Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 783: Săn giết Thiên Kiêu 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sắc mặt yêu sư vô cùng khó coi, trong đôi mắt lộ ra u ám.Sau lưng lão ta mơ hồ xuất hiện bóng sáng cùng loại với thư tịch.Uy thế xuất hiện trên người lão ta.Nghe thấy những lời này, tam xoa kích của Kế Mông vẫn chỉ vào yêu sư, nhưngsắc mặt không lạnh như cũ.Giống như lão ta cũng hiểu được, lời yêu sư nói rất có đạo lý.Trầm mặc một lát, Kế Mông mở miệng lần nữa.“Ngươi đã không gia nhập Thiên Đạo mới, vì sao khúm núm, không chịu gianhập Thiên Đạo cũ?”Chỉ nghe Kế Mông nói như vậy.“Thiên Đạo tranh giành, lượng kiếp tranh giành, tranh giành thế gian, nếu đứngsai đội, không cẩn thận sẽ gặp cảnh thân tử đạo tiêu, không thể tồn tại, ngươibảo ta quyết đoán kiểu gì đây?”Yêu sư bị chọc tức không nhẹ.Thiên Đạo mới cũ tranh chấp, sao dễ tham dự như vậy?Khi Thiên Đạo tranh giành, vạn vật đều là quân cờ.Không cẩn thận một cái, sẽ mất mạng như chơi.Loại mất mạng này, tuyệt đối là mất mạng không thể nghịch chuyển.Với mức độ mạnh yếu tranh giành của Thiên Đạo, tuyệt đối xóa đi toàn bộ dấuvết gì đó của bọn họ.“Ngươi, không có lựa chọn…”Kế Mông lạnh lùng nói một câu như vậy.“Đúng vậy, ta không có lựa chọn…”Yêu sư hít sâu một hơi, chậm rãi nói.Những lời này của lão ta hoàn toàn nói ra ý nghĩ của lão ta.Lão ta vừa nói thế, Kế Mông bỏ tam xoa kích xuống.Lạnh lùng trong mắt hơi lui đi, nhưng vẫn có không ít đề phòng.Lão ta cũng biết, yêu sư trước mặt không phải người trung thành gì.Trên trận đại chiến trong quá khứ, tên này đã phản bội chạy trốn.Không đề phòng là chuyện không có khả năng.“Trong đại lục mà ngươi nắm trong tay, rốt cuộc có thứ gì? Vì sao có liên quantới Thiên Đạo mới?”Kế Mông nhìn về phía bên đại lục Thần Hành, lạnh lùng hỏi.“Sao ta biết được có thứ gì, tất cả sinh linh thuộc thời đại mới trong đại lục nàyđều bị ta giết, còn lại đều là người thời đại cũ.”“Có thứ gì, bọn ta vừa nhìn là biết…”Yêu sư mới nói xong, thần thức của lão ta điên cuồng quét qua.Lấy thần thức Tiên Cảnh, trực tiếp bao trùm cả đại lục Thiên Kiện, tiến hànhtìm kiếm xung quanh.Kế Mông giống như lo lắng yêu sư sẽ thấy gì đó nhưng không nói ra, mình cũngvận dụng thần thức, lấy phương pháp bao trùm, phủ kín thần thức của yêu sưlại.Yêu sư: “…”Có cần không tin tưởng ta như vậy không?Sắc mặt yêu sư khó coi, nhưng lão ta thực sự không nói gì, tiếp tục dùng thầnthức quan sát.Lão ta đảo qua cả đại lục Thiên Kiện, không phát hiện có chỗ nào không thíchhợp.“Chỗ phát ra khí tức này… Ta không biết khí tức vừa rồi là từ đâu tới.”Yêu sư chậm rãi lắc đầu, nói.“Ngươi không tìm thấy sao? Hay là không muốn tìm?”Kế Mông âm dương quái khí nói xong, sắc mặt yêu sư lập tức âm trầm.Lão ta thực sự không biết nên nói gì cho phải.Tên này…Rõ ràng là đang kỳ thị lão ta.“Ta nói không tìm thấy chính là không tìm thấy, không tin tự ngươi tìm đi, ta đãdùng thần thức quét một lần, thần thức của ta có thể quan sát toàn bộ cơ thể,thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, nếu đại lục Thiên Kiện có chỗ nào khácthường, ta hoàn toàn có thể nhìn ra được.”Yêu sư hừ lạnh một tiếng.Lão ta là tồn tại cỡ nào?Từng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy của thời đại cũ.Trong mắt lão ta, bất cứ thứ gì đều không có chỗ che giấu.Cho dù là cơ thể, hay là thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, đều không thể thoátkhỏi thần thức của lão ta.“Ta thấy được rõ trong đại lục này có vị trí ngươi không thể tra xét, chuyện nàyngươi giải thích thế nào?”Kế Mông lạnh giọng nói.