Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 706: Sao tông chủ như hắn không biết 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngôi sao chói mắt như liên minh tu tiên giả, ở trong lịch sử của đại lục ThầnHành, xem như hoa quỳnh sớm nở tối tàn.Ít nhất mọi người một thế hệ này nhớ kỹ thế lực đó.Nhưng mà so với quang mang của liên minh tu tiên giả, truyền thuyết trong VôĐạo Tông, càng khiến người ta kinh hãi hơn.Đám tu sĩ của liên minh tu tiên giả sống sót rời khỏi núi Thiên Vụ, đã truyền tintức này khắp thiên hạ.Khi tin tức này truyền ra, cả đại lục Thần Hành hoàn toàn kinh hãi.Trong Vô Đạo Tông có tiên!Còn là tiên còn sống!Tiên còn sống ở nhân gian!Không chỉ có một vị!Chuyện này khiến vô số thế lực ở đại lục Thần Hành, vô số tu sĩ đều hiểu rõ.Chẳng trách Vô Đạo Tông người ta đối mặt với tiên nhân di khu của liên minhtu tiên giả, vẫn không nóng vội như vậy…Hóa ra trong tông môn người ta có tiên!Càng khiến người ta sợ hãi chính là, nghe nói trong cuộc chiến lần này, ngay cảmặt mũi của tông chủ Vô Đạo Tông đều chưa từng lộ ra.Chuyện này nói lên cái gì?Nói lên người ta căn bản không thèm để ý, hoặc là nói, căn bản không để trậnđấu này vào mắt.Đây cũng là nội tình của Vô Đạo Tông sao?Sau trận chiến này, Vô Đạo Tông hoàn toàn xác định địa vị.Địa vị trong truyền thuyết!Địa vị giỏi hơn toàn bộ@Đại lục Thần Hành không có thế lực dám khiêu khích Vô Đạo Tông.Mỗi thế lực như Thánh Địa lúc trước mơ hồ khiêu khích mỗi đại đệ tử của VôĐạo Tông cũng đều lùi bước, đối mặt với thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông đangkhuếch trương, lựa chọn tránh bước.Không dám trêu chọc thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông.Hay là nói, không dám trêu chọc Vô Đạo Tông.Cho dù kết một chút nhân quả cũng không muốn.…Ngay khi liên minh tu tiên giả biến mất khỏi nước sông cuồn cuộn, Cảnh Châu,cửa học viện Hạo Nhiên.Các đệ tử của học viện Hạo Nhiên đang thu dọn hành lý, tụ tập ở cửa chuẩn bịxuất phát.Thu thập này, thu thập khoảng nửa tháng.Cứ thế không bước ra ngoài nửa bước.Dựa theo lời viện trưởng Chu Lẫm nói, lần này toàn bộ xuất phát, đương nhiênphải chuẩn bị thật cẩn thận mới được.Cho nên lần này nhất định phải phòng bị nửa tháng.Ở bên cạnh cửa học viện Hạo Nhiên, trên một tảng đá to, Sở Duyên hai tay ômngực, lẳng lặng đứng thẳng, đôi mắt rủ xuống, giống như đang nghĩ gì đấy.“Sở đạo hữu.”Ở phía xa có giọng nói truyền đến.Sở Duyên đứng ở đó lập tức hoàn hồn, quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy Chu Lẫm đi tới, quay mặt về phía Sở Duyên, khẽ gật đầu, xem nhưchào một tiếng.“Chu đạo hữu, có thể xuất phát chưa?”Sở Duyên hít sâu một hơi, hỏi.Có trời mới biết hắn nhàm chán cỡ nào.Đã đứng ở đây nửa tháng, chuyện gì cũng không làm.