Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 756: Ngả bài

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông còn chưa ra tay, bọn họ không tính bị đánh bại!Thậm chí các đệ tử dưới trướng Vô Đạo Tông còn chưa toàn bộ ra tay.Đám tu sĩ không từ bỏ hi vọng.Nhưng mà cảm thấy sợ hãi là chuyện không thể tránh khỏi.Phần lớn tu sĩ đều di chuyển hướng bắc hoặc hướng phía nam, sợ chiến loạn lantới gần bọn họ.…Cùng lúc đó, trên một con đường mòn thông về phía Nam Châu.Đoàn người học viện Hạo Nhiên cũng chiếm được tin tức này.Trưởng lão của học viện Hạo Nhiên quyết định rất nhanh, bảo đội ngũ đi về.Kiếm danh vọng gì đó, coi như không biết là được.Đoàn người của học viện Hạo Nhiên căn bản không có ý kiến.Nói đùa, chiến lực đứng đầu đại lục liên hợp, một đống cảnh giới Độ Kiếp cònbị đánh bại, bọn họ qua đó kiếm danh vọng sao? E rằng qua đó tặng đầu ấy chứ.Cả đám bọn họ lập tức thuận theo, nghe lời trưởng lão nói đi về, căn bản khôngquay đầu lại.Ở phía cuối đội ngũ của học viện Hạo Nhiên, Sở Duyên bảo Xi Già thả chậmbước chân, rời khỏi đội ngũ.Thấy bốn phía không có ai, Sở Duyên mới đi ra, hỏi Xi Già về chuyện liên minhbị đánh bại.Khi hắn biết được tất cả chiến lực đứng đầu đại lục đều bị đánh bại, không khỏirơi vào trầm tư.Dựa theo lời Xi Già nói, tai nạn này ảnh hưởng tới cả đại lục Thần Hành.Nhưng mà Sở Duyên cũng không e ngại.Hắn có trạng thái vô địch hộ thân, lường trước được tai nạn gì đó, cũng khôngthể tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.Nhưng Sở Duyên hơi lo lắng tới an nguy của đám đệ tử đâm sau lưng hắn.Người không phải cỏ cây, đâu thể vô tình.Những đệ tử này đâm sau lưng hắn thật, nhưng dù sao cũng là đệ tử của hắn.Nếu như bị tai nạn này ảnh hưởng tới, dẫn tới chết mấy đứa, Sở mỗ hắn sẽ đaulòng.Hay là, gọi tất cả đám đệ tử về Vô Đạo Tông.Hắn tự mình che chở?Khả thi.Sở Duyên sờ cằm.Nói đi nói lại, hắn trực tiếp tới chỗ tai nạn kia, đi giải quyết tai nạn đó, khôngphải càng tốt hơn sao?Nhưng không biết hắn có thể giải quyết tai nạn đó hay không.Không bằng đi xem trước?Ngay khi Sở Duyên rơi vào trầm tư, ở phía xa đột nhiên có người đi tới.Sở Duyên thấy thế, bóng dáng chớp lóe, hóa thành kim quang tiến vào trongnhẫn của Xi Già.Người nọ ở phía xa đi tới, đúng là Khương Nguyệt.“Khương Nguyệt, ngươi có chuyện gì sao?”Xi Già nhìn về phía Khương Nguyệt, lập tức hỏi.“Xi Già, bên trưởng lão truyền lời, nói có thể không cần nhanh chóng qua đó,nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông trong truyền thuyết xuôi nam, đến Nam Châu đốikháng kẻ địch từ hải ngoại tới như vậy mà.”“Trưởng lão bảo chúng ta có thể đi chậm một chút, không cần nóng vội nhưvậy.”Khương Nguyệt nói như thế.Nàng vừa dứt lời, không đợi Xi Già đáp lời.Rầm…Một âm thanh vang lên, bỗng nhiên bóng dáng Sở Duyên xuất hiện ở phíatrước.Kim quang chói mắt chiếu sáng tứ phương, giống như một tiểu thái dương.