Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 665: Trông chừng trứng trùng 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiểu tử Diệp Lạc này không cảm thấy thẹn một chút nào sao?Vậy mà có thể lấy một cái tên xấu hổ như vậy.“Tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bây giờ thế nào?”Sở Duyên cúi đầu nhìn mấy người kia, mở miệng hỏi.“Tông chủ, tông chủ rất tốt, gần đây cảnh giới có đột phá!”Chấp sự kia vội vàng nói.“Ừm, vậy thì tốt, bây giờ có thể nhường đường chưa?”Sở Duyên xua tay, nói.“Tổ sư, mời ngươi mời ngươi, bọn ta đâu dám ngăn cản ngươi.”Chấp sự kia lập tức cảm thấy sợ hãi.“Ừm, giúp bổn tọa chào hỏi tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bổn tọa đi trước đây.”“Ngao Dạ, đi theo bổn tọa.”Sở Duyên xua tay.Bóng dáng cử động, bay về phía Vô Đạo Tông.Ngao Dạ thấy thế, vội vàng cùng bay theo sau Sở Duyên, cùng bay về phía VôĐạo Tông……Đông Châu, núi Thiên Vụ, bên cạnh sơn môn Vô Đạo Tông.Sở Duyên dẫn theo Ngao Dạ quay về nơi này, khi thấy sơn môn Vô Đạo Tôngquen thuộc, Sở Duyên vô cùng kích động.Hắn thực sự không ngờ tới, mình nhất thời nổi hứng, đi hải ngoại một lần, vậymà hơn ba tháng mới trở về.Hắn vốn không có nhiều thời gian, lần này lại càng không đủ.Còn gần mười tháng là phải tiến hành kiểm tra đo lường tông môn.Sở Duyên đau đầu, hắn đứng trước sơn môn, không đi vào, vươn tay lấy trứngtrùng trong túi trữ vật mang từ đảo nhỏ ngoài biển về.Dựa theo lời hệ thống nói, trứng trùng này ấp trứng ra đệ tử nhất định sẽ thànhphế vật.Chỉ cần dạy phế, thì chính là một đại cảnh giới.Còn có cây tía tô kia, cây tía tô kia được ống thẻ hệ thống cùng đảm bảo, màhắn chưa từng dùng miệng dạy bảo, hiện giờ không biết đã hóa hình chưa, trêncơ bản là không cần hoài nghi nhất định sẽ thành phế vật.Cây tía tô kia cộng thêm trứng trùng này, đó chính là hai đại cảnh giới.Hiện giờ hắn là cảnh giới Địa Chi, thêm hai đại cảnh giới, đó chính là cảnh giớiPhôi Thai?Hắn biến thành cảnh giới Địa Chi, đều dựa vào trạng thái vô địch bảo hộ linhhồn.Nếu biến thành cảnh giới Phôi Thai, chẳng phải là trạng thái vô địch đang bảohộ một phôi thai sao?Nghĩ tới hình ảnh đó, gương mặt Sở Duyên tái đi.Chuyện này không được, hắn nhất định phải trước khi kết thúc kiểm tra tôngmôn, ít nhất phải nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật.Chỉ cần lại nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật, hắn có thể trở lại cảnh giớiPhàm Nhân, có được thân hình một lần nữa.Vừa nghĩ tới đây, Sở Duyên cũng bất chấp chuyện nghỉ ngơi hay không.Hắn đưa trứng trùng đặt lên tay Ngao Dạ.“Ngao Dạ, bổn tọa còn có một số việc cần phải làm, ngươi cầm lấy trứng trùngnày giao cho một người tên là Lý Nhị Cương, dặn dò hắn, cho dù hắn ta dùngbiện pháp gì, cũng phải khiến quả trứng trùng này ấp ra.”