Duyên nở nụ cười, nói.“Đương nhiên là không sao, trái lại tư thái này của Sở đạo hữu, khiến ta rất hâmmộ.”Bạch Trạch nhìn Sở Duyên cả người tỏa ra kim quang, mỗi hành động việc làmđều mang theo Thiên Địa chi khí, cảm thấy vô cùng hâm mộ, cùng với… Chuaxót.“Hâm mộ sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát, còn có người hâm mộ người không có cơ thể sao?Không đúng.Bạch Trạch này là cảnh giới Luyện Khí cặn bã.Hâm mộ hắn khi giơ tay nhấc chân lộ ra lực lượng vô địch.Chuyện này cũng rất bình thường.“Bạch đạo hữu không cần hâm mộ, một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ đạt tới mứcnày.”Sở Duyên cố gắng nói.Coi như là cho Bạch Trạch một mục tiêu, sớm ngày đạt tới trạng thái vô địchgiống như hắn.Tuy hắn cảm thấy không có khả năng, nhưng cái bánh này vẫn phải vẽ ra.Sở Duyên chỉ vẽ cái bánh ra mà thôi, nhưng Bạch Trạch nghe xong, thì khôngcảm thấy như vậy.Bạch Trạch đã nghe ra, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta.Nhưng lão ta cảm thấy, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta sớm ngày “hợp tác” vớiThiên Địa.“Sẽ, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ đạt tới mức này, đa tạ Sở đạo hữu cổ vũ.”Bạch Trạch vô cùng nghiêm túc gật đầu.Sau khi lão ta nói xong câu này, lại tò mò chuyện Sở Duyên tới tìm lão ta,không khỏi mở miệng hỏi.“Sở đạo hữu, còn chưa hỏi lần này ngươi tới, là có chuyện gì quan trọng sao?”Bạch Trạch mở miệng hỏi một câu.“Bạch đạo hữu, lần này bổn tọa tới, đúng là có chuyện muốn Bạch đạo hữugiúp, bổn tọa muốn Bạch đạo hữu giúp chiếu cố cây tía tô này.”Sở Duyên đưa bồn tía tô tới.“Tía tô này sao?”Bạch Trạch có chút mơ hồ nhìn bồn tía tô này, không biết nên nói gì mới tốt.Với nhãn lực của lão ta, đương nhiên cũng nhìn ra được, bồn tía tô này đã sinhra một chút linh trí.Mà phía trên giống như sống nhờ một chút khí tức từ thời Thượng Cổ.Trừ chuyện đó ra, trái lại không còn gì khác.“Cây tía tô này là đệ tử của bổn tọa, chẳng qua còn chưa hóa hình, bổn tọa địnhmời Bạch đạo hữu giúp quan tâm một chút, Bạch đạo hữu ngươi cảm thấy thếnào?”Sở Duyên nhẹ giọng hỏi.“Để ta giúp chiếu cố ư?”Bạch Trạch sửng sốt một lát.“Đúng vậy, Bạch đạo hữu, ngươi giúp chiếu cố một chút, hằng ngày tưới nướclà được.”Sở Duyên gật đầu nói.Hắn không đợi Bạch Trạch nói gì, đã đưa cây tía tô cho Bạch Trạch.“Được rồi, Bạch đạo hữu, bổn tọa còn có chút việc, không có nhiều thời gian ởđây, ngươi sẽ không từ chối chút việc nhỏ này đúng không?”Sở Duyên mỉm cười nói.“Chuyện này… Thôi được, Sở đạo hữu, việc này ta đồng ý, cây tía tô này ta sẽchăm sóc cẩn thận.”Bạch Trạch đồng ý.Cúi đầu nhìn bốn tía tô trên tay mình, chuyện này không phải lão ta không chịuđồng ý.Chỉ là lão ta sợ nếu đến lúc đó lão ta không nhịn được mở ra hạn chế, Thiên Địabắt đầu trừng phạt lão ta, dư âm không cẩn thận phá hủy cây tía tô này.Dù sao cây tía tô này cũng là đệ tử của Sở Duyên.Nếu đến lúc đó thực sự xảy ra chuyện như vậy, vậy thì không dễ ăn nói.Cho nên Bạch Trạch muốn từ chối.Nhưng nghĩ tới Sở Duyên giúp lão ta nhiều như vậy, lão ta ngay cả chuyện nàyđều muốn từ chối, vậy thì hết nói nổi.Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đồng ý.