“Ngươi vừa nói cái gì? Đệ tử của Vô Đạo Tông đều xuôi nam, đi đối phó kẻđịch từ hải ngoại tới kia?”Ánh mắt Sở Duyên nhìn Khương Nguyệt, giọng nói nghiêm trọng hỏi.Vô Đạo Tông hắn có mấy đệ tử thành tài, nếu những đệ tử này bị xử lý hết, vậyhắn sẽ không bỏ qua.“Ngươi… Ngươi là…”Giọng nói của Khương Nguyệt run run hỏi.“Khương Nguyệt, đây là sư tôn của ta.”Xi Già thấy thế, vội vàng đứng ra nói.“Sư tôn của huynh…”Khương Nguyệt đang sợ hãi, lại giật mình.Chẳng trách.Chẳng trách đến bây giờ Xi Già không bái sư…Hóa ra đã sớm có sư tôn.“Bổn tọa hỏi ngươi, ngươi mới nói đệ tử của Vô Đạo Tông xuôi nam, là cóchuyện gì vậy?”Sở Duyên cũng biết giọng nói của mình hơi nghiêm trọng, không khỏi nhẹnhàng hơn, hỏi.“Nghe nói… Nghe nói Trận Phù Thánh một mình bám trụ đám kẻ địch từ hảingoại tới, thông báo cho đám nhân vật lớn của Vô Đạo Tông xuôi nam, hiện giờcác nhân vật lớn của Vô Đạo Tông đều đang xuôi nam, đến Nam Châu.”Khương Nguyệt vội vàng giải thích.Những lời này vang lên, gương mặt Sở Duyên âm trầm.Hắn cảm thấy, có phải đám đệ tử này hơi lỗ mãng quá hay không?Mọi người đều nói là tai nạn, nghe nói đám cảnh giới Độ Kiếp xông lên đều bịđánh bại.Đám đệ tử này, hắn nhớ còn chưa tới cảnh giới Độ Kiếp?Đi ra đầu ngọn gió, có khác gì đi tặng đầu…Đúng là không bớt lo.Sở Duyên lập tức hạ quyết tâm, muốn đến Nam Châu nhìn xem, có thể ngănđám đệ tử của mình lại hay không.Trên người hắn có trạng thái vô địch, hẳn là không đến mức không đánh lại kẻđịch từ hải ngoại tới?“Già Nhi, ngươi biết thân phận chân chính của sư tôn là gì không?”Xi Già ngẩn người, có chút khó hiểu.Sở Duyên thấy cảnh này, không giấu diếm nhiều, nói ra thân phận của mình làtông chủ của Vô Đạo Tông.Sở mỗ hắn không giả trang nữa, ngả bài luôn.[Chưa xong còn tiếp.]

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông còn chưa ra tay, bọn họ không tính bị đánh bại!Thậm chí các đệ tử dưới trướng Vô Đạo Tông còn chưa toàn bộ ra tay.Đám tu sĩ không từ bỏ hi vọng.Nhưng mà cảm thấy sợ hãi là chuyện không thể tránh khỏi.Phần lớn tu sĩ đều di chuyển hướng bắc hoặc hướng phía nam, sợ chiến loạn lantới gần bọn họ.…Cùng lúc đó, trên một con đường mòn thông về phía Nam Châu.Đoàn người học viện Hạo Nhiên cũng chiếm được tin tức này.Trưởng lão của học viện Hạo Nhiên quyết định rất nhanh, bảo đội ngũ đi về.Kiếm danh vọng gì đó, coi như không biết là được.Đoàn người của học viện Hạo Nhiên căn bản không có ý kiến.Nói đùa, chiến lực đứng đầu đại lục liên hợp, một đống cảnh giới Độ Kiếp cònbị đánh bại, bọn họ qua đó kiếm danh vọng sao? E rằng qua đó tặng đầu ấy chứ.Cả đám bọn họ lập tức thuận theo, nghe lời trưởng lão nói đi về, căn bản khôngquay đầu lại.