“Sau đó ngươi không cần đi theo bổn tọa, đi vào trong tông đi dạo, làm quenmột chút đi.”Sở Duyên xua tay dặn dò.“Dạ, tông chủ.”Ngao Dạ thật cẩn thận cầm lấy trứng trùng, sợ tay run một cái, sẽ làm rơi trứngtrùng này.“Ừm… Đi đi, đưa trứng trùng này an toàn lên trên, tốt nhất là có thể che chởtrứng trùng này, bổn tọa đồng ý cho ngươi đến điện Truyền Pháp, Thần BinhCác xem, trong hai đại điện có nội tình liên quan tới Vô Đạo Tông, ngươi phảiquý trọng.”Sở Duyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Ngao Dạ này theo hắn lâu như vậy, cũng nên cho chút chỗ tốt.Nhưng trên người hắn không có thứ gì, không thể đưa ống thẻ cho lão ta.Cho nên, Sở Duyên định cho chút an ủi tâm lý, để Ngao Dạ đi vào Thần BinhCác, điện Truyền Pháp.Tuy hai thứ này không có tác dụng gì, nhưng người mở trạng thái vô địch nhưhắn nói nó có tác dụng.“Điện Truyền Pháp? Thần Binh Các?”“Được được, đa tạ tông chủ! Đại ân đại đức của tông chủ, lão long ta suốt đờikhó quên!”Ngao Dạ vô cùng kích động, khi cảm ơn giọng nói đều run run.“Ừm, nhưng mà đi vào thì đi vào, từng điện phủ, ngươi chỉ có thể đi vào haicanh giờ, ngươi hiểu không?”Sở Duyên vì phòng ngừa Ngao Dạ tiến vào lâu quá nhìn ra manh mối, cho nênthêm thời gian.“Đã rõ, đã rõ, biết, biết, biết, tông chủ ta đã biết, ta đã rõ.”Ngao Dạ vội vàng trả lời.“Nếu đã rõ, vậy thì đi lên đi, bổn tọa còn có chuyện quan trọng cần làm, đitrước đây.”Sở Duyên thuận miệng nói một câu.Sau khi nói xong, hắn lập tức bay lên trời, bay về phía núi Hướng Đạo.Hắn muốn mau chân tới xem cây tía tô bây giờ thế nào.Mà Ngao Dạ đứng yên tại chỗ không dám cẩu thả, kích động tới mức toàn thânrun lẩy bẩy, nhưng lão ta không dám run rẩy quá mức, sợ thương tổn trứngtrùng trên tay.Ngao Dạ chỉ có thể thật cẩn thận dùng pháp lực bao trùm trứng trùng, sau đó đilên núi.Sau khi đi một đoạn, Ngao Dạ đi vào trong Vô Đạo Tông, lão ta thông qua bíthuật của long tộc, nhanh chóng tìm được Ngao Ngự, bảo Ngao Ngự dẫn lão tađi tìm Lý Nhị Cương
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiểu tử Diệp Lạc này không cảm thấy thẹn một chút nào sao?Vậy mà có thể lấy một cái tên xấu hổ như vậy.“Tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bây giờ thế nào?”Sở Duyên cúi đầu nhìn mấy người kia, mở miệng hỏi.“Tông chủ, tông chủ rất tốt, gần đây cảnh giới có đột phá!”Chấp sự kia vội vàng nói.“Ừm, vậy thì tốt, bây giờ có thể nhường đường chưa?”Sở Duyên xua tay, nói.“Tổ sư, mời ngươi mời ngươi, bọn ta đâu dám ngăn cản ngươi.”Chấp sự kia lập tức cảm thấy sợ hãi.“Ừm, giúp bổn tọa chào hỏi tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bổn tọa đi trước đây.”