“Vậy Bạch đạo hữu, cây tía tô này giao cho ngươi, bổn tọa đi trước đây.”Sở Duyên xoay người muốn rời đi.Trước khi đi, Sở Duyên nhìn thoáng qua tứ đại mãnh thú, im lặng nhớ kỹ bộdạng bốn người này.Hắn không có tâm tư khác, chỉ cảm thấy bốn người này là trưởng lão củaHướng Đạo Tông, bình thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.Vẫn nên nhớ kỹ bộ dạng thì hơn, tránh cho sau này gặp được, người khác gọingươi, ngươi ngay cả đối phương là ai cũng không biết.Sở Duyên không cảm thấy hắn tùy ý liếc mắt một cái, nhớ kỹ bộ dạng bốnngười này, bốn người này có thể phát hiện.Dù sao chỉ tùy ý nhìn thoáng qua mà thôi.Cho nên Sở Duyên nhìn thoáng qua xong, thì đứng dậy rời đi, bay trở về VôĐạo Tông của mình.Nhưng trên quảng trường, tứ đại mãnh thú thực sự chú ý tới ánh mắt của SởDuyên.Sở Duyên chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, nhưng có trạng thái vô địch thêm vào,giống như là lấy đại thế của Thiên Địa trấn áp.Sau khi Sở Duyên rời đi, tứ đại mãnh thú này lập tức bị dọa ngồi sững sờ trênđất.“Vừa rồi các ngươi, vừa rồi cũng cảm nhận được à? Vị kia, trừng mắt với chúngta một cái…”[Chưa xong còn tiếp.]
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Điều này cũng khiến Sở Duyên cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn cũng không tùy tiệnđặt câu hỏi.Nếu Bạch Trạch không nói, vậy có lẽ chỉ là một số trưởng lão cường đại màthôi.Sở Duyên cũng không để ý, ánh mắt nhìn về phía Bạch Trạch.“Bạch đạo hữu, đã lâu không gặp, hi vọng ngươi vẫn khỏe kể từ khi chúng tachia tay.”Sở Duyên nở nụ cười, nói.“Đương nhiên là không sao, trái lại tư thái này của Sở đạo hữu, khiến ta rất hâmmộ.”Bạch Trạch nhìn Sở Duyên cả người tỏa ra kim quang, mỗi hành động việc làmđều mang theo Thiên Địa chi khí, cảm thấy vô cùng hâm mộ, cùng với… Chuaxót.“Hâm mộ sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát, còn có người hâm mộ người không có cơ thể sao?Không đúng.Bạch Trạch này là cảnh giới Luyện Khí cặn bã.Hâm mộ hắn khi giơ tay nhấc chân lộ ra lực lượng vô địch.Chuyện này cũng rất bình thường.“Bạch đạo hữu không cần hâm mộ, một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ đạt tới mứcnày.”Sở Duyên cố gắng nói.Coi như là cho Bạch Trạch một mục tiêu, sớm ngày đạt tới trạng thái vô địchgiống như hắn.Tuy hắn cảm thấy không có khả năng, nhưng cái bánh này vẫn phải vẽ ra.Sở Duyên chỉ vẽ cái bánh ra mà thôi, nhưng Bạch Trạch nghe xong, thì khôngcảm thấy như vậy.Bạch Trạch đã nghe ra, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta.Nhưng lão ta cảm thấy, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta sớm ngày “hợp tác” vớiThiên Địa.“Sẽ, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ đạt tới mức này, đa tạ Sở đạo hữu cổ vũ.”Bạch Trạch vô cùng nghiêm túc gật đầu.Sau khi lão ta nói xong câu này, lại tò mò chuyện Sở Duyên tới tìm lão ta,không khỏi mở miệng hỏi.“Sở đạo hữu, còn chưa hỏi lần này ngươi tới, là có chuyện gì quan trọng sao?”Bạch Trạch mở miệng hỏi một câu.“Bạch đạo hữu, lần này bổn tọa tới, đúng là có chuyện muốn Bạch đạo hữugiúp, bổn tọa muốn Bạch đạo hữu giúp chiếu cố cây tía tô này.”Sở Duyên đưa bồn tía tô tới.“Tía tô này sao?”Bạch Trạch có chút mơ hồ nhìn bồn tía tô này, không biết nên nói gì mới tốt.Với nhãn lực của lão ta, đương nhiên cũng nhìn ra được, bồn tía tô này đã sinhra một chút linh trí.Mà phía trên giống như sống nhờ một chút khí tức từ thời Thượng Cổ.Trừ chuyện đó ra, trái lại không còn gì khác.“Cây tía tô này là đệ tử của bổn tọa, chẳng qua còn chưa hóa hình, bổn tọa địnhmời Bạch đạo hữu giúp quan tâm một chút, Bạch đạo hữu ngươi cảm thấy thếnào?”Sở Duyên nhẹ giọng hỏi.“Để ta giúp chiếu cố ư?”Bạch Trạch sửng sốt một lát.