“Còn chưa được, nhưng mà nhanh thôi, nhanh thôi.”Chu Lẫm cười nói.Sở Duyên: “…”Đây đã là lần thứ 23 hắn hỏi.Đó cũng là lần thứ 23 Chu Lẫm trả lời.Không hiểu sao hắn cảm thấy, cảnh tượng này từng gặp ở đâu đó.Nhưng hắn nghĩ mãi không ra.“Thôi, ma khí đâu? Ma khí hóa hình chưa?”Sở Duyên xua tay, vô cùng bực bội nói.“Đúng vậy, thiếu chút nữa quên nói, ma khí kia của ngươi, hai ngày gần đây cóvẻ sẽ hóa hình.”Chu Lẫm ngẩng đầu, nói một câu.“Hai ngày gần đây sẽ hóa hình? Vậy bây giờ ma khí kia ở đâu?”Sở Duyên vội vàng dò hỏi.“Ta đã lấy ma khí ra, hiện giờ ở ngay bên sân của đạo hữu, đạo hữu có thể trởvề nhìn xem, nếu bây giờ đạo hữu sốt ruột, không ngại đến đó thử xem.”Chu Lẫm nói như vậy.“Ở ngay trong sân chỗ ta ở? Được, bây giờ ta qua đó xem… Không đúng, bâygiờ ta trở về? Chẳng phải bây giờ sắp xuất phát, đi đối phó Vô Đạo Tông sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Bây giờ bảo hắn trở về ư?Không phải nói, muốn xuất phát đi hội hợp với đám người khác ư?“Vì sao Sở đạo hữu sốt ruột như vậy? Chẳng lẽ Sở đạo hữu có ân oán gì với VôĐạo Tông sao?”Chu Lẫm kinh ngạc một chút.Viện trưởng như lão ta đều không sốt ruột, khách khanh như Sở Duyên gấp cáigì.Thực sự đúng với câu nói kia, hoàng đế không vội thái giám vội.“Không có ân oán, nhưng ta không nhìn được, Vô Đạo Tông không chuyện ácnào không làm! Chuyện này người nào có thể nhịn? Nhất định phải đả kích mộttrận! Ta muốn nhanh chóng tập hợp, sau đó đánh quân tiên phong! Tất phải diệtVô Đạo Tông kia!”Sở Duyên nghĩa chính ngôn từ nói, rất có bộ dạng “ta không chết không ngừngvới Vô Đạo Tông kia”.“Sở đạo hữu, nói chuyện cần phải chịu trách nhiệm, ngươi ta đều là tu sĩ, nóichuyện càng phải chú ý, Vô Đạo Tông không chuyện ác nào không làm khinào? Sao ta không biết?”“Vô Đạo Tông là tông môn tu sĩ chúng ta phải tôn trọng, phải kính trọng, tấncông gì đó, là chuyện không bao giờ có!”Chu Lẫm xua tay, quay mặt về phía Đông Châu, cúi người thi lễ, trên mặt lộ ratôn kính
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngôi sao chói mắt như liên minh tu tiên giả, ở trong lịch sử của đại lục ThầnHành, xem như hoa quỳnh sớm nở tối tàn.Ít nhất mọi người một thế hệ này nhớ kỹ thế lực đó.Nhưng mà so với quang mang của liên minh tu tiên giả, truyền thuyết trong VôĐạo Tông, càng khiến người ta kinh hãi hơn.Đám tu sĩ của liên minh tu tiên giả sống sót rời khỏi núi Thiên Vụ, đã truyền tintức này khắp thiên hạ.Khi tin tức này truyền ra, cả đại lục Thần Hành hoàn toàn kinh hãi.Trong Vô Đạo Tông có tiên!Còn là tiên còn sống!Tiên còn sống ở nhân gian!Không chỉ có một vị!Chuyện này khiến vô số thế lực ở đại lục Thần Hành, vô số tu sĩ đều hiểu rõ.Chẳng trách Vô Đạo Tông người ta đối mặt với tiên nhân di khu của liên minhtu tiên giả, vẫn không nóng vội như vậy…Hóa ra trong tông môn người ta có tiên!Càng khiến người ta sợ hãi chính là, nghe nói trong cuộc chiến lần này, ngay cảmặt mũi của tông chủ Vô Đạo Tông đều chưa từng lộ ra.Chuyện này nói lên cái gì?Nói lên người ta căn bản không thèm để ý, hoặc là nói, căn bản không để trậnđấu này vào mắt.