Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 645: Đi tới hải ngoại 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn chưa từng thấy nhân vật chính nào yếu như vậy.Bắt đầu Nguyên Anh đỉnh phong, một đường rơi xuống cảnh giới thấp hơn?Sở Duyên lắc đầu, chẳng muốn nghĩ nhiều.Dù sao hiện giờ hắn có trạng thái vô địch, không đến sâu hải dương này nhìnxem, thì quá đáng tiếc.Hơn nữa hắn có loại cảm giác, hải ngoại có cơ duyên của hắn!“Không sao, có bổn tọa bảo vệ ngươi, cứ yên tâm đi.”Sở Duyên nghĩ như vậy, lúc này ngẩng đầu nhìn Ngao Dạ, mở miệng nói.“Ồ, chuyện này… Tông chủ, lúc trước ngươi từng tới hải ngoại sao?”Ngao Dạ do dự một lát, hỏi.“Đi qua, rất quen, cho nên ngươi yên tâm đi.”Sở Duyên soạn lời nói dối có ý tốt.“Hả? Đi qua rồi? Vậy không sao, tông chủ, chúng ta sẽ xuất phát! Thực ra tôngchủ, vừa rồi ta hỏi nhiều như thế, không phải vì ta sợ, ta chỉ là cẩn thận, ngươisẽ không trách ta đúng không?”“Sẽ không.”“Vậy là tốt rồi, vậy tông chủ, ngươi có thể nsoi với ta, rốt cuộc hải ngoại trôngnhư thế nào không?”“Hải ngoại ấy à… Thực ra không khác gì đại lục Thần Hành mấy, người ở đócũng có hai mắt to một miệng…”“…”Hú hú!Khi Thương Long gầm thét vang vọng, cơ thể Thương Long đột nhiên cử động,bay về phía sâu hải dương.Sở Duyên và Ngao Dạ không ngờ tới, bọn họ đi thẳng như vậy, sẽ trải qua thờigian chán muốn chết trong hải dương.Ở trong hải dương, hoàn toàn không tìm thấy nơi nào.Nhưng không cam lòng trở về, mơ hồ có “cơ duyên” đang triệu hoán Sở Duyên.Cho nên Sở Duyên khẽ cắn môi, vẫn tiếp tục tiến về trước, tìm kiếm phần “cơduyên” kia.Hắn tìm kiếm như vậy, đã tìm mất hai tháng.Nhưng mà dù trôi qua hai tháng, Sở Duyên vẫn không tìm được bất cứ nơi nào,vẫn đang ở trong biển rộng như cũ.Trái lại bên núi Hướng Đạo Đông Châu có thay đổi.…Hai tháng này, trên ngọn núi Hướng Đạo.Trước mặt cây tía tô kia, tứ đại mãnh thú ngồi khoanh chân bên cạnh cây tía tô,đều đang vận chuyển pháp lực truyền cho cái cây này.“Sắp không áp chế nổi, nhanh nghĩ biện pháp đi, cây tía tô này sắp hóa hình,nhưng cân cước còn xa mới tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, còn thiếu chút nữa…”Thao Thiết sốt ruột nói.“Dùng tinh huyết tưới! Ép buộc cây tía tô đạt tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ! Chỉcần tinh huyết đủ, đến lúc đó cho dù cây tía tô không đạt tới cấp bậc thần maViễn Cổ, cũng sẽ không khác mấy! Nếu đến cấp bậc đó, như vậy chỉ cần saunày cây tía tô đạt được cơ duyên, đủ tăng cân cước tới cấp bậc thần ma ViễnCổ.”Hỗn Độn vội vàng nói.