“Đúng vậy, Bạch đạo hữu, ngươi giúp chiếu cố một chút, hằng ngày tưới nướclà được.”Sở Duyên gật đầu nói.Hắn không đợi Bạch Trạch nói gì, đã đưa cây tía tô cho Bạch Trạch.“Được rồi, Bạch đạo hữu, bổn tọa còn có chút việc, không có nhiều thời gian ởđây, ngươi sẽ không từ chối chút việc nhỏ này đúng không?”Sở Duyên mỉm cười nói.“Chuyện này… Thôi được, Sở đạo hữu, việc này ta đồng ý, cây tía tô này ta sẽchăm sóc cẩn thận.”Bạch Trạch đồng ý.Cúi đầu nhìn bốn tía tô trên tay mình, chuyện này không phải lão ta không chịuđồng ý.Chỉ là lão ta sợ nếu đến lúc đó lão ta không nhịn được mở ra hạn chế, Thiên Địabắt đầu trừng phạt lão ta, dư âm không cẩn thận phá hủy cây tía tô này.Dù sao cây tía tô này cũng là đệ tử của Sở Duyên.Nếu đến lúc đó thực sự xảy ra chuyện như vậy, vậy thì không dễ ăn nói.Cho nên Bạch Trạch muốn từ chối.Nhưng nghĩ tới Sở Duyên giúp lão ta nhiều như vậy, lão ta ngay cả chuyện nàyđều muốn từ chối, vậy thì hết nói nổi.Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đồng ý.“Vậy Bạch đạo hữu, cây tía tô này giao cho ngươi, bổn tọa đi trước đây.”Sở Duyên xoay người muốn rời đi.Trước khi đi, Sở Duyên nhìn thoáng qua tứ đại mãnh thú, im lặng nhớ kỹ bộdạng bốn người này.Hắn không có tâm tư khác, chỉ cảm thấy bốn người này là trưởng lão củaHướng Đạo Tông, bình thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.Vẫn nên nhớ kỹ bộ dạng thì hơn, tránh cho sau này gặp được, người khác gọingươi, ngươi ngay cả đối phương là ai cũng không biết.Sở Duyên không cảm thấy hắn tùy ý liếc mắt một cái, nhớ kỹ bộ dạng bốnngười này, bốn người này có thể phát hiện.Dù sao chỉ tùy ý nhìn thoáng qua mà thôi.Cho nên Sở Duyên nhìn thoáng qua xong, thì đứng dậy rời đi, bay trở về VôĐạo Tông của mình.Nhưng trên quảng trường, tứ đại mãnh thú thực sự chú ý tới ánh mắt của SởDuyên.Sở Duyên chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, nhưng có trạng thái vô địch thêm vào,giống như là lấy đại thế của Thiên Địa trấn áp.Sau khi Sở Duyên rời đi, tứ đại mãnh thú này lập tức bị dọa ngồi sững sờ trênđất.“Vừa rồi các ngươi, vừa rồi cũng cảm nhận được à? Vị kia, trừng mắt với chúngta một cái…”[Chưa xong còn tiếp.]
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Điều này cũng khiến Sở Duyên cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn cũng không tùy tiệnđặt câu hỏi.Nếu Bạch Trạch không nói, vậy có lẽ chỉ là một số trưởng lão cường đại màthôi.Sở Duyên cũng không để ý, ánh mắt nhìn về phía Bạch Trạch.“Bạch đạo hữu, đã lâu không gặp, hi vọng ngươi vẫn khỏe kể từ khi chúng tachia tay.”Sở Duyên nở nụ cười, nói.“Đương nhiên là không sao, trái lại tư thái này của Sở đạo hữu, khiến ta rất hâmmộ.”Bạch Trạch nhìn Sở Duyên cả người tỏa ra kim quang, mỗi hành động việc làmđều mang theo Thiên Địa chi khí, cảm thấy vô cùng hâm mộ, cùng với… Chuaxót.“Hâm mộ sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát, còn có người hâm mộ người không có cơ thể sao?Không đúng.Bạch Trạch này là cảnh giới Luyện Khí cặn bã.Hâm mộ hắn khi giơ tay nhấc chân lộ ra lực lượng vô địch.Chuyện này cũng rất bình thường.“Bạch đạo hữu không cần hâm mộ, một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ đạt tới mứcnày.”Sở Duyên cố gắng nói.Coi như là cho Bạch Trạch một mục tiêu, sớm ngày đạt tới trạng thái vô địchgiống như hắn.Tuy hắn cảm thấy không có khả năng, nhưng cái bánh này vẫn phải vẽ ra.Sở Duyên chỉ vẽ cái bánh ra mà thôi, nhưng Bạch Trạch nghe xong, thì khôngcảm thấy như vậy.Bạch Trạch đã nghe ra, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta.Nhưng lão ta cảm thấy, Sở Duyên đang cổ vũ lão ta sớm ngày “hợp tác” vớiThiên Địa.