“Cái nào?”Yêu sư nhíu mày.Kế Mông vung tay lên, giữa không trung vặn vẹo một lát, sau đó xuất hiện thứgì đó như màn nước, phía trên biểu hiện, chính là thành trì lúc trước nhân tộckéo dài hơi tàn.“Cái này, ngươi giải thích thế nào đây? Thần thức của ta căn bản không thể nhìnthấu thành trì này.”Kế Mông lạnh lùng nói.“Thành trì này không liên quan tới Thiên Đạo mới, ngươi có thể tra xét rõ ràng,khí tức trong tòa thành trì này, không có một chút quan hệ với Thiên Đạo mới,thành trì này được ghi lại trong một số chủng tộc ban đầu trên đại lục này, làmột ngày nào đó tự nhiên mà đến, ta đoán là xuất hiện từ không gian loạn lưu,thuộc về thế giới khác.”Yêu sư giải thích.“Thuộc thế giới khác sao? Vậy ngươi từng đi vào thành trì này không?”Kế Mông nhíu mày hỏi.“Không vào được, lá cờ phía trên thành trì ngăn cản chúng ta, lá cờ kia giốngnhư cố ý che chở nhân tộc.”Yêu sư mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, Kế Mông càng cảm thấy khó hiểu.Lão ta thử điều động thần thức của mình, lan tới thành trì kia, muốn thử chạmvào thành trì này.Nhưng thần thức của lão ta mới tới gần thành trì kia, lá cờ cắm trên thành trì cũnát lập tức tỏa ra ánh sáng kim sắc.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sắc mặt yêu sư vô cùng khó coi, trong đôi mắt lộ ra u ám.Sau lưng lão ta mơ hồ xuất hiện bóng sáng cùng loại với thư tịch.Uy thế xuất hiện trên người lão ta.Nghe thấy những lời này, tam xoa kích của Kế Mông vẫn chỉ vào yêu sư, nhưngsắc mặt không lạnh như cũ.Giống như lão ta cũng hiểu được, lời yêu sư nói rất có đạo lý.Trầm mặc một lát, Kế Mông mở miệng lần nữa.“Ngươi đã không gia nhập Thiên Đạo mới, vì sao khúm núm, không chịu gianhập Thiên Đạo cũ?”Chỉ nghe Kế Mông nói như vậy.“Thiên Đạo tranh giành, lượng kiếp tranh giành, tranh giành thế gian, nếu đứngsai đội, không cẩn thận sẽ gặp cảnh thân tử đạo tiêu, không thể tồn tại, ngươibảo ta quyết đoán kiểu gì đây?”Yêu sư bị chọc tức không nhẹ.Thiên Đạo mới cũ tranh chấp, sao dễ tham dự như vậy?Khi Thiên Đạo tranh giành, vạn vật đều là quân cờ.Không cẩn thận một cái, sẽ mất mạng như chơi.Loại mất mạng này, tuyệt đối là mất mạng không thể nghịch chuyển.Với mức độ mạnh yếu tranh giành của Thiên Đạo, tuyệt đối xóa đi toàn bộ dấuvết gì đó của bọn họ.“Ngươi, không có lựa chọn…”Kế Mông lạnh lùng nói một câu như vậy.“Đúng vậy, ta không có lựa chọn…”Yêu sư hít sâu một hơi, chậm rãi nói.Những lời này của lão ta hoàn toàn nói ra ý nghĩ của lão ta.Lão ta vừa nói thế, Kế Mông bỏ tam xoa kích xuống.Lạnh lùng trong mắt hơi lui đi, nhưng vẫn có không ít đề phòng.Lão ta cũng biết, yêu sư trước mặt không phải người trung thành gì.Trên trận đại chiến trong quá khứ, tên này đã phản bội chạy trốn.Không đề phòng là chuyện không có khả năng.“Trong đại lục mà ngươi nắm trong tay, rốt cuộc có thứ gì? Vì sao có liên quantới Thiên Đạo mới?”Kế Mông nhìn về phía bên đại lục Thần Hành, lạnh lùng hỏi.“Sao ta biết được có thứ gì, tất cả sinh linh thuộc thời đại mới trong đại lục nàyđều bị ta giết, còn lại đều là người thời đại cũ.”“Có thứ gì, bọn ta vừa nhìn là biết…”Yêu sư mới nói xong, thần thức của lão ta điên cuồng quét qua.Lấy thần thức Tiên Cảnh, trực tiếp bao trùm cả đại lục Thiên Kiện, tiến hànhtìm kiếm xung quanh.Kế Mông giống như lo lắng yêu sư sẽ thấy gì đó nhưng không nói ra, mình cũngvận dụng thần thức, lấy phương pháp bao trùm, phủ kín thần thức của yêu sưlại.Yêu sư: “…”Có cần không tin tưởng ta như vậy không?Sắc mặt yêu sư khó coi, nhưng lão ta thực sự không nói gì, tiếp tục dùng thầnthức quan sát.Lão ta đảo qua cả đại lục Thiên Kiện, không phát hiện có chỗ nào không thíchhợp.