Ở phía cuối đội ngũ của học viện Hạo Nhiên, Sở Duyên bảo Xi Già thả chậmbước chân, rời khỏi đội ngũ.Thấy bốn phía không có ai, Sở Duyên mới đi ra, hỏi Xi Già về chuyện liên minhbị đánh bại.Khi hắn biết được tất cả chiến lực đứng đầu đại lục đều bị đánh bại, không khỏirơi vào trầm tư.Dựa theo lời Xi Già nói, tai nạn này ảnh hưởng tới cả đại lục Thần Hành.Nhưng mà Sở Duyên cũng không e ngại.Hắn có trạng thái vô địch hộ thân, lường trước được tai nạn gì đó, cũng khôngthể tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.Nhưng Sở Duyên hơi lo lắng tới an nguy của đám đệ tử đâm sau lưng hắn.Người không phải cỏ cây, đâu thể vô tình.Những đệ tử này đâm sau lưng hắn thật, nhưng dù sao cũng là đệ tử của hắn.Nếu như bị tai nạn này ảnh hưởng tới, dẫn tới chết mấy đứa, Sở mỗ hắn sẽ đaulòng.Hay là, gọi tất cả đám đệ tử về Vô Đạo Tông.Hắn tự mình che chở?Khả thi.Sở Duyên sờ cằm.Nói đi nói lại, hắn trực tiếp tới chỗ tai nạn kia, đi giải quyết tai nạn đó, khôngphải càng tốt hơn sao?Nhưng không biết hắn có thể giải quyết tai nạn đó hay không.Không bằng đi xem trước?Ngay khi Sở Duyên rơi vào trầm tư, ở phía xa đột nhiên có người đi tới.Sở Duyên thấy thế, bóng dáng chớp lóe, hóa thành kim quang tiến vào trongnhẫn của Xi Già.Người nọ ở phía xa đi tới, đúng là Khương Nguyệt.“Khương Nguyệt, ngươi có chuyện gì sao?”Xi Già nhìn về phía Khương Nguyệt, lập tức hỏi.“Xi Già, bên trưởng lão truyền lời, nói có thể không cần nhanh chóng qua đó,nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông trong truyền thuyết xuôi nam, đến Nam Châu đốikháng kẻ địch từ hải ngoại tới như vậy mà.”“Trưởng lão bảo chúng ta có thể đi chậm một chút, không cần nóng vội nhưvậy.”Khương Nguyệt nói như thế.Nàng vừa dứt lời, không đợi Xi Già đáp lời.Rầm…Một âm thanh vang lên, bỗng nhiên bóng dáng Sở Duyên xuất hiện ở phíatrước.Kim quang chói mắt chiếu sáng tứ phương, giống như một tiểu thái dương.“Ngươi vừa nói cái gì? Đệ tử của Vô Đạo Tông đều xuôi nam, đi đối phó kẻđịch từ hải ngoại tới kia?”Ánh mắt Sở Duyên nhìn Khương Nguyệt, giọng nói nghiêm trọng hỏi.Vô Đạo Tông hắn có mấy đệ tử thành tài, nếu những đệ tử này bị xử lý hết, vậyhắn sẽ không bỏ qua.“Ngươi… Ngươi là…”Giọng nói của Khương Nguyệt run run hỏi.“Khương Nguyệt, đây là sư tôn của ta.”Xi Già thấy thế, vội vàng đứng ra nói.“Sư tôn của huynh…”Khương Nguyệt đang sợ hãi, lại giật mình.Chẳng trách.Chẳng trách đến bây giờ Xi Già không bái sư…Hóa ra đã sớm có sư tôn.“Bổn tọa hỏi ngươi, ngươi mới nói đệ tử của Vô Đạo Tông xuôi nam, là cóchuyện gì vậy?”Sở Duyên cũng biết giọng nói của mình hơi nghiêm trọng, không khỏi nhẹnhàng hơn, hỏi.