“Sẽ, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ đạt tới mức này, đa tạ Sở đạo hữu cổ vũ.”Bạch Trạch vô cùng nghiêm túc gật đầu.Sau khi lão ta nói xong câu này, lại tò mò chuyện Sở Duyên tới tìm lão ta,không khỏi mở miệng hỏi.“Sở đạo hữu, còn chưa hỏi lần này ngươi tới, là có chuyện gì quan trọng sao?”Bạch Trạch mở miệng hỏi một câu.“Bạch đạo hữu, lần này bổn tọa tới, đúng là có chuyện muốn Bạch đạo hữugiúp, bổn tọa muốn Bạch đạo hữu giúp chiếu cố cây tía tô này.”Sở Duyên đưa bồn tía tô tới.“Tía tô này sao?”Bạch Trạch có chút mơ hồ nhìn bồn tía tô này, không biết nên nói gì mới tốt.Với nhãn lực của lão ta, đương nhiên cũng nhìn ra được, bồn tía tô này đã sinhra một chút linh trí.Mà phía trên giống như sống nhờ một chút khí tức từ thời Thượng Cổ.Trừ chuyện đó ra, trái lại không còn gì khác.“Cây tía tô này là đệ tử của bổn tọa, chẳng qua còn chưa hóa hình, bổn tọa địnhmời Bạch đạo hữu giúp quan tâm một chút, Bạch đạo hữu ngươi cảm thấy thếnào?”Sở Duyên nhẹ giọng hỏi.“Để ta giúp chiếu cố ư?”Bạch Trạch sửng sốt một lát.“Đúng vậy, Bạch đạo hữu, ngươi giúp chiếu cố một chút, hằng ngày tưới nướclà được.”Sở Duyên gật đầu nói.Hắn không đợi Bạch Trạch nói gì, đã đưa cây tía tô cho Bạch Trạch.“Được rồi, Bạch đạo hữu, bổn tọa còn có chút việc, không có nhiều thời gian ởđây, ngươi sẽ không từ chối chút việc nhỏ này đúng không?”Sở Duyên mỉm cười nói.“Chuyện này… Thôi được, Sở đạo hữu, việc này ta đồng ý, cây tía tô này ta sẽchăm sóc cẩn thận.”Bạch Trạch đồng ý.Cúi đầu nhìn bốn tía tô trên tay mình, chuyện này không phải lão ta không chịuđồng ý.Chỉ là lão ta sợ nếu đến lúc đó lão ta không nhịn được mở ra hạn chế, Thiên Địabắt đầu trừng phạt lão ta, dư âm không cẩn thận phá hủy cây tía tô này.Dù sao cây tía tô này cũng là đệ tử của Sở Duyên.Nếu đến lúc đó thực sự xảy ra chuyện như vậy, vậy thì không dễ ăn nói.Cho nên Bạch Trạch muốn từ chối.Nhưng nghĩ tới Sở Duyên giúp lão ta nhiều như vậy, lão ta ngay cả chuyện nàyđều muốn từ chối, vậy thì hết nói nổi.Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đồng ý.“Vậy Bạch đạo hữu, cây tía tô này giao cho ngươi, bổn tọa đi trước đây.”Sở Duyên xoay người muốn rời đi.Trước khi đi, Sở Duyên nhìn thoáng qua tứ đại mãnh thú, im lặng nhớ kỹ bộdạng bốn người này.Hắn không có tâm tư khác, chỉ cảm thấy bốn người này là trưởng lão củaHướng Đạo Tông, bình thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.Vẫn nên nhớ kỹ bộ dạng thì hơn, tránh cho sau này gặp được, người khác gọingươi, ngươi ngay cả đối phương là ai cũng không biết.Sở Duyên không cảm thấy hắn tùy ý liếc mắt một cái, nhớ kỹ bộ dạng bốnngười này, bốn người này có thể phát hiện.Dù sao chỉ tùy ý nhìn thoáng qua mà thôi.Cho nên Sở Duyên nhìn thoáng qua xong, thì đứng dậy rời đi, bay trở về VôĐạo Tông của mình.Nhưng trên quảng trường, tứ đại mãnh thú thực sự chú ý tới ánh mắt của SởDuyên.Sở Duyên chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, nhưng có trạng thái vô địch thêm vào,giống như là lấy đại thế của Thiên Địa trấn áp.Sau khi Sở Duyên rời đi, tứ đại mãnh thú này lập tức bị dọa ngồi sững sờ trênđất.“Vừa rồi các ngươi, vừa rồi cũng cảm nhận được à? Vị kia, trừng mắt với chúngta một cái…”[Chưa xong còn tiếp.]