Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 687: Tiên nhân di khu 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, chuyện đã tới nước này ta không dối gạt ngươi, cấp trên của ta chiếmđược một tiên nhân di khu, nghe nói là lão tổ tông của tân minh chủ bọn ta, nămđó không biết vì sao tiên nhân hạ phàm, ngoài ý muốn chết đi, cơ thể niêmphong cất vào kho.”“Nhưng vì thời gian đã lâu, sinh ra sát khí, không thể dùng tiên nhân di khu này,nghe nói học viện Hạo Nhiên các ngươi có bút Hạo Nhiên, có thể xua tan sátkhí, vị kia mới tính toán liên hợp với các ngươi.”Người nọ thấy thế, nói rõ mọi chuyện ra.Những lời này vừa nói ra, mấy lão sư trong điện đường không biết nên nói gìcho phải, cả đám trợn to mắt, rõ ràng là vô cùng rung động.Chu Lẫm khá hơn, nhưng cũng không khá hơn chỗ nào.Tiên nhân di khu sao?Bắt đầu từ vạn năm trước, đã không có người phi thăng.Hai chữ tiên nhân này, gần như giống với Vô Đạo Tông, đều là truyền thuyết.Có đúng là tiên nhân di thể hay không?“Chẳng lẽ… Chẳng lẽ các ngươi muốn…”Giọng nói của Chu Lẫm run run.“Bọn ta muốn dùng tiên nhân di khu kia đối phó vị đó, vị đó cường thịnh tớimấy, cũng chỉ là tu sĩ ở phàm giới, tiên phàm khác biệt, tiên nhân di khu, chắcchắn có thể dễ dàng chiến thắng!”Người nọ vô cùng chắc chắn nói.Nghe đến đó, Chu Lẫm đã hiểu.Dã tâm của minh chủ mới nhậm chức trong liên minh tu tiên giả thật lớn.Vừa mới lên chức đã định sửa đổi địa vị xấu hổ của liên minh tu tiên giả hiệngiờ, cho nên dự định lấy Vô Đạo Tông ra khai đao.Có lẽ cho rằng, chỉ cần xóa sạch Vô Đạo Tông, có thể lập ra uy nghiêm vôthượng, lấy chuyện này chấn nhiếp cả đại lục Thần Hành.Giống như đúng là như vậy.Với địa vị của Vô Đạo Tông hiện giờ, nếu có thế lực một phương áp chế VôĐạo Tông, vậy thanh danh đạt được sẽ vô cùng khủng bố.“Ta… Ta đồng ý.”Chu Lẫm im lặng một lát, vẫn gật đầu.…Cùng lúc đó, trong Tàng Thư Các của học viện Hạo Nhiên.Sở Duyên cầm một chiếc nhẫn không biết lấy đâu ra, đang thưởng thức.Lông mày hắn nhíu lại, giống như gặp phải vấn đề khó gì đấy.Bỗng nhiên hắn có một ý nghĩ, sau này lựa chọn đệ tử, không dẫn về tông môn,mà do hắn bám vào trong nhẫn này, tự mình chỉ đạo dạy thành phế vật.Đổi phương thức nuôi thả đồ đệ lúc trước.Ở dưới mí mắt hắn, không có khả năng thành tài được.Cho dù may mắn thành tài, ở dưới mí mắt hắn, hắn không có khả năng khôngnhìn thấy đúng không?Chỉ cần hắn phát hiện, vậy hắn có thể kịp thời đá đệ tử đó đi, không bị tổn hạigì.Ôm ý nghĩ này, Sở Duyên muốn chui vào trong nhẫn.Hắn đánh giá hắn hiện giờ cũng là linh hồn thể, có thể chui vào trong chiếcnhẫn này.Nhưng nằm ngoài ý muốn chính là, hắn căn bản không chui lọt chiếc nhẫn này.