“Chỗ phát ra khí tức này… Ta không biết khí tức vừa rồi là từ đâu tới.”Yêu sư chậm rãi lắc đầu, nói.“Ngươi không tìm thấy sao? Hay là không muốn tìm?”Kế Mông âm dương quái khí nói xong, sắc mặt yêu sư lập tức âm trầm.Lão ta thực sự không biết nên nói gì cho phải.Tên này…Rõ ràng là đang kỳ thị lão ta.“Ta nói không tìm thấy chính là không tìm thấy, không tin tự ngươi tìm đi, ta đãdùng thần thức quét một lần, thần thức của ta có thể quan sát toàn bộ cơ thể,thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, nếu đại lục Thiên Kiện có chỗ nào khácthường, ta hoàn toàn có thể nhìn ra được.”Yêu sư hừ lạnh một tiếng.Lão ta là tồn tại cỡ nào?Từng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy của thời đại cũ.Trong mắt lão ta, bất cứ thứ gì đều không có chỗ che giấu.Cho dù là cơ thể, hay là thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, đều không thể thoátkhỏi thần thức của lão ta.“Ta thấy được rõ trong đại lục này có vị trí ngươi không thể tra xét, chuyện nàyngươi giải thích thế nào?”Kế Mông lạnh giọng nói.“Cái nào?”Yêu sư nhíu mày.Kế Mông vung tay lên, giữa không trung vặn vẹo một lát, sau đó xuất hiện thứgì đó như màn nước, phía trên biểu hiện, chính là thành trì lúc trước nhân tộckéo dài hơi tàn.“Cái này, ngươi giải thích thế nào đây? Thần thức của ta căn bản không thể nhìnthấu thành trì này.”Kế Mông lạnh lùng nói.“Thành trì này không liên quan tới Thiên Đạo mới, ngươi có thể tra xét rõ ràng,khí tức trong tòa thành trì này, không có một chút quan hệ với Thiên Đạo mới,thành trì này được ghi lại trong một số chủng tộc ban đầu trên đại lục này, làmột ngày nào đó tự nhiên mà đến, ta đoán là xuất hiện từ không gian loạn lưu,thuộc về thế giới khác.”Yêu sư giải thích.“Thuộc thế giới khác sao? Vậy ngươi từng đi vào thành trì này không?”Kế Mông nhíu mày hỏi.“Không vào được, lá cờ phía trên thành trì ngăn cản chúng ta, lá cờ kia giốngnhư cố ý che chở nhân tộc.”Yêu sư mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, Kế Mông càng cảm thấy khó hiểu.Lão ta thử điều động thần thức của mình, lan tới thành trì kia, muốn thử chạmvào thành trì này.Nhưng thần thức của lão ta mới tới gần thành trì kia, lá cờ cắm trên thành trì cũnát lập tức tỏa ra ánh sáng kim sắc.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sắc mặt yêu sư vô cùng khó coi, trong đôi mắt lộ ra u ám.Sau lưng lão ta mơ hồ xuất hiện bóng sáng cùng loại với thư tịch.Uy thế xuất hiện trên người lão ta.Nghe thấy những lời này, tam xoa kích của Kế Mông vẫn chỉ vào yêu sư, nhưngsắc mặt không lạnh như cũ.Giống như lão ta cũng hiểu được, lời yêu sư nói rất có đạo lý.Trầm mặc một lát, Kế Mông mở miệng lần nữa.“Ngươi đã không gia nhập Thiên Đạo mới, vì sao khúm núm, không chịu gianhập Thiên Đạo cũ?”Chỉ nghe Kế Mông nói như vậy.“Thiên Đạo tranh giành, lượng kiếp tranh giành, tranh giành thế gian, nếu đứngsai đội, không cẩn thận sẽ gặp cảnh thân tử đạo tiêu, không thể tồn tại, ngươibảo ta quyết đoán kiểu gì đây?”Yêu sư bị chọc tức không nhẹ.Thiên Đạo mới cũ tranh chấp, sao dễ tham dự như vậy?Khi Thiên Đạo tranh giành, vạn vật đều là quân cờ.Không cẩn thận một cái, sẽ mất mạng như chơi.Loại mất mạng này, tuyệt đối là mất mạng không thể nghịch chuyển.Với mức độ mạnh yếu tranh giành của Thiên Đạo, tuyệt đối xóa đi toàn bộ dấuvết gì đó của bọn họ.“Ngươi, không có lựa chọn…”Kế Mông lạnh lùng nói một câu như vậy.