“Được!”Lúc này tứ đại mãnh thú cùng thống nhất ý kiến.Sau đó Hỗn Độn, Ngao Dạ, Cùng Kỳ đều bức từng giọt tinh huyết ra, rót vàotrong cây tía tô.Trái lại Đào Ngột trực tiếp nhỏ mấy chục giọt tinh huyết, giống như không cầntiền, gương mặt nhanh chóng trắng xanh.Ba đại mãnh thú khác thấy thế sửng sốt, gọi thẳng là đủ mạnh……Trong khu vực Đông Châu, chóp núi Hướng Đạo.Cây tía tô vốn bình thường không có gì lạ, trải qua hơn hai tháng đào tạo, đãthay đổi rất lớn.Cây tía tô lúc này, rễ đã dài một mét, phía trên lóe lên ánh huỳnh quang xanhbiếc, lộ ra hương vị sinh mệnh.Trên rễ cây có từng phiến lá màu tím.Trong mỗi chiếc lá, đều lộ ra một đạo vận.Đạo vận vô cùng phức tạp, đủ loại hình dạng, vô cùng huyền ảo.Nếu chỉ đơn độc nhìn, vậy có thể nhìn ra chỉ là huyền ảo.Nhưng nhìn tổng thể cây tía tô, vậy thì sẽ phát hiện, cây tía tô này lộ ra hươngvị cổ xưa, giống như thần ma Viễn Cổ.Ở trước mặt cây tía tô này, tứ đại mãnh thú đang truyền tinh huyết.Theo tinh huyết truyền càng ngày càng nhiều, khí tức của cây tía tô cũng chậmrãi viên mãn.Nhưng ngay khi khí tức của cây tía tô sắp viên mãn.Bùm!Một tiếng sấm sét giữa trời quang.Lôi điện đột nhiên hạ xuống, bổ về phía cây tía tô.Lôi điện vốn định đánh lên người cây tía tô, nhưng đột nhiên sửng sốt một giây,sau đó xoay chuyển, lấy góc độ vặn vẹo chém về phía Đào Ngột trút nhiều tinhhuyết nhất.Bùm!Đào Ngột hoàn toàn không kịp phản ứng bị đánh bốn chân chổng ngược lêntrời.Ba đại mãnh thú khác bị cảnh này làm cho sửng sốt, nhao nhao dừng động táctrút tinh huyết.“Chuyện này…”Cùng Kỳ nhìn Đào Ngột bị đánh bay, không biết nên nói gì mới tốt.“Đừng tiếp tục trút tinh huyết nữa, thu tay lại.”Hỗn Độn giống như nhận ra được gì đó, lùi về sau hai bước, mở miệng nói.“Làm sao vậy?”Thao Thiết cảm thấy khó hiểu hỏi.“Đừng trút tinh huyết nữa, chúng ta vẫn luôn muốn cân cước của cây tía tô đạttới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, nhưng không ngờ tới, cho tới bây giờ Thiên Địađều không cho phép hai chữ viên mãn xuất hiện, tối đa chỉ là cực hạn, chúng takhông thể tiếp tục làm vậy, nếu không Thiên Địa sẽ không bỏ qua cho chúngta.”Hỗn Độn trầm giọng nói.“Lời ngươi nói, ta có thể lý giải, nhưng vì sao sẽ không bỏ qua cho chúng ta, màkhông phải sẽ không bỏ qua cho cây tía tô này?”Cùng Kỳ mê mang hỏi.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn chưa từng thấy nhân vật chính nào yếu như vậy.Bắt đầu Nguyên Anh đỉnh phong, một đường rơi xuống cảnh giới thấp hơn?Sở Duyên lắc đầu, chẳng muốn nghĩ nhiều.Dù sao hiện giờ hắn có trạng thái vô địch, không đến sâu hải dương này nhìnxem, thì quá đáng tiếc.Hơn nữa hắn có loại cảm giác, hải ngoại có cơ duyên của hắn!“Không sao, có bổn tọa bảo vệ ngươi, cứ yên tâm đi.”Sở Duyên nghĩ như vậy, lúc này ngẩng đầu nhìn Ngao Dạ, mở miệng nói.“Ồ, chuyện này… Tông chủ, lúc trước ngươi từng tới hải ngoại sao?”Ngao Dạ do dự một lát, hỏi.“Đi qua, rất quen, cho nên ngươi yên tâm đi.”Sở Duyên soạn lời nói dối có ý tốt.“Hả? Đi qua rồi? Vậy không sao, tông chủ, chúng ta sẽ xuất phát! Thực ra tôngchủ, vừa rồi ta hỏi nhiều như thế, không phải vì ta sợ, ta chỉ là cẩn thận, ngươisẽ không trách ta đúng không?”“Sẽ không.”