“Có phải nên đổi loại nhẫn trữ vật khác mới được hay không?”Sở Duyên đang suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn bên ngoài, ánh mắt nhanh chóngnhìn về phía một đệ tử đi ngang qua.Nói một cách chính xác, là nhìn về phía nhẫn trữ vật trên tay đệ tử kia.Cái nhẫn đó, nếu hắn đoán không nhầm hẳn là nhẫn trữ vật.Sở Duyên dự định đi xem, nhìn xem linh hồn thể của hắn có thể chui vào trongnhẫn trữ vật hay không.Sở Duyên hóa thành lưu quang, bay về phía nhẫn trữ vật kia.Đệ tử đi ngang qua căn bản không cảm nhận được Sở Duyên, dễ dàng bị SởDuyên chui vào trong nhẫn trữ vật……Học viện Hạo Nhiên, trên bầu trời cửa Tàng Thư Các.Sở Duyên đang bay giữa tầng mây, nhìn đệ tử ở phía dưới đang chậm rãi đi xa.Trên mặt hắn tràn ngập nụ cười.Suy đoán của hắn không thành vấn đề, linh hồn thể như hắn có thể chui vàotrong chiếc nhẫn trữ vật kia.Kế hoạch “lão gia gia” của hắn cũng có thể tiến hành một cách hoàn mỹ.Chẳng qua, không biết nên đi đâu tìm đệ tử.Chẳng lẽ hắn còn có thể đợi ma khi chi chủng trong túi trữ vật hóa hình, sau đólàm “lão gia gia” thật sao?Có phải là thời gian hơi dài hay không?Dài thì dài, nhưng tốt hơn tùy tiện tìm người, thực sự dạy thành tài.Sở Duyên suy nghĩ một lát, vẫn nhanh chóng quyết định.Thời gian dài thì dài một chút đi, dù sao bên Vô Đạo Tông hắn cũng không cóchuyện cần làm.Trong tông chỉ còn một tên mập, hai con rồng, còn có đứa bé uống sữa.Mấy người này căn bản không có khả năng dạy hư đệ tử trong tông của hắn.Tử Tô và trứng trùng kia gần như chắc chắn sẽ thành phế vật.Bên Vô Đạo Tông không sao, hắn tốn chút thời gian làm lão gia gia cũng được.Sở Duyên khẽ gật đầu.Không biết nên làm thế nào mới khiến ma khí chi chủng hóa hình.Vẫn là đợi là được sao?Sở Duyên đang suy tư, ở phía xa có khí tức bay về bên phía hắn.Sở Duyên hơi cúi đầu nhìn, thì thấy viện trưởng của học viện Hạo Nhiên ChuLẫm.Hắn cũng không bất ngờ, hắn không khống chế trạng thái vô địch, cho nên thânthể hắn rất dễ tìm.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, chuyện đã tới nước này ta không dối gạt ngươi, cấp trên của ta chiếmđược một tiên nhân di khu, nghe nói là lão tổ tông của tân minh chủ bọn ta, nămđó không biết vì sao tiên nhân hạ phàm, ngoài ý muốn chết đi, cơ thể niêmphong cất vào kho.”“Nhưng vì thời gian đã lâu, sinh ra sát khí, không thể dùng tiên nhân di khu này,nghe nói học viện Hạo Nhiên các ngươi có bút Hạo Nhiên, có thể xua tan sátkhí, vị kia mới tính toán liên hợp với các ngươi.”Người nọ thấy thế, nói rõ mọi chuyện ra.Những lời này vừa nói ra, mấy lão sư trong điện đường không biết nên nói gìcho phải, cả đám trợn to mắt, rõ ràng là vô cùng rung động.Chu Lẫm khá hơn, nhưng cũng không khá hơn chỗ nào.Tiên nhân di khu sao?Bắt đầu từ vạn năm trước, đã không có người phi thăng.Hai chữ tiên nhân này, gần như giống với Vô Đạo Tông, đều là truyền thuyết.Có đúng là tiên nhân di thể hay không?