“Ngao Dạ, đi theo bổn tọa.”Sở Duyên xua tay.Bóng dáng cử động, bay về phía Vô Đạo Tông.Ngao Dạ thấy thế, vội vàng cùng bay theo sau Sở Duyên, cùng bay về phía VôĐạo Tông……Đông Châu, núi Thiên Vụ, bên cạnh sơn môn Vô Đạo Tông.Sở Duyên dẫn theo Ngao Dạ quay về nơi này, khi thấy sơn môn Vô Đạo Tôngquen thuộc, Sở Duyên vô cùng kích động.Hắn thực sự không ngờ tới, mình nhất thời nổi hứng, đi hải ngoại một lần, vậymà hơn ba tháng mới trở về.Hắn vốn không có nhiều thời gian, lần này lại càng không đủ.Còn gần mười tháng là phải tiến hành kiểm tra đo lường tông môn.Sở Duyên đau đầu, hắn đứng trước sơn môn, không đi vào, vươn tay lấy trứngtrùng trong túi trữ vật mang từ đảo nhỏ ngoài biển về.Dựa theo lời hệ thống nói, trứng trùng này ấp trứng ra đệ tử nhất định sẽ thànhphế vật.Chỉ cần dạy phế, thì chính là một đại cảnh giới.Còn có cây tía tô kia, cây tía tô kia được ống thẻ hệ thống cùng đảm bảo, màhắn chưa từng dùng miệng dạy bảo, hiện giờ không biết đã hóa hình chưa, trêncơ bản là không cần hoài nghi nhất định sẽ thành phế vật.Cây tía tô kia cộng thêm trứng trùng này, đó chính là hai đại cảnh giới.Hiện giờ hắn là cảnh giới Địa Chi, thêm hai đại cảnh giới, đó chính là cảnh giớiPhôi Thai?Hắn biến thành cảnh giới Địa Chi, đều dựa vào trạng thái vô địch bảo hộ linhhồn.Nếu biến thành cảnh giới Phôi Thai, chẳng phải là trạng thái vô địch đang bảohộ một phôi thai sao?Nghĩ tới hình ảnh đó, gương mặt Sở Duyên tái đi.Chuyện này không được, hắn nhất định phải trước khi kết thúc kiểm tra tôngmôn, ít nhất phải nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật.Chỉ cần lại nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật, hắn có thể trở lại cảnh giớiPhàm Nhân, có được thân hình một lần nữa.Vừa nghĩ tới đây, Sở Duyên cũng bất chấp chuyện nghỉ ngơi hay không.Hắn đưa trứng trùng đặt lên tay Ngao Dạ.“Ngao Dạ, bổn tọa còn có một số việc cần phải làm, ngươi cầm lấy trứng trùngnày giao cho một người tên là Lý Nhị Cương, dặn dò hắn, cho dù hắn ta dùngbiện pháp gì, cũng phải khiến quả trứng trùng này ấp ra.”“Sau đó ngươi không cần đi theo bổn tọa, đi vào trong tông đi dạo, làm quenmột chút đi.”Sở Duyên xua tay dặn dò.“Dạ, tông chủ.”Ngao Dạ thật cẩn thận cầm lấy trứng trùng, sợ tay run một cái, sẽ làm rơi trứngtrùng này.“Ừm… Đi đi, đưa trứng trùng này an toàn lên trên, tốt nhất là có thể che chởtrứng trùng này, bổn tọa đồng ý cho ngươi đến điện Truyền Pháp, Thần BinhCác xem, trong hai đại điện có nội tình liên quan tới Vô Đạo Tông, ngươi phảiquý trọng.”Sở Duyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Ngao Dạ này theo hắn lâu như vậy, cũng nên cho chút chỗ tốt.Nhưng trên người hắn không có thứ gì, không thể đưa ống thẻ cho lão ta.Cho nên, Sở Duyên định cho chút an ủi tâm lý, để Ngao Dạ đi vào Thần BinhCác, điện Truyền Pháp.Tuy hai thứ này không có tác dụng gì, nhưng người mở trạng thái vô địch nhưhắn nói nó có tác dụng.“Điện Truyền Pháp? Thần Binh Các?”“Được được, đa tạ tông chủ! Đại ân đại đức của tông chủ, lão long ta suốt đờikhó quên!”Ngao Dạ vô cùng kích động, khi cảm ơn giọng nói đều run run.