Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 693: Hai vị Yêu Vương của Tây Châu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở bên ngoài học viện Hạo Nhiên, trong một động thiên phúc địa.Chu Lẫm đang chỉ huy mười mấy học viên lão sư làm việc.Bọn họ đang dựng trận pháp dẫn linh.Ở giữa trận pháp có một bếp lò, ma khí chi chủng đang được đặt ở giữa bếp lò.Chu Lẫm đang định bắt đầu khiến ma khí này hóa hình.Bày ra trận pháp dẫn linh, chính là vì đảm bảo linh khí dư thừa xung quanh,mưu đồ khiến ma khí này hóa hình một cách hoàn mỹ.Chẳng qua…Chu Lẫm vô cùng lo lắng, sau khi ma khí này hóa hình, sẽ trở thành kiếp số củađại lục Thần Hành.Cho nên lão ta định tăng thêm chút gì đó, ví dụ như một số thứ có thể ức chế matính.Chu Lẫm im lặng nhìn mấy thứ đặt trên bàn.Một viên Xá Lợi Tử từ di tích Phật tu Thượng Cổ.Một bản kinh văn từ khi tích Phật tu, tụng bảy bảy bốn mươi chín lần cho makhí này.Một đóa đài sen Phật tu đương đại sử dụng, quanh năm ở trong tự miếu, lâydính phật tính nồng đậm.Chu Lẫm dự định lấy ba thứ này, tạo thành nền tảng Phật tính cho ma khí này.Lấy Phật tính ức chế ma tính.Chu Lẫm cảm thấy ý nghĩ của mình rất không tệ.Như vậy có thể giúp Sở đạo hữu, có năng lực phòng ngừa sau này ma khí trởthành kiếp nạn của đại lục Thần Hành.“Các ngươi dựng nhanh lên.”Chu Lẫm thấy đám lão sư dựng trận pháp dẫn linh quá chậm, không khỏi thúcgiục một câu.“Viện trưởng.”Một lão sư đi tới.“Có chuyện gì?”Chu Lẫm nhìn thoáng qua lão sư kia, mở miệng hỏi.“Viện trưởng, ngươi muốn khiến ma khí này hóa hình à? Nhưng e rằng ma khíkhó dạy, cho nên mới làm nhiều thứ có liên quan tới ma tính sao?”Lão sư kia dò hỏi.“Không sai, có nhãn lực đấy.”Chu Lẫm mang theo ánh mắt tán dương, nhìn thoáng qua lão sư kia.“Nhưng viện trưởng, ma tính vốn là thiên phú của ma khí, nếu dùng Phật tínhức chế, chẳng phải đồng nghĩa với ức chế thiên phú sao?”Lão sư kia hỏi ra nghi ngờ trong lòng.Nghe thấy những lời này, cơ thể Chu Lẫm đều run lên.Đúng vậy, lão ta dùng Phật tính ức chế ma tính, chẳng phải là hủy diệt thiên phúcủa ma khí này sao?Nếu Sở đạo hữu biết rõ, lão ta hủy diệt thiên phú của ma khí này, không giết lãota mới lạ.Phù!Vậy mà suýt nữa kết xuống thù sinh tử với cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Đúng là may mắn, may mắn được nhắc nhở.Chu Lẫm thở phào nhẹ nhõm một hơi.“Vậy theo ý của ngươi, nên xử lý như thế nào mới tốt?”Chu Lẫm nhìn về phía lão sư này, mở miệng hỏi.“Ta cảm thấy, có thể dùng một số bảo vật, tăng thiên phú của ma khí này, đểtránh ma khí này bị Phật tính ức chế thiên phú.”Lão sư nói như vậy.“Vậy ngươi nói xem, dùng bảo vật gì mới tốt?”Chu Lẫm lại hỏi.