“Vậy là tốt rồi, vậy tông chủ, ngươi có thể nsoi với ta, rốt cuộc hải ngoại trôngnhư thế nào không?”“Hải ngoại ấy à… Thực ra không khác gì đại lục Thần Hành mấy, người ở đócũng có hai mắt to một miệng…”“…”Hú hú!Khi Thương Long gầm thét vang vọng, cơ thể Thương Long đột nhiên cử động,bay về phía sâu hải dương.Sở Duyên và Ngao Dạ không ngờ tới, bọn họ đi thẳng như vậy, sẽ trải qua thờigian chán muốn chết trong hải dương.Ở trong hải dương, hoàn toàn không tìm thấy nơi nào.Nhưng không cam lòng trở về, mơ hồ có “cơ duyên” đang triệu hoán Sở Duyên.Cho nên Sở Duyên khẽ cắn môi, vẫn tiếp tục tiến về trước, tìm kiếm phần “cơduyên” kia.Hắn tìm kiếm như vậy, đã tìm mất hai tháng.Nhưng mà dù trôi qua hai tháng, Sở Duyên vẫn không tìm được bất cứ nơi nào,vẫn đang ở trong biển rộng như cũ.Trái lại bên núi Hướng Đạo Đông Châu có thay đổi.…Hai tháng này, trên ngọn núi Hướng Đạo.Trước mặt cây tía tô kia, tứ đại mãnh thú ngồi khoanh chân bên cạnh cây tía tô,đều đang vận chuyển pháp lực truyền cho cái cây này.“Sắp không áp chế nổi, nhanh nghĩ biện pháp đi, cây tía tô này sắp hóa hình,nhưng cân cước còn xa mới tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, còn thiếu chút nữa…”Thao Thiết sốt ruột nói.“Dùng tinh huyết tưới! Ép buộc cây tía tô đạt tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ! Chỉcần tinh huyết đủ, đến lúc đó cho dù cây tía tô không đạt tới cấp bậc thần maViễn Cổ, cũng sẽ không khác mấy! Nếu đến cấp bậc đó, như vậy chỉ cần saunày cây tía tô đạt được cơ duyên, đủ tăng cân cước tới cấp bậc thần ma ViễnCổ.”Hỗn Độn vội vàng nói.“Được!”Lúc này tứ đại mãnh thú cùng thống nhất ý kiến.Sau đó Hỗn Độn, Ngao Dạ, Cùng Kỳ đều bức từng giọt tinh huyết ra, rót vàotrong cây tía tô.Trái lại Đào Ngột trực tiếp nhỏ mấy chục giọt tinh huyết, giống như không cầntiền, gương mặt nhanh chóng trắng xanh.Ba đại mãnh thú khác thấy thế sửng sốt, gọi thẳng là đủ mạnh……Trong khu vực Đông Châu, chóp núi Hướng Đạo.Cây tía tô vốn bình thường không có gì lạ, trải qua hơn hai tháng đào tạo, đãthay đổi rất lớn.Cây tía tô lúc này, rễ đã dài một mét, phía trên lóe lên ánh huỳnh quang xanhbiếc, lộ ra hương vị sinh mệnh.Trên rễ cây có từng phiến lá màu tím.Trong mỗi chiếc lá, đều lộ ra một đạo vận.Đạo vận vô cùng phức tạp, đủ loại hình dạng, vô cùng huyền ảo.Nếu chỉ đơn độc nhìn, vậy có thể nhìn ra chỉ là huyền ảo.Nhưng nhìn tổng thể cây tía tô, vậy thì sẽ phát hiện, cây tía tô này lộ ra hươngvị cổ xưa, giống như thần ma Viễn Cổ.Ở trước mặt cây tía tô này, tứ đại mãnh thú đang truyền tinh huyết.Theo tinh huyết truyền càng ngày càng nhiều, khí tức của cây tía tô cũng chậmrãi viên mãn.Nhưng ngay khi khí tức của cây tía tô sắp viên mãn.Bùm!Một tiếng sấm sét giữa trời quang.Lôi điện đột nhiên hạ xuống, bổ về phía cây tía tô.Lôi điện vốn định đánh lên người cây tía tô, nhưng đột nhiên sửng sốt một giây,sau đó xoay chuyển, lấy góc độ vặn vẹo chém về phía Đào Ngột trút nhiều tinhhuyết nhất.Bùm!