“Ừm, nhưng mà đi vào thì đi vào, từng điện phủ, ngươi chỉ có thể đi vào haicanh giờ, ngươi hiểu không?”Sở Duyên vì phòng ngừa Ngao Dạ tiến vào lâu quá nhìn ra manh mối, cho nênthêm thời gian.“Đã rõ, đã rõ, biết, biết, biết, tông chủ ta đã biết, ta đã rõ.”Ngao Dạ vội vàng trả lời.“Nếu đã rõ, vậy thì đi lên đi, bổn tọa còn có chuyện quan trọng cần làm, đitrước đây.”Sở Duyên thuận miệng nói một câu.Sau khi nói xong, hắn lập tức bay lên trời, bay về phía núi Hướng Đạo.Hắn muốn mau chân tới xem cây tía tô bây giờ thế nào.Mà Ngao Dạ đứng yên tại chỗ không dám cẩu thả, kích động tới mức toàn thânrun lẩy bẩy, nhưng lão ta không dám run rẩy quá mức, sợ thương tổn trứngtrùng trên tay.Ngao Dạ chỉ có thể thật cẩn thận dùng pháp lực bao trùm trứng trùng, sau đó đilên núi.Sau khi đi một đoạn, Ngao Dạ đi vào trong Vô Đạo Tông, lão ta thông qua bíthuật của long tộc, nhanh chóng tìm được Ngao Ngự, bảo Ngao Ngự dẫn lão tađi tìm Lý Nhị Cương
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiểu tử Diệp Lạc này không cảm thấy thẹn một chút nào sao?Vậy mà có thể lấy một cái tên xấu hổ như vậy.“Tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bây giờ thế nào?”Sở Duyên cúi đầu nhìn mấy người kia, mở miệng hỏi.“Tông chủ, tông chủ rất tốt, gần đây cảnh giới có đột phá!”Chấp sự kia vội vàng nói.“Ừm, vậy thì tốt, bây giờ có thể nhường đường chưa?”Sở Duyên xua tay, nói.“Tổ sư, mời ngươi mời ngươi, bọn ta đâu dám ngăn cản ngươi.”Chấp sự kia lập tức cảm thấy sợ hãi.“Ừm, giúp bổn tọa chào hỏi tên tiểu tử Diệp Lạc kia, bổn tọa đi trước đây.”“Ngao Dạ, đi theo bổn tọa.”Sở Duyên xua tay.Bóng dáng cử động, bay về phía Vô Đạo Tông.Ngao Dạ thấy thế, vội vàng cùng bay theo sau Sở Duyên, cùng bay về phía VôĐạo Tông……Đông Châu, núi Thiên Vụ, bên cạnh sơn môn Vô Đạo Tông.Sở Duyên dẫn theo Ngao Dạ quay về nơi này, khi thấy sơn môn Vô Đạo Tôngquen thuộc, Sở Duyên vô cùng kích động.Hắn thực sự không ngờ tới, mình nhất thời nổi hứng, đi hải ngoại một lần, vậymà hơn ba tháng mới trở về.Hắn vốn không có nhiều thời gian, lần này lại càng không đủ.Còn gần mười tháng là phải tiến hành kiểm tra đo lường tông môn.Sở Duyên đau đầu, hắn đứng trước sơn môn, không đi vào, vươn tay lấy trứngtrùng trong túi trữ vật mang từ đảo nhỏ ngoài biển về.Dựa theo lời hệ thống nói, trứng trùng này ấp trứng ra đệ tử nhất định sẽ thànhphế vật.Chỉ cần dạy phế, thì chính là một đại cảnh giới.Còn có cây tía tô kia, cây tía tô kia được ống thẻ hệ thống cùng đảm bảo, màhắn chưa từng dùng miệng dạy bảo, hiện giờ không biết đã hóa hình chưa, trêncơ bản là không cần hoài nghi nhất định sẽ thành phế vật.Cây tía tô kia cộng thêm trứng trùng này, đó chính là hai đại cảnh giới.Hiện giờ hắn là cảnh giới Địa Chi, thêm hai đại cảnh giới, đó