“Nghe nói… Nghe nói Trận Phù Thánh một mình bám trụ đám kẻ địch từ hảingoại tới, thông báo cho đám nhân vật lớn của Vô Đạo Tông xuôi nam, hiện giờcác nhân vật lớn của Vô Đạo Tông đều đang xuôi nam, đến Nam Châu.”Khương Nguyệt vội vàng giải thích.Những lời này vang lên, gương mặt Sở Duyên âm trầm.Hắn cảm thấy, có phải đám đệ tử này hơi lỗ mãng quá hay không?Mọi người đều nói là tai nạn, nghe nói đám cảnh giới Độ Kiếp xông lên đều bịđánh bại.Đám đệ tử này, hắn nhớ còn chưa tới cảnh giới Độ Kiếp?Đi ra đầu ngọn gió, có khác gì đi tặng đầu…Đúng là không bớt lo.Sở Duyên lập tức hạ quyết tâm, muốn đến Nam Châu nhìn xem, có thể ngănđám đệ tử của mình lại hay không.Trên người hắn có trạng thái vô địch, hẳn là không đến mức không đánh lại kẻđịch từ hải ngoại tới?“Già Nhi, ngươi biết thân phận chân chính của sư tôn là gì không?”Xi Già ngẩn người, có chút khó hiểu.Sở Duyên thấy cảnh này, không giấu diếm nhiều, nói ra thân phận của mình làtông chủ của Vô Đạo Tông.Sở mỗ hắn không giả trang nữa, ngả bài luôn.[Chưa xong còn tiếp.]

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông còn chưa ra tay, bọn họ không tính bị đánh bại!Thậm chí các đệ tử dưới trướng Vô Đạo Tông còn chưa toàn bộ ra tay.Đám tu sĩ không từ bỏ hi vọng.Nhưng mà cảm thấy sợ hãi là chuyện không thể tránh khỏi.Phần lớn tu sĩ đều di chuyển hướng bắc hoặc hướng phía nam, sợ chiến loạn lantới gần bọn họ.…Cùng lúc đó, trên một con đường mòn thông về phía Nam Châu.Đoàn người học viện Hạo Nhiên cũng chiếm được tin tức này.Trưởng lão của học viện Hạo Nhiên quyết định rất nhanh, bảo đội ngũ đi về.Kiếm danh vọng gì đó, coi như không biết là được.Đoàn người của học viện Hạo Nhiên căn bản không có ý kiến.Nói đùa, chiến lực đứng đầu đại lục liên hợp, một đống cảnh giới Độ Kiếp cònbị đánh bại, bọn họ qua đó kiếm danh vọng sao? E rằng qua đó tặng đầu ấy chứ.Cả đám bọn họ lập tức thuận theo, nghe lời trưởng lão nói đi về, căn bản khôngquay đầu lại.Ở phía cuối đội ngũ của học viện Hạo Nhiên, Sở Duyên bảo Xi Già thả chậmbước chân, rời khỏi đội ngũ.Thấy bốn phía không có ai, Sở Duyên mới đi ra, hỏi Xi Già về chuyện liên minhbị đánh bại.Khi hắn biết được tất cả chiến lực đứng đầu đại lục đều bị đánh bại, không khỏirơi vào trầm tư.Dựa theo lời Xi Già nói, tai nạn này ảnh hưởng tới cả đại lục Thần Hành.Nhưng mà Sở Duyên cũng không e ngại.Hắn có trạng thái vô địch hộ thân, lường trước được tai nạn gì đó, cũng khôngthể tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.Nhưng Sở Duyên hơi lo lắng tới an nguy của đám đệ tử đâm sau lưng hắn.Người không phải cỏ cây, đâu thể vô tình.Những đệ tử này đâm sau lưng hắn thật, nhưng dù sao cũng là đệ tử của hắn.Nếu như bị tai nạn này ảnh hưởng tới, dẫn tới chết mấy đứa, Sở mỗ hắn sẽ đaulòng.Hay là, gọi tất cả đám đệ tử về Vô Đạo Tông.Hắn tự mình che chở?Khả thi.Sở Duyên sờ cằm.Nói đi nói lại, hắn trực tiếp tới chỗ tai nạn kia, đi giải quyết tai nạn đó, khôngphải càng tốt hơn sao?Nhưng không biết hắn có thể giải quyết tai nạn đó hay không.Không bằng đi xem trước?Ngay khi Sở Duyên rơi vào trầm tư, ở phía xa đột nhiên có người đi tới.Sở Duyên thấy thế, bóng dáng chớp lóe, hóa thành kim quang tiến vào trongnhẫn của Xi Già.Người nọ ở phía xa đi tới, đúng là Khương Nguyệt.