Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 641: Đột phá cảnh giới Đại Thừa 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong đó mọi người ở trong Thái Nhất Kiếm Tông gần chỗ bế quan nhất lạicàng cảm thấy áp lực, trong tim mỗi người đều giống như bị một ngọn núi to đèchặt, không thể thở nổi.“Rốt cuộc bên tông chủ đã xảy ra chuyện gì? Uy áp này… Ta sắp không chịunổi.”“Ngươi ngốc à? Vừa nhìn là biết, tông chủ đang đột phá…”“Đột phá? Không phải là tông chủ đã sớm tới cảnh giới Độ Kiếp ư, bây giờ cònđột phá gì nữa? Chẳng lẽ trên cảnh giới Độ Kiếp còn có cảnh giới?”“Tám chín phần mười là trên cảnh giới Độ Kiếp vẫn còn cảnh giới! Chỗ chúngta có không ít cảnh giới Độ Kiếp, nhưng đối mặt với uy áp đột phá của tông chủvẫn không thể chống đỡ, nếu nói đây là chúng ta yếu, như vậy đám cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm của tông môn ẩn thế Trung Châu, lúc trước vẫn không phải làđối thủ của tông chủ, chẳng lẽ như vậy không đủ chứng minh, chỉ sợ tông chủđã sớm không phải là cảnh giới Độ Kiếp!”Rất nhiều trưởng lão của Thái Nhất Kiếm Tông quỳ rạp trên đất đều đang nóichuyện với nhau.Bọn họ nhanh chóng cho ra một kết luận kinh người.Trên cảnh giới Độ Kiếp, rất có khả năng còn có cảnh giới!Trong lúc mọi người nói chuyện với nhau, một tiếng nổ vang như tiếng sấmtruyền ra.Bùm!Tiếng vang này rất to, dẫn tới mọi người đang nói chuyện đều dừng lại, cả đámnhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía vòm trời.Chỉ thấy vòm trời vốn sáng rõ không biết đã trở nên mây đen dày đặc từ khinào, từng tia sét màu đen lóe lên, thiên uy khủng bố rộn rạo.Cùng với mây đen xuất hiện, ác phong cuồn cuộn đang thổi bay, cuốn sạch cảĐông Châu.Cảnh tượng này, giống như là mạt thế hàng lâm, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Đám người ở phía dưới Thái Nhất Kiếm Tông đều đờ đẫn.Khoảng rất lâu sau, mới có một trưởng lão hoàn hồn, kinh hãi kêu ra tiếng.“Đây là lôi kiếp sao? Bình thường tu sĩ đột phá cảnh giới Độ Kiếp, tuy cũng cólôi kiếp, nhưng… Nhưng đâu khủng bố như vậy.”“Lôi kiếp này, một đạo lôi đánh xuống, chỉ sợ cả Thái Nhất Kiếm Tông đều bịhủy! Nhanh, nhanh gõ chuông, bảo các đệ tử rút khỏi Thái Nhất Kiếm Tông!”Trưởng lão vội vàng nói.Đám người khác nhao nhao hành động, biết tính nghiêm trọng của chuyện này.Thực sự là vì lôi kiếp này dọa tới bọn họ.Bình thường cảnh giới Độ Kiếp độ kiếp, chỉ là một vùng lôi kiếp nhỏ, Thiên Địachém hai lần là xong.Nhưng lôi kiếp trước mắt? Nhìn phạm vi, giống như trực tiếp bao phủ cả ĐôngChâu, phía trên ẩn chứa thiên uy, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đụng vào mộtchút, đều sẽ phải chết.Không phải do bọn họ không sợ.Thậm chí trong lòng bọn họ không nhịn được lo lắng.Rốt cuộc tông chủ nhà mình có thể độ qua lôi kiếp khủng bố như vậy haykhông?Nếu độ kiếp thất bại…Vậy Thái