chính là cảnh giớiPhôi Thai?Hắn biến thành cảnh giới Địa Chi, đều dựa vào trạng thái vô địch bảo hộ linhhồn.Nếu biến thành cảnh giới Phôi Thai, chẳng phải là trạng thái vô địch đang bảohộ một phôi thai sao?Nghĩ tới hình ảnh đó, gương mặt Sở Duyên tái đi.Chuyện này không được, hắn nhất định phải trước khi kết thúc kiểm tra tôngmôn, ít nhất phải nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật.Chỉ cần lại nhận thêm một đệ tử dạy thành phế vật, hắn có thể trở lại cảnh giớiPhàm Nhân, có được thân hình một lần nữa.Vừa nghĩ tới đây, Sở Duyên cũng bất chấp chuyện nghỉ ngơi hay không.Hắn đưa trứng trùng đặt lên tay Ngao Dạ.“Ngao Dạ, bổn tọa còn có một số việc cần phải làm, ngươi cầm lấy trứng trùngnày giao cho một người tên là Lý Nhị Cương, dặn dò hắn, cho dù hắn ta dùngbiện pháp gì, cũng phải khiến quả trứng trùng này ấp ra.”“Sau đó ngươi không cần đi theo bổn tọa, đi vào trong tông đi dạo, làm quenmột chút đi.”Sở Duyên xua tay dặn dò.“Dạ, tông chủ.”Ngao Dạ thật cẩn thận cầm lấy trứng trùng, sợ tay run một cái, sẽ làm rơi trứngtrùng này.“Ừm… Đi đi, đưa trứng trùng này an toàn lên trên, tốt nhất là có thể che chởtrứng trùng này, bổn tọa đồng ý cho ngươi đến điện Truyền Pháp, Thần BinhCác xem, trong hai đại điện có nội tình liên quan tới Vô Đạo Tông, ngươi phảiquý trọng.”Sở Duyên nghĩ một lát, mở miệng nói.Ngao Dạ này theo hắn lâu như vậy, cũng nên cho chút chỗ tốt.Nhưng trên người hắn không có thứ gì, không thể đưa ống thẻ cho lão ta.Cho nên, Sở Duyên định cho chút an ủi tâm lý, để Ngao Dạ đi vào Thần BinhCác, điện Truyền Pháp.Tuy hai thứ này không có tác dụng gì, nhưng người mở trạng thái vô địch nhưhắn nói nó có tác dụng.“Điện Truyền Pháp? Thần Binh Các?”“Được được, đa tạ tông chủ! Đại ân đại đức của tông chủ, lão long ta suốt đờikhó quên!”Ngao Dạ vô cùng kích động, khi cảm ơn giọng nói đều run run.“Ừm, nhưng mà đi vào thì đi vào, từng điện phủ, ngươi chỉ có thể đi vào haicanh giờ, ngươi hiểu không?”Sở Duyên vì phòng ngừa Ngao Dạ tiến vào lâu quá nhìn ra manh mối, cho nênthêm thời gian.“Đã rõ, đã rõ, biết, biết, biết, tông chủ ta đã biết, ta đã rõ.”Ngao Dạ vội vàng trả lời.“Nếu đã rõ, vậy thì đi lên đi, bổn tọa còn có chuyện quan trọng cần làm, đitrước đây.”Sở Duyên thuận miệng nói một câu.Sau khi nói xong, hắn lập tức bay lên trời, bay về phía núi Hướng Đạo.Hắn muốn mau chân tới xem cây tía tô bây giờ thế nào.Mà Ngao Dạ đứng yên tại chỗ không dám cẩu thả, kích động tới mức toàn thânrun lẩy bẩy, nhưng lão ta không dám run rẩy quá mức, sợ thương tổn trứngtrùng trên tay.Ngao Dạ chỉ có thể thật cẩn thận dùng pháp lực bao trùm trứng trùng, sau đó đilên núi.Sau khi đi một đoạn, Ngao Dạ đi vào trong Vô Đạo Tông, lão ta thông qua bíthuật của long tộc, nhanh chóng tìm được Ngao Ngự, bảo Ngao Ngự dẫn lão tađi tìm Lý Nhị Cương