“Khương Nguyệt, ngươi có chuyện gì sao?”Xi Già nhìn về phía Khương Nguyệt, lập tức hỏi.“Xi Già, bên trưởng lão truyền lời, nói có thể không cần nhanh chóng qua đó,nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông trong truyền thuyết xuôi nam, đến Nam Châu đốikháng kẻ địch từ hải ngoại tới như vậy mà.”“Trưởng lão bảo chúng ta có thể đi chậm một chút, không cần nóng vội nhưvậy.”Khương Nguyệt nói như thế.Nàng vừa dứt lời, không đợi Xi Già đáp lời.Rầm…Một âm thanh vang lên, bỗng nhiên bóng dáng Sở Duyên xuất hiện ở phíatrước.Kim quang chói mắt chiếu sáng tứ phương, giống như một tiểu thái dương.“Ngươi vừa nói cái gì? Đệ tử của Vô Đạo Tông đều xuôi nam, đi đối phó kẻđịch từ hải ngoại tới kia?”Ánh mắt Sở Duyên nhìn Khương Nguyệt, giọng nói nghiêm trọng hỏi.Vô Đạo Tông hắn có mấy đệ tử thành tài, nếu những đệ tử này bị xử lý hết, vậyhắn sẽ không bỏ qua.“Ngươi… Ngươi là…”Giọng nói của Khương Nguyệt run run hỏi.“Khương Nguyệt, đây là sư tôn của ta.”Xi Già thấy thế, vội vàng đứng ra nói.“Sư tôn của huynh…”Khương Nguyệt đang sợ hãi, lại giật mình.Chẳng trách.Chẳng trách đến bây giờ Xi Già không bái sư…Hóa ra đã sớm có sư tôn.“Bổn tọa hỏi ngươi, ngươi mới nói đệ tử của Vô Đạo Tông xuôi nam, là cóchuyện gì vậy?”Sở Duyên cũng biết giọng nói của mình hơi nghiêm trọng, không khỏi nhẹnhàng hơn, hỏi.“Nghe nói… Nghe nói Trận Phù Thánh một mình bám trụ đám kẻ địch từ hảingoại tới, thông báo cho đám nhân vật lớn của Vô Đạo Tông xuôi nam, hiện giờcác nhân vật lớn của Vô Đạo Tông đều đang xuôi nam, đến Nam Châu.”Khương Nguyệt vội vàng giải thích.Những lời này vang lên, gương mặt Sở Duyên âm trầm.Hắn cảm thấy, có phải đám đệ tử này hơi lỗ mãng quá hay không?Mọi người đều nói là tai nạn, nghe nói đám cảnh giới Độ Kiếp xông lên đều bịđánh bại.Đám đệ tử này, hắn nhớ còn chưa tới cảnh giới Độ Kiếp?Đi ra đầu ngọn gió, có khác gì đi tặng đầu…Đúng là không bớt lo.Sở Duyên lập tức hạ quyết tâm, muốn đến Nam Châu nhìn xem, có thể ngănđám đệ tử của mình lại hay không.Trên người hắn có trạng thái vô địch, hẳn là không đến mức không đánh lại kẻđịch từ hải ngoại tới?“Già Nhi, ngươi biết thân phận chân chính của sư tôn là gì không?”Xi Già ngẩn người, có chút khó hiểu.Sở Duyên thấy cảnh này, không giấu diếm nhiều, nói ra thân phận của mình làtông chủ của Vô Đạo Tông.Sở mỗ hắn không giả trang nữa, ngả bài luôn.[Chưa xong còn tiếp.]

Chương 756: Ngả bài