Nhất Kiếm Tông bọn họ làm sao bây giờ? Người thừa kế là ai?Chọn một người trong đám đệ tử của tông chủ nhà mình sao?Nhưng tưởng tượng tới đệ tử của tông chủ nhà mình, gương mặt cả đám khôngnhịn được trắng bệch.Thực sự không biết nên hình dung như thế nào.Không có một người thành tài.Người mạnh nhất là cảnh giới Kim Đan, am hiểu xem thiên tượng…Nói một cách đơn giản, xem thiên tượng này chính là dự báo thời tiết, dự báoThiên Địa rất chuẩn, nói trời sắp mưa, ngày mai không thể có mặt trời…Nhưng chuyện này không có tác dụng gì.Căn bản không thể quản lý Thái Nhất Kiếm Tông to như vậy.Ngay khi đám trưởng lão vô cùng lo lắng, lôi kiếp vốn đang không ngừng hội tụim lặng tản đi, toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu, đám trưởng lão thấy thế sửngsốt.Không đợi bọn họ nghĩ nhiều, một giọng nói truyền từ bên phòng bế quan tới.“Ta có đột phá, không đáng ngại, các trưởng lão lùi lại, không cần lo lắng.”Giọng nói này là của Diệp Lạc.Rất nhiều trưởng lão nghe thấy những lời này, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, liếcnhau một cái, lúc này mới rời đi, đi duy trì an ổn trong tông.…Trong phòng bế quan, Diệp Lạc thấy đám trưởng lão rời đi, khẽ gật đầu, hắn talại lập tức cúi đầu nhìn mình một lát.Lúc này, toàn thân Diệp Lạc đều lộ ra khí chất thoát trần, kiếm khí luôn vờnquanh người, hư không loáng thoáng vì hắn ta mà sinh ra gợn sóng.Toàn bộ thế giới đều giống như đang bài xích hắn ta.Đây cũng là thế giới bởi vì bài xích dị kỷ mà sinh ra bài xích.Hơn nữa là vì sự tồn tại của hắn ta, vượt qua thế giới này mà có vẻ không hợpnhau.Vùng Thiên Địa này đã không thể chịu tải hắn ta, chỉ có vùng Thiên Địa càngrộng lớn hơn mới cho phép hắn ta tồn tại.Diệp Lạc…Đột phá cảnh giới Đại Thừa!Cảm nhận được lực lượng có thể phá hoại vùng Thiên Địa này trong cơ thể,Diệp Lạc vừa vui vẻ vừa bất đắc dĩ.Vui vẻ chính là hắn ta đã đột phá tới cảnh giới Đại Thừa, bất đắc dĩ chính là,hắn ta còn rất nhiều chuyện chưa làm.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong đó mọi người ở trong Thái Nhất Kiếm Tông gần chỗ bế quan nhất lạicàng cảm thấy áp lực, trong tim mỗi người đều giống như bị một ngọn núi to đèchặt, không thể thở nổi.“Rốt cuộc bên tông chủ đã xảy ra chuyện gì? Uy áp này… Ta sắp không chịunổi.”“Ngươi ngốc à? Vừa nhìn là biết, tông chủ đang đột phá…”“Đột phá? Không phải là tông chủ đã sớm tới cảnh giới Độ Kiếp ư, bây giờ cònđột phá gì nữa? Chẳng lẽ trên cảnh giới Độ Kiếp còn có cảnh giới?”