“Nghe nói, học viện chúng ta có hai chí bảo, vẫn luôn được viện trưởng nắmgiữ, một là bút Hạo Nhiên, hai là Hạo Nhiên Châu, theo lời đồn Hạo NhiênChâu có được năng lực tăng thiên phú, có thể lấy ra dùng.”Lão sư kia nói.“Hạo Nhiên Châu?”Chu Lẫm sửng sốt một lát.Hạo Nhiên Châu, đúng là một chí bảo, có thể tăng thiên phú của một người.Nhưng có thể tăng thiên phú của ma khí hay không, lão ta không biết.“Vậy ta thử xem, ngươi lui ra đi.”Chu Lẫm vốn định thử xem.Dù sao lão ta không muốn đắc tội cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Một tán tu cảnh giới Độ Kiếp, nếu nháo không chết không ngừng với lão ta, vậyhọc viện Hạo Nhiên này của lão ta sẽ gặp tao ương mất.Tán tu đại biểu biết rõ toàn thân.Loại tu sĩ này đáng sợ nhất, trừ phi có thể một lần giết chết, nếu không thì ngườita trốn ở chỗ tối, đánh lén đệ tử của ngươi, sẽ không đánh chính diện với ngươi.Chuyện này vô cùng đau đầu.“Vâng, viện trưởng.”Lão sư kia gật đầu, lùi xuống.Chu Lẫm ở tại chỗ nhìn ma khí này, rơi vào trầm tư……Mấy ngày sau, trong học viện Hạo Nhiên.Chu Lẫm vội vàng từ trong động thiên phúc địa quay trở về học viện.Lão ta không phải tới gặp Sở Duyên, mà đi tới một vùng đất phía sau núi, gặpmặt một đám người.Thủ lĩnh của đám người này chính là minh chủ của liên minh tu tiên giả TrungChâu.Nói tóm lại, là tân minh chủ.Lão minh chủ Ngô Việt rõ ràng là đã thoái vị.Vị tân minh chủ này là một người trẻ tuổi, mặc áo bào màu đen, gương mặtthanh tú, trong đó lộ ra lạnh lùng.Tên của tân minh chủ này là Tần Tử Mặc.Trong lời đồn, là một đệ tử của đại gia tộc thời Thượng Cổ, nghe nói hiện giờgia tộc đi xuống, tân minh chủ này muốn khiến gia tộc hưng thịnh lần nữa, lúcnày mới xuất thế, trở thành minh chủ của liên minh tu tiên giả, ý đồ coi đây làcơ hội, khiến gia tộc Đông Sơn tái khởi.“Viện trưởng Chu Lẫm của học viện Hạo Nhiên bái kiến Tần minh chủ!”Chu Lẫm chắp tay nói.“Ừm, bút Hạo Nhiên đâu?”Tần Tử Mặc chắp hai tay sau lưng, không nâng mí mắt lên, thản nhiên nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở bên ngoài học viện Hạo Nhiên, trong một động thiên phúc địa.Chu Lẫm đang chỉ huy mười mấy học viên lão sư làm việc.Bọn họ đang dựng trận pháp dẫn linh.Ở giữa trận pháp có một bếp lò, ma khí chi chủng đang được đặt ở giữa bếp lò.Chu Lẫm đang định bắt đầu khiến ma khí này hóa hình.Bày ra trận pháp dẫn linh, chính là vì đảm bảo linh khí dư thừa xung quanh,mưu đồ khiến ma khí này hóa hình một cách hoàn mỹ.Chẳng qua…Chu Lẫm vô cùng lo lắng, sau khi ma khí này hóa hình, sẽ trở thành kiếp số củađại lục Thần Hành.Cho nên lão ta định tăng thêm chút gì đó, ví dụ như một số thứ có thể ức chế matính.Chu Lẫm im lặng nhìn mấy thứ đặt trên bàn.Một viên Xá Lợi Tử từ di tích Phật tu Thượng Cổ.Một bản kinh văn từ khi tích Phật tu, tụng bảy bảy bốn mươi chín lần cho makhí này.Một đóa đài sen Phật tu đương đại sử dụng, quanh năm ở trong tự miếu, lâydính phật tính nồng đậm.Chu Lẫm dự định lấy ba thứ này, tạo thành nền tảng Phật tính cho ma khí này.Lấy Phật tính ức chế ma tính.Chu Lẫm cảm thấy ý nghĩ của mình rất không tệ.Như vậy có thể giúp Sở đạo hữu, có năng lực phòng ngừa sau này ma khí trởthành kiếp nạn của đại lục Thần Hành.