Đào Ngột hoàn toàn không kịp phản ứng bị đánh bốn chân chổng ngược lêntrời.Ba đại mãnh thú khác bị cảnh này làm cho sửng sốt, nhao nhao dừng động táctrút tinh huyết.“Chuyện này…”Cùng Kỳ nhìn Đào Ngột bị đánh bay, không biết nên nói gì mới tốt.“Đừng tiếp tục trút tinh huyết nữa, thu tay lại.”Hỗn Độn giống như nhận ra được gì đó, lùi về sau hai bước, mở miệng nói.“Làm sao vậy?”Thao Thiết cảm thấy khó hiểu hỏi.“Đừng trút tinh huyết nữa, chúng ta vẫn luôn muốn cân cước của cây tía tô đạttới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, nhưng không ngờ tới, cho tới bây giờ Thiên Địađều không cho phép hai chữ viên mãn xuất hiện, tối đa chỉ là cực hạn, chúng takhông thể tiếp tục làm vậy, nếu không Thiên Địa sẽ không bỏ qua cho chúngta.”Hỗn Độn trầm giọng nói.“Lời ngươi nói, ta có thể lý giải, nhưng vì sao sẽ không bỏ qua cho chúng ta, màkhông phải sẽ không bỏ qua cho cây tía tô này?”Cùng Kỳ mê mang hỏi.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn chưa từng thấy nhân vật chính nào yếu như vậy.Bắt đầu Nguyên Anh đỉnh phong, một đường rơi xuống cảnh giới thấp hơn?Sở Duyên lắc đầu, chẳng muốn nghĩ nhiều.Dù sao hiện giờ hắn có trạng thái vô địch, không đến sâu hải dương này nhìnxem, thì quá đáng tiếc.Hơn nữa hắn có loại cảm giác, hải ngoại có cơ duyên của hắn!“Không sao, có bổn tọa bảo vệ ngươi, cứ yên tâm đi.”Sở Duyên nghĩ như vậy, lúc này ngẩng đầu nhìn Ngao Dạ, mở miệng nói.“Ồ, chuyện này… Tông chủ, lúc trước ngươi từng tới hải ngoại sao?”Ngao Dạ do dự một lát, hỏi.“Đi qua, rất quen, cho nên ngươi yên tâm đi.”Sở Duyên soạn lời nói dối có ý tốt.“Hả? Đi qua rồi? Vậy không sao, tông chủ, chúng ta sẽ xuất phát! Thực ra tôngchủ, vừa rồi ta hỏi nhiều như thế, không phải vì ta sợ, ta chỉ là cẩn thận, ngươisẽ không trách ta đúng không?”“Sẽ không.”“Vậy là tốt rồi, vậy tông chủ, ngươi có thể nsoi với ta, rốt cuộc hải ngoại trôngnhư thế nào không?”“Hải ngoại ấy à… Thực ra không khác gì đại lục Thần Hành mấy, người ở đócũng có hai mắt to một miệng…”“…”Hú hú!Khi Thương Long gầm thét vang vọng, cơ thể Thương Long đột nhiên cử động,bay về phía sâu hải dương.Sở Duyên và Ngao Dạ không ngờ tới, bọn họ đi thẳng như vậy, sẽ trải qua thờigian chán muốn chết trong hải dương.Ở trong hải dương, hoàn toàn không tìm thấy nơi nào.Nhưng không cam lòng trở về, mơ hồ có “cơ duyên” đang triệu hoán Sở Duyên.Cho nên Sở Duyên khẽ cắn môi, vẫn tiếp tục tiến về trước, tìm kiếm phần “cơduyên” kia.Hắn tìm kiếm như vậy, đã tìm mất hai tháng.Nhưng mà dù trôi qua hai tháng, Sở Duyên vẫn không tìm được bất cứ nơi nào,vẫn đang ở trong biển rộng như cũ.Trái lại bên núi Hướng Đạo Đông Châu có thay đổi.…Hai tháng này, trên ngọn núi Hướng Đạo.Trước mặt cây tía tô kia, tứ đại mãnh thú ngồi khoanh chân bên cạnh cây tía tô,đều đang vận chuyển pháp lực truyền cho cái cây này.