“Chẳng lẽ… Chẳng lẽ các ngươi muốn…”Giọng nói của Chu Lẫm run run.“Bọn ta muốn dùng tiên nhân di khu kia đối phó vị đó, vị đó cường thịnh tớimấy, cũng chỉ là tu sĩ ở phàm giới, tiên phàm khác biệt, tiên nhân di khu, chắcchắn có thể dễ dàng chiến thắng!”Người nọ vô cùng chắc chắn nói.Nghe đến đó, Chu Lẫm đã hiểu.Dã tâm của minh chủ mới nhậm chức trong liên minh tu tiên giả thật lớn.Vừa mới lên chức đã định sửa đổi địa vị xấu hổ của liên minh tu tiên giả hiệngiờ, cho nên dự định lấy Vô Đạo Tông ra khai đao.Có lẽ cho rằng, chỉ cần xóa sạch Vô Đạo Tông, có thể lập ra uy nghiêm vôthượng, lấy chuyện này chấn nhiếp cả đại lục Thần Hành.Giống như đúng là như vậy.Với địa vị của Vô Đạo Tông hiện giờ, nếu có thế lực một phương áp chế VôĐạo Tông, vậy thanh danh đạt được sẽ vô cùng khủng bố.“Ta… Ta đồng ý.”Chu Lẫm im lặng một lát, vẫn gật đầu.…Cùng lúc đó, trong Tàng Thư Các của học viện Hạo Nhiên.Sở Duyên cầm một chiếc nhẫn không biết lấy đâu ra, đang thưởng thức.Lông mày hắn nhíu lại, giống như gặp phải vấn đề khó gì đấy.Bỗng nhiên hắn có một ý nghĩ, sau này lựa chọn đệ tử, không dẫn về tông môn,mà do hắn bám vào trong nhẫn này, tự mình chỉ đạo dạy thành phế vật.Đổi phương thức nuôi thả đồ đệ lúc trước.Ở dưới mí mắt hắn, không có khả năng thành tài được.Cho dù may mắn thành tài, ở dưới mí mắt hắn, hắn không có khả năng khôngnhìn thấy đúng không?Chỉ cần hắn phát hiện, vậy hắn có thể kịp thời đá đệ tử đó đi, không bị tổn hạigì.Ôm ý nghĩ này, Sở Duyên muốn chui vào trong nhẫn.Hắn đánh giá hắn hiện giờ cũng là linh hồn thể, có thể chui vào trong chiếcnhẫn này.Nhưng nằm ngoài ý muốn chính là, hắn căn bản không chui lọt chiếc nhẫn này.“Có phải nên đổi loại nhẫn trữ vật khác mới được hay không?”Sở Duyên đang suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn bên ngoài, ánh mắt nhanh chóngnhìn về phía một đệ tử đi ngang qua.Nói một cách chính xác, là nhìn về phía nhẫn trữ vật trên tay đệ tử kia.Cái nhẫn đó, nếu hắn đoán không nhầm hẳn là nhẫn trữ vật.Sở Duyên dự định đi xem, nhìn xem linh hồn thể của hắn có thể chui vào trongnhẫn trữ vật hay không.Sở Duyên hóa thành lưu quang, bay về phía nhẫn trữ vật kia.Đệ tử đi ngang qua căn bản không cảm nhận được Sở Duyên, dễ dàng bị SởDuyên chui vào trong nhẫn trữ vật……Học viện Hạo Nhiên, trên bầu trời cửa Tàng Thư Các.Sở Duyên đang bay giữa tầng mây, nhìn đệ tử ở phía dưới đang chậm rãi đi xa.Trên mặt hắn tràn ngập nụ cười.Suy đoán của hắn không thành vấn đề, linh hồn thể như hắn có thể chui vàotrong chiếc nhẫn trữ vật kia.Kế hoạch “lão gia gia” của hắn cũng có thể tiến hành một cách hoàn mỹ.Chẳng qua, không biết nên đi đâu tìm đệ tử.Chẳng lẽ hắn còn có thể đợi ma khi chi chủng trong