“Các ngươi dựng nhanh lên.”Chu Lẫm thấy đám lão sư dựng trận pháp dẫn linh quá chậm, không khỏi thúcgiục một câu.“Viện trưởng.”Một lão sư đi tới.“Có chuyện gì?”Chu Lẫm nhìn thoáng qua lão sư kia, mở miệng hỏi.“Viện trưởng, ngươi muốn khiến ma khí này hóa hình à? Nhưng e rằng ma khíkhó dạy, cho nên mới làm nhiều thứ có liên quan tới ma tính sao?”Lão sư kia dò hỏi.“Không sai, có nhãn lực đấy.”Chu Lẫm mang theo ánh mắt tán dương, nhìn thoáng qua lão sư kia.“Nhưng viện trưởng, ma tính vốn là thiên phú của ma khí, nếu dùng Phật tínhức chế, chẳng phải đồng nghĩa với ức chế thiên phú sao?”Lão sư kia hỏi ra nghi ngờ trong lòng.Nghe thấy những lời này, cơ thể Chu Lẫm đều run lên.Đúng vậy, lão ta dùng Phật tính ức chế ma tính, chẳng phải là hủy diệt thiên phúcủa ma khí này sao?Nếu Sở đạo hữu biết rõ, lão ta hủy diệt thiên phú của ma khí này, không giết lãota mới lạ.Phù!Vậy mà suýt nữa kết xuống thù sinh tử với cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Đúng là may mắn, may mắn được nhắc nhở.Chu Lẫm thở phào nhẹ nhõm một hơi.“Vậy theo ý của ngươi, nên xử lý như thế nào mới tốt?”Chu Lẫm nhìn về phía lão sư này, mở miệng hỏi.“Ta cảm thấy, có thể dùng một số bảo vật, tăng thiên phú của ma khí này, đểtránh ma khí này bị Phật tính ức chế thiên phú.”Lão sư nói như vậy.“Vậy ngươi nói xem, dùng bảo vật gì mới tốt?”Chu Lẫm lại hỏi.“Nghe nói, học viện chúng ta có hai chí bảo, vẫn luôn được viện trưởng nắmgiữ, một là bút Hạo Nhiên, hai là Hạo Nhiên Châu, theo lời đồn Hạo NhiênChâu có được năng lực tăng thiên phú, có thể lấy ra dùng.”Lão sư kia nói.“Hạo Nhiên Châu?”Chu Lẫm sửng sốt một lát.Hạo Nhiên Châu, đúng là một chí bảo, có thể tăng thiên phú của một người.Nhưng có thể tăng thiên phú của ma khí hay không, lão ta không biết.“Vậy ta thử xem, ngươi lui ra đi.”Chu Lẫm vốn định thử xem.Dù sao lão ta không muốn đắc tội cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Một tán tu cảnh giới Độ Kiếp, nếu nháo không chết không ngừng với lão ta, vậyhọc viện Hạo Nhiên này của lão ta sẽ gặp tao ương mất.Tán tu đại biểu biết rõ toàn thân.Loại tu sĩ này đáng sợ nhất, trừ phi có thể một lần giết chết, nếu không thì ngườita trốn ở chỗ tối, đánh lén đệ tử của ngươi, sẽ không đánh chính diện với ngươi.Chuyện này vô cùng đau đầu.