Đây cũng là nội tình của Vô Đạo Tông sao?Sau trận chiến này, Vô Đạo Tông hoàn toàn xác định địa vị.Địa vị trong truyền thuyết!Địa vị giỏi hơn toàn bộ@Đại lục Thần Hành không có thế lực dám khiêu khích Vô Đạo Tông.Mỗi thế lực như Thánh Địa lúc trước mơ hồ khiêu khích mỗi đại đệ tử của VôĐạo Tông cũng đều lùi bước, đối mặt với thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông đangkhuếch trương, lựa chọn tránh bước.Không dám trêu chọc thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông.Hay là nói, không dám trêu chọc Vô Đạo Tông.Cho dù kết một chút nhân quả cũng không muốn.…Ngay khi liên minh tu tiên giả biến mất khỏi nước sông cuồn cuộn, Cảnh Châu,cửa học viện Hạo Nhiên.Các đệ tử của học viện Hạo Nhiên đang thu dọn hành lý, tụ tập ở cửa chuẩn bịxuất phát.Thu thập này, thu thập khoảng nửa tháng.Cứ thế không bước ra ngoài nửa bước.Dựa theo lời viện trưởng Chu Lẫm nói, lần này toàn bộ xuất phát, đương nhiênphải chuẩn bị thật cẩn thận mới được.Cho nên lần này nhất định phải phòng bị nửa tháng.Ở bên cạnh cửa học viện Hạo Nhiên, trên một tảng đá to, Sở Duyên hai tay ômngực, lẳng lặng đứng thẳng, đôi mắt rủ xuống, giống như đang nghĩ gì đấy.“Sở đạo hữu.”Ở phía xa có giọng nói truyền đến.Sở Duyên đứng ở đó lập tức hoàn hồn, quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy Chu Lẫm đi tới, quay mặt về phía Sở Duyên, khẽ gật đầu, xem nhưchào một tiếng.“Chu đạo hữu, có thể xuất phát chưa?”Sở Duyên hít sâu một hơi, hỏi.Có trời mới biết hắn nhàm chán cỡ nào.Đã đứng ở đây nửa tháng, chuyện gì cũng không làm.“Còn chưa được, nhưng mà nhanh thôi, nhanh thôi.”Chu Lẫm cười nói.Sở Duyên: “…”Đây đã là lần thứ 23 hắn hỏi.Đó cũng là lần thứ 23 Chu Lẫm trả lời.Không hiểu sao hắn cảm thấy, cảnh tượng này từng gặp ở đâu đó.Nhưng hắn nghĩ mãi không ra.“Thôi, ma khí đâu? Ma khí hóa hình chưa?”Sở Duyên xua tay, vô cùng bực bội nói.“Đúng vậy, thiếu chút nữa quên nói, ma khí kia của ngươi, hai ngày gần đây cóvẻ sẽ hóa hình.”Chu Lẫm ngẩng đầu, nói một câu.“Hai ngày gần đây sẽ hóa hình? Vậy bây giờ ma khí kia ở đâu?”Sở Duyên vội vàng dò hỏi.“Ta đã lấy ma khí ra, hiện giờ ở ngay bên sân của đạo hữu, đạo hữu có thể trởvề nhìn xem, nếu bây giờ đạo hữu sốt ruột, không ngại đến đó thử xem.”Chu Lẫm nói như vậy.“Ở ngay trong sân chỗ ta ở? Được, bây giờ ta qua đó xem… Không đúng, bâygiờ ta trở về? Chẳng phải bây giờ sắp xuất phát, đi đối phó Vô Đạo Tông sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Bây giờ bảo hắn trở về ư?Không phải nói, muốn xuất phát đi hội hợp với đám người khác ư?