“Sắp không áp chế nổi, nhanh nghĩ biện pháp đi, cây tía tô này sắp hóa hình,nhưng cân cước còn xa mới tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, còn thiếu chút nữa…”Thao Thiết sốt ruột nói.“Dùng tinh huyết tưới! Ép buộc cây tía tô đạt tới cấp bậc thần ma Viễn Cổ! Chỉcần tinh huyết đủ, đến lúc đó cho dù cây tía tô không đạt tới cấp bậc thần maViễn Cổ, cũng sẽ không khác mấy! Nếu đến cấp bậc đó, như vậy chỉ cần saunày cây tía tô đạt được cơ duyên, đủ tăng cân cước tới cấp bậc thần ma ViễnCổ.”Hỗn Độn vội vàng nói.“Được!”Lúc này tứ đại mãnh thú cùng thống nhất ý kiến.Sau đó Hỗn Độn, Ngao Dạ, Cùng Kỳ đều bức từng giọt tinh huyết ra, rót vàotrong cây tía tô.Trái lại Đào Ngột trực tiếp nhỏ mấy chục giọt tinh huyết, giống như không cầntiền, gương mặt nhanh chóng trắng xanh.Ba đại mãnh thú khác thấy thế sửng sốt, gọi thẳng là đủ mạnh……Trong khu vực Đông Châu, chóp núi Hướng Đạo.Cây tía tô vốn bình thường không có gì lạ, trải qua hơn hai tháng đào tạo, đãthay đổi rất lớn.Cây tía tô lúc này, rễ đã dài một mét, phía trên lóe lên ánh huỳnh quang xanhbiếc, lộ ra hương vị sinh mệnh.Trên rễ cây có từng phiến lá màu tím.Trong mỗi chiếc lá, đều lộ ra một đạo vận.Đạo vận vô cùng phức tạp, đủ loại hình dạng, vô cùng huyền ảo.Nếu chỉ đơn độc nhìn, vậy có thể nhìn ra chỉ là huyền ảo.Nhưng nhìn tổng thể cây tía tô, vậy thì sẽ phát hiện, cây tía tô này lộ ra hươngvị cổ xưa, giống như thần ma Viễn Cổ.Ở trước mặt cây tía tô này, tứ đại mãnh thú đang truyền tinh huyết.Theo tinh huyết truyền càng ngày càng nhiều, khí tức của cây tía tô cũng chậmrãi viên mãn.Nhưng ngay khi khí tức của cây tía tô sắp viên mãn.Bùm!Một tiếng sấm sét giữa trời quang.Lôi điện đột nhiên hạ xuống, bổ về phía cây tía tô.Lôi điện vốn định đánh lên người cây tía tô, nhưng đột nhiên sửng sốt một giây,sau đó xoay chuyển, lấy góc độ vặn vẹo chém về phía Đào Ngột trút nhiều tinhhuyết nhất.Bùm!Đào Ngột hoàn toàn không kịp phản ứng bị đánh bốn chân chổng ngược lêntrời.Ba đại mãnh thú khác bị cảnh này làm cho sửng sốt, nhao nhao dừng động táctrút tinh huyết.“Chuyện này…”Cùng Kỳ nhìn Đào Ngột bị đánh bay, không biết nên nói gì mới tốt.“Đừng tiếp tục trút tinh huyết nữa, thu tay lại.”Hỗn Độn giống như nhận ra được gì đó, lùi về sau hai bước, mở miệng nói.“Làm sao vậy?”Thao Thiết cảm thấy khó hiểu hỏi.“Đừng trút tinh huyết nữa, chúng ta vẫn luôn muốn cân cước của cây tía tô đạttới cấp bậc thần ma Viễn Cổ, nhưng không ngờ tới, cho tới bây giờ Thiên Địađều không cho phép hai chữ viên mãn xuất hiện, tối đa chỉ là cực hạn, chúng takhông thể tiếp tục làm vậy, nếu không Thiên Địa sẽ không bỏ qua cho chúngta.”Hỗn Độn trầm giọng nói.“Lời ngươi nói, ta có thể lý giải, nhưng vì sao sẽ không bỏ qua cho chúng ta, màkhông phải sẽ không bỏ qua cho cây tía tô này?”Cùng Kỳ mê mang hỏi.