túi trữ vật hóa hình, sau đólàm “lão gia gia” thật sao?Có phải là thời gian hơi dài hay không?Dài thì dài, nhưng tốt hơn tùy tiện tìm người, thực sự dạy thành tài.Sở Duyên suy nghĩ một lát, vẫn nhanh chóng quyết định.Thời gian dài thì dài một chút đi, dù sao bên Vô Đạo Tông hắn cũng không cóchuyện cần làm.Trong tông chỉ còn một tên mập, hai con rồng, còn có đứa bé uống sữa.Mấy người này căn bản không có khả năng dạy hư đệ tử trong tông của hắn.Tử Tô và trứng trùng kia gần như chắc chắn sẽ thành phế vật.Bên Vô Đạo Tông không sao, hắn tốn chút thời gian làm lão gia gia cũng được.Sở Duyên khẽ gật đầu.Không biết nên làm thế nào mới khiến ma khí chi chủng hóa hình.Vẫn là đợi là được sao?Sở Duyên đang suy tư, ở phía xa có khí tức bay về bên phía hắn.Sở Duyên hơi cúi đầu nhìn, thì thấy viện trưởng của học viện Hạo Nhiên ChuLẫm.Hắn cũng không bất ngờ, hắn không khống chế trạng thái vô địch, cho nên thânthể hắn rất dễ tìm.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, chuyện đã tới nước này ta không dối gạt ngươi, cấp trên của ta chiếmđược một tiên nhân di khu, nghe nói là lão tổ tông của tân minh chủ bọn ta, nămđó không biết vì sao tiên nhân hạ phàm, ngoài ý muốn chết đi, cơ thể niêmphong cất vào kho.”“Nhưng vì thời gian đã lâu, sinh ra sát khí, không thể dùng tiên nhân di khu này,nghe nói học viện Hạo Nhiên các ngươi có bút Hạo Nhiên, có thể xua tan sátkhí, vị kia mới tính toán liên hợp với các ngươi.”Người nọ thấy thế, nói rõ mọi chuyện ra.Những lời này vừa nói ra, mấy lão sư trong điện đường không biết nên nói gìcho phải, cả đám trợn to mắt, rõ ràng là vô cùng rung động.Chu Lẫm khá hơn, nhưng cũng không khá hơn chỗ nào.Tiên nhân di khu sao?Bắt đầu từ vạn năm trước, đã không có người phi thăng.Hai chữ tiên nhân này, gần như giống với Vô Đạo Tông, đều là truyền thuyết.Có đúng là tiên nhân di thể hay không?“Chẳng lẽ… Chẳng lẽ các ngươi muốn…”Giọng nói của Chu Lẫm run run.“Bọn ta muốn dùng tiên nhân di khu kia đối phó vị đó, vị đó cường thịnh tớimấy, cũng chỉ là tu sĩ ở phàm giới, tiên phàm khác biệt, tiên nhân di khu, chắcchắn có thể dễ dàng chiến thắng!”Người nọ vô cùng chắc chắn nói.Nghe đến đó, Chu Lẫm đã hiểu.Dã tâm của minh chủ mới nhậm chức trong liên minh tu tiên giả thật lớn.Vừa mới lên chức đã định sửa đổi địa vị xấu hổ của liên minh tu tiên giả hiệngiờ, cho nên dự định lấy Vô Đạo Tông ra khai đao.Có lẽ cho rằng, chỉ cần xóa sạch Vô Đạo Tông, có thể lập ra uy nghiêm vôthượng, lấy chuyện này chấn nhiếp cả đại lục Thần Hành.Giống như đúng là như vậy.Với địa vị của Vô Đạo Tông hiện giờ, nếu có thế lực một phương áp chế VôĐạo Tông, vậy thanh danh đạt được sẽ vô cùng khủng bố.“Ta… Ta đồng ý.”Chu Lẫm im lặng một lát, vẫn gật đầu.