“Vì sao Sở đạo hữu sốt ruột như vậy? Chẳng lẽ Sở đạo hữu có ân oán gì với VôĐạo Tông sao?”Chu Lẫm kinh ngạc một chút.Viện trưởng như lão ta đều không sốt ruột, khách khanh như Sở Duyên gấp cáigì.Thực sự đúng với câu nói kia, hoàng đế không vội thái giám vội.“Không có ân oán, nhưng ta không nhìn được, Vô Đạo Tông không chuyện ácnào không làm! Chuyện này người nào có thể nhịn? Nhất định phải đả kích mộttrận! Ta muốn nhanh chóng tập hợp, sau đó đánh quân tiên phong! Tất phải diệtVô Đạo Tông kia!”Sở Duyên nghĩa chính ngôn từ nói, rất có bộ dạng “ta không chết không ngừngvới Vô Đạo Tông kia”.“Sở đạo hữu, nói chuyện cần phải chịu trách nhiệm, ngươi ta đều là tu sĩ, nóichuyện càng phải chú ý, Vô Đạo Tông không chuyện ác nào không làm khinào? Sao ta không biết?”“Vô Đạo Tông là tông môn tu sĩ chúng ta phải tôn trọng, phải kính trọng, tấncông gì đó, là chuyện không bao giờ có!”Chu Lẫm xua tay, quay mặt về phía Đông Châu, cúi người thi lễ, trên mặt lộ ratôn kính
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ngôi sao chói mắt như liên minh tu tiên giả, ở trong lịch sử của đại lục ThầnHành, xem như hoa quỳnh sớm nở tối tàn.Ít nhất mọi người một thế hệ này nhớ kỹ thế lực đó.Nhưng mà so với quang mang của liên minh tu tiên giả, truyền thuyết trong VôĐạo Tông, càng khiến người ta kinh hãi hơn.Đám tu sĩ của liên minh tu tiên giả sống sót rời khỏi núi Thiên Vụ, đã truyền tintức này khắp thiên hạ.Khi tin tức này truyền ra, cả đại lục Thần Hành hoàn toàn kinh hãi.Trong Vô Đạo Tông có tiên!Còn là tiên còn sống!Tiên còn sống ở nhân gian!Không chỉ có một vị!Chuyện này khiến vô số thế lực ở đại lục Thần Hành, vô số tu sĩ đều hiểu rõ.Chẳng trách Vô Đạo Tông người ta đối mặt với tiên nhân di khu của liên minhtu tiên giả, vẫn không nóng vội như vậy…Hóa ra trong tông môn người ta có tiên!Càng khiến người ta sợ hãi chính là, nghe nói trong cuộc chiến lần này, ngay cảmặt mũi của tông chủ Vô Đạo Tông đều chưa từng lộ ra.Chuyện này nói lên cái gì?Nói lên người ta căn bản không thèm để ý, hoặc là nói, căn bản không để trậnđấu này vào mắt.Đây cũng là nội tình của Vô Đạo Tông sao?Sau trận chiến này, Vô Đạo Tông hoàn toàn xác định địa vị.Địa vị trong truyền thuyết!Địa vị giỏi hơn toàn bộ@Đại lục Thần Hành không có thế lực dám khiêu khích Vô Đạo Tông.Mỗi thế lực như Thánh Địa lúc trước mơ hồ khiêu khích mỗi đại đệ tử của VôĐạo Tông cũng đều lùi bước, đối mặt với thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông đangkhuếch trương, lựa chọn tránh bước.Không dám trêu chọc thế lực của đệ tử Vô Đạo Tông.Hay là nói, không dám trêu chọc Vô Đạo Tông.Cho dù kết một chút nhân quả cũng không muốn.