“Vâng, viện trưởng.”Lão sư kia gật đầu, lùi xuống.Chu Lẫm ở tại chỗ nhìn ma khí này, rơi vào trầm tư……Mấy ngày sau, trong học viện Hạo Nhiên.Chu Lẫm vội vàng từ trong động thiên phúc địa quay trở về học viện.Lão ta không phải tới gặp Sở Duyên, mà đi tới một vùng đất phía sau núi, gặpmặt một đám người.Thủ lĩnh của đám người này chính là minh chủ của liên minh tu tiên giả TrungChâu.Nói tóm lại, là tân minh chủ.Lão minh chủ Ngô Việt rõ ràng là đã thoái vị.Vị tân minh chủ này là một người trẻ tuổi, mặc áo bào màu đen, gương mặtthanh tú, trong đó lộ ra lạnh lùng.Tên của tân minh chủ này là Tần Tử Mặc.Trong lời đồn, là một đệ tử của đại gia tộc thời Thượng Cổ, nghe nói hiện giờgia tộc đi xuống, tân minh chủ này muốn khiến gia tộc hưng thịnh lần nữa, lúcnày mới xuất thế, trở thành minh chủ của liên minh tu tiên giả, ý đồ coi đây làcơ hội, khiến gia tộc Đông Sơn tái khởi.“Viện trưởng Chu Lẫm của học viện Hạo Nhiên bái kiến Tần minh chủ!”Chu Lẫm chắp tay nói.“Ừm, bút Hạo Nhiên đâu?”Tần Tử Mặc chắp hai tay sau lưng, không nâng mí mắt lên, thản nhiên nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở bên ngoài học viện Hạo Nhiên, trong một động thiên phúc địa.Chu Lẫm đang chỉ huy mười mấy học viên lão sư làm việc.Bọn họ đang dựng trận pháp dẫn linh.Ở giữa trận pháp có một bếp lò, ma khí chi chủng đang được đặt ở giữa bếp lò.Chu Lẫm đang định bắt đầu khiến ma khí này hóa hình.Bày ra trận pháp dẫn linh, chính là vì đảm bảo linh khí dư thừa xung quanh,mưu đồ khiến ma khí này hóa hình một cách hoàn mỹ.Chẳng qua…Chu Lẫm vô cùng lo lắng, sau khi ma khí này hóa hình, sẽ trở thành kiếp số củađại lục Thần Hành.Cho nên lão ta định tăng thêm chút gì đó, ví dụ như một số thứ có thể ức chế matính.Chu Lẫm im lặng nhìn mấy thứ đặt trên bàn.Một viên Xá Lợi Tử từ di tích Phật tu Thượng Cổ.Một bản kinh văn từ khi tích Phật tu, tụng bảy bảy bốn mươi chín lần cho makhí này.Một đóa đài sen Phật tu đương đại sử dụng, quanh năm ở trong tự miếu, lâydính phật tính nồng đậm.Chu Lẫm dự định lấy ba thứ này, tạo thành nền tảng Phật tính cho ma khí này.Lấy Phật tính ức chế ma tính.Chu Lẫm cảm thấy ý nghĩ của mình rất không tệ.Như vậy có thể giúp Sở đạo hữu, có năng lực phòng ngừa sau này ma khí trởthành kiếp nạn của đại lục Thần Hành.“Các ngươi dựng nhanh lên.”Chu Lẫm thấy đám lão sư dựng trận pháp dẫn linh quá chậm, không khỏi thúcgiục một câu.“Viện trưởng.”Một lão sư đi tới.“Có chuyện gì?”Chu Lẫm nhìn thoáng qua lão sư kia, mở miệng hỏi.“Viện trưởng, ngươi muốn khiến ma khí này hóa hình à? Nhưng e rằng ma khíkhó dạy, cho nên mới làm nhiều thứ có liên quan tới ma tính sao?”Lão sư kia dò hỏi.“Không sai, có nhãn lực đấy.”Chu Lẫm mang theo ánh mắt tán dương, nhìn thoáng qua lão sư kia.“Nhưng viện trưởng, ma tính vốn là thiên phú của ma khí, nếu dùng Phật tínhức chế, chẳng phải đồng nghĩa với ức chế thiên phú sao?”Lão sư kia hỏi ra nghi ngờ trong lòng.Nghe thấy những lời này, cơ thể Chu Lẫm đều run lên.