…Cùng lúc đó, trong Tàng Thư Các của học viện Hạo Nhiên.Sở Duyên cầm một chiếc nhẫn không biết lấy đâu ra, đang thưởng thức.Lông mày hắn nhíu lại, giống như gặp phải vấn đề khó gì đấy.Bỗng nhiên hắn có một ý nghĩ, sau này lựa chọn đệ tử, không dẫn về tông môn,mà do hắn bám vào trong nhẫn này, tự mình chỉ đạo dạy thành phế vật.Đổi phương thức nuôi thả đồ đệ lúc trước.Ở dưới mí mắt hắn, không có khả năng thành tài được.Cho dù may mắn thành tài, ở dưới mí mắt hắn, hắn không có khả năng khôngnhìn thấy đúng không?Chỉ cần hắn phát hiện, vậy hắn có thể kịp thời đá đệ tử đó đi, không bị tổn hạigì.Ôm ý nghĩ này, Sở Duyên muốn chui vào trong nhẫn.Hắn đánh giá hắn hiện giờ cũng là linh hồn thể, có thể chui vào trong chiếcnhẫn này.Nhưng nằm ngoài ý muốn chính là, hắn căn bản không chui lọt chiếc nhẫn này.“Có phải nên đổi loại nhẫn trữ vật khác mới được hay không?”Sở Duyên đang suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn bên ngoài, ánh mắt nhanh chóngnhìn về phía một đệ tử đi ngang qua.Nói một cách chính xác, là nhìn về phía nhẫn trữ vật trên tay đệ tử kia.Cái nhẫn đó, nếu hắn đoán không nhầm hẳn là nhẫn trữ vật.Sở Duyên dự định đi xem, nhìn xem linh hồn thể của hắn có thể chui vào trongnhẫn trữ vật hay không.Sở Duyên hóa thành lưu quang, bay về phía nhẫn trữ vật kia.Đệ tử đi ngang qua căn bản không cảm nhận được Sở Duyên, dễ dàng bị SởDuyên chui vào trong nhẫn trữ vật……Học viện Hạo Nhiên, trên bầu trời cửa Tàng Thư Các.Sở Duyên đang bay giữa tầng mây, nhìn đệ tử ở phía dưới đang chậm rãi đi xa.Trên mặt hắn tràn ngập nụ cười.Suy đoán của hắn không thành vấn đề, linh hồn thể như hắn có thể chui vàotrong chiếc nhẫn trữ vật kia.Kế hoạch “lão gia gia” của hắn cũng có thể tiến hành một cách hoàn mỹ.Chẳng qua, không biết nên đi đâu tìm đệ tử.Chẳng lẽ hắn còn có thể đợi ma khi chi chủng trong túi trữ vật hóa hình, sau đólàm “lão gia gia” thật sao?Có phải là thời gian hơi dài hay không?Dài thì dài, nhưng tốt hơn tùy tiện tìm người, thực sự dạy thành tài.Sở Duyên suy nghĩ một lát, vẫn nhanh chóng quyết định.Thời gian dài thì dài một chút đi, dù sao bên Vô Đạo Tông hắn cũng không cóchuyện cần làm.Trong tông chỉ còn một tên mập, hai con rồng, còn có đứa bé uống sữa.Mấy người này căn bản không có khả năng dạy hư đệ tử trong tông của hắn.Tử Tô và trứng trùng kia gần như chắc chắn sẽ thành phế vật.Bên Vô Đạo Tông không sao, hắn tốn chút thời gian làm lão gia gia cũng được.Sở Duyên khẽ gật đầu.Không biết nên làm thế nào mới khiến ma khí chi chủng hóa hình.Vẫn là đợi là được sao?Sở Duyên đang suy tư, ở phía xa có khí tức bay về bên phía hắn.Sở Duyên hơi cúi đầu nhìn, thì thấy viện trưởng của học viện Hạo Nhiên ChuLẫm.Hắn cũng không bất ngờ, hắn không khống chế trạng thái vô địch, cho nên thânthể hắn rất dễ tìm.