…Ngay khi liên minh tu tiên giả biến mất khỏi nước sông cuồn cuộn, Cảnh Châu,cửa học viện Hạo Nhiên.Các đệ tử của học viện Hạo Nhiên đang thu dọn hành lý, tụ tập ở cửa chuẩn bịxuất phát.Thu thập này, thu thập khoảng nửa tháng.Cứ thế không bước ra ngoài nửa bước.Dựa theo lời viện trưởng Chu Lẫm nói, lần này toàn bộ xuất phát, đương nhiênphải chuẩn bị thật cẩn thận mới được.Cho nên lần này nhất định phải phòng bị nửa tháng.Ở bên cạnh cửa học viện Hạo Nhiên, trên một tảng đá to, Sở Duyên hai tay ômngực, lẳng lặng đứng thẳng, đôi mắt rủ xuống, giống như đang nghĩ gì đấy.“Sở đạo hữu.”Ở phía xa có giọng nói truyền đến.Sở Duyên đứng ở đó lập tức hoàn hồn, quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy Chu Lẫm đi tới, quay mặt về phía Sở Duyên, khẽ gật đầu, xem nhưchào một tiếng.“Chu đạo hữu, có thể xuất phát chưa?”Sở Duyên hít sâu một hơi, hỏi.Có trời mới biết hắn nhàm chán cỡ nào.Đã đứng ở đây nửa tháng, chuyện gì cũng không làm.“Còn chưa được, nhưng mà nhanh thôi, nhanh thôi.”Chu Lẫm cười nói.Sở Duyên: “…”Đây đã là lần thứ 23 hắn hỏi.Đó cũng là lần thứ 23 Chu Lẫm trả lời.Không hiểu sao hắn cảm thấy, cảnh tượng này từng gặp ở đâu đó.Nhưng hắn nghĩ mãi không ra.“Thôi, ma khí đâu? Ma khí hóa hình chưa?”Sở Duyên xua tay, vô cùng bực bội nói.“Đúng vậy, thiếu chút nữa quên nói, ma khí kia của ngươi, hai ngày gần đây cóvẻ sẽ hóa hình.”Chu Lẫm ngẩng đầu, nói một câu.“Hai ngày gần đây sẽ hóa hình? Vậy bây giờ ma khí kia ở đâu?”Sở Duyên vội vàng dò hỏi.“Ta đã lấy ma khí ra, hiện giờ ở ngay bên sân của đạo hữu, đạo hữu có thể trởvề nhìn xem, nếu bây giờ đạo hữu sốt ruột, không ngại đến đó thử xem.”Chu Lẫm nói như vậy.“Ở ngay trong sân chỗ ta ở? Được, bây giờ ta qua đó xem… Không đúng, bâygiờ ta trở về? Chẳng phải bây giờ sắp xuất phát, đi đối phó Vô Đạo Tông sao?”Sở Duyên sửng sốt một lát.Bây giờ bảo hắn trở về ư?Không phải nói, muốn xuất phát đi hội hợp với đám người khác ư?“Vì sao Sở đạo hữu sốt ruột như vậy? Chẳng lẽ Sở đạo hữu có ân oán gì với VôĐạo Tông sao?”Chu Lẫm kinh ngạc một chút.Viện trưởng như lão ta đều không sốt ruột, khách khanh như Sở Duyên gấp cáigì.Thực sự đúng với câu nói kia, hoàng đế không vội thái giám vội.“Không có ân oán, nhưng ta không nhìn được, Vô Đạo Tông không chuyện ácnào không làm! Chuyện này người nào có thể nhịn? Nhất định phải đả kích mộttrận! Ta muốn nhanh chóng tập hợp, sau đó đánh quân tiên phong! Tất phải diệtVô Đạo Tông kia!”Sở Duyên nghĩa chính ngôn từ nói, rất có bộ dạng “ta không chết không ngừngvới Vô Đạo Tông kia”.“Sở đạo hữu, nói chuyện cần phải chịu trách nhiệm, ngươi ta đều là tu sĩ, nóichuyện càng phải chú ý, Vô Đạo Tông không chuyện ác nào không làm khinào? Sao ta không biết?”“Vô Đạo Tông là tông môn tu sĩ chúng ta phải tôn trọng, phải kính trọng, tấncông gì đó, là chuyện không bao giờ có!”Chu Lẫm xua tay, quay mặt về phía Đông Châu, cúi người thi lễ, trên mặt lộ ratôn kính