“Tám chín phần mười là trên cảnh giới Độ Kiếp vẫn còn cảnh giới! Chỗ chúngta có không ít cảnh giới Độ Kiếp, nhưng đối mặt với uy áp đột phá của tông chủvẫn không thể chống đỡ, nếu nói đây là chúng ta yếu, như vậy đám cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm của tông môn ẩn thế Trung Châu, lúc trước vẫn không phải làđối thủ của tông chủ, chẳng lẽ như vậy không đủ chứng minh, chỉ sợ tông chủđã sớm không phải là cảnh giới Độ Kiếp!”Rất nhiều trưởng lão của Thái Nhất Kiếm Tông quỳ rạp trên đất đều đang nóichuyện với nhau.Bọn họ nhanh chóng cho ra một kết luận kinh người.Trên cảnh giới Độ Kiếp, rất có khả năng còn có cảnh giới!Trong lúc mọi người nói chuyện với nhau, một tiếng nổ vang như tiếng sấmtruyền ra.Bùm!Tiếng vang này rất to, dẫn tới mọi người đang nói chuyện đều dừng lại, cả đámnhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía vòm trời.Chỉ thấy vòm trời vốn sáng rõ không biết đã trở nên mây đen dày đặc từ khinào, từng tia sét màu đen lóe lên, thiên uy khủng bố rộn rạo.Cùng với mây đen xuất hiện, ác phong cuồn cuộn đang thổi bay, cuốn sạch cảĐông Châu.Cảnh tượng này, giống như là mạt thế hàng lâm, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Đám người ở phía dưới Thái Nhất Kiếm Tông đều đờ đẫn.Khoảng rất lâu sau, mới có một trưởng lão hoàn hồn, kinh hãi kêu ra tiếng.“Đây là lôi kiếp sao? Bình thường tu sĩ đột phá cảnh giới Độ Kiếp, tuy cũng cólôi kiếp, nhưng… Nhưng đâu khủng bố như vậy.”“Lôi kiếp này, một đạo lôi đánh xuống, chỉ sợ cả Thái Nhất Kiếm Tông đều bịhủy! Nhanh, nhanh gõ chuông, bảo các đệ tử rút khỏi Thái Nhất Kiếm Tông!”Trưởng lão vội vàng nói.Đám người khác nhao nhao hành động, biết tính nghiêm trọng của chuyện này.Thực sự là vì lôi kiếp này dọa tới bọn họ.Bình thường cảnh giới Độ Kiếp độ kiếp, chỉ là một vùng lôi kiếp nhỏ, Thiên Địachém hai lần là xong.Nhưng lôi kiếp trước mắt? Nhìn phạm vi, giống như trực tiếp bao phủ cả ĐôngChâu, phía trên ẩn chứa thiên uy, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đụng vào mộtchút, đều sẽ phải chết.Không phải do bọn họ không sợ.Thậm chí trong lòng bọn họ không nhịn được lo lắng.Rốt cuộc tông chủ nhà mình có thể độ qua lôi kiếp khủng bố như vậy haykhông?Nếu độ kiếp thất bại…Vậy Thái Nhất Kiếm Tông bọn họ làm sao bây giờ? Người thừa kế là ai?Chọn một người trong đám đệ tử của tông chủ nhà mình sao?Nhưng tưởng tượng tới đệ tử của tông chủ nhà mình, gương mặt cả đám khôngnhịn được trắng bệch.Thực sự không biết nên hình dung như thế nào.Không có một người thành tài.Người mạnh nhất là cảnh giới Kim Đan, am hiểu xem thiên tượng…Nói một cách đơn giản, xem thiên tượng này chính là dự báo thời tiết, dự báoThiên Địa rất chuẩn, nói trời sắp mưa, ngày mai không thể có mặt trời…Nhưng chuyện này không có tác dụng gì.Căn bản không thể quản lý Thái Nhất Kiếm Tông to như vậy.Ngay khi đám trưởng lão vô cùng lo lắng, lôi kiếp vốn đang không ngừng hội tụim lặng tản đi, toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu, đám trưởng lão thấy thế sửngsốt.Không đợi bọn họ nghĩ nhiều, một giọng nói truyền từ bên phòng bế quan tới.