“Đúng vậy, ta không có lựa chọn…”Yêu sư hít sâu một hơi, chậm rãi nói.Những lời này của lão ta hoàn toàn nói ra ý nghĩ của lão ta.Lão ta vừa nói thế, Kế Mông bỏ tam xoa kích xuống.Lạnh lùng trong mắt hơi lui đi, nhưng vẫn có không ít đề phòng.Lão ta cũng biết, yêu sư trước mặt không phải người trung thành gì.Trên trận đại chiến trong quá khứ, tên này đã phản bội chạy trốn.Không đề phòng là chuyện không có khả năng.“Trong đại lục mà ngươi nắm trong tay, rốt cuộc có thứ gì? Vì sao có liên quantới Thiên Đạo mới?”Kế Mông nhìn về phía bên đại lục Thần Hành, lạnh lùng hỏi.“Sao ta biết được có thứ gì, tất cả sinh linh thuộc thời đại mới trong đại lục nàyđều bị ta giết, còn lại đều là người thời đại cũ.”“Có thứ gì, bọn ta vừa nhìn là biết…”Yêu sư mới nói xong, thần thức của lão ta điên cuồng quét qua.Lấy thần thức Tiên Cảnh, trực tiếp bao trùm cả đại lục Thiên Kiện, tiến hànhtìm kiếm xung quanh.Kế Mông giống như lo lắng yêu sư sẽ thấy gì đó nhưng không nói ra, mình cũngvận dụng thần thức, lấy phương pháp bao trùm, phủ kín thần thức của yêu sưlại.Yêu sư: “…”Có cần không tin tưởng ta như vậy không?Sắc mặt yêu sư khó coi, nhưng lão ta thực sự không nói gì, tiếp tục dùng thầnthức quan sát.Lão ta đảo qua cả đại lục Thiên Kiện, không phát hiện có chỗ nào không thíchhợp.“Chỗ phát ra khí tức này… Ta không biết khí tức vừa rồi là từ đâu tới.”Yêu sư chậm rãi lắc đầu, nói.“Ngươi không tìm thấy sao? Hay là không muốn tìm?”Kế Mông âm dương quái khí nói xong, sắc mặt yêu sư lập tức âm trầm.Lão ta thực sự không biết nên nói gì cho phải.Tên này…Rõ ràng là đang kỳ thị lão ta.“Ta nói không tìm thấy chính là không tìm thấy, không tin tự ngươi tìm đi, ta đãdùng thần thức quét một lần, thần thức của ta có thể quan sát toàn bộ cơ thể,thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, nếu đại lục Thiên Kiện có chỗ nào khácthường, ta hoàn toàn có thể nhìn ra được.”Yêu sư hừ lạnh một tiếng.Lão ta là tồn tại cỡ nào?Từng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy của thời đại cũ.Trong mắt lão ta, bất cứ thứ gì đều không có chỗ che giấu.Cho dù là cơ thể, hay là thần hồn, Nguyên Thần, linh hồn, đều không thể thoátkhỏi thần thức của lão ta.“Ta thấy được rõ trong đại lục này có vị trí ngươi không thể tra xét, chuyện nàyngươi giải thích thế nào?”Kế Mông lạnh giọng nói.“Cái nào?”Yêu sư nhíu mày.Kế Mông vung tay lên, giữa không trung vặn vẹo một lát, sau đó xuất hiện thứgì đó như màn nước, phía trên biểu hiện, chính là thành trì lúc trước nhân tộckéo dài hơi tàn.“Cái này, ngươi giải thích thế nào đây? Thần thức của ta căn bản không thể nhìnthấu thành trì này.”Kế Mông lạnh lùng nói.“Thành trì này không liên quan tới Thiên Đạo mới, ngươi có thể tra xét rõ ràng,khí tức trong tòa thành trì này, không có một chút quan hệ với Thiên Đạo mới,thành trì này được ghi lại trong một số chủng tộc ban đầu trên đại lục này, làmột ngày nào đó tự nhiên mà đến, ta đoán là xuất hiện từ không gian loạn lưu,thuộc về thế giới khác.”Yêu sư giải thích.“Thuộc thế giới khác sao? Vậy ngươi từng đi vào thành trì này không?”Kế Mông nhíu mày hỏi.“Không vào được, lá cờ phía trên thành trì ngăn cản chúng ta, lá cờ kia giốngnhư cố ý che chở nhân tộc.”Yêu sư mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, Kế Mông càng cảm thấy khó hiểu.Lão ta thử điều động thần thức của mình, lan tới thành trì kia, muốn thử chạmvào thành trì này.Nhưng thần thức của lão ta mới tới gần thành trì kia, lá cờ cắm trên thành trì cũnát lập tức tỏa ra ánh sáng kim sắc.