Đúng vậy, lão ta dùng Phật tính ức chế ma tính, chẳng phải là hủy diệt thiên phúcủa ma khí này sao?Nếu Sở đạo hữu biết rõ, lão ta hủy diệt thiên phú của ma khí này, không giết lãota mới lạ.Phù!Vậy mà suýt nữa kết xuống thù sinh tử với cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Đúng là may mắn, may mắn được nhắc nhở.Chu Lẫm thở phào nhẹ nhõm một hơi.“Vậy theo ý của ngươi, nên xử lý như thế nào mới tốt?”Chu Lẫm nhìn về phía lão sư này, mở miệng hỏi.“Ta cảm thấy, có thể dùng một số bảo vật, tăng thiên phú của ma khí này, đểtránh ma khí này bị Phật tính ức chế thiên phú.”Lão sư nói như vậy.“Vậy ngươi nói xem, dùng bảo vật gì mới tốt?”Chu Lẫm lại hỏi.“Nghe nói, học viện chúng ta có hai chí bảo, vẫn luôn được viện trưởng nắmgiữ, một là bút Hạo Nhiên, hai là Hạo Nhiên Châu, theo lời đồn Hạo NhiênChâu có được năng lực tăng thiên phú, có thể lấy ra dùng.”Lão sư kia nói.“Hạo Nhiên Châu?”Chu Lẫm sửng sốt một lát.Hạo Nhiên Châu, đúng là một chí bảo, có thể tăng thiên phú của một người.Nhưng có thể tăng thiên phú của ma khí hay không, lão ta không biết.“Vậy ta thử xem, ngươi lui ra đi.”Chu Lẫm vốn định thử xem.Dù sao lão ta không muốn đắc tội cường giả cảnh giới Độ Kiếp.Một tán tu cảnh giới Độ Kiếp, nếu nháo không chết không ngừng với lão ta, vậyhọc viện Hạo Nhiên này của lão ta sẽ gặp tao ương mất.Tán tu đại biểu biết rõ toàn thân.Loại tu sĩ này đáng sợ nhất, trừ phi có thể một lần giết chết, nếu không thì ngườita trốn ở chỗ tối, đánh lén đệ tử của ngươi, sẽ không đánh chính diện với ngươi.Chuyện này vô cùng đau đầu.“Vâng, viện trưởng.”Lão sư kia gật đầu, lùi xuống.Chu Lẫm ở tại chỗ nhìn ma khí này, rơi vào trầm tư……Mấy ngày sau, trong học viện Hạo Nhiên.Chu Lẫm vội vàng từ trong động thiên phúc địa quay trở về học viện.Lão ta không phải tới gặp Sở Duyên, mà đi tới một vùng đất phía sau núi, gặpmặt một đám người.Thủ lĩnh của đám người này chính là minh chủ của liên minh tu tiên giả TrungChâu.Nói tóm lại, là tân minh chủ.Lão minh chủ Ngô Việt rõ ràng là đã thoái vị.Vị tân minh chủ này là một người trẻ tuổi, mặc áo bào màu đen, gương mặtthanh tú, trong đó lộ ra lạnh lùng.Tên của tân minh chủ này là Tần Tử Mặc.Trong lời đồn, là một đệ tử của đại gia tộc thời Thượng Cổ, nghe nói hiện giờgia tộc đi xuống, tân minh chủ này muốn khiến gia tộc hưng thịnh lần nữa, lúcnày mới xuất thế, trở thành minh chủ của liên minh tu tiên giả, ý đồ coi đây làcơ hội, khiến gia tộc Đông Sơn tái khởi.“Viện trưởng Chu Lẫm của học viện Hạo Nhiên bái kiến Tần minh chủ!”Chu Lẫm chắp tay nói.“Ừm, bút Hạo Nhiên đâu?”Tần Tử Mặc chắp hai tay sau lưng, không nâng mí mắt lên, thản nhiên nói.