“Ta có đột phá, không đáng ngại, các trưởng lão lùi lại, không cần lo lắng.”Giọng nói này là của Diệp Lạc.Rất nhiều trưởng lão nghe thấy những lời này, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, liếcnhau một cái, lúc này mới rời đi, đi duy trì an ổn trong tông.…Trong phòng bế quan, Diệp Lạc thấy đám trưởng lão rời đi, khẽ gật đầu, hắn talại lập tức cúi đầu nhìn mình một lát.Lúc này, toàn thân Diệp Lạc đều lộ ra khí chất thoát trần, kiếm khí luôn vờnquanh người, hư không loáng thoáng vì hắn ta mà sinh ra gợn sóng.Toàn bộ thế giới đều giống như đang bài xích hắn ta.Đây cũng là thế giới bởi vì bài xích dị kỷ mà sinh ra bài xích.Hơn nữa là vì sự tồn tại của hắn ta, vượt qua thế giới này mà có vẻ không hợpnhau.Vùng Thiên Địa này đã không thể chịu tải hắn ta, chỉ có vùng Thiên Địa càngrộng lớn hơn mới cho phép hắn ta tồn tại.Diệp Lạc…Đột phá cảnh giới Đại Thừa!Cảm nhận được lực lượng có thể phá hoại vùng Thiên Địa này trong cơ thể,Diệp Lạc vừa vui vẻ vừa bất đắc dĩ.Vui vẻ chính là hắn ta đã đột phá tới cảnh giới Đại Thừa, bất đắc dĩ chính là,hắn ta còn rất nhiều chuyện chưa làm.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong đó mọi người ở trong Thái Nhất Kiếm Tông gần chỗ bế quan nhất lạicàng cảm thấy áp lực, trong tim mỗi người đều giống như bị một ngọn núi to đèchặt, không thể thở nổi.“Rốt cuộc bên tông chủ đã xảy ra chuyện gì? Uy áp này… Ta sắp không chịunổi.”“Ngươi ngốc à? Vừa nhìn là biết, tông chủ đang đột phá…”“Đột phá? Không phải là tông chủ đã sớm tới cảnh giới Độ Kiếp ư, bây giờ cònđột phá gì nữa? Chẳng lẽ trên cảnh giới Độ Kiếp còn có cảnh giới?”“Tám chín phần mười là trên cảnh giới Độ Kiếp vẫn còn cảnh giới! Chỗ chúngta có không ít cảnh giới Độ Kiếp, nhưng đối mặt với uy áp đột phá của tông chủvẫn không thể chống đỡ, nếu nói đây là chúng ta yếu, như vậy đám cảnh giớiĐộ Kiếp lâu năm của tông môn ẩn thế Trung Châu, lúc trước vẫn không phải làđối thủ của tông chủ, chẳng lẽ như vậy không đủ chứng minh, chỉ sợ tông chủđã sớm không phải là cảnh giới Độ Kiếp!”Rất nhiều trưởng lão của Thái Nhất Kiếm Tông quỳ rạp trên đất đều đang nóichuyện với nhau.Bọn họ nhanh chóng cho ra một kết luận kinh người.Trên cảnh giới Độ Kiếp, rất có khả năng còn có cảnh giới!Trong lúc mọi người nói chuyện với nhau, một tiếng nổ vang như tiếng sấmtruyền ra.Bùm!Tiếng vang này rất to, dẫn tới mọi người đang nói chuyện đều dừng lại, cả đámnhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía vòm trời.Chỉ thấy vòm trời vốn sáng rõ không biết đã trở nên mây đen dày đặc từ khinào, từng tia sét màu đen lóe lên, thiên uy khủng bố rộn rạo.Cùng với mây đen xuất hiện, ác phong cuồn cuộn đang thổi bay, cuốn sạch cảĐông Châu.Cảnh tượng này, giống như là mạt thế hàng lâm, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.Đám người ở phía dưới Thái Nhất Kiếm Tông đều đờ đẫn.Khoảng rất lâu sau, mới có một trưởng lão hoàn hồn, kinh hãi kêu ra tiếng.“Đây là lôi kiếp sao? Bình thường tu sĩ đột phá cảnh giới Độ Kiếp, tuy cũng cólôi kiếp, nhưng… Nhưng đâu khủng bố như vậy.”“Lôi kiếp này, một đạo lôi đánh xuống, chỉ sợ cả Thái Nhất Kiếm Tông đều bịhủy! Nhanh, nhanh gõ chuông, bảo các đệ tử rút khỏi Thái Nhất Kiếm Tông!”Trưởng lão vội vàng nói.Đám người khác nhao nhao hành động, biết tính nghiêm trọng của chuyện này.Thực sự là vì lôi kiếp này dọa tới bọn họ.Bình thường cảnh giới Độ Kiếp độ kiếp, chỉ là một vùng lôi kiếp nhỏ, Thiên Địachém hai lần là xong.Nhưng lôi kiếp trước mắt? Nhìn phạm vi, giống như trực tiếp bao phủ cả ĐôngChâu, phía trên ẩn chứa thiên uy, cho dù là cảnh giới Độ Kiếp đụng vào mộtchút, đều sẽ phải chết.Không phải do bọn họ không sợ.Thậm chí trong lòng bọn họ không nhịn được lo lắng.Rốt cuộc tông chủ nhà mình có thể độ qua lôi kiếp khủng bố như vậy haykhông?Nếu độ kiếp thất bại…Vậy Thái Nhất Kiếm Tông bọn họ làm sao bây giờ? Người thừa kế là ai?Chọn một người trong đám đệ tử của tông chủ nhà mình sao?Nhưng tưởng tượng tới đệ tử của tông chủ nhà mình, gương mặt cả đám khôngnhịn được trắng bệch.Thực sự không biết nên hình dung như thế nào.Không có một người thành tài.Người mạnh nhất là cảnh giới Kim Đan, am hiểu xem thiên tượng…Nói một cách đơn giản, xem thiên tượng này chính là dự báo thời tiết, dự báoThiên Địa rất chuẩn, nói trời sắp mưa, ngày mai không thể có mặt trời…Nhưng chuyện này không có tác dụng gì.Căn bản không thể quản lý Thái Nhất Kiếm Tông to như vậy.Ngay khi đám trưởng lão vô cùng lo lắng, lôi kiếp vốn đang không ngừng hội tụim lặng tản đi, toàn bộ khôi phục như lúc ban đầu, đám trưởng lão thấy thế sửngsốt.Không đợi bọn họ nghĩ nhiều, một giọng nói truyền từ bên phòng bế quan tới.“Ta có đột phá, không đáng ngại, các trưởng lão lùi lại, không cần lo lắng.”Giọng nói này là của Diệp Lạc.Rất nhiều trưởng lão nghe thấy những lời này, nhất thời nhẹ nhàng thở ra, liếcnhau một cái, lúc này mới rời đi, đi duy trì an ổn trong tông.…Trong phòng bế quan, Diệp Lạc thấy đám trưởng lão rời đi, khẽ gật đầu, hắn talại lập tức cúi đầu nhìn mình một lát.Lúc này, toàn thân Diệp Lạc đều lộ ra khí chất thoát trần, kiếm khí luôn vờnquanh người, hư không loáng thoáng vì hắn ta mà sinh ra gợn sóng.Toàn bộ thế giới đều giống như đang bài xích hắn ta.Đây cũng là thế giới bởi vì bài xích dị kỷ mà sinh ra bài xích.Hơn nữa là vì sự tồn tại của hắn ta, vượt qua thế giới này mà có vẻ không hợpnhau.Vùng Thiên Địa này đã không thể chịu tải hắn ta, chỉ có vùng Thiên Địa càngrộng lớn hơn mới cho phép hắn ta tồn tại.Diệp Lạc…Đột phá cảnh giới Đại Thừa!Cảm nhận được lực lượng có thể phá hoại vùng Thiên Địa này trong cơ thể,Diệp Lạc vừa vui vẻ vừa bất đắc dĩ.Vui vẻ chính là hắn ta đã đột phá tới cảnh giới Đại Thừa, bất đắc dĩ chính là,hắn ta còn rất nhiều chuyện